Return to Video

Làm sao con không để cơn giận bùng nổ?

  • 0:09 - 0:17
    (Chuông)
  • 0:27 - 0:29
    Bạch Thầy, thưa Tăng đoàn
  • 0:36 - 0:39
    (TIẾNG TÂY BAN NHA)
    Có những khi rất tức giận
    con cố gắng kiểm soát
  • 0:39 - 0:43
    Con không thể hiện ra,
    nhưng rồi nó bất ngờ bùng nổ.
  • 0:43 - 0:45
    Con xả tất cả
    nỗi giận ấy ra cùng lúc
  • 0:45 - 0:50
    mà không biêt tại sao và lúc đó
    con cũng không cách nào kiểm soát được.
  • 0:50 - 0:52
    Khi tất cả nỗi giận của con đã bùng nổ
  • 0:54 - 0:58
    Con làm tổn thương
    người khác và chính mình.
  • 1:00 - 1:05
    Và con không biết cảm thông với họ,
    vì con không nhận biết được điều đó.
  • 1:06 - 1:13
    Khi đã bình tĩnh lại và xả hết tức giận ra
  • 1:13 - 1:17
    con mới thấy cảm thông và nhận ra
    rằng con đã làm người đó tổn thương.
  • 1:17 - 1:20
    Nhưng vào lúc con làm họ đau,
    con không biết làm thế nào cả,
  • 1:20 - 1:22
    Con nên làm gì với hoàn cảnh này?
  • 1:25 - 1:27
    Bạch Thầy, người bạn
    của chúng ta đang hỏi...
  • 1:27 - 1:30
    Đây là một câu hỏi nữa về sân hận.
  • 1:30 - 1:34
    Đôi khi cô ấy cảm thấy rất tức giận
  • 1:34 - 1:37
    và không muốn thể hiện ra ngoài.
  • 1:37 - 1:41
    Nên cô ấy cố gắng kiểm soát nó,
    dằn nó xuống.
  • 1:41 - 1:44
    Nhưng rồi, vào một lúc nào đó, nó nổ ra
  • 1:46 - 1:48
    và cô ấy có thể
    làm tổn thương người khác.
  • 1:48 - 1:51
    Cô ấy cảm thấy hối hận đã làm vậy.
  • 1:51 - 1:55
    Cô ấy thông hiểu được sự tổn thương
    cô ấy đã gây ra cho người ta.
  • 1:55 - 2:00
    Và cô ấy muốn hỏi làm cách nào
    hành xử tốt hơn trong hoàn cảnh đó.
  • 2:03 - 2:07
    Liệu có ấy có khả năng thông hiểu
    với nối khổ đâu của người khác?
  • 2:10 - 2:15
    (TIẾNG PHÁP)
    Liệu có ấy có khả năng thông hiểu
    với nỗi khổ đau của người khác?
  • 2:16 - 2:16
    Và khi nào?
  • 2:17 - 2:20
    Trước hay sau khi cơn giận nổ ra?
  • 2:41 - 2:43
    Con có thấy nỗi buồn khổ của họ,
  • 2:43 - 2:47
    nhưng con vẫn có các
    cảm xúc cực đoan ấy trào lên.
  • 2:47 - 2:49
    Con có thể làm gì với chúng?
  • 2:56 - 2:58
    Kiểm soát thôi là chưa đủ.
  • 2:59 - 3:03
    Kiểm soát có thể lại là kìm nén.
  • 3:04 - 3:06
    Và kìm nén thì không tốt,
  • 3:06 - 3:10
    bởi các cảm xúc vẫn ở đó,
    con chỉ dằn nó xuống,
  • 3:10 - 3:12
    nhưng nó vẫn ở đó..
  • 3:13 - 3:16
    Nên kìm nén là không tốt.
  • 3:17 - 3:19
    Ta phải chuyển hóa.
  • 3:23 - 3:28
    Và để chuyển hóa ta cần lòng từ bi.
  • 3:30 - 3:35
    Liều thuốc duy nhất cho sân hận,
    bạo lực là lòng từ bi.
  • 3:37 - 3:39
    Không còn liều thuốc nào khác.
  • 3:40 - 3:44
    Nhưng là sao nuôi dưỡng lòng từ bi?
  • 3:44 - 3:47
    Làm sao tạo ra được
    năng lượng của lòng từ bi?
  • 3:47 - 3:49
    Đây thực sự là một câu hỏi.
  • 3:50 - 3:57
    Và trong khóa tu này, có phải
    chúng ta đã học cách nhận biết nỗi đau?
  • 3:59 - 4:02
    Khổ đau chất chứa trong một người
  • 4:02 - 4:08
    là nguyên nhân anh ta có lời nói,
    hành động làm con tổn thương.
  • 4:11 - 4:15
    Sân hận của người đó
    gây ra sân hận trong con.
  • 4:17 - 4:23
    Bạo động trong người đó
    gây ra bạo động trong con.
  • 4:26 - 4:32
    Và đó là lí do... chúng ta phải
    hít thở một cách chánh niệm
  • 4:33 - 4:40
    để nhìn, để thấy rằng
    người đó là một nạn nhân của
  • 4:40 - 4:46
    chính sự bạo động,
    tổn thương, mê lầm của họ.
  • 4:47 - 4:49
    Điều này rất quan trọng.
  • 4:50 - 4:52
    Giáo lý nhà Phật dạy rằng:
  • 4:53 - 4:56
    nhìn vào nỗi đau,
    thấu hiểu nỗi đau.
  • 4:58 - 5:01
    Khi ta hiểu được nỗi đau của chính mình,
  • 5:01 - 5:05
    ta sẽ hiểu được nỗi đau của người.
  • 5:06 - 5:09
    Thông hiểu khổ đau
    luôn mang tới lòng từ bi.
  • 5:09 - 5:15
    Và chỉ có lòng từ bi có thể
    chuyển hóa sân hận và bạo động.
  • 5:19 - 5:24
    Có những người trong
    chúng ta nghĩ rằng có thể...
  • 5:25 - 5:29
    rằng có thể lấy khối giận dữ ra khỏi mình,
  • 5:30 - 5:33
    giống như làm phẫu thuật.
  • 5:38 - 5:40
    Nhưng thực chất ta không thể làm thế.
  • 5:40 - 5:43
    Con không thể lấy nỗi giận ra khỏi con.
  • 5:45 - 5:48
    Con chỉ có thể chuyển hóa nó,.
  • 5:48 - 5:52
    Sân hận có thể được
    chuyển hóa thành cái khác.
  • 5:52 - 5:56
    Có thể được chuyển hóa
    thành thông hiểu và từ bi.
  • 5:57 - 5:59
    Và đó là việc người tu hành cần làm:
  • 6:02 - 6:04
    nhìn vào nỗi đau khổ,
  • 6:04 - 6:08
    của chính mình và của người,
  • 6:08 - 6:10
    và cố gắng hiểu ngọn nguồn.
  • 6:12 - 6:17
    Đó là cách tạo ra năng lượng của từ bi.
  • 6:19 - 6:23
    Khi có lòng từ bi,
    sân hận được chuyển hóa.
  • 6:24 - 6:27
    Con không cần lấy nó ra.
  • 6:29 - 6:32
    Có những người cố gắng lấy nó ra.
  • 6:34 - 6:36
    Và có những người khuyên con
  • 6:36 - 6:41
    lấy nó ra bằng
    phương pháp gọi là "điều khí".
  • 6:43 - 6:46
    Giống như trong nhà con có khói
  • 6:46 - 6:50
    và con muốn lưu thông
    dòng khói để đưa nó ra.
  • 6:50 - 6:56
    Và cách con làm lại là
    đi vào phòng và khóa cửa lại,
  • 6:57 - 7:02
    và đấm đánh thật lực vào cái gối,
  • 7:06 - 7:09
    trong mươi mười lăm phút,
  • 7:11 - 7:19
    với niềm tin rằng làm vậy
    có thể lấy được tức giận ra.
  • 7:21 - 7:24
    "Tôi biết rằng cơn giận đang ở đây".
  • 7:24 - 7:25
    "Tôi muốn đưa nó ra".
  • 7:27 - 7:31
    Vì họ nghĩ rằng đánh
    cái gối sẽ an toàn hơn
  • 7:31 - 7:34
    đánh thẳng vào mặt người đó.
  • 7:34 - 7:37
    Và họ gọi đó là
    "đưa cơn giận ra khỏi hệ thống".
  • 7:40 - 7:41
    Nhưng việc này không có tác dụng.
  • 7:43 - 7:44
    Không giúp ích gì cả,
  • 7:45 - 7:48
    Và có thể khiến sân hận còn mạnh hơn.
  • 7:50 - 7:53
    Giống như diễn tập việc tức giận.
  • 7:59 - 8:03
    Và họ gọi đó là
    " xúc chạm với nỗi sân hận".
  • 8:04 - 8:07
    Việc xúc chạm với cơn giận là tốt,
  • 8:07 - 8:11
    Đức Phật cũng khuyên chúng ta cần hít vào
  • 8:12 - 8:16
    an trú, và xúc chạm với nỗi sân hận
  • 8:17 - 8:22
    và ôm ấp nó thật dịu dàng
    và quán chiếu thật sâu nỗi giận ấy.
  • 8:24 - 8:31
    Nhưng với phương pháp
    đánh đấm cái gối này...
  • 8:32 - 8:36
    con không thực sự
    xúc chạm được với cơn giận.
  • 8:39 - 8:41
    Còn là nạn nhân của cơn giận của mình.
  • 8:42 - 8:44
    Và con đang không xúc chạm được.
  • 8:45 - 8:47
    Con thậm chí còn không chạm vào cái gối...
  • 8:47 - 8:50
    (Đại chúng cười)
  • 8:50 - 8:53
    thậm chí con có đang đánh nó.
  • 8:53 - 8:57
    Bởi nếu con thực sự xúc chạm cái gối,
  • 8:57 - 8:59
    con sẽ biết rằng nó chỉ là cái gối.
  • 8:59 - 9:02
    (Đại chúng cười)
  • 9:02 - 9:04
    Thật là buồn cười khi con đánh cái gối.
  • 9:04 - 9:06
    Cái gối nó vô tội.
  • 9:06 - 9:07
    (Đại chúng cười)
  • 9:07 - 9:09
    Nên nếu con chẳng xúc chạm được cái gối,
  • 9:09 - 9:12
    con cũng chẳng xúc chạm
    được cơn giận của mình.
  • 9:14 - 9:16
    Và nếu con tiếp tục như vậy,
  • 9:16 - 9:20
    có thể một ngày nọ con gặp
    người đó trên đường, con có thể...
  • 9:21 - 9:23
    đánh trực tiếp người đó
    và bị vào nhà giam.
  • 9:24 - 9:30
    Vì vậy cách này không
    có vẻ giúp con hết giận.
  • 9:33 - 9:35
    Theo pháp thực hành,
  • 9:36 - 9:40
    pháp thực hành mà Đức Phật khuyên nhủ,
  • 9:40 - 9:44
    con phải quay về an trú
    và nhận diện nỗi sân hận
  • 9:44 - 9:47
    và cố gắng ôm ấp nó
    bằng năng lượng của chánh niệm.
  • 9:47 - 9:50
    Đây được gọi là chánh niệm của sân hận.
  • 9:50 - 9:53
    Sự chánh niệm luôn là chánh niệm điều gì.
  • 9:54 - 10:04
    Khi uống trà và biết
    rằng tôi đang uống trà
  • 10:05 - 10:07
    đó là chánh niệm của uống trà.
  • 10:08 - 10:12
    Khi hít thở một cách có ý thức,
    đó là chánh niệm hơi thở.
  • 10:13 - 10:17
    Khi bước đi một cách có ý thức,
    đó là chánh niệm của bước đi.
  • 10:17 - 10:22
    Như vậy, khi quay về an trú với chính mình,
    nhận biết được cơn giận và ôm ấp nó
  • 10:22 - 10:25
    cơn giận trở thành đối tượng
    của sự chánh niệm trong ta.
  • 10:25 - 10:28
    Được gọi là chánh niệm của sân hận.
  • 10:28 - 10:30
    Có hai loại năng lượng.
  • 10:30 - 10:33
    Đầu tiên là năng lượng của cơn giận.
  • 10:33 - 10:37
    Và tiếp theo là năng lượng của chánh niệm.
  • 10:38 - 10:40
    Để có được năng lượng này,
  • 10:40 - 10:43
    con phải thực hành hít thở
    và bước đi một cách chánh niệm.
  • 10:43 - 10:50
    Và với năng lượng thứ hai, con nhận biết
    được loại năng lượng thứ nhất.
  • 10:50 - 10:52
    Ôm ấp nó.
    Con không kìm nén nó,
  • 10:57 - 11:01
    mà ôm ấp nó dịu dàng,
  • 11:02 - 11:04
    như người mẹ ôm ấp
  • 11:07 - 11:09
    đứa con đang buồn khổ.
  • 11:12 - 11:16
    Và khi năng lượng của chánh niệm ôm ấp
    năng lượng của sân hận,
  • 11:16 - 11:18
    con thấy bớt khổ đau.
  • 11:20 - 11:25
    Giống như mặt trời ôm ấp đóa hoa sen.
  • 11:25 - 11:30
    Hoa sen lấy hơi ấm,
    năng lượng từ mặt trời để bung nở.
  • 11:32 - 11:38
    Khi con dùng năng lượng của
    chánh niệm để ôm ấp sân hận,
  • 11:38 - 11:40
    con bớt khổ đau
    và con thanh thản.
  • 11:40 - 11:41
    Con nguôi ngoai đi.
  • 11:43 - 11:48
    Và nếu con quán chiểu sâu hơn, con có thể
    tìm ra ngọn nguồn nỗi sân hận đó.
  • 11:49 - 11:52
    Đó có thể là do tri giác sai lầm.
  • 11:52 - 11:57
    Có thể do con chưa có khả năng thấy được
    nỗi khỗ chất chứa trong người khác.
  • 11:58 - 12:01
    Và nếu con xác định
    được tri giác sai lầm của mình
  • 12:01 - 12:04
    hoặc thấy được nỗi đau của người khác,
  • 12:05 - 12:11
    sự thông hiểu và tri kiến ấy sẽ
    làm lòng từ bị vụt xuất hiện.
  • 12:12 - 12:14
    Và khi có lòng từ bi,
  • 12:14 - 12:18
    liều thuốc tiên ấy sẽ làm
    con nguôi ngoai ngay tức khắc.
  • 12:18 - 12:20
    Con có được sự thanh thản.
  • 12:20 - 12:21
    Và con có thẻ chuyển hóa sân hận.
  • 12:25 - 12:26
    Và...
  • 12:28 - 12:30
    Điều này...
  • 12:32 - 12:34
    Pháp thực hành này luôn hiệu nghiệm.
  • 12:36 - 12:42
    Con biết rằng ở Làng Mai từng tổ chức
  • 12:42 - 12:46
    cho các nhóm người
    Palestine và Isreal đến tu tập.
  • 12:48 - 12:53
    Mỗi bên đều có rất nhiều
    hiểu lầm, sân hận và nghi ngờ.
  • 12:58 - 13:04
    Nếu họ có thể ở cùng trong hai tuần,
    sự chuyển hóa và hàn gắn là khả quan.
  • 13:06 - 13:10
    Họ đã cùng nhau bình tĩnh lại,
    buông bỏ căng thẳng.
  • 13:11 - 13:16
    Họ thực hành xúc chạm vào những âu lo
    trong cuộc sống để nuôi dưỡng chính mình.
  • 13:17 - 13:20
    Và họ cũng đã thực hành hít thở
  • 13:20 - 13:26
    để nhận biết được những nghi ngờ,
    sợ hãi, sân hận trong mình.
  • 13:29 - 13:34
    Rồi họ ngồi với nhau và lắng nghe nhau,
  • 13:37 - 13:42
    nói với bên kia về
    nỗi khổ đau, sợ hãi của mình.
  • 13:44 - 13:48
    Họ sử dụng pháp thực hành giới thứ tư:
  • 13:49 - 13:52
    Ái ngữ và Đế thính (Lắng nghe sâu).
  • 13:54 - 13:58
    Con có thể nói ra tất cả
    những gì trong lòng:
  • 13:59 - 14:02
    khổ đau, sợ hãi, sân hận.
  • 14:03 - 14:07
    Nhưng sẽ nói sao cho
    người kia, nhóm kia
  • 14:07 - 14:09
    có thể hiểu được mình.
  • 14:09 - 14:11
    Giúp họ thấu hiểu.
  • 14:12 - 14:18
    Vì vậy khi nói, ta không
    lên án, không đổ lỗi.
  • 14:21 - 14:25
    Con chỉ cố gắng giúp bên kia hiểu mình,
    nhân dân mình, con cái của mình
  • 14:26 - 14:29
    đã khổ đau nhiều như thế nào.
  • 14:30 - 14:33
    Với cách đó, họ giúp bên kia
    hiểu được nỗi đau khổ của mình.
  • 14:36 - 14:43
    Và rồi đến lượt bên này ngồi
    và lắng nghe nỗi đau của bên kia.
  • 14:44 - 14:46
    Họ sẽ nói ra
  • 14:46 - 14:50
    nỗi đau, nối sợ hãi,
    sân hận, tuyệt vọng của họ.
  • 14:50 - 14:52
    Và bên này,con cần phải lắng nghe.
  • 14:54 - 14:57
    Khi họ nói ra,
  • 14:57 - 15:01
    con có thể thấy họ
    đã có tri giác sai lầm về mình.
  • 15:05 - 15:08
    Và con muốn sửa lại cho đúng.
  • 15:09 - 15:12
    Nhưng theo pháp thực hành
    này con không nên sửa lại.
  • 15:13 - 15:16
    Bởi nếu con cố gắng
    bào chữa khi họ đang giãi bày,
  • 15:16 - 15:19
    con sẽ biến thời khóa
    đó thành một cuộc tranh cãi.
  • 15:21 - 15:24
    Đó không phải là
    phép thực hành lắng nghe sâu.
  • 15:24 - 15:25
    Con nói:
  • 15:25 - 15:30
    "Ôi, họ nói sai vì họ đã
    không thấy đúng sự thật.
  • 15:30 - 15:33
    Nhưng mình cần phải cố gắng giúp họ
  • 15:33 - 15:38
    sửa lại nhận thức đó trong vài ngày tới.
  • 15:38 - 15:41
    Bởi họ sẽ ở đây cùng ta thêm một tuần nữa.
  • 15:42 - 15:45
    Trong vài ngày đó ta sẽ
    có cơ hội nói với họ,
  • 15:45 - 15:49
    ...những điều có thể giúp họ..
  • 15:49 - 15:51
    sửa lại tri giác sai lầm của mình.
  • 15:51 - 15:52
    Nhưng không phải bây giờ.
  • 15:52 - 15:57
    Ta phải lắng nghe,
  • 15:59 - 16:01
    lắng nghe sâu.
  • 16:01 - 16:05
    Lắng nghe như thế
    được gọi là "lắng nghe từ bi".
  • 16:07 - 16:11
    Nếu con biết lắng nghe
    với lòng từ bi trong một giờ,
  • 16:11 - 16:12
    họ sẽ thấy vơi khổ đau.
  • 16:13 - 16:16
    Vậy nên, nếu ta thực hành từ bi,
  • 16:16 - 16:19
    ta cho họ cơ hội được nguôi ngoai.
  • 16:22 - 16:26
    Và đó là pháp thực hành giới thứ tư:
  • 16:26 - 16:31
    lắng nghe với lòng từ bi
    để giúp mọi người thanh thản.
  • 16:31 - 16:34
    Con có thể làm vậy với chồng, vợ,
  • 16:34 - 16:38
    với con trai, con gái, với cha, với mẹ.
  • 16:39 - 16:46
    Và lắng nghe để giúp họ
    buông xả nỗi lòng mình.
  • 16:47 - 16:48
    Đó là lòng từ bi.
  • 16:50 - 16:59
    Sau một tuần tu tập, ta có thể xóa đi
    rất nhiều tri giác sai lầm.
  • 17:00 - 17:03
    Chúng ta hiểu nhau nhiều hơn.
  • 17:03 - 17:05
    Và hai bên có thể ngồi lại,
  • 17:07 - 17:13
    nắm tay nhau và thiền hành,
    cùng nhau thọ trai.
  • 17:16 - 17:19
    Tình hữu nghị nảy nở.
  • 17:21 - 17:24
    Đây là một pháp thực hành rất quan trọng.
  • 17:27 - 17:29
    Và...
  • 17:30 - 17:34
    Chúng ta tin rằng các nhà chính trị
    cần phải học pháp thực hành này.
  • 17:36 - 17:39
    Khi họ đi tới một
    cuộc thương thuyết hòa bình,
  • 17:39 - 17:42
    họ nên theo các lời dạy giữ bình tĩnh,
  • 17:44 - 17:45
    thả lỏng,
  • 17:47 - 17:49
    và nhận biết khổ đau
    chất chứa bên trong mình,
  • 17:49 - 17:53
    nhận ra khổ đau trong người.
  • 17:53 - 17:57
    Và nếu họ dành một hai
    tuần thực hành như vây,
  • 17:57 - 18:01
    cuộc thương thuyết
    vì hòa bình sẽ có kết quả.
  • 18:04 - 18:07
    Và Thầy tin rằng ở
    các trường học đào tạo chính trị,
  • 18:09 - 18:12
    học sinh sinh viên cần
    phải học phép thực hành này.
  • 18:12 - 18:16
    Họ không nhất thiết phải là Phật tử.
  • 18:16 - 18:21
    Đây là khoa học về đạo đức ứng dụng
    nên được đào tạo ở tất các các trường,
  • 18:22 - 18:23
    kể cả trường tiểu học.
  • 18:25 - 18:28
    Bởi con trẻ có thể học phép thực hành này
  • 18:28 - 18:31
    và hòa hợp với anh chị em trong gia đình,
  • 18:31 - 18:33
    với bố mẹ,
  • 18:33 - 18:36
    thậm chí cả giúp bố mẹ.
  • 18:36 - 18:40
    Có rất nhiều khóa tu được
    tổ chức cho thanh niên, trẻ con.
  • 18:40 - 18:44
    Và trẻ em sẽ được chuyển hóa
    khi chúng có thể thấy được
  • 18:44 - 18:48
    nỗi buồn khổ của ba, của mẹ.
  • 18:48 - 18:50
    Trở về từ khóa tu,
  • 18:50 - 18:52
    chúng có thể lắng nghe ba, mẹ,
  • 18:52 - 18:54
    và giúp ba mẹ nguôi buồn đau đi.
  • 18:55 - 18:56
    Đó là một điều kì diệu.
  • 18:56 - 18:59
    Luôn có trong khóa tu.
  • 19:08 - 19:22
    (Chuông)
Title:
Làm sao con không để cơn giận bùng nổ?
Description:

Thầy trả lời Câu hỏi vào ngày 12 tháng 7 năm 2014.
Làm sao con không để cơn giận bùng nổ?

more » « less
Video Language:
English
Duration:
19:42

Vietnamese subtitles

Revisions