-
Tại sao con người có Nghiệp khác nhau?
-
Xin hỏi: Vì sao tất cả mọi người
đều có Nghiệp khác nhau?
-
Xin cảm ơn
-
Câu hỏi của vị này là:
Vì sao mỗi người có một Nghiệp khác nhau?
-
Thiệt vậy không?
-
[ tiếng cười ]
-
Có thật là mỗi con người có
một Nghiệp khác nhau?
-
Con tưởng vậy...
mà giờ con nghĩ lại rồi
-
[ tiếng cười ]
-
Nghiệp chính là hành động
-
Từ ngữ "Nghiệp" có nghĩa là
hành động, hành vi
-
Tên tôi - Nhất Hạnh - có nghĩa là
"1 hành động duy nhất"
-
"Nhất" nghĩa là "một"
"Hạnh" nghĩa là "hành động"
-
Nhưng tôi cũng không biết
đó là hành động gì
-
[ tiếng cười ]
-
Nghiệp có thể là nguyên nhân,
cũng có thể là kết quả
-
Nguyên nhân và kết quả luôn
song hành cùng nhau
-
Chúng ta không thể tách bỏ nguyên nhân
ra khỏi kết quả
-
hay kết quả ra khỏi nguyên nhân
-
Giống như mầm bắp là nguyên nhân
-
Còn ngọn bắp là kết quả
-
Nhưng chúng không phải là
2 cá thể tách biệt nhau
-
Ta đâu để tách bỏ mầm bắp khỏi cây bắp
-
cũng như không thể tách cây bắp khỏi
mầm bắp
-
Vậy nên, nguyên nhân và kết quả
-
không phải là 2 cái tách biệt
-
mà cái này lại là sự tiếp nối
của cái kia
-
Cây bắp chính là sự tiếp nối
của mầm bắp trong tương lai
-
Còn mầm bắp là nối tiếp của
cây bắp trong quá khứ
-
Nhờ mầm bắp mà cây bắp liên kết được
với "tổ tiên" của nó
-
Và nhờ cây bắp mà "tổ tiên" của nó
được hướng đến tương lai
-
Điều này rất hay,
chúng hợp tác với nhau
-
để tiếp nối nhau
-
Đây là nền tảng của 'vô ngã'
-
Không có cá thể tách biệt
mà chỉ có sự tiếp nối nhau
-
Đó là về mặt thời gian
-
Còn về mặt không gian
cũng vậy
-
Chúng ta hay gọi là
"Nghiệp tập thể"
-
và "Nghiệp cá thể"
-
Câu hỏi lúc nãy là đang
nói về "Nghiệp cá thể"
-
nó khác với các loại nghiệp khác
-
Nhưng nếu ta nhìn ra khái niệm
tập thể và cá thể của nghiệp
-
thì đã là tiến bộ hơn
trong sự hiểu biết của mình
-
Bởi vì khái niệm 'cá thể' và 'tập thể'
cũng là một cặp đối lập nhau
-
cần được chuyển hóa
-
Khi một thanh niên nói với cha cậu rằng
-
"Đây là thân thể của tôi.
Đây là cuộc đời tôi
-
"Tôi có quyền tự do làm bất cứ
điều gì với thân thể này
-
với cuộc đời tôi"
-
và đó là ý muốn của mình
rằng "Tôi không phải là ông!"
-
"Tôi có thân thể của riêng mình,
cảm giác của riêng mình
-
"cuộc đời của riêng mình
-
"tôi có quyền sống đời mình theo cách
mình muốn"
-
Có những thanh niên quan niệm
như thế đấy
-
Họ không biết rằng họ chính là
sự tiếp nối của cha mình, của mẹ mình
-
Và thật sự thì họ không thể
-
họ không có quyền gây hại cho
cha mẹ mình
-
cha mẹ chính là thân thể họ
-
và tự sát là hành động gây hại to lớn
-
vì như vậy là mình đang
giết cha mình, giết mẹ mình
-
giết những bậc tổ tiên của mình
khi mình tự sát
-
Vì thân thể này không phải là của mình
-
thân thể này là tài sản của cha mẹ,
của bậc tổ tiên
-
Và nếu ta hiểu điều này
-
thì ta sẽ không cư xử như
nhiều người đang làm hiện nay
-
họ làm vậy vì có cái nhìn sai lệch
-
Vậy nên, tập thiền là để nhìn ra bản chất
của sự hiện diện qua lại
-
và những sai lầm
-
từ hiểu biết đó mới hành động đúng đắn
-
và không làm ai tổn hại hay đau khổ
-
tức là không tạo Nghiệp
-
Và thân thể này của chúng ta
-
không chỉ là một tài sản cá nhân
-
mà đồng thời cũng là tài sản tập thể
-
Thân thể mỗi người là
sản phẩm tập thể của
-
quốc gia, của dân tộc, của
nền văn hóa, của tổ tiên họ
-
Vậy nên, chúng ta không hẳn là
hoàn toàn cá thể
-
mà một phần của chúng ta thuộc
tập thể
-
Và tùy thuộc vào cách nhìn
-
mà chúng ta có phần cá thể
nhiều hơn
-
hay tập thể nhiều hơn
-
Giả dụ ta nói
-
mình có các dây thần kinh thị giác
đằng sau mắt
-
những giây thần kinh thị giác của ta
trông có vẻ
-
hoàn toàn là cá thể
-
Dây thần kinh thị giác của chúng ta
-
có vẻ là những cá thể biệt lập,
tách biệt hoàn toàn
-
vì người ta không thấy được nó
nên họ không quan tâm
-
họ chỉ quan tâm đến
chính chúng ta mà thôi
-
Đó là để ví dụ cho
khái niệm 'cá thể' và 'tập thể'
-
Nhưng giả sử nếu mình là một
bác tài xe buýt
-
thì có rất nhiều sinh mạng
phụ thuộc vào mình
-
cho nên các dây thần kinh thị giác
của mình
-
không còn là những cá thể biệt lập
của riêng mình nữa
-
mà còn đồng thời thuộc về
tập thể người trên xe
-
vì sinh mạng của họ phụ thuộc vào
dây thần kinh thị giác của mình
-
Vậy nên, mình nghĩ dây thần kinh thị giác
của mình là cá thể
-
nhưng thật ra nó cũng thuộc tập thể
-
Giờ chúng ta đã hiểu khái niệm về
'Nghiệp cá thể' và 'Nghiệp tập thể'
-
Mỗi một Nghiệp cho dù là cá thể
hay tập thể
-
đều ảnh hưởng đến toàn thể mọi người
-
Và Nghiệp, tức hành động
có thể là tốt hơn hoặc xấu hơn
-
Khi người ta đến trung tâm để tu dưỡng
-
thì chúng tôi thường làm gì đó cùng nhau
tạo hành động tập thể
-
chúng tôi cùng nhau ngồi, đi tản bộ,
hít thở, mỉm cười, chia sẻ...
-
và đây là hành động tập thể
-
họ nhận được lợi lạc từ đó
-
Có những người trên thế giới
-
họ không làm như chúng tôi
-
họ uống chất có cồn
[ bia/rượu - nd ]
-
họ khiêu vũ, họ tiêu xài thời gian
vào các thứ rất khác
-
Và họ đã có thể dành ra 3 tuần
để đến cùng nhau
-
và chúng tôi cùng nhau thực hành
-
những loại hành động tập thể
mà chúng tôi tin là Nghiệp tốt
-
Hằng ngày chúng tôi tưới tắn cho
hạt mầm của tỉnh thức,
-
của hiểu biết, của từ bi
-
một cách tập thể
-
Tuy nhiên, ngay cả trong tập thể
chúng ta cũng có thể thấy tính cá nhân
-
Có những người rèn luyện tốt hơn
vài người khác
-
Có những người trong chúng tôi
-
có thể buông bỏ được những
gánh nặng âu lo
-
chỉ trong vòng 5 ngày đầu
-
Còn có những người khác
cần nhiều thời gian hơn
-
mãi tới tuần thứ 3
-
họ mới có thể giải tỏa,
buông bỏ những lo âu
-
Vậy nên, trong cái tập thể
có cái cá nhân
-
và trong mỗi cá nhân
có cái tập thể
-
Không có gì là hoàn toàn tập thể
hay hoàn toàn cá nhân
-
Đó là sự thật
-
Đó là tại sao chúng là 1 cặp
đối lập song hành
-
Nếu chúng ta rèn luyện
để có cái nhìn đủ sâu sắc
-
thì ta có thể xóa bỏ được nó
-
Và chúng ta sẽ thấy rằng
-
mỗi một Nghiệp đều ảnh hưởng đến
tất cả chúng ta
-
Bất kỳ điều thiện lành nào chúng ta
làm ở đây
-
đều giúp ích cho thế giới
-
nên chúng ta cần tin tưởng rằng
-
Nghiệp tốt đó không mất đi
-
Bất kỳ ý niệm nào sản sinh ra từ
lòng từ bi, sự bao dung
-
không những có thể giúp xoa dịu
bản thân mình
-
mà còn giúp được thế giới
-
Vậy là trong 21 ngày
chúng tôi liên tục
-
thực hành những ý niệm
từ bi, thương yêu
-
Đó là những đóng góp tốt nhất
của chúng ta cho thế giới
-
Và đó là lý do vì sao
-
những Nghiệp, hay hành động
của chúng ta
-
không phải là khác nhau
cũng không phải giống nhau
-
vì sự giống nhau/khác nhau đó
cũng là một cặp đối lập song hành
-
Cho nên, cái nhìn chân thật (chánh kiến)
-
là thấy được sự thật rằng
-
chúng ta có thể xóa bỏ
tẩt cả những
-
cặp nghiệp đối lập song hành này