Return to Video

Cách giới thiệu bản thân | Kevin Bahler | TEDxLehighRiver

  • 0:08 - 0:09
    Cảm ơn các bạn.
  • 0:09 - 0:12
    Xin chào, tên tôi là Kevin Bahler,
  • 0:12 - 0:16
    người viết thư xin tài trợ
    cho Hiệp hội nhạc giao hưởng Allentown.
  • 0:17 - 0:20
    Tôi luôn nghĩ cách giới thiệu này
    thật kỳ cục.
  • 0:20 - 0:24
    Không phải vì tôi không yêu công việc
    của mình. Tôi rất tự hào về nó -
  • 0:24 - 0:27
    nhưng tại sao ai cũng phải
    giới thiệu như vậy?
  • 0:28 - 0:32
    Khi lên 5, tôi có
    rất nhiều kiểu giới thiệu
  • 0:32 - 0:36
    "Chào, tên mình là Kevin,
    và mình thích màu xanh"
  • 0:37 - 0:41
    "Chào, tên mình là Kevin,
    mình có một con mèo tên Tiger."
  • 0:42 - 0:46
    "Chào, mình là Kevin,
    mình thích vẽ tranh bằng ngón tay!"
  • 0:48 - 0:51
    Phải thừa nhận cách cuối cùng
    quá an toàn
  • 0:51 - 0:56
    vì, thực chất mà nói ai lại không thích
    vẽ tranh bằng ngón tay?
  • 0:57 - 0:59
    Nhưng tôi chọn nó không phải vì
    nó an toàn.
  • 0:59 - 1:00
    Tôi chọn cách nói đó
  • 1:00 - 1:05
    vì tôi cảm thấy chân thật, tự tin
    về bản thân mình và về cái mình đam mê.
  • 1:06 - 1:08
    Khi vào tiểu học,
  • 1:08 - 1:11
    tôi thay đổi cách giới thiệu
    để phù hợp với các sở thích mới
  • 1:12 - 1:17
    "Chào, mình là Kevin,
    mình thích xem phim siêu nhân."
  • 1:17 - 1:22
    "Chào, mình là Kevin,
    mình học võ Aikido."
  • 1:23 - 1:27
    "Chào, mình là Kevin,
    món mình thích nhất là bánh quiche."
  • 1:28 - 1:32
    Vâng, tôi là một cậu nhóc kì cục,
    tôi thừa nhận điều này.
  • 1:33 - 1:35
    Nhưng khi tới cái độ tuổi
  • 1:35 - 1:38
    mà bạn phải thành thật và cởi mở
    hơn về bản thân
  • 1:38 - 1:43
    điều đó lại chẳng khác gì việc
    bạn tự xăm câu "đánh tôi đi" trên trán.
  • 1:44 - 1:49
    Vì vậy, khi trưởng thành hơn,
    tôi dần dần chọn những cách an toàn hơn.
  • 1:49 - 1:51
    Khoảng thời gian khi tôi vào trung học,
  • 1:51 - 1:55
    tôi thay đổi cách giới thiệu để phù hợp
    với cái được cho là bình thường.
  • 1:56 - 2:02
    "Chào, mình là Kevin,
    mình thích xem The Simpsons."
  • 2:03 - 2:08
    "Chào, mình là Kevin,
    mình thích ăn bắp rang."
  • 2:09 - 2:12
    Thậm chí tôi không nói với người ta
    tôi đang học võ.
  • 2:12 - 2:15
    Và điều này không có nghĩa
    tôi đang nói dối về mình,
  • 2:15 - 2:20
    tôi chỉ nói với họ những cái về tôi
    mà họ thật sự muốn nghe.
  • 2:21 - 2:22
    Tại sao lại thế?
  • 2:24 - 2:29
    Tôi nhắc lại lỡ như bạn không nhớ thời
    trung học lắm, là bạn phải hòa nhập.
  • 2:30 - 2:33
    Và nếu bạn muốn chơi chung
    với bọn bạn nổi tiếng
  • 2:33 - 2:35
    hay khi bạn muốn hòa nhập
    với một nền văn hóa khác biệt,
  • 2:36 - 2:38
    hay nếu bạn muốn có thêm bạn bè,
  • 2:38 - 2:42
    bạn phải có điểm chung
    với người ấy.
  • 2:42 - 2:47
    Và nếu bạn giới thiệu bản thân càng
    an toàn, bạn càng dễ kết nối.
  • 2:48 - 2:53
    Vì vậy, tôi đã tìm ra cách làm thế nào
    để lựa lời mà nói
  • 2:53 - 2:56
    và học xong trung học
    mà không bị tẩy chay
  • 2:56 - 3:00
    như "một tên muốn làm Ninja
    ngấu nghiến bánh quiche"
  • 3:00 - 3:01
    và thế là thắng.
  • 3:03 - 3:08
    Nhưng khi tốt nghiệp xong,
    tôi háo hức muốn vào đại học.
  • 3:08 - 3:12
    Đó là nơi mọi người
    phải trả tiền để theo học
  • 3:13 - 3:17
    Xung quanh tôi phải toàn những người
    có khát vọng mãnh liệt, đúng không?
  • 3:19 - 3:23
    Phải, thử đoán xem tôi đã sai đến mức nào;
    Tôi sẽ cho bạn gợi ý.
  • 3:23 - 3:25
    Rất nhiều gợi ý.
  • 3:26 - 3:33
    Thật ra cho dù có khát vọng hay không,
    tất cả đều chỉ có một cách giới thiệu.
  • 3:34 - 3:39
    "Chào, mình là Kevin, chuyên ngành
    của mình là...,"
  • 3:42 - 3:45
    và chẳng ai quan tâm bạn học ngành nào cả.
  • 3:46 - 3:49
    Đó là cách giới thiệu duy nhất
    được chấp nhận.
  • 3:50 - 3:52
    Nhưng các bạn có biết tại sao không?
  • 3:53 - 3:56
    Đó là tại vì ai cũng có một chuyên ngành.
  • 3:57 - 4:01
    Đó là cách định nghĩa bản thân,
  • 4:01 - 4:05
    nhưng vẫn nằm trong giới hạn
    an toàn có sẵn.
  • 4:07 - 4:11
    Tôi phải thừa nhận: không phải lúc nào
    tôi cũng là
  • 4:11 - 4:16
    người quyến rũ, duyên dáng, ăn mặc
    lịch lãm như bạn thấy ở đây.
  • 4:18 - 4:24
    Thật ra, tôi từng là một đứa mọt sách
    làm đủ thứ việc chỉ để có bạn bè.
  • 4:26 - 4:31
    Vì vậy khi vào đại học,
    tôi thông thạo cách giới thiệu an toàn,
  • 4:32 - 4:38
    giữ các cuộc trò chuyện an toàn,
    giữ các mối quan hệ bạn bè an toàn.
  • 4:40 - 4:46
    Và bạn biết không?
    Quan hệ bạn bè an toàn rất nhàm chán!
  • 4:47 - 4:50
    Chúng tôi chẳng làm gì cả.
  • 4:51 - 4:55
    Đơn giản chỉ ngồi trong ký túc xá,
    than thở về giảng viên và bài tập,
  • 4:55 - 4:58
    và gọi đó là "tụ tập bạn bè."
  • 5:01 - 5:03
    Khoảng thời gian khi tôi học năm ba,
  • 5:03 - 5:08
    tôi có thêm "bạn bè"
    tôi có thời gian dư dả để la cà với họ.
  • 5:09 - 5:11
    Nhưng tôi chẳng thấy vui gì cả.
  • 5:13 - 5:17
    Khi tôi nhận ra điều này,
    nó đẩy tôi tới điểm bùng phát,
  • 5:18 - 5:24
    cuối cùng, tôi ngừng quan tâm đến việc
    phải hòa nhập,
  • 5:24 - 5:27
    và bắt đầu quan tâm đến việc
    được hạnh phúc.
  • 5:28 - 5:33
    Vì thế thay vì chọn cách an toàn
    tôi chọn cách chân thật.
  • 5:34 - 5:40
    "Chào, mình là Kevin, mình rất mê
    hóa học và vật lý."
  • 5:41 - 5:46
    "Chào, mình là Kevin,
    nhóm nhạc mình thích nhất là Muse."
  • 5:47 - 5:52
    "Chào, mình là Kevin,
    mình thích vẽ tranh bằng ngón tay!"
  • 5:53 - 5:56
    Các bạn không thể thoát khỏi nó,
    không thể được.
  • 5:58 - 6:02
    Và điều thú vị nhất
    khi được là chính mình
  • 6:03 - 6:08
    là những kẻ nhàm chán kia
    không còn muốn chơi với tôi nữa
  • 6:08 - 6:10
    vì tôi không còn an toàn.
  • 6:10 - 6:15
    Và những người ở lại với tôi
    đều rất tuyệt vời!
  • 6:16 - 6:19
    Đó là những người bạn
    cùng leo núi, bơi lội,
  • 6:19 - 6:21
    học võ,
  • 6:21 - 6:22
    tranh luận mọi thứ,
  • 6:22 - 6:28
    từ lỗ đen đến các bộ phim hài,
    từ Wittgenstein đến Winnie The Pooh,
  • 6:29 - 6:31
    và lúc nào cũng phá ra cười.
  • 6:33 - 6:37
    Chúng tôi dễ dàng quên mất thời gian
    khi vui vẻ cùng nhau như thế.
  • 6:38 - 6:42
    Vì vậy tôi luôn nhắc nhở mình
    một điều đơn giản:
  • 6:43 - 6:47
    Tôi sẽ không bao giờ có
    những người bạn thật sự
  • 6:47 - 6:53
    nếu tôi không sẵn sàng bị
    người khác từ chối.
  • 6:56 - 7:01
    Vì vậy sau khi tốt nghiệp đại học,
    tôi đã sẵn sàng hòa nhập với cuộc sống.
  • 7:02 - 7:06
    Tôi học cách từ bỏ
    sự an toàn cứng nhắc,
  • 7:06 - 7:10
    tôi sẵn sàng kết bạn
    với những người biết khẳng định mình.
  • 7:11 - 7:14
    Thử đoán xem đã gặp bao nhiêu người.
  • 7:15 - 7:17
    Phải, khoảng bằng các bạn thôi.
  • 7:17 - 7:23
    Rốt cục thì nó cũng giống
    cách giới thiệu ở đại học,
  • 7:23 - 7:25
    chỉ là, giờ thì mặc vest,
  • 7:26 - 7:28
    hay, thường hơn thì thêm cái bảng tên.
  • 7:30 - 7:35
    "Xin chào, tên tôi chẳng có nghĩa gì cả,
    công việc mới chính là tôi."
  • 7:40 - 7:44
    Giờ thì, như tôi đã nói lúc đầu,
    tôi tự hào về công việc của mình.
  • 7:45 - 7:50
    Tôi may mắn có thể
    trang trải cuộc sống
  • 7:50 - 7:52
    bằng việc quyên tiền cho dàn nhạc;
  • 7:53 - 7:58
    nhưng khi tôi lên chín,
    tôi chẳng bao giờ giới thiệu rằng,
  • 7:58 - 8:03
    "Chào, mình là Kevin, khi lớn lên
    mình muốn thành người viết bài xin tài trợ ."
  • 8:07 - 8:09
    Tôi đâu phải đứa dị hợm như thế.
  • 8:10 - 8:13
    Và ngay cả bây giờ, khi trưởng thành,
  • 8:13 - 8:16
    có nhiều thứ khiến tôi
    đam mê hơn nhiều so với việc
  • 8:16 - 8:19
    gửi ngân sách dự án,
    và báo cáo hằng năm.
  • 8:20 - 8:24
    Và đam mê là những thứ thật sự là mình.
  • 8:25 - 8:32
    Tôi thấy khó hiểu khi
    nhiều người có rất nhiều đam mê
  • 8:33 - 8:37
    và nóng lòng muốn cho
    cả thể giới biết,
  • 8:37 - 8:39
    nhưng rồi họ không làm
  • 8:39 - 8:45
    vì sợ bị đánh giá bởi những người
    mình không hề quen biết.
  • 8:47 - 8:50
    Tôi sẽ kể đam mê của mình với bất kỳ ai:
  • 8:51 - 8:53
    vài đám đông tại một bữa tiệc,
  • 8:53 - 8:57
    một phụ nữ cùng xếp hàng ở tiệm tạp hóa,
    và bạn ở đằng sau,
  • 8:58 - 9:00
    bất kỳ ai,
  • 9:01 - 9:07
    vì, nếu một vài người mình không quen
    bảo phim kungfu ngày xưa không hay,
  • 9:08 - 9:09
    thì đã sao?
  • 9:09 - 9:12
    Tôi hầu như chắc rằng
    sẽ chẳng gặp lại họ nữa,
  • 9:12 - 9:15
    và điều đó cũng chẳng làm tôi
    ít yêu mến họ đi.
  • 9:15 - 9:21
    Nhưng nếu người đó thích
    "Thiếu Lâm Tam Thập Lục Phòng,"
  • 9:22 - 9:24
    thì tôi sẽ có thêm một người bạn thân mới.
  • 9:25 - 9:27
    Thế thì đằng nào tôi cũng lời.
  • 9:29 - 9:30
    Và các bạn cũng thế.
  • 9:32 - 9:37
    Câu hỏi sau cùng vẫn chỉ là:
    mình phải giới thiệu bản thân làm sao?
  • 9:38 - 9:40
    Khá hóc búa đây.
  • 9:41 - 9:43
    Giờ thì các bạn hiểu rõ tôi rồi đấy,
  • 9:43 - 9:46
    nhưng tôi có đến tám phút
    để nói cho các bạn biết tôi là ai.
  • 9:47 - 9:52
    Vậy làm sao để truyền tải hết
    trong một câu duy nhất?
  • 9:55 - 9:58
    Và đó là điều các bạn phải tự tìm ra,
  • 9:58 - 10:01
    và tôi thách các bạn làm được đấy.
  • 10:02 - 10:06
    Để tôi gợi ý cho các bạn
    bằng một ví dụ.
  • 10:06 - 10:10
    Hãy cho phép tôi kết thúc bằng
    lời giới thiệu sau đây:
  • 10:12 - 10:19
    "Xin chào, tôi là Kevin Bahler, tôi vui
    khi mọi người thật sự hạnh phúc."
  • 10:19 - 10:21
    Cảm ơn.
  • 10:21 - 10:22
    (Vỗ tay)
Title:
Cách giới thiệu bản thân | Kevin Bahler | TEDxLehighRiver
Description:

Bài diễn thuyết này diễn ra ở sự kiện TEDx giống như khuôn khổ sự kiện TED nhưng được thực hiện độc lập bởi địa phương. Tìm hiểu thêm tại http://ted.com/tedx

Cách bạn giới thiệu bản thân lại thường là cách giải thích non kém về chính bản thân mình.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDxTalks
Duration:
10:32

Vietnamese subtitles

Revisions