-
(Chuông)
-
Thế nào con cân bằng và sống với một
người không quan tâm tới tâm linh?
-
Con rất thích khái niệm
về cách sống thanh tao,
-
nhưng chồng con không đồng ý.
-
Con có thể thực tập thế nào
để giữ được nguyện vọng đó?
-
(Sư cô Thông) Con rất muốn thực
tập theo Giáo Pháp,
-
ví dụ như thực tập thiền định,
-
nhưng chồng con lại không
quan tâm tới con đường tâm linh.
-
Con nên thực tập như thế nào
để cân bằng trong tình huống này?
-
Khi mình đáng yêu,
khi mình tươi mới,
-
khi mình được ngưỡng mộ
bởi người khác,
-
tất cả những việc mình làm cũng có cơ hội
được ngưỡng mộ bởi người đó,
-
bởi vì khi mình thật sự yêu ai đó, mình
sẽ yêu tất cả những thứ thuộc về họ.
-
Đó là một khuynh hướng rất tự nhiên.
-
Và đó là lí do mà tâm linh có thể dễ dàng
nhận diện trong đời sống hàng ngày.
-
Mình không cần phải nói:
"Đây là tâm linh."
-
Điều đó sẽ làm cho đối phương khó chịu.
-
Khi mình uống một tách trà trong
chánh niệm, an lành và hạnh phúc,
-
thì thiền, định và tuệ xuất hiện trong ta,
-
uống trà là một cữ trĩ tâm linh.
-
Nó tỏa ra sự an lành, hạnh phúc và an lạc.
-
Và đó cũng chính là tâm linh.
-
Mình không cần phải nói:
"Tôi muốn uống trà một cách linh thiêng."
-
(Cười)
-
Mình không cần phải nói vậy.
-
Và việc thực tập ngũ giới
-
cũng như vậy.
-
Mình không cần phải nói:
" Tôi đang thực hành thiền định."
-
Mình chỉ cần sống dựa theo ngũ giới.
-
Mình không cần tên để thực tập,
đó mới chính là thực tập.
-
Mình là con của Bụt,
-
nhưng mình cũng không cần phải
nói ra mình là con Bụt.
-
Và mình cũng không muốn áp đặt
lối sống của mình vào người phối ngẫu.
-
Nếu mình thực hành tốt,
mình sẽ hạnh phúc và tươi mới.
-
Thế là đủ.
-
Một ngày nào đó người ấy có thể sẽ hỏi:
"Em yêu, thế nào em làm được như vậy?"
-
"Trong tình huồng đó, anh
không thể ứng xử được như em."
-
Và đó là lúc mình có thể chia sẻ
về cách thực tập của mình.
-
Nhưng nhớ là thực tập trước,
hãy để Pháp thân tỏa sáng.
-
Thế là đủ.
-
Mình có thể thuyết phục người phối ngẫu
thực tập bằng cách này hay cách khác.
-
Nhớ đừng áp đặt cách mình thực
hành lên anh ấy hay cô ấy.
-
Đừng trầm trọng quá việc thực hành.
-
Có những người thiền hành rất buồn cười.
-
Họ muốn để tất cả mọi người biết
mình đang thực tập thiền hành.
-
Trông không tự nhiên chút nào.
-
(Cười)
-
Nhưng cũng có những người thiền hành
rất sâu sắc và hạnh phúc,
-
nhưng họ không có vẽ nghiêm
trọng trong thực hành.
-
Khi mình thở trong
chánh niệm và an lạc,
-
mình không cần phải thể hiện ra:
"Tôi đang thở trong chánh niệm đây."
-
(Cười)
-
"Tôi là một thiền sinh xuất sắc."
-
(Cười)
-
Trong Đạo Bụt, chúng ta có một thành
ngữ "thực tập mà như không"
-
'hành vô hành hành'
'practice the non-practice'
-
Mình không cần phải ...
-
thể hiện ra ngoài.
-
Đó là cách tốt nhất để truyền
tải sự cốt lõi của việc thực tập.
-
Và nếu phối ngẫu của con cũng muốn
được hạnh phúc, thảnh thơi và an lạc,
-
người ấy sẽ có cơ hội để học hỏi.
-
(Chuông)