-
[NHẠC DẠO]
-
Vẽ tranh với tôi là một dạng thiền định.
-
Tôi nghĩ mọi thứ đều bắt đầu
và kết thúc từ nét vẽ.
-
Khi làm một dự án, tôi đều vẽ nó ra.
-
Vì vậy, nó là một dạng ngôn ngữ cơ sở,
-
và rồi tôi làm một vài thứ đan xen vào đó.
-
Nh ững gì đây là về
nghệ thuật tranh dán giấy
-
-
là kiến tạo nên cho chính mình
-
vì tôi đã không có điều ấy
trong một khoảng thời gian dài.
-
Năm 1965, tôi mang thai.
-
Trong tháng thứ năm của thai kỳ,
-
tôi gặp vấn đề về hô hấp
-
và rồi mắc tình trạng tim mạch
mà gọi là bệnh cơ tim.
-
Tim mạch tôi rơi vào trạng thái suy yếu.
-
Tôi đã phải nhờ đến sự hỗ trợ của
máy thở ôxi trong thời gian thai kỳ đó
-
trong bệnh viện.
-
Tôi từng không thể đi lại
-
hay làm bất cứ việc gì
hàng tháng trời ròng rã.
-
Khi bạn đang nếm trải
sự đe đoạ của tử thần,
-
bạn dần thấm thía về thời gian.
-
Đó thực sự là một món quà,
-
đổ bệnh sớm trong cuộc đời tôi.
-
Nó khiến bạn trân trọng
quỹ thời gian bạn có
-
và thực tế là bạn thật sự
không thể lãng phí phút giây nào.
-
Bởi vì căn bệnh này của tôi
lệ thuộc rất nhiều vào hơi thở.
-
Tôi đã thêm âm thanh vào để
nó trở nên sống động hơn
-
với một số bức tượng sáp .
-
[PHÁT LẠI GHI ÂM TIẾNG THỞ]
-
[TIẾNG TỪ ĐÀI CÁT-SÉT]
˜Ồ, bạn đây rồi.
-
Tôi đã đợi bạn cả ngày đấy.
-
Tôi rất vui vì bạn đã đến đây với tôi.
-
Bạn tên gì vậy?
-
Tôi đã tham gia một
lớp học buổi tối ở UCLA
-
về cách đúc sáp.
-
Vì không có ai ở gần mình lúc đó,
nên tôi đã tự làm khuôn mặt mình.
-
và tạo nên bức tượng sáp từ chính mình.
-
Khi chỉ có một mình,
bạn lắng nghe nhiều hơn.
-
[Ghi âm tiếng thở]
-
Sau khi thu âm tiếng thở, tôi thêm cả
sự tương tác cùng đoạn đối thoại.
-
Với tôi, đấy cũng là một hình thức vẽ.
-
Đó là âm thanh mở rộng
vào trong khoảng không.
-
Nên đã trở thành một phần của công việc.
-
Vào những năm 70
-
những hoạ sĩ nữ
-
Những thách thức bước đầu là có một ai đó
để tôi trưng bày những thành quả của mình,
-
nhưng lại chẳng có ai cả.
-
Rồi cuối cùng,
-
Đại học California ở Berkeley
mời ba người phụ nữ để mở cuộc triển lãm
-
và tôi là một trong số họ.
-
Nhưng họ lại chỉ muốn trưng bày
những bức vẽ của tôi thôi.
-
Tôi nghĩ họ cho rằng
trưng bày tranh an toàn hơn
-
và những bức vẽ nghệ thuật
hay tất cả chúng.
-
Nhưng song song với đó,
-
tôi đặt thêm một vài
bức tượng sáp biết nói.
-
Chỉ trong vòng 2 ngày,
-
bảo tàng đã đóng cửa triển lãm.
-
Họ nói,
"Phương tiện không là nghệ thuật."
-
"Âm thanh không là nghệ thuật."
-
-
-
-
-
-
-