-
Thư ngài Tổng thống, thưa quý vị,
-
lịch sử không chỉ là con đường mà quá khứ đi qua.
-
Nó ảnh hưởng đến hiện tại và có thể định hình tương lai.
-
Chúng ta gặp nhau hôm nay tại Westminster Hall,
-
một tòa nhà với lịch sử 900 năm, khi những người Viking
-
đến bờ biển, nơi sẽ trở thành Hợp chủng quốc Hoa Kỳ,
-
để rồi Columbus, người, sau đó, sẽ chứng minh
-
nghệ thuật chính trị khi là người đến sau,
-
và nhận mọi công trạng.
-
(cười)
-
Hội trường này chứng kiến những thử thách nghiệt ngã khi
-
tuyên án tử một vị vua, lễ đang quang, nghi lễ,
-
và quan tài của những người được tưởng nhớ.
-
Hiếm có nơi nào chạm đến trái tim của đất nước chúng ta.
-
Cho đến hôm nay, không có tổng thống Mỹ nào bước trên
-
những bậc thang này để đến tòa nhà Quốc hội của chúng ta.
-
Đó là vinh dự của tôi, Ngài Tổng thống, để chào đón bạn như một người bạn và
-
như một chính khách.
-
Mối quan hệ ngoại giao gắn kết những lý tưởng mà chúng ta chia sẻ
-
trên cương vị quốc gia.
-
Nó là tham vọng hiệp nhất, đam mê cho tự do,
-
và đẩy lùi bất công trở nên ý nghĩa. Đó là nhiệm vụ của chúng ta,
-
như những đồng minh thân cận.
-
Chính ông là người giải quyết bất ổn kinh tế quê nhà,
-
bảo vệ sức khỏe của những người nghèo khổ,
-
và tìm kiếm sự cân bằng quý giá giữa vấn đề an ninh,
-
mối hiểm nguy, và quyền con người
-
bị chối bỏ.
-
Lịch sử không phải là gánh nặng của một người, dù là đàn ông hay phụ nữ.
-
Nhưng một số xem đó là trách nhiệm phải giải quyết một phần
-
những thách thức đó.
-
Đó là một nghĩa vụ mà bạn làm tròn với phẩm giá, quyết tâm,
-
và sự xuất chúng với sự ngưỡng mộ rộng rãi.
-
Abraham Lincoln đã từng quan sát thấy rằng gần như tất cả mọi người đều có thể
-
vượt lên nghịch cảnh.
-
Nhưng nếu bạn muốn thử nghiệm tính cách của một người, hãy cho anh ta sức mạnh.
-
Thưa quý vị, Tổng thống Hợp chủng quốc
-
Hoa Kỳ, Barack Obama.
-
(vỗ tay)
-
Cảm ơn rất nhiều.
-
(vỗ tay)
-
Cảm ơn nhiều.
-
Cảm ơn bạn.
-
(vỗ tay)
-
Cảm ơn bạn.
-
(vỗ tay)
-
Cảm ơn bạn rất nhiều.
-
(vỗ tay)
-
Thưa ngài Đại Chưởng ấn, ngài Chủ tọa, ngài Thủ tướng, các Nghị viên Thượng viện,
-
và Hạ viện.
-
Tôi chưa bao giờ được vinh hạnh hơn là được phát biểu tại đây,
-
tại cái nôi của mô hình Nghị viện, tại Westminster Hall.
-
Tôi được biết, ba diễn giả gần nhất từng phát biểu tại đây là
-
Giáo hoàng, Nữ hoàng, và Nelson Mandela -
-
đây, hoặc là một áp lực rất lớn, hoặc là khởi đầu của
-
một câu nói đùa.
-
(cười)
-
Tôi đến đây hôm nay để tái khẳng định một trong những liên minh lâu đời nhất,
-
mạnh mẽ nhất mà thế giới đã từng biết đến.
-
Đã từ rất lâu, Hoa Kỳ và Vương quốc Anh
-
cùng chia sẻ một mối quan hệ đặc biệt.
-
Và vì chúng tôi cũng chia sẻ một quân đoàn báo chí đặc biệt tích cực,
-
mối quan hệ đó luôn được phân tích và được phân tích quá mức
-
từ dấu hiệu nhỏ nhất của sự căng thẳng hay đối đầu.
-
Tất nhiên, tất cả các mối quan hệ đều có những thăng trầm.
-
Phải thừa nhận rằng, mối quan hệ của chúng ta đã bắt đầu không tốt với những bối rối và khó khăn
-
về trà và thuế.
-
(cười)
-
Cũng có thật đau buồn khi
-
Nhà Trắng đã bị thiêu cháy trong trong Chiến tranh 1812.
-
(cười)
-
Nhưng may mắn thay, mọi chuyện thuận buồm xuôi gió kể từ bấy giờ.
-
Lý do cho tình bạn thân thiết này không chỉ liên quan đến
-
mối quan hệ lịch sử, di sản chung của hai nước,
-
ngôn ngữ và văn hóa tương đồng
-
hay thậm chí là quan hệ đối tác mạnh mẽ giữa chính phủ hai nước.
-
Mối quan hệ của chúng ta đặc biệt vì các giá trị và
-
niềm tin đã thống nhất người dân hai nước qua các thời đại.
-
Nhiều thế kỷ trước, khi các vị vua, hoàng đế,
-
và các lãnh chúa trị vì nhiều nơi trên thế giới,
-
chính người Anh là người đầu tiên viết ra các quyền và
-
tự do của con người trong Đại Hiến chương Magna Carta.
-
Nó đã ở đây, trong hội trường này, nơi đầu tiên mà
-
luật pháp được phát triển, tòa án được thành lập,
-
tranh chấp được giải quyết, và công dân đến thỉnh nguyện
-
với lãnh đạo của họ.
-
Theo thời gian, người dân của quốc gia này đã tiến hành đấu tranh dài lâu và
-
đôi khi, đẫm máu để mở rộng
-
và đảm bảo tự do của họ từ những triều đại Hoàng gia.
-
Được thúc đẩy bởi những lý tưởng Khai sáng,
-
cuối cùng họ sẽ soạn một bản "Tuyên ngôn nhân quyền" của người Anh,
-
và tập trung quyền lực để vận hành quốc gia với Quốc hội được bầu cử bởi người dân,
-
cũng chính là những người có mặt ở đây hôm nay.
-
Những gì bắt đầu trên hòn đảo này sẽ truyền cảm hứng cho hàng triệu người
-
trên toàn lục địa châu Âu và trên toàn thế giới.
-
Nhưng có lẽ không ai được truyền cảm hứng từ những khái niệm về tự do này
-
hơn những thực dân đánh trống khua chiêng
-
ở phía bên kia Đại Tây Dương.
-
Như Winston Churchill đã nói, "... Đại hiến chương Magna Carta,
-
Tuyên ngôn nhân quyền, Habeas Corpus, phán xét của bồi thẩm đoàn,
-
và Thông luật Anh với những tuyên bố nổi tiếng
-
được tìm thấy trong Tuyên ngôn độc lập của Mỹ. "
-
Đối với cả hai quốc gia của chúng ta, sống theo những lý tưởng được ghi nhận trong
-
những tài liệu sáng lập này đôi khi rất khó,
-
luôn luôn là một nỗ lực trong quá trình thực thi.
-
Con đường chưa bao giờ bằng phẳng.
-
Nhưng qua những cuộc đấu tranh của nô lệ và người nhập cư,
-
phụ nữ và dân tộc thiểu số, các thuộc địa cũ và tôn giáo
-
bị bức hại, chúng ta đã học được
-
khao khát tự do và phẩm giá con người không phải thuộc về người Anh hay
-
Mỹ hay phương Tây - nó là phổ quát,
-
và nó là nhịp đập của mỗi trái tim.
-
Có lẽ đó là lý do tại sao có ít quốc gia đứng vững,
-
có tiếng nói và chiến đấu mạnh mẽ hơn để bảo vệ các giá trị dân chủ
-
trên khắp thế giới hơn Hoa Kỳ và Vương quốc Anh.
-
Chúng ta là những đồng minh đã đến Omaha và Gold,
-
đã sát vai nhau, hy sinh để giải phóng một lục địa
-
khỏi sự bạo ngược, và hồi sinh đất nước thịnh vượng từ những tàn tích của chiến tranh.
-
Và với việc thành lập NATO - ý tưởng của Anh -
-
chúng ta đã tham gia vào một liên minh xuyên Đại Tây Dương để
-
đảm bảo an ninh trong hơn nửa thế kỷ.
-
Cùng với các đồng minh của mình, chúng ta đã thúc đẩy một nền hòa bình lâu dài
-
từ cuộc Chiến tranh Lạnh.
-
Khi bức màn sắt được nâng lên, chúng ta mở rộng liên minh của mình
-
đến các quốc gia Trung và Đông Âu,
-
và xây dựng những cầu nối mới cho Nga và các tiểu bang cũ
-
của Liên Xô.
-
Và khi có xung đột ở vùng Balkan,
-
chúng ta đã làm việc cùng nhau để giữ hòa bình.
-
Hôm nay, sau một thập kỷ khó khăn bắt đầu với chiến tranh và kết thúc
-
bằng suy thoái, hai nước chúng ta đã đến một thời điểm then chốt
-
một lần nữa.
-
Một nền kinh tế toàn cầu từng đứng trên bờ vực khủng hoảng
-
bây giờ đã ổn định và phục hồi.
-
Sau nhiều năm xung đột, Hoa Kỳ đã rút
-
100.000 quân từ Iraq, Vương quốc Anh
-
đã đưa lực lượng rời đi và nhiệm vụ chiến đấu của chúng ta đã kết thúc.
-
Ở Afghanistan, chúng tôi đã phá vỡ đà của Taliban và sẽ sớm
-
bắt đầu một quá trình chuyển đổi sang lãnh đạo của người Afghanistan.
-
Và gần 10 năm sau ngày 11 tháng 11, chúng tôi đã phá vỡ mạng lưới khủng bố
-
và xử lý al Qaeda, bằng một cú đánh lớn với cái chết của người cầm đầu
-
- Osama bin Laden.
-
Cùng nhau, chúng ta đã đối mặt với những thách thức lớn.
-
Nhưng trong chương mới của lịch sử hai nước,
-
những thách thức sâu sắc bày ra trước mắt ta.
-
Trong một thế giới mà sự thịnh vượng của tất cả các quốc gia hiện nay
-
gắn bó chặt chẽ, một kỷ nguyên hợp tác mới cần thiết
-
đảm bảo sự tăng trưởng và ổn định của nền kinh tế toàn cầu.
-
Khi các mối đe dọa mới lan rộng qua biên giới và đại dương,
-
chúng ta phải triệt hạ các mạng khủng bố và ngăn chặn
-
phổ biến vũ khí hạt nhân, đối đầu với biến đổi khí hậu
-
và chiến đấu với nạn đói và bệnh tật.
-
Và khi cách mạng tràn trên các đường phố của
-
Trung Đông và Bắc Phi, toàn thế giới có trách nhiệm
-
trước khát vọng của một thế hệ mong muốn
-
quyết định vận mệnh của mình.
-
Những thách thức này đến vào thời điểm khi trật tự quốc tế
-
đã được định hình lại cho một thế kỷ mới.
-
Các quốc gia như Trung Quốc, Ấn Độ và Brazil
-
đang phát triển nhảy vọt.
-
Chúng ta nên vui mừng vì sự phát triển này,
-
đã giúp hàng trăm triệu người thoát nạn đói toàn cầu
-
và tạo ra các thị trường và cơ hội mới
-
cho chính quốc gia của chúng ta.
-
Tuy nhiên, khi sự thay đổi nhanh chóng này đã diễn ra,
-
kéo theo những nghi vấn liệu rằng
-
sự nổi lên của các quốc gia này sẽ đi cùng với sự suy giảm
-
ảnh hưởng của Mỹ và châu Âu trên toàn thế giới.
-
Có lẽ, lập luận sẽ là, những quốc gia này đại diện cho
-
tương lai, và thời đại lãnh đạo của chúng ta đã trôi qua.
-
Lập luận đó là sai.
-
Bây giờ là thời điểm chúng ta lãnh đạo.
-
Chính Hợp chủng quốc Hoa Kỳ và Vương quốc Anh và các đồng minh dân chủ của chúng ta
-
đã định hình một thế giới mà các quốc gia mới có thể
-
xuất hiện và các cá nhân có thể phát triển.
-
Ngay cả khi nhiều quốc gia đảm nhận trách nhiệm lãnh đạo toàn cầu,
-
liên minh của chúng ta sẽ vẫn giữ vai trò quan trọng để đạt được mục tiêu
-
về một thế kỷ hòa bình,
-
thịnh vượng và công bằng hơn.
-
Vào thời điểm các mối đe dọa và thách thức đòi hỏi các quốc gia
-
phải hợp tác với nhau,
-
chúng ta vẫn là những chất xúc tác lớn nhất cho hành động toàn cầu.
-
Trong một thời đại được xác định bởi dòng chảy nhanh chóng của thương mại và
-
thông tin, chính bởi truyền thống thị trường tự do, cởi mở
-
được củng cố bởi cam kết bảo mật căn bản cho công dân chúng ta,
-
mang lại cơ hội tốt nhất cho sự thịnh vượng
-
mạnh mẽ và trên tinh thần chia sẻ.
-
Khi hàng triệu người không được thụ hưởng quyền con người cơ bản của họ
-
bởi vì chính họ, hoặc niềm tin của họ,
-
hoặc vì chính phủ của họ,
-
chúng ta là những quốc gia luôn sẵn sàng để đứng lên cho các giá trị
-
của khoan dung và tự quyết hướng đến hòa bình và nhân phẩm.
-
Lúc này, đây không có nghĩa là chúng ta sẽ chịu đứng yên.
-
Bản chất lãnh đạo của chúng ta sẽ cần phải thay đổi theo thời đại.
-
Như tôi đã nói lần đầu tiên tôi đến London làm Chủ tịch,
-
cho hội nghị thượng đỉnh G20, những ngày đó đã qua đi khi Roosevelt và
-
Churchill có thể ngồi trong văn phòng và giải quyết các vấn đề của thế giới
-
với một ly brandy - mặc dù tôi chắc chắn rằng
-
Thủ tướng Cameron sẽ đồng ý rằng một ngày nào đó chúng ta có thể
-
cùng uống với nhau.
-
(cười)
-
Trong thế kỷ này, việc lãnh đạo của chúng ta sẽ đòi hỏi
-
xây dựng quan hệ đối tác mới, thích ứng với hoàn cảnh mới,
-
và làm mới chính mình để đáp ứng nhu cầu của một kỷ nguyên mới.
-
Điều đó bắt đầu với kinh tế.
-
Sự sáng suốt Adam Smith vẫn còn đúng cho đến ngày hôm nay:
-
Không có điều gì kích thích thịnh vượng và đổi mới hơn là
-
một hệ thống doanh nghiệp tự do, sẽ giải phóng toàn bộ tiềm năng
-
của mọi cá nhân, nam và nữ.
-
Điều đó đã dẫn đến cuộc cách mạng công nghiệp bắt đầu
-
trong các nhà máy ở Manchester.
-
Đó là những gì đã dẫn đến buổi bình minh của Thời đại thông tin khởi phát
-
từ những văn phòng ở Thung lũng Silicon.
-
Đó cũng là lý do tại sao các nước như Trung Quốc, Ấn Độ và Brazil phát triển
-
nhanh chóng đến vậy - bởi vì, nói một cách ngắn gọn,
-
họ đang hướng tới các nguyên tắc thị trường
-
mà Hoa Kỳ và Vương quốc Anh luôn chào đón.
-
Nói cách khác, chúng ta sống trong một nền kinh tế toàn cầu mà phần lớn
-
do chính chúng ta góp phần tạo nên.
-
Và hôm nay, sự cạnh tranh cho những công việc và ngành nghề tốt nhất
-
ủng hộ các quốc gia có tư duy tự do và
-
hướng về phía trước; các quốc gia có sáng tạo và đổi mới
-
và công dân khởi nghiệp.
-
Điều đó mang lại cho các quốc gia như Hoa Kỳ và Vương quốc Anh
-
một lợi thế hiện hữu.
-
Vì kể từ Newton và Darwin tới Edison và Einstein,
-
từ Alan Turing cho Steve Jobs, chúng ta đã dẫn đầu thế giới trong
-
cam kết về nghiên cứu khoa học và nghiên cứu tiên tiến,
-
khám phá các loại thuốc và công nghệ mới.
-
Chúng ta giáo dục công dân và đào tạo người lao động của mình
-
tại các trường cao đẳng và đại học tốt nhất trên trái đất.
-
Nhưng để duy trì lợi thế này trong một thế giới cạnh trang,
-
hơn bao giờ hết, chúng tôi sẽ phải đầu tư gấp đôi
-
trong khoa học và kỹ thuật, và đổi mới các cam kết quốc gia
-
trong giáo dục lực lượng lao động.
-
Trong vài năm qua, chúng ta luôn nhắc nhớ rằng thị trường có thể
-
sụp đổ.
-
Trong thế kỷ trước, cả hai quốc gia của chúng ta đều đặt ra khuôn khổ, quy định
-
để đối phó khi thị trường sụp đổ như vậy - ví dụ như các biện pháp
-
để bảo vệ hệ thống ngân hàng sau cuộc Đại suy thoái,
-
các quy định được thiết lập để
-
ngăn chặn ô nhiễm không khí và nước trong những năm 1970.
-
Nhưng trong nền kinh tế ngày nay, những nguy cơ như vậy có thể
-
không còn nằm trong biên giới của bất kỳ quốc gia nào.
-
Một thị trường sụp đổ có thể ảnh hưởng toàn cầu, lan rộng
-
và đòi hỏi phản ứng của cộng đồng quốc tế.
-
Một cuộc khủng hoảng tài chính bắt đầu trên Phố Wall ảnh hưởng gần như
-
mọi lục địa, đó là lý do tại sao chúng ta phải tiếp tục công việc với các diễn đàn
-
như G20 để đưa ra các quy tắc toàn cầu nhằm
-
ngăn chặn sự lạm phát và lạm quyền trong tương lai.
-
Không quốc gia nào có thể thoát khỏi sự nguy hiểm của ô nhiễm khí carbon,
-
đó là lý do tại sao chúng ta phải xây dựng dựa trên những gì đã đạt được tại diễn đàn Copenhagen
-
và Cancun để để lại cho con cái chúng ta một hành tinh
-
an toàn hơn và sạch hơn.
-
Hơn thế nữa, ngay cả khi thị trường tự do hoạt động như nó cần là,
-
cả hai quốc gia chúng ta đều nhận ra rằng bất kể chúng ta
-
có sống đầy trách nhiệm, với khó khăn hay may mắn,
-
bệnh bại liệt hoặc thất nghiệp có thể đến với bất kỳ ai trong chúng ta.
-
Và do đó, một phần của truyền thống chung của chúng ta đã thể hiện bản thân
-
trong một niềm tin rằng mọi công dân đều xứng đáng với một biện pháp đảm bảo
-
sự an toàn của chính mình - chăm sóc sức khỏe nếu bạn bị bệnh,
-
bảo hiểm thất nghiệp nếu bạn mất việc,
-
một khoản lương hưu trí xứng đáng sau một cuộc đời làm việc vất vả.
-
Cam kết đó với công dân của chúng ta cũng là lý do
-
cho vai trò lãnh đạo của chúng ta trên thế giới.
-
Và bây giờ, trải qua một cuộc suy thoái kinh khủng,
-
thách thức của chúng ta là thực hiện các bổn phận này đồng thời đảm bảo rằng
-
chúng ta không gây ra - và gánh - khoản nợ
-
có thể làm giảm sức mạnh và sức sống của nền kinh tế hai nước.
-
Và điều đó sẽ đòi hỏi những lựa chọn khó khăn và
-
cần các cách thức khác nhau cho cả hai quốc gia chúng ta.
-
Nhưng chúng ta đã đối mặt với những thách thức như vậy trước đây,
-
và luôn có thể cân bằng yêu cầu về trách nhiệm tài chính
-
và trách nhiệm của mình
-
với người khác.
-
Và tôi tin rằng chúng ta có thể làm điều này một lần nữa.
-
Khi chúng ta làm điều này, những thành công và thất bại trong quá khứ của chính chúng ta
-
có thể phục vụ như một ví dụ cho các nền kinh tế mới nổi - rằng nó
-
có thể phát triển mà không gây ô nhiễm; sự thịnh vượng bền vững không đến
-
từ những gì một quốc gia tiêu thụ, nhưng từ những gì nó tạo ra,
-
và từ các khoản đầu tư cho người dân
-
và cơ sở hạ tầng.
-
Và cũng giống như chúng ta phải lãnh đạo vì sự thịnh vượng
-
của công dân, vì vậy chúng ta phải bảo vệ sự an toàn của họ.
-
Hai quốc gia chúng ta biết đối đầu với cái ác trên thế giới có nghĩa là gì.
-
Quân đội của Hitler sẽ không ngừng tàn sát nếu như chúng ta
-
không chiến đấu với họ trên biển và đất liền,
-
trên chiến trường và trên đường phố.
-
Chúng ta không bao giờ quên rằng không có gì là chắc chắn
-
về chiến thắng trong cuộc chiến khủng khiếp đó.
-
Chúng ta chiến thắng bằng sự can đảm và kiên cường của người dân hai nước.
-
Chính xác hơn là vì chúng ta sẵn sàng mang gánh nặng đó,
-
chúng ta biết rõ những tổn thất mà chiến tranh mang lại.
-
Và đó là lý do tại sao chúng ta xây dựng một liên minh đủ mạnh
-
để bảo vệ lục địa này và ngăn chặn kẻ thù.
-
Cốt lõi, NATO bắt nguồn từ khái niệm đơn giản của Điều Năm
-
rằng không quốc gia NATO nào sẽ phải tự vệ trong đơn độc;
-
rằng các đồng minh sẽ luôn luôn đứng cạnh nhau.
-
Và trong sáu thập kỷ, NATO là liên minh
-
thành công nhất trong lịch sử nhân loại.
-
Hôm nay, chúng ta đối đầu với một kẻ thù khác.
-
Những kẻ khủng bố đã lấy mạng sống của người dân ở New York và
-
tại Luân Đôn.
-
Và trong khi al Qaeda tìm kiếm một cuộc chiến tôn giáo với phương Tây,
-
chúng ta phải nhớ rằng họ đã giết hàng ngàn người Hồi giáo -
-
đàn ông, phụ nữ và trẻ em - trên toàn cầu.
-
Hai nước chúng ta không và sẽ không bao giờ chiến tranh với Hồi giáo.
-
Cuộc chiến của chúng ta tập trung vào việc đánh bại al Qaeda và
-
các đồng minh cực đoan của nó.
-
Trong nỗ lực đó, chúng tôi sẽ không khoan nhượng,
-
như cách Osama bin Laden và những người theo ông đã được hưởng.
-
Và khi chúng ta chiến đấu với kẻ thù không tôn trọng luật pháp,
-
chúng ta sẽ tiếp tục giữ mình theo tiêu chuẩn cao hơn
-
- bằng cách sống theo các giá trị, quy tắc của pháp luật và quy trình pháp lý
-
mà chúng ta rất nhiệt tâm bảo vệ.
-
Trong gần một thập kỷ, Afghanistan đã là mặt trận chính của
-
những nỗ lực này.
-
Trong suốt những năm đó, các bạn, những người Anh quốc,
-
đã là một đồng minh kiên quyết, cùng với rất nhiều người khác
-
chiến đấu bên cạnh chúng tôi.
-
Cùng nhau, chúng ta hãy tôn vinh tất cả những người đàn ông và phụ nữ
-
đã phục vụ và hy sinh trong vài năm qua -
-
vì họ là một phần của hàng ngũ anh hùng tiếp nối nhau
-
mang gánh nặng nặng nề nhất, đấu tranh cho các quyền tự do mà chúng ta thừa hưởng.
-
Vì họ, chúng ta đã phá vỡ đà của Taliban.
-
Vì họ, chúng ta đã xây dựng
-
năng lực quân sự của lực lượng an ninh Afghanistan.
-
Và vì họ, chúng ta đang đảo ngược tình thế ở
-
Afghanistan bằng cách chuyển vai trò lãnh đạo cho người Afghanistan.
-
Và trong quá trình chuyển đổi này, chúng tôi sẽ theo đuổi hòa bình lâu dài
-
với những người thoát khỏi al Qaeda và tôn trọng hiến pháp của người Afghanistan
-
và hạ xuống vũ khí.
-
Và chúng tôi sẽ đảm bảo rằng Afghanistan không bao giờ là thiên đường an toàn
-
cho khủng bố, nhưng thay vào đó là một đất nước mạnh mẽ,
-
chủ quyền, và có thể đứng vững trên đôi chân của mình.
-
Thật vậy, những nỗ lực của chúng ta trong buổi đầu của thế kỷ này đã dẫn chúng ta đến
-
một khái niệm mới cho NATO sẽ cho chúng ta các khả năng cần thiết
-
để đối mặt các mối đe dọa mới - các mối đe dọa như khủng bố và cướp biển,
-
các cuộc tấn công mạng và tên lửa đạn đạo.
-
Nhưng một NATO được hồi sinh sẽ tiếp tục trung thành với tầm nhìn nguyên bản
-
của những người sáng lập, cho phép chúng ta hành động tập thể
-
để bảo vệ người dân của chúng ta, trong khi xây dựng
-
trên niềm tin của Roosevelt và Churchill rằng tất cả các quốc gia
-
có cả quyền và trách nhiệm,
-
và tất cả các quốc gia đều có chung mối quan tâm về một thể chế quốc tế
-
có vai trò duy trì hòa bình.
-
Chúng ta cũng chia sẻ mối quan tâm chung trong việc
-
ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân.
-
Trên toàn cầu, các quốc gia đang kiểm soát nguyên liệu hạt nhân
-
để chúng không bao giờ rơi vào tay kẻ xấu -
-
cũng nhờ sự lãnh đạo của chúng ta.
-
Từ Bắc Triều Tiên đến Iran, chúng ta đã gửi một thông điệp rằng
-
những người không thực hiện nghĩa vụ của mình sẽ đối mặt với hậu quả - đó là lý do
-
tại sao Mỹ và Liên minh châu Âu gần đây tăng cường
-
các lệnh trừng phạt đối với Iran, phần lớn là nhờ sự lãnh đạo
-
của Vương quốc Anh và Hoa Kỳ.
-
Và trong khi chúng ta yêu cầu những người khác chịu trách nhiệm,
-
chúng ta sẽ thực hiện nghĩa vụ của mình trong Hiệp ước không phổ biến
-
và đấu tranh cho một thế giới không có vũ khí hạt nhân.
-
Chúng ta chia sẻ mối quan tâm chung trong việc giải quyết xung đột kéo dài
-
đau khổ của con người và đe dọa chia rẽ trong khu vực.
-
Ở Sudan, sau nhiều năm chiến tranh và hàng ngàn người chết,
-
chúng ta kêu gọi cả miền Bắc và Nam rút lui khỏi
-
bờ vực bạo lực và chọn con đường hòa bình.
-
Và ở Trung Đông, chúng ta đoàn kết hỗ trợ cho
-
một Israel an toàn và một Palestine chủ quyền.
-
Và chúng ta chia sẻ mối quan tâm chung về phát triển và
-
nâng cao phẩm giá và an ninh.
-
Để thành công, chúng ta phải gạt sự cảm xúc sang một bên xung để
-
nhìn vào những nơi nghèo khổ trên thế giới không phải để làm từ thiện.
-
Thay vào đó, chúng ta nên trao quyền theo cùng một phương cách để
-
người dân phát triển: Chúng ta nên giúp người đói
-
có khả năng tự nuôi chính họ, hỗ trợ những bác sĩ chăm sóc người bệnh.
-
Chúng ta nên hỗ trợ các nước đối đầu với tham nhũng,
-
và cho phép người dân đổi mới.
-
Và chúng ta nên thúc đẩy sự thật rằng các quốc gia thịnh vượng khi
-
họ cho phép phụ nữ và trẻ em gái phát triển tiềm năng.
-
Chúng ta làm những điều này bởi vì chúng ta tin vào,
-
không chỉ quyền của các quốc gia; chúng ta tin vào quyền của công dân.
-
Đó là ngọn hải đăng dẫn chúng ta qua cuộc chiến chống lại
-
chủ nghĩa phát xít và cuộc đấu tranh chống lại chủ nghĩa cộng sản.
-
Và hôm nay, ý tưởng đó đang được kiểm chứng ở
-
Trung Đông và Bắc Phi.
-
Từng quốc gia này, người dân đang chuyển dịch
-
để giải thoát chính mình khỏi sự kìm kẹp của luật lệ hà khắc.
-
Và dù những vận động thay đổi chỉ trong 6 tháng qua,
-
chúng tôi đã thấy nó diễn ra - từ Đông Âu
-
đến châu Mỹ, từ Nam Phi đến Đông Nam Á.
-
Lịch sử cho chúng ta biết rằng dân chủ là điều không dễ dàng.
-
Sẽ mất nhiều năm trước khi những cuộc cách mạng đi đến hồi kết
-
và sẽ có những thời điểm khó khăn trên hành trình đó.
-
Quyền lực hiếm khi bị từ bỏ mà không trải qua cuộc chiến - đặc biệt là ở những nơi
-
có sự chia rẽ sắc tộc và tôn giáo.
-
Chúng ta cũng biết rằng chủ nghĩa dân túy có thể trở nên nguy hiểm -
-
từ chủ nghĩa cực đoan của những người sẽ sử dụng dân chủ để từ chối quyền của người thiểu số,
-
đến chủ nghĩa dân tộc đã để lại rất nhiều vết thương
-
trên lục địa này trong thế kỷ 20.
-
Nhưng đừng nhầm lẫn: Những gì chúng ta đã thấy,
-
những gì chúng ta đang thấy ở Tehran, ở Tunis, ở Quảng trường Tahrir,
-
là khao khát cho những quyền tự do tương tự mà chúng ta
-
đương nhiên được hưởng ở đây.
-
Đó là một quan niệm chối bỏ rằng những người trong một số phần nhất định của
-
thế giới không muốn tự do, hoặc cần phải có dân chủ
-
được thực hiện tại đó.
-
Đó là lời ngụy biện của al Qaeda chỉ trích thế giới
-
nhằm siết chặt quyền của từng cá nhân,
-
và, do đó, buộc họ phải chịu đựng đói nghèo
-
và bạo lực vĩnh viễn.
-
Không còn nghi ngờ gì nữa: Hoa Kỳ và Vương quốc Anh
-
với sự ngay thẳng, đứng bên cạnh những người mong mỏi tự do.
-
Và bây giờ, chúng ta phải chỉ ra rằng chúng ta sẽ bảo vệ những tuyên bố đó
-
bằng hành động.
-
Điều đó có nghĩa là đầu tư vào tương lai của những quốc gia đó
-
với sự chuyển đổi dân chủ, bắt đầu với Tunisia và Ai Cập
-
- bằng cách làm thắt chặt quan hệ thương mại;
-
bằng cách giúp họ chứng minh rằng tự do mang lại thịnh vượng.
-
Và điều đó có nghĩa là đứng lên cho các quyền phổ quát
-
- bằng cách xử phạt những người theo đuổi chính sách đàn áp,
-
củng cố xã hội dân sự,
-
hỗ trợ quyền của những nhóm thiểu số.
-
Chúng tôi làm điều này khi biết rằng phương Tây phải vượt qua sự nghi ngờ và
-
sự bất tín nhiệm từ những người ở Trung Đông và Bắc Phi
-
- sự ngờ vực bắt nguồn từ một quá khứ khó khăn.
-
Trong nhiều năm, chúng ta phải đối mặt với những cáo buộc đạo đức giả từ những người
-
không mấy thích thú với các quyền tự do mà chúng ta theo đuổi.
-
Và với họ, chúng ta phải thừa nhận rằng, vâng,
-
chúng ta có lợi ích lâu dài trong khu vực - để chống khủng bố,
-
đôi khi với các đối tác, có thể không hoàn hảo;
-
để bảo vệ, chống lại sự gián đoạn, nguồn cung năng lượng của thế giới.
-
Nhưng chúng ta cũng phải nhấn mạnh rằng chúng ta từ chối lựa chọn giả tạo
-
giữa lợi ích và lý tưởng của chúng ta;
-
giữa sự ổn định và dân chủ.
-
Vì lý tưởng của chúng ta bắt nguồn từ thực tế của lịch sử - rằng
-
đàn áp chỉ mang đến sự ổn định giả tạo,
-
rằng xã hội thành công hơn khi công dân của họ tự do
-
và rằng các nền dân chủ là những đồng minh thân cận nhất mà chúng ta có.
-
Chính sự thật này chỉ dẫn cho chúng ta hành động ở Libya.
-
Ngay từ khởi đầu của cuộc đàn áp ở Lybia, sẽ dễ dàng
-
để nói rằng chúng ta vô can - rằng chủ quyền quốc gia
-
quan trọng hơn việc giết hại dân thường
-
trong biên giới của chính nó.
-
Lập luận đó với một số người, là đáng cân nhắc.
-
Nhưng chúng ta thì khác
-
Chúng ta nhận lãnh trách nhiệm lớn hơn.
-
Và dù chúng ta không thể chấm dứt mọi bất công,
-
có những trường hợp chúng ta phải bỏ qua sự thận trọng -
-
khi một nhà lãnh đạo đe dọa thảm sát người dân của mình,
-
và cộng đồng quốc tế đang kêu gọi hành động.
-
Đó là lý do tại sao chúng ta ngăn chặn một vụ thảm sát ở Libya.
-
Và chúng ta sẽ khoan nhượng cho đến khi người dân Libya được bảo vệ
-
và bức màn chuyên chế được dỡ bỏ.
-
Chúng ta sẽ tiến hành với sự khiêm nhường, và những hiểu biết rằng chúng ta
-
không thể quyết định mọi kết quả bên ngoài lãnh thổ của mình.
-
Cuối cùng, tự do phải do chính người dân giành lấy,
-
không từ sự áp đặt.
-
Nhưng chúng ta có thể và phải đồng hành với những người tranh đấu.
-
Bởi vì chúng ta luôn tin rằng tương lai của con cháu chúng ta
-
sẽ tốt hơn nếu con và cháu của những người khác
-
thịnh vượng và tự do hơn
-
- từ bãi biển Normandy đến Balkans đến Benghazi.
-
Đó là mong muốn và lý tưởng của chúng ta.
-
Và nếu chúng ta không thực hiện trách nhiệm đó,
-
ai sẽ thay thế chúng ta, và loại thế giới nào
-
chúng ta sẽ để lại?
-
Hành động của chúng ta - sự lãnh đạo của chúng ta - là tác nhân thiết yếu
-
của phẩm giá con người.
-
Và vì vậy chúng ta phải hành động - và dẫn dắt -
-
với sự tin tưởng vào những lý tưởng, và niềm tin vĩnh cửu
-
vào bản sắc dân tộc, những người đã đưa tất cả chúng ta đến đây ngày hôm nay.
-
Còn một điều thiết yếu cuối cùng mà tôi tin là
-
không ai có thể thay thế Hoa Kỳ và Vương quốc Anh
-
đến thời điểm này trong lịch sử.
-
Và đó là cách chúng ta định nghĩa mình như một quốc gia.
-
Không giống như hầu hết các nước trên thế giới,
-
chúng ta không xác định quyền công dân dựa trên chủng tộc hoặc sắc tộc.
-
Là người Mỹ hay người Anh không phải là thuộc về
-
một nhóm; mà là tin vào một tập hợp lý tưởng nhất định -
-
về quyền của các cá nhân, quy tắc của pháp luật.
-
Đó là lý do tại sao chúng ta giữ được sự đa dạng đáng kinh ngạc trong biên giới của mình.
-
Đó là lý do tại sao nhiều người trên khắp thế giới, ngay lúc này
-
tin rằng nếu họ đến Mỹ,
-
nếu họ đến New York, nếu họ đến London,
-
nếu họ làm việc chăm chỉ, họ có thể tuyên thệ lòng trung thành trước quốc kỳ của chúng tôi
-
và tự gọi mình là người Mỹ; nếu họ đến Anh,
-
họ có thể tạo ra một cuộc sống mới cho bản thân và có thể hát
-
Chúa phù hộ Nữ hoàng (Quốc ca Anh) giống như bất kỳ công dân nào khác.
-
Vâng, sự đa dạng của chúng ta có thể dẫn đến sự căng thẳng.
-
Và trong suốt lịch sử của chúng ta đã có những cuộc tranh luận sôi nổi về
-
nhập cư và đồng hóa ở cả hai quốc gia.
-
Nhưng ngay cả khi những cuộc tranh luận này có thể khó khăn,
-
về cơ bản chúng tôi nhận ra rằng di sản chắp vá của chúng tôi
-
là sức mạnh to lớn - rằng trong một thế giới sẽ ngày càng hẹp
-
và kết nối nhiều hơn, ví dụ về hai quốc gia của chúng ta
-
cho thấy con người có thể thống nhất dựa trên lý tưởng của họ,
-
thay vì chia rẽ vì sự khác biệt;
-
rằng có thể làm trái tim thay đổi và vượt qua hận thù cũ;
-
có thể cho con trai và con gái của các thuộc địa cũ
-
ngồi đây như thành viên của Quốc hội vĩ đại này,
-
và cho cháu trai của một người Kenya phục vụ như một đầu bếp
-
trong Quân đội Anh đứng trước quý vị với vai trò là Tổng thống
-
của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
-
(vỗ tay)
-
Đó là những gì làm nên bản sắc của chúng ta.
-
Đó là lý do tại sao những thanh niên và thiếu nữ trên đường phố Damascus
-
và Cairo vẫn đấu tranh vì các quyền công dân mà chúng ta được hưởng,
-
ngay cả khi chúng đôi khi khác với chính sách của chúng ta.
-
Là hai trong số những quốc gia hùng mạnh nhất trong
-
lịch sử thế giới, chúng ta phải luôn luôn nhớ rằng nguồn gốc thực sự của sức ảnh hưởng
-
mà chúng ta có không chỉ là quy mô của nền kinh tế,
-
hoặc năng lực của quân đội, hoặc lãnh thổ chúng ta tuyên bố.
-
mà là những giá trị mà chúng ta không bao giờ ngần ngại bảo vệ
-
trên toàn thế giới - ý tưởng rằng tất cả chúng sinh đều được
-
Tạo hóa ban tặng với những quyền nhất định không thể bị từ chối.
-
Đó là những gì hun đúc gắn kết chúng ta trong ngọn lửa chiến tranh - một liên kết
-
biểu lộ bởi tình bạn
-
giữa hai nhà lãnh đạo vĩ đại nhất của chúng ta,
-
Churchill và Roosevelt, dù họ khác biệt.
-
Họ chú tâm đến những điểm mù và
-
những thiếu sót,
-
và họ cứng đầu về khả năng
-
xây dựng lại thế giới.
-
Nhưng những gì đã gắn liền số phận của hai người đàn ông này
-
ở thời điểm đặc biệt trong lịch sử không chỉ đơn giản là một mối quan tâm chung về chiến thắng
-
trên chiến trường.
-
Đó là niềm tin chung về chiến thắng của
-
tự do và phẩm giá con người - một niềm tin rằng chúng ta có chung tiếng nói
-
để kết thúc câu chuyện này.
-
Niềm tin này hiện diện nơi người dân họ ngày nay.
-
Những thách thức mà chúng ta đối mặt là rất lớn.
-
Những việc thực hiện trước đây rất khó.
-
Nhưng chúng ta đã trải qua một thập kỷ khó khăn,
-
và bất cứ khi nào các thử nghiệm phía trước có vẻ quá lớn
-
hoặc quá nhiều, hãy nhìn hình mẫu của họ,
-
và những lời mà Churchill đã nói vào ngày
-
Châu Âu giải phóng: "Trong những năm dài sắp tới,
-
không chỉ người dân của hòn đảo này mà ... thế giới, bất cứ nơi đâu
-
con chim tự do ríu rít trong trái tim con người,
-
nhìn lại những gì chúng tôi đã làm, và họ sẽ nói
-
'không tuyệt vọng, không từ bỏ ... tiến thẳng về phía trước. '"
-
Với can đảm và mục đích, với sự khiêm nhường và hy vọng,
-
với niềm tin vào lời hứa của ngày mai,
-
chúng ta hãy cùng nhau tiến về phía trước,
-
như những đồng minh lâu dài tạo nên một thế giới hòa bình,
-
thịnh vượng, và công bằng hơn.
-
Cảm ơn nhiều.
-
(vỗ tay)
-
Diễn giả: Thưa ngài Tổng thống, tôi nghĩ bài phát biểu vừa rồi mô tả hùng hồn
-
hơn bất kỳ lời nào của tôi, rằng chúng tôi, những người
-
trân trọng bài phát biểu đáng nhớ và đầy cảm hứng
-
ngày hôm nay biết chừng nào.
-
Ông nói -
-
(vỗ tay)
-
Ông đã nói với sự ấm áp và hào phóng tuyệt vời về
-
Nghị viện Anh và người Anh và về
-
các liên kết ràng buộc chúng ta, các giá trị và truyền thống
-
mà chúng ta chia sẻ,
-
lịch sử mà chúng ta đã trải qua.
-
Nhưng hơn thế nữa, ông không chỉ nói về
-
mối quan hệ của quá khứ, nhưng cả mối quan hệ của chúng ta trong tương lai.
-
Và tôi nghĩ đó là điều truyền cảm hứng cho chúng tôi qua bài phát biểu vừa rồi.
-
Chính một thống đốc Mỹ nổi tiếng của New York,
-
đã nhận xét về khuynh hướng của các chính trị gia vận động bằng thơ
-
nhưng cai trị bằng văn.
-
Thế giới mà bạn mô tả cho chúng ta hôm nay không chỉ là
-
một thế giới văn vẻ; mà là một thế giới với những thách thức rất khó khăn và
-
đôi khi nguy hiểm.
-
Một thế giới chuyển động nhanh, phức tạp,
-
đôi khi mâu thuẫn.
-
Và điều đó cung cấp ít nhất là nhiều mối đe dọa cũng như cơ hội.
-
Nhưng trong tài hùng biện của mình
-
ông nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc
-
duy trì chất thơ trong lãnh đạo đất nước.
-
Bởi vì để lãnh đạo, chất thơ đó là cần thiết.
-
Cần thiết không chỉ để nói lên những thách thức,
-
như bạn đã làm rất thành thạo,
-
nhưng cũng đưa những người khác lại với nhau để đối mặt với những
-
thách thức với các nguyên tắc chung và với
-
mục đích chung.
-
Tổng thống, nó đã là một đặc quyền cho tất cả chúng ta được lắng nghe
-
ông nói hôm nay.
-
Đó là một đặc quyền đối với tôi, với trách nhiệm
-
thay mặt cho cả hai Viện, cảm ơn ông,
-
đã đến Westminster, và chúc ông và bà Obama
-
sẽ hài lòng và thoải mái trong thời gian còn lại ở
-
Vương quốc Anh.
-
Cảm ơn bạn rất nhiều.
-
(vỗ tay)
-
Bài giảng này được chọn lọc, chuyển ngữ,
thiết kế Vietsub, và biên tập bởi một Nhóm IPLer của
Chương trình Lãnh đạo Khai phóng IPL Khóa 5
Văn Thị Ngọc Dung
Trần Đỗ Tâm Giao
Phan Duy Khánh
Hoàng Thị Thanh Thảo
Lê Nguyên Thông
Nguyễn Ngọc Trâm