-
Xin chào, tôi là Tony và
đây là Every Frame a Painting.
-
Channel này đang làm ăn tốt,
có nghĩa là đã đến lúc...
-
"Đến lúc thú nhận?"
-
Phải, đến lúc thú nhận.
-
Tôi đã trộm nhiều ý tưởng từ
bộ phim này hơn bất cứ gì khác.
-
"F for Fake"
"F for Fake" "F for Fake"
-
"Thưa quý ông và quý bà,
xin được giới thiệu
-
đây là một bộ phim về mánh khóe,
-
và lừa bịp,
-
về những lời nói dối."
-
Khoan đã, tôi đang làm sai rồi.
Làm lại từ đầu được không?
-
Đây là một bài luận bằng phim của Orson Welles.
Nó tên là "F for Fake".
-
Và nó là kinh thánh cá nhân của tôi.
-
Tất cả những gì tôi biết về biên tập,
tôi học từ phim này.
-
Nhưng hôm nay, tôi muốn nói về
một điều cơ bản:
-
CẤU TRÚC
-
"Chúng tôi tìm ra một quy luật đơn giản
mà có lẽ ai cũng đã nghe qua
-
nhưng mất bao lâu
chúng tôi mới học được."
-
Khi bạn xây dựng một bài luận video
-
có một điều mà bạn thực sự phải tránh.
-
"Tôi nghĩ chỉ có vậy thôi."
"Và rồi?"
-
"Không, thế thôi."
"Và rồi?"
-
"Rồi không có gì vì tôi gọi món xong rồi."
"Và rồi?"
-
Nếu bạn kể một câu chuyện
mà cứ
-
"và rồi, và rồi, và rồi"
-
bạn sẽ gặp rắc rối to.
-
Đây là lỗi số 1 mà tôi mắc
trong chính tài liệu của mình.
-
Như ở đây. Hãy xem nó lặp đi lặp lại:
-
"Lựa chọn lấy số tiền"
-
VÀ RỒI
"Lựa chọn không đánh lại"
-
VÀ RỒI
"Lựa chọn che giấu cảm xúc"
-
VÀ RỒI
"Lựa chọn không tin tưởng ai đó"
-
VÀ RỒI
"Lựa chọn đợi hết sự khó chịu"
-
VÀ RỒI
"Lựa chọn..."
-
Đây là danh sách mà thứ tự sao cũng được.
Thế nên nó nhàm chán.
-
"Điều nên xảy ra giữa mỗi nhịp
mà bạn đã viết
-
phải là 'THẾ NÊN' hoặc là 'NHƯNG'.
-
Ý tôi là bạn nghĩ ra một ý tưởng
xảy ra như thế này:"
-
"Cái gì thế?" "Lông ch*m của tao.
Tao lấy từ Scott Tenorman."
-
"và THẾ NÊN chuyện này xảy ra:"
-
"Cartman, mày không mua lông.
Mày phải tự mọc."
-
"Ý mày là lông ch*m này vô giá trị?"
"Ừ."
-
"NHƯNG chuyện này lại xảy ra:"
-
"Và tôi đưa anh lông ch*m"
"Tuyệt."
-
"THẾ NÊN chuyện này xảy ra:"
-
"Aw! Khốn kiếp."
-
Suốt bộ phim này,
Orson Welles làm đúng như vậy.
-
Có điều là ông không kết nối giác quan,
mà kết nối suy nghĩ.
-
"Cô là họa sĩ.
Tại sao cô muốn mọi người làm giả?"
-
NHƯNG
-
"Bởi vì cái giả cũng tốt như cái thật
và nó có thị trường và nhu cầu"
-
THẾ NÊN
-
"Nếu anh không có thị trường nghệ thuật,
những kẻ làm giả không thể tồn tại."
-
Dù rằng phim này là một bài luận,
-
mỗi giây phút đều có logic kết nối
như một tập South Park.
-
Luật thứ hai trong phim này là
phải có nhiều hơn một câu chuyện song song.
-
"Tôi sẽ lại trích dẫn Hitchcock. Ông nói
làm phim tóm gọn lại là
-
"Trong Khi Đó, Ở Nông Trại"
-
"Ông ấy hoàn toàn đúng."
-
"Anh muốn có hai thứ cùng xảy ra."
-
"Anh đến đỉnh điểm một bên,
anh chuyển sang bên kia."
-
"Tôi hi vọng anh biết
anh đang làm gì."
-
"Anh kể tiếp câu chuyện thứ hai.
Khi nó trở nên chán, dừng lại."
-
"Trong Khi Đó, Ở Nông Trại."
-
Trong bài luận bằng phim thì sao?
-
Cho là bạn có hai câu chuyện.
Hãy để cho một chuyện xây dựng.
-
Khi nó đến đỉnh điểm,
chuyển sang chuyện kia. Để nó xây dựng.
-
Và khi chuyện này đến đỉnh điểm,
quay về chuyện cũ. Đơn giản chứ?
-
Khác là "F for Fake"
không chỉ có một câu chuyện.
-
Có cả chuyện về Orson Welles,
Howard Hughes
-
một cô gái tên Oja,
và cả hậu trường phim.
-
Và bằng cách xây dựng từng câu chuyện,
Welles có thế nhảy khắp cả 6 chuyện
-
mà không để khán giả mất phương hướng.
-
Nên khi tôi làm bài luận video,
đây là thứ tôi nghĩ đến.
-
"Và rồi?"
"Không có "và rồi" gì cả!"
-
Và tôi học tất cả những điều đó
qua bộ phim này.
-
Nó hơn hết dạy tôi rằng:
Cái quan trọng không phải là bạn được gì
-
mà là cách bạn cắt và
đầu ra như thế nào.
-
Nhớ rằng, bài luận video
khác với bài luận viết. Chúng là phim.
-
Bạn phải dựng cấu trúc và nhịp điệu
như một nhà làm phim.
-
THẾ NÊN và NHƯNG.
Trong Khi Đó, Ở Nông Trại.
-
Nếu bạn không tin tôi,
ít nhất hãy tin Orson Welles
-
người đã nghĩ ra tất cả
những điều này hơn 40 năm trước.
-
"Tại sao không?
Tôi là bịp bợm mà."
-
Nhưng thôi, hãy kết bài luận nào.
-
"Đã đến lúc giới thiệu."
-
Xin chào, tôi là Tony và video này kết thúc
năm thứ nhất của Every Frame a Painting.
-
Tôi muốn cảm ơn các bạn đã xem
-
"và chúc các bạn một buổi tối
-
an lành."