-
Làng Mai, Pháp, tháng 5, 2014
(chuông)
-
Thầy trả lời câu hỏi
-
Cảm giác khi chết là gì?
(Chuông)
-
(Tiếng Hà Lan)
Khi chết sẽ cảm thấy gì ạ?
-
Người ta sẽ cảm thấy như thế nào khi chết đi?
-
(Đại chúng cười)
-
Câu hỏi là: ' Sau khi chết, con người còn
mang các cảm xúc?' Phải không con?
-
'Mình cảm giác ra sao khi chết?'
Đúng vậy không?
-
Đây là một câu hỏi rất tốt, rất sâu sắc.
-
Giả sử con hỏi một áng mây đang trôi
trên bầu trời cùng một câu hỏi.
-
'Bạn mây nhỏ thân mến, tôi biết rằng bạn
sẽ chết đi vào một hôm nào đó.'
-
'Bạn sẽ không còn là một áng mây nữa.'
-
'Vậy giờ đây bạn đang cảm thấy gì và
cảm giác của bạn sau khi chết là gì?'
-
'Sau khi chết, liệu bạn có một cảm giác
nào không?'
-
Chúng ta hỏi mây.
-
Và nếu chúng ta lắng nghe một cách
cẩn thận chúng ta có thể có được lời đáp.
-
Con có nghĩ rằng một áng mây
sợ chết không?
-
Con đang trôi bồng bềnh giữa bầu trời.
-
Nhưng con biết rằng một ngày nào đó
con sẽ phải...biến mất.
-
Con phải chết đi.
-
Sự thật này cũng đúng như vậy
đối với một con người.
-
Đây không phải là câu hỏi của một đứa trẻ
mà là câu hỏi của một nhà triết học.
-
Và nếu đám mây biết cách
thực tập thiền định...
-
-ai biết được?-
-
mây sẽ biết rằng
nó không thể chết được.
-
Nó không thể chết được.
-
Bởi vì "chết" nghĩa là
con trở thành không có gì.
-
Từ một cái gì con trở thành không có gì.
-
Đó là điều chúng ta giải nghĩa "sự chết".
-
Con ở đó và bất thình lình
con không còn ở đó nữa.
-
Đó là 'chết'.
-
Nhưng một đám mây có thể chết không?
-
Đám mây có trở nên không có gì
được không?
-
Không!
-
Một đám mây có thể trở thành mưa hay tuyết
hay băng đá hoặc sương mù.
-
Nhưng mây không thể nào mất đi được.
-
Do đó con người cũng giống như vậy.
-
Chúng ta tưởng là chúng ta chết,
nhưng sự thực chúng ta không chết.
-
Chúng ta luôn luôn tiếp nối, không ở trong
hình hài này, mà những hình hài khác.
-
Con đã nhận ra điều đó chưa?
-
Thực sự là có rất nhiều mây
trong mỗi chúng ta.
-
Mỗi ngày chúng ta uống nhiều mây lắm.
-
Đây là một áng mây!
Thầy đang uống một áng mây.
-
Nên 70 phần trăm cơ thể mình là mây.
-
Và nếu mây không chết,
Thầy sẽ không chết!
-
Thầy tiếp nối luôn luôn!
-
Như vậy khi con là mây,
con cảm nhận như một đám mây.
-
Nhưng khi con không còn là mây, con
có thể là mưa và cảm nhận như một cơn mưa.
-
Như vậy vẫn còn cảm nhận sau khi
áng mây chuyển thành cơn mưa.
-
Và sau khi rời bỏ xác thân này,
con không còn cảm nhận với thân này nữa.
-
nhưng con có cảm nhận bằng
hình hài mà con mang sau đó.
-
Hãy nhớ, không một điều gì có thể chết.
-
Đó là lời dạy của Phật.
-
Và không chỉ Đức Phật,
nhiều nhà khoa học đã nhận ra điều đó.
-
Có một nhà khoa học người Pháp đã nói:
Không có gì sinh ra, không có gì chết đi.
-
Tên ông ta là Antoine...
-
Lavoisier,
Antoine-Laurent Lavoisier.
-
'Rien ne se crée. Rien ne se perd.'
-
Nó nghĩa là 'không gì sinh ra,
không gì chết đi.'
-
Đám mây cũng như vậy.
Đám mây không được sinh ra.
-
Trong tâm thức chúng ta nghĩ rằng 'sinh'
nghĩa là từ không trở thành có.
-
Nhưng đám mây không đến từ hư không.
-
Trước khi nó là mây,
nó đã là một dạng thể khác,
-
như là nước trong đại dương,
nhiệt tạo ra bởi mặt trời.
-
Như vậy trước khi là mây,
nó đã là một điều gì khác.
-
Nó không phải đến từ hư không.
-
Vì vậy chúng ta biết rằng
mây không được sinh ra.
-
Mây không thể chết đi.
-
Và một con người cũng giống như vậy.
-
Con không đến từ hư không.
-
Khoảnh khắc con được sinh ra,
con đã có mặt ở đó.
-
Trước khi mẹ thai nghén con trong bụng,
con đã tồn tại,
-
một nửa trong ba con,
và một nửa trong mẹ con.
-
Và nửa của ba đã gặp nửa của mẹ
-
và trở thành con còn bé xíu, rất nhỏ.
-
Vậy nên thời điểm thọ thai không phải là
khởi đầu. Không có khởi đầu.
-
Không có kết thúc.
-
Vậy...
-
Bản chất của con giống như bản chất
của mây: không sinh không diệt.
-
Đừng lo.
-
Và thiền định giúp chúng ta nhìn thấu
bản chất của không sinh không diệt
-
và không còn sợ cái chết,
nỗi sợ hãi sự không hiện hữu.
-
Đây là một lời dạy
rất sâu sắc của Đức Phật.
-
Và khi lớn lên,
con hãy tiếp tục thiền định
-
con sẽ chạm được chân lý
về cái không sinh không diệt
-
Và con sẽ không còn sợ.
-
Và các nhà khoa học đã khám phá ra
cũng chân lý như vậy.
-
Sáng nay có một câu hỏi
được bỏ vào chuông:
-
"Thầy nghĩ gì về Big Bang?"
-
Vụ nổ Big Bang là
sự khởi nguyên của thế giới.
-
Nhưng trong lời dạy này, trong sự
thực tập này, không có khởi nguyên.
-
Nếu có vụ nổ Big Bang, thì
sẽ có một vụ Big Crunch (Đại Huỷ Diệt).
-
Đây là một chủ đề rất thú vị
khi thiền tập.
-
Vậy thì con người tạo ra lý thuyết
về vụ nổ Big Bang
-
bởi vì họ cảm thấy nhu cầu phải
lý giải thế giới đã hình thành ra sao.
-
Nhưng nếu con người chạm được
chân lý của không bắt đầu, không kết thúc
-
họ không cần tạo nên lý thuyết như vậy
-
để giải thích.
-
Bởi nếu con tin có vụ nổ Big Bang
con phải tin vào Big Crunch.
-
Và như vậy con đã đi ngược lại
định luật 1 nhiệt động học.
-
Con đi ngược lại quy luật:
không có gì sinh ra, không có gì mất đi.
-
Chúng ta cần tiếp tục thiền định theo
chủ đề này vì nó rất sâu sắc.
-
Như vậy câu trả lời của Thầy là:
con có cảm giác khi con là áng mây
-
các cảm giác sẽ có khi
con trở thành cơn mưa.
-
Có cảm giác khi chúng ta có hình hài này.
-
sẽ có các cảm giác sau khi
ta có những hình hài khác.
-
Được không con?
-
Thật là một câu hỏi!
-
(Đại chúng cười)
-
(Thức chuông)
-
(Chuông)