Ending the Vicious Circle of Negative Habits | Dharma Talk by Thich Nhat Hanh, 2004.03.25
-
0:39 - 0:39(chuông)
-
2:09 - 2:11(không nghe được) là tên của một người
-
2:11 - 2:15người biết lắng nghe rất sâu sắc
-
2:16 - 2:18và thấu hiểu.
-
2:21 - 2:23Bằng cách lắng nghe sâu sắc
-
2:24 - 2:25cô ấy có thể
-
2:29 - 2:32mang lại rất nhiều sự nhẹ nhõm
cho mọi người. -
2:33 - 2:39Và thực hành được gọi là
thực hành lắng nghe từ bi. -
2:42 - 2:45Bồ Tát Quán Thế Âm
-
2:46 - 2:49Trong tiếng Việt,
Nam mô Bồ Tát Quan Thế Âm -
2:50 - 2:53
Guanyin trong tiếng Trung Quốc -
3:01 - 3:03Với lòng từ bi trong trái tim của chúng ta
-
3:04 - 3:06chúng ta có thể lắng nghe người khác.
-
3:08 - 3:10Ngay cả khi người khác
có nhiều đau khổ -
3:12 - 3:20có nhiều nhận thức sai lầm, rất nhiều tức giận, bạn vẫn có thể lắng nghe người đó.
-
3:22 - 3:27Và bằng cách đó, chúng tôi giúp anh ấy
hoặc cô ấy bớt đau khổ, để được cứu thoát -
3:30 - 3:34Bồ tát Quán Thế Âm không hẳn
là ai đó ngoài chúng ta. -
3:35 - 3:37Mỗi người trong chúng ta đều có
-
3:38 - 3:40đều có hạt giống từ bi,
-
3:42 - 3:44thấu hiểu
-
3:45 - 3:50Và nếu chúng ta cho phép hạt giống
của sự thấu hiểu và lòng từ bi
trong chúng ta được tưới mát, -
3:50 - 3:54năng lượng của lòng từ bi
và sự hiểu biết sẽ biểu lộ. -
3:55 - 3:59Và chúng ta sẽ có thể lắng nghe
-
4:00 - 4:02với lòng từ bi
-
4:05 - 4:06và hiểu biết.
-
4:08 - 4:12Vì vậy, trong thời gian tụng kinh,
-
4:12 - 4:17năng lượng tập thể của chánh niệm
sẽ được tạo ra. -
4:18 - 4:20Và nó giúp chúng ta
-
4:20 - 4:22tưới tẩm hạt giống của
-
4:23 - 4:25lòng từ bi và sự hiểu biết
trong chúng ta -
4:25 - 4:28Và Bồ tát Quán Thế Âm có thể
-
4:29 - 4:30xuất hiện
-
4:30 - 4:32từ chúng ta.
-
4:33 - 4:34Vì vậy, hãy tận hưởng, tụng kinh.
-
4:35 - 4:38Mang sự chú ý đến hơi thở vào
và hơi thở ra của bạn -
4:38 - 4:40cho phép cơ thể bạn thư giãn
-
4:41 - 4:44Và để năng lượng của tăng thân xâm nhập
-
4:45 - 4:46tự do
-
4:46 - 4:51vào cơ thể chúng ta, bạn biết đấy,
vào tâm trí của chúng ta -
4:53 - 4:55để nuôi dưỡng và chữa lành
-
4:55 - 5:00vì năng lượng tập thể của
lòng từ bi trong tăng thân -
5:01 - 5:03Bồ tát có sức mạnh chữa lành.
-
5:04 - 5:07Ngoài ra, chúng ta
không phải làm bất cứ điều gì. -
5:07 - 5:10Chỉ cho phép năng lượng thâm nhập
-
5:11 - 5:13bằng cách tụng kinh.
-
5:18 - 5:20Chúng ta cho phép
cơ thể của chúng ta -
5:21 - 5:22để thư giãn.
-
5:23 - 5:27Và chúng ta tập trung
vào âm thanh tụng kinh. -
5:41 - 5:42(chuông)
-
12:14 - 12:16(các sư thầy, sư cô đồng tụng Kinh)
-
27:50 - 27:51Kính thưa đại chúng
-
27:53 - 27:57bất cứ khi nào chúng ta nghe
âm thanh của tiếng chuông, -
27:59 - 28:05chúng ta thực hành
nghe tiếng chuông thật sâu. -
28:11 - 28:13Thông thường khi ai đó
-
28:15 - 28:17thỉnh chuông phát ra âm thanh.
-
28:17 - 28:20Chúng ta không nói "đánh" chuông
-
28:20 - 28:21chúng ta nói
-
28:23 - 28:23thỉnh
-
28:24 - 28:26chuông vang lên
-
28:26 - 28:28anh ấy hoặc cô ấy nên
-
28:28 - 28:31đánh thức chuông trước
-
28:33 - 28:35bằng một nửa âm thanh
-
28:39 - 28:41như thế này
-
28:47 - 28:48(tiếng chuông: boong)
-
28:48 - 28:50Đó là một nửa âm thanh.
-
28:53 - 28:57Nhưng trước khi anh ấy làm điều đó,
cô ấy làm điều đó, -
28:57 - 29:01trước tiên cô ấy phải thực hành
thở chánh niệm trước -
29:01 - 29:04để chuẩn bị cho mình.
-
29:10 - 29:15Và có một câu
cho thầy chuông sử dụng chuông, -
29:17 - 29:21để thở vào và thở ra
và để làm cho bản thân anh ấy hoặc cô ấy -
29:25 - 29:27sẵn sàng cho tiếng chuông,
-
29:30 - 29:32đủ tiêu chuẩn
-
29:32 - 29:34làm thầy chuông.
-
29:35 - 29:37Bạn không thể nhấc nhạc cụ lên
-
29:38 - 29:42và sau đó tạo ra âm thanh
bạn phải tự chuẩn bị. -
29:44 - 29:46Vì vậy, cầm ...
-
29:48 - 29:50Tôi có thể mượn nó?
-
29:56 - 29:59... cầm cây gậy như thế này
-
30:00 - 30:03anh ấy sẽ thực tập thở chánh niệm
-
30:07 - 30:10một vài lần để bình tĩnh lại,
-
30:11 - 30:16để làm cho anh ấy hoặc cô ấy
thành một chủ chuông thực sự. -
30:16 - 30:19Và câu kệ như thế này:
-
30:19 - 30:23Thân, khẩu và ý
trong sự thống nhất hoàn hảo. -
30:25 - 30:29Tôi gửi trái tim mình
cùng với tiếng chuông này. -
30:29 - 30:33Mong người nghe thức tỉnh
từ sự lãng quên của họ -
30:34 - 30:38và vượt qua con đường
của sự lo lắng và buồn phiền. " -
30:38 - 30:42"Đó là một câu thơ bốn dòng
-
30:43 - 30:46để bạn thở và trở thành
-
30:47 - 30:49một bậc thầy chuông thực sự.
-
30:49 - 30:52"Cơ thể, lời nói và tâm trí
trong sự thống nhất hoàn hảo. -
30:53 - 30:56Tôi gửi trái tim mình
cùng với tiếng chuông này. -
30:57 - 31:00Mong người nghe thức tỉnh
từ sự lãng quên của họ -
31:00 - 31:03và vượt qua con đường
của sự lo lắng và buồn phiền. -
31:05 - 31:05Và rồi bạn bình tĩnh,
-
31:08 - 31:10bạn hoàn toàn nhận thức được,
bạn có mặt đầy đủ -
31:11 - 31:12Và bây giờ bạn có thể
-
31:12 - 31:14thỉnh tiếng chuông vang lên.
-
31:17 - 31:21Bạn thỉnh, bạn cung cấp một nửa âm thanh
-
31:22 - 31:24để cả cộng đồng
-
31:25 - 31:29nhận biết rằng một âm thanh thực sự,
một âm thanh đầy đủ sẽ được nghe. -
31:31 - 31:34Và mọi người ngừng suy nghĩ,
ngừng nói, -
31:35 - 31:39chuẩn bị tinh thần
để nhận được đủ âm thanh -
31:40 - 31:41Tiếng nói của Bụt
-
31:41 - 31:44kêu gọi bạn trở về
ngôi nhà thực sự của bạn. -
31:45 - 31:47Trong một trung tâm thực hành,
-
31:47 - 31:51tiếng chuông là tiếng của Bụt
-
31:51 - 31:53từ bên trong gọi bạn trở lại
ngôi nhà thực sự của bạn. -
31:56 - 31:58Và do đó, chủ chuông
phát ra một nửa âm thanh -
31:58 - 32:00và cho phép bạn có thời gian
-
32:01 - 32:03để chuẩn bị
-
32:03 - 32:07cho việc tiếp nhận âm thanh đầy đủ,
giọng nói của Bụt. -
32:07 - 32:10Bạn dừng lại những gì bạn đang nói.
-
32:11 - 32:15Bạn hoàn thành những gì
bạn đã nói trong vài giây. -
32:15 - 32:17Bạn ngừng suy nghĩ của bạn.
-
32:18 - 32:22Không những dừng lời nói
mà còn dừng suy nghĩ của bạn -
32:22 - 32:24Bạn về nhà
-
32:24 - 32:27cho chính bạn, với hơi thở vào của bạn
-
32:28 - 32:30Và bạn tận hưởng hơi thở
-
32:33 - 32:35để chuẩn bị cho âm thanh
-
32:35 - 32:38âm thanh như giọng nói
của Bụt từ bên trong -
32:39 - 32:41kêu gọi bạn
trở về ngôi nhà thực sự của bạn. -
32:43 - 32:46Và sau đó, chủ chuông
sẽ cho phép bạn có thời gian -
32:48 - 32:53cho một hơi thở vào hoặc ít nhất một hơi thở ra
và sau đó anh ấy hoặc cô ấy sẽ thỉnh chuông -
32:54 - 32:59để âm thanh đầy đủ sẽ được cung cấp
cho cả cộng đồng -
33:00 - 33:01Và sau đó mọi người
-
33:02 - 33:03sẽ tận hưởng
-
33:04 - 33:08thở vào và thở ra ít nhất ba lần.
-
33:09 - 33:12Và khi bạn hít vào,
bạn nói: "Tôi lắng nghe, -
33:13 - 33:14Tôi lắng nghe
-
33:16 - 33:17Và khi bạn thở ra,
-
33:18 - 33:22bạn nói: "âm thanh tuyệt vời này
đưa tôi trở về ngôi nhà thực sự của mình ". -
33:25 - 33:26Lắng nghe
-
33:27 - 33:27lắng nghe
-
33:28 - 33:32âm thanh tuyệt vời này
mang tôi trở về ngôi nhà thực sự của mình ". -
33:32 - 33:33Không suy nghĩ.
-
33:34 - 33:35Chỉ lắng nghe
-
33:35 - 33:39lắng nghe thật sâu
âm thanh của tiếng chuông -
33:39 - 33:43sẽ đưa bạn trở về ngôi nhà thực sự của bạn,
ở đây và ngay bây giờ. -
33:47 - 33:49Và người nói
-
33:49 - 33:53ngừng nói và suy nghĩ
về những gì sẽ nói tiếp theo -
33:54 - 33:56và tận hưởng sâu sắc
-
33:56 - 33:58hơi thở vào và hơi thở ra của anh ấy
-
33:58 - 33:59tận hưởng
-
33:59 - 34:01sự tồn tại của anh ấy
trong ngôi nhà thực sự của anh ấy -
34:04 - 34:06Đó là pháp sống:
-
34:08 - 34:10ở trong ngôi nhà thực sự của bạn.
-
34:13 - 34:18Và người lắng nghe cuộc nói chuyện
cũng dừng nghe -
34:18 - 34:20và tận hưởng
-
34:22 - 34:24hơi thở vào hơi thở ra của cô ấy
-
34:25 - 34:26Rất bổ dưỡng
-
34:29 - 34:31Ở Làng Mai, ở Pháp
-
34:33 - 34:36chúng ta không chỉ
tận hưởng âm thanh -
34:39 - 34:42của tiếng chuông lớn
trong trung tâm của chúng ta -
34:42 - 34:45nhưng bất cứ khi nào chuông,
tiếng chuông nhà thờ gần đó -
34:47 - 34:50chúng tôi cũng dừng lại
và thưởng thức tiếng chuông nhà thờ. -
34:51 - 34:54chúng ta không chỉ
thưởng thức chuông nhà thờ -
34:54 - 34:58mà còn thưởng thức
mỗi khi đồng hồ phát nhạc -
34:58 - 35:02cứ sau mỗi giờ,
chúng ta cũng -
35:03 - 35:07ngừng suy nghĩ, ngừng nói chuyện
và chúng tôi trở lại với hơi thở của chúng ta -
35:07 - 35:10Và chúng ta tận hưởng
hơi thở vào và ra -
35:10 - 35:11cho dù chúng ta đang ở...
-
35:12 - 35:17phòng ăn hay trong bếp,
chúng ta làm giống như vậy. -
35:18 - 35:20Vì vậy, đồng hồ,
âm nhạc của đồng hồ -
35:23 - 35:24giống như
-
35:24 - 35:28chánh niệm có thể
giúp chúng ta trở về nhà -
35:28 - 35:30tận hưởng ngôi nhà của chúng ta.
-
35:31 - 35:34Ngoài ra khi bạn nghe thấy
tiếng chuông điện thoại, -
35:35 - 35:36bạn thực hành.
-
35:37 - 35:40Giả định bạn không chạy đến điện thoại
-
35:41 - 35:44Bạn phải ở bất cứ nơi đâu
-
35:44 - 35:48vì âm thanh của điện thoại
cũng là tiếng của Bụt -
35:48 - 35:52gọi lại cho bạn
đến ngôi nhà thực sự của bạn. -
35:52 - 35:56Ở bất cứ nơi nào bạn đang ở
và quay trở lại hơi thở vào của bạn. -
35:56 - 35:57Lắng nghe, Lắng nghe.
-
35:57 - 36:02Âm thanh tuyệt vời này
đưa tôi trở về ngôi nhà thực sự của tôi. -
36:02 - 36:03Và sau khi đã
-
36:04 - 36:06thực hành như vậy hai lần,
-
36:07 - 36:10bạn thiền hành đến điện thoại,
-
36:10 - 36:12hoặc bạn lấy điện thoại ra
-
36:12 - 36:14và trả lời
-
36:17 - 36:19Và nếu bạn là người
-
36:22 - 36:25được gọi hoặc muốn gọi điện thoại,
-
36:27 - 36:29bạn hãy tự chuẩn bị
-
36:32 - 36:34trước khi thực hiện
-
36:34 - 36:36quay số
-
36:36 - 36:38Bạn thực hành về ngôi nhà
chính mình. -
36:40 - 36:41Và cũng có một câu
-
36:42 - 36:43để bạn thực hành.
-
36:45 - 36:48Những câu thơ, lời nói có thể
-
36:48 - 36:50đi hàng ngàn cây số.
-
36:51 - 36:53Nó đem lại nhiều hiểu biết hơn
-
36:54 - 36:55"mucho" sự hiểu biết.
-
36:56 - 36:59Tôi nguyện rằng
những gì tôi sẽ nói -
36:59 - 37:00sẽ
-
37:00 - 37:01đẹp
-
37:02 - 37:04như hoa và
-
37:04 - 37:05đồ thêu
-
37:05 - 37:08Tôi nguyện rằng tất cả
mọi thứ tôi sẽ nói -
37:08 - 37:12sẽ giúp trưởng thành hơn
hiểu biết và từ bi -
37:12 - 37:16Và sau đó, bây giờ
bạn có đủ điều kiện -
37:16 - 37:18để thực hiện một cuộc gọi điện thoại.
-
37:20 - 37:22Và khi bạn nghe
-
37:24 - 37:26bạn nghe thấy âm thanh
-
37:26 - 37:29cuối cùng trong đường dây điện thoại
-
37:29 - 37:31bạn biết rằng
-
37:31 - 37:33người khác đang nghe
-
37:34 - 37:36hơi thở vào và ra
-
37:36 - 37:41và bạn biết mình có cơ hội thực tập
hơi thở vào và ra với cô ây -
37:41 - 37:43để cả hai bạn
-
37:43 - 37:47cùng thở vào và thở ra
chánh niệm cùng một lúc. -
37:47 - 37:49Đó là một thực hành rất đẹp.
-
37:49 - 37:52Chúng tôi gọi nó là thiền điện thoại.
-
37:58 - 38:00Và sau đó, ở Làng Mai,
-
38:01 - 38:03trong Tu viện Lộc Uyển cũng vậy,
-
38:05 - 38:07nếu chúng ta sử dụng máy tính
-
38:08 - 38:12máy tính được lập trình để mỗi một phần tư giờ
-
38:12 - 38:15sẽ có một tiếng chuông chánh niệm,
-
38:15 - 38:18để bạn có thể dừng công việc
của bạn và về nhà -
38:18 - 38:21và tận hưởng hơi thở vào
và hơi thở ra của bạn. -
38:22 - 38:26Và bạn biết rằng khi bạn gọi cho
Làng Mai hoặc Lộc Uyển -
38:26 - 38:30bạn đừng mong họ trả lời ngay sau tiếng
chuông reo đầu tiên -
38:30 - 38:32Họ đang thở vào và thở ra.
-
38:42 - 38:47Lắng nghe. lắng nghe. Âm thanh tuyệt vời này
đưa tôi trở về ngôi nhà thực sự của tôi. -
38:47 - 38:49Và bạn tận hưởng
-
38:49 - 38:52sâu sắc hơi thở
vào và ra của mình 3 lần -
39:01 - 39:04Thầy chuông tối nay
-
39:04 - 39:05là một sư thầy
-
39:06 - 39:07đến từ
-
39:08 - 39:09New Zealand
-
39:18 - 39:19Marda Fabvian,
-
39:23 - 39:25Lĩnh vực của Pháp.
-
39:31 - 39:32tận hưởng
-
39:35 - 39:40tiếng chuông chánh niệm,
hãy tận hưởng hơi thở vào và ra của bạn 3 lần. -
41:33 - 41:36Nếu bạn muốn sử dụng
các loại câu khác nhau, -
41:37 - 41:39bạn có thể sử dụng câu thơ:
"Tôi vừa mới tới. -
41:41 - 41:42Tôi đang ở nhà."
-
41:44 - 41:46"Tôi vừa mới tới.
-
41:47 - 41:48Tôi đang ở nhà."
-
41:53 - 41:55Hoặc bạn có thể muốn nói:
-
41:55 - 41:56Tôi lắng nghe
-
41:57 - 41:58tôi lắng nghe sâu sắc
-
41:59 - 42:02Âm thanh tuyệt vời này đưa tôi trở về
ngôi nhà thực sự của tôi. -
42:03 - 42:05Hoặc bạn có thể nói:
-
42:05 - 42:08"Thở vào, tôi cảm thấy bình tĩnh
-
42:08 - 42:10và thư thái,
-
42:10 - 42:12thở ra, tôi mỉm cười."
-
42:14 - 42:15Bình tĩnh
-
42:16 - 42:17Mỉm cười
-
42:20 - 42:24Thở vào, tôi thiết lập bản thân
trong thời điểm hiện tại. -
42:26 - 42:30Thở ra, tôi biết đây là
một khoảnh khắc tuyệt vời -
42:32 - 42:33Bình tĩnh
-
42:35 - 42:36mỉm cười.
-
42:38 - 42:39Khoảnh khắc hiện tại,
-
42:41 - 42:43khoảnh khắc tuyệt vời.
-
42:50 - 42:52Khi bạn về nhà
trong thời điểm hiện tại -
42:55 - 42:56Vơi hơi thở vào của bạn
-
42:57 - 43:01bạn trở nên hoàn toàn sống,
hiện diện đầy đủ. -
43:01 - 43:03Bạn có thể chạm vào
-
43:03 - 43:05cuộc sống ở đây và bây giờ.
-
43:06 - 43:09Bạn cảm thấy rằng bạn đang sống.
-
43:10 - 43:13Bạn chạm vào phép màu
rằng bạn còn sống. -
43:14 - 43:18Bởi vì được sống là điều tuyệt vời nhất
trong tất cả các phép màu. -
43:18 - 43:21Và chỉ với một hơi thở vào
bạn có thể chạm vào phép màu đó -
43:23 - 43:26Đó là lý do tại sao bạn có thể nói:
-
43:26 - 43:28"Khoảnh khắc hiện tại,
-
43:28 - 43:30khoảnh khắc tuyệt vời".
-
43:32 - 43:34Nếu ai đó hỏi bạn:
-
43:34 - 43:36"Bạn thân mến của tôi,
-
43:37 - 43:41Có phải khoảnh khắc tuyệt vời nhất
trong cuộc đời bạn đã đến ?" -
43:45 - 43:50Anh ấy muốn biết
liệu khoảnh khắc tuyệt vời nhất
của cuộc đời bạn đã đến chưa. -
43:50 - 43:52Thật đáng tiếc nếu
một khoảnh khắc như vậy -
43:53 - 43:55không đến chút nào
-
43:56 - 43:58Sau đó, bạn có thể có xu hướng nói:
-
43:59 - 44:02"Ồ, dường như nó chưa đến
-
44:02 - 44:04khoảnh khắc tuyệt vời đó,
-
44:04 - 44:09nhưng tôi chắc chắn rằng nó sẽ đến sớm,
đôi khi trong tương lai. -
44:10 - 44:14Đó là xu hướng của chúng ta để trả lời
-
44:15 - 44:17Nhưng nếu chúng ta giữ cách sống
-
44:19 - 44:24như cách chúng ta đã sống cuộc sống
của mình trong 20 năm qua, -
44:24 - 44:26nó sẽ không đến
-
44:26 - 44:28trong 20 năm tới.
-
44:29 - 44:31Nó có thể không đến
-
44:31 - 44:35vào lúc đó chúng ta gọi khoảnh khắc
tuyệt vời nhất của cuộc đời chúng ta -
44:38 - 44:41Và đối với nhiều người,
nhiều người trong chúng ta, khoảnh khắc đó -
44:44 - 44:45thời điểm đó không đến
-
44:46 - 44:47chút nào
-
44:51 - 44:53cho đến khi chúng ta chết.
-
44:55 - 44:57Bụt từng nói:
-
44:57 - 45:02"Bạn phải tạo ra khoảnh khắc hiện tại
trong khoảnh khắc tuyệt vời
nhất của cuộc đời bạn. " -
45:03 - 45:05"Và điều này là có thể.
-
45:06 - 45:08Bởi vì nếu bạn
-
45:08 - 45:11có thể về nhà đến thời điểm hiện tại
ở đây và bây giờ, -
45:11 - 45:13trở nên hoàn toàn sống
-
45:13 - 45:15trở nên hiện diện đầy đủ,
-
45:15 - 45:20bạn có thể chạm đến tất cả những điều kỳ diệu
của cuộc sống trong chính bạn và xung quanh bạn -
45:20 - 45:22Tất cả mọi thứ thuộc về bạn
là một kỳ quan: -
45:23 - 45:25mắt, tai, mũi của bạn,
-
45:25 - 45:27cơ thể, tâm trí của bạn.
-
45:29 - 45:31Và bởi vì bạn không chánh niệm
-
45:32 - 45:36bạn không chạm vào nó sâu sắc,
bạn không biết rằng nó là những điều kỳ diệu -
45:37 - 45:42cho đến khi bạn chết và bạn bắt đầu hối tiếc
rằng bạn đã không sống chút nào. -
45:43 - 45:47Đó là lý do tại sao ngôi nhà thực sự của chúng ta
phải được tìm kiếm ở đây và bây giờ -
45:47 - 45:49Nó có thể được chạm vào
ở đây và bây giờ -
46:41 - 46:42Ngôi nhà thật của tôi
-
46:44 - 46:46không giới hạn ...
-
46:49 - 46:50ở một nơi
-
46:59 - 47:01trong một thời gian.
-
47:02 - 47:04Ngôi nhà thực sự của tôi
không phải là Việt Nam -
47:05 - 47:09Ngôi nhà thực sự của tôi không phải là Pháp,
Ngôi nhà thực sự của tôi không phải là Mỹ. -
47:09 - 47:11Ngôi nhà thực sự của tôi
không phải là Châu Phi, -
47:11 - 47:14Ngôi nhà thực sự của tôi
không phải là Palestine, -
47:16 - 47:18ngôi nhà thực sự của tôi
không phải là Israel. -
47:27 - 47:28Mặc dù họ không
-
47:29 - 47:34cho tôi trở về Việt Nam, tôi vẫn có ngôi nhà
thực sự của mình ở đây và bây giờ. -
47:38 - 47:43Và có lẽ họ đang ở Việt Nam
Nhưng họ không có nhà. -
47:48 - 47:50Đó là lý do tại sao tôi không cảm thấy
-
47:51 - 47:52mình như một nạn nhân.
-
47:56 - 47:59Và tôi không cảm thấy
rằng họ là kẻ thù của tôi. -
48:01 - 48:03Họ là nạn nhân của sự sợ hãi.
-
48:08 - 48:11Họ tin rằng nếu tôi về nhà
-
48:14 - 48:17tôi sẽ tạo ra một bầu không khí ...
-
48:25 - 48:26đoàn kết,
-
48:27 - 48:29tình bạn, tình anh em
-
48:30 - 48:32có thể đe dọa đến quyền lực của họ.
-
48:36 - 48:38Và đó là nỗi sợ
-
48:44 - 48:46đó là một trở ngại.
-
48:47 - 48:50Và tôi muốn giúp họ
thoát khỏi nỗi sợ hãi. -
48:50 - 48:54Họ không phải là kẻ thù của tôi,
họ là những người tôi muốn giúp đỡ. -
48:56 - 49:00Họ là đối tượng thực hành
từ bi và hiểu biết của tôi -
49:00 - 49:02
Tôi không có kẻ thù -
49:06 - 49:07Trong chiến tranh,
-
49:09 - 49:10trong chiến tranh Việt Nam
-
49:24 - 49:26điều đó thật khó khăn với chúng tôi
-
49:27 - 49:28nói lên mối quan tâm của mình...
-
49:29 - 49:33Nhiều người trong chúng tôi,
hầu hết chúng tôi không muốn chiến tranh. -
49:39 - 49:43Chiến tranh đặt chúng tôi
vào tình huống phải giết anh em. -
49:46 - 49:49Và giết bằng vũ khí
-
49:49 - 49:51và hệ tư tưởng nước ngoài.
-
49:53 - 49:56Cộng sản và chống cộng
-
49:57 - 49:58đã nhập khẩu.
-
49:59 - 50:00Ngoài ra vũ khí được nhập khẩu
-
50:01 - 50:04và được sử dụng bởi những người cộng sản
-
50:05 - 50:09Vũ khí được nhập khẩu và được sử dụng
bởi những người chống cộng -
50:12 - 50:14Họ đã cho chúng tôi
-
50:15 - 50:15nhiều súng
-
50:16 - 50:21và hệ tư tưởng, thúc giục chúng tôi
để chiến đấu với nhau và giết nhau. -
50:22 - 50:24Chúng tôi bắt đầu
một phong trào gọi là -
50:24 - 50:26"Đừng bắn anh em của mình"
-
50:27 - 50:30Và giọng nói của chúng tôi bị im lặng bởi
-
50:33 - 50:34cả hai bên
-
50:34 - 50:36tham chiến
-
50:39 - 50:40Chúng tôi cố gắng nói ra.
-
50:41 - 50:44Chúng tôi cố gắng nói với bạn rằng,
chúng tôi không muốn chiến tranh. -
50:45 - 50:48Chúng tôi không muốn giết nhau
-
50:48 - 50:52bằng vũ khí nước ngoài
và hệ tư tưởng nước ngoài. -
50:53 - 50:56Nhưng chúng tôi đã buộc
-
50:56 - 50:57phải làm như vậy.
-
50:58 - 51:01Vì vậy, những người trong chúng tôi
đã thực tập chánh niệm, -
51:02 - 51:04hiểu biết và từ bi
-
51:04 - 51:07chúng tôi không muốn
chấp nhận chiến tranh. -
51:07 - 51:08Chúng tôi muốn
-
51:09 - 51:11hòa giải.
-
51:15 - 51:17Và giọng nói của chúng tôi
-
51:17 - 51:19không được phép nghe.
-
51:20 - 51:23Đôi khi chúng tôi
phải tự thiêu sống -
51:23 - 51:26để có được thông điệp.
-
51:27 - 51:28Thích Quảng Đức
-
51:30 - 51:31một người bạn của tôi
-
51:33 - 51:34một ngày
-
51:35 - 51:37Thầy ấy đã tự thiêu.
-
51:39 - 51:42Và hình ảnh của thầy
-
51:42 - 51:45xuất hiện trên báo chí quốc tế.
-
51:46 - 51:48Tôi đã ở New York.
-
51:51 - 51:55Và tôi đã nhìn thấy bức ảnh đó
trên trang nhất của Thời báo New York. -
51:56 - 51:58Thầy ấy là bạn của tôi.
-
52:00 - 52:01Nhất Chi Mai
-
52:02 - 52:06một trong sáu thành viên
đầu tiên của Dòng tu Tiếp hiện -
52:08 - 52:09môn đệ của tôi,
-
52:11 - 52:14cô ấy đã tự thiêu để kêu gọi hòa giải.
-
52:16 - 52:19Cô ấy đã đi đến Chùa Từ Nghiêm
-
52:19 - 52:21vào buổi sáng sớm
-
52:24 - 52:26khoảng hai ba giờ sáng,
-
52:26 - 52:29cô đặt một bức tượng Đức Mẹ.
-
52:30 - 52:31Và Quan Âm
-
52:32 - 52:35cô để lại một bộ thư
-
52:36 - 52:37kêu gọi
-
52:40 - 52:42chính phủ lâm thời miền bắc Việt Nam
-
52:42 - 52:44Tổng thống cộng hòa của miền nam Việt Nam
-
52:45 - 52:48cho tất cả mọi người
đến với nhau và chấm dứt -
52:49 - 52:51hành động giết nhau.
-
52:51 - 52:55Và sau đó cô ấy tự đổ xăng
và cô ấy tự thiêu -
52:55 - 52:57Nhất Chi Mai là một người chị
-
52:58 - 53:04rất thân, bạn thân của Sư cô Chân Không
-
53:06 - 53:08Tôi xấu hổ.
-
53:09 - 53:11Cô ấy đã bỏ lại phía sau
một bức thư cho tôi: -
53:11 - 53:13Thầy, đừng lo lắng
-
53:14 - 53:15hòa bình sẽ đến.
-
53:17 - 53:20Đừng đau khổ quá,
đừng lo lắng." -
53:21 - 53:22Cô ấy sắp chết
-
53:23 - 53:26nhưng cô ấy cố gắng an ủi tôi,
sư phụ của cô ấy. -
53:30 - 53:34Rất khó để chúng tôi nói lên
mối quan tâm của mình -
53:36 - 53:39mặc dù chúng tôi chiếm đa số
-
53:41 - 53:43trong cả nước.
-
53:43 - 53:46Chúng tôi không muốn chiến tranh.
-
53:50 - 53:51Tập thơ của tôi
-
53:54 - 53:55thơ hòa bình,
-
53:57 - 54:00tôi thích gọi nó là thơ hòa bình
-
54:00 - 54:03thay vì thơ phản chiến:
-
54:05 - 54:10"Ông bị miền Bắc lên án
và bị miền Nam tịch thu. " -
54:16 - 54:19Vì vậy, khi Đại học Cornell mời tôi đến
-
54:23 - 54:25và đưa ra một loạt các bài giảng,
-
54:27 - 54:31tôi nhân cơ hội ra ngoài
-
54:32 - 54:33và kêu gọi hòa bình.
-
54:51 - 54:54Và vào ngày 1 tháng 6
-
54:57 - 54:58trong năm
-
55:01 - 55:021966
-
55:21 - 55:24tôi đã gặp Martin Luther King ở Chicago.
-
55:31 - 55:34Chính xác một năm trước,
-
55:47 - 55:49thực sự một năm trước,
-
55:53 - 55:55vào ngày 1 tháng sáu
-
55:57 - 55:591965, tôi đã viết cho ông ấy một lá thư
-
56:02 - 56:05giải thích cho ông ấy lý do
tại sao chúng tôi đã tự thiêu. -
56:06 - 56:09Đây không phải là một hành động tự sát,
-
56:10 - 56:12đây là một hành động của tình yêu
-
56:21 - 56:23Bạn muốn truyền tải một thông điệp
-
56:26 - 56:28nhưng bạn không có cách nào khác,
-
56:29 - 56:32bạn phải tự thiêu để
tin nhắn của bạn vượt qua -
56:33 - 56:38Vì thế, sự đau khổ của nhà sư đã tự thiêu mình
để có được thông điệp, -
56:38 - 56:40một thông điệp về tình yêu và lòng từ bi
-
56:42 - 56:48có cùng bản chất của hành động
Chúa Giêsu Kitô chết trên thập tự giá. -
56:49 - 56:52Chết không oán
-
56:53 - 56:55không hận
-
56:55 - 56:57chỉ với lòng từ bi
-
56:58 - 56:59Để lại đằng sau
-
57:01 - 57:03một sự kêu gọi từ bi
-
57:06 - 57:07cho hòa bình
-
57:07 - 57:08cho tình huynh đệ
-
57:10 - 57:14Vì vậy, chính xác một năm sau,
Tôi đã gặp ông ấy ở Chicago. -
57:16 - 57:18Chúng tôi đã nói chuyện một thời gian
-
57:19 - 57:20và sau đó,
-
57:22 - 57:25chúng tôi đã đi ra ngoài
để gặp gỡ báo chí. -
57:27 - 57:31Và ngày hôm đó anh ra quân
chống chiến tranh ở Việt Nam. -
57:34 - 57:35Đó là ngày
-
57:36 - 57:38mà chúng tôi kết hợp
những nỗ lực -
57:39 - 57:41làm việc của mình vì hòa bình ở Việt Nam
-
57:41 - 57:46và đấu tranh cho các quyền dân sự ở Mỹ.
-
58:04 - 58:06Hai năm sau tôi gặp lại ông
-
58:06 - 58:07
ở Genève -
58:14 - 58:16trong một cuộc hội thảo
gọi opossum trên sân thượng -
58:16 - 58:20do Hội đồng Giáo hội Thế giới tổ chức.
-
58:22 - 58:25Có những người như Linus Pauling
-
58:26 - 58:28tại hội nghị.
-
58:33 - 58:36Ông ấy (Martin Luther King) ở lại
ở tầng 11 -
58:37 - 58:42Tôi ở trên tầng 4
Ông mời tôi đi ăn sáng. -
59:03 - 59:06Tôi được báo chí giữ lại,
-
59:06 - 59:08tôi đến muộn.
-
59:11 - 59:14Và ông ây giữ ấm bữa sáng cho tôi.
Ông ấy đợi tôi -
59:19 - 59:24Tôi nói với ông ta: "Martin, anh biết gì không
Ở Việt Nam người ta gọi anh là Bồ tát ". -
59:24 - 59:26Gì cơ?
-
59:27 - 59:29Họ gọi anh là Bồ tát
-
59:29 - 59:31Một đáng giác ngộ
-
59:34 - 59:37Cố gắng đánh thức
những chúng sinh khác -
59:41 - 59:46và giúp họ đi theo một hướng
từ bi và hiểu biết. -
59:53 - 59:56Tôi rất vui vì đã có cơ hội nói với ông ấy
-
59:57 - 60:01Bởi vì vài tháng sau
ông ta bị ám sát ở Memphis. -
60:18 - 60:19Chúng tôi đã ở Pháp
-
60:21 - 60:24chúng tôi đã có một văn phòng
-
60:24 - 60:28đại diện cho cộng đồng Phật giáo
ở Việt Nam. -
60:35 - 60:40Chúng tôi muốn đại diện cho số đông những người không có tiếng nói,
-
60:41 - 60:44những người không có cơ hội được nói ra.
-
60:46 - 60:48Vì vậy, chúng tôi sống như một cộng đồng
-
60:48 - 60:49ở Pari
-
60:51 - 60:52và văn phòng của chúng tôi
-
60:54 - 60:57ở một khu phố nghèo của Paris
-
60:57 - 60:59số 11
-
61:00 - 61:02"tên đường"
-
61:05 - 61:07Và các khu đó
-
61:07 - 61:11được sinh sống nhiều hơn
-
61:12 - 61:14bởi những người gốc Ả Rập.
-
61:26 - 61:31Mỗi lần tôi xin visa đi Mỹ đều bị từ chối.
-
61:31 - 61:32Tự động.
-
61:34 - 61:36Họ không muốn tôi đến Mỹ
-
61:37 - 61:40vì họ tin rằng
-
61:41 - 61:44tôi làm hại, tôi có thể có hại,
-
61:44 - 61:48tôi có thể là một trở ngại
cho những nỗ lực chiến tranh ở Việt Nam. -
61:49 - 61:52Tôi không được phép sang Mỹ,
-
61:52 - 61:56tôi không được phép đến Anh!
-
62:01 - 62:03Mỗi khi tôi muốn
-
62:03 - 62:07Mỗi lần tôi muốn đi Mỹ
trong một chuyến diễn thuyết, tôi phải -
62:08 - 62:10viết một lá thư
-
62:11 - 62:13cho ai đó như Thượng nghị sĩ McGovern
-
62:16 - 62:18hoặc Thượng nghị sĩ
-
62:18 - 62:20Robert Kennedy
-
62:20 - 62:24yêu cầu họ gửi cho tôi một lá thư mời.
-
62:27 - 62:29Và bức thư đại loại như thế này:
-
62:29 - 62:34"Thưa Thầy Thích Nhất Hạnh, tôi muốn biết thêm về tình hình chiến tranh ở Việt Nam.
-
62:34 - 62:36Xin hãy đến và thông báo cho tôi.
-
62:36 - 62:41Và nếu bạn gặp khó khăn về visa,
xin vui lòng gọi cho tôi tại số này. -
62:41 - 62:44Chỉ với một lá thư như vậy tôi có thể
-
62:45 - 62:46có visa
-
62:46 - 62:50nếu không, không có cách nào.
-
62:55 - 62:59Tôi nhớ một ngày tôi bay từ Nhật Bản
trở lại Paris -
62:59 - 63:01tôi không có visa
-
63:05 - 63:06quá cảnh
-
63:07 - 63:09ở Seattle.
-
63:11 - 63:13Tôi đã bay từ Tokyo
-
63:13 - 63:17đến New York qua Seattle
và sau đó đến Paris. -
63:17 - 63:22Tôi muốn dừng lại ở New York để gặp một người bạn trong phong trào hòa bình
-
63:22 - 63:25Alfred Hassler,
của Hiệp hội Hòa giải. -
63:27 - 63:30Và khi tôi hạ cánh ở Seattle
-
63:34 - 63:36tôi bị giữ lại ở một nơi
-
63:36 - 63:40mà tôi không thể thấy ai.
-
63:41 - 63:45Tôi nhìn xung quanh và thấy nhiều tấm ảnh treo: "Truy nã" "Truy nã" "Truy nã"
-
63:50 - 63:51Họ lấy hộ chiếu của tôi.
-
63:53 - 63:55Họ không cho phép tôi
-
64:04 - 64:06liên lạc với bất cứ ai.
-
64:08 - 64:09Và sau đó
-
64:14 - 64:19khi máy bay chuẩn bị cất cánh
họ đã đưa lại hộ chiếu của tôi. -
64:20 - 64:22Thật khó khăn
-
64:24 - 64:27Một ngày nọ khi tôi ở Washington DC,
-
64:29 - 64:31tôi đã nói với bạn rằng
-
64:31 - 64:33phóng viên của tờ Washington Sun
-
64:34 - 64:37đã đến và thông báo với tôi rằng
-
64:39 - 64:42có một công văn từ Sài Gòn
-
64:43 - 64:47thông báo cho chính phủ
của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, -
64:49 - 64:51của Pháp, của Vương quốc Anh
-
64:52 - 64:55và của Nhật Bản
-
64:55 - 64:59yêu cầu họ không tôn vinh
hộ chiếu của Thích Nhất Hạnh -
65:00 - 65:03vì ông ta đã nói những điều không hữu ích
-
65:05 - 65:07cho những nỗ lực chiến tranh
chống lại chủ nghĩa cộng sản. -
65:11 - 65:13Và ở Việt Nam
-
65:13 - 65:15sách của tôi, bài viết của tôi
-
65:16 - 65:18thơ của tôi đã bị cấm
-
65:18 - 65:20bởi cả những người cộng sản
và những người chống cộng. -
65:27 - 65:29Tôi có nguy cơ bị trục xuất
-
65:32 - 65:33và bỏ tù
-
65:34 - 65:37vì những gì tôi đã làm:
-
65:37 - 65:39kêu gọi cho hòa bình
-
65:39 - 65:41và nói
-
65:41 - 65:43chống lại chiến tranh
-
65:55 - 65:57Tôi dự định
-
66:04 - 66:06chỉ đi
-
66:06 - 66:07ba tháng
-
66:08 - 66:11để đưa ra
chuỗi bài giảng ở Cornell -
66:11 - 66:13và sau đó thực hiện một chuyến diễn thuyết
-
66:13 - 66:16ở Mỹ, Châu Âu và về nhà.
-
66:17 - 66:18Tôi đã
-
66:20 - 66:24làm việc với bạn bè mình trong một trường học
của thanh niên phục vụ xã hội -
66:26 - 66:32Đại học Phật giáo Vạn Hạnh
mà tôi đã thành lập vào năm 1964. -
66:33 - 66:35Tất cả bạn bè,
-
66:36 - 66:38đồng nghiệp của tôi đều ở Việt Nam.
-
66:38 - 66:40Tôi đã không muốn đi quá lâu.
-
66:40 - 66:41Tôi dự định
-
66:44 - 66:46đến đây chỉ trong ba tháng.
-
66:48 - 66:53Nhưng đã 38 năm rồi.
Tôi không thể về nhà đã 38 năm. -
66:58 - 67:00Và đó là lý do tại sao tôi đã được
-
67:00 - 67:01chia sẻ việc tu tập
-
67:02 - 67:05với bạn bè ở Châu Âu, ở Mỹ,
-
67:06 - 67:07ở các nước khác.
-
67:11 - 67:14Nhưng vì tôi đã tìm thấy
ngôi nhà thực sự của mình -
67:15 - 67:17nên tôi không đau khổ
-
67:28 - 67:33Sự thật là trong năm đầu tiên
lưu vong của tôi, thật khó khăn, -
67:34 - 67:36rất khó khăn
-
67:40 - 67:42Mặc dù tôi đã 40 tuổi.
-
67:49 - 67:52Mặc dù tôi đã là một Sư Thầy
-
67:53 - 67:56có nhiều Tăng và Ni
-
68:01 - 68:03là học sinh, đệ tử
-
68:03 - 68:07và tôi vẫn chưa tìm thấy
ngôi nhà thực sự của mình. -
68:09 - 68:14Tôi có thể giảng bài rất hay về Phật giáo,
về thực hành Phật giáo -
68:22 - 68:23Nhưng tôi
-
68:25 - 68:27đã không thật sự đến
-
68:29 - 68:32Về mặt trí tuệ, tôi đã có rất nhiều
kiến thức Phật giáo -
68:34 - 68:36tôi đã được đào tạo vài năm
-
68:37 - 68:40trong một học viện Phật giáo
-
68:41 - 68:44và thực hành từ khi tôi 16 tuổi.
-
68:47 - 68:52Trong thời gian tôi còn là một vị Tăng trẻ,
Tôi cố gắng hết sức để đổi mới Phật giáo, -
68:53 - 68:56cập nhật Phật giáo để nó có thể đáp ứng
-
68:57 - 69:00với thực trạng đau khổ.
-
69:03 - 69:05gọi là Phật giáo dấn thân
-
69:06 - 69:10Loại Phật giáo có thể cung cấp cho bạn
những câu trả lời -
69:10 - 69:13cho những câu hỏi hóc búa của xã hội
-
69:15 - 69:18những câu hỏi như chiến tranh,
bất công xã hội, -
69:18 - 69:21đàn áp chính trị, nghèo đói,
-
69:23 - 69:24bạo lực, v.v.
-
69:30 - 69:32Nó rất khó khăn với tôi
-
69:32 - 69:35trong suốt hai năm đầu
-
69:36 - 69:41vì ý định của tôi là để
mang lại thông tin cho thế giới, -
69:42 - 69:45loại thông tin không có sẵn
-
69:47 - 69:53cho mọi người vì các bên tham chiến đã có
tất cả các phương tiện truyền thông đại chúng. -
70:00 - 70:02Trong chuyến diễn thuyết
-
70:03 - 70:05hoặc là tôi đã ngủ
-
70:07 - 70:10một hoặc hai đêm ở mỗi thành phố,
-
70:10 - 70:12ở Mỹ, Châu Âu,
-
70:13 - 70:14ở Úc
-
70:15 - 70:16vân vân
-
70:16 - 70:17Toàn bộ thời gian
-
70:18 - 70:20tôi thức dậy
-
70:20 - 70:23tôi không biết mình đang ở đâu.
-
70:25 - 70:27Rất khó, cực kỳ khó.
-
70:28 - 70:29Và sau đó
-
70:32 - 70:36Tôi phải hít vào thở ra
và để biết tôi đã ở đâu -
70:38 - 70:39thành phố nào, nước nào.
-
70:41 - 70:44Và tôi đã mơ về nhà
-
70:44 - 70:49được trở về ngôi chùa gốc của mình
ở miền trung Việt Nam, leo lên đồi, -
70:52 - 70:54một ngọn đồi xanh,
-
70:55 - 70:56cây cối xinh tươi
-
70:57 - 71:02Và một nửa đường lên đỉnh đồi
tôi thức dậy -
71:02 - 71:05và nhận ra mình đang lưu vong
-
71:07 - 71:11Và cùng một loại giấc mơ
lặp đi lặp lại nhiều lần -
71:14 - 71:16Tôi đã rất tích cực.
-
71:16 - 71:19Tôi đã kết bạn
-
71:19 - 71:21với nhiều người:
-
71:23 - 71:24các linh mục Công giáo,
-
71:25 - 71:26các mục sư Tin lành,
-
71:29 - 71:30giáo sư,
-
71:31 - 71:32thanh niên,
-
71:33 - 71:34trẻ em.
-
71:36 - 71:39Và thực hành của tôi là thực hành
chánh niệm. Tôi cố gắng -
71:40 - 71:46sống ở đây và bây giờ và chạm vào những điều kỳ
diệu của cuộc sống
trong cuộc sống hàng ngày của mình -
71:47 - 71:49Tôi đã tồn tại nhờ thực hành đó.
-
71:51 - 71:55Cây ở châu Âu rất khác
từ cây ở Việt Nam: -
71:55 - 71:59quả, hoa, tất cả đều khác nhau.
Và người dân cũng vậy. -
72:00 - 72:02Vì vậy, tôi đã học cách kết bạn
-
72:06 - 72:10chơi cùng trẻ em Đức,
Trẻ em Pháp -
72:10 - 72:12trẻ em châu Phi,
-
72:13 - 72:14trẻ em Anh.
-
72:14 - 72:16Tôi là người bạn lớn với
-
72:18 - 72:20với linh mục Anh giáo, linh mục Công giáo,
-
72:21 - 72:23các thừa tác viên Tin lành, v.v.
-
72:29 - 72:31Nhưng nhờ thực hành đó
-
72:35 - 72:36tôi đã có thể
-
72:37 - 72:40tìm thấy ngôi nhà thực sự của mình
ở đây và bây giờ -
72:45 - 72:46Và tôi ngừng đau khổ
-
72:47 - 72:50và ước mơ
đã không trở lại nữa. -
72:57 - 73:01Mọi người nghĩ rằng tôi đau khổ
khi tôi không thể quay lại Việt Nam, nhưng -
73:03 - 73:04đó không phải là trường hợp.
-
73:05 - 73:08Nếu tôi đi Việt Nam
đó sẽ là một niềm vui -
73:09 - 73:14Để có thể cung cấp việc giảng dạy cho
các Tăng, Ni và giáo dân ở đó -
73:14 - 73:15và nói chuyện với các nghệ sĩ,
-
73:19 - 73:21với các nhà văn và những người khác.
-
73:21 - 73:23Nhưng nếu tôi không thể đi,
-
73:23 - 73:25tôi sẽ không phải chịu đựng.
-
73:28 - 73:30Tôi có thể gặp gỡ mọi người,
những người khác -
73:30 - 73:31ở các quốc gia khác,
-
73:31 - 73:37như ở Trung Quốc, ở Hàn Quốc,
ở Nhật Bản, ở Tây Ban Nha, ở Anh, -
73:39 - 73:41ở Canada
-
73:42 - 73:43vân vân
-
73:53 - 73:54Và công thức:
-
73:55 - 73:56"Tôi đã đến,
-
73:58 - 73:59tôi đang ở nhà"
-
74:04 - 74:05là
-
74:09 - 74:13hiện thân,
sự thể hiện của tôi -
74:20 - 74:24Nó thể hiện sự hiểu biết của tôi
về lời dạy của Bụt -
74:24 - 74:24Nó là
-
74:25 - 74:28kem của sực thực tập của tôi:
Tôi đã đến, tôi đang ở nhà. -
74:29 - 74:34Và kể từ khi tôi tìm thấy ngôi nhà thực sự của tôi,
tôi không còn đau khổ nữa. -
74:41 - 74:44Quá khứ không còn là nhà tù đối với tôi.
-
74:46 - 74:47Tương lai
-
74:51 - 74:53không còn là nhà tù
-
74:54 - 74:55đối với tôi nữa.
-
74:56 - 74:59Tôi có thể sống ở đây và bây giờ.
-
75:00 - 75:03Tôi có thể chạm vào ngôi nhà thực sự của tôi.
-
75:04 - 75:06Và tôi biết rằng
-
75:08 - 75:09tương lai
-
75:11 - 75:12có sẵn
-
75:13 - 75:15qua hiện tại
-
75:17 - 75:19Đây là những gì tôi đã tìm thấy.
-
75:22 - 75:24Khi bạn chạm vào
thời điểm hiện tại sâu sắc, -
75:27 - 75:29bạn chạm vào quá khứ.
-
75:30 - 75:33Và nếu bạn biết cách xử lý đúng
thời điểm hiện tại -
75:33 - 75:35bạn chữa lành quá khứ.
-
75:43 - 75:48Nhiều người nghĩ rằng quá khứ đã qua rồi,
bạn không thể làm bất cứ thứ gì. -
75:48 - 75:52Bạn không thể quay về quá khứ
và sửa chữa mọi thứ và tu bổ mọi thứ. -
75:52 - 75:55Nhưng theo lời dạy này
của Bụt -
75:57 - 76:00quá khứ vẫn còn đó
với tất cả nỗi khổ và niềm đau -
76:02 - 76:06Nếu bạn biết làm thế nào để trở về nhà
đến thời điểm hiện tại -
76:06 - 76:08và chạm vào khoảnh khắc
hiện tại sâu sắc -
76:08 - 76:10bạn chạm vào quá khứ,
-
76:10 - 76:12và bạn có thể chữa lành quá khứ.
-
76:15 - 76:18Và khi bạn tự chữa lành vết thương,
bạn chữa lành tổ tiên của bạn. -
76:19 - 76:20Và điều này là có thể.
-
76:21 - 76:24Tổ tiên của tôi đã chịu đựng trong tôi.
-
76:25 - 76:26Tôi cũng đã chịu đựng.
-
76:27 - 76:29Và vì tôi có thể
-
76:29 - 76:30chạm vào
-
76:31 - 76:34khoảnh khắc hiện tại một cách sâu sắc,
Tôi tự chữa lành -
76:34 - 76:38vết thương và tôi chữa lành tổ tiên của mình bao gồm , cha tôi, mẹ tôi,
-
76:39 - 76:40cha mẹ
-
76:40 - 76:41bố tôi
-
76:41 - 76:43mẹ tôi
-
76:44 - 76:49anh trai, chị gái của tôi,
ông tôi, bà tôi -
76:50 - 76:52Khi tôi tập đi,
-
76:52 - 76:55tôi tạo ra năng lượng tự do
-
76:58 - 76:59và vững chắc
-
77:01 - 77:03Và tôi cảm thấy rằng
tất cả tổ tiên của tôi -
77:05 - 77:10đều thích sự tự do và sự vững chắc
mà tôi tạo ra với việc thực hành đi bộ. -
77:15 - 77:17Bởi vì, với tôi,
-
77:20 - 77:23tổ tiên của tôi luôn sống trong tôi,
-
77:27 - 77:31hiện diện đầy đủ trong tôi,
trong mọi tế bào của cơ thể tôi. -
77:32 - 77:34Và nếu tôi tự do, họ sẽ tự do
-
77:34 - 77:36Nếu tôi chữa lành, họ chữa lành.
-
77:37 - 77:40Khi tôi bước một bước
với sự vững chắc và tự do, -
77:40 - 77:42tất cả đều bước cùng tôi.
-
77:46 - 77:50Và bạn phải thực hiện bước đi đó
với tất cả bản thể của bạn. -
77:52 - 77:56nhận thức đầy đủ, tập trung đầy đủ
để cho bước đi -
77:58 - 78:00thực sự vững chắc, tự do
-
78:02 - 78:06Để bạn có thể chạm vào cuộc sống, sự đồng nhất của cuộc sống trong khoảnh khắc đó.
-
78:07 - 78:09Đó là sự chữa lành và
-
78:09 - 78:10nuôi dưỡng.
-
78:12 - 78:16Vì vậy, hành động thực hiện một bước đi
là một hành động tự do, -
78:16 - 78:18hành động giải phóng.
-
78:18 - 78:21Bạn giải phóng chính mình,
bạn giải phóng tổ tiên của bạn. -
78:24 - 78:25Đó là một hành động của cách mạng.
-
78:26 - 78:28Xin hãy tin tôi.
-
78:30 - 78:36Bạn không thể thực hiện một bước như vậy trừ khi
bạn đầu tư hoàn toàn vào cơ thể và tâm trí mình -
78:36 - 78:37100%
-
78:39 - 78:41Khi bạn hít vào,
-
78:42 - 78:43bạn mang
-
78:43 - 78:44tất cả lại với nhau,
-
78:45 - 78:46cơ thể và tâm trí.
-
78:47 - 78:48Bạn trở thành một.
-
78:50 - 78:54Và được trang bị năng lượng
chánh niệm và tập trung đó, -
78:54 - 78:56bạn thực hiện một bước đi
-
78:57 - 78:59và bạn có bên trong đó
-
79:00 - 79:02đây là ngôi nhà thực sự của bạn.
-
79:04 - 79:08Bạn còn sống, bạn hiện diện đầy đủ,
bạn đang chạm vào cuộc sống -
79:09 - 79:10như một thực tế.
-
79:14 - 79:18Ngôi nhà thực sự của bạn
không phải là một ý tưởng trừu tượng, -
79:18 - 79:21nó như một thực tế vững chắc
mà bạn có thể chạm vào -
79:23 - 79:25bằng đôi chân của mình
với bàn tay của bạn -
79:27 - 79:29và với tâm trí của bạn.
-
79:34 - 79:37Vương quốc của chúa
hay cõi Tịnh Độ của Phật -
79:37 - 79:39đối với tôi họ không phải là
-
79:40 - 79:41những ý tưởng trừu tượng.
-
79:42 - 79:45Đó là thứ bạn có thể chạm vào
trong mọi khoảnh khắc, bạn có thể sống -
79:47 - 79:48trong từng khoảnh khắc.
-
79:50 - 79:52Nó có sẵn ở đây và bây giờ
-
79:53 - 79:56Nếu bạn biết
làm thế nào để sẵn sàng -
79:56 - 79:58sau đó vương quốc có sẵn,
-
79:58 - 80:00Tịnh Độ có sẵn
-
80:00 - 80:03ngôi nhà thực sự của bạn đã có sẵn.
-
80:03 - 80:05Và không ai có thể
-
80:06 - 80:08lấy đi ngôi nhà thực sự đó.
-
80:13 - 80:15Họ có thể chiếm đất nước của bạn,
Vâng. -
80:18 - 80:20Họ có thể tống bạn vào tù,
Vâng. -
80:21 - 80:25Nhưng họ không thể lấy đi
ngôi nhà thực sự của bạn, sự tự do của bạn. -
80:40 - 80:42Vì vậy, nó rất quan trọng
nó rất... -
80:43 - 80:45cơ bản, nó cực kỳ cơ bản
-
80:46 - 80:48khi bạn chạm vào
ngôi nhà thực sự của mình. -
80:50 - 80:53Và bạn sẽ nhận ra
ngôi nhà thực sự của mình -
80:53 - 80:55ở đây và bây giờ.
-
80:55 - 80:59Và năng lượng mà bạn có thể làm
như vậy là chánh niệm -
81:00 - 81:01và sự tập trung.
-
81:02 - 81:04Và đây là những năng lượng của Bụt
-
81:06 - 81:08Tất cả chúng ta đều có
-
81:08 - 81:09hạt giống
-
81:09 - 81:13chánh niệm và sự tập trung
trong chúng ta. -
81:18 - 81:20Đây là sự thật.
-
81:20 - 81:24Bởi vì tất cả chúng ta
có khả năng uống -
81:25 - 81:26uống trà của chúng ta
một cách chánh niệm. -
81:32 - 81:36Khi tôi uống trà,
Tôi muốn thực sự uống trà của tôi. -
81:46 - 81:51Tôi có thể muốn hít vào để
đưa tâm trí về nhà về thân thể tôi -
81:52 - 81:55và thiết lập bản thân đầy đủ
ở đây và bây giờ -
81:55 - 81:57Bạn phải ở đó,
-
81:59 - 82:00đầy đủ
-
82:01 - 82:03và khi bạn ở đó đầy đủ
-
82:05 - 82:07trà sẽ ở đó cho bạn đầy đủ.
-
82:10 - 82:13Nếu bạn không ở đó, trà chỉ là
-
82:18 - 82:20một thứ giống như...
-
82:21 - 82:22con ma
-
82:22 - 82:23không có thật.
-
82:28 - 82:30Chánh niệm giúp bạn
-
82:33 - 82:34trở nên hoàn toàn...
-
82:35 - 82:36hiện tại
-
82:37 - 82:39và hoàn toàn sống
ở đây và bây giờ -
82:42 - 82:46Nó không mất nhiều thời gian
nó có thể chỉ mất một bước -
82:46 - 82:47một hơi thở vào
-
82:48 - 82:54Và bằng cách thực hiện một bước đi hoặc hít vào
bạn mang tâm trí của bạn trở lại cơ thể mình -
82:56 - 82:57Trong cuộc sống hàng ngày của bạn
-
82:59 - 83:01cơ thể bạn có thể ở đây
-
83:02 - 83:03nhưng tâm trí của bạn có thể...
-
83:04 - 83:05ở đó
-
83:05 - 83:08Họ đi theo hai hướng khác nhau.
-
83:11 - 83:14Và bạn đang ở trong trạng thái mất tập trung:
-
83:16 - 83:18tinh thần và thể xác
-
83:18 - 83:20đang xa nhau
-
83:21 - 83:23Tâm trí của bạn có thể bị chiếm đóng,
-
83:24 - 83:27bận tâm bởi dự án của bạn,
nỗi sợ hãi của bạn, sự tức giận của bạn. -
83:30 - 83:33Bị bắt trong quá khứ,
bị bắt trong tương lai. -
83:34 - 83:37Nhưng giữa tâm trí bạn
và cơ thể của bạn có một cái gì đó: -
83:38 - 83:39hơi thở của bạn.
-
83:46 - 83:53Và ngay khi bạn về nhà với hơi thở của bạn:
hít vào tôi biết tôi đang bước vào, -
83:55 - 83:58rồi cơ thể và tâm trí bạn
đến với nhau -
83:59 - 84:01rất nhanh
-
84:01 - 84:04Trong khi hít vào,
bạn không nghĩ gì cả -
84:04 - 84:07bạn chỉ tập trung sự chú ý của bạn
để hơi thở vào của bạn. -
84:08 - 84:09
Bạn tập trung. -
84:10 - 84:16Bạn đầu tư 100% bản thân
vào hơi thở vào của mình,
bạn trở thành hơi thở vào của mình -
84:17 - 84:20Có một sự tập trung
chánh niệm về hơi thở của bạn -
84:20 - 84:24điều đó sẽ làm cho cơ thể
và tâm trí đến với nhau -
84:25 - 84:26chỉ trong một khoảnh khắc.
-
84:27 - 84:31Và đột nhiên bạn trở thành
hiện diện đầy đủ, sống đầy đủ -
84:35 - 84:38Trong trạng thái
-
84:38 - 84:40bạn lấy trà của bạn
-
84:40 - 84:43và trà trở thành hiện thực
-
84:46 - 84:47không phải là ma
-
84:48 - 84:52Và khi bạn uống trà
bạn chỉ đang uống trà của bạn -
84:54 - 84:56Đó gọi là "uống có chánh niệm".
-
84:57 - 84:59Không có suy nghĩ.
-
84:59 - 85:01Chỉ là uống, uống sâu sắc
-
85:02 - 85:06Bạn là thật và trà là có thật.
-
85:07 - 85:11Và khi bạn có thật,
trà là có thật, cuộc sống là có thật. -
85:14 - 85:16Và nhiều người sống
-
85:17 - 85:18trong một giấc mơ
-
85:20 - 85:22bởi vì
-
85:23 - 85:27họ không ở trong thời điểm hiện tại,
họ không biết cái gì -
85:28 - 85:30đang diễn ra trong thời điểm hiện tại
-
85:31 - 85:34Nhưng bởi vì bạn có thể mang theo
tâm trí của bạn trở lại cơ thể mình -
85:34 - 85:38bạn có mặt đầy đủ và bạn trở nên
nhận thức được những gì đang xảy ra. -
85:39 - 85:41Điều gì đang xảy ra là tôi
-
85:41 - 85:43thưởng thức trà của mình
-
85:45 - 85:48Không có suy nghĩ nào cả, chỉ là
-
85:49 - 85:51uống trà thôi
-
85:51 - 85:55Trong thời điểm đó tôi sống sâu sắc
trong khoảnh khắc tôi uống trà của mình. -
86:01 - 86:03Khi tôi thở vào
-
86:05 - 86:08Tôi nhận thức đầy đủ
về hơi thở vào của mình -
86:09 - 86:12Hơi thở vào của tôi trở thành
đối tượng của chánh niệm -
86:13 - 86:16Hơi thở vào của tôi trở thành
đối tượng cho sự tập trung của tôi. -
86:17 - 86:20Và đó là lý do tại sao
cơ thể tôi trở về nhà ... -
86:21 - 86:21tâm trí
-
86:22 - 86:24Tâm trí tôi trở về nhà
tới thân thể của tôi ngay lập tức. -
86:25 - 86:28Sau đó tôi trở nên hiện diện đầy đủ.
-
86:33 - 86:36Giả sử bạn, một nhóm người,
-
86:38 - 86:41đứng đó và chiêm ngưỡng
-
86:41 - 86:43một hoàng hôn tuyệt đẹp.
-
86:50 - 86:52Nếu bạn cứ nghĩ về quá khứ
-
86:53 - 86:55hoặc nghĩ về tương lai
-
86:56 - 86:57và dự định của bạn,
-
86:57 - 87:01bạn không thực sự ở đó
chiêm ngưỡng hoàng hôn. -
87:07 - 87:09Hoàng hôn không dành cho bạn.
-
87:09 - 87:13Vì vậy, nếu bạn thực tập thở vào và thở ra
trở nên -
87:16 - 87:20có sẵn ở đây và ngay bây giờ
và hoàng hôn tuyệt đẹp này là dành cho bạn. -
87:21 - 87:24Thở vào tôi biết hoàng hôn đang ở đó.
-
87:24 - 87:27Thở ra tôi cười
với hoàng hôn tuyệt đẹp. -
87:27 - 87:29Trong khoảnh khắc đó,
cuộc sống là thật. -
87:36 - 87:38Và bạn có ngôi nhà thực sự của bạn.
-
88:19 - 88:22Khi bạn quay trở lại
thời điểm hiện tại, -
88:22 - 88:25bạn có thể gặp được
những điều kỳ diệu của cuộc sống -
88:26 - 88:29được làm mới và chữa lành.
Bạn có thể gặp phải -
88:31 - 88:31đau khổ
-
88:35 - 88:36bạo lực
-
88:37 - 88:38ghét bỏ
-
88:39 - 88:40sợ hãi
-
88:40 - 88:41phân biệt đối xử
-
88:54 - 88:56Và nếu bạn là một người tu giỏi,
-
88:57 - 89:00bạn có đủ chánh niệm để
-
89:07 - 89:07xử lý
-
89:10 - 89:13bất cứ điều gì cần xử lý.
-
89:16 - 89:20Giả sử cơn giận đang tới ở trong bạn
-
89:20 - 89:21như một năng lượng.
-
89:25 - 89:29Là một người tu
bạn không cho phép sự tức giận ở một mình -
89:31 - 89:31trong bạn
-
89:32 - 89:38Bởi vì nếu bạn để cơn giận ở một mình trong bạn,
sự tức giận sẽ gây ra nhiều thiệt hại -
89:39 - 89:41trong cơ thể bạn, trong tâm trí của bạn
-
89:42 - 89:43và có thể là xung quanh bạn
-
89:44 - 89:47Đó là lý do tại sao chúng tôi thực hành
chánh niệm của sự tức giận: -
89:49 - 89:51thở vào tôi biết
-
89:51 - 89:53sự tức giận ở trong tôi,
-
89:53 - 89:54thở ra
-
89:54 - 89:56Tôi mỉm cười với sự tức giận của tôi,
-
89:57 - 89:58Tôi ôm lấy cơn giận của mình.
-
90:07 - 90:09Bạn có một hạt giống của sự tức giận
-
90:11 - 90:12sâu thẳm trong chính mình.
-
90:16 - 90:19Nhưng bạn cũng có một hạt giống
chánh niệm sâu thẳm trong chính mình, -
90:20 - 90:22bạn có một hạt giống từ bi
trong chính mình. -
90:25 - 90:30Khi tức giận được chạm vào,
khi hạt giống của sự tức giận được chạm vào, -
90:30 - 90:32nó biểu hiện qua
-
90:34 - 90:36một loại năng lượng
gọi là giận dữ. -
90:45 - 90:48Giả sử đây là ý thức của bạn.
-
90:49 - 90:51Nó có hai lớp.
-
90:52 - 90:56Các lớp thấp hơn được gọi là
tiềm thức. -
91:00 - 91:04Và lớp trên được gọi là
tâm thức. -
91:07 - 91:09Bạn có một hạt giống của sự tức giận ở đây.
-
91:10 - 91:13Bạn cũng có một hạt giống của niềm vui,
-
91:13 - 91:15chánh niệm,
-
91:15 - 91:18từ bi, không phân biệt đối xử.
-
91:18 - 91:23Bạn có một hạt giống của sự tức giận,
của sự tuyệt vọng, ghen tị, phân biệt đối xử -
91:24 - 91:26trong chiều sâu của ý thức của bạn.
-
91:28 - 91:30Nhưng khi hạt giống của sự tức giận
-
91:30 - 91:33bị bỏ lại một mình ở đó,
-
91:33 - 91:35trong tiềm thức
-
91:36 - 91:40bạn không tưới nước, không ai đến
và chạm vào nó, bạn ổn. -
91:41 - 91:44Bạn có thể cười bạn
bạn có thể có một thời gian tốt lành -
91:45 - 91:49nhưng điều đó không có nghĩa là
bạn không có hạt giống của sự tức giận trong bạn. -
91:52 - 91:54Ngay khi bạn nghe
ai đó nói gì đó -
91:54 - 91:58hoặc làm một cái gì đó hạt giống của sự tức giận
trong bạn được chạm vào -
91:59 - 92:03Và nó trở thành một vùng năng lượng
-
92:03 - 92:06dưới cõi tâm thức.
-
92:11 - 92:12Trong Đạo Bụt
-
92:12 - 92:14chúng tôi gọi nó là một sự hình thành tinh thần
-
92:17 - 92:19Tức giận là một sự hình thành tinh thần.
-
92:29 - 92:32Theo truyền thống của tôi, chúng tôi nói về 51
-
92:33 - 92:36phạm trù hình thành tinh thần,
-
92:40 - 92:43Chúng tôi có một hạt giống
phân biệt đối xử trong chúng ta. -
92:44 - 92:48Chúng tôi có một hạt giống
không phân biệt đối xử trong chúng ta. -
92:53 - 92:54Điều đó đúng.
-
92:57 - 93:02Nếu hạt giống của sự phân biệt được tưới nước
mỗi ngày trở nên rất quan trọng -
93:04 - 93:09Và nó không cho phép hạt giống
không phân biệt đối xử được biểu hiện. -
93:09 - 93:11Nếu hạt giống của sự tức giận
-
93:12 - 93:15trở nên mạnh mẽ hơn
mỗi ngày, hạt giống của lòng trắc ẩn -
93:16 - 93:18có ít cơ hội hơn
-
93:20 - 93:21Và đó là lý do tại sao
-
93:23 - 93:26mỗi khi một hạt giống tiêu cực
được chạm vào -
93:26 - 93:28và biểu hiện
-
93:29 - 93:31chúng ta phải chăm sóc nó
-
93:33 - 93:35Đó là lý do tại sao
-
93:35 - 93:38Tôi đã nói về chánh niệm của sự tức giận.
-
93:41 - 93:44Chánh niệm là khả năng hiểu biết
chuyện gì đang xảy ra -
93:44 - 93:48những gì đang xảy ra là
sự tức giận đã biểu hiện. -
93:49 - 93:51Vì vậy, là một người tu tập
-
93:51 - 93:55bạn yêu cầu hạt giống chánh niệm
biểu hiện cùng một lúc. -
93:58 - 94:01Và nếu bạn là một
người tu tập siêng năng -
94:02 - 94:05hạt giống chánh niệm trong bạn
đủ mạnh -
94:08 - 94:12và nó rất dễ dàng cho bạn
chạm và mời nó đi lên -
94:13 - 94:16và nó đi lên
trở thành một vùng năng lượng. -
94:22 - 94:24Giả sử sự tức giận là năng lượng 1.
-
94:26 - 94:28Chánh niệm là năng lượng 2.
-
94:32 - 94:35Chánh niệm là
chánh niệm của một cái gì đó. -
94:37 - 94:38Và đây
-
94:38 - 94:40chánh niệm của sự tức giận.
-
94:42 - 94:44Chánh niệm ở đây có
-
94:45 - 94:48chức năng sau:
nhận thức -
94:56 - 94:58tức giận là tức giận.
-
95:01 - 95:05Chánh niệm về hơi thở:
hít vào tôi biết đây là hơi thở vào của tôi. -
95:06 - 95:09Thở ra
Tôi biết đây là hơi thở vào của tôi -
95:09 - 95:12Nhận thức thở vào là thở vào
-
95:12 - 95:14Nhận thức thở ra là thở ra
-
95:15 - 95:18Nhận thức uống là uống,
-
95:19 - 95:21nhận thức đi bộ là đi bộ.
-
95:21 - 95:24Đó là chức năng của chánh niệm
-
95:24 - 95:29Vì vậy, năng lượng của chánh niệm
được tạo ra bởi hơi thở của bạn, bước đi của bạn -
95:29 - 95:33có khả năng nhận thức
tức giận là tức giận. -
95:33 - 95:34Thở vào
-
95:34 - 95:35tôi biết
-
95:35 - 95:37sự tức giận trong tôi.
-
95:38 - 95:39Thở ra
-
95:39 - 95:41Tôi chăm sóc tốt cơn giận của tôi.
-
95:44 - 95:45Nhận thức sự tức giận
-
95:45 - 95:47và ôm ấp
-
95:48 - 95:49sự tức giận
-
95:55 - 95:57Đây là một nghệ thuật.
-
95:57 - 95:58Đây là một thực tế,
-
95:59 - 96:01Không có đấu tranh
-
96:01 - 96:02Chánh niệm
-
96:02 - 96:05được tạo ra không phải để
chiến đấu với sự tức giận -
96:05 - 96:09mà là để nhận ra sự tức giận
và để giữ sự tức giận -
96:09 - 96:11rất dịu dàng
-
96:12 - 96:14Đó là thực hành đạo Bụt
-
96:15 - 96:17Bạn không biến đổi chính mình
vào một chiến trường: -
96:18 - 96:21chiến đấu tốt với bản ngã.
Đó không phải là Phật giáo. -
96:23 - 96:27Bởi vì bạn là chánh niệm
nhưng bạn cũng tức giận -
96:28 - 96:30và chánh niệm đóng vai
một người chị lớn, -
96:32 - 96:36ôm ấp sự tức giận, đau khổ cho em gái
-
96:36 - 96:38và giúp cô em chuyển hóa
-
96:47 - 96:48Một người mẹ
-
96:49 - 96:51đang làm việc trong bếp
-
96:52 - 96:54và cô nghe thấy tiếng đứa bé khóc
-
96:55 - 96:58Cô chăm sóc em bé rất nhiều
-
96:58 - 97:00Vì vậy, cô dừng lại,
-
97:00 - 97:03đi trong bếp
cô ấy đặt xuống -
97:03 - 97:07bất cứ thứ gì cô ấy đang giữ
và cô ấy đi đến phòng của em bé. -
97:07 - 97:13Việc đầu tiên cô làm là nâng bé lên
và ôm bé ấy một cách dịu dàng vào vòng tay của cô ấy. -
97:13 - 97:15Đó là mẹ.
-
97:17 - 97:20Cô ấy không biết
có chuyện gì với em bé vậy -
97:20 - 97:25nhưng điều đầu tiên cô ấy làm
là nâng em bé lên và ôm bé -
97:25 - 97:26chánh niệm
-
97:27 - 97:29là một người tu tập
chúng ta làm điều tương tự -
97:29 - 97:32Mỗi khi tức giận hay tuyệt vọng,
-
97:34 - 97:36chúng tôi tạo ra
-
97:37 - 97:39năng lượng của chánh niệm
-
97:39 - 97:41để nhận ra
-
97:41 - 97:43và để ôm ấp dịu dàng.
-
97:44 - 97:45Dịu dàng
-
97:50 - 97:54Và nếu chúng ta biết cách thực hành
đi bộ chánh niệm hoặc thở chánh niệm -
97:54 - 97:57chúng ta tiếp tục tạo chánh niệm.
-
97:57 - 97:58Và chúng ta
-
97:58 - 98:02trao năng lượng đó
để nhận ra và nắm lấy. -
98:02 - 98:03Và
-
98:03 - 98:05chúng ta có thể mang lại sự nhẹ nhõm
-
98:06 - 98:07bởi vì
-
98:07 - 98:09chánh niệm như một năng lượng
-
98:09 - 98:13ôm lấy sự tức giận như một
nguồn khác của năng lượng dịu dàng. -
98:13 - 98:15Người anh lớn, em trai.
-
98:18 - 98:20Mặc dù mẹ chưa nhận ra
-
98:21 - 98:25chuyện gì nhưng thực tế
rằng cô ấy đang ôm em bé một cách dịu dàng -
98:26 - 98:30đã có thể mang lại một cứu trợ cho em bé
và em bé có thể ngừng khóc. -
98:31 - 98:35Nếu mẹ tiếp tục giữ
em bé dịu dàng với chánh niệm -
98:35 - 98:37cô sẽ tìm ra điều gì sai.
-
98:38 - 98:40Em bé có thể đói,
-
98:40 - 98:42em bé có thể
-
98:43 - 98:44bị sốt,
-
98:44 - 98:46hoặc tã có thể quá chật.
-
98:47 - 98:49Làm mẹ
-
98:49 - 98:51cô ấy có thể tìm ra nó rất nhanh
-
98:51 - 98:53Là một người tu tập
-
98:54 - 98:57bạn có thể tìm ra rất dễ dàng
-
98:58 - 99:00Lí do tức giận.
-
99:02 - 99:04Và bạn có thể nhìn thấy gốc
của sự tức giận đó. -
99:05 - 99:09Bạn tìm ra bản chất,
gốc rễ của sự tức giận đó -
99:14 - 99:18Nếu mẹ phát hiện ra
có chuyện gì với em bé vậy -
99:18 - 99:20cô ấy có thể khắc phục tình hình
-
99:20 - 99:21rất nhanh.
-
99:21 - 99:25Nếu bé đói,
cô ấy cho bé gái một ít sữa, -
99:27 - 99:30nếu tã quá chật
cô ấy chỉ -
99:31 - 99:33cởi ra và quấn lại
-
99:35 - 99:38Vì vậy, sau khi đã ôm ấp dịu dàng.
-
99:39 - 99:41sự phẫn nộ của bạn,
-
99:44 - 99:46bạn có thể muốn tiếp tục
-
99:47 - 99:51tập thở chánh niệm,
thực hành đi bộ chánh niệm -
99:51 - 99:53và nhìn sâu
-
99:53 - 99:56vào bản chất của sự tức giận của bạn
-
99:56 - 99:59và tìm ra gốc rễ
của sự tức giận của bạn là gì -
100:00 - 100:03Nhận biết, ôm ấp
và nhìn sâu. -
100:09 - 100:11Vì chánh niệm
-
100:11 - 100:13là loại năng lượng
-
100:15 - 100:18mang theo bên mình
-
100:18 - 100:20năng lượng của sự tập trung
-
100:23 - 100:27Bất cứ nơi nào chánh niệm là,
sự tập trung cũng thế -
100:27 - 100:30Khi bạn quan tâm đến hơi thở vào của bạn,
-
100:31 - 100:33bạn đang tập trung vào hơi thở vào của bạn
-
100:34 - 100:38Khi bạn quan tâm đến trà của bạn,
bạn tập trung vào trà. -
100:40 - 100:41Đó là lý do tại sao
-
100:42 - 100:45chánh niệm càng mạnh mẽ,
-
100:45 - 100:48bạn càng tập trung hơn.
-
100:48 - 100:52Với sự chánh niệm và tập trung đó,
bạn thực hành nhìn sâu -
100:52 - 100:54và bạn có được cái nhìn sâu sắc.
-
101:06 - 101:09Và cái nhìn sâu sắc đó
sẽ giải phóng bạn -
101:10 - 101:12chuyển hóa sự tức giận của bạn.
-
101:17 - 101:18Có một câu chuyện
-
101:19 - 101:20của một cậu bé
-
101:22 - 101:25người đã từng đến Làng Mai
mỗi hè -
101:25 - 101:27với em gái của mình.
-
101:30 - 101:35Và họ đã thực tập chánh niệm
như trẻ em. -
101:37 - 101:40Cậu bé gặp khó khăn với cha mình.
-
101:44 - 101:45Cậu bé trách cha mình.
-
101:47 - 101:52Mỗi khi cậu ngã xuống và bị tổn thương
cha cậu bé luôn la mắng cậu -
101:52 - 101:54thay vì đến và giúp đỡ cậu
-
101:56 - 101:59Vì vậy, mối quan hệ của cậu với cha
bị khó khăn -
102:00 - 102:04Và cậu bé thề rằng khi cậu lớn lên
cậu sẽ không giống cha mình. -
102:04 - 102:06Nếu cậu có con và nếu
-
102:07 - 102:11con của cậu ngã xuống và bị thương
cậu sẽ không hét vào mặt nó -
102:11 - 102:13thay vào đó cậu sẽ đến và cố gắng giúp đỡ.
-
102:13 - 102:15Đó là quyết tâm của cậu
-
102:16 - 102:18Một hôm, cậu đang chơi
-
102:19 - 102:22ở Xóm Dưới Làng Mai
-
102:22 - 102:27Và em gái cậu chơi
với một cô bé khác trên võng -
102:27 - 102:31Cô bé ngã xuống và đau đớn.
-
102:31 - 102:32và bị
-
102:32 - 102:34chảy máu
-
102:34 - 102:37Đột nhiên, cậu thấy mình rất tức giận
-
102:40 - 102:46Cậu muốn hét lên: "Đồ ngốc!
Làm sao mày lại làm như thế? -
102:51 - 102:56"Và bởi vì cậu ấy đã thực tập chánh niệm,
cậu ấy đã -
102:57 - 102:59không thể hét lên
-
103:00 - 103:02và cậu ấy đã nhận ra
-
103:02 - 103:05rằng cậu giống hệt cha mình.
-
103:09 - 103:11Thay vì cố gắng
-
103:12 - 103:15đến và giúp em gái của mình
-
103:16 - 103:20cậu có xu hướng hét vào mặt cô bé
-
103:21 - 103:21Cậu ấy ghét
-
103:23 - 103:25những gì cậu ấy có trong mình.
-
103:27 - 103:29Vì vậy, khi cậu thực hành
-
103:30 - 103:33thở chánh niệm,
cậu bé biết -
103:33 - 103:37rằng đây là sự tiếp tục
của cha mình bên trong cậu -
103:38 - 103:41Cậu ấy không khác cha mình.
-
103:41 - 103:43Và với cái nhìn sâu sắc đó
-
103:44 - 103:47cậu quay lại và tập đi chậm
-
103:48 - 103:51khi cậu ấy thấy ai đó đến
để giúp em gái của mình. -
103:52 - 103:55Và trong khi đi chậm
cậu ấy đã nhận ra rằng -
103:56 - 103:58Cậu là sự tiếp nối của cha mình.
-
103:58 - 104:02Năng lượng của sự tức giận
đã được truyền lại bởi cha mình. -
104:03 - 104:05Và nếu cậu không luyện tập
-
104:05 - 104:08Cậu ấy sẽ trở thành
chính xác như cha mình -
104:08 - 104:10Và cậu ấy sẽ đối xử
-
104:10 - 104:12con của mình
-
104:12 - 104:14trong tương lai
theo cùng một cách -
104:14 - 104:16Cái đó được gọi là Samsara
-
104:17 - 104:18sự tiếp nối
-
104:19 - 104:22Và đột nhiên cậu có một ham muốn
-
104:22 - 104:27về nhà và nói với cha
rằng cậu có cùng loại năng lượng -
104:27 - 104:30và cậu sẽ mời cha mình
để thực hành với mình -
104:32 - 104:34Và khi ý định đó được sinh ra trong cậu
-
104:34 - 104:39sự tức giận của cậu ta
đối với cha mình bắt đầu tiêu tan -
104:43 - 104:47Những loại hiểu biết nào cậu ấy nhận được?
-
104:47 - 104:49Cậu ấy có cái nhìn sâu sắc rằng
-
104:49 - 104:54Cậu ấy giống hệt cha mình.
Cậu ta có cùng loại năng lượng thói quen. -
104:56 - 105:02Đó là lý do tại sao cậu ấy muốn thực tập
và cậu ấy thấy mình là
nạn nhân của năng lượng đó -
105:02 - 105:04nạn nhân của việc truyền lại
-
105:04 - 105:06của năng lượng thói quen đó.
-
105:06 - 105:09Và cậu thấy rằng cha mình
cũng là một nạn nhân của điều đó -
105:10 - 105:11truyền lại
-
105:12 - 105:14Cha cậu có thể đã nhận nó từ
-
105:14 - 105:16cha của ông ấy
-
105:17 - 105:20Và khi cậu có cái nhìn sâu sắc đó,
sự tức giận của cậu ... -
105:23 - 105:25vis-a-vis father just...
-
105:27 - 105:28dừng lại
-
105:28 - 105:30Cậu ấy có một sự thay đổi.
-
105:30 - 105:31Tôi nghĩ
-
105:32 - 105:35một chàng trai trẻ 12 tuổi
đó là một điều đáng chú ý -
105:37 - 105:38thành tích.
-
105:39 - 105:43Nó ở bên trong
điều đó biến đổi phiền não của chúng ta. -
105:46 - 105:49Và chánh niệm có sức mạnh
-
105:49 - 105:52nhận ra, ôm ấp, nhìn sâu
-
105:52 - 105:56có được cái nhìn sâu sắc
điều đó biến đổi chiều sâu của bạn, -
105:58 - 106:00giúp bạn tự do.
-
106:05 - 106:06Chuyển hóa
-
106:07 - 106:09Chữa lành và tự do
-
106:21 - 106:26Và khi một chàng trai trẻ được giải phóng
người cha trong cậu được giải thoát -
106:26 - 106:28và tổ tiên trong cậu được giải thoát
-
106:30 - 106:33và vòng tròn xung quanh luân hồi.
-
106:45 - 106:48Những gì chàng trai trẻ nhận ra
-
106:48 - 106:49có phải ...
-
106:52 - 106:54cậu ta không phải là nạn nhân của cha mình,
-
106:56 - 106:59anh ta là nạn nhân
của năng lượng thói quen đó. -
106:59 - 107:03Và cha cậu cũng vậy.
là nạn nhân của năng lượng thói quen đó. -
107:06 - 107:09Và khi bạn có thể chuyển hóa được bạn,
-
107:10 - 107:14bạn đang ở trong một trường hợp
để giúp chuyển hóa anh ấy hoặc cô ấy. -
107:14 - 107:15Người mà
-
107:16 - 107:20bạn tin là kẻ áp bức mình,
-
107:21 - 107:23nguồn gốc sự đau khổ của bạn
-
107:27 - 107:29Và đó là thực tập của tôi.
-
107:30 - 107:32Tôi không có kẻ thù.
-
107:37 - 107:38Thậm chí ...
-
107:38 - 107:44họ đã tạo ra rất nhiều đau khổ,
rất nhiều bất công, họ đã cố giết tôi, -
107:46 - 107:48để đàn áp tôi
-
107:51 - 107:55Nhưng họ không phải là kẻ thù của tôi.
Họ là những người tôi muốn giúp đỡ. -
107:58 - 108:02Bởi vì tôi đã trở nên tự do, tôi
thay đổi bản thân, tôi đã chuyển hóa chính mình -
108:02 - 108:03Đó là lý do tại sao ...
-
108:05 - 108:07tôi không còn
-
108:08 - 108:10xem mình là nạn nhân
-
108:12 - 108:17Tôi biết rằng nếu tôi có thể biến đổi chính mình,
Tôi có thể giúp biến đổi họ -
108:21 - 108:23Nếu bạn thực hành
-
108:23 - 108:27và nếu bạn có thể biến đổi
tâm trí của bạn, trái tim của bạn -
108:27 - 108:29bạn trở thành một bồ tát.
-
108:30 - 108:31Và sau đó...
-
108:33 - 108:37bạn sẽ ở trong một vị trí
để giúp họ biến đổi -
108:38 - 108:39những người
-
108:42 - 108:45bạn từng coi là kẻ áp bức ...
-
108:50 - 108:51kẻ lạm dụng.
-
108:55 - 108:59Những người bạn coi là
người phân biệt đối xử với bạn -
109:01 - 109:05cố gắng kìm nén bạn
và giết bạn v.v.. -
109:05 - 109:08Họ cũng
nạn nhân của sự thiếu hiểu biết của họ, -
109:09 - 109:12sự tức giận của chính họ.
Họ không biết cách xử lý -
109:12 - 109:15sự khao khát của họ,
sự tức giận của họ, -
109:17 - 109:18bạo lực của họ,
-
109:19 - 109:20nỗi sợ hãi của họ.
-
109:23 - 109:24Vì vậy, con đường ...
-
109:24 - 109:28là để chuyển hóa chính mình
thành bồ tát -
109:29 - 109:31với nhiều
-
109:31 - 109:34hiểu biết, sự sáng suốt
và lòng từ bi -
109:36 - 109:39Và khi bạn có những năng lượng này,
bạn được tự do -
109:40 - 109:43và bạn đang ở trong một vị trí giúp đỡ
-
109:44 - 109:47những người khác cũng trở nên tự do
-
109:48 - 109:50Đây là con đường ...
-
109:52 - 109:55Bụt chỉ cho chúng ta thấy.
-
109:55 - 109:57Và mỗi chúng ta
-
109:58 - 110:02có hạt giống chánh niệm,
sự tập trung và sự sáng suốt -
110:02 - 110:04trong chính anh ấy hoặc chính cô ấy
-
110:04 - 110:08Bạn có thể tu tập
ba loại năng lượng -
110:08 - 110:11để giải phóng và chữa lành cho chúng ta.
-
110:12 - 110:18Và chúng ta sẽ sử dụng cùng loại năng lượng
để giúp sự biến đổi và chữa lành -
110:19 - 110:20thế giới.
-
110:21 - 110:23Khi bạn nhìn lên,
-
110:23 - 110:24bạn thấy
-
110:26 - 110:28một ngôi chùa
-
110:29 - 110:32Ngôi chùa nằm trong trái tim bạn,
hoa sen trong tim bạn -
110:33 - 110:38Bên dưới có chữ "smurty".
"Smurty" có nghĩa là chánh niệm. -
110:40 - 110:44Và sau đó là từ "samadhi".
Nó có nghĩa là sự tập trung. -
110:45 - 110:47Và có từ "prashna",
-
110:47 - 110:49đó là sự sáng suốt
-
110:49 - 110:53Và đó là loại năng lượng
ở trong chúng ta -
110:53 - 110:56được vun đắp, phát triển
-
110:56 - 110:59Đó là năng lượng
của Bụt trong chúng ta, -
111:02 - 111:04năng lượng của sự chuyển hóa
-
111:05 - 111:06và chữa lành
-
111:11 - 111:13Trong khóa tu của chúng ta
-
111:14 - 111:16chúng ta tập thở chánh niệm
-
111:17 - 111:18đi bộ chánh niệm
-
111:20 - 111:21Đó là lí do tại sao
-
111:22 - 111:25chúng tôi được khuyến khích
sử dụng thời gian của chúng ta -
111:26 - 111:28để thực hành
-
111:28 - 111:31Nếu chúng ta nói nhiều,
sẽ không có thời gian để ... -
111:32 - 111:35thưởng thức hơi thở vào - hơi thở ra của chúng ta,
đi bộ của chúng ta. -
111:36 - 111:41Sẽ có thời gian khi chúng ta
được khuyến khích nói chuyện với nhau: -
111:42 - 111:44thảo luận pháp.
-
111:45 - 111:47Chúng ta sẽ chia sẻ
những hiểu biết của chúng ta -
111:50 - 111:53cách vượt qua đau khổ của chúng tôi.
-
111:58 - 112:02Và khi chúng ta tập ăn
bữa trưa của chúng ta, bữa sáng của chúng ta, -
112:03 - 112:05chúng ta không suy nghĩ
-
112:05 - 112:08Chúng ta thiết lập chính mình
ở đây và bây giờ -
112:09 - 112:12Chúng ta chỉ chú ý
đến thức ăn mà chúng ta ăn -
112:13 - 112:16Khi bạn nhặt một mẩu bánh mì,
-
112:18 - 112:21bạn không nghĩ về quá khứ,
về tương lai -
112:21 - 112:22bạn chỉ cần chạm vào miếng bánh mì
-
112:23 - 112:24thật sâu sắc
-
112:25 - 112:27Và chúng ta có thể thấy
miếng bánh mì đó -
112:28 - 112:32Vì vậy, nếu bạn nhìn sâu vào mảnh
của bánh mì, bạn thấy mọi thứ trong đó. -
112:33 - 112:38Miếng bánh bạn cầm
trong tay bạn là cơ thể của vũ trụ. -
112:38 - 112:41Với một chút chánh niệm,
bạn có thể thấy -
112:41 - 112:47rằng miếng bánh là một đại sứ
hình thức của vũ trụ đến với bạn. -
112:48 - 112:51Và nếu bạn có thể nhìn thấy miếng bánh mì
-
112:51 - 112:55trong bản chất thực sự của nó,
và sau đó bạn có thể đặt nó vào miệng của bạn. -
112:59 - 113:03Đừng để bất cứ thứ gì khác vào miệng của bạn,
như các dự định của bạn, -
113:03 - 113:07nỗi sợ của bạn, sự tức giận của bạn.
Nó không lành mạnh. Chỉ cần đặt bánh mì. -
113:07 - 113:10Chỉ cần nhai bánh mì,
-
113:10 - 113:12chánh niệm, với niềm vui.
-
113:12 - 113:16Đừng nhai nỗi buồn, sự tức giận của bạn.
Nó không tốt cho sức khỏe của bạn. -
113:17 - 113:18Không suy nghĩ,
-
113:18 - 113:19Chỉ
-
113:20 - 113:22quá trình chánh niệm
như nhai. -
113:25 - 113:28Chúng ta dành thời gian của chúng ta
thưởng thức bữa sáng của mình -
113:29 - 113:32theo thời gian,
nghỉ ngơi và mỉm cười. -
113:33 - 113:36Người anh em trước mặt bạn là bạn,
-
113:36 - 113:39người bên trái là bạn
-
113:39 - 113:41Tất cả đều thuộc về tăng thân
-
113:42 - 113:44Và chúng ta cùng nhau tạo ra
-
113:46 - 113:48Năng lượng của chánh niệm.
-
113:48 - 113:51Năng lượng tập thể của chánh niệm
trong khi đi, trong khi ngồi -
113:51 - 113:54trong khi ăn sẽ mạnh mẽ
-
113:54 - 113:57và nó sẽ thâm nhập
vào mỗi chúng ta -
113:58 - 114:03Chúng ta sẽ được chữa lành bằng
năng lượng tập thể và được nuôi dưỡng bởi -
114:03 - 114:04năng lượng tập thể.
-
114:04 - 114:06Một mình trong phòng khách của chúng ta
-
114:07 - 114:09chúng ta có thể tạo ra
-
114:09 - 114:11Năng lượng của chánh niệm.
-
114:13 - 114:16Nhưng so sánh
đến năng lượng tập thể của chánh niệm, -
114:17 - 114:18tốt,
-
114:18 - 114:19Nó không nhiều đâu.
-
114:19 - 114:22Vì vậy, được ở trong một tăng thân
-
114:23 - 114:27và cho phép bản thân được thâm nhập
bằng năng lượng tập thể -
114:27 - 114:30chánh niệm với tăng thân
là rất quan trọng. -
114:31 - 114:35Vì vậy, sự kết hợp của một tăng thân
là một thực tế rất quan trọng, -
114:36 - 114:39là một phép màu
Và chúng ta nên -
114:40 - 114:42tranh thủ từ cơ hội
-
114:42 - 114:46cho phép bản thân được vận chuyển
bằng năng lượng tập thể của tăng thân -
114:46 - 114:48cho phép tăng thân nắm lấy ...
-
114:50 - 114:51phiền não của
-
114:51 - 114:53nỗi đau, nỗi buồn của chúng ta.
-
114:54 - 114:56Tăng thân là con thuyền
-
114:57 - 115:00giúp bạn nổi trên dòng sông đau khổ.
-
115:00 - 115:02Cho phép bản thân
-
115:02 - 115:07vận chuyển bởi tăng thân
bằng năng lượng tập thể của chánh niệm. -
115:09 - 115:11Và trong khi ăn bạn thưởng thức
-
115:11 - 115:14thời gian với tăng thân
-
115:14 - 115:18Bạn cười với anh chị em của bạn
trong thực tế. -
115:19 - 115:23Bạn cho phép mình được nuôi dưỡng
bằng năng lượng tập thể của tăng thân -
115:25 - 115:27Mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống
hàng ngày của chúng ta -
115:27 - 115:31chánh niệm giúp chúng ta trở nên
ở đây và bây giờ -
115:31 - 115:33Và thực tế, thực hành thực sự
-
115:35 - 115:40là cho phép mọi khoảnh khắc trong cuộc sống
của chúng ta trở thành một phong trào vui vẻ. -
115:43 - 115:45Đó sẽ là
-
115:45 - 115:49có thể nhờ vào sức mạnh
chánh niệm và tập trung -
115:50 - 115:53do chính bạn tạo ra
và được tạo ra bởi tăng thân -
115:56 - 115:58Ngày mai chúng ta sẽ có một ...
-
116:02 - 116:07đi bộ chánh niệm vào buổi sáng,
chúng ta sẽ đi cùng nhau -
116:07 - 116:11Chúng ta sẽ đi bộ theo cách như vậy
điều đó làm cho vương quốc của Chúa ... -
116:11 - 116:13có thật, có sẵn ở đây và bây giờ.
-
116:13 - 116:17Có một vài người trong chúng ta
rất quen với việc luyện tập. -
116:17 - 116:20Chúng ta sẽ cùng nhau đi bộ và tạo ...
-
116:20 - 116:21tập thể...
-
116:21 - 116:23Năng lượng chánh niệm cùng nhau.
-
116:23 - 116:28Và bạn sẽ thấy rằng vương quốc,
cõi Tịnh Độ có sẵn.
Show all