-
Tôi tên là Tabatha Coffey
-
và tôi là một con khốn.
-
Đúng vậy, bạn đã nghe điều đó ở đây
lần đầu tiên
-
Vậy thì,
-
cho tôi xem cánh tay của người
-
mà cho rằng họ là đồ khốn.
-
Ồ, chúng ta phải cải thiện điều đó
-
Kết thúc buổi nói chuyện này
-
tôi muốn mọi cánh tay đưa lên và tự hào
-
trong khán đài này, tất cả mọi người.
-
Vậy thì, mười năm trước
-
tôi đã may mắn vì bất ngờ được lên TV.
-
Và tôi nói là bất ngờ
-
bởi vì tôi thực sự như thế
-
tôi đã tham gia một chương trình thi đấu
-
mà các nhà tạo mẫu tóc đấu với nhau.
-
Và nó khá là vất vả
-
mười hai tuần sống xa công việc của bạn
-
xa gia đình bạn
-
bị khóa trong một ngôi nhà
-
với mười một người lạ.
-
Bạn sẽ ở với họ 24/7.
-
Đó đã là một trải nghiệm tuyệt vời
-
tôi yêu nó.
-
Và tôi có tính cực kì ganh đua
-
giống như đa số các bạn.
-
Khi cuộc thi kết thúc,
-
tôi trở về nhà
-
trở về với công việc
-
trở về với cuộc sống của tôi.
-
Và một vài tuần trôi qua,
-
và khách hàng của tôi đã vui mừng
-
rằng tôi đã lên TV và đã thi đấu.
-
Thêm một vài tuần trôi qua,
-
có lẽ là trong khoảng bốn tuần,
-
tôi ở Nordstrom mua một đôi giày.
-
Và ở trung tâm thương mại
-
một người phụ nữ nhìn tôi
-
"Lạy chúa, bà là con khốn trên TV!"
-
Tôi đã không cười giống như mọi người.
-
Bây giờ thì có nhưng không phải trước đây
-
trước đó nó không hề vui tí nào.
-
Tôi đã hoàn toàn bị sỉ nhục.
-
Và, xem này,
-
đây không phải lần đầu tiên
-
tôi bị gọi là con khốn,
-
chắc chắn không phải là lần cuối cùng.
-
Nhưng từ một người lạ
-
mà đã nhận ra tôi
-
và hét lên giữa trung tâm thương mại
-
rằng tôi là con khốn trên TV
-
thực sự đã làm tôi ngừng lại,
-
điều đó thật kinh ngạc.
-
Nó không chỉ có một lần
-
nó cứ tiếp tục diễn ra
-
và diễn ra
-
và diễn ra
-
và diễn ra.
-
Và tôi đã có một khoảng thời gian hỗn loạn
-
vì đọc tin tức
-
đọc những gì người ta nói về tôi
-
và, theo nghĩa đen, có hàng nghìn người
-
đã gọi tôi là đồ khốn.
-
Và nói rằng điều đó làm tôi đờ người
-
thì đã đặt nhẹ nó.
-
Tôi đã sững sờ vì điều đó.
-
Bởi vì, tôi cứng đầu,
-
và tôi trung thực
-
và tôi mạnh mẽ
-
và tôi là tất cả các giá trị
-
mà chúng ta cần phải có
-
để trở thành nữ doanh nhân thành công
-
Nhưng tôi không xem bản thân là đồ khốn
-
dẫu sao đi nữa.
-
Vì vậy tôi phải ngồi xuống
-
và thực sự nghĩ ngợi về điều đã xảy ra
-
và tại sao mọi người gọi tôi là con khốn
-
và tại sao mọi người lại nghĩ rằng
-
vẫn ổn khi gặp một người hoàn toàn xa lạ
-
và nói: "Mày là đồ khốn!"
-
Tôi biết rằng, bây giờ,
-
làm một con khốn thì khá là ngầu.
-
Đúng không? Bây giờ thì khá là ngầu.
-
Nhưng, mặc dù điều đó khá ngầu
-
và chúng ta nói với bạn bè
-
"Ê con chó, khỏe không?"
-
Đúng không?
-
Chúng ta đăng trên Instagram
-
#con_khốn_và_trang_phục. Đúng không?
-
Chúng ta dùng từ đó thường xuyên
-
như là nó không có nghĩa.
-
Nhưng ai đó trong số các bạn
-
đã từng bị gọi là đồ khốn bởi ai đó
-
dù bạn biết họ hay không
-
có thể là đồng nghiệp,
-
có thể là bạn bè,
-
hay là một người lạ mặt nào đó,
-
nó đau.
-
Đó là khoảnh khắc mà bạn cảm thấy
-
như có một lưỡi dao xuyên qua tim bạn.
-
Và nó đau.
-
Điều mà khá thú vị
-
và chúng ta luôn nói về nó,
-
có những cuốn sách về nó,
-
có những bài hát về nó.
-
Nếu bạn là một người phụ nữ mạnh mẽ
-
nếu bạn phát ngôn với uy quyền
-
nếu bạn không giữ mình trước mọi người
-
nếu bạn nói ra suy nghĩ của mình
-
nếu bạn có một cái tôi lành mạnh
-
nếu bạn cực kì tự tin và cực kì nồng nhiệt
-
Bạn là con khốn.
-
Nhưng những giá trị đó ở người đàn ông
-
biến anh ta thành một người thành đạt
-
một nhà lãnh đạo tuyệt vời
-
người mà bạn muốn ở trong đội
-
một người cực kì đáng tin cậy
-
người sẽ giải quyết vấn đề.
-
Có lẽ là cả Tổng Thống.
-
Nhưng, những giá trị đó ở chúng ta
-
những người phụ nữ
-
làm chúng ta trở thành những con khốn.
-
Vấn đề lớn hơn đối với tôi,
-
đó là chúng ta đối xử với nhau như thế,
-
chúng ta gọi nhau là đồ khốn.
-
Và nó không đáng yêu như ở Instagram.
-
#con_khốn_và_trang_phục.
-
#tôi_cùng_với_những_con_khốn
-
Nó không đáng yêu như thế.
-
Nó có nghĩa là
-
để tôi lật đổ bạn
-
và làm bạn trở nên tầm thường
-
kiểu như vậy.
-
Bởi vì, từ đó
-
và tôi đã nhìn,
-
tôi đã tìm hiểu
-
nó không tương đương với đàn ông.
-
Không hề.
-
Và nó làm mờ ánh hào quang của bạn,
-
và làm bạn không còn tự tin,
-
làm bạn ngừng lại,
-
làm bạn nghi ngờ bản thân
-
và tự hỏi liệu điều bạn làm có đúng không
-
Tôi nên làm điều gì khác? Tôi không biết.
-
Đó là những gì nó đã tác động lên bạn.
-
Và chúng ta có thể cười để gạt bỏ nó
-
như chúng ta làm bây giờ
-
nhưng chúng ta vẫn biết đau.
-
Và khi chúng ta đối xử như thế với chị em,
-
ý tôi là chị em ruột của mình.
-
Điều đó là sai trái.
-
Đã bao nhiêu lần
-
bạn tham gia một buổi gặp mặt,
-
có thể là đến trường
-
hoặc là đến một bữa tiệc cocktail
-
và có một người phụ nữ ở đó
-
và bạn nói: "Ôi trời, cô ta là một con khốn!"
-
Khi mà thực tế, có thể cô ấy không như vậy
-
có thể cô ấy chỉ thẳng thắn hơn bạn một tí
-
có thể cô ấy chỉ đòi hỏi thứ cô ấy muốn
-
và không xin lỗi hoặc viện cớ cho điều đó.
-
Cô ấy có phải là đồ khốn
-
bởi vì cô ấy có đôi giày tốt hơn bạn?
-
Đó là lý do bạn gọi cô ấy là con khốn?
-
Đó là lý do chúng ta gọi nhau như thế?
-
Bởi vì chúng ta hơi ghen tị một tí
-
và muốn dìm hàng nhau?
-
Bởi vì chúng ta không giúp đỡ nhau.
-
Chúng ta cần trưởng thành
-
và vượt qua dư luận.
-
Chúng ta phải dừng việc chỉ trích nhau
-
như phụ nữ.
-
Khi tôi nhìn từng người phụ nữ
-
và tôi đã gặp hàng trăm nghìn người phụ nữ
-
bởi vì tôi đã là nhà tạo mẫu tóc
-
trong ba mươi sáu năm.
-
Và luôn có phụ nữ ngồi trên ghế của tôi
-
và lý do tôi luôn nhiệt tình
-
về mọi thứ tôi làm
-
là bởi vì tôi hiểu.
-
Tôi không hiểu đàn ông cho lắm
-
bởi vì tôi không phải đàn ông.
-
Nhưng, phụ nữ, tôi hiểu chúng ta
-
tôi hiểu sự tự ti trong chúng ta
-
tôi hiểu chúng ta làm việc chăm chỉ ra sao
-
tôi hiểu ai cũng luôn muốn được hoàn hảo.
-
Và điều đó cực kì mệt mỏi.
-
Tôi hiểu rằng
-
khi chúng ta đi hẹn hò,
-
hoặc tiệc tùng, hoặc đi đến một sự kiện,
-
hoặc chỉ là thức dậy vào buổi sáng,
-
chúng ta luôn gặp áp lực.
-
Đó là chưa kể đến
-
có trẻ con, có chồng,
-
và tất cả những người đang bám lấy ta,
-
lúc nào cũng thế.
-
Tôi hiểu mà.
-
Vì vậy khi tôi nhìn chị em của tôi,
-
tại sao tôi phải gọi cô ấy là con khốn?
-
Nó cũng như tôi đang gọi mình là con khốn.
-
Bạn đang làm điều đó với bản thân mình.
-
Khi bạn nhìn một người phụ nữ khác
-
bạn đang nhìn vào một cái gương.
-
Và để tôi nói bạn nghe,
-
sự thật rằng chúng ta là phụ nữ
-
và chúng ta có thể tạo ra cuộc sống,
-
bởi vì theo nghĩa đen
-
sẽ không có ai ngồi ở đây
-
nếu không có phụ nữ.
-
Đúng mà.
-
Điều đó là phi thường.
-
Đó là một điều phi thường
-
để vượt qua việc luôn bị gọi là con khốn.
-
Tôi thích đối mặt với nỗi sợ của bản thân,
-
cái cách tôi làm nó biến mất
-
đó là
-
và quan tâm đến nó.