Return to Video

Vì sao nên học tiếng Anh như thể chơi game ? | Marianna Pascal | TEDxPenangRoad

  • 0:23 - 0:24
    Trong 20 năm qua,
  • 0:24 - 0:28
    tôi đã giúp người Malaysia và
    nhiều người Đông Nam Á khác
  • 0:28 - 0:31
    nói tiếng Anh tốt hơn.
  • 0:31 - 0:35
    Qua việc đào tạo hàng nghìn
    người Đông Nam Á,
  • 0:35 - 0:38
    tôi đã phát hiện ra một sự thật
    rất đáng ngạc nhiên là
  • 0:38 - 0:43
    việc một người
    giao tiếp tốt bằng tiếng Anh
  • 0:43 - 0:47
    phụ thuộc rất ít
    vào trình độ
  • 0:47 - 0:53
    mà thay vào đó
    là thái độ của họ với tiếng Anh.
  • 0:53 - 0:56
    Đâu đó ngoài kia, có những người
    với trình độ tiếng Anh rất thấp,
  • 0:56 - 0:59
    lại có thể giao tiếp rất rất tốt.
  • 0:59 - 1:03
    Mộ trong số đó là Faizal, sinh viên,
    một trong những người tôi khảo sát.
  • 1:03 - 1:05
    Cậu ấy là người giám sát nhà máy
  • 1:05 - 1:07
    có trình độ tiếng Anh rất rất thấp,
  • 1:07 - 1:11
    lại có thể ngồi đó
    và lắng nghe bất cứ ai,
  • 1:11 - 1:13
    một cách rất điềm tĩnh, rõ ràng,
  • 1:13 - 1:15
    và đáp lại,
  • 1:15 - 1:19
    hoàn toàn diễn tả được hết ý nghĩ
    một cách tuyệt vời,
  • 1:19 - 1:21
    với trình độ tiếng Anh thấp.
  • 1:21 - 1:24
    Vì thế, hôm nay,
    tôi muốn chia sẻ với các bạn
  • 1:24 - 1:27
    điều khác biệt
    ở những người như Faizal?
  • 1:27 - 1:30
    Sao họ có thể
    làm được điều đó?
  • 1:30 - 1:31
    Điều thứ hai là,
  • 1:31 - 1:34
    tại sao điều này quan trọng
    không chỉ với bạn,
  • 1:34 - 1:37
    mà còn với con của bạn, với cộng đồng,
    và tương lai của Malaysia?
  • 1:37 - 1:39
    Và thứ ba,
  • 1:39 - 1:41
    điều bạn có thể làm,
    và bắt đầu từ ngay hôm nay,
  • 1:41 - 1:46
    nếu muốn giao tiếp
    với sự điềm tĩnh và hoàn toàn tự tin
  • 1:46 - 1:48
    như Faizal.
  • 1:48 - 1:50
    Đầu tiên, điều khác biệt là gì?
  • 1:50 - 1:53
    Những người như Faizal
    làm điều đó như thế nào?
  • 1:53 - 1:54
    Để trả lời câu hỏi đó,
  • 1:54 - 1:57
    tôi sẽ đưa bạn trở lại 10 năm trước,
  • 1:57 - 2:00
    khi tôi đang đào tạo học viên,
  • 2:00 - 2:04
    và con gái tôi đang học piano
    vào khoảng thời gian đó.
  • 2:04 - 2:09
    Tôi bắt đầu chú ý
    hai điểm tương đồng rõ rệt
  • 2:09 - 2:14
    về thái độ hay suy nghĩ của con bé
    đối với việc chơi piano
  • 2:14 - 2:19
    và suy nghĩ hay thái độ của
    nhiều người Malaysia với tiếng Anh.
  • 2:19 - 2:21
    Đầu tiên, tôi muốn kể cho các bạn
  • 2:21 - 2:25
    là con gái tôi hoàn toàn ghét piano,
  • 2:25 - 2:27
    ghét những bài học,
    ghét phải thực hành.
  • 2:27 - 2:30
    Đây là lúc nó luyện tập.
  • 2:30 - 2:32
    Chỉ được đến thế thôi.
  • 2:32 - 2:35
    Đây là chuyện có thật.
  • 2:35 - 2:38
    Và con bé sợ phải đi học piano
  • 2:38 - 2:42
    vì khi đến lớp học,
  • 2:42 - 2:44
    con bé bị nỗi sợ lấp đầy
  • 2:44 - 2:49
    bởi chơi piano là không được mắc lỗi,
    đúng không?
  • 2:49 - 2:51
    Vì cũng như nhiều người học piano khác,
  • 2:51 - 2:54
    với cả con gái tôi
    và giáo viên của con bé,
  • 2:54 - 3:00
    chơi piano giỏi được tính bằng
    việc ít mắc lỗi nhất.
  • 3:00 - 3:04
    Tôi để ý là nhiều người Malaysia
    bắt đầu cuộc nói chuyện bằng tiếng Anh
  • 3:04 - 3:07
    với cùng cảm giác sợ hãi đó.
  • 3:07 - 3:10
    Cái cảm giác họ sẽ bị đánh giá
  • 3:10 - 3:13
    bởi số lỗi sai họ mắc phải,
  • 3:13 - 3:17
    và thế nào
    thì họ cũng sẽ mắc lỗi.
  • 3:17 - 3:21
    Điểm tương đồng thứ hai tôi nhận thấy
    là sự tự ái.
  • 3:21 - 3:24
    Con gái tôi biết giỏi piano
    là như thế nào, đúng không?
  • 3:24 - 3:26
    Vì chúng ta đều đã nghe nói về điều đó.
  • 3:26 - 3:29
    Và con bé biết trình độ của nó đến đâu,
  • 3:29 - 3:34
    hay phải luyện tập bao lâu
    để chơi được như thế.
  • 3:34 - 3:37
    Tôi nhận ra rằng
    rất nhiều người Malaysia
  • 3:37 - 3:42
    biết việc thực sự giỏi tiếng Anh
    là như thế nào,
  • 3:42 - 3:45
    - tôi thấy rất nhiều bạn gật đầu -
  • 3:45 - 3:47
    và biết tiếng Anh của họ
    ở trình độ nào,
  • 3:47 - 3:50
    hay phải nỗ lực ra sao
    mới có thể giỏi như vậy.
  • 3:50 - 3:55
    Dường như họ cũng giống như
    con gái tôi - đơn giản là tệ,
  • 3:55 - 3:59
    chơi piano tệ, nói tiếng Anh tệ.
  • 3:59 - 4:03
    Tiếng Anh của tôi không tốt lắm, lah.
    Không thể. Xin lỗi, yah. Không thể. Ah -
  • 4:03 - 4:06
    Tôi có thể nhìn thấy
    những điểm tương đồng này,
  • 4:06 - 4:07
    nhưng vẫn không thể tìm ra
  • 4:07 - 4:11
    điều gì khiến
    những người như Faizal khác biệt
  • 4:11 - 4:16
    mà họ có thể nói
    một cách trôi chảy, bình tĩnh và tự tin?
  • 4:16 - 4:19
    Rồi một hôm,
    tôi tìm ra câu trả lời,
  • 4:19 - 4:21
    một cách hết sức tình cờ.
  • 4:21 - 4:23
    Hôm đó, máy tính của tôi bị hỏng,
  • 4:23 - 4:25
    tôi phải đến quán cà phê có internet.
  • 4:26 - 4:27
    Vâng, đó là lần đầu tiên,
  • 4:27 - 4:30
    và tôi nhận ra nơi đó thật kinh khủng.
  • 4:30 - 4:32
    Mùi nó thật kinh khủng.
  • 4:32 - 4:35
    Nặng mùi, và ở đó
    toàn là các cậu con trai.
  • 4:35 - 4:39
    Và chúng đều đang chơi
    những trò bạo lực, ầm ĩ.
  • 4:39 - 4:42
    Nơi đó thật sự kinh khủng.
    Nhưng tôi không còn lựa chọn khác.
  • 4:42 - 4:44
    Vì thế tôi ngồi xuống,
  • 4:44 - 4:46
    bắt đầu chú ý đến
    anh chàng ngồi cạnh,
  • 4:46 - 4:50
    rồi trở nên cực kỳ
    hứng thú với cậu ta.
  • 4:50 - 4:52
    Lúc đó, cậu đang chơi trò
  • 4:52 - 4:58
    cơ bản kiểu như là
    bắn chết hết đối thủ là thắng.
  • 4:58 - 4:59
    Thế đấy.
    (Cười)
  • 4:59 - 5:01
    Đó là trò chơi, ok?
  • 5:01 - 5:05
    Và tôi thấy cậu này
    chơi không tốt lắm.
  • 5:05 - 5:07
    Thật ra là rất tệ.
  • 5:07 - 5:11
    Bởi tôi nhìn thấy
    rất nhiều súng nổ
  • 5:11 - 5:14
    và chết thì... không bao nhiêu.
  • 5:14 - 5:15
    (Cười)
  • 5:15 - 5:17
    Điều mà tôi thực sự quan tâm là
  • 5:17 - 5:22
    sau lưng người chơi tệ hại này
    là ba người bạn,
  • 5:22 - 5:25
    đứng đó và xem cậu ta chơi.
  • 5:25 - 5:26
    Điều mà tôi thực sự chú ý đó là
  • 5:26 - 5:28
    dù chơi tệ,
  • 5:28 - 5:30
    dù bạn bè đang nhìn,
  • 5:30 - 5:32
    nhưng cậu ta không hề ngại,
  • 5:32 - 5:34
    không sợ bị đánh giá.
  • 5:34 - 5:36
    Không có sự e thẹn.
  • 5:36 - 5:37
    Thực tế là hoàn toàn ngược lại.
  • 5:37 - 5:41
    Cậu ta hoàn toàn tập trung
    vào những kẻ xấu,
  • 5:41 - 5:43
    và trên mặt luôn nở nụ cười.
  • 5:43 - 5:48
    Tất cả những gì cậu ta nghĩ
    là giết chết những kẻ xấu đó.
  • 5:48 - 5:50
    Tôi quan sát cậu
  • 5:50 - 5:54
    và chợt nhận ra: chính là nó.
  • 5:54 - 5:56
    Đây là thái độ giống với
  • 5:56 - 6:00
    của những người như Faizal
    khi nói tiếng Anh,
  • 6:00 - 6:02
    như anh chàng này.
  • 6:02 - 6:05
    Khi Faizal bắt đầu
    một cuộc trò chuyện bằng tiếng Anh,
  • 6:05 - 6:07
    cậu không hề cảm thấy bị đánh giá.
  • 6:07 - 6:11
    Cậu ấy hoàn toàn tập trung vào
    người mà mình đang trò chuyện
  • 6:11 - 6:14
    và vào kết quả
    mà cậu ấy mong muốn.
  • 6:14 - 6:16
    Cậu ấy không tự ái,
  • 6:16 - 6:19
    không nghĩ về sai lầm của mình.
  • 6:19 - 6:23
    Tôi muốn chia sẻ với các bạn
    một ví dụ thực tế, để minh hoạ
  • 6:23 - 6:28
    cho việc nói tiếng Anh
    theo kiểu chơi piano
  • 6:28 - 6:31
    và nói tiếng Anh theo kiểu
    chơi game.
  • 6:31 - 6:33
    Và đây là một câu chuyện có thật.
  • 6:33 - 6:35
    Nó đã xảy ra với tôi.
  • 6:35 - 6:38
    Lâu rồi, tôi đến một hiệu thuốc.
  • 6:38 - 6:40
    Tôi cần mua omega;
  • 6:40 - 6:42
    bác sĩ của tôi nói tôi nên uống omega.
  • 6:42 - 6:43
    Tôi đi đến gần cái kệ,
  • 6:43 - 6:45
    có quá nhiều loại omega,
  • 6:45 - 6:47
    omega chứa nhiều DHA,
  • 6:47 - 6:50
    omega có lượng EPA cao,
  • 6:50 - 6:52
    và tôi không biết phải mua loại nào.
  • 6:52 - 6:55
    Lúc đó, người đại diện bán hàng
    bất ngờ xuất hiện.
  • 6:55 - 6:58
    Nhìn cô ấy rất tươm tất và chuyên nghiệp.
  • 6:58 - 7:02
    Tôi đi qua, và khi nhìn tôi,
    ánh mắt của cô ấy
  • 7:02 - 7:05
    kiểu như là-
    tôi quá rõ kiểu như cô rồi.
  • 7:05 - 7:06
    Mắt cô ấy mở to hết cỡ.
  • 7:06 - 7:07
    Kiểu như là hoảng loạn:
  • 7:07 - 7:10
    Ôi trời ơi! Tôi phải nói chuyện
    với người bản xứ!
  • 7:10 - 7:13
    Cô ta sẽ đánh giá tôi
    và nhận ra lỗi sai của tôi.
  • 7:13 - 7:16
    Tôi tiến lại gần và giải thích
    vấn đề mình gặp phải
  • 7:16 - 7:19
    Tôi nên mua loại omega nào?
  • 7:19 - 7:21
    Và cô ấy bắt đầu giảng giải
  • 7:21 - 7:26
    mọi thứ về DHA và EPA
    mà người ta có thể hình dung.
  • 7:26 - 7:30
    Cô ấy nói rất nhanh,
    và cứ vòng vo.
  • 7:30 - 7:32
    Khi cô ấy tư vấn xong thì
  • 7:32 - 7:34
    tôi vẫn không biết nên mua loại nào.
  • 7:34 - 7:36
    (Cười)
  • 7:36 - 7:38
    Vậy nên tôi quay sang
    cô gái phía sau quầy.
  • 7:38 - 7:40
    Tôi đã nghe cô ấy nói trước đó,
  • 7:40 - 7:43
    và tôi biết tiếng Anh của cô ấy rất tệ.
  • 7:43 - 7:45
    Nhưng khi tôi tiến đến,
  • 7:45 - 7:48
    cô gái này
    lại không lo sợ gì.
  • 7:48 - 7:50
    Thực sự, cô ấy chỉ nhìn tôi.
  • 7:50 - 7:51
    Bạn có hiểu cái nhìn đó?
  • 7:51 - 7:53
    Kiểu như...Hả?
    Được thôi...Có việc gì?
  • 7:53 - 7:55
    (Cười)
  • 7:55 - 7:57
    Vâng, tôi đã ở Malaysia lâu lắm rồi.
  • 7:57 - 7:59
    (Cười)
  • 7:59 - 8:03
    Tôi lại gần và nói với cô ấy
    vấn đề của mình, EPA và DHA.
  • 8:03 - 8:05
    Cô ấy nhìn tôi rồi nói:
  • 8:05 - 8:07
    "Vâng, được rồi."
  • 8:07 - 8:11
    "Ah, EPA tốt cho tim."
  • 8:11 - 8:14
    "DHA tốt cho não."
  • 8:14 - 8:17
    (Cười)
  • 8:17 - 8:19
    "Tim cô có ổn không?"
  • 8:19 - 8:20
    (Cười)
  • 8:20 - 8:22
    Tôi nói:
  • 8:22 - 8:23
    "Ồ, vâng."
  • 8:23 - 8:27
    "Tim của tôi thật sự là...
    tôi nghĩ là nó rất ổn."
  • 8:27 - 8:30
    Cô ấy nói:
  • 8:30 - 8:31
    "Thế não cô có ổn không?"
  • 8:31 - 8:34
    (Cười)
  • 8:34 - 8:39
    Tôi nói: "Ồ, không, tôi nghĩ là
    nó không còn được tốt nữa.''
  • 8:39 - 8:40
    Cô ấy nhìn và nói:
  • 8:40 - 8:43
    "Vậy được rồi, cô dùng Omega DHA đi!"
  • 8:43 - 8:44
    (Cười)
  • 8:44 - 8:46
    Vấn đề được giải quyết.
  • 8:46 - 8:49
    Chúng ta có hai kiểu
    người nói trong giao tiếp.
  • 8:49 - 8:51
    Kiểu thứ nhất có trình độ cao,
  • 8:51 - 8:55
    nhưng chỉ tập trung vào bản thân
    và cố làm cho đúng,
  • 8:55 - 8:58
    do đó giao tiếp không hiệu quả.
  • 8:58 - 9:00
    Lại có một kiểu người khác,
  • 9:00 - 9:02
    trình độ không cao,
  • 9:02 - 9:05
    nhưng luôn tập trung vào đối phương
    nên đạt được mục tiêu trong giao tiếp.
  • 9:05 - 9:07
    Hiệu quả.
  • 9:07 - 9:10
    Và đó là điểm khác biệt.
  • 9:10 - 9:15
    Vậy vì sao sự khác biệt này lại quan trọng
    không chỉ với bạn, với các con của bạn,
  • 9:15 - 9:19
    mà còn với tương lai của Malaysia và
    các nước gặp phải vấn đề tương tự?
  • 9:19 - 9:22
    Để trả lời câu hỏi đó,
    hãy nhìn xem
  • 9:22 - 9:27
    ngày nay, trên thế giới, ai là những người
    nói tiếng Anh thực sự, được chứ?
  • 9:27 - 9:31
    Nhìn vào
    tất cả những cuộc hội thoại
  • 9:31 - 9:35
    đang diễn ra trên thế giới
    ngay lúc này,
  • 9:35 - 9:39
    ta sẽ thấy rằng
    với mỗi một người bản xứ như tôi,
  • 9:39 - 9:44
    thì có tới năm người
    không phải bản xứ.
  • 9:44 - 9:50
    Và nếu ngay lúc này, ta nghe
    tất cả các cuộc hội thoại trên Trái Đất,
  • 9:50 - 9:55
    ta nhận ra 96%
    những cuộc nói chuyện này
  • 9:55 - 9:58
    là của những người
    không phải dân bản xứ -
  • 9:58 - 10:03
    và chỉ có 4% trong số đó
    là giữa dân bản xứ với nhau.
  • 10:03 - 10:05
    Ngôn ngữ này không còn là
    của riêng tôi,
  • 10:05 - 10:08
    mà nó thuộc về các bạn.
  • 10:08 - 10:11
    Nó không phải là nghệ thuật
    cần phải hoàn thiện,
  • 10:11 - 10:14
    mà chỉ là một công cụ
    để ta đạt được mục đích.
  • 10:14 - 10:19
    Tôi muốn đưa ra ví dụ thực tế về vai trò
    của tiếng Anh hiện nay trên thế giới,
  • 10:19 - 10:21
    tiếng Anh thực sự của ngày nay.
  • 10:21 - 10:24
    Đây cũng là chuyện có thật.
  • 10:24 - 10:27
    Trước đây không lâu
    tôi tham gia tiệc nướng BBQ
  • 10:27 - 10:29
    đó là tiệc dành cho các kỹ sư
  • 10:29 - 10:32
    từ khắp nơi trên thế giới.
  • 10:32 - 10:34
    Người ta chuẩn bị bánh hotdog.
  • 10:34 - 10:37
    Một vài loại hotdog là
    loại hotdog thông thường,
  • 10:37 - 10:41
    còn vài loại là nhân phô mai.
  • 10:41 - 10:44
    Một kỹ sư người Pháp
    đang làm hotdog,
  • 10:44 - 10:46
    anh ta quay sang
    người kỹ sư Hàn Quốc,
  • 10:46 - 10:50
    nói: "Cậu có muốn một hotdog không?"
  • 10:50 - 10:54
    Anh kỹ sư người Hàn nói:
    "Có, cảm ơn!"
  • 10:54 - 10:57
    "Cậu có muốn phô mai không?"
  • 10:57 - 11:00
    Anh kỹ sư người Hàn nhìn quanh bàn
  • 11:00 - 11:03
    rồi nói: "Tôi thấy không có phô mai."
  • 11:03 - 11:08
    Anh người Pháp nói:
    "Hotdog có chứa phô mai."
  • 11:08 - 11:10
    (Cười)
  • 11:10 - 11:13
    Anh người Hàn
    không hiểu anh người Pháp.
  • 11:13 - 11:16
    Vì thế, anh kỹ sư người Pháp
    cố giải thích lại.
  • 11:16 - 11:22
    "Hotdog... được làm từ
    ... với phô mai."
  • 11:22 - 11:25
    Anh người Hàn vẫn không hiểu.
  • 11:25 - 11:26
    Anh kia lại nói:
  • 11:26 - 11:30
    "Hotdog đến từ.
  • 11:30 - 11:32
    Không, phô mai đến từ hotdog."
  • 11:32 - 11:33
    (Cười)
  • 11:33 - 11:35
    Anh người Hàn
    không thể hiểu nổi.
  • 11:35 - 11:39
    Ngay lúc đó, có anh kỹ sư người Nhật
    nghe hai người kia nói chuyện nãy giờ,
  • 11:39 - 11:41
    anh quay sang
  • 11:41 - 11:45
    nói với anh người Hàn:
    "Ah! Phomai ... được nhập vào!"
  • 11:45 - 11:47
    (Cười)
  • 11:47 - 11:48
    Và anh người Hàn đã hiểu.
  • 11:48 - 11:50
    (Cười)
  • 11:50 - 11:51
    Mọi người đều hiểu.
  • 11:51 - 11:54
    Đó là tiếng Anh của ngày nay.
  • 11:54 - 11:58
    Chỉ là công cụ để chúng ta chơi đùa,
    để đạt được kết quả,
  • 11:58 - 12:01
    như trò chơi trên máy tính.
  • 12:01 - 12:07
    Thách thức là
    trường học trên khắp thế giới,
  • 12:07 - 12:11
    tiếng Anh lại không được dạy
    như một cái gì đó để chơi
  • 12:11 - 12:15
    mà là một môn nghệ thuật
    mà ta phải thành thục.
  • 12:15 - 12:22
    Và học sinh được đánh giá bằng sự đúng sai
    chứ không phải bằng sự rõ ràng dễ hiểu.
  • 12:22 - 12:27
    Có lẽ một số bạn sẽ nhớ lại
    bài thi đọc hiểu kiểu cũ ở trường.
  • 12:27 - 12:30
    Mọi người có nhớ là ở trường
  • 12:30 - 12:33
    khi bài đọc nêu câu hỏi,
  • 12:33 - 12:36
    thì bạn phải đọc qua một phần nào đó
  • 12:36 - 12:40
    rồi trả lời câu hỏi để thể hiện
    bạn đã hiểu bài đọc ấy.
  • 12:40 - 12:46
    Và điều này có thể đã xảy ra,
    đó là bạn đã thể hiện mình hiểu bài,
  • 12:46 - 12:50
    nhưng lại bị đánh dấu sai lớn
    vì phạm một lỗi ngữ pháp nhỏ.
  • 12:50 - 12:52
    Như học sinh này.
  • 12:52 - 12:55
    Học sinh này hiểu đoạn bốn
    một cách rõ ràng.
  • 12:55 - 12:58
    Nhưng vẫn không đúng!
  • 12:58 - 13:02
    Bởi cậu ta bỏ mất chữ "N"
    trong từ "environment".
  • 13:02 - 13:05
    Trong thực tế thì
    điều gì quan trọng nào?
  • 13:05 - 13:09
    Thực tế, vấn đề sẽ là
    bạn có hiểu email không,
  • 13:09 - 13:15
    hay bạn có hiểu khách hàng của mình,
    để có thể bắt đầu và làm gì đó?
  • 13:15 - 13:20
    Vậy vấn đề mà tôi thấy ở đây,
    lặp đi lặp lại,
  • 13:20 - 13:24
    đó là người ta lấy cái thái độ
    về tiếng Anh đã hình thành ở trường,
  • 13:24 - 13:29
    đem nó vào cuộc sống khi trưởng thành,
    và vào công việc của chính mình.
  • 13:29 - 13:34
    Nếu ở trong trạng thái căng thẳng
    và có một cuộc nói chuyện,
  • 13:34 - 13:39
    bạn cố gắng nói ra kết quả
    một cách đúng đắn,
  • 13:39 - 13:43
    não của bạn đang đa nhiệm,
    và nó không thể làm hai việc cùng một lúc.
  • 13:43 - 13:46
    Và cái tôi thấy là
    não bế tắc ngay lập tức.
  • 13:46 - 13:51
    Và bạn có thể nhận ra ba dấu hiệu này
    khi não bế tắc.
  • 13:51 - 13:56
    Dấu hiệu đầu tiên là
    không nghe người ta nói gì.
  • 13:56 - 13:59
    Ai đó nói chuyện với bạn,
    và bạn đang bận suy nghĩ
  • 13:59 - 14:04
    về việc mình sẽ phản ứng và thể hiện
    bản thân thế nào cho phù hợp,
  • 14:04 - 14:07
    bạn không thực sự nghe
    người kia nói gì.
  • 14:07 - 14:10
    Tôi có thể thấy rất nhiều bạn gật đầu.
  • 14:10 - 14:13
    Cái thứ hai mất đi
    đó là lời nói của bạn.
  • 14:13 - 14:15
    Đầu óc bạn gần như đình trệ,
  • 14:15 - 14:18
    những ngôn từ mà bạn biết
    đột nhiên biến đâu hết,
  • 14:18 - 14:21
    và bạn không thốt nên lời.
  • 14:21 - 14:24
    Cái thứ ba mất đi
    đó là sự tự tin.
  • 14:24 - 14:26
    Và điều tồi tệ nhất
    trong chuyện này là
  • 14:26 - 14:32
    bạn có thể chỉ không tự tin vì
    không thể diễn đạt rõ ràng,
  • 14:32 - 14:34
    nhưng người đang nói chuyện với bạn,
  • 14:34 - 14:37
    có thể hiểu nhầm điều đó,
  • 14:37 - 14:42
    như sự thiếu tự tin
    với năng lực làm việc của bản thân.
  • 14:42 - 14:48
    Vậy nên nếu muốn nói tiếng Anh
    đầy tự tin như Faizal,
  • 14:48 - 14:52
    thì đây là một việc bạn có thể làm.
  • 14:52 - 14:55
    Khi nói, đừng tập trung vào bản thân.
  • 14:55 - 15:00
    Mà hãy tập trung vào đối phương
    và kết quả bạn muốn đạt được.
  • 15:00 - 15:04
    Hãy tưởng tượng thế hệ
    tiếp theo của Malaysia,
  • 15:04 - 15:10
    tất cả đều giao tiếp
    với sự tự tin tuyệt vời mà Faizal có,
  • 15:10 - 15:13
    dù tiếng Anh đang ở trình độ nào.
  • 15:13 - 15:14
    Vì hãy nhớ rằng
  • 15:14 - 15:17
    tiếng Anh ngày nay không phải là
    nghệ thuật cần phải hoàn thiện,
  • 15:17 - 15:22
    nó chỉ là một công cụ
    để đạt được mục đích.
  • 15:22 - 15:26
    Và công cụ đó thuộc về bạn.
  • 15:26 - 15:28
    Xin cảm ơn.
  • 15:28 - 15:30
    (Vỗ tay)
Title:
Vì sao nên học tiếng Anh như thể chơi game ? | Marianna Pascal | TEDxPenangRoad
Description:

Marianna Pascal chỉ ra bí quyết để tự tin nói tiếng Anh là thái độ chứ không phải khả năng.

Marianna Pascal giúp các nhân viên đạt được thành công lớn hơn trong cuộc sống bằng cách giao tiếp hiệu quả bằng tiếng Anh. Cô bắt đầu sự nghiệp với tư cách là diễn viên và biểu diễn trên khắp quê hương Canada của mình, cả trên truyền hình và lẫn sân khấu trong suốt 15 năm. Hiện tại, Marianna giúp cải thiện cách các nhân viên kết nối với sếp, khách hàng, đồng nghiệp và các bên liên quan chủ chốt khác. Marianna cũng là Huấn luyện viên Truyền thông chính thức cho Hoa hậu Thế giới Malaysia.

Là một diễn giả đạt nhiều giải thưởng, Marianna được biết đến với bài phát biểu hài hước trên Youtube có tựa đề "Tiếng Anh địa phương hay tiếng Anh chuẩn" đã đạt hơn một triệu lượt xem trên toàn thế giới. Cô cũng là tác giả bộ sách bán chạy nhất English Fast & Easy. Cuốn sách mới nhất của cô xếp hạng 2 trên Danh sách Bán chạy nhất của Borders cho tác phẩm phi hư cấu.

Bài nói chuyện này diễn ra tại một sự kiện TEDx theo format của hội nghị TED nhưng được tổ chức độc lập bởi một cộng đồng địa phương. Tìm hiểu thêm tại http://ted.com/tedx

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDxTalks
Duration:
15:31

Vietnamese subtitles

Revisions