WEBVTT 00:00:22.732 --> 00:00:24.262 Trong 20 năm qua, 00:00:24.271 --> 00:00:27.686 tôi đã giúp người Malaysia và nhiều người Đông Nam Á khác 00:00:27.686 --> 00:00:30.874 nói tiếng Anh tốt hơn. 00:00:30.874 --> 00:00:34.819 Qua việc đào tạo hàng nghìn người Đông Nam Á, 00:00:34.819 --> 00:00:38.261 tôi đã phát hiện ra một sự thật rất đáng ngạc nhiên là 00:00:38.261 --> 00:00:43.141 việc một người giao tiếp tốt bằng tiếng Anh 00:00:43.141 --> 00:00:46.837 phụ thuộc rất ít vào trình độ 00:00:46.837 --> 00:00:52.736 mà thay vào đó là thái độ của họ với tiếng Anh. 00:00:52.736 --> 00:00:56.299 Đâu đó ngoài kia, có những người với trình độ tiếng Anh rất thấp, 00:00:56.300 --> 00:00:59.038 lại có thể giao tiếp rất rất tốt. 00:00:59.038 --> 00:01:02.736 Mộ trong số đó là Faizal, sinh viên, một trong những người tôi khảo sát. 00:01:02.736 --> 00:01:05.033 Cậu ấy là người giám sát nhà máy 00:01:05.033 --> 00:01:07.300 có trình độ tiếng Anh rất rất thấp, 00:01:07.300 --> 00:01:11.052 lại có thể ngồi đó và lắng nghe bất cứ ai, 00:01:11.052 --> 00:01:12.809 một cách rất điềm tĩnh, rõ ràng, 00:01:12.809 --> 00:01:15.064 và đáp lại, 00:01:15.064 --> 00:01:18.972 hoàn toàn diễn tả được hết ý nghĩ một cách tuyệt vời, 00:01:18.972 --> 00:01:21.249 với trình độ tiếng Anh thấp. 00:01:21.249 --> 00:01:23.687 Vì thế, hôm nay, tôi muốn chia sẻ với các bạn 00:01:23.687 --> 00:01:27.403 điều khác biệt ở những người như Faizal? 00:01:27.403 --> 00:01:29.616 Sao họ có thể làm được điều đó? 00:01:29.616 --> 00:01:31.040 Điều thứ hai là, 00:01:31.040 --> 00:01:33.601 tại sao điều này quan trọng không chỉ với bạn, 00:01:33.601 --> 00:01:37.130 mà còn với con của bạn, với cộng đồng, và tương lai của Malaysia? 00:01:37.130 --> 00:01:38.642 Và thứ ba, 00:01:38.642 --> 00:01:41.245 điều bạn có thể làm, và bắt đầu từ ngay hôm nay, 00:01:41.245 --> 00:01:45.751 nếu muốn giao tiếp với sự điềm tĩnh và hoàn toàn tự tin 00:01:45.751 --> 00:01:47.631 như Faizal. 00:01:47.631 --> 00:01:50.413 Đầu tiên, điều khác biệt là gì? 00:01:50.413 --> 00:01:53.136 Những người như Faizal làm điều đó như thế nào? 00:01:53.136 --> 00:01:54.467 Để trả lời câu hỏi đó, 00:01:54.467 --> 00:01:56.945 tôi sẽ đưa bạn trở lại 10 năm trước, 00:01:56.945 --> 00:01:59.609 khi tôi đang đào tạo học viên, 00:01:59.609 --> 00:02:03.747 và con gái tôi đang học piano vào khoảng thời gian đó. 00:02:03.747 --> 00:02:08.813 Tôi bắt đầu chú ý hai điểm tương đồng rõ rệt 00:02:08.813 --> 00:02:14.393 về thái độ hay suy nghĩ của con bé đối với việc chơi piano 00:02:14.393 --> 00:02:19.346 và suy nghĩ hay thái độ của nhiều người Malaysia với tiếng Anh. 00:02:19.346 --> 00:02:21.439 Đầu tiên, tôi muốn kể cho các bạn 00:02:21.439 --> 00:02:24.574 là con gái tôi hoàn toàn ghét piano, 00:02:24.574 --> 00:02:27.473 ghét những bài học, ghét phải thực hành. 00:02:27.473 --> 00:02:29.782 Đây là lúc nó luyện tập. 00:02:29.782 --> 00:02:32.447 Chỉ được đến thế thôi. 00:02:32.447 --> 00:02:34.817 Đây là chuyện có thật. 00:02:34.817 --> 00:02:37.899 Và con bé sợ phải đi học piano 00:02:37.899 --> 00:02:41.910 vì khi đến lớp học, 00:02:41.910 --> 00:02:44.252 con bé bị nỗi sợ lấp đầy 00:02:44.252 --> 00:02:48.824 bởi chơi piano là không được mắc lỗi, đúng không? 00:02:48.824 --> 00:02:51.451 Vì cũng như nhiều người học piano khác, 00:02:51.451 --> 00:02:54.266 với cả con gái tôi và giáo viên của con bé, 00:02:54.266 --> 00:03:00.012 chơi piano giỏi được tính bằng việc ít mắc lỗi nhất. 00:03:00.012 --> 00:03:04.092 Tôi để ý là nhiều người Malaysia bắt đầu cuộc nói chuyện bằng tiếng Anh 00:03:04.092 --> 00:03:07.461 với cùng cảm giác sợ hãi đó. 00:03:07.461 --> 00:03:10.094 Cái cảm giác họ sẽ bị đánh giá 00:03:10.094 --> 00:03:12.600 bởi số lỗi sai họ mắc phải, 00:03:12.600 --> 00:03:16.786 và thế nào thì họ cũng sẽ mắc lỗi. 00:03:16.786 --> 00:03:21.146 Điểm tương đồng thứ hai tôi nhận thấy là sự tự ái. 00:03:21.146 --> 00:03:24.500 Con gái tôi biết giỏi piano là như thế nào, đúng không? 00:03:24.500 --> 00:03:26.447 Vì chúng ta đều đã nghe nói về điều đó. 00:03:26.447 --> 00:03:29.415 Và con bé biết trình độ của nó đến đâu, 00:03:29.415 --> 00:03:34.256 hay phải luyện tập bao lâu để chơi được như thế. 00:03:34.256 --> 00:03:37.025 Tôi nhận ra rằng rất nhiều người Malaysia 00:03:37.025 --> 00:03:42.050 biết việc thực sự giỏi tiếng Anh là như thế nào, 00:03:42.050 --> 00:03:44.906 - tôi thấy rất nhiều bạn gật đầu - 00:03:44.906 --> 00:03:47.381 và biết tiếng Anh của họ ở trình độ nào, 00:03:47.381 --> 00:03:50.125 hay phải nỗ lực ra sao mới có thể giỏi như vậy. 00:03:50.125 --> 00:03:55.246 Dường như họ cũng giống như con gái tôi - đơn giản là tệ, 00:03:55.246 --> 00:03:58.810 chơi piano tệ, nói tiếng Anh tệ. 00:03:58.810 --> 00:04:02.583 Tiếng Anh của tôi không tốt lắm, lah. Không thể. Xin lỗi, yah. Không thể. Ah - 00:04:03.278 --> 00:04:05.679 Tôi có thể nhìn thấy những điểm tương đồng này, 00:04:05.681 --> 00:04:07.300 nhưng vẫn không thể tìm ra 00:04:07.300 --> 00:04:11.015 điều gì khiến những người như Faizal khác biệt 00:04:11.015 --> 00:04:16.273 mà họ có thể nói một cách trôi chảy, bình tĩnh và tự tin? 00:04:16.273 --> 00:04:18.674 Rồi một hôm, tôi tìm ra câu trả lời, 00:04:18.678 --> 00:04:20.865 một cách hết sức tình cờ. 00:04:20.865 --> 00:04:23.473 Hôm đó, máy tính của tôi bị hỏng, 00:04:23.473 --> 00:04:25.471 tôi phải đến quán cà phê có internet. 00:04:25.658 --> 00:04:27.468 Vâng, đó là lần đầu tiên, 00:04:27.468 --> 00:04:30.446 và tôi nhận ra nơi đó thật kinh khủng. 00:04:30.446 --> 00:04:32.149 Mùi nó thật kinh khủng. 00:04:32.149 --> 00:04:35.135 Nặng mùi, và ở đó toàn là các cậu con trai. 00:04:35.135 --> 00:04:38.532 Và chúng đều đang chơi những trò bạo lực, ầm ĩ. 00:04:38.535 --> 00:04:41.615 Nơi đó thật sự kinh khủng. Nhưng tôi không còn lựa chọn khác. 00:04:41.615 --> 00:04:43.749 Vì thế tôi ngồi xuống, 00:04:43.749 --> 00:04:46.452 bắt đầu chú ý đến anh chàng ngồi cạnh, 00:04:46.452 --> 00:04:50.127 rồi trở nên cực kỳ hứng thú với cậu ta. 00:04:50.127 --> 00:04:52.132 Lúc đó, cậu đang chơi trò 00:04:52.132 --> 00:04:57.710 cơ bản kiểu như là bắn chết hết đối thủ là thắng. 00:04:57.710 --> 00:04:59.318 Thế đấy. (Cười) 00:04:59.318 --> 00:05:00.994 Đó là trò chơi, ok? 00:05:00.994 --> 00:05:05.035 Và tôi thấy cậu này chơi không tốt lắm. 00:05:05.035 --> 00:05:06.986 Thật ra là rất tệ. 00:05:06.991 --> 00:05:10.651 Bởi tôi nhìn thấy rất nhiều súng nổ 00:05:10.651 --> 00:05:13.524 và chết thì... không bao nhiêu. 00:05:13.524 --> 00:05:15.181 (Cười) 00:05:15.181 --> 00:05:17.427 Điều mà tôi thực sự quan tâm là 00:05:17.427 --> 00:05:21.566 sau lưng người chơi tệ hại này là ba người bạn, 00:05:21.566 --> 00:05:24.544 đứng đó và xem cậu ta chơi. 00:05:24.544 --> 00:05:26.406 Điều mà tôi thực sự chú ý đó là 00:05:26.406 --> 00:05:28.245 dù chơi tệ, 00:05:28.245 --> 00:05:30.023 dù bạn bè đang nhìn, 00:05:30.023 --> 00:05:31.720 nhưng cậu ta không hề ngại, 00:05:31.720 --> 00:05:33.889 không sợ bị đánh giá. 00:05:33.889 --> 00:05:35.508 Không có sự e thẹn. 00:05:35.508 --> 00:05:37.468 Thực tế là hoàn toàn ngược lại. 00:05:37.468 --> 00:05:41.104 Cậu ta hoàn toàn tập trung vào những kẻ xấu, 00:05:41.104 --> 00:05:43.241 và trên mặt luôn nở nụ cười. 00:05:43.241 --> 00:05:47.586 Tất cả những gì cậu ta nghĩ là giết chết những kẻ xấu đó. 00:05:47.586 --> 00:05:49.652 Tôi quan sát cậu 00:05:49.652 --> 00:05:53.519 và chợt nhận ra: chính là nó. 00:05:53.519 --> 00:05:55.793 Đây là thái độ giống với 00:05:55.793 --> 00:05:59.628 của những người như Faizal khi nói tiếng Anh, 00:05:59.628 --> 00:06:01.957 như anh chàng này. 00:06:01.957 --> 00:06:05.200 Khi Faizal bắt đầu một cuộc trò chuyện bằng tiếng Anh, 00:06:05.200 --> 00:06:07.080 cậu không hề cảm thấy bị đánh giá. 00:06:07.085 --> 00:06:10.703 Cậu ấy hoàn toàn tập trung vào người mà mình đang trò chuyện 00:06:10.703 --> 00:06:13.640 và vào kết quả mà cậu ấy mong muốn. 00:06:13.640 --> 00:06:15.619 Cậu ấy không tự ái, 00:06:15.619 --> 00:06:19.147 không nghĩ về sai lầm của mình. 00:06:19.147 --> 00:06:23.375 Tôi muốn chia sẻ với các bạn một ví dụ thực tế, để minh hoạ 00:06:23.375 --> 00:06:27.646 cho việc nói tiếng Anh theo kiểu chơi piano 00:06:27.646 --> 00:06:31.190 và nói tiếng Anh theo kiểu chơi game. 00:06:31.190 --> 00:06:33.100 Và đây là một câu chuyện có thật. 00:06:33.100 --> 00:06:34.942 Nó đã xảy ra với tôi. 00:06:34.942 --> 00:06:38.066 Lâu rồi, tôi đến một hiệu thuốc. 00:06:38.066 --> 00:06:39.638 Tôi cần mua omega; 00:06:39.638 --> 00:06:41.543 bác sĩ của tôi nói tôi nên uống omega. 00:06:42.058 --> 00:06:43.472 Tôi đi đến gần cái kệ, 00:06:43.472 --> 00:06:44.875 có quá nhiều loại omega, 00:06:44.875 --> 00:06:46.778 omega chứa nhiều DHA, 00:06:46.778 --> 00:06:49.943 omega có lượng EPA cao, 00:06:49.943 --> 00:06:51.708 và tôi không biết phải mua loại nào. 00:06:52.248 --> 00:06:54.603 Lúc đó, người đại diện bán hàng bất ngờ xuất hiện. 00:06:54.779 --> 00:06:57.943 Nhìn cô ấy rất tươm tất và chuyên nghiệp. 00:06:58.201 --> 00:07:01.894 Tôi đi qua, và khi nhìn tôi, ánh mắt của cô ấy 00:07:01.894 --> 00:07:04.892 kiểu như là- tôi quá rõ kiểu như cô rồi. 00:07:05.011 --> 00:07:06.222 Mắt cô ấy mở to hết cỡ. 00:07:06.222 --> 00:07:07.392 Kiểu như là hoảng loạn: 00:07:07.392 --> 00:07:10.077 Ôi trời ơi! Tôi phải nói chuyện với người bản xứ! 00:07:10.082 --> 00:07:13.399 Cô ta sẽ đánh giá tôi và nhận ra lỗi sai của tôi. 00:07:13.399 --> 00:07:16.284 Tôi tiến lại gần và giải thích vấn đề mình gặp phải 00:07:16.284 --> 00:07:19.018 Tôi nên mua loại omega nào? 00:07:19.018 --> 00:07:20.988 Và cô ấy bắt đầu giảng giải 00:07:20.989 --> 00:07:26.367 mọi thứ về DHA và EPA mà người ta có thể hình dung. 00:07:26.367 --> 00:07:29.954 Cô ấy nói rất nhanh, và cứ vòng vo. 00:07:29.954 --> 00:07:32.116 Khi cô ấy tư vấn xong thì 00:07:32.116 --> 00:07:34.132 tôi vẫn không biết nên mua loại nào. 00:07:34.132 --> 00:07:35.647 (Cười) 00:07:35.647 --> 00:07:38.437 Vậy nên tôi quay sang cô gái phía sau quầy. 00:07:38.437 --> 00:07:40.063 Tôi đã nghe cô ấy nói trước đó, 00:07:40.063 --> 00:07:42.885 và tôi biết tiếng Anh của cô ấy rất tệ. 00:07:42.885 --> 00:07:44.871 Nhưng khi tôi tiến đến, 00:07:44.876 --> 00:07:48.156 cô gái này lại không lo sợ gì. 00:07:48.156 --> 00:07:50.045 Thực sự, cô ấy chỉ nhìn tôi. 00:07:50.045 --> 00:07:51.252 Bạn có hiểu cái nhìn đó? 00:07:51.252 --> 00:07:53.152 Kiểu như...Hả? Được thôi...Có việc gì? 00:07:53.152 --> 00:07:54.579 (Cười) 00:07:54.579 --> 00:07:56.609 Vâng, tôi đã ở Malaysia lâu lắm rồi. 00:07:56.609 --> 00:07:58.728 (Cười) 00:07:58.728 --> 00:08:02.557 Tôi lại gần và nói với cô ấy vấn đề của mình, EPA và DHA. 00:08:02.557 --> 00:08:04.871 Cô ấy nhìn tôi rồi nói: 00:08:04.871 --> 00:08:06.698 "Vâng, được rồi." 00:08:06.698 --> 00:08:11.331 "Ah, EPA tốt cho tim." 00:08:11.331 --> 00:08:14.264 "DHA tốt cho não." 00:08:14.264 --> 00:08:16.590 (Cười) 00:08:16.590 --> 00:08:18.678 "Tim cô có ổn không?" 00:08:18.678 --> 00:08:20.235 (Cười) 00:08:20.235 --> 00:08:21.668 Tôi nói: 00:08:21.668 --> 00:08:23.238 "Ồ, vâng." 00:08:23.238 --> 00:08:26.974 "Tim của tôi thật sự là... tôi nghĩ là nó rất ổn." 00:08:26.974 --> 00:08:29.933 Cô ấy nói: 00:08:29.933 --> 00:08:31.459 "Thế não cô có ổn không?" 00:08:31.459 --> 00:08:33.677 (Cười) 00:08:33.677 --> 00:08:38.846 Tôi nói: "Ồ, không, tôi nghĩ là nó không còn được tốt nữa.'' 00:08:38.846 --> 00:08:40.257 Cô ấy nhìn và nói: 00:08:40.257 --> 00:08:43.041 "Vậy được rồi, cô dùng Omega DHA đi!" 00:08:43.041 --> 00:08:44.423 (Cười) 00:08:44.423 --> 00:08:46.016 Vấn đề được giải quyết. 00:08:46.016 --> 00:08:48.787 Chúng ta có hai kiểu người nói trong giao tiếp. 00:08:48.787 --> 00:08:51.444 Kiểu thứ nhất có trình độ cao, 00:08:51.444 --> 00:08:54.916 nhưng chỉ tập trung vào bản thân và cố làm cho đúng, 00:08:54.916 --> 00:08:57.963 do đó giao tiếp không hiệu quả. 00:08:57.963 --> 00:08:59.930 Lại có một kiểu người khác, 00:08:59.930 --> 00:09:01.926 trình độ không cao, 00:09:01.926 --> 00:09:05.441 nhưng luôn tập trung vào đối phương nên đạt được mục tiêu trong giao tiếp. 00:09:05.441 --> 00:09:07.261 Hiệu quả. 00:09:07.261 --> 00:09:10.445 Và đó là điểm khác biệt. 00:09:10.445 --> 00:09:15.445 Vậy vì sao sự khác biệt này lại quan trọng không chỉ với bạn, với các con của bạn, 00:09:15.445 --> 00:09:19.182 mà còn với tương lai của Malaysia và các nước gặp phải vấn đề tương tự? 00:09:19.182 --> 00:09:21.875 Để trả lời câu hỏi đó, hãy nhìn xem 00:09:21.875 --> 00:09:26.652 ngày nay, trên thế giới, ai là những người nói tiếng Anh thực sự, được chứ? 00:09:26.652 --> 00:09:31.256 Nhìn vào tất cả những cuộc hội thoại 00:09:31.256 --> 00:09:34.756 đang diễn ra trên thế giới ngay lúc này, 00:09:34.756 --> 00:09:39.483 ta sẽ thấy rằng với mỗi một người bản xứ như tôi, 00:09:39.483 --> 00:09:44.210 thì có tới năm người không phải bản xứ. 00:09:44.210 --> 00:09:49.970 Và nếu ngay lúc này, ta nghe tất cả các cuộc hội thoại trên Trái Đất, 00:09:49.970 --> 00:09:55.210 ta nhận ra 96% những cuộc nói chuyện này 00:09:55.210 --> 00:09:58.245 là của những người không phải dân bản xứ - 00:09:58.245 --> 00:10:03.480 và chỉ có 4% trong số đó là giữa dân bản xứ với nhau. 00:10:03.480 --> 00:10:05.470 Ngôn ngữ này không còn là của riêng tôi, 00:10:05.470 --> 00:10:08.004 mà nó thuộc về các bạn. 00:10:08.004 --> 00:10:10.904 Nó không phải là nghệ thuật cần phải hoàn thiện, 00:10:10.904 --> 00:10:14.298 mà chỉ là một công cụ để ta đạt được mục đích. 00:10:14.298 --> 00:10:18.852 Tôi muốn đưa ra ví dụ thực tế về vai trò của tiếng Anh hiện nay trên thế giới, 00:10:18.852 --> 00:10:20.818 tiếng Anh thực sự của ngày nay. 00:10:20.818 --> 00:10:24.263 Đây cũng là chuyện có thật. 00:10:24.263 --> 00:10:26.981 Trước đây không lâu tôi tham gia tiệc nướng BBQ 00:10:26.981 --> 00:10:28.745 đó là tiệc dành cho các kỹ sư 00:10:28.745 --> 00:10:31.533 từ khắp nơi trên thế giới. 00:10:31.533 --> 00:10:33.611 Người ta chuẩn bị bánh hotdog. 00:10:33.611 --> 00:10:36.564 Một vài loại hotdog là loại hotdog thông thường, 00:10:36.569 --> 00:10:40.736 còn vài loại là nhân phô mai. 00:10:40.736 --> 00:10:43.880 Một kỹ sư người Pháp đang làm hotdog, 00:10:43.880 --> 00:10:45.997 anh ta quay sang người kỹ sư Hàn Quốc, 00:10:45.998 --> 00:10:50.472 nói: "Cậu có muốn một hotdog không?" 00:10:50.472 --> 00:10:53.686 Anh kỹ sư người Hàn nói: "Có, cảm ơn!" 00:10:53.686 --> 00:10:57.204 "Cậu có muốn phô mai không?" 00:10:57.204 --> 00:10:59.609 Anh kỹ sư người Hàn nhìn quanh bàn 00:10:59.612 --> 00:11:03.481 rồi nói: "Tôi thấy không có phô mai." 00:11:03.481 --> 00:11:07.960 Anh người Pháp nói: "Hotdog có chứa phô mai." 00:11:07.960 --> 00:11:10.063 (Cười) 00:11:10.063 --> 00:11:12.573 Anh người Hàn không hiểu anh người Pháp. 00:11:12.573 --> 00:11:16.264 Vì thế, anh kỹ sư người Pháp cố giải thích lại. 00:11:16.265 --> 00:11:22.290 "Hotdog... được làm từ ... với phô mai." 00:11:22.290 --> 00:11:24.584 Anh người Hàn vẫn không hiểu. 00:11:24.584 --> 00:11:26.056 Anh kia lại nói: 00:11:26.056 --> 00:11:30.189 "Hotdog đến từ. 00:11:30.189 --> 00:11:32.330 Không, phô mai đến từ hotdog." 00:11:32.330 --> 00:11:33.365 (Cười) 00:11:33.365 --> 00:11:35.163 Anh người Hàn không thể hiểu nổi. 00:11:35.163 --> 00:11:39.434 Ngay lúc đó, có anh kỹ sư người Nhật nghe hai người kia nói chuyện nãy giờ, 00:11:39.434 --> 00:11:41.477 anh quay sang 00:11:41.477 --> 00:11:45.368 nói với anh người Hàn: "Ah! Phomai ... được nhập vào!" 00:11:45.368 --> 00:11:46.949 (Cười) 00:11:46.949 --> 00:11:48.497 Và anh người Hàn đã hiểu. 00:11:48.497 --> 00:11:49.559 (Cười) 00:11:49.559 --> 00:11:51.051 Mọi người đều hiểu. 00:11:51.051 --> 00:11:53.750 Đó là tiếng Anh của ngày nay. 00:11:53.750 --> 00:11:57.602 Chỉ là công cụ để chúng ta chơi đùa, để đạt được kết quả, 00:11:57.602 --> 00:12:01.297 như trò chơi trên máy tính. 00:12:01.297 --> 00:12:06.796 Thách thức là trường học trên khắp thế giới, 00:12:06.796 --> 00:12:11.241 tiếng Anh lại không được dạy như một cái gì đó để chơi 00:12:11.241 --> 00:12:14.527 mà là một môn nghệ thuật mà ta phải thành thục. 00:12:14.527 --> 00:12:21.940 Và học sinh được đánh giá bằng sự đúng sai chứ không phải bằng sự rõ ràng dễ hiểu. 00:12:21.940 --> 00:12:27.431 Có lẽ một số bạn sẽ nhớ lại bài thi đọc hiểu kiểu cũ ở trường. 00:12:27.431 --> 00:12:29.593 Mọi người có nhớ là ở trường 00:12:29.593 --> 00:12:32.869 khi bài đọc nêu câu hỏi, 00:12:32.869 --> 00:12:35.618 thì bạn phải đọc qua một phần nào đó 00:12:35.618 --> 00:12:40.495 rồi trả lời câu hỏi để thể hiện bạn đã hiểu bài đọc ấy. 00:12:40.495 --> 00:12:45.610 Và điều này có thể đã xảy ra, đó là bạn đã thể hiện mình hiểu bài, 00:12:45.610 --> 00:12:50.032 nhưng lại bị đánh dấu sai lớn vì phạm một lỗi ngữ pháp nhỏ. 00:12:50.032 --> 00:12:51.782 Như học sinh này. 00:12:51.782 --> 00:12:55.215 Học sinh này hiểu đoạn bốn một cách rõ ràng. 00:12:55.215 --> 00:12:57.642 Nhưng vẫn không đúng! 00:12:57.642 --> 00:13:02.323 Bởi cậu ta bỏ mất chữ "N" trong từ "environment". 00:13:02.323 --> 00:13:05.319 Trong thực tế thì điều gì quan trọng nào? 00:13:05.319 --> 00:13:09.298 Thực tế, vấn đề sẽ là bạn có hiểu email không, 00:13:09.298 --> 00:13:14.514 hay bạn có hiểu khách hàng của mình, để có thể bắt đầu và làm gì đó? 00:13:14.514 --> 00:13:19.540 Vậy vấn đề mà tôi thấy ở đây, lặp đi lặp lại, 00:13:19.540 --> 00:13:24.162 đó là người ta lấy cái thái độ về tiếng Anh đã hình thành ở trường, 00:13:24.162 --> 00:13:29.458 đem nó vào cuộc sống khi trưởng thành, và vào công việc của chính mình. 00:13:29.458 --> 00:13:33.564 Nếu ở trong trạng thái căng thẳng và có một cuộc nói chuyện, 00:13:33.564 --> 00:13:39.163 bạn cố gắng nói ra kết quả một cách đúng đắn, 00:13:39.163 --> 00:13:42.828 não của bạn đang đa nhiệm, và nó không thể làm hai việc cùng một lúc. 00:13:42.828 --> 00:13:45.829 Và cái tôi thấy là não bế tắc ngay lập tức. 00:13:45.829 --> 00:13:50.982 Và bạn có thể nhận ra ba dấu hiệu này khi não bế tắc. 00:13:50.982 --> 00:13:55.595 Dấu hiệu đầu tiên là không nghe người ta nói gì. 00:13:55.595 --> 00:13:58.710 Ai đó nói chuyện với bạn, và bạn đang bận suy nghĩ 00:13:58.717 --> 00:14:03.654 về việc mình sẽ phản ứng và thể hiện bản thân thế nào cho phù hợp, 00:14:03.654 --> 00:14:07.024 bạn không thực sự nghe người kia nói gì. 00:14:07.024 --> 00:14:09.972 Tôi có thể thấy rất nhiều bạn gật đầu. 00:14:09.972 --> 00:14:12.594 Cái thứ hai mất đi đó là lời nói của bạn. 00:14:12.594 --> 00:14:14.650 Đầu óc bạn gần như đình trệ, 00:14:14.650 --> 00:14:18.149 những ngôn từ mà bạn biết đột nhiên biến đâu hết, 00:14:18.149 --> 00:14:21.354 và bạn không thốt nên lời. 00:14:21.354 --> 00:14:24.085 Cái thứ ba mất đi đó là sự tự tin. 00:14:24.085 --> 00:14:26.067 Và điều tồi tệ nhất trong chuyện này là 00:14:26.067 --> 00:14:31.595 bạn có thể chỉ không tự tin vì không thể diễn đạt rõ ràng, 00:14:31.595 --> 00:14:33.775 nhưng người đang nói chuyện với bạn, 00:14:33.775 --> 00:14:36.632 có thể hiểu nhầm điều đó, 00:14:36.632 --> 00:14:42.320 như sự thiếu tự tin với năng lực làm việc của bản thân. 00:14:42.320 --> 00:14:47.785 Vậy nên nếu muốn nói tiếng Anh đầy tự tin như Faizal, 00:14:47.785 --> 00:14:51.819 thì đây là một việc bạn có thể làm. 00:14:51.819 --> 00:14:55.458 Khi nói, đừng tập trung vào bản thân. 00:14:55.458 --> 00:15:00.098 Mà hãy tập trung vào đối phương và kết quả bạn muốn đạt được. 00:15:00.098 --> 00:15:03.868 Hãy tưởng tượng thế hệ tiếp theo của Malaysia, 00:15:03.873 --> 00:15:09.811 tất cả đều giao tiếp với sự tự tin tuyệt vời mà Faizal có, 00:15:09.811 --> 00:15:12.585 dù tiếng Anh đang ở trình độ nào. 00:15:12.585 --> 00:15:13.865 Vì hãy nhớ rằng 00:15:13.865 --> 00:15:17.477 tiếng Anh ngày nay không phải là nghệ thuật cần phải hoàn thiện, 00:15:17.477 --> 00:15:21.566 nó chỉ là một công cụ để đạt được mục đích. 00:15:21.566 --> 00:15:26.134 Và công cụ đó thuộc về bạn. 00:15:26.134 --> 00:15:27.911 Xin cảm ơn. 00:15:27.911 --> 00:15:29.609 (Vỗ tay)