-
Marcel Dzama: Tổ chức Chaos
-
Những trang phục này kha cũ
-
[Laughs]
-
Đây chỉ là một trang phục halloween
-
[laughs]
-
Tôi đoán tôi có xu hướng tích trữ
-
Đó là điều tôi không thể tránh để thích ứng ở New Yorker
-
để thoát khỏi mọi thứ một cách nhanh chóng giống như sự cho phép căn hộ nhỏ của bạn.
-
Tôi đến từ Winnipeg, Canada
-
Mùa đông khá lạnh, và kéo dài gần nửa năm
-
Thật khó để cùng nhau hòa nhập
-
Chỉ vì rào cản thời tiết mà bạn bị giữ cô lập
-
Tôi từng tô rất nhiều màu khi còn bé
-
Tôi đã vẽ rât nhiều quái vật Universal
-
Những nhân vậy như người Sói, ma cà rồng
-
Và sau đó tạo ra thế giới của riêng tôi để có gì đó để làm
-
Những điều sống ở Winnipes, đặc biệt vào mùa đông
-
đường chân trời và mặt đất chỉ là.. chúng chỉ hòa tan vào nhau
-
Nên bạn sẽ nhìn thấy điều này, gần giống như một trang trống
-
Và nếu ai đó bước vào, sẽ trông giống như một phần của trang giấy
-
với một con số
-
Và tôi nghĩ điều đó thực sự ảnh hưởng tới phong cách của tôi
-
Khi tôi học trường mỹ thuật, tôi vẫn sống với bô mẹ
-
Tôi làm khá nhiều công việc trên nông trại của ông tôi
-
Ông ấy tách ra một chuồng
-
và tôi đã dùng rất nhiều tấm đó và sơn lên chúng với sơn nhà
-
Sau đó có một vụ cháy nhà
-
Tôi mất tất cả trong quá khứ
-
và hầu hết tài sản của tôi
-
Và tôi bắt đầu vẽ trên trạm khách sạn
-
và nó trở thành luận án của tôi
-
[The Royal Art Lodge] tác phẩm hợp tác
-
Đó là những tác phẩm tôi bắt đầu được biết đến
-
nền tảng này được tách ra với chỉ vài con số
-
Sau vụ cháy nhà đã có cảm giác mất mát thực sự
-
Nhưng, mặt khác, cũng có khả năng này
-
và, theo một vài cách, nó làm tôi dễ dàng đến với New York
-
Tôi đã từng có nhiều bảng màu đỏ và nâu
-
Tôi chắc chắn đang trải qua một thời kì màu xanh
-
Tôi làm công việc chính trị trong thời Bush, trong những năm chiến tranh ở Iraq
-
Những năm của Trump, tôi cảm thấy như,
-
để đi ngủ, tôi cần sự trừ tà này của tin tức truyền thông mà tôi đã thực hiện trong ngày hôm đó.
-
Vì vậy, tôi cần phải lấy nó ra
-
Bao gồm dữ liệu hình ảnh bởi vì họ đã chán ghét thế chiến I
-
Nên tôi nghĩ rẳng đó là thời điểm thích hợp cho những gì ghê tởm ngay bây giờ
-
trong thời đại chính trị của chúng ta
-
Tôi nghĩ rằng nó đã đưa tôi vào vòng xoáy
-
Sau vụ nổ súng Sandy Hook. Tôi dừng vẽ súng
-
Và sau khi Trump trúng cử, tôi cảm thấy thích nó,
-
như một loại biểu tượng kháng chiến, tôi mang nó trở lại
-
Cuộc cách mạng sẽ là nữ,
-
Bật nó lên.
-
Khi tôi tới New york, tôi thấy công việc trở nên ngột ngạt hơn nhiều
-
Tôi muốn đặt một vài sắp xếp yêu cầu cho nó
-
Tôi tìm thấy những tạp chí khiêu vũ cũ và nhận ra nên đặt chúng vào vị trí khiêu vũ
-
Đó là cách tôi sắp xếp tổ chức
-
của sự hỗn giam cầm này.
-
Tôi thậm chí đã biến rất nhiều sinh vật thành trang phục cho con người
-
Tôi nghĩ về nó nhiều hơn như một sân khấu từ điểm đó.
-
Thêm một yếu tố khiêu vũ, gần giống như một buổi trình diễn ở sân khấu
-
Đây là một vài nghệ sĩ mà tôi thích, liên quan một chúng đến công việc của tôi
-
Duchamp, Goya, William Blake, Picabia chắc chắn là anh hùng của tôi
-
[cười]
-
Picabia, đã thực hiện vở bale này, nơi có nhân vật chấm bi này
-
Điều đó thực sự truyền cảm hững cho tôi để đến nhiều hơn một chấm bi
-
Tôi đã làm điều này ngay sau khi nổ súng trường học ở Florida
-
Emma Gonzalez đã làm bài phát biểu thực sự mạnh mẽ này
-
và Fox news đã cố gắng hạ bệ cô ấy với một loạt chỉ trich
-
Vì vậy, tôi đã vẽ nhóm người thuyết âm mưu này
-
và rạp xiếc bao quanh cô gái trẻ.
-
Tôi bắt đầu khá trễ ơt phòng thu
-
Có những ý tưởng thú vị hơn nằm ngoài công việc của tôi
-
trong giờ đó
-
tôi cảm thấy rằng đó là nơi tôi đã tạo ra
-
có nhiều dòng chảy
-
vì có một bước chân trong tiềm thức và một bước chân trong thực tế
-
tôi cố gắng không kiểm điểm bản thân
-
bởi vậy, tôi để bất cứ điều gì trên đỉnh đầu đi ra
-
Cánh bướm đi vào công việc
-
bướm và côn trùng khác nhau
-
tôi luôn để nó mở bất kể tâm trạng gì
-
Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra.