-
[Andrea Zittel: "Hầm Cắm Trại"]
-
[NỮ #1] Tôi chỉ mới ở đây 1 tuần,
-
nhưng tôi muốn ở thêm tuần nữa.
-
Tôi cho rằng đó là
khoảng thời gian hợp lí.
-
Những gì tôi làm phần lớn
có liên quan đến phong cảnh
-
Đối với tôi nó như một
hoạt động nghiên cứu vậy.
-
Người ta đến với sa mạc vì nhiều lí do
-
Và từ trước đến nay điều đó luôn đúng.
-
Sẽ có những lúc cả nhóm
rủ nhau cùng đi leo dốc,
-
hay nấu ăn cùng nhau.
-
Nhưng thường thì mỗi người
sẽ rúc vào góc riêng của họ,
-
điều khiến cho thiết kế của các trạm
nghỉ kiểu toa tàu thế này trở nên thú vị.
-
Bạn sẽ có được sự riêng tư
-
mà không làm cho bạn trông như
một kẻ tách biệt khỏi nhóm.
-
[TIẾNG CƯỜI]
-
[NỮ #2] Ai đó ăn thử món kia nào!
-
[NỮ #1] Tôi sẽ ăn cái đó.
-
[NỮ #2] Chắc chứ?
-
[NỮ #1] Vâng.
-
[NỮ #2] Tôi còn một củ hành
với vài quả táo.
-
[NỮ #3] Tôi ghen tị đấy...[CƯỜI]
-
Tôi nghĩ cô ấy đã tận dụng
không gian này một cách thông minh.
-
Bên cạnh đó đây cũng là
một mô hình rất thú vị.
-
Khu này riêng tư
-
Khu dân cư không chính thức.
-
Nhưng cô ấy mở cửa 2 lần một năm
để đón khách tới.
-
Và tôi nghĩ đây là một
ý tưởng độc đáo để cho
-
các họa sĩ và những người sáng tạo
gặp gỡ và làm việc với nhau
-
trong một môi trường không
hề căng thẳng.
-
[NỮ #1] Tôi đi leo núi khá nhiều.
-
và cũng làm vài đoạn phim.
-
và đọc vài thứ.
-
À , tôi cũng đang viết một bài báo nữa
-
Phải nói Andrea vô cùng rộng lượng
khi cô ấy nói cho tôi nơi này.
-
[NỮ #2] Sự hào phóng không phải
lúc nào cũng có.
-
nhất là về đất đai lúc này,
-
nên tôi thấy nó khá là mới mẻ.
-
[ZITTEL] Vấn đề lúc này
-
là giấy bị dính dưới các chữ.
-
Tôi rất để tâm đến giới hạn tinh thần
-
và ý nghĩ phải hình dung ra
tất cả mọi thứ ngay từ đầu.
-
Đã có hai phiên bản của toa nghỉ.
-
Ở phiên bản đầu tiên,tôi đã phải
đưa cho bạn bè mình
-
và những đối tác
-
những người sẽ đến đây để
ở một thời gian.
-
Nhưng chỉ có một người đi
tham quan các toa nghỉ,
-
và họ sẽ bố trí nó lại.
-
Trong trường hợp đó , ở mỗi toa nghỉ
đều là tự phục vụ
-
và nó còn có cả lò cắm trại bên trong.
-
Sau đó,chúng tôi quyết định bỏ nó ra
-
vì những chi tiết đều lần lượt rơi ra.
-
Từ đó mô hình này cũng được
đưa đến các triển lãm.
-
Và chúng tôi đã làm nên nó...
-
Theo kiểu cơ bản nhất,
-
và giống như bản vẽ của tôi.
-
[NỮ #3] Ở hai bên đều có khóa cài để mở
-
Trên có vài sợi dây để bạn treo quần áo
-
Đằng sau cũng có một cánh cửa có khóa,
-
giúp thoáng khí nhanh chóng.
-
Bạn cũng có thể để cửa mở khi ngủ.
-
Thường thì tôi sẽ đóng lại vì khá lạnh.
-
Ngoài ra còn có kệ để
để tất cả những gì bạn cần.
-
Và nó chỉ có thế thôi!
-
[NỮ #2] Tôi nhìn vầng trăng tròn
vành vạnh trên bầu trời
-
suốt cả buổi tối nọ.
-
Bạn nằm bên trong và có thể
nhìn thấy cảnh bên ngoài
-
như được đóng khung bởi
thiết kế của Andrea
-
theo một cách rất sáng suốt
và hoàn toàn có chủ đích.
-
[ZITTEL] Chúng tôi hiện có một
nhà bếp công cộng
-
các vòi tắm ngoài trời,
-
và nhà vệ sinh phân hủy.
-
Ở đây có lối sống theo kiểu
cộng đồng,dã chiến
-
nhưng nó ổn chỉ vì có
trong một thời gian ngắn.
-
nên chúng tôi có gởi trước bản hướng dẫn
trước khi mọi người đến đây.
-
Okay,giờ nếu cô muốn làm theo Dean
và làm như thế với mỗi cái--
-
một lớp đôi.
-
Và,nếu cô muốn,cô cũng có thể lấy nó
-
và dán khoảng chừng bốn inch
vào các mép.
-
Theo như tôi thấy thì
Hầm Cắm Trại đang
-
dần lôi kéo mọi người vào ở.
-
Chúng tôi hay nói nó là sự kết hợp
giữa nơi lánh nạn và khu dân cư
-
và một bãi cắm trại bình thường.
-
Sẽ là một thiệt thòi lớn nếu chúng tôi
tạo ra
-
một khu nhà ở nghệ thuật khác trong
khi đã có quá nhiều nơi như vậy.
-
Mỗi người đều có ước mơ
về sa mạc của riêng họ.
-
Và của tôi là sống ở một nơi
của người ngoài hành tinh.
-
Khi NASA tìm kiếm sự sống trên sao Hỏa,
-
họ có một trạm trong sa mạc Mojave
-
và tôi luôn nghĩ điều đó rất thú vị,
-
như kiểu cái vùng đất đó đã được chọn
-
để trở thành tiêu biểu
của một hành tinh khác.
-
Tôi nghĩ vẻ đẹp của những thứ này
giống như
-
vẻ đẹp của sự tiên phong giả tưởng.
-
Tôi không biết tôi có cho
là nó đẹp lúc này,
-
bởi nó luôn thay đổi.
-
Ông bà cố tôi là người
đầu tiên đến đây,
-
và họ sống tại Thung lũng Imperial.
-
Nhiệt độ ở đó phải hơn ở đây 10 độ--
-
nơi này cũng khá nóng.
-
Hễ lúc nào tôi muốn than vãn,tôi
luôn nghĩ về thời đó.
-
Ông bà sống trong
một túp lều,
-
tôi đoán họ đổ
nước hết lên túp lều,
-
để làm dịu mọi thứ.
-
Thật vui,tôi sẽ khó chịu
khi ai đó nói chẳng có gì ở đây.
-
[ZITTEL] Ok!
-
[NỮ #2] Cảm ơn!
-
[ZITTEL]Ừa.
-
[NỮ #2] Nơi này rất kì diệu và tuyệt vời.
-
[ZITTEL] Vui được gặp các bạn!
-
[NỮ #2] Chị cũng vậy,thật vinh dự.
-
[ZITTEL] Bye!
-
[NỮ #3] Vui được gặp chị!
-
Cảm ơn chị rất nhiều.
-
Thật là vui.
-
[ZITTEL] Đi vui nhé!Chào!
-
[ZITTEL] Nhưng có gì đó
về cái không gian này
-
mà tôi nghĩ đã kéo
mọi người đến thử
-
và tạo dựng cách sống cho riêng mình.