-
(chuông)
-
(chuông)
-
Làm thế nào chúng ta có thể để cho bản ngã chết để vượt qua đau khổ. Nếu tất cả mọi thứ là một phước lành từ chúa, thì mọi thứ gửi cho chúng ta sẽ là tốt chứ?
-
Kính thưa Thầy, con tên là Frances.
-
Bố mẹ con đã đặt cho con cái tên đó theo tên của Thánh Francis của Assisi.
-
Thưa Thầy, tất cả chúng con là sự tiếp nối của Thầy
-
và con thề sẽ tiếp tục những gì
Thầy đã dạy chúng con.
-
Đặc biệt là hôm qua Thầy nói với chúng con
về tiếng chuông.
-
có lẽ chúng con sẽ được thức tỉnh
-
và sẽ giúp người khác được thức tỉnh
-
và chúng con sẽ vượt qua con đường
của sự lo lắng và buồn phiền
-
Đây là lời thề của con
-
và con biết rằng
con đường này sẽ không dễ dàng,
-
mặc dù chúng con đã được học về nỗ lực,
-
chúng con đã được học về chánh niệm với sự sáng suốt.
-
Con biết rằng giải pháp cho điều đó là cái chết của bản ngã.
-
Với cái chết của bản ngã để
có thể được sự nỗ lực.
-
Nhưng đồng thời
-
để sống với một lời thề
-
chúng ta phải trải qua những quyết định mãnh liệt,
-
giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
-
Con phải đưa ra quyết định
chống lại năng lượng tập thể.
-
Con cũng thấy rằng con đang chuyển hóa sự đau khổ của con
-
và cả nỗi khổ của bố mẹ con.
-
Cách mà con đã làm và
cách mà con sẽ tiếp tục làm
-
là ... Con cầu nguyện với Chúa và với Nữ thần trong con.
-
Bên ngoài con là
cơ thể tự nhiên thực sự của vũ trụ
-
và nó cũng ở bên trong con
-
Nhưng giả sử rằng mọi thứ đến
từ sự phát sinh của các điều kiện,
-
con thấy nó như thể mọi thứ đến
từ kế hoạch của Chúa
-
đó là mọi thứ đều tốt.
-
Con lo lắng, con bị trầm cảm,
con bị bệnh
-
đó là một phước lành
-
Nếu con có sức khỏe tốt, con có một tăng thân, con nhận được lời chỉ dạy,
-
đó là một phước lành
-
vì vậy con không thể thấy nó như thể mọi thứ phát sinh từ các điều kiện.
-
Con thấy đó là một con đường của lòng từ bi
-
và mọi thứ phát sinh từ lòng từ bi
-
(Sư cô) Kính bạch Thầy, kính thưa quý Tăng thân
-
người bạn Frances của chúng ta được đặt theo tên của tu sĩ
-
Thánh Francis của thành Assisi.
-
Trước hết cô muốn bày tỏ với Thầy
-
rằng cô đã được truyền cảm hứng như thế nào bởi những lời dạy của Thầy về tiếng Chuông ngày hôm qua.
-
Cô ấy đã tự thề
-
sẽ tiếp nối theo Thầy và thực sự làm chủ sự thực hành này
-
và sống sâu sắc
-
để vượt qua nỗi lo lắng và buồn phiền
của chính mình.
-
Phần đầu tiên của câu hỏi của cô là:
-
Làm thế nào, với lời thề mạnh mẽ như vậy,
cô ấy có thể làm điều đó
-
mà không cần phải có
một cảm giác quá mạnh mẽ của bản thân.
-
Làm thế nào cô có thể nhận ra lời thề sẽ vượt qua khó khăn trong cuộc sống của cô
-
để chữa lành bản thân cô
-
Ví dụ, để thực sự vượt qua nỗi lo lắng và buồn phiền
-
cô biết mình sẽ phải
đưa ra nhiều quyết định cháy bỏng
-
để thay đổi cách sống của cô ấy
-
chống lại ý kiến của những người xung quanh,
từ gia đình và xã hội của cô.
-
Làm sao cô có thể nhận ra lời thề đó mà không
có quá mạnh bạo trong ý thức của bản thân?
-
Phần thứ hai trong câu hỏi của cô là
-
khi cô ấy trải nghiệm
những khó khăn trong cuộc sống của cô ấy
-
cho dù đó là lo lắng, hoặc trầm cảm hoặc sức khỏe kém,
-
cô hiểu đây là một món quà từ Chúa.
-
Frances là một Giáo dân
-
vì vậy cô ấy coi những điều này
như một phước lành,
-
đó là một phần trong kế hoạch của Chúa.
-
Vì vậy, câu hỏi của cô là:
-
Cô thấy Chúa là một điều gì đó cả ở
bên ngoài bản thân và bên trong cô ấy.
-
Nhưng có thật điều đó từ Chúa là tốt,
mọi thứ mà Chúa gửi cho cô ấy là tốt?
-
Và thứ cô ấy sẽ nhận được nó là tốt?
-
Frances biết rằng
mọi thứ phát sinh từ điều kiện.
-
Chúng ta có thể thấy thế giới của Chúa trong những điều kiện này không?
-
Bạn đã nói về cái chết của bản thân.
-
Cái chết của bản thân.
-
Tôi không nghĩ rằng bản thân phải chết,
-
bởi vì không có bản thân để chết.
-
(tiếng cười)
-
Bản thân chỉ là một quan điểm,
-
một quan điểm sai lầm, một quan niệm.
-
Nó không có thật
-
Vì vậy, không cần một thứ gì không có ở đó để chết.
-
Chúng ta không nên cố tự sát.
-
Nhưng bạn có thể loại bỏ ảo tưởng
-
bằng cách có một tầm nhìn sâu sắc về thực tế,
-
thực hành thiền định
về vô thường,
-
bởi vì mọi thứ
đang thay đổi rất nhanh
-
và tự nhiên ý niệm về bản thân không còn nữa.
-
Bởi vì cái tôi là một cái gì đó
là vĩnh cửu,
-
vẫn như cũ.
-
Chúng ta có thể hỏi liệu Chúa có phải là một bản ngã hay không.
-
Chắc chắn rằng Chúa không phải là một bản ngã.
-
Nếu Thiên Chúa là một bản ngã, thì tất cả chúng ta là bản ngã
-
Một bản ngã lớn hoặc bản ngã nhỏ.
-
Nếu có một cái tôi, một bản ngã
-
nên có một cái không phải tôi
tồn tại cùng một lúc.
-
Chúng ta có thể chấp nhận bản thân như thực tế.
-
Ở mức độ thông thường của sự thật, chúng ta có thể nói về cái tôi, tôi và bạn,
-
anh ấy và cô ấy
-
bởi vì định danh đó là hữu ích
-
Nó được gọi là định danh
thông thường.
-
Nếu chúng ta không có
những định danh thông thường,
-
chúng ta không thể nói,
chúng ta không thể làm kinh doanh
-
Tôi, bạn, cái này và cái kia
-
được gọi là định danh thông thường.
-
Vấn đề là chúng ta phải nhận thức được rằng nó chỉ là định danh thông thường,
-
và chúng ta thoát khỏi chúng.
-
Chúng ta có thể sử dụng nó tốt
nhưng bạn phải thoát khỏi nó
-
Và như Thầy đã nói, ngay cả Bụt, Ngài cũng phải thoát khỏi định danh Bụt.
-
Có một vị thiền sư.
-
Một ngày nọ, trong bài nói chuyện về Pháp, ông nói:
-
'Tôi dị ứng với chữ Buddha '.
-
(tiếng cười)
-
'Nhưng đôi khi tôi phải phát âm từ Buddha..
-
Nhưng biết không, các bạn của tôi?
-
Mỗi lần tôi phải thốt lên từ Buddha
-
sau đó tôi phải tới nhà tắm
-
và súc miệng ba lần. "
-
(tiếng cười)
-
Đó là cách mà người nhà Thiền
nói chuyện.
-
(tiếng cười)
-
Họ muốn nói về tự do.
-
Ngay cả tự do từ Bụt
-
Các thiền sư có cách riêng của họ,
-
và cách của họ
đôi khi rất mạnh mẽ.
-
'Tôi dị ứng với chữ Buddha '.
-
Mỗi khi tôi phải phát âm từ Buddha
-
tôi phải tới nhà tắm và súc miệng ba lần.
-
Đó là một cái gì đó không sạch sẽ.
-
Đó là một tuyên bố rất mạnh mẽ.
-
Sau đó, trong những ngày đó,
-
có một thiền sinh cúi xuống
-
và nói:
-
'Thưa thầy,
-
con cũng dị ứng với từ Buddha.
-
Mỗi lần con nghe Thầy phát âm từ Buddha.
-
con phải đi ra sông
-
và rửa tai, ba lần!
-
(tiếng cười)
-
Tôi nghĩ rằng đó là một cặp đạo sư - đệ tử tốt.
-
(tiếng cười)
-
Họ không có từ ngữ và khái niệm.
-
Ngay cả từ những từ như Bụt hay Chúa.
-
Họ tự do khỏi các khái niệm.
-
Bởi vì bạn có thể chỉ nhận Bụt và Chúa như những khái niệm
-
và không phải sự thật, thực tế.
-
Vì vậy, bạn phải rất cẩn thận.
-
Tất nhiên bạn đã học về nguồn gốc phụ thuộc.
-
Hãy nhớ rằng chúng ta có ví dụ đó trên các đám mây.
-
Có nhiều đám mây trên bầu trời.
-
Những đám mây này
tương tác với nhau.
-
Nó sản xuất lẫn nhau
-
Có mối quan hệ ngang bằng nhau
-
nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng tất cả các đám mây đến từ đại dương.
-
Vì vậy, có một mối quan hệ dọc.
-
Bạn là một đám mây, bạn mang theo đại dương bên mình.
-
Bạn là một con người
-
nhưng bạn mang Chúa
bên trong bạn.
-
Đó là một mối quan hệ dọc.
-
Vì vậy, có lời giải thích theo chiều ngang
-
và có một chiều dọc.
-
Nhưng hai điều này không nên được phân biệt thành hai điều riêng biệt.
-
Nhìn vào ngang bạn thấy dọc.
-
Và nhìn sâu vào chiều dọc bạn thấy chiều ngang.
-
Nhưng bạn phải loại bỏ
-
khái niệm ngang và dọc
cùng một lúc.
-
Chúng tôi đã học được
-
rằng những quan niệm như tồn tại và không tồn tại,
-
thiện và ác phải được loại bỏ.
-
Bởi vì đó là cách mà tâm thức của chúng ta nhận thức mọi thứ.
-
Nếu bạn mô tả Thiên Chúa là nền tảng của sự tồn tại,
-
chúng ta khóa anh ấy, chúng ta khóa cô ấy vào một quan niệm,
-
quan niệm về sự tồn tại
-
Nếu Thiên Chúa là nền tảng của sự tồn tại,
-
ai sẽ là nền tảng của sự không tồn tại?
-
Vì vậy, chúng ta không thể nghĩ về Thiên Chúa trong định danh tồn tại và không tồn tại.
-
Chúa vượt qua các định danh
tồn tại và không tồn tại.
-
Như Đức Phật đã nói:
-
'Quan niệm đúng đắn là một quan niệm vượt qua cả những quan niệm về sự tồn tại
và không tồn tại'.
-
Không chỉ vậy,
-
mà quan niệm đúng đắn cũng là quan niệm vượt qua các quan niệm thiện và ác.
-
Nếu bạn nói rằng Chúa đang kiểm soát Vương quốc của sự tốt lành,
-
ai sẽ là người kiểm soát Vương quốc của Ác ma?
-
Vì vậy, cuối cùng Chúa vượt qua cả khái niệm thiện và ác.
-
Cho đến khi bạn thấy điều đó,
-
bạn không thể thấy kế hoạch của Chúa, ý định của Ngài.
-
Vì vậy, điều đó có nghĩa là bạn được kéo để nói rằng
-
nếu Thiên Chúa từ bi,
-
tại sao Ngài lại tạo ra một cái gì đó như cái chết,
-
sóng thần, cơn bão tố và những thứ như vậy?
-
Tại sao Ngài cho phép những điều này xảy ra?
-
Ảo tưởng đang cố gắng nói:
-
'Điều này là để bạn học hỏi, điều đó cũng tốt cho bạn.'
-
Nhưng tâm trí của chúng ta có khuynh hướng nghĩ rằng
-
những gì tốt đẹp
không gây ra đau khổ.
-
Chỉ những điều xấu được gọi là đau khổ.
-
Vì vậy, đó là tâm trí của chúng ta về sự phân biệt đối xử.
-
Chúng ta không nên sử dụng tâm trí phân biệt đối xử đó
-
để cố gắng hiểu Chúa.
-
Đó là lý do tại sao cách sâu nhất,
-
cách tuyệt vời nhất để chạm đến điều tối thượng
-
là loại bỏ các quan niệm.
-
Bao gồm các khái niệm về
tồn tại và không tồn tại, thiện và ác.
-
Chúng tôi đã học được rằng đối với a lại da thức, mọi thứ là một kỳ quan.
-
Không có thiện và ác trong đó.
-
Không có tồn tại và không tồn tại trong đó.
-
Chỉ có ý thức tâm thức có những quan niệm này.
-
Chúng ta bị mắc trong những khái niệm này.
-
Những khái niệm này
có thể hữu ích.
-
Nhưng nếu bạn bị mắc vào chúng, bạn đau khổ.
-
(chuông)
-
(chuông)