1 00:00:01,756 --> 00:00:03,157 (chuông) 2 00:00:06,817 --> 00:00:07,817 (chuông) 3 00:00:08,997 --> 00:00:14,447 Làm thế nào chúng ta có thể để cho bản ngã chết để vượt qua đau khổ. Nếu tất cả mọi thứ là một phước lành từ chúa, thì mọi thứ gửi cho chúng ta sẽ là tốt chứ? 4 00:00:34,600 --> 00:00:37,940 Kính thưa Thầy, con tên là Frances. 5 00:00:38,881 --> 00:00:43,111 Bố mẹ con đã đặt cho con cái tên đó theo tên của Thánh Francis của Assisi. 6 00:00:45,382 --> 00:00:48,250 Thưa Thầy, tất cả chúng con là sự tiếp nối của Thầy 7 00:00:48,952 --> 00:00:53,498 và con thề sẽ tiếp tục những gì Thầy đã dạy chúng con. 8 00:00:53,734 --> 00:00:56,999 Đặc biệt là hôm qua Thầy nói với chúng con về tiếng chuông. 9 00:00:57,218 --> 00:01:02,840 có lẽ chúng con sẽ được thức tỉnh 10 00:01:03,109 --> 00:01:05,827 và sẽ giúp người khác được thức tỉnh 11 00:01:06,012 --> 00:01:09,608 và chúng con sẽ vượt qua con đường của sự lo lắng và buồn phiền 12 00:01:17,720 --> 00:01:21,368 Đây là lời thề của con 13 00:01:23,440 --> 00:01:33,512 và con biết rằng con đường này sẽ không dễ dàng, 14 00:01:33,695 --> 00:01:36,943 mặc dù chúng con đã được học về nỗ lực, 15 00:01:37,120 --> 00:01:41,792 chúng con đã được học về chánh niệm với sự sáng suốt. 16 00:01:42,105 --> 00:01:46,111 Con biết rằng giải pháp cho điều đó là cái chết của bản ngã. 17 00:01:46,613 --> 00:01:50,480 Với cái chết của bản ngã để có thể được sự nỗ lực. 18 00:01:51,027 --> 00:01:53,209 Nhưng đồng thời 19 00:01:53,424 --> 00:01:54,869 để sống với một lời thề 20 00:01:55,073 --> 00:01:57,662 chúng ta phải trải qua những quyết định mãnh liệt, 21 00:01:57,840 --> 00:01:59,760 giống như một ngọn lửa đang bùng cháy. 22 00:01:59,949 --> 00:02:03,553 Con phải đưa ra quyết định chống lại năng lượng tập thể. 23 00:02:04,062 --> 00:02:07,820 Con cũng thấy rằng con đang chuyển hóa sự đau khổ của con 24 00:02:07,941 --> 00:02:11,146 và cả nỗi khổ của bố mẹ con. 25 00:02:13,124 --> 00:02:18,592 Cách mà con đã làm và cách mà con sẽ tiếp tục làm 26 00:02:18,871 --> 00:02:22,161 là ... Con cầu nguyện với Chúa và với Nữ thần trong con. 27 00:02:22,361 --> 00:02:28,125 Bên ngoài con là cơ thể tự nhiên thực sự của vũ trụ 28 00:02:28,322 --> 00:02:31,085 và nó cũng ở bên trong con 29 00:02:31,204 --> 00:02:37,921 Nhưng giả sử rằng mọi thứ đến từ sự phát sinh của các điều kiện, 30 00:02:41,548 --> 00:02:46,009 con thấy nó như thể mọi thứ đến từ kế hoạch của Chúa 31 00:02:46,664 --> 00:02:49,836 đó là mọi thứ đều tốt. 32 00:02:50,060 --> 00:02:53,470 Con lo lắng, con bị trầm cảm, con bị bệnh 33 00:02:53,654 --> 00:02:55,706 đó là một phước lành 34 00:02:55,857 --> 00:02:59,399 Nếu con có sức khỏe tốt, con có một tăng thân, con nhận được lời chỉ dạy, 35 00:02:59,807 --> 00:03:02,564 đó là một phước lành 36 00:03:02,702 --> 00:03:06,987 vì vậy con không thể thấy nó như thể mọi thứ phát sinh từ các điều kiện. 37 00:03:07,174 --> 00:03:12,080 Con thấy đó là một con đường của lòng từ bi 38 00:03:12,306 --> 00:03:15,597 và mọi thứ phát sinh từ lòng từ bi 39 00:03:16,187 --> 00:03:19,117 (Sư cô) Kính bạch Thầy, kính thưa quý Tăng thân 40 00:03:19,312 --> 00:03:23,383 người bạn Frances của chúng ta được đặt theo tên của tu sĩ 41 00:03:23,577 --> 00:03:26,156 Thánh Francis của thành Assisi. 42 00:03:27,089 --> 00:03:29,324 Trước hết cô muốn bày tỏ với Thầy 43 00:03:29,447 --> 00:03:32,793 rằng cô đã được truyền cảm hứng như thế nào bởi những lời dạy của Thầy về tiếng Chuông ngày hôm qua. 44 00:03:32,942 --> 00:03:35,867 Cô ấy đã tự thề 45 00:03:35,988 --> 00:03:39,189 sẽ tiếp nối theo Thầy và thực sự làm chủ sự thực hành này 46 00:03:39,476 --> 00:03:42,774 và sống sâu sắc 47 00:03:42,960 --> 00:03:46,498 để vượt qua nỗi lo lắng và buồn phiền của chính mình. 48 00:03:46,932 --> 00:03:49,734 Phần đầu tiên của câu hỏi của cô là: 49 00:03:49,920 --> 00:03:53,126 Làm thế nào, với lời thề mạnh mẽ như vậy, cô ấy có thể làm điều đó 50 00:03:53,281 --> 00:03:56,205 mà không cần phải có một cảm giác quá mạnh mẽ của bản thân. 51 00:03:57,304 --> 00:04:03,240 Làm thế nào cô có thể nhận ra lời thề sẽ vượt qua khó khăn trong cuộc sống của cô 52 00:04:03,482 --> 00:04:05,446 để chữa lành bản thân cô 53 00:04:05,565 --> 00:04:09,913 Ví dụ, để thực sự vượt qua nỗi lo lắng và buồn phiền 54 00:04:10,068 --> 00:04:13,201 cô biết mình sẽ phải đưa ra nhiều quyết định cháy bỏng 55 00:04:13,388 --> 00:04:15,238 để thay đổi cách sống của cô ấy 56 00:04:15,384 --> 00:04:19,948 chống lại ý kiến của những người xung quanh, từ gia đình và xã hội của cô. 57 00:04:20,259 --> 00:04:25,174 Làm sao cô có thể nhận ra lời thề đó mà không có quá mạnh bạo trong ý thức của bản thân? 58 00:04:25,641 --> 00:04:29,438 Phần thứ hai trong câu hỏi của cô là 59 00:04:30,825 --> 00:04:34,699 khi cô ấy trải nghiệm những khó khăn trong cuộc sống của cô ấy 60 00:04:34,894 --> 00:04:38,671 cho dù đó là lo lắng, hoặc trầm cảm hoặc sức khỏe kém, 61 00:04:38,872 --> 00:04:42,992 cô hiểu đây là một món quà từ Chúa. 62 00:04:43,138 --> 00:04:46,183 Frances là một Giáo dân 63 00:04:46,778 --> 00:04:50,032 vì vậy cô ấy coi những điều này như một phước lành, 64 00:04:50,653 --> 00:04:53,422 đó là một phần trong kế hoạch của Chúa. 65 00:04:58,713 --> 00:05:01,143 Vì vậy, câu hỏi của cô là: 66 00:05:01,724 --> 00:05:06,272 Cô thấy Chúa là một điều gì đó cả ở bên ngoài bản thân và bên trong cô ấy. 67 00:05:06,534 --> 00:05:11,654 Nhưng có thật điều đó từ Chúa là tốt, mọi thứ mà Chúa gửi cho cô ấy là tốt? 68 00:05:12,521 --> 00:05:15,740 Và thứ cô ấy sẽ nhận được nó là tốt? 69 00:05:25,064 --> 00:05:28,803 Frances biết rằng mọi thứ phát sinh từ điều kiện. 70 00:05:28,982 --> 00:05:33,389 Chúng ta có thể thấy thế giới của Chúa trong những điều kiện này không? 71 00:05:36,681 --> 00:05:40,724 Bạn đã nói về cái chết của bản thân. 72 00:05:48,457 --> 00:05:51,181 Cái chết của bản thân. 73 00:05:52,200 --> 00:05:54,348 Tôi không nghĩ rằng bản thân phải chết, 74 00:05:54,493 --> 00:05:57,045 bởi vì không có bản thân để chết. 75 00:05:57,281 --> 00:05:59,011 (tiếng cười) 76 00:05:59,759 --> 00:06:02,740 Bản thân chỉ là một quan điểm, 77 00:06:03,784 --> 00:06:06,325 một quan điểm sai lầm, một quan niệm. 78 00:06:06,510 --> 00:06:08,533 Nó không có thật 79 00:06:08,713 --> 00:06:13,850 Vì vậy, không cần một thứ gì không có ở đó để chết. 80 00:06:16,551 --> 00:06:20,160 Chúng ta không nên cố tự sát. 81 00:06:21,187 --> 00:06:24,880 Nhưng bạn có thể loại bỏ ảo tưởng 82 00:06:25,720 --> 00:06:31,575 bằng cách có một tầm nhìn sâu sắc về thực tế, 83 00:06:34,679 --> 00:06:40,619 thực hành thiền định về vô thường, 84 00:06:41,916 --> 00:06:45,353 bởi vì mọi thứ đang thay đổi rất nhanh 85 00:06:45,880 --> 00:06:50,599 và tự nhiên ý niệm về bản thân không còn nữa. 86 00:06:50,821 --> 00:06:55,277 Bởi vì cái tôi là một cái gì đó là vĩnh cửu, 87 00:06:55,681 --> 00:06:57,943 vẫn như cũ. 88 00:07:00,252 --> 00:07:03,669 Chúng ta có thể hỏi liệu Chúa có phải là một bản ngã hay không. 89 00:07:06,291 --> 00:07:10,174 Chắc chắn rằng Chúa không phải là một bản ngã. 90 00:07:11,885 --> 00:07:16,200 Nếu Thiên Chúa là một bản ngã, thì tất cả chúng ta là bản ngã 91 00:07:16,473 --> 00:07:20,339 Một bản ngã lớn hoặc bản ngã nhỏ. 92 00:07:25,513 --> 00:07:31,144 Nếu có một cái tôi, một bản ngã 93 00:07:31,639 --> 00:07:36,097 nên có một cái không phải tôi tồn tại cùng một lúc. 94 00:07:39,502 --> 00:07:44,994 Chúng ta có thể chấp nhận bản thân như thực tế. 95 00:07:46,068 --> 00:07:55,600 Ở mức độ thông thường của sự thật, chúng ta có thể nói về cái tôi, tôi và bạn, 96 00:07:57,868 --> 00:08:00,119 anh ấy và cô ấy 97 00:08:00,372 --> 00:08:04,287 bởi vì định danh đó là hữu ích 98 00:08:05,240 --> 00:08:08,830 Nó được gọi là định danh thông thường. 99 00:08:08,935 --> 00:08:11,877 Nếu chúng ta không có những định danh thông thường, 100 00:08:12,015 --> 00:08:15,142 chúng ta không thể nói, chúng ta không thể làm kinh doanh 101 00:08:16,791 --> 00:08:21,294 Tôi, bạn, cái này và cái kia 102 00:08:21,464 --> 00:08:26,171 được gọi là định danh thông thường. 103 00:08:26,416 --> 00:08:32,612 Vấn đề là chúng ta phải nhận thức được rằng nó chỉ là định danh thông thường, 104 00:08:32,710 --> 00:08:35,027 và chúng ta thoát khỏi chúng. 105 00:08:35,173 --> 00:08:39,252 Chúng ta có thể sử dụng nó tốt nhưng bạn phải thoát khỏi nó 106 00:08:39,920 --> 00:08:45,527 Và như Thầy đã nói, ngay cả Bụt, Ngài cũng phải thoát khỏi định danh Bụt. 107 00:08:49,085 --> 00:08:52,052 Có một vị thiền sư. 108 00:08:52,364 --> 00:08:55,240 Một ngày nọ, trong bài nói chuyện về Pháp, ông nói: 109 00:08:57,072 --> 00:09:00,534 'Tôi dị ứng với chữ Buddha '. 110 00:09:00,885 --> 00:09:02,801 (tiếng cười) 111 00:09:03,571 --> 00:09:06,465 'Nhưng đôi khi tôi phải phát âm từ Buddha.. 112 00:09:06,616 --> 00:09:08,577 Nhưng biết không, các bạn của tôi? 113 00:09:08,774 --> 00:09:11,565 Mỗi lần tôi phải thốt lên từ Buddha 114 00:09:11,751 --> 00:09:14,411 sau đó tôi phải tới nhà tắm 115 00:09:14,679 --> 00:09:17,560 và súc miệng ba lần. " 116 00:09:17,871 --> 00:09:19,417 (tiếng cười) 117 00:09:19,579 --> 00:09:22,138 Đó là cách mà người nhà Thiền nói chuyện. 118 00:09:22,383 --> 00:09:23,952 (tiếng cười) 119 00:09:24,145 --> 00:09:26,603 Họ muốn nói về tự do. 120 00:09:26,776 --> 00:09:29,964 Ngay cả tự do từ Bụt 121 00:09:31,342 --> 00:09:34,400 Các thiền sư có cách riêng của họ, 122 00:09:34,743 --> 00:09:38,076 và cách của họ đôi khi rất mạnh mẽ. 123 00:09:39,064 --> 00:09:41,153 'Tôi dị ứng với chữ Buddha '. 124 00:09:41,359 --> 00:09:43,918 Mỗi khi tôi phải phát âm từ Buddha 125 00:09:44,068 --> 00:09:48,117 tôi phải tới nhà tắm và súc miệng ba lần. 126 00:09:48,560 --> 00:09:51,826 Đó là một cái gì đó không sạch sẽ. 127 00:09:52,064 --> 00:09:54,672 Đó là một tuyên bố rất mạnh mẽ. 128 00:09:54,822 --> 00:09:56,867 Sau đó, trong những ngày đó, 129 00:09:57,094 --> 00:10:00,485 có một thiền sinh cúi xuống 130 00:10:01,178 --> 00:10:03,113 và nói: 131 00:10:03,961 --> 00:10:06,084 'Thưa thầy, 132 00:10:07,031 --> 00:10:10,246 con cũng dị ứng với từ Buddha. 133 00:10:10,516 --> 00:10:14,159 Mỗi lần con nghe Thầy phát âm từ Buddha. 134 00:10:14,335 --> 00:10:16,354 con phải đi ra sông 135 00:10:16,502 --> 00:10:20,080 và rửa tai, ba lần! 136 00:10:20,269 --> 00:10:22,202 (tiếng cười) 137 00:10:23,850 --> 00:10:27,767 Tôi nghĩ rằng đó là một cặp đạo sư - đệ tử tốt. 138 00:10:27,953 --> 00:10:29,412 (tiếng cười) 139 00:10:29,630 --> 00:10:32,832 Họ không có từ ngữ và khái niệm. 140 00:10:33,053 --> 00:10:37,318 Ngay cả từ những từ như Bụt hay Chúa. 141 00:10:37,603 --> 00:10:39,909 Họ tự do khỏi các khái niệm. 142 00:10:40,087 --> 00:10:45,197 Bởi vì bạn có thể chỉ nhận Bụt và Chúa như những khái niệm 143 00:10:45,467 --> 00:10:48,983 và không phải sự thật, thực tế. 144 00:10:49,550 --> 00:10:52,251 Vì vậy, bạn phải rất cẩn thận. 145 00:10:54,237 --> 00:10:59,950 Tất nhiên bạn đã học về nguồn gốc phụ thuộc. 146 00:11:00,395 --> 00:11:07,993 Hãy nhớ rằng chúng ta có ví dụ đó trên các đám mây. 147 00:11:08,274 --> 00:11:12,748 Có nhiều đám mây trên bầu trời. 148 00:11:14,306 --> 00:11:18,671 Những đám mây này tương tác với nhau. 149 00:11:20,279 --> 00:11:23,712 Nó sản xuất lẫn nhau 150 00:11:25,103 --> 00:11:30,169 Có mối quan hệ ngang bằng nhau 151 00:11:31,360 --> 00:11:34,702 nhưng tất cả chúng ta đều biết rằng tất cả các đám mây đến từ đại dương. 152 00:11:34,845 --> 00:11:38,631 Vì vậy, có một mối quan hệ dọc. 153 00:11:40,098 --> 00:11:43,452 Bạn là một đám mây, bạn mang theo đại dương bên mình. 154 00:11:43,614 --> 00:11:45,584 Bạn là một con người 155 00:11:45,791 --> 00:11:48,726 nhưng bạn mang Chúa bên trong bạn. 156 00:11:48,924 --> 00:11:51,932 Đó là một mối quan hệ dọc. 157 00:11:52,251 --> 00:11:57,212 Vì vậy, có lời giải thích theo chiều ngang 158 00:11:58,202 --> 00:12:01,191 và có một chiều dọc. 159 00:12:01,311 --> 00:12:08,469 Nhưng hai điều này không nên được phân biệt thành hai điều riêng biệt. 160 00:12:09,291 --> 00:12:13,758 Nhìn vào ngang bạn thấy dọc. 161 00:12:13,954 --> 00:12:17,892 Và nhìn sâu vào chiều dọc bạn thấy chiều ngang. 162 00:12:18,093 --> 00:12:20,018 Nhưng bạn phải loại bỏ 163 00:12:20,241 --> 00:12:24,591 khái niệm ngang và dọc cùng một lúc. 164 00:12:27,463 --> 00:12:29,558 Chúng tôi đã học được 165 00:12:29,686 --> 00:12:32,999 rằng những quan niệm như tồn tại và không tồn tại, 166 00:12:33,597 --> 00:12:36,901 thiện và ác phải được loại bỏ. 167 00:12:37,965 --> 00:12:44,863 Bởi vì đó là cách mà tâm thức của chúng ta nhận thức mọi thứ. 168 00:12:47,471 --> 00:12:51,144 Nếu bạn mô tả Thiên Chúa là nền tảng của sự tồn tại, 169 00:12:53,040 --> 00:12:59,152 chúng ta khóa anh ấy, chúng ta khóa cô ấy vào một quan niệm, 170 00:12:59,391 --> 00:13:01,384 quan niệm về sự tồn tại 171 00:13:02,625 --> 00:13:05,112 Nếu Thiên Chúa là nền tảng của sự tồn tại, 172 00:13:05,330 --> 00:13:08,288 ai sẽ là nền tảng của sự không tồn tại? 173 00:13:09,031 --> 00:13:13,672 Vì vậy, chúng ta không thể nghĩ về Thiên Chúa trong định danh tồn tại và không tồn tại. 174 00:13:15,680 --> 00:13:19,307 Chúa vượt qua các định danh tồn tại và không tồn tại. 175 00:13:19,900 --> 00:13:22,056 Như Đức Phật đã nói: 176 00:13:22,231 --> 00:13:28,833 'Quan niệm đúng đắn là một quan niệm vượt qua cả những quan niệm về sự tồn tại và không tồn tại'. 177 00:13:30,146 --> 00:13:32,026 Không chỉ vậy, 178 00:13:32,272 --> 00:13:37,905 mà quan niệm đúng đắn cũng là quan niệm vượt qua các quan niệm thiện và ác. 179 00:13:39,351 --> 00:13:45,433 Nếu bạn nói rằng Chúa đang kiểm soát Vương quốc của sự tốt lành, 180 00:13:45,740 --> 00:13:50,674 ai sẽ là người kiểm soát Vương quốc của Ác ma? 181 00:13:51,691 --> 00:13:57,836 Vì vậy, cuối cùng Chúa vượt qua cả khái niệm thiện và ác. 182 00:13:59,504 --> 00:14:01,998 Cho đến khi bạn thấy điều đó, 183 00:14:02,174 --> 00:14:07,152 bạn không thể thấy kế hoạch của Chúa, ý định của Ngài. 184 00:14:10,099 --> 00:14:12,720 Vì vậy, điều đó có nghĩa là bạn được kéo để nói rằng 185 00:14:13,001 --> 00:14:16,352 nếu Thiên Chúa từ bi, 186 00:14:17,136 --> 00:14:24,975 tại sao Ngài lại tạo ra một cái gì đó như cái chết, 187 00:14:25,960 --> 00:14:32,744 sóng thần, cơn bão tố và những thứ như vậy? 188 00:14:34,286 --> 00:14:38,360 Tại sao Ngài cho phép những điều này xảy ra? 189 00:14:38,640 --> 00:14:40,790 Ảo tưởng đang cố gắng nói: 190 00:14:40,944 --> 00:14:46,275 'Điều này là để bạn học hỏi, điều đó cũng tốt cho bạn.' 191 00:14:47,303 --> 00:14:51,017 Nhưng tâm trí của chúng ta có khuynh hướng nghĩ rằng 192 00:14:51,392 --> 00:14:56,087 những gì tốt đẹp không gây ra đau khổ. 193 00:14:58,231 --> 00:15:01,280 Chỉ những điều xấu được gọi là đau khổ. 194 00:15:01,496 --> 00:15:04,228 Vì vậy, đó là tâm trí của chúng ta về sự phân biệt đối xử. 195 00:15:04,421 --> 00:15:09,075 Chúng ta không nên sử dụng tâm trí phân biệt đối xử đó 196 00:15:13,851 --> 00:15:17,496 để cố gắng hiểu Chúa. 197 00:15:18,588 --> 00:15:22,099 Đó là lý do tại sao cách sâu nhất, 198 00:15:22,402 --> 00:15:25,422 cách tuyệt vời nhất để chạm đến điều tối thượng 199 00:15:25,671 --> 00:15:28,132 là loại bỏ các quan niệm. 200 00:15:28,263 --> 00:15:32,226 Bao gồm các khái niệm về tồn tại và không tồn tại, thiện và ác. 201 00:15:32,711 --> 00:15:37,541 Chúng tôi đã học được rằng đối với a lại da thức, mọi thứ là một kỳ quan. 202 00:15:38,799 --> 00:15:41,418 Không có thiện và ác trong đó. 203 00:15:41,521 --> 00:15:43,664 Không có tồn tại và không tồn tại trong đó. 204 00:15:43,806 --> 00:15:47,065 Chỉ có ý thức tâm thức có những quan niệm này. 205 00:15:47,274 --> 00:15:49,783 Chúng ta bị mắc trong những khái niệm này. 206 00:15:50,668 --> 00:15:53,486 Những khái niệm này có thể hữu ích. 207 00:15:54,102 --> 00:15:57,180 Nhưng nếu bạn bị mắc vào chúng, bạn đau khổ. 208 00:15:59,009 --> 00:16:00,831 (chuông) 209 00:16:04,104 --> 00:16:10,333 (chuông)