-
(chuông)
-
Làm sao để tôi có thể chữa lành sự đau khổ của tổ tiên mình khi tôi không biết họ đã đau khổ như thế nào?
-
Làm sao để trẻ mồ côi có thể đối diện với tổ tiên của họ
-
(Sư cô) Kính bạch Thầy
-
chúng ta có hai câu hỏi về việc
hiểu tổ tiên của mình
-
những người mà
chúng ta không biết.
-
thể hiện trong
câu hỏi này như sau:
-
Làm thế nào tôi có thể chữa lành
nỗi khổ của tổ tiên tôi
-
khi tôi không biết họ phải chịu đựng như thế nào?
-
Làm thế nào chúng ta có thể đối diện với tổ tiên trong trường hợp là trẻ mồ côi
-
lớn lên mà không có bất kỳ liên hệ với gia đình huyết thống của họ?
-
(Thầy) Tôi nghĩ rằng hai câu hỏi
có liên quan với nhau.
-
Chúng ta không hiểu nỗi khổ của tổ tiên.
-
Làm thế nào chúng ta có thể giúp đỡ
-
nếu chúng ta không biết rõ
-
về cha, mẹ của chúng ta?
-
Chúng ta không có bất kỳ kết nối với họ.
-
Làm thế nào chúng ta có thể yêu họ và hiểu họ?
-
Có những người, cha của họ,
-
mẹ của họ vẫn còn sống.
-
Nhưng họ không thể kết nối với cha mẹ mình.
-
Họ không thể nói chuyện,
họ không thể giao tiếp với với cha mẹ mình,
-
Và có những người đã mất
cha, mất mẹ
-
Họ không biết cha mình là ai,
-
cha của họ, mẹ của họ là ai.
-
Không có cơ hội để kết nối vì cha mẹ họ không còn ở đó.
-
Làm sao chúng ta có thể kết nối với họ?
-
Làm sao chúng ta có thể hiểu nỗi khổ, hạnh phúc của họ?
-
Làm sao chúng ta có thể thực sự bắt nguồn với tổ tiên của chúng ta?
-
Bởi vì một người
không có nguồn cội
-
không thể là một người hạnh phúc.
-
Vì vậy, hai câu hỏi
có liên quan với nhau.
-
Với thực hành thiền định, nhìn sâu,
-
chúng ta có thể kết nối
với cha, mẹ của mình,
-
ngay cả khi ông ấy không còn ở đó, ngay cả khi ông từ chối gặp chúng ta.
-
Chúng tôi có một tu viện ở đây, trong cộng đồng của chúng tôi,
-
người cha vẫn còn sống
-
nhưng ông ta từ chối gặp con gái
-
Ông ấy có địa vị cao trong xã hội.
-
Nhưng ông muốn quên đi,
-
phủ nhận hoàn toàn quá khứ
-
Cô gái viết thư cho ông:
-
"Bố ơi, con là con của bố
-
Con muốn gặp bố, muốn kết nối với bố.
-
Muốn nói chuyện với bố và ngồi gần bố."
-
Ông ấy từ chối.
-
Có những người trong chúng ta là trẻ mồ côi,
-
là những người không có cơ hội gặp cha mình,
-
những người không biết thực sự ai là cha của mình, mẹ của mình
-
Nhưng với thực hành này, chúng ta có thể kết nối.
-
Bởi vì nhìn vào cơ thể bạn, cảm xúc của bạn, đau khổ của bạn,
-
bạn nhìn thấy cơ thể,
những đau khổ,
-
hy vọng của cha mẹ bạn.
-
Bởi vì thực tế là
-
bạn là sự tiếp nối của cha mình, của mẹ mình.
-
Nó giống như cây ngô là sự tiếp nối của hạt ngô.
-
Mặc dù cây ngô không nhìn thấy hạt ngô,
-
nhưng nó biết rằng mình là phần tiếp theo của hạt ngô.
-
Hạt ngô.
-
Nó ấy biết rằng trong mọi tế bào của cây
-
đều có sự tồn tại của hạt ngô.
-
Vì vậy, với một người thực hành chánh niệm, thiền định,
-
cô ấy có thể chạm vào cha, mẹ mình,
-
sâu sắc hơn nhiều so với những người vẫn còn cha mẹ
-
mà không thể nói chuyện với họ.
-
Họ có ấn tượng rằng họ biết cha mình là ai,
-
mẹ của mình là ai,
-
nhưng thực tế, họ không biết gì cả.
-
Kết nối là không thể ngay cả khi người cha vẫn còn sống,
-
mẹ vẫn còn sống.
-
Câu trả lời là nếu bạn thực hành nhìn sâu,
-
bạn có thể thấy cha bạn trong bạn, mẹ bạn trong bạn.
-
Bạn trông rất giống cha của bạn.
-
Bạn cảm thấy
rất giống cha của bạn.
-
Chúng ta được tạo thành từ hình thức, cảm xúc, nhận thức.
-
Và cha của bạn đã truyền
-
khá nhiều hình thức của mình,
cảm xúc, nhận thức cho bạn.
-
Sau đó, bạn cảm thấy kết nối ngay lập tức.
-
Bạn là sự tiếp nối của cha bạn.
-
Bạn là cha của mình
-
Nhiều năm về trước,
đi bộ trên đường phố London,
-
Tôi thấy hiển thị trong một cửa sổ hiệu sách
-
một cuốn sách với tiêu đề:
"Mẹ tôi, bản thân tôi".
-
Tôi đã không mua cuốn sách.
-
(tiếng cười)
-
Bởi vì tôi có ấn tượng rằng tôi biết những gì trong cuốn sách.
-
(tiếng cười)
-
Chúng ta là sự tiếp nối của mẹ, chúng ta là mẹ của mình
-
Kết nối vẫn còn đó.
-
Chúng ta chỉ cần nhận thức được.
-
Vì vậy, bạn có thể bắt đầu nói chuyện với cha bạn trong bạn:
-
'Bố ơi, con biết bố đang ở đó.
-
Con có bố đầy đủ
trong cơ thể của con
-
Bố đã có đau khổ,
-
bố đã có những khó khăn truyền lại cho con.
-
Bây giờ con đã được gặp Pháp chúng ta sẽ cùng thực hành
-
và chuyển hóa những điều tiêu cực trong chúng ta
-
và chúng ta sẽ phát triển những điều tuyệt vời trong chúng ta
-
mà bố đã truyền lại cho con.
-
Có lẽ trong cuộc đời của mình,
-
bố chưa có cơ hội phát triển những phẩm chất tích cực, tuyệt vời trong mình.
-
Nhưng nó vẫn còn ở đó để truyền lại cho con
-
Bây giờ, với Pháp, với Tăng,
-
chúng ta sẽ cùng thực hành
và làm cho phẩm chất đó biểu hiện.
-
Chúng ta sẽ cùng nhau thở, đi cùng nhau, ngồi bên nhau
-
và có được sự bình an, sự chữa lành, sự biến đổi, niềm vui mà chúng ta cần."
-
Vì vậy, bạn có thể nói chuyện
với cha của bạn, mẹ của bạn,
-
ngay cả khi bạn chưa thực sự nhìn thấy cha mình.
-
Nó giống như tổ tiên tinh thần của chúng ta.
-
Bạn đã không nhìn thấy cá nhân Chúa Giêsu
-
Bạn chưa gặp được cá nhân
Đức Bụt
-
Nhưng bạn đã nhận được lời dạy của họ.
-
Bạn đã đưa vào thực hành những lời dạy của họ.
-
Bạn có Pháp thân trong bạn.
-
Vì vậy, Chúa Giêsu sống trong mọi tế bào của cơ thể bạn.
-
Bụt còn sống trong mọi tế bào của cơ thể bạn.
-
Bạn có thể nói chuyện với họ.
-
"Chúa ơi, tôi biết rằng bạn đang ở đó, trong chính tôi."
-
Bạn không cần phải đi tìm Chúa Giêsu ở nơi khác.
-
Ngài ấy là tổ tiên của bạn và bạn là một sự tiếp nối.
-
Bạn nên biết cách đi như Ngài ấy,
-
để bẻ bánh như anh ấy,
-
rót rượu như Ngaig ấy,
một cách tỉnh táo.
-
Trên đường đến Emmaus,
-
ba lữ khách không nhận ra Chúa Giêsu.
-
Nhưng một khi họ đến nhà trọ,
-
và người kia gọi bữa tối,
-
bẻ bánh và rót rượu,
-
bằng cách nhìn vào anh ta nhận ra rằng Chúa Giêsu không chết,
-
Ngài ấy vẫn còn sống.
-
Vì vậy, nếu bạn biết làm thế nào để bẻ vỡ bánh mì một cách chánh niệm
-
hãy thưởng thức miếng bánh
trong tay bạn,
-
bạn chạm vào cơ thể của Chúa Giêsu.
-
Đó là điều cốt yếu của Lễ ban Thánh Thể.
-
Chúa Giêsu có sẵn
24 giờ một ngày cho bạn
-
nếu bạn biết đi bộ như Ngài ấy,
-
ngồi như Ngài, thở như Ngài,
-
bẻ bánh như Ngài ấy.
-
Sau đó, bạn ở bên
Ngài ấy mọi lúc.
-
Đó là kết nối sâu sắc nhất.
-
Điều này áp dụng cho tổ tiên huyết thống, tổ tiên sinh học của bạn,
-
và tổ tiên tinh thần của bạn
cũng vậy
-
Tôi chưa bao giờ phàn nàn
-
tôi sinh ra hơi muộn một chút,
-
2.500 năm sau Bụt
-
Tôi chưa bao giờ
phàn nàn như thế.
-
(tiếng cười)
-
Bởi vì tôi biết rằng Bụt
có sẵn ở đây và bây giờ.
-
Bố bạn cũng vậy.
Mẹ bạn cũng vậy.
-
Đó là cái nhìn sâu sắc mà bạn nhận được
-
khi bạn thực hành
chánh niệm và tập trung.
-
Câu trả lời đã đủ tốt chưa?
-
(tiếng cười)
-
(chuông)
-
(chuông)