< Return to Video

Giúp đỡ những đứa trẻ bị hệ thống giáo dục bỏ rơi

  • 0:01 - 0:03
    Hơn một thập kỷ nay,
  • 0:03 - 0:08
    Tôi đã nghiên cứu những thanh niên
    bị đuổi khỏi trường học,
  • 0:08 - 0:10
    gọi là "học sinh bỏ học."
  • 0:10 - 0:14
    Khi rốt cuộc họ bị đánh bại
    bởi hệ thống giáo dục,
  • 0:14 - 0:17
    họ lang thang trên đường phố, nơi họ
    dễ bị tấn công bạo lực,
  • 0:17 - 0:19
    sự quấy nhiễu,
  • 0:19 - 0:20
    tàn bạo
  • 0:20 - 0:22
    và bắt giam của cảnh sát.
  • 0:23 - 0:27
    Tôi đi theo những thanh niên này
    trong suốt nhiều năm,
  • 0:27 - 0:29
    qua sự sắp xếp của các tổ chức,
  • 0:29 - 0:36
    cố gắng để hiểu cái mà chúng ta gọi là
    "hệ thống nhà tù - trường học."
  • 0:37 - 0:39
    Khi bạn nhìn vào một bức ảnh như thế này,
  • 0:39 - 0:41
    của những thanh niên tôi nghiên cứu,
  • 0:43 - 0:45
    bạn sẽ thấy không ổn,
  • 0:45 - 0:49
    Một cậu bé tay cầm chai rượu,
  • 0:49 - 0:51
    cậu ấy 14 tuổi
  • 0:51 - 0:53
    và hôm đó là ngày đi học.
  • 0:53 - 0:56
    Những người khác khi nhìn bức ảnh này,
  • 0:56 - 0:58
    có thể nhìn thấy các băng nhóm,
  • 0:58 - 1:00
    lũ côn đồ,
  • 1:00 - 1:01
    bọn tội phạm.
  • 1:02 - 1:04
    Còn tôi lại thấy điều khác biệt.
  • 1:04 - 1:07
    Tôi nhìn những thanh niên này
    qua một góc nhìn
  • 1:08 - 1:12
    đó là vào tài sản mà họ đã mang lại
    cho hệ thống giáo dục.
  • 1:12 - 1:17
    Bạn có muốn cùng với tôi thay đổi cách mà
    chúng ta áp đặt cho những thanh niên
  • 1:17 - 1:21
    từ "có nguy cơ" đến "có triển vọng" không?
  • 1:22 - 1:26
    (Vỗ tay)
  • 1:30 - 1:32
    Làm thế nào tôi biết được
  • 1:32 - 1:35
    những thanh niên này có tiềm năng
    và triển vọng để thay đổi?
  • 1:35 - 1:38
    Tôi biết điều đó bởi vì tôi từng
    là một trong số họ.
  • 1:39 - 1:43
    Tôi đã lớn lên ở nội thành trong
    nghèo đói,
  • 1:43 - 1:44
    mà không có bố --
  • 1:44 - 1:46
    ông bỏ rơi tôi trước khi
    tôi được sinh ra.
  • 1:47 - 1:49
    Chúng tôi sống nhờ phúc lợi,
  • 1:49 - 1:50
    đôi khi không có nhà ở,
  • 1:50 - 1:52
    và rất nhiều lần bị đói.
  • 1:53 - 1:55
    Khi tôi 15 tuổi,
  • 1:55 - 1:59
    Tôi đã bị bắt giam 3 lần vì 3 trọng tội.
  • 2:00 - 2:02
    Người bạn thân của tôi đã bị giết.
  • 2:04 - 2:05
    Ngay sau đó,
  • 2:05 - 2:08
    Khi tôi đứng bên cạnh chú mình,
  • 2:08 - 2:09
    ông ấy bị bắn.
  • 2:10 - 2:12
    Và trong lúc tôi đợi xe cấp cứu đến
  • 2:12 - 2:14
    trong hơn một tiếng đồng hồ,
  • 2:16 - 2:19
    ông ấy đã chết trên đường vì mất
    quá nhiều máu.
  • 2:21 - 2:23
    Tôi đã mất hết niềm tin và
    hy vọng với thế giới,
  • 2:24 - 2:28
    và tôi đã từ bỏ hệ thống vì
    hệ thống làm tôi thất vọng.
  • 2:29 - 2:31
    Tôi chẳng còn gì để cống hiến
  • 2:31 - 2:33
    và cũng chẳng có ai còn gì cho tôi.
  • 2:35 - 2:37
    Tôi nghĩ về định mệnh.
  • 2:37 - 2:40
    Tôi còn không tin mình có thể
    sống để đón sinh nhật 18 tuổi.
  • 2:40 - 2:43
    Lý do tôi ở đây ngày hôm nay
  • 2:43 - 2:47
    là vì một người giáo viên đã
    quan tâm, chăm sóc
  • 2:47 - 2:50
    và dạy dỗ để chạm tới tâm hồn tôi.
  • 2:51 - 2:52
    Người giáo viên này,
  • 2:52 - 2:55
    Ms. Russ ...
  • 2:56 - 3:00
    là người giáo viên luôn luôn
    xen vào công việc của bạn.
  • 3:00 - 3:02
    (Cười lớn)
  • 3:02 - 3:04
    Cô ấy giống như một người giáo viên
    có thể nói,
  • 3:04 - 3:08
    "Victor, cô ở đây vì em bất cứ
    khi nào em sẵn sàng."
  • 3:08 - 3:09
    (Cười lớn)
  • 3:10 - 3:12
    Tôi đã không sẵn sàng.
  • 3:12 - 3:15
    Nhưng cô ấy đã hiểu một nguyên tắc
    cơ bản về những thanh niên như tôi.
  • 3:16 - 3:17
    Chúng tôi như những con sò biển.
  • 3:18 - 3:20
    Chúng tôi sẽ chỉ mở ra khi
    nào chúng tôi sẵn sàng.
  • 3:21 - 3:23
    và nếu bạn không ở đó
    khi chúng tôi sẵn sàng,
  • 3:24 - 3:26
    chúng tôi sẽ đóng vỏ lại.
  • 3:26 - 3:28
    Cô Russ đã ở đó vì tôi.
  • 3:28 - 3:30
    Cô ấy hiểu về văn hoá,
  • 3:30 - 3:34
    cô tôn trọng cộng đồng, con người
    và gia đình tôi.
  • 3:34 - 3:38
    Tôi kể cho cô ấy câu chuyện về chú Ruben.
  • 3:38 - 3:41
    Chú ấy đưa tôi đến làm cùng
    chú vì tôi hết sạch tiền,
  • 3:41 - 3:43
    và chú biết tôi cần tiền.
  • 3:43 - 3:46
    Chú thu lượm vỏ chai để sống.
  • 3:47 - 3:48
    Vào 4 giờ sáng trong
    một ngày đi học,
  • 3:48 - 3:51
    chúng tôi đã ném những vỏ chai
    vào thùng xe tải,
  • 3:52 - 3:53
    và vỏ chai bị vỡ.
  • 3:54 - 3:56
    Bàn tay và cánh tay tôi
    bắt đầu chảy máu
  • 3:56 - 4:00
    đôi giày tennis và
    quần tôi đều dính máu.
  • 4:00 - 4:04
    Và tôi đã hoảng sợ và đau đớn,
    tôi phải ngừng làm việc.
  • 4:05 - 4:08
    Và chú tôi, nhìn thẳng vào tôi và nói,
  • 4:08 - 4:10
    "Mijo,
  • 4:10 - 4:12
    estamos buscando vida."
  • 4:13 - 4:16
    "Chúng ta đang tìm kiếm
    một cuộc sống tốt hơn,
  • 4:16 - 4:20
    chúng ta cố gắng tạo ra
    thứ gì đó từ con số không."
  • 4:21 - 4:24
    Cô Russ nghe câu chuyện của tôi,
  • 4:24 - 4:26
    kể chúng ở lớp học và nói,
  • 4:26 - 4:28
    "Victor, đây chính là sức mạnh của em.
  • 4:29 - 4:30
    Đây là động lực của em.
  • 4:31 - 4:36
    Gia đình, văn hóa, cộng đồng đã dạy em
    đạo lý làm việc chăm chỉ
  • 4:36 - 4:41
    và em sẽ sử dụng nó để trao quyền cho
    chính mình trong thế giới học thuật
  • 4:42 - 4:45
    rồi em có thể trở lại và trao quyền cho
    cộng đồng của mình."
  • 4:47 - 4:48
    Nhờ sự giúp đỡ của cô Russ,
  • 4:48 - 4:50
    Cuối cùng tôi đã trở lại trường học.
  • 4:51 - 4:54
    Tôi còn hoàn thành các
    khoản tín dụng đúng hạn
  • 4:55 - 4:58
    và tốt nghiệp cùng với lớp tôi.
  • 4:58 - 5:01
    (Vỗ tay)
  • 5:06 - 5:08
    Nhưng cô Russ nói với tôi
    ngay trước khi tốt nghiệp,
  • 5:08 - 5:11
    "Victor, cô rất tự hào về em.
  • 5:12 - 5:14
    Cô biết em có thể làm được.
  • 5:14 - 5:17
    Bây giờ là lúc em vào đại học."
  • 5:17 - 5:18
    (Cười lớn)
  • 5:19 - 5:21
    Đại học sao? Tôi á?
  • 5:21 - 5:24
    Man, cô giáo đang chế giễu
    chuyện mình học đại học sao?
  • 5:24 - 5:28
    Tôi đã nộp đơn với sự cố vấn và
    hỗ trợ của cô giáo.
  • 5:29 - 5:31
    tôi đã nhận được thư chấp thuận,
  • 5:31 - 5:33
    và một trong những dòng thư có viết,
  • 5:33 - 5:37
    "Bạn đã được nhận học
    ở dạng thử thách."
  • 5:37 - 5:40
    Tôi nói: "Thử thách? Tôi đang
    trong thời gian thử thách rồi,
  • 5:40 - 5:42
    nó không tính sao?"
  • 5:42 - 5:42
    (Cười lớn)
  • 5:42 - 5:46
    Nó là một thử thách học thuật,
    không phải thử thách tù treo.
  • 5:47 - 5:51
    Nhưng những giáo viên như cô Russ làm gì
    để thành công với những thanh niên
  • 5:51 - 5:53
    như những người mà tôi đang nghiên cứu?
  • 5:53 - 5:55
    Tôi đề nghị 3 chiến lược.
  • 5:55 - 5:56
    Thứ nhất:
  • 5:57 - 6:01
    hãy thoát khỏi cách nhìn thiển cận
    của chúng ta trong giáo dục,
  • 6:01 - 6:03
    "Những người này đến từ một nền
    văn hóa bạo lực,
  • 6:03 - 6:04
    một nền văn hóa nghèo nàn.
  • 6:04 - 6:07
    Những người này dễ tổn thương ;
    những người này ăn chơi.
  • 6:07 - 6:12
    Những người này là cái thùng trống rỗng
    cho chúng ta lấp đầy bằng kiến thức
  • 6:13 - 6:15
    Họ có vấn đề,
  • 6:15 - 6:17
    còn chúng ta có giải pháp."
  • 6:18 - 6:19
    Thứ hai.
  • 6:20 - 6:25
    Hãy coi trọng những câu chuyện mà thanh
    niên đem đến cho ngôi trường.
  • 6:26 - 6:31
    Những câu chuyện về chiến thắng những điều
    không thể vượt qua rất có ảnh hưởng.
  • 6:31 - 6:35
    Và tôi biết bạn biết vài câu chuyện
    như thế.
  • 6:37 - 6:40
    Những câu chuyện này rất giống
    với những trải nghiệm
  • 6:40 - 6:45
    ẩn chứa lòng can đảm, cá tính mạnh mẽ
    và sự bền bỉ trong đó.
  • 6:46 - 6:49
    Hãy giúp những người trẻ sàng lọc
    những câu chuyện này.
  • 6:49 - 6:51
    Hãy giúp họ cảm thấy tự hào vì
    con người họ,
  • 6:51 - 6:55
    bởi vì hệ thống giáo dục của chúng ta
    hoan nghênh gia đình, văn hóa của họ.
  • 6:55 - 6:56
    cộng đồng của họ.
  • 6:56 - 6:59
    và kỹ năng đặt cho họ phải học cách
    để tồn tại.
  • 7:00 - 7:04
    Và tất nhiên chiến lược thứ ba là
    chiến lược quan trọng nhất:
  • 7:04 - 7:05
    nguồn lực.
  • 7:05 - 7:09
    Chúng ta phải cung cấp
    nguồn lực đầy đủ cho những người trẻ.
  • 7:10 - 7:13
    Chỉ lòng can đảm thôi là chưa đủ.
  • 7:14 - 7:16
    Bạn có thể ngồi đó cho
    tôi biết thứ bạn muốn,
  • 7:16 - 7:19
    "Này anh bạn, hãy vươn lên
    bằng những thứ anh có trong tay đi nào."
  • 7:19 - 7:22
    Nhưng nếu tôi được sinh ra mà
    không có gì trong tay...
  • 7:23 - 7:24
    (Cười lớn)
  • 7:24 - 7:25
    Làm sao tôi có thể vươn lên?
  • 7:26 - 7:27
    (Vỗ tay)
  • 7:34 - 7:35
    Đào tạo công việc,
  • 7:35 - 7:36
    hướng dẫn,
  • 7:36 - 7:38
    tư vấn,...
  • 7:38 - 7:40
    Dạy cho thanh niên học hỏi
    từ sai lầm của họ
  • 7:40 - 7:42
    thay vì buộc tội họ,
  • 7:42 - 7:46
    và đẩy họ ra khỏi lớp học
    như những con vật.
  • 7:47 - 7:49
    Còn thế này thì sao?
  • 7:49 - 7:54
    Tôi đề nghị chúng ta thực hiện sức mạnh
    công lý trong mọi trường trung học Mỹ.
  • 7:54 - 7:57
    (Vỗ tay)
  • 8:01 - 8:07
    Chúng tôi đã ra ngoài thực hiện ý tưởng
    này trong cộng đồng Watts ở LA
  • 8:07 - 8:10
    với 40 bạn trẻ bị đuổi khỏi trường học.
  • 8:10 - 8:12
    William là một trong số họ.
  • 8:13 - 8:17
    William là một đứa trẻ mắc đủ các tội.
  • 8:17 - 8:20
    Cậu ta bị đuổi, cậu ta là một
    thành viên của băng nhóm,
  • 8:20 - 8:21
    tội phạm.
  • 8:22 - 8:25
    Và khi chúng tôi gặp cậu ta,
    cậu ta đã không hợp tác.
  • 8:25 - 8:27
    Nhưng tôi nhớ những gì cô Russ thường nói.
  • 8:27 - 8:31
    "Này, chú ở đây vì cháu bất cứ
    khi nào cháu sẵn sàng."
  • 8:31 - 8:32
    (Cười lớn)
  • 8:32 - 8:34
    Rồi dần dần
  • 8:34 - 8:37
    dần dần cậu bé bắt đầu mở lòng.
  • 8:37 - 8:40
    Và tôi nhớ cái ngày cậu ta thay đổi.
  • 8:40 - 8:42
    Chúng tôi ở trong một nhóm lớn,
  • 8:42 - 8:45
    và một cô gái trẻ trong dự án
    của chúng tôi đã khóc
  • 8:45 - 8:48
    vì cô kể chúng tôi nghe câu
    chuyện đầy cảm động của cô ấy
  • 8:49 - 8:51
    bố cô ấy bị giết
  • 8:52 - 8:57
    và báo chí đăng ảnh thi thể
    của ông ấy vào hôm sau.
  • 9:00 - 9:02
    Và cô ấy khóc, tôi không biết phải làm gì,
  • 9:02 - 9:04
    nên tôi đã để cô ấy khóc,
  • 9:04 - 9:06
    và William đã chịu đựng đủ.
  • 9:07 - 9:10
    Cậu ta đập tay lên bàn rồi nói,
  • 9:10 - 9:14
    "Này, mọi người ơi! Ôm tập thể nào!"
  • 9:16 - 9:18
    (Vỗ tay)
  • 9:23 - 9:29
    Nước mắt và nỗi đau của cô gái ấy
    biến thành niềm vui và tiếng cười
  • 9:29 - 9:34
    cô ấy biết rằng cộng đồng luôn ở sau lưng cô,
  • 9:34 - 9:39
    và William đã học được rằng
    cậu ấy có mục đích sống:
  • 9:39 - 9:44
    giúp đỡ và kết nối những tâm hồn
    trong cộng đồng của chính cậu ấy.
  • 9:45 - 9:46
    Cậu ấy kể chuyện cho chúng tôi.
  • 9:46 - 9:48
    Chúng tôi kể lại
    câu chuyện của cậu ấy
  • 9:48 - 9:53
    từ câu chuyện của một nạn nhân
    đến câu chuyện của người sống sót
  • 9:53 - 9:55
    cậu ta vượt qua nghịch cảnh.
  • 9:55 - 9:57
    Chúng tôi đề cao giá trị của nó.
  • 9:58 - 10:01
    William đã trở lại trường trung học,
  • 10:02 - 10:07
    có được giấy chứng nhận nhân viên bảo vệ
    và trở thành một nhân viên bảo vệ,
  • 10:07 - 10:11
    và bây giờ cậu đang làm việc ở một
    trường học địa phương.
  • 10:11 - 10:14
    (Vỗ tay)
  • 10:20 - 10:21
    Thần chú của cô Russ
  • 10:21 - 10:24
    thần chú của cô luôn luôn là,
  • 10:24 - 10:28
    "khi bạn dạy bằng trái tim,
    thì lý trí sẽ đi theo."
  • 10:31 - 10:35
    Nhà văn vĩ đại Khalil Gibran nói rằng,
  • 10:35 - 10:40
    "Thoát khỏi khổ đau sẽ bật lên
    những tâm hồn vĩ đại nhất.
  • 10:40 - 10:45
    Những nhân cách vĩ đại chai lỳ
    với những vết sẹo."
  • 10:46 - 10:52
    Tôi tin rằng trong cuộc cách mạng giáo dục
    mà chúng ta đang nói tới
  • 10:52 - 10:57
    chúng ta cần mời những
    tâm hồn lớp trẻ cùng làm việc,
  • 10:57 - 10:59
    và khi họ có thể thay đổi...
  • 10:59 - 11:02
    nhận ra lòng can đảm,
    sự bền bỉ và cá tính của họ
  • 11:02 - 11:04
    mà họ đã phát triển
  • 11:05 - 11:09
    thành tích học tập của họ
    sẽ được cải thiện.
  • 11:11 - 11:14
    Hãy tin tưởng vào những người trẻ.
  • 11:14 - 11:17
    Hãy cung cấp cho họ những nguồn lực
    đúng đắn.
  • 11:17 - 11:20
    Tôi sẽ nói cho bạn biết điều
    cô giáo đã làm với tôi.
  • 11:20 - 11:22
    Cô ấy đã tin tưởng tôi rất nhiều
  • 11:23 - 11:27
    và cô ấy dạy cho tôi phải
    tin tưởng vào bản thân mình.
  • 11:27 - 11:28
    Xin cảm ơn.
  • 11:28 - 11:31
    (Vỗ tay)
Title:
Giúp đỡ những đứa trẻ bị hệ thống giáo dục bỏ rơi
Speaker:
Victor Rios
Description:

Hãy định nghĩa học sinh bằng những gì họ đóng góp, không phải những gì họ còn thiếu -- đặc biệt là với những người khó giáo dục - nhà sư phạm Victor Rios phát biểu. Xen lẫn những câu chuyện về sự kiên trì của bản thân mình khi còn là một cậu bé sống ở thành thị, Rios xác định 3 chiến lược minh bạch để thay đổi thái độ trong giáo dục và kêu gọi các nhà sư phạm đồng nghiệp xem những sinh viên "có nguy cơ" trở thành những sinh viên "có triển vọng," đầy ắp sự kiên cường, cá tính và can đảm.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
11:53

Vietnamese subtitles

Revisions