-
Thế, cậu đâu rồi ấy nhỉ...?
-
Trốn sau mấy bức tranh tô dở của ta à...?
-
Chưa, bức này chưa xong,
-
nhưng không phải là bức ta đang tìm.
-
Xem nào...
-
À, cậu đây rồi.
-
Ta và cậu đã khá chật vật đấy,
-
nhưng hôm nay chính là lúc,
-
ta tạo ra thứ gì đó từ cậu.
-
Và ta sẽ làm hết sức.
-
Đây...
-
Được rồi,
-
đặt cậu lên giá.
-
Để ta cố định cậu lại.
-
Bên này...
-
Bên này...
-
Và, khóa lại trên đầu...
-
Rồi,
-
hoàn hảo.
-
Ta đang nghĩ...
-
Liệu cậu khô hết chưa nhỉ?
-
Để ta xem.
-
Có vẻ khô rồi.
-
Được rồi,
-
ta nên bắt đầu lại...
-
...từ đâu đây?
-
Chắc là...
-
Chắc là ta có thể bắt đầu
-
bằng cách tô lại chỗ màu xanh lá này.
-
Ừ, bắt đầu với màu xanh nào.
-
Làm thôi.
-
Pha một chút...
-
Và trộn với màu vàng.
-
Không quá nhiều.
-
Thêm một chút màu hoàng thổ.
-
Và một ít xanh dương.
-
Được rồi.
-
Bắt đầu nào.
-
Chỉ dặm lại một chút...
-
Thêm ít lá...
-
Khu rừng này trông thật
-
thiếu sức sống.
-
Để ta thêm sinh khí cho cậu.
-
Trên đây.
-
Chỗ này trông cậu vẫn chưa đủ nâu.
-
Ừ đúng.
-
Rồi, để ta thêm một ít màu nâu
-
vào chỗ xanh lá này,
-
để xem ta được gì nào.
-
Đây.
-
Ta sẽ giữ cậu trông tự nhiên
-
với một chút
-
sắc thu nhỉ?
-
Thêm vào đây.
-
Cái cây này nên trông thế nào đây?
-
Cần thêm vài cành cây.
-
Hay cành xoắn nhỉ?
-
Mà không phải với cây cọ này.
-
Đây, ta sẽ lấy một ít màu trắng,
-
và nâu,
-
cộng thêm chút đen nữa.
-
Ta không trộn
-
quá nhiều đâu.
-
Nào.
-
Bắt đầu từ phần thân, và...
-
Lên.
-
Cậu thấy sao?
-
Lần nữa.
-
Lần này, là từ đây
-
và dọc xuống thân cây.
-
Được rồi.
-
Giờ, quay lại với xanh lá nào.
-
Nhưng ta cần một cây cọ nhỏ hơn.
-
Đây, chắc là một chút...
-
xanh lục bảo.
-
Ngay đây.
-
Lại tô thêm lá,
-
trên ngọn cây kia.
-
Và bên phía này.
-
Còn thiếu gì đó.
-
Nhưng ta vẫn chưa nhìn ra.
-
Tiếp nào.
-
Lại lần nữa.
-
Cậu bị sao vậy nhỉ?
-
Hay là...
-
Xanh da trời sẽ làm vùng này nổi bật hơn.
-
Đúng, thử nào.
-
Một màu xanh thẫm và tối.
-
Để tạo ra được xanh thủy tinh là hoàn hảo.
-
Nào.
-
Dùng một chút màu trắng trước.
-
Pha thêm dầu.
-
Và giờ, là màu xanh.
-
Đúng rồi.
-
Tốt hơn nhiều so với cái trước.
-
Và giờ, là lúc quan trọng nhất...
-
Với lượng màu xanh hoàn hảo
-
hòa vào giữa đám lá,
-
liệu cậu có lộ diện hay không?
-
Đúng rồi, xuất sắc.
-
Tiếp tục nào.
-
Ta muốn bầu trời
-
như sống giữa đám lá này.
-
Phải, ta muốn nó thành một phần trong cậu.
-
Nghe được không?
-
Giờ đến khoảng trời ở đằng sau.
-
Và ít mây nữa.
-
Ta có cần mây không?
-
Một chút chắc là ổn,
-
chỗ này và chỗ kia.
-
Ta sẽ dặm lại vùng này.
-
Vài đường cọ để mây trông mềm hơn.
-
Đó, tốt hơn đấy.
-
Rồi, quay lại với xanh lá nào.
-
Ta cần một cây cọ mềm hơn.
-
Ta sẽ chuyển sang
-
phần này.
-
Phần này có vẻ hơi chói.
-
Làm sao để trông nhẹ nhàng hơn nhỉ?
-
Với chút xanh lá nhạt hơn chăng?
-
Nhưng ta phải pha màu này ra.
-
Ừ.
-
Thứ bột nhuộm ấy đâu rồi?
-
Đặt lên palette và...
-
Cây cọ đó đâu rồi?
-
Đây, một màu đất tuyệt đẹp.
-
Tốt hơn rồi.
-
Giờ để ta chăm chút lại chỗ này,
-
nãy giờ ta đã hoàn toàn bỏ qua,
-
và chỗ này khá là quan trọng
-
để cân bằng bố cục của cậu.
-
Giờ đến lượt
-
nhân vật chính của cậu.
-
Nàng ngồi ngay đó, một mình.
-
Để ta chọn cây cọ hợp hơn.
-
Ta sẽ chọn màu hồng
-
để hoàn thiện chiếc váy kia.
-
Thêm chút
-
chút bóng, và ánh sáng,
-
nhưng ta không muốn màu hồng quá tươi.
-
Dù gì nàng ta vẫn đang ngồi trong...
-
...một cánh rừng u ám. Và...
-
Trên nếp gấp của váy.
-
Và, một chút trắng.
-
Rồi.
-
Trên cạnh của miếng vải.
-
Tốt.
-
Và, cuối cùng,
-
cậu có thấy cần
-
một hồ nước ở dưới đây không...?
-
Không, giữ nguyên là ổn rồi.
-
Đây, thêm vài nét nữa
-
Và cậu sẽ trở nên hoàn hảo.
-
Ngay chỗ này.
-
Đúng rồi.
-
Một nét cuối.
-
Và...
-
Hay là...
-
Chỉ một ít màu xanh lá nữa...
-
Ngay đây.
-
Cuối cùng.
-
Tuyệt đẹp.