-
http://www.youtube.com/AsianMovieHD
Hân hạnh giới thiệu bộ phim
KIẾM VŨ
THỜI ĐẠI SÁT THỦ
*****
-
800 năm trước...
-
Hòa thượng Đạt Ma đã
vượt biển đến Trung Nguyên.
-
Ngài tình nguyện tịnh thân
tiến cung trong ba năm.
-
Sau đó ngài ở lại Cửu Hoa Sơn
19 năm,
-
luyện thành tuyệt thế võ công.
-
Sau khi viên tịch, ngài được chôn
tại Hùng Nhĩ sơn.
-
Vài năm sau, di thể ngài
bị quan nhân lẫn đạo tặc đánh cắp...
-
... và bị phân thành hai nửa.
-
Giang hồ đồn rằng ai có được
di thể của ngài...
-
có thể luyện thành tuyệt thế võ công
và thống trị võ lâm.
-
Kể từ đó,
nhiều cuộc chiến đã nổ ra...
-
... để tìm kiếm và đoạt lấy di thể.
-
Lúc bấy giờ Hắc Thạch,
một nhóm sát thủ bí mật...
-
đã tham gia vào
cuộc chiến kịch liệt này.
-
Gần đây, có lời đồn rằng
một nửa di thể...
-
đang nằm trong tay
đương triều thủ phụ Trương Hải Đoan.
-
KIẾM VŨ
THỜI ĐẠI SÁT THỦ
-
[Phủ Trương Hải Đoan]
-
[Trương Hải Đoan]
-
[Tế Vũ
sát thủ Hắc Thạch]
-
[Lôi Bân
sát thủ Hắc Thạch]
-
[Trương Nhân Phượng,
con trai Trương Hải Đoan]
-
[Thái Hí Sư
sát thủ Hắc Thạch]
-
[Chuyển Luân Vương
thủ Lĩnh Hắc Thạch]
-
Những sát thủ Hắc Thạch...
-
đã tấn công phủ thủ phụ...
-
giết ông ta và Nhân Phượng
con trai ông.
-
Nhân lúc hỗn loạn,
Tế Vũ đã lẻn đi cùng phần di thể,
-
biến mất không một dấu vết.
-
[Mấy năm sau]
-
[Kinh thành]
-
Thái đại nương phải không?
-
Nghe nói bà
đang cho thuê một căn nhà...
-
Đây là nhà của Hoàng đại phu.
-
Năm ngoái ông ấy đã về quê.
-
Từ đó căn nhà bỏ trống luôn.
-
Căn nhà to lắm.
-
Cô ở một mình à?
-
Phải.
-
Tiền thuê là ba lạng hai
mỗi tháng,
-
nhưng nếu thuê liền,
tôi sẽ tính ba lạng thôi.
-
Tôi sẽ thuê.
Đây là ba tháng tiền nhà.
-
Tốt quá!
Mai tôi sẽ mang khế ước qua.
-
À, tôi vẫn chưa biết
đại danh quý tánh của cô.
-
Tôi họ Tằng, tên Tĩnh,
tức Tằng Tĩnh.
-
Chỉ cần đem đầu của Tế Vũ...
-
... đến tiền trang* tại Lạc Dương,
-
Tiền trang: ngân hàng.
-
Hắc Thạch sẽ ban thưởng
cho các người.
Tiền trang: ngân hàng.
-
Hắc Thạch sẽ ban thưởng
cho các người.
-
Năm vạn lạng vàng,
-
cùng tám vạn rưỡi lạng bạc...
-
... mà Tế Vũ mang theo.
-
Hãy lót gạch mới ở đây,
-
và dọn hết gạch cũ đi.
-
Khoan đã!
-
Ai được giữ di thể của Đạt Ma
từ tay Tế Vũ chứ?
-
Phép tắc giang hồ,
-
di thể ai tìm được người đó giữ.
-
Thế lực Hắc Thạch các ngươi,
-
bọn ta không sợ đâu.
-
Nếu lấy được di thể Đạt Ma,
-
thì đó là của bọn ta.
-
Cẩn thận.
-
Từ từ.
-
Để bốn cái tủ sát tường,
-
chậu rửa để bên trong.
-
Tế Vũ đã rời tỉnh Sơn Tây.
-
Cô ta đang tiến về phía nam...
-
và sẽ ở gần Huy Châu
vài ngày.
-
Tôi một tờ.
-
Ta nguyện hóa thân thạch kiều
-
Ta nguyện hóa thành cầu đá.
Ta nguyện hóa thân thạch kiều
-
Ta nguyện hóa thân thạch kiều
-
Thụ ngũ bách niên phong xuy vũ đả.
-
Chịu 500 năm gió thổi mưa rơi.
Thụ ngũ bách niên phong xuy vũ đả.
-
Thụ ngũ bách niên phong xuy vũ đả.
-
Hắc Thạch là thế lực hắc ám
trong triều đình.
-
Nghe đồn họ nắm giữ mạng sống...
-
... của cả chính phủ
và quan viên trong tay.
-
Nghe nói di thể Đạt Ma...
-
... đang nằm trong tay Tế Vũ.
-
41 chiêu Tích Thủy kiếm pháp
của Tế Vũ...
-
... vừa nhanh vừa hiểm.
-
Các vết chém chí mạng...
-
... như bị dao cắt trong mưa vậy.
-
Chúng ta phải hợp lực
tiêu diệt cô ta...
-
... rồi chia đều số bạc
cho từng người.
-
Tỉ tỉ.
-
Dù võ công của cô
cao cường đến mấy,
-
một khi đã vào chốn võ lâm thì
không còn đường thoái lui đâu.
-
Chúng tôi sẽ chờ cô
dưới địa ngục.
-
Để tiến hành giải phẫu
thay đổi gương mặt cô,
-
ta có một điều kiện.
-
Ta muốn biết lý do
cô làm việc này.
-
Đêm đó,
-
Tôi mang di thể đi đến cây cầu,
-
trên đường rời khỏi kinh thành...
-
Ngươi đã giết phụ thân ta.
-
Ở đó tôi gặp Trương Nhân Phượng,
con trai Trương Hải Đoan.
-
Không ngờ hắn vẫn còn sống.
-
Ta lại đến trễ rồi!
-
Sống không nhất thiết vui.
-
Chết không nhất thiết khổ.
-
Đó là lần đầu tiên
tôi gặp Lục Trúc.
-
Vậy cô là Tế Vũ à.
-
Cô còn bốn chiêu kiếm pháp
chưa học trọn vẹn.
-
Thì sao?
-
Ta lo một ngày nào đó,
-
cô sẽ gặp cao nhân đích thực
và sẽ bị xẻ thành trăm mảnh.
-
Quay mặt lại.
-
Nhìn tôi đi.
-
Ta không thể nhìn cô nữa.
-
Vài ngày nữa,
-
ta sẽ chính thức xuất gia.
-
Giờ huynh mới cho tôi biết sao?
-
Vậy tại sao huynh lại ở cạnh tôi
ba tháng qua?
-
Sau này, mỗi ngày...
-
ta sẽ sớm hôm
đọc kinh cho cô,
-
cầu xin Phật Tổ tha thứ cho cô,
-
làm cô tỉnh ngộ và từ bỏ.
-
Từ bỏ mọi ngã đường
để đến với Phật.
-
Từ bỏ mọi đau khổ
chốn trần gian.
-
vượt qua bể khổ...
-
... đến khi cô
đến được Niết Bàn.
-
Bỏ đi!
-
Huynh bỏ đi được không?
-
Nơi nào huynh xuất gia,
-
tôi sẽ đến đó giết hết
già trẻ lớn bé.
-
Chờ đã!
-
Hôm nay,
-
ta sẽ cắt đứt nghiệp chướng này,
-
và cắt đứt ràng buộc với cô.
-
Lấy kỹ xảo che điểm yếu.
Tàn chuyết vu xảo.
-
Dụng hối nhi minh.
-
Dùng tối lẫn sáng.
Dụng hối nhi minh.
-
Ngụ thanh vu trọc.
-
Bộc lộ ánh sáng trong tối tăm.
Ngụ thanh vu trọc.
-
Trong đầu hàng trở nên mạnh mẽ.
Dĩ khuất vị thân.
-
Bốn chiêu ấy có thể đánh bại
Tích Thủy Kiếm pháp của cô.
-
Cô ắt sẽ chết.
-
Trúng!
-
Thiên cơ đã đến.
-
Nếu cô có thể
buông kiếm trong tay...
-
và từ bỏ con đường này,
-
ta nguyện là...
-
... người cuối cùng
chết dưới tay cô.
-
Di thể Đạt Ma...
-
... hãy đưa đến Vân Hà tự
ở Nam Kinh.
-
Hãy giao di thể cho
Kiến Si phương trượng.
-
Bất mật của di thể là...
-
Đại phu,
-
tôi muốn thay đổi khuôn mặt...
-
... để có thể ở lại đây...
-
... và sống một cuộc sống
bình dị.
-
Nghĩ cho kỹ đi.
-
Sau khi uống chén thuốc này,
-
cô sẽ trở thành
một người khác đấy.
-
Tôi không muốn thấy
gương mặt này nữa.
-
Trước tiên, ta sẽ
dùng cổ trùng Vân Nam...
-
... đưa vào mũi cô.
-
Dùng thuốc dụ chúng
đến xương gò má...
-
... để chúng ăn bớt
một phần xương.
-
Sau đó ta sẽ rạch khuôn mặt,
lấy trùng ra...
-
... rồi dùng chỉ vàng khâu lại.
-
Ba tháng sau,
phẫu thuật sẽ hoàn tất.
-
[Tằng Tĩnh chi mộ]
-
Thí chủ đến rồi à.
-
Lão nạp là Kiến Si.
-
Lục Trúc lên sáu đã nghe lão nạp
giảng Kim Cương kinh.
-
Lên mười nó đã lên
Thiếu Lâm Tự...
-
... bắt đầu học võ công.
-
Đã 27 năm rồi.
-
Tất cả tăng lữ Thiếu Lâm...
-
... đều nói nó là bậc thầy...
-
... cả về phật pháp và võ công.
-
Sư phụ.
-
Trước khi chết
huynh ấy có nói:
-
Thiên cơ đã đến.
-
Phật chỉ giúp ta tìm ra ánh sáng.
-
Khi thiên cơ qua rồi,
cơ hội cũng sẽ mất.
-
Còn nếu thiên cơ chưa đến,
-
thì cố gắng cũng vô ích.
-
Vậy,
-
"Ta nguyện hóa thân thạch kiều
ngũ bách niên...
-
... thụ phong xuy vụ đả"...
-
... nghĩa là gì ạ?
-
Một đồ đệ của Phật
trước khi xuất gia...
-
... đã gặp một thiếu nữ...
-
... và phải lòng cô gái.
-
Phật Tổ đã hỏi ông:
Con yêu cô gái ấy bao nhiêu?
-
Và ông trả lời:
-
con sẽ hóa thành cầu đá...
-
... chịu đựng 500 năm gió thổi,
-
500 năm mặt trời chiếu rọi,
-
và 500 năm mưa rơi.
-
Ông chỉ mong cô gái
sẽ đi qua cầu.
-
Nó rất tốt với cô.
-
Cô hãy sống cho tốt.
-
Khi tâm bất định,
-
cứ đến tìm lão nạp.
-
Nhận đưa thư và bưu kiện.
-
Nội thành 17 tiền.
-
Ngoại thành ba dặm thêm ba tiền.
-
Một hoặc hai lạng
nếu sang châu khác.
-
Giang A Sinh, mang nhân sâm này
đến phủ Lưu viên ngoại ở tây thành mau.
-
Mẹ ông ấy sắp mất rồi. Cái này
sẽ giúp bà ấy sống thêm chút nữa.
-
Được. Không vấn đề gì.
-
Nhanh lên.
-
Đưa cho tôi!
-
Đại nương.
-
Đây là tiền nhà tháng này ạ.
-
Tiện cho cháu một tách trà nhé.
-
Được.
-
Thời tiết này
uống trà là thích nhất.
-
Đây.
-
Vải của cô rớt rồi.
-
Để tôi giúp một tay.
-
Dọn đồ! Dọn đồ!
-
Đa tạ.
-
Không cần khách khí.
-
Cậu ấy à...
Cậu ấy là Giang A Sinh.
-
Cậu ấy mới đến đây tháng trước.
-
Cậu ấy làm nghề đưa tin.
-
Cậu ấy cũng độc thân
giống cháu.
-
Nhưng sẽ sớm thay đổi thôi.
-
Tối nay ta đã an bài
xong hết rồi.
-
Khoan!
-
Cháu nói rồi,
cháu không đi đâu.
-
Nếu cháu không đi
là phiền to đấy.
-
Dì lại lấy tiền của người ta rồi
đúng không?
-
Người ta vượt cầu mười dặm
chỉ để gặp cháu thôi.
-
Ít ra cũng đến cho người ta
nhìn một cái chứ.
-
Nếu không thích
cháu có thể về mà.
-
Cháu về đây!
-
Mới đến không thể về được đâu!
-
Là hắn à?
-
Cháu không thích hắn.
-
Vậy là cháu không thích
lão Chu hàng thịt.
-
Vậy lão Chu bán tre thì sao?
-
Còn cậu Tô chèo thuyền?
-
Cậu Phương làm ruộng
thế nào?
-
Cháu thật sự phải đi đây.
-
Dì đã lấy tiền
của bao nhiêu người vậy?
-
Ai trong số này...
-
... không phải đến đây
xem mắt hả?
-
Đại nương, cháu biết
dì muốn tốt cho cháu.
-
nhưng xin dì
đừng an bài nữa.
-
A Tĩnh!
-
A Tĩnh!
-
Đại nương.
-
Tối nay chúng ta ăn gì?
-
A Sinh, đại nương
hỏi cháu câu này.
-
[Tiệm dầu Trần Ký]
-
Thái thú Từ Châu:
-
Mười lăm vạn lượng.
-
Tri phủ Hàn Châu:
-
Một...
-
Trần mập, ông còn luyện
võ công đấy nhỉ.
-
Lôi Bân!
-
Ngươi đến sớm đấy.
-
Con chim của ông
vẫn còn sống sao?
-
Ngươi đó!
-
Ngươi có chết...
-
thì nó vẫn còn sống đó.
-
Nếu ngươi còn chọc phá
chim cưng của ta,
-
ta sẽ giết ngươi đấy.
-
Bang chủ.
-
Đây là sổ tháng này ghi chép
các quan viên châu huyện đã nộp tiền.
-
Có tin tức gì về nơi ở
của Tế Vũ không?
-
Đã hơn một năm rồi,
-
mật thám của ta đã tìm khắp nơi
trong kinh thành rồi.
-
Tôi cho rằng cô ta đã rời kinh.
-
Nửa di thể còn lại
thì sao?
-
Có người nói nó nằm trong tay
phái Không Động.
-
Cũng có người nói nó ở kinh thành.
trong tay của Trương Đại Kình.
-
- Lập tức tìm hiểu xem.
- Dạ.
-
Người thay thế Tế Vũ
cũng chọn được rồi ạ.
-
Thái Hí Sư đã bắt kịp cô ta.
-
Người hiện ở đâu?
-
Ở Hà Bắc.
-
Thông Châu.
-
Dân nữ Diệp Trán Thanh...
-
... trong một lúc tức giận...
-
... không bằng lòng
lấy Vương Trọng Lí.
-
Cô ta lén lút
mang dao trong người.
-
Trong đêm tân hôn...
-
... đã dùng dao giết tân lang...
-
... và giết luôn
phụ mẫu anh ta.
-
Giết hại ba mạng người.
-
Tội này không thể tha.
-
Nay phán xử trảm
vào sáng mai.
-
Đây là bữa cuối của cô.
-
Làm gì vậy?
-
Có chuyện gì?
-
Cứ viết như vầy:
-
Sát nhân Diệp Trán Thanh
tứ chi lạnh lẽo,
-
mạch không còn.
-
Nguyên nhân cái chết?
-
Tự tử bằng thuốc độc
để khỏi bị chặt đầu.
-
Đã xác thực rõ ràng.
-
Có thể mai táng di thể.
-
Thông báo cho gia đình cô ta
đến mang di thể về đi.
-
Các ngươi là ai?
Các ngươi chôn ta đúng không?
-
Đây là quy tức tán.
-
Một khi uống vào...
-
... thì hai mươi giờ sau
tim sẽ ngừng đập...
-
... y như đã chết thật.
-
Dẹp quy tức tán của ngươi đi!
-
Có biết ta sợ
thế nào không?
-
Ta có thể giống người chết,
nhưng ta cảm nhận được tất cả.
-
Từ nay về sau,
-
ta như cha ngươi,
-
và Hắc Thạch như mẹ ngươi.
-
Ta sẽ dạy ngươi võ công,
dạy ngươi kiếm pháp.
-
Ngươi đã chết một lần rồi.
-
Hoặc ngươi gia nhập cùng bọn ta
hoặc chết một lần nữa.
-
Nhìn kìa, lại sắp mưa rồi!
-
Nhanh lên, dọn đồ đi!
-
Dọn y phục mau!
-
Đây, giúp tôi một tay.
-
Đại nương.
-
Trời sắp mưa rồi.
-
Sắp mưa rồi.
Giúp tôi với.
-
Để tôi phụ một tay.
-
Mưa sẽ lâu đây.
-
Đừng đứng ngoài đó.
Vào trong uống chung trà đi.
-
Uống trà...
-
... nghe hay đó.
-
Tiểu Hào vừa mang
ít quả khô đến.
-
Thử đi nhé?
-
Quả khô...
-
Tôi cũng thích món đó.
-
Hôm nay cảm ơn huynh.
-
Ông trời chết tiệt!
-
Sao không mưa chút nữa
để tôi buôn bán vậy nè?
-
Phải đó. Mưa thêm vài giọt
thì ông chết sao?
-
Cháu thấy Giang A Sinh
thế nào?
-
Ý dì là sao?
-
Dạo này cậu ấy
hay hỏi thăm cháu đấy.
-
Hỏi thăm cháu?
-
Huynh ấy muốn biết gì?
-
Thì đó, cháu bao tuổi,
xuất giá hay chưa,
-
gia cảnh thế nào.
-
Lúc cậu ấy hỏi dì...
-
... là dì biết
cậu ấy nghĩ gì rồi.
-
Huynh ấy nghĩ gì?
-
Giang A Sinh còn độc thân...
-
Khoan!
-
Không xem mắt nữa đâu.
-
Thứ lỗi cho ta nói thẳng.
-
Với phụ nữ,
-
quan trọng nhất là tìm được
ý trung nhân đó.
-
Được rồi, yên tâm.
-
Xong rồi!
-
Đa tạ.
-
Đa tạ.
-
Thập Lí Kiều.
-
Chu Phủ Hồ Đồng,
Chu Mãng Phu.
-
Xin hỏi
huynh là Chu Mãng Phu?
-
Một ông lão tóc bạc nhờ tôi
chuyển cái này cho huynh.
-
[Ba đấm]
-
Cháu gấp gáp gì vậy?
-
Sắp mưa rồi.
-
Đừng sợ.
Đây!
-
Ta sẽ tụng kinh,
sẽ có người đến giúp cháu ngay.
-
Nam mô A di đà Phật.
-
xin Phật tổ nghe lời cầu nguyện
của Tái đại nương.
-
Giang A Sinh,
Giang A sinh mau hiện thân!
-
Dì nói lung tung gì vậy?
-
Nhanh, che mì mau!
-
Đại nương.
-
Tôi chỉ tình cờ ngang qua thôi.
Để tôi giúp dọn hàng.
-
Mắt huynh bị sao vậy?
-
Hôm nay tôi chuyển thư
cho một gã điên.
-
Hắn đã đấm vào mặt tôi.
-
Này hai vị,
-
hôm nay mưa
chắc chắn sẽ lâu đó.
-
Sao không vào trong
uống chung trà?
-
Không cần.
-
Tôi uống nhiều nước rồi.
-
Cô...
-
hình như cũng không muốn
uống trà lắm ha!
-
Tội quá!
-
Vỡ hết rồi!
-
Tôi chỉ tình cờ
ngang qua thôi.
-
- Để tôi giúp.
- Cháu đến rồi à?
-
Người ấy đâu dì?
-
Cô ấy nhờ ta trông hàng giúp...
-
Cô ấy đi hơn bốn giờ rồi.
-
Đây, ta để cháu dọn vậy.
-
Sư phụ,
-
xin thầy chỉ bảo con,
-
con có phúc phận
làm lại từ đầu không.
-
Xin chỉ bảo cho con.
-
Liệu con có thể
bắt đầu lại không?
-
Đi!
-
Người chết sẽ mở mắt
vì người sống.
-
Mong mỏi quá khứ
không thể được.
-
Mong mỏi hiện tại
không thể được.
-
Mong mỏi tương lai
không thể được.
-
Tương lai sẽ thành hiện tại.
-
Hiện tại sẽ thành quá khứ.
-
Hãy đi theo lời
trái tim mách bảo,
-
và nhìn những gì trước mắt.
-
Tôi chỉ tình cờ ngang qua.
Để tôi dọn giúp cho.
-
Đừng dọn!
-
Sao vậy? Sẽ ướt đó.
-
Cứ để nó ướt.
-
Huynh tại sao
lại đến tìm muội?
-
Tôi...
-
Tôi...
-
Huynh tại sao
lại đến tìm muội?
-
Muội hỏi huynh một việc.
-
Huynh phải trả lời
trước khi mưa tạnh.
-
Muội chỉ hỏi một lần thôi.
-
Huynh đồng ý hay không?
-
Cô nói gì?
-
Huynh...
-
Huynh sẽ lấy muội chứ?
-
Nhất bái thiên địa.
-
Nhị bái phụ mẫu.
-
Vì phụ mẫu cả hai đã qua đời,
ta có thể bỏ qua bước này.
-
Phu thê giao bái.
-
Đưa tân lang tân nương
vào động phòng hoa chúc.
-
[Sáu tháng sau]
-
Cần huynh giúp không?
-
Không cần.
-
Nương tử,
-
muội thật là
biết dùng dao đó.
-
Huynh chưa từng thấy ai
cắt đậu hủ đẹp như vậy.
-
Huynh giúp muội đến ngã tư đường
mua ít xì dầu,
-
rồi ghé Đại Hữu ký lấy
năm thưng gạo được không?
-
Muội đã trả tiền rồi.
-
Huynh chỉ cần đến đó lấy thôi.
-
Huynh chưa đi sao?
-
Chỉ cần lấy năm thưng thôi.
-
Đừng thấy rẻ mà mua thêm
biết chưa.
-
Năm thưng.
Được rồi.
-
[Tiệm dầu Trần Kí]
-
Đúng là cao thủ,
một đao lấy mạng.
-
Đây là người thứ tư bị giết
trong nửa năm nay.
-
Đây là kiếm của Trần mập.
-
Không phải vết dao
mà là vết kiếm.
-
Người giết hắn là kẻ
dùng kiếm như dao.
-
Chúng dùng kiếm như dao...
-
... để che giấu thân phận.
-
Là Tế Vũ chăng?
-
Không phải.
-
Không phải kiếm pháp
của cô ta.
-
Chúng đã lấy gì rồi?
-
Tất cả văn kiện mật...
-
... và sổ ghi chép tiền nộp
của quan viên các châu ạ.
-
Có tin gì về
nửa di thể Đạt Ma không?
-
Chúng tôi vừa nhận được thư
từ Hà Nam.
-
Phái Không Động
đã cử đi hai sát thủ.
-
Tôi nghĩ họ đã biết
di thể ở đâu.
-
Họ xuất phát từ kinh thành...
-
và sẽ đến nơi
nội trong một tháng.
-
Họ sẽ gặp ai?
-
Chắc là Trương Đại Kình
của Thông bảo tiền trang* ạ.
-
* Ngân hàng liên hợp.
Chắc là Trương Đại Kình
của Thông bảo tiền trang* ạ.
-
* Ngân hàng liên hợp.
-
Bang chủ,
-
ở kinh thành chỉ có Lôi Bân.
-
Liệu hắn có đánh bại
được hai người họ không?
-
Thảo liệu một lạng ba.
-
Tiền thuê nhà ba lạng hai.
-
Giày một đôi
bảy tiền.
-
Dầu nửa lạng.
-
Đừng đọc nữa. Tháng này
chúng ta chi lố rồi.
-
Tháng sau ta phải đóng thuế
cho triều đình nữa.
-
À, suýt nữa quên mất...
-
Đây là trang phiếu nửa năm.
-
Là huynh tích lũy
từng chút một đó.
-
Cộng lại cũng được
15 lạng 7 tiền.
-
Ngày mai có thể đi lãnh.
-
Vậy mai muội sẽ
đến tiền trang để rút.
-
Giả sử huynh có
tám mươi vạn lạng,
-
huynh sẽ làm gì hả?
-
Nếu huynh có tám mươi vạn lạng thì
muội đã không ngồi đây cùng huynh rồi.
-
- Tại sao?
- Vì muội sẽ sợ huynh nghĩ rằng
muội vì tiền của huynh...
-
- ... nên mới chịu lấy huynh.
- Vậy sao!
-
[Thông bảo tiền trang]
-
Huynh đi rút tiền đây.
-
Muội đợi nha.
-
Đây là ngân lượng của anh.
-
- Đa tạ.
- Xin nhận cho.
-
Điểm huyệt hết!
-
Các vị đại vương xin đừng giận,
xin hãy nhận chút quà mọn này.
-
Khố phòng ở đâu?
-
Đại vương, linh chi này tốt lắm!
-
Đại vương ngài sẽ được
kéo dài tuổi thọ đấy!
-
Có ai ký gửi một thi hài...
-
Không... nửa thi hài không?
-
Bẩm đại vương, chúng tôi
chỉ nhận vàng bạc, không nhận thi hài ạ.
-
Tiền trang bị cướp.
-
Nhanh lên!
Báo quan nhanh lên!
-
Đừng lo. Không sao đâu!
-
Đại sư huynh, bà nương này
thật cao tay.
-
Huynh đệ chúng tôi
đến kinh thành có việc.
-
Có chút mạo phạm.
-
Nếu không có việc gì
thì xin mời đi trước.
-
Vậy thì...
-
đành đắc tội.
-
Giết đi!
-
Chạy!
-
Nhanh lên, nhanh lên,
đừng để chúng chạy thoát.
-
Đứng im!
Các ngươi định chạy đâu?
-
Bắt chúng!
-
Lùi lại! Lùi lại!
-
A Sinh, muội...
-
Được rồi.
Chúng ta ăn cơm đi.
-
Huynh không tò mò chút nào sao?
-
Có gì lớn đâu!
-
Dù cho trước đây
muội từng là đại đạo,
-
thì muội vẫn là
nương tử của huynh.
-
A! Thơm quá!
-
Hôm nay có món thịt hầm rau củ.
-
Huynh sẽ dọn bàn.
-
Ta hỏi lần cuối,
còn ai khác biết về di thể không?
-
Ta nói rồi.
-
Là phái Không Động
cho bọn ta biết...
-
... Trương Đại Kình
hiện đang giữ di thể.
-
Vì vậy mà các ngươi
giả vờ cướp tiền trang.
-
Không phải lo.
-
Qua vài ngày sẽ khỏi.
-
Ngươi nói người nữ đó
dùng tay không đấu với ngươi à?
-
Cô ta cố tình đây làm vậy.
-
Chiêu cuối cùng của ngươi
là gì?
-
Chiêu cuối cùng của ngươi
là gì?
Cô ta cố tình đây làm vậy.
-
Tấn công đi.
-
Cô ta lấy kiếm của ngươi thế này
đúng không?
-
Sao ngươi biết?
-
Nói ta nghe, ngươi bị mù thế nào?
-
Các người là nha môn nào?
-
Tại sao kéo ta ra khỏi ngục
rồi đưa ta đến đây?
-
Điều ta biết ta đã nói hết rồi.
-
Hãy gọi Trán Thanh, Lôi Bân
và Thái Hí Sư, ba người đến kinh thành.
-
Dạ.
-
Xem ta làm trò đây.
-
Một ống trúc,
-
một cái bát,
-
và một ít nước.
-
Nhìn cho kỹ nha.
-
Đi!
-
Đi đâu rồi?
Nhìn nè!
-
Nổi lên!
-
Hay!
-
Thật kỳ diệu!
-
Giờ ta sẽ biến rượu thành đá.
Trò này ta vừa mới học đấy.
-
Lão Liên, ông cũng
biến rượu thành đá được chứ?
-
Từ nhỏ ta đã biết làm trò đó rồi.
-
Tại sao ông không làm nữa?
-
Phải đó, tại sao vậy?
-
Vì hiện tại những trò ta làm...
-
... đều là thật.
-
Ông lại nói đến sợi dây thần chứ gì?
-
Sợi dây thần chỉ là
truyền thuyết thôi.
-
Làm gì có chuyện đó chứ!
-
Các người có ai thấy trò này chưa?
-
Chưa.
-
Không phải các người
luôn muốn thấy sợi dây thần sao?
-
Lên!
-
Tản!
-
Phải có kỹ năng thật sự
mới trèo lên được đấy.
-
Ngươi làm được không?
-
Ta trèo lên đây.
-
Gì đây?
-
Là giả thôi.
-
Là thảo nhân.
-
Người đâu rồi?
-
Ta có việc phải đi.
-
Khi nào chàng về?
-
Nhanh thì năm ba ngày.
-
Ta đang phơi mì trên mái nhà.
-
Sáng mai nàng
nhớ lấy xuống nhé.
-
Người ta phơi quần áo
chứ có ai phơi mì đâu.
-
Lần này nhất định là được.
-
Mì phơi khô sẽ không bị mềm,
-
dù ta có luộc bao lâu.
-
Chàng về sớm nhé.
-
Con đang chờ chàng về
nấu mì cho nó đấy.
-
Lạnh quá!
-
Nàng muốn trở về Thường Châu
đúng không?
-
Nếu lần này thuận lợi,
-
khi ta về,
-
chúng ta sẽ rời kinh thành.
-
Ta có thể
mở tiệm mì ở Thường Châu.
-
Được không?
-
Thật chứ?
-
Cô nương.
-
Qua đây!
-
Cô muốn đi đâu vậy?
-
Đến đây nào!
-
Nhanh lên!
-
Nè! Hai đứa
không được làm vậy!
-
A Tĩnh, cháu đến thật đúng lúc.
-
Đây, đem về đi.
-
Táo đỏ, đương quy, bạch chỉ
ngâm với giấm.
-
Sau mỗi kỳ kinh
thì uống một chén nhé.
-
Uống được sao dì?
-
Đây là công thức bí truyền mang tên
"con đàn cháu đống" đấy.
-
Nương tử.
-
Nương tử.
-
Muội về sớm vậy.
-
À, muội quên chút đồ.
-
Huynh hơi đói rồi.
-
Về rồi thì làm chút gì ăn đi.
-
Nương tử,
-
giày của huynh rách rồi.
-
Cởi ra đi, mai muội sẽ vá cho.
-
Gì vậy?
-
Dầu lên giá rồi.
-
Vậy dùng nến đi.
-
Là cô ta sao?
-
Mặt có thể biến đổi, nhưng
khí độ thì không thể.
-
Khí độ ư?
-
Ta chỉ nhìn thấy một bà nội trợ
đang vá giày thôi.
-
Khí độ gì chứ?
-
Ngươi nói đúng, khí độ vẫn thế.
-
Nhưng sát khí ít đi rồi.
-
Mắt ngươi tệ quá.
-
Ngươi thích hắn thật,
-
hay chỉ cần
một người đàn ông thôi?
-
Ta nghi ngờ
việc ngươi là Tế Vũ đấy.
-
Là tay nghề của Lý quỷ
đây mà.
-
Tại sao?
-
Không thích gương mặt cũ
của ngươi à?
-
Ông tại sao lại che mặt?
-
Không thích
gương mặt của ông à?
-
Ngươi đã giết Trần mập
và lấy văn kiện mật đúng không?
-
Nếu là ta,
-
người và ngươi...
cũng đã chết rồi.
-
Ngươi thật muốn
khiêu khích bọn ta sao?
-
Nghe vui hết sức.
-
Giao trả di thể Đạt Ma cho Hắc Thạch,
ta sẽ để ngươi sống.
-
Nếu dám cãi lại,
-
Trước tiên ta sẽ giết chồng ngươi,
rồi từng người ngươi quen biết,
-
và cuối cùng là ngươi.
-
Ta sẽ dùng di thể đổi lấy một thứ.
-
Đổi lấy thứ gì?
-
Ta và chồng ta.
-
Ngươi thích hắn đến thế sao?
-
Nếu ngươi giúp ta
lấy nửa di thể còn lại,
-
Ta sẽ tha cho ngươi.
-
Phái Không Động biết nó ở đâu.
-
Vài ngày nữa
họ sẽ đến kinh thành.
-
Giúp ta lấy phần còn lại, vậy
ta và ngươi không ai nợ ai.
-
Đừng hòng chạy.
-
Sẽ có người theo dõi ngươi.
-
Vết thương này
sẽ không bao giờ lành.
-
Ta cũng muốn thoái ẩn
và dưỡng thương.
-
Nhưng khi nhận được tín hiệu
từ Hắc Thạch, ta lại phải bán mạng.
-
Nè.
-
Nói thật đi,
ngươi tại sao lại bỏ đi?
-
Là vì di thể hay vì hắn?
-
Khi đã dấng thân vào con đường này
thì không có lối thoát đâu.
-
Không hối hận cũng không quay đầu.
-
Ta thích cuộc sống hiện tại.
-
Được rồi.
-
Ba ngày nữa gặp nhau ở
Nhạc Dương Lâu.
-
[Phủ Phùng quốc công]
-
Một trăm vạn lạng.
-
Hai trăm vạn lạng.
-
Ba trăm vạn lạng.
-
Ông đã nói với tôi là
không thể nào rời khỏi Hắc Thạch.
-
Tại sao lại tha cô ta?
-
Ngươi rất khí phách!
Dám chĩa kiếm sau lưng ta!
-
Không phải tự nhiên
mà bọn ta chọn ngươi.
-
Sao không đâm?
-
Giết ta đi,
-
và cả trăm vạn lạng này,
-
và cống vật từ quan viên
sẽ là của ngươi.
-
Ngươi có thể thế chỗ ta.
-
Tôi nghe nói ai có được di thể
có thể thống trị võ lâm.
-
Nếu ông có thể lãnh hội võ công
từ di thể,
-
vậy hãy dạy cho tôi.
-
Mặc y phục vào rồi đi đi.
-
Trước khi lấy được di thể,
-
đừng động thủ
với phu phụ Tằng Tĩnh.
-
Huynh thích có muội
nằm bên cạnh.
-
[Thông bảo tiền trang]
-
Tử thanh song kiếm phái Không Động
vang danh thiên hạ,
-
nhưng nhân phẩm thì không.
-
Họ từng là sư đồ,
-
nhưng giờ lại là phu phụ.
-
Thật nực cười.
-
Nếu mọi người noi theo đó,
-
thì chúng ta
cũng thành phu thê rồi.
-
Đó là Trương Đại Kình
của Thông bảo tiền trang.
-
Nghe nói hắn đang treo thưởng
100 vạn lạng để có được di thể.
-
Hắn rất giàu nhưng lại tàn tật.
-
Giờ hợi đêm nay, ta sẽ tấn công
vào đại sảnh tiền trang.
-
Hai ngươi sẽ ra tay.
-
Đừng quên mang theo
nửa di thể còn lại.
-
Ta thật không hiểu nổi,
-
tại sao một người
võ công xuất chúng,
-
tên tuổi làm chốn võ lâm khiếp sợ,
-
lại có thể lấy một tên
nghèo khổ vô dụng như vậy?
-
Mua đi, ngon lắm đó.
-
Ta theo dõi hắn đã ba ngày.
-
Hắn ngày nào cũng chải lông,
hốt phân ngựa...
-
Điều hay ho duy nhất hắn làm,
-
là hôm nay mua đá mài dao.
-
Ông chủ,
-
Tôi sẽ mua cái này.
-
Thật là người vô vọng.
-
Ngươi không muốn bỏ hắn sao?
-
Bởi vậy, ta đã giúp ngươi...
-
... giết hắn rồi.
-
Dưa ngọt quá!
-
Đậu bì đây.
-
Ông chủ, cho một cái đậu bì.
-
Quái lạ!
-
Đây là lần đầu A Tĩnh
đi chùa lạy Phật ban đêm,
-
giờ trong nhà lại xuất hiện
một bà điên.
-
Mọi người mau đến xem nè!
-
Có một bà điên ở trong nhà tôi.
-
Một bà điên khỏa thân.
-
Mọi người đến xem đi!
-
Đến rồi.
-
Ngươi đến trễ rồi.
-
Mùi gì vậy?
-
Mười vạn lượng vàng,
-
cộng với 170 ngân phiếu Thông bảo
tiền trang đổi thành 100 vạn lạng.
-
Đó là di thể Đạt Ma à?
-
Nhanh!
-
Nhanh!
-
Người mù được thấy lại.
-
Người điếc được nghe lại.
-
Và người què được mọc lại chân.
-
Chỉ cần có thể đi lại được,
-
thì trị giá cả gia tài của ta
cũng đáng!
-
Trương Đại Kình sẽ chết.
-
Không đúng.
-
Là giả!
Là giả!
-
Giết!
-
Ra tay!
-
Chạy!
-
Ngươi là ai?
-
Ta vì Hắc Thạch mà bán mạng
mấy mươi năm.
-
Giờ thân già thương tật.
-
Nếu di thể này thật sự có thể
hồi phục sức lực,
-
tại sao ta không chiếm
cho riêng mình chứ?
-
Để di thể lại.
-
Ta biết ngươi đã lâu,
-
nhưng chưa từng lĩnh giáo
kiếm pháp của ngươi.
-
Vậy hôm nay xem thế nào!
-
Hắc Thạch không bao giờ
đấu đá nhau.
-
Nhưng xem ra hôm nay
phải phá lệ rồi.
-
Thái Hí Sư,
-
Ngươi cũng phản bội ta à.
-
Ai phản bội ai chứ?
-
Tại sao bọn ta luôn phải liều mạng
vì ngươi...
-
... và cho ngươi
những thứ bọn ta có chứ?
-
Ra tay đi.
-
Chuyển Luân Vương.
-
Nếu ta và ngươi đối đầu,
-
thì chưa biết
ai là người thắng đâu.
-
Nhưng nếu ba chúng ta
chống lại ngươi,
-
thì ngươi không cách nào
thắng được đâu.
-
Ta nói,
nếu ba chúng ta hợp sức giết hắn,
-
thì Tế Vũ có thể trở về
cuộc sống bình thường.
-
Lôi Bân,
-
toàn bộ tiền cống nạp
ngươi có thể giữ.
-
Ta chỉ muốn di thể.
-
Từ giờ về sau,
-
chúng ta đường ai nấy đi.
-
Đây là nửa di thể còn lại.
-
Sau hôm nay,
-
Ta không còn quan hệ gì
với Hắc Thạch nữa.
-
Vui thật!
-
Các ngươi thực sự muốn giải tán à.
-
Ba chọi hai, kết quả vẫn vậy thôi.
-
Cho ta xem
Tích Thủy Kiếm pháp đi.
-
Ta có thể giết ngươi.
-
Ta biết.
-
Nhưng ngươi đã không giết.
-
Vì ngươi không còn là Tế Vũ nữa.
-
Trước đây ta đã nói với ngươi rồi,
-
Muốn làm trò thì cứ làm trò.
-
Muốn luyện võ thì hãy luyện võ.
-
Nhưng ngươi cứ pha trộn hai thứ.
-
Ngươi có thể sống đến giờ
đúng thật là kỳ diệu.
-
Lôi Bân!
-
Giết Trán Thanh rồi giúp ta
xử Chuyển Luân Vương đi!
-
Nhanh!
-
Dây thần!
Lên!
-
Dây thần của ngươi
thất truyền rồi.
-
Không ai trong các ngươi
đánh bại được Tế Vũ.
-
Nhưng kiếm pháp cô ta
có vài điểm yếu.
-
Khi dạy cô ta
Tích thủy kiếm pháp,
-
ta đã dạy sai 4 bốn chiêu.
-
Nhìn kỹ đây!
-
Không phải cô luôn muốn học
Tích Thủy Kiếm pháp sao?
-
A Sinh!
-
A Sinh!
-
Hãy nghe muội nói...
-
Lên ngựa rời khỏi kinh thành đi.
-
Chạy về phương Bắc
càng nhanh càng tốt.
-
Trường hợp muội không qua khỏi,
-
Mọi điều về muội...
-
... đều được chôn trong mộ phần
tại Vân Hà Tự.
-
Nương tử.
-
Xem ra lần này muội gặp phiền phức
không nhỏ rồi.
-
Ngài không cảm thấy đâu,
không đau đâu.
-
Sẽ không đau đâu!
-
Cô ta vẫn chưa chết.
-
Vợ ta là do các ngươi đả thương?
-
Thì sao?
-
Nhìn bộ dạng các ngươi,
-
xem ra hôm nay
khó giải quyết rồi!
-
Thật không thể tha sao?
-
Ta nên giết ngươi trước
hay cô ta?
-
Thật khó nói...
-
... ai là kẻ chết trước.
-
Ngươi gọi đó là kiếm sao?
-
Chỉ cần mài một chút thôi.
-
Ngươi không thấy
hơi chậm sao?
-
Không chậm.
-
Không hề chậm.
-
Được rồi,
đừng phí sức nữa.
-
Chỉ cần châm cứu...
-
thì một giây sau...
-
- ... ngươi sẽ chết không chút đau đớn.
- Ngươi chưa chết.
-
Làm sao biết có đau hay không?
-
Phi châm của ngươi
hữu dụng để đánh lén...
-
... ở nơi rộng và nhiều người.
-
Căn nhà này quá chật hẹp,
-
dùng phi châm
ta thấy không phải ý hay.
-
- Không nhận ra hai thanh kiếm này sao?
- Không thể nào!
-
Bọn ta giết ngươi rồi mà!
-
Đây là văn kiện khẩn.
-
Phải giao kịp cho
nhóm đưa thư đầu tiên,
-
nếu không ngươi
sẽ bị khiển trách đấy.
-
Các thái giám trẻ
thấy tội nghiệp ngươi,
-
nên ta mới giữ ngươi
làm người đưa tin.
-
Nếu không lão nô tài ngươi
đã chết đói rồi.
-
Tào Phong, ngươi đứng chờ ở đây.
-
Đây, chờ ở đây!
-
Chào các vị công công!
-
Chào Đường công công.
-
Vẫn còn sớm.
-
Nếu không vì Tào Phong,
-
thì tôi đã đến đây lâu rồi.
-
Tôi đang hy vong được thưởng thức
trà của Trương công công đây.
-
Chúng tôi ghen tỵ với ông quá.
-
Ai mà ngờ được, đường đường một
Chuyển Luân Vương của Hắc Thạch...
-
... lại là một thái giám cửu phẩm chứ?
-
Ngươi là ai?
-
Canh tư đêm nay,
-
ta sẽ chờ ngươi tại Hà Vân Tự.
-
Tại sao ta phải tới đó?
-
Làm sao ngươi tìm được ta?
-
Trần mập là do ngươi giết sao?
-
Làm sao ngươi có cặp kiếm đó?
-
Tào Phong, đi thôi!
-
Là kiếm của ta.
-
- Tào Phong!
- Ngươi là Trương Nhân Phượng.
-
Nhưng có biết vợ ngươi là ai không?
-
Thật là mỉa mai!
-
Nếu ngươi không tới,
-
thì cũng đừng mong
thấy lại di thể Đạt Ma.
-
- Ngươi nói gì?
- Tào Phong! Ngươi điếc hả?
-
Ta bảo ngươi đi,
ngươi còn đứng đó sao.
-
Canh tư đêm nay ta sẽ chờ ngươi
tại Vân Hà Tự.
-
- Ngươi!
- Tào Phong, ngươi thật lì lợm.
-
Dám giả điếc...
-
Ta đã cho cô ta dùng thuốc.
-
Cô ta mất quá nhiều máu.
-
Hãy để cô ấy nghỉ ngơi.
-
Tôi phải đến Hà Vân Tự.
-
Nếu tôi không quay lại,
-
đừng cho cô ấy biết
tôi là ai.
-
Cậu không cảm thấy
đây là duyên phận sao?
-
Cậu vẫn không nhận ra sao?
-
Chỉ là một nhát kiếm nhỏ.
-
Đả thông kinh mạch sẽ không sao.
-
Không để lại sẹo đâu.
-
Lúc dạy tôi kiếm pháp,
ông có giấu giếm gì không?
-
Ta không thể làm vậy với cô.
-
Ông...
-
Ta đây.
-
Ông... là thái giám.
-
Chỉ bây giờ thôi.
-
Ta đã chiếm được di thể Đạt Ma.
-
Vài ngày nữa thôi,
-
ta sẽ trở thành
một nam nhân thật sự.
-
Ông không phải đàn ông.
-
Ta sẽ.
-
Khi Đạt Ma đến Trung Nguyên,
-
để vào cung điện...
-
ngài đã tịnh thân.
-
Nhưng di thể cho thấy...
-
rằng Đạt Ma
không phải là thái giám,
-
mà là một nam nhân.
-
Tại sao?
-
Đây là nội công thần bí của Đạt Ma.
-
Ta biết rồi.
-
Từ chỗ giao nhau của huyết mạch...
-
chính là huyệt vị
vận hành nội công của Đạt ma.
-
thứ tự vận chuyển hơi thở...
-
... những đường khí chính của cơ thể.
-
Ngài có thể tái sinh lại
các cơ quan,
-
dù nó đã bị cắt bỏ.
-
Mười hai tuổi ta đã
tịnh thân nhập cung.
-
50 năm qua,
-
ta chỉ là một thái giám cửu phẩm.
-
Ta hận thái giám!
-
Ta hận giọng nói của ta!
-
Ta hận mình không thể mọc râu!
-
Ta hận...
-
Ta phải che giấu
võ công của mình.
-
Một khi đã thấu hiểu bí mật
di thể Đạt Ma...
-
... và phục hồi bản thân,
chúng ta có thể rút khỏi giang hồ.
-
Chúng ta có thể tiêu diêu tự tại.
-
Chỉ có hai ta thôi.
-
Ngươi nghĩ nó sẽ mọc lại thật sao?
-
Tất cả chúng ta đấu đá nhau
giành giật di thể,
-
và khi có được rồi,
thì hóa ra lại là trò cười.
-
Ông biết tại sao
tôi giết chồng mình không?
-
Vì hắn cũng như ông.
-
Bất lực.
-
Không, ông không bất lực.
-
Mà là không có.
-
Đây là phần của tôi.
-
Tôi không lấy thêm gì đâu.
-
Ông!
-
Duyên phận thật gian nan!
-
Làm người thật gian nan!
-
Trước đây
ngươi đã chết một lần.
-
Lần này...
Trước đây
ngươi đã chết một lần.
-
Trước đây
ngươi đã chết một lần.
-
... chết thêm lần nữa
cũng không khó lắm đâu.
Trước đây
ngươi đã chết một lần.
-
Trước đây
ngươi đã chết một lần.
-
Tên cô không phải Tằng Tĩnh.
-
Và tên tôi không phải
Giang A Sinh.
-
Tên thật của tôi là
Trương Nhân Phượng.
-
Phụ thân tôi trước đây
là thủ phụ Trương Hải Đoan.
-
Gia đình tôi đã chết.
-
Họ đã chết dưới tay cô
và Hắc Thạch.
-
Hầu hết người ta không thể sống sót
với vết thương thế này ở ngực,
-
nhưng ngũ tạng của cậu
lại đảo ngược.
-
Hầu hết tim người nằm bên trái,
nhưng của cậu lại nằm bên phải.
-
Đại phu,
-
có thể cho tôi
gương mặt khác không?
-
Lý đại phu đã phẫu thuật cho tôi.
-
Cũng chính ông ấy cho tôi biết...
-
sau khi phẫu thuật
cô đã đến Nam Kinh ẩn thân.
-
Cậu muốn thuê phòng à?
-
Cao danh quý tánh của cậu là?
-
Giang A Sinh.
tôi tên Giang A Sinh.
-
Thế là tôi đổi tên thành Giang A Sinh...
-
... và đến Nam Kinh tìm cô.
-
Ngày nào tôi cũng có thể giết cô.
-
Tuy nhiên,
để dụ Hắc Thạch các người sa lưới...
-
... nên tôi đã chờ
cho đến hôm nay.
-
Quay lại nhìn tôi đi.
-
Từ đầu đến cuối
huynh đều biết hết.
-
A Sinh.
-
Trước khi giết muội,
-
muội muốn hỏi huynh một việc.
-
Huynh có từng yêu muội
hay không?
-
Không đời nào!
-
Tôi không có chút tình ý gì
với cô hết!
-
Cô giết tôi, tôi cũng không để tâm.
-
Nhưng cô đã giết phụ thân tôi!
-
Tôi không thể nào
tha thứ cho cô.
-
Đi đi!
-
Nếu phụ thân biết tôi giết nữ nhi,
-
ông sẽ không bao giờ
tha thứ cho tôi đâu.
-
Tôi không muốn gặp lại cô nữa.
-
Cô đi đi.
-
Tốt lắm!
-
Biết vì sao ta chôn cô
dưới cầu không?
-
Ta rất là thích cô.
-
Như vậy, mỗi khi ta đi qua cầu...
-
... ta có thể thấy cô rồi.
-
Nhắm mắt lại.
Tốt, nhắm mắt lại.
-
Mọi việc sẽ sớm kết thúc thôi.
-
Cô muốn đi đâu hả?
-
Quay lại, quay lại.
-
Quay lại đây!
-
Hai chúng ta...
-
... vẫn chưa xong đâu.
-
Ngã Phật từ bi.
-
Xin che chở cho
Giang A Sinh chồng con...
-
... để huynh ấy sống lâu trăm tuổi.
-
Âm phủ 10 cung điện
Diêm la thập điện.
-
Diêm la thập điện.
-
Diêm la thập điện.
-
Chuyển Luân Vương ở điện thứ mười âm u.
Đệ thập điện Chuyển Luân Vương
độc cư u minh ốc.
-
Đệ thập điện Chuyển Luân Vương
độc cư u minh ốc.
-
Thẩm phán cô hồn dã quỷ,
-
quyết định tuổi thọ con người.
hạch định nam nữ thọ yểu.
-
hạch định nam nữ thọ yểu.
-
hạch định nam nữ thọ yểu.
-
Phân chia người giàu người nghèo,
Khu phân phú quí bần tiện,
-
Khu phân phú quí bần tiện,
-
Phân chia người giàu người nghèo,
-
và đưa linh hồn
đầu thai chuyển kiếp.
phát vãng luân hồi đầu sinh.
-
phát vãng luân hồi đầu sinh.
-
và đưa linh hồn
đầu thai chuyển kiếp.
-
Trước khi chết, Lục Trúc nói với ta...
-
Võ công Đạt Ma nổi tiếng xưa nay...
-
... là nhờ trau dồi Phật học.
-
Mà tim ngươi thì chứa đầy bạo lực,
-
nên dù có học được
cách thi triển công lực...
-
... thì có ích gì chứ?
-
Cả đời này,
-
ngươi mãi mãi làm thái giám
mà thôi.
-
Ngươi có thể bắt đầu lại,
-
sao ta thì không được?
-
Ta chỉ muốn làm
một nam nhân đích sự.
-
Đòi hỏi như vậy quá đáng lắm sao?
-
Từ đầu...
-
... ta đã dạy ngươi Tích thủy kiếm.
-
Nhưng ngươi đã học không đúng.
-
Ngươi vẫn còn thiếu bốn chiêu.
Hôm nay, ta sẽ dạy lại cho ngươi.
-
Cô còn bốn chiêu kiếm pháp
chưa học trọn vẹn.
-
Ta lo một ngày nào đó,
cô sẽ gặp cao nhân đích thực.
-
Bốn chiêu ấy có thể đánh bại
Tích Thủy Kiếm pháp của cô.
-
Cô nhất định sẽ chết.
-
Hãy để muội
cắt đứt nghiệp chướng này.
-
Tàn chuyết vu xảo.
-
Tàn chuyết vu xảo.
-
Dụng hối nhi minh.
-
Dụng hối nhi minh.
-
Ngụ thanh vu trọc.
-
Dĩ khuất vị thân.
-
Sao đột nhiên ngươi có thể
chém được ta mười một kiến vậy?
-
Ta nguyện hóa thân thạch kiều...
-
... thụ ngũ bách niên phong xuy,
-
nhật sái,
-
vũ đả.
-
A Sinh,
-
đây là quy tức đan.
-
Nội trong vài giờ,
-
tim sẽ ngừng đập, huynh sẽ ngừng thở
và như người đã chết.
-
Khi Chuyển Luân Vương thấy huynh,
hắn sẽ nghĩ huynh đã chết.
-
Thù giết cha huynh
muội nhất định trả được.
-
Muội đã đổi toàn bộ tiền
thành vàng...
-
... và lát nó trên sàn nhà chúng ta.
-
Sau khi muội chết,
-
huynh hãy đem vàng
rời khỏi kinh thành,
-
lấy vợ, sinh con,
yêu thương cô ấy.
-
Tim huynh không thể ngừng đập.
-
Đi thôi,
-
chúng ta về nhà thôi.
-
Về nhà rồi, huynh hãy
viết thư từ muội đi.
-
Muội nói ngớ ngẩn gì vậy?
-
Những ngày sau này của chúng ta
còn dài lắm.
-
http://www.youtube.com/AsianMovieHD
Hân hạnh giới thiệu bộ phim
KIẾM VŨ
THỜI ĐẠI SÁT THỦ
*****
�