-
Hãy nghĩ về điện thoại hay laptop của bạn.
-
Họ biết mọi thứ về nó.
-
Từng con chip trong đó,
từng nơi sản xuất.
-
Và rồi...
-
bạn không biết gì nữa.
-
Ta có rác thải điện tử vì
đồ vật không còn hữu dụng nữa
-
nên ta vứt chúng đi.
-
Vấn đề càng trầm trọng hơn khi
-
chính việc thiết kế và chế tạo chúng
-
gây khó khăn cho việc rã chúng ra,
-
lọc lấy nguyên liệu hữu dụng
-
và tái sử dụng.
-
♪ Ống nối khung ♪
-
♪ Khung nối... ♪
-
Tôi nghe nói có khoảng hơn
4.000 người làm việc tại đây.
-
Tôi đã làm việc ở đây khoảng 15 năm.
-
Chúng tôi thấy đa số họ
-
có mức cao kim loại nặng trong máu.
-
Tôi nghĩ không chỉ có châu Phi
-
đang phải đối mặt với vấn nạn rác điện tử
-
vì thiết bị điện và điện tử
là một phần cuộc sống thường nhật.
-
Ta không thể cung cấp
cho 7, 8, 9 tỷ người
-
những sản phẩm sẽ ở lại
trên hành tinh này trong tương lai
-
nếu chúng ta vứt gần như tất cả chúng
-
sau khi dùng khoảng hai hay ba năm.
-
[Khi các thiết bị trong đời sống
ngày càng dễ mua
-
và vòng thay thế ngày càng ngắn hơn,
đồ "cũ" ngày càng chất chồng]
-
Tất cả màn hình và laptop ta vứt đi,
cùng với lò vi sóng và tủ lạnh cũ,
-
đang dần trở thành những núi
rác thải điện tử.
-
Trong một năm, ta tạo ra 44,7 triệu tấn
rác thải điện tử
-
tương đương 4.500 tháp Eiffel.
-
Trước khi máy tính chạy chậm và
điện thoại có vài vết xước,
-
chúng tiếp tục cất giữ giá trị
-
nhiều trong số chúng ẩn mình trong
số lượng nhỏ kim loại quý như vàng hay bạc
-
mà gộp lại ước tính lên tới 55 tỷ euro
nguyên liệu thô trong năm 2016.
-
Vậy tại sao chỉ có 20% rác điện tử
được thu thập và tái chế?
-
Chắc chắn ta đang khái quát hóa
nếu nghĩ tới rác điện tử,
-
sẽ khác nếu đó là
một màn hình CRT cũ,
-
hay một chiếc điện thoại thông minh
hiện đại hợp thời.
-
Nhưng chắc chắn có rất nhiều giá trị
ta có thể thu lại từ rác điện tử.
-
Đó nên là một động lực để tái chế.
-
Tôi là giáo sư ở MIT,
-
tôi điều hành phòng thí nghiệm
có tên Senseable City
-
và một văn phòng thiết kế
tên là Carlo Ratii Associati.
-
Chúng tôi bắt đầu nghiên cứu vấn đề này
với dự án Trash-Track.
-
Cách đây vài năm và chúng tôi
làm việc với thành phố Seattle
-
và gắn nhiều thẻ điện tử lên rác,
-
để theo dõi rác.
-
Chúng tôi lần theo vỏ chuối,
-
màn hình CRT, máy tính,
hộp mực in và vân vân.
-
còn sau đó chúng tôi không thể
lần theo được nữa.
-
Khi rác điện tử đến biên giới Mỹ,
chúng đi xuống nam vào Mexico
-
hay chu du tới châu Phi, Ấn Độ
hoặc châu Á.
-
Ngày đầu tiên đến đây tôi đã bị sốc.
-
Bạn thấy loại công việc
mọi người đang làm.
-
Họ tiếp xúc với quá nhiều thứ
-
Tên tôi là Bennett Nana Akuffo
-
Tôi là quản lý dự án Green Advocacy Ghana
-
Những cậu bé ở đây thường đi với các xe tải
-
họ đến từng nhà
-
nếu họ đến nhà tôi
-
họ chắc chắn sẽ mua 1 cái tủ lạnh từ tôi
-
sau đó, họ sẽ mang chúng đến đây
-
cắt chúng thành các mảnh
-
lấy nhôm từ vỏ
-
họ lấy đồng từ động cơ tìm trong tủ lạnh
-
Thì, việc họ làm là cắt nó với búa và đẽo
-
sau đó, với những đoạn cáp tìm bên trong
-
họ đốt chúng để lấy đồng
-
sau đó, việc xảy ra ở Styrofoam
-
là nó sử dụng 1 loại nhiên liệu
-
do đ, nếu họ cần xử lý các loại kim loại
-
họ sẽ thêm styrofoam và đốt
-
mặt đất, chúng ta đều biết bị ô nhiễm nặng
-
và mức chì, cátmi và asen trong đất tiếp tục tăng
-
chúng tôi tiến hành 1 khảo sát sức khỏe mọi người ở đây
-
chúng tôi phát hiện rằng hầu hết họ
-
có mức kim loại nặng rất cao trong máu
-
kinh loại nặng dẫn đến ung thư
-
và các bệnh khác
-
bạn biết đấy, toàn bộ nơi này như 1 khu vực thương mại
-
bạn có những người bạn nước, đò uống
-
những người khác làm việc
-
số khác đi loanh quay nhặt nhạnh dưới đất
-
vì vậy, tự nó là 1 cộng đồng
-
Tôi nghe nói có hơn 4000 người đang làm việc ở đây
-
và hầu hết họ dành cả ngày ở đây
-
Hầu hết họ sẽ tiếp xúc
-
Hầu hết mọi người thấy Agbogbloshie như là 1 bãi phế thải
-
Nhưng là một dịch vụ mà họ đang kết xuất
cho những người Ghana bình thường
-
Đúng, nó tồi tệ
-
nhưng là dịch vụ chúng tôi cần
-
Nếu Agbogbloshie không tồn tại
-
điều gì sẽ xảy ra với phương tiện cũ
-
tủ lạnh,set tv cũ,tất cả những thứ đó
-
chúng tôi luôn có 1 nhiệm vụ ở IDEO
-
cố gắng để kết nối mọi người với công nghệ
-
qua thiết kế
-
Tôi là Tim Brown
-
và là CEO của công ty thiết kế IDEO
-
Trở về những ngày chúng tôi khởi đầu
-
chúng tôi sản xuất những thứ như con chuột đầu tiên cho máy tính Macintosh nguyên bản
-
cà laptop đầu tiên, máy khử rung tim tự động đầu tiên
-
Sự phức tạp của hệ thống
-
hỗ trợ những sản phẩm và dịch vụ này
-
bây giờ chúng tôi hiểu rằng điều đó hơn
-
chính là lý do chúng tôi quan tâm đến những thứ như kinh tế tuần hoàn
-
và nhu cầu nghĩ về những sản phẩm
-
ko chỉ quan vòng đời sử dụng
-
mà còn những gì xảy ra sau đó
-
Tôi là Vincent Biruta
-
và tôi là bộ trưởng bộ tài nguyên của Cộng hòa Rwanda
-
chúng tôi đang đối mặt với 10 000 tấn rác công nghệ mỗi năm
-
và chúng tôi quyết định đặt
-
1 nhà máy loại bỏ và tái chế rác điện tử
-
cái có sức chứa để xử lý
-
với 10 000 tấn mỗi năm
-
Ngày nay ở Rwanda, nhà máy thứ hai
-
làm nhiệm vụ tân trang máy tính
-
tân trang 400 máy tính
-
những cái được cung cấp cho các trường học
-
chúng tôi đang gửi các linh kiện nhựa đến những công ty tái chế nhựa
-
những linh kiện kim loại đến các nhà máy thép
-
nhưng chúng tôi đang lên kế hoạch cho giai đoạn 2
-
tái tạo những kinh loại có giá trị
-
những phần của những thiết bị công nghệ
-
với sự giúp đỡ của Pure Earth, NGO tại Mỹ
-
chúng tôi quyết định tìm cách loại bỏ việc đốt
-
1 cách chiết xuất đồng
-
Chúng tôi thiết lập trang web thử nghiệm này với dây rút
-
và bạn có thể thấy những lỗ này là nơi bạn cắm cáp
-
và đây là những kích thước của cáp
chúng ta có thể tái chế.
-
và với vài giây, nó đã xong
-
và, nhựa ở 1 đầu
-
kim loại ở đầu còn lại
-
khi bạn mang cáp đến đây
-
là đồng hoặc nhôm sạch,
cái nặng hơn
-
do đó các cậu bé sẽ có thêm tiền
-
do thiết kế,
và các giải pháp là một vấn đề thiết kế
-
nếu chúng ta nghiêm túc về nền kinh tế tuần hoàn
-
chúng ta sẽ muốn kết thúc vòng lặp
-
tạo nên những quan niệm mới về nguồn cung
-
chúng ta không cần nhiều thiết bị
-
có 1 số phần cấu thành tuổi thọ lâu đời
-
và khi chúng ta vứt xử lý chúng
-
chúng tôi đảm bảo rằng chúng tôi đã xử lý chúng
nơi có cơ sở
-
chúng ta vẫn còn yêu ý tưởng
-
về những sản phẩm đẹp chúng ta muôn sở hữu
-
nhưng có lẽ đó ko phải hình mẫu đúng cho tương lai
-
có thể là ta không nên mua tất cả sản phẩm
-
mà chúng ta nên mang chúng đến bảo hành
-
để nhà sản xuất có lý do thực sự để thu hồi chúng
-
chúng ta sẽ sẽ khá sáng tạo trong vài năm tới
-
để giải quyết những vấn đề này
-
Phụ để bởi Lil_ly