< Return to Video

Tại sao kiến trúc đỉnh cao cần có khả năng kể chuyện

  • 0:01 - 0:03
    Trong gần một thế kỷ qua,
  • 0:03 - 0:06
    kiến trúc đã chịu sự chi phối của
    một học thuyết nổi tiếng.
  • 0:06 - 0:10
    "Hình dạng theo chức năng" trở thành
    tuyên ngôn đầy tham vọng thời hiện đại
  • 0:10 - 0:12
    và là sợi dây trói tai hại,
  • 0:12 - 0:15
    bởi lẽ điều này giải phóng kiến trúc
    khỏi chức năng trang trí,
  • 0:15 - 0:20
    song lại trói buộc kiến trúc vào
    mục đích quá thực dụng và hạn chế.
  • 0:20 - 0:23
    Tất nhiên, kiến trúc phải hữu dụng,
  • 0:23 - 0:27
    nhưng tôi muốn ghi nhớ một biến thể
    từ cụm từ này của Bernard Tschumi,
  • 0:27 - 0:30
    và tôi muốn đưa ra một
    giá trị hoàn toàn khác.
  • 0:31 - 0:34
    Nếu hình dạng gắn liền
    với tưởng tượng
  • 0:34 - 0:38
    thì kiến trúc và các công trình
    chứa đựng những câu chuyện --
  • 0:38 - 0:40
    câu chuyện về những người đang sống,
  • 0:40 - 0:43
    và làm việc ở đó.
  • 0:43 - 0:47
    Chúng ta có thể hình dung
    trải nghiệm từ các công trình.
  • 0:48 - 0:51
    Theo đó, tôi quan tâm
    đến khía cạnh viễn tưởng
  • 0:51 - 0:54
    không phải những điều vô lý
    mà là những điều có thực,
  • 0:54 - 0:56
    là ý nghĩa thực tế của kiến trúc
  • 0:56 - 0:59
    đối với những người gắn bó với nó.
  • 0:59 - 1:03
    Những công trình của chúng tôi là
    nguyên mẫu, ý tưởng về tạo sự khác biệt
  • 1:03 - 1:07
    cho không gian sống hay làm việc,
  • 1:07 - 1:11
    và tạo hình cho không gian văn hóa
    và truyền thông thời nay.
  • 1:11 - 1:13
    Công trình của chúng tôi là thật,
    đang được thi công.
  • 1:13 - 1:16
    Đó là sự hòa quyện rõ nét
    của thực tại hữu hình
  • 1:16 - 1:20
    và những ý tưởng.
  • 1:20 - 1:24
    Kiến trúc với tôi là kết cấu tổ chức.
  • 1:24 - 1:28
    Điều cốt lõi là tư duy kết cấu,
    giống như một hệ thống:
  • 1:28 - 1:31
    Làm sao để sắp xếp
    mọi vật một cách vừa hữu dụng
  • 1:31 - 1:34
    vừa đem đến nhiều trải nghiệm?
  • 1:34 - 1:37
    Làm sao để tạo nên
    những công trình diễn tả lại
  • 1:37 - 1:39
    những mối quan hệ
    và câu chuyện ở nơi ấy?
  • 1:40 - 1:41
    Và làm sao để những
  • 1:41 - 1:44
    câu chuyện tưởng tượng
    về người dân ở đó
  • 1:44 - 1:46
    phác họa nên kiến trúc,
  • 1:46 - 1:49
    đồng thời, kiến trúc
    cũng tái hiện lại chúng?
  • 1:50 - 1:52
    Từ đó thuật ngữ thứ hai ra đời,
  • 1:52 - 1:55
    tôi gọi là "con lai biết kể chuyện"
  • 1:55 - 1:57
    những kết cấu tái hiện
    cùng lúc nhiều câu chuyện
  • 1:57 - 2:00
    gắn các công trình
    trong suốt quá trình xây dựng.
  • 2:01 - 2:06
    Vì vậy ta có thể coi kiến trúc như
    những hệ thống quan hệ phức tạp,
  • 2:06 - 2:08
    theo phương diện lập trình
    và công năng
  • 2:09 - 2:13
    cũng như trải nghiệm,
    cảm xúc và văn hóa xã hội.
  • 2:15 - 2:18
    Đây là trụ sở
    hãng truyền thông quốc gia Trung Hoa
  • 2:18 - 2:21
    do tôi cùng Rem Koolhaas
    thiết kế ở OMA
  • 2:21 - 2:26
    Lần đầu đến Bắc Kinh năm 2002,
    chúng tôi được các nhà quy hoạch
  • 2:26 - 2:28
    cho xem ảnh một rừng cỡ
    vài trăm tòa nhà
  • 2:28 - 2:30
    mọc lên ở khu trung tâm thương mại,
  • 2:30 - 2:33
    nhưng khi ấy thực ra
    chỉ có thưa thớt một vài tòa.
  • 2:33 - 2:37
    Chúng tôi buộc phải thiết kế
    khi gần như chẳng có thông tin gì,
  • 2:37 - 2:40
    trừ một việc: phải thẳng.
  • 2:40 - 2:45
    Nhà cao tầng thì phải thẳng --
    đây là một kết cấu phân cấp sâu sắc,
  • 2:45 - 2:48
    đỉnh luôn là tốt nhất,
    và đáy thì tệ nhất
  • 2:48 - 2:51
    và có vẻ như càng cao thì càng tốt.
  • 2:52 - 2:53
    Và chúng tôi tự hỏi,
  • 2:53 - 2:56
    liệu một tòa nhà có thể mang
    giá trị hoàn toàn khác?
  • 2:56 - 3:00
    Liệu nó có thể bác bỏ sự phân cấp này,
    và trở thành một hệ thống
  • 3:00 - 3:03
    mang tính kết nối nhiều hơn cô lập
    hay không?
  • 3:03 - 3:06
    Vì vậy chúng tôi
    lấy chiếc kim này và bẻ cong lại,
  • 3:06 - 3:09
    thành một vòng tròn
    các hoạt động liên kết với nhau.
  • 3:10 - 3:13
    Chúng tôi muốn đưa tất cả các yếu tố
    sản xuất truyền hình
  • 3:13 - 3:17
    vào một cấu trúc đơn nhất: tin tức,
    sản xuất chương trình, phát sóng,
  • 3:17 - 3:19
    nghiên cứu và đào tạo, hành chính --
  • 3:19 - 3:23
    tất cả thành một chuỗi các hoạt động
    liên kết với nhau
  • 3:23 - 3:27
    nơi mọi người gặp gỡ trong quá trình
    trao đổi và hợp tác.
  • 3:28 - 3:30
    Tôi vô cùng tâm đắc với hình ảnh này.
  • 3:30 - 3:33
    Nó gợi nhớ về tiết học môn sinh,
    nếu bạn còn nhớ cơ thể con người
  • 3:33 - 3:36
    với lục phủ ngũ tạng và hệ tuần hoàn,
    như hồi học ở trường.
  • 3:36 - 3:40
    Và bạn chợt liên tưởng đến kiến trúc,
    không phải như vật chất được tạo ra,
  • 3:40 - 3:42
    mà như một sinh vật, một thực thể sống.
  • 3:42 - 3:45
    Và nếu bạn bắt đầu mổ xẻ sinh vật này,
  • 3:45 - 3:50
    bạn có thể nhận thấy một chuỗi
    các nhóm kỹ thuật chủ đạo --
  • 3:50 - 3:52
    sản xuất chương trình,
    trung tâm phát sóng và tin tức.
  • 3:53 - 3:56
    Các nhóm này được lồng ghép
    với các nhóm xã hội:
  • 3:56 - 3:59
    phòng họp, căng tin, khu tán gẫu --
  • 3:59 - 4:03
    không gian thân mật để mọi người
    gặp gỡ và trao đổi.
  • 4:03 - 4:07
    Vậy kết cấu tổ chức
    của tòa nhà này là con lai
  • 4:08 - 4:10
    giữa kỹ thuật và xã hội,
  • 4:10 - 4:12
    con người và sự biểu đạt.
  • 4:12 - 4:16
    Và tất nhiên, chúng tôi đã dùng
    vòng tròn của tòa nhà như một hệ tuần hoàn
  • 4:16 - 4:20
    xâu chuỗi mọi thứ với nhau,
    để khách đến thăm cũng như nhân viên
  • 4:20 - 4:25
    được trải nghiệm mọi công năng khác biệt
    trong một thực thể tuyệt vời.
  • 4:25 - 4:28
    Với 473.000m2,
  • 4:28 - 4:31
    đây là một trong những tòa nhà
    lớn nhất thế giới cho đến nay.
  • 4:31 - 4:34
    Hiện chứa trên 10.000 người,
  • 4:34 - 4:38
    và dĩ nhiên, quy mô này vượt quá
    tầm hiểu biết
  • 4:38 - 4:40
    về nhiều yếu tố cũng như quy mô
    về kiến trúc truyền thống.
  • 4:40 - 4:42
    Vì vậy chúng tôi tạm dừng
  • 4:42 - 4:46
    và ngồi lại và cắt 10.000 que nhỏ
    rồi dán lại thành mô hình,
  • 4:46 - 4:50
    đơn giản là để buộc mình phải đối diện
    với ý nghĩa của con số đó trong thực tế.
  • 4:50 - 4:53
    Nhưng tất nhiên đó không chỉ là con số,
  • 4:53 - 4:58
    mà là con người, là cộng đồng
    cư trú trong tòa nhà,
  • 4:58 - 5:02
    và để hiểu được điều này,
    đồng thời phác thảo cho kiến trúc này,
  • 5:02 - 5:05
    chúng tôi đã tạo ra năm nhân vật,
    nhân vật giả định,
  • 5:05 - 5:10
    rồi theo sát họ trong cuộc sống
    thường ngày tại tòa nhà,
  • 5:10 - 5:13
    hình dung họ sẽ gặp gỡ ở đâu
    sẽ trải nghiệm điều gì.
  • 5:13 - 5:15
    Đó là một cách phác thảo
    và thiết kế tòa nhà, tất nhiên,
  • 5:16 - 5:18
    cũng là để nói lên
    trải nghiệm của chính nó.
  • 5:18 - 5:21
    Đây là một phần của triển lãm
    với Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại
  • 5:21 - 5:24
    ở New York và Bắc Kinh.
  • 5:25 - 5:27
    Đây là phòng điều khiển phát sóng chính,
  • 5:27 - 5:29
    nơi trang bị kỹ thuật "khủng" đến mức
  • 5:29 - 5:32
    có thể phát sóng cùng lúc hơn 200 kênh.
  • 5:34 - 5:37
    Và đây là hình ảnh của tòa nhà
    tại Bắc Kinh ngày nay.
  • 5:38 - 5:41
    Đợt truyền hình trực tiếp đầu tiên
    là Thế vận hội London 2012.
  • 5:41 - 5:45
    sau khi đã hoàn thiện ngoại thất
    cho Thế vận hội Bắc Kinh.
  • 5:46 - 5:50
    Và bạn có thể nhìn thấy tại đỉnh
    của mút chìa đỡ bao lơn cao 75m này,
  • 5:50 - 5:52
    ba vòng tròn nhỏ kia.
  • 5:52 - 5:55
    Đó chính là một phần của vành đai
    công cộng đi xuyên qua tòa nhà.
  • 5:55 - 5:58
    Đó là một ô kính bạn có thể đứng lên trên
  • 5:58 - 6:02
    và ngắm nhìn thành phố
    chuyển động chậm lại dưới chân.
  • 6:04 - 6:07
    Tòa nhà đã trở thành một phần
    của đời sống thường nhật ở Bắc Kinh.
  • 6:07 - 6:08
    Ở ngay đó.
  • 6:08 - 6:11
    Tòa nhà cũng là cảnh nền
    được ưa chuộng
  • 6:11 - 6:13
    để chụp ảnh cưới.
  • 6:13 - 6:16
    (Tiếng cười)
  • 6:19 - 6:22
    Nhưng khoảnh khắc quan trọng nhất
    của tòa nhà chắc vẫn là đây.
  • 6:22 - 6:24
    "That's Beijing" giống như tờ "Time Out,"
  • 6:24 - 6:29
    là tạp chí đưa tin các sự kiện
    diễn ra trong thành phố hàng tuần,
  • 6:29 - 6:33
    và bạn bỗng thấy tòa nhà không còn
    được minh họa như một vật thể,
  • 6:33 - 6:35
    mà là một diễn viên thành phố,
  • 6:35 - 6:41
    như một trong những nhân vật
    điển hình cho cuộc sống chốn đô thành.
  • 6:41 - 6:46
    Và thế là kiến trúc bỗng khoác lên mình
    phẩm cách của một dân chơi,
  • 6:46 - 6:50
    của một điều gì đó viết nên
    và biểu đạt những câu chuyện.
  • 6:51 - 6:55
    Và tôi cho rằng đó có thể là
    một trong những ý nghĩa chính của nó.
  • 6:55 - 6:56
    mà tôi đặt niềm tin vào.
  • 6:56 - 6:59
    Nhưng vẫn còn
    một câu chuyện khác về tòa nhà này.
  • 6:59 - 7:02
    Đó là câu chuyện về những người
    đã làm nên tòa nhà --
  • 7:02 - 7:05
    400 kỹ sư và kiến trúc sư
    tôi đã hướng dẫn
  • 7:05 - 7:07
    trong hơn gần một thập kỷ

  • 7:07 - 7:10
    hợp tác cùng nhau thiết kế tòa nhà này,
  • 7:10 - 7:12
    hình dung ra viễn cảnh thực tế
  • 7:12 - 7:15
    và cuối cùng là thi công tại Trung Quốc.
  • 7:18 - 7:22
    Đây là một dự án phát triển nhà ở
    tại Singapore, quy mô lớn.
  • 7:23 - 7:27
    Coi Singapore như hầu hết các nước châu Á
    và nhiều nước trên thế giới,
  • 7:27 - 7:30
    thì tất nhiên, nơi đây toàn là tòa tháp,
  • 7:30 - 7:35
    một kiểu mẫu
    cô lập nhiều hơn là kết nối,
  • 7:35 - 7:38
    và tôi muốn hỏi rằng,
    ta có thể nghĩ gì về cuộc sống,
  • 7:38 - 7:42
    không chỉ theo khía cạnh riêng tư
    và cá tính của bản thân
  • 7:42 - 7:43
    và căn hộ của mình,
  • 7:43 - 7:46
    mà theo khía cạnh tập thể?
  • 7:46 - 7:50
    Làm sao chúng ta nghĩ được về việc tạo ra
    một môi trường cộng đồng
  • 7:50 - 7:53
    mà ở đó chia sẻ cũng tuyệt vời
    như việc có riêng cho mình?
  • 7:55 - 7:59
    Câu trả lời điển hình cho câu hỏi đó --
    chúng tôi phải thiết kế 1.040 căn hộ --
  • 7:59 - 8:01
    sẽ trông như thế này:
  • 8:01 - 8:04
    tối đa 24 tầng theo quy định
    của cơ quan quy hoạch,
  • 8:04 - 8:08
    12 tháp trơ trọi
    và thừa không gian ở giữa --
  • 8:08 - 8:10
    một hệ thống rất chặt chẽ mà,
    mặc dù tòa tháp cô lập bạn,
  • 8:10 - 8:14
    bạn cũng chẳng cảm thấy riêng tư,
    bởi bạn quá gần kề các tháp khác,
  • 8:14 - 8:17
    khiến bạn hoài nghi
    về các giá trị của tòa tháp này.
  • 8:18 - 8:23
    Vì vậy tôi đã đề xuất xoay nghiêng
    các tòa tháp này, chuyển dọc thành ngang
  • 8:23 - 8:25
    và xếp chúng chồng lên nhau,
  • 8:25 - 8:27
    và nhìn từ bên ngoài
    thì có vẻ hơi ngẫu nhiên,
  • 8:27 - 8:30
    nếu bạn nhìn từ trên trực thăng xuống,
  • 8:30 - 8:35
    bạn có thể thấy kết cấu tổ chức
    theo hình lưới lục giác,
  • 8:35 - 8:38
    gồm những khối nằm ngang
    được chồng lên nhau
  • 8:39 - 8:44
    để tạo các khoảng sân rộng ngoài trời --
    không gian tâm điểm cho cộng đồng.
  • 8:44 - 8:47
    được lập trình với đa dạng tiện nghi
    và công năng.
  • 8:48 - 8:51
    Và bạn thấy những sân chơi này
    không phải là không gian được bọc kín.
  • 8:51 - 8:54
    Đó là không gian mở, xuyên thấu;
    chúng nối liền nhau.
  • 8:54 - 8:56
    Chúng tôi gọi dự án là "Đan xen,"
  • 8:56 - 8:59
    hàm ý rằng chúng tôi đan xen và kết nối
  • 8:59 - 9:02
    những con người cũng như không gian vậy.
  • 9:03 - 9:05
    Giá trị cụ thể của tất cả những thứ
    chúng tôi thiết kế
  • 9:05 - 9:09
    là sự sinh động hóa không gian
    và mở ra không gian cho cư dân.
  • 9:09 - 9:11
    Thực tế là trong hệ thống này
  • 9:11 - 9:14
    chúng tôi đặt từng lớp
    không gian chung chủ đạo,
  • 9:14 - 9:18
    chồng lên thật nhiều
    không gian cá nhân và riêng tư.
  • 9:19 - 9:21
    Để chúng tôi mở ra một dải tần
  • 9:21 - 9:24
    giữa tập thể và cá nhân.
  • 9:24 - 9:25
    Một bài toán nhỏ:
  • 9:25 - 9:28
    nếu tính hết không gian xanh
    chừa lại trên đất nền,
  • 9:28 - 9:30
    trừ đi diện tích xây dựng của các tòa nhà,
  • 9:30 - 9:33
    rồi cộng vào phần diện tích xanh
    trên các sân thượng,
  • 9:34 - 9:36
    thì ta có 112 phần trăm diện tích xanh,
  • 9:36 - 9:38
    nên còn thiên nhiên hơn
    là không xây dựng tòa nhà.
  • 9:38 - 9:42
    Bài toán nhỏ này hẳn đã cho bạn thấy
    chúng tôi đang nhân rộng
  • 9:42 - 9:45
    không gian sẵn có cho cư dân nơi đây.
  • 9:46 - 9:49
    Đây là tầng thứ 13
    của một trong những sân thượng này.
  • 9:49 - 9:54
    Bạn thấy những mặt bằng mới,
    những mặt nền mới cho hoạt động xã hội.
  • 9:55 - 9:58
    Chúng tôi rất quan tâm tới tính bền vững.
  • 9:58 - 10:02
    Trong các xứ nhiệt đới, mặt trời
    là yếu tố quan trọng nhất cần chú ý,
  • 10:02 - 10:05
    và, cần tìm cách bảo vệ khỏi mặt trời.
  • 10:05 - 10:08
    Đầu tiên chúng tôi đảm bảo
    mọi căn hộ đều có ánh sáng tự nhiên
  • 10:08 - 10:09
    trong suốt năm.
  • 10:10 - 10:12
    Rồi chúng tôi tiếp tục tối ưu hóa
    lắp kính ở các bề mặt
  • 10:12 - 10:15
    để hạn chế tối đa
    việc tòa nhà hấp thu năng lượng.
  • 10:16 - 10:19
    Quan trọng nhất là chúng tôi
    chứng minh được rằng nhờ áp dụng hình học
  • 10:19 - 10:21
    vào thiết kế tòa nhà,
  • 10:21 - 10:24
    tòa nhà sẽ tự cung cấp
    đủ bóng mát cho các sân chơi
  • 10:24 - 10:27
    để có thể sử dụng trong suốt năm.
  • 10:27 - 10:31
    Chúng tôi còn đặt các khối nước
    dọc hành lang gió,
  • 10:31 - 10:35
    để quá trình tản nhiệt hơi
    sẽ sinh ra vi khí hậu
  • 10:35 - 10:38
    và từ đó nâng cao chất lượng
    của những không gian
  • 10:38 - 10:41
    sẵn có cho cư dân.
  • 10:42 - 10:46
    Đó là ý tưởng về việc
    tạo ra nhiều lựa chọn,
  • 10:46 - 10:50
    tự do nghĩ về nơi bạn muốn sống,
  • 10:50 - 10:52
    nơi bạn muốn thoát khỏi, có thể chứ,
  • 10:52 - 10:55
    trong chính sự phức tạp
    của tổ hợp bạn đang sống.
  • 10:57 - 10:59
    Giờ chuyển từ châu Á sang châu Âu:
  • 10:59 - 11:03
    một tòa nhà cho công ty
    truyền thông Đức tại Berlin,
  • 11:03 - 11:07
    chuyển từ báo giấy truyền thống
    sang báo điện tử.
  • 11:08 - 11:11
    Giám đốc điều hành công ty này
    đã hỏi nhiều câu rất hay:
  • 11:11 - 11:14
    Tại sao ngày nay
    người ta vẫn muốn đến công sở,
  • 11:14 - 11:16
    vì bạn có thể
    làm việc ở bất cứ đâu mà?
  • 11:16 - 11:20
    Và làm thế nào mà một nhận dạng số
    của một công ty có thể được biểu hiện
  • 11:20 - 11:21
    qua một tòa nhà?
  • 11:22 - 11:26
    Chúng tôi không chỉ tạo ra một vật thể,
    mà tại tâm điểm của vật thể này
  • 11:26 - 11:28
    chúng tôi tạo ra một không gian rộng lớn,
  • 11:28 - 11:31
    và không gian này
    là trải nghiệm về tập thể,
  • 11:31 - 11:34
    trải nghiệm về sự kết nối với gắn bó.
  • 11:35 - 11:39
    Giao tiếp, tương tác
    như trung tâm của một không gian
  • 11:39 - 11:41
    sẽ bồng bềnh ở chính nơi đó,
  • 11:41 - 11:43
    mà chúng tôi gọi là đám mây liên kết,
  • 11:43 - 11:45
    ở chính giữa tòa nhà,
  • 11:45 - 11:48
    được vây quanh
    bởi các văn phòng mô đun tiêu chuẩn.
  • 11:49 - 11:52
    Như vậy chỉ với vài bước chân
    từ bàn làm việc yên tĩnh của bạn,
  • 11:52 - 11:56
    bạn có thể tham gia vào
    trải nghiệm tập thể rông lớn
  • 11:56 - 11:57
    tại không gian trung tâm.
  • 12:00 - 12:04
    Cuối cùng, chúng ta đến với London, dự án
  • 12:04 - 12:06
    do Công ty
    Phát triển Tài sản thừa kế London
  • 12:06 - 12:08
    của Thị trưởng London đặt hàng.
  • 12:08 - 12:10
    Chúng tôi được yêu cầu
    tiến hành nghiên cứu
  • 12:11 - 12:13
    và điều tra tiềm năng của một mảnh đất
  • 12:13 - 12:16
    ở Stratford tại Công viên Olympic.
  • 12:16 - 12:20
    Vào thế kỷ 19, Hoàng tử Albert
    đã phát minh ra Albertopolis.
  • 12:21 - 12:24
    Và Boris Johnson đã có ý tưởng
    phát minh ra Olympicopolis.
  • 12:25 - 12:29
    Ý tưởng này nhằm kết nối
    một số học viện lớn nhất của Anh,
  • 12:30 - 12:33
    một số học viện quốc tế,
    nhằm tạo ra hệ thống sức mạnh tổng hợp.
  • 12:34 - 12:38
    Hoàng tử Albert, như đã đề cập,
    phát minh ra Albertopolis vào thế kỷ 19,
  • 12:38 - 12:41
    nhằm trưng bày
    tất cả các thành tựu của loài người,
  • 12:41 - 12:44
    mang nghệ thuật và khoa học
    đến gần nhau hơn.
  • 12:44 - 12:49
    Ông đã xây dựng Con đường Triển lãm,
    một chuỗi tuyến tính các học viện này.
  • 12:50 - 12:54
    Nhưng xã hội ngày nay đã tiến xa hơn thế.
  • 12:54 - 12:56
    Chúng ta không còn sống trong một thế giới
  • 12:56 - 12:58
    nơi mọi thứ được khoanh định rõ ràng
  • 12:58 - 13:00
    hay tách biệt khỏi nhau.
  • 13:00 - 13:03
    Chúng ta sống trong một thế giới
    nơi các ranh giới phai mờ dần
  • 13:03 - 13:05
    giữa các vùng miền khác nhau,
  • 13:05 - 13:09
    nơi kết nối và tương tác
    trở nên quan trọng hơn nhiều
  • 13:09 - 13:10
    so với việc tách biệt.
  • 13:11 - 13:14
    Bởi vậy chúng tôi muốn nghĩ đến
    một cỗ máy văn hóa khổng lồ,
  • 13:14 - 13:19
    một tòa nhà sẽ phổ khúc và sinh động hóa
    các vùng miền khác nhau,
  • 13:19 - 13:22
    nhưng cho phép chúng tương tác và kết nối.
  • 13:23 - 13:25
    Ở phần móng là một mô đun rất đơn giản,
  • 13:25 - 13:26
    một mô đun dạng vòng.
  • 13:26 - 13:30
    Đóng vai trò hành lang chịu tải kép,
    có ánh sáng tự nhiên, hệ thống thông hơi.
  • 13:30 - 13:31
    Nó có thể được phủ lên
  • 13:31 - 13:34
    và biến thành
    một không gian trưng bày khổng lồ.
  • 13:34 - 13:36
    Những mô đun này được xếp chồng lên nhau
  • 13:36 - 13:40
    sao cho gần như bất kỳ chức năng nào
    cũng hữu dụng với bất kỳ mô đun nào
  • 13:40 - 13:42
    theo thời gian.
  • 13:42 - 13:45
    Nhờ đó các học viện có thể
    thu hẹp hay rút gọn lại,
  • 13:45 - 13:50
    vì tương lai của văn hóa,
    là thứ ít chắc chắn nhất trong tất cả.
  • 13:51 - 13:54
    Đây là hình ảnh tòa nhà
    kế bên Trung tâm Thể thao dưới nước,
  • 13:54 - 13:56
    đối diện Sân vận động Olympic.
  • 13:57 - 13:59
    Bạn có thể thấy cách
    các nhịp hẫng của tòa nhà
  • 13:59 - 14:02
    nhô ra và hòa vào không gian công cộng
  • 14:02 - 14:05
    và cách các khoảng sân làm sinh động
    cho công chúng bên trong.
  • 14:07 - 14:11
    Ý tưởng là tạo ra một hệ thống phức hợp
  • 14:11 - 14:15
    nơi các tổ chức thể chế giữ được bản sắc,
  • 14:15 - 14:18
    nơi chúng không bị thâu tóm
    trong một lượng đơn.
  • 14:18 - 14:22
    Đây là so sánh về quy mô
    với Centre Pompidou ở Paris.
  • 14:22 - 14:25
    Nó thể hiện cả quy mô rộng lớn
    và tiềm năng của dự án,
  • 14:25 - 14:26
    và cả sự khác biệt:
  • 14:26 - 14:30
    ở đây, đó là bội số của cấu trúc dị thể,
  • 14:31 - 14:33
    mà ở đó các thực thể khác nhau
    có thể tương tác
  • 14:33 - 14:36
    mà không bị mất đi bản sắc.
  • 14:36 - 14:40
    Và đó chính là suy nghĩ này:
    nhằm tạo ra một kết cấu tổ chức
  • 14:40 - 14:43
    cho phép nhiều câu chuyện được vẽ nên --
  • 14:43 - 14:49
    cho những người trong lĩnh vực giáo dục
    tạo ra và nghĩ về văn hóa;
  • 14:49 - 14:52
    cho những người trình bày
    nghệ thuật thị giác, khiêu vũ;
  • 14:52 - 14:55
    và cho công chúng được tiếp cận
    với tất cả những điều này
  • 14:55 - 14:58
    với một chuỗi các quỹ đạo khả thi,
  • 14:58 - 15:00
    để viết nên kịch bản những câu chuyện kể
  • 15:00 - 15:02
    và trải nghiệm của chính mình.
  • 15:04 - 15:08
    Tôi muốn kết thúc bằng một dự án rất nhỏ,
  • 15:08 - 15:10
    theo một cách rất khác biệt:
  • 15:10 - 15:12
    một rạp chiếu phim nổi trên biển Thái Lan.
  • 15:12 - 15:16
    Các bạn tôi đã sáng lập ra
    một liên hoan phim,
  • 15:16 - 15:17
    và tôi đã cho rằng,
  • 15:17 - 15:21
    nếu tôi nghĩ đến những câu chuyện
    và lời kể trong phim,
  • 15:21 - 15:24
    tôi cũng có thể nghĩ về những lời kể
    từ những người xem chúng.
  • 15:24 - 15:27
    Vì vậy tôi thiết kế
    một nền tảng mô đun nổi nhỏ,
  • 15:27 - 15:30
    dựa trên kỹ thuật của ngư dân địa phương,
  • 15:30 - 15:32
    cách họ làm những ô nuôi cá và tôm hùm.
  • 15:32 - 15:34
    Chúng tôi phối hợp
    với cộng đồng địa phương
  • 15:34 - 15:38
    sử dụng vật liệu tái chế
    của họ để tạo nên
  • 15:38 - 15:40
    nền tảng nổi phi thường này
  • 15:40 - 15:42
    dập dềnh trên mặt biển
  • 15:42 - 15:45
    khi chúng tôi xem những bộ phim của Anh,
  • 15:45 - 15:48
    như [1903] "Alice ở Xứ Sở Thần Tiên".
  • 15:48 - 15:51
    Những trải nghiệm đầu tiên của khán giả
  • 15:51 - 15:54
    được hòa vào các câu chuyện trong phim.
  • 15:56 - 16:01
    Bởi vậy tôi tin rằng kiến trúc
    vượt qua phạm vi vật chất,
  • 16:01 - 16:02
    của môi trường được xây nên,
  • 16:02 - 16:05
    mà đúng hơn là về cách ta
    muốn sống cuộc sống của mình,
  • 16:05 - 16:09
    cách ta viết kịch bản những câu chuyện
    của chính mình và của người khác.
  • 16:09 - 16:10
    Xin cám ơn.
  • 16:10 - 16:13
    (Tiếng vỗ tay)
Title:
Tại sao kiến trúc đỉnh cao cần có khả năng kể chuyện
Speaker:
Ole Scheeren
Description:

Đối với kiến trúc sư Ole Scheeren, những người sống và làm việc trong một tòa nhà cũng giống như các thành tố của tòa nhà đó như bê tông, sắt thép và cửa kính vậy. Ông đặt câu hỏi: Kiến trúc có thể mang ý nghĩa kết nối và kể chuyện, thay vì cô lập và phân tâng như một tòa nhà chọc trời thông thường hay không? Cùng ghé thăm năm tòa nhà của Scheeren -- từ một tòa tháp xoắn ở Trung Quốc đến một rạp chiếu phim nổi trên biển ở Thái Lan -- và tìm hiểu những câu chuyện đằng sau những công trình này.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
16:26

Vietnamese subtitles

Revisions