-
(chuông)
-
Khi còn nhỏ, việc tôi trở thành người đầu tiên ở trường trở nên rất quan trọng. Bây giờ tôi nhận ra đây là một cách để che giấu nỗi sợ hãi của tôi và cho tôi sự tự tin ảo tưởng. Tôi nên thực hành như thế nào để thay thế điều này trong năm học tới
-
Kính bạch Thầy, kính thưa quý Tăng thân với sự thực hành của mình, con đã nhận ra
-
những hệ tư tưởng mà con đã xây dựng từ khi còn bé mạnh mẽ và sâu sắc dường nào
-
để bảo vệ bản thân con
khỏi sự bất ổn của môi trường,
-
và tầm quan trọng của nó đối với sự cân bằng bên trong của con như thế nào, để được đẫn đầu ở trường
-
và vô thức con đã có thói quen luôn xem mình như là người dẫn đầu
-
để che giấu nỗi sợ của con,
-
và cho con sự tự tin ảo tưởng.
-
con biết rằng năm học tới này sẽ rất khó khăn trong học tập.
-
Vì vậy, con muốn có một số lời khuyên về cách thực hành
-
để vượt qua trong năm nay, trong khi những hệ tư tưởng
-
vốn là nền tảng mà con đứng trên đó, đang sụp đổ.
-
(sư cô trình bày lại câu hỏi)
-
Kính bạch Thầy, kính thưa tăng thân, người bạn của chúng ta đã chia sẻ rằng,
-
từ khi còn là một cô bé
-
cô ấy có rất nhiều hệ ý thức , nó đã trở thành một phần của cô ấy,
-
bao gồm cả nhu cầu trở thành số một ở trường.
-
Suy nghĩ trở thành
số một ở trường
-
giúp cô vượt qua nỗi sợ hãi,
-
và giúp cô tự tin, phấn đấu trở thành số một.
-
Nhưng vì cô ấy đã ở đây,
-
cô ấy thấy ý thức hệ này, nhu cầu này, bắt đầu sụp đổ,
-
và dường như mặt đất mà cô ấy đứng
-
đang sụp đổ bên dưới cô ấy.
-
Nhưng cô vẫn còn một năm học sắp tới.
-
Vì vậy, cô ấy xin Thầy cho một số lời khuyên,
-
làm thế nào để
đi tiếp trong năm nay.
-
Đây là mối quan tâm
của nhiều người.
-
Trong quân đội,
trong giới kinh doanh,
-
mọi người muốn trở thành số một, bởi vì họ tin rằng
-
trở thành số một là điều kiện cơ bản cho hạnh phúc.
-
Và đó là một loại quan điểm.
-
Nó đã được truyền đến chúng ta, có thể bởi tổ tiên của chúng ta,
-
và có thể bởi suy nghĩ tập thể,
-
và vì điều đó chúng ta phải phấn đấu ngày và đêm,
-
và mệt mỏi với chính mình, vì vậy quan điểm đó rất tốn kém.
-
Chúng tôi phải trả
bằng cả cuộc đời.
-
Và chúng ta có thể không trải nghiệm niềm vui, hạnh phúc, thư giãn,
-
bởi vì chúng ta giữ quan điểm đó.
-
Có lẽ chính chúng ta không muốn có quan điểm đó,
-
nhưng quan điểm đó đã được truyền đến chúng ta,
-
và cha mẹ chúng ta đang cố gắng ép buộc chúng ta,
-
và xã hội cũng khuyến khích quan điểm tương tự.
-
Nó dựa trên quan điểm sai lầm của bản thân.
-
Quan điểm sai lầm của bản thân dẫn đến quan điểm sai lầm là số một,
-
bởi vì nếu không có bản ngã, sẽ không có số một.
-
(tiếng cười)
-
Vì vậy thiền là
một hành động nhìn sâu.
-
Và khi bạn nhìn sâu, bạn có một cái nhìn đúng đắn.
-
Tại sao tôi phải là số một?
-
Đó có phải là điều kiện cần thiết cho hạnh phúc?
-
Tại sao tổ tiên của tôi, cha mẹ tôi, muốn tôi trở thành số một?
-
Chúng ta có thể tìm thấy nhiều câu trả lời
-
Có lẽ tổ tiên của chúng ta muốn trở thành số một,
-
nhưng họ không thể, vì vậy họ muốn chúng ta làm điều đó cho họ.
-
Vì vậy, chúng tôi
đã thiền về điều đó.
-
Mỗi khi chúng tôi đến và tụng kinh, chúng tôi nói: 'Chúng ta hãy thở như một cơ thể',
-
hãy tụng như một cơ thể, và lắng nghe như một cơ thể '.
-
'đi như một dòng sông',
-
'và vượt qua ảo ảnh của một bản ngã riêng biệt, '
-
'' khắc phục mặc cảm ưu việt, mặc cảm tự ti",
-
'' và mặc cảm bình đẳng. '
-
Đó là để giúp chúng ta thấy chúng ta phải từ bỏ quan điểm sai lầm về bản thân.
-
Với quan điểm sai lầm của bản thân đã biến mất,
-
quan điểm sai lầm rằng số một là điều kiện duy nhất để bạn hạnh phúc
-
cũng sẽ biến mất.
-
Đôi khi chúng ta không muốn trở thành số một,
-
nhưng điều đó xảy ra rằng chúng ta phải là số một.
-
Và rất thường xuyên chúng ta muốn trở thành số một, nhưng chúng ta không trở thành số một.
-
Chúng ta nghĩ rằng chủ tịch của một nước lớn,
-
như Barack Obama, là số một,
-
là một số một, người quyền lực nhất trong cả nước.
-
Nhưng tôi nghĩ ông Obama biết rõ hơn, rằng ông không đủ sức mạnh.
-
Ônh ta không có đủ sức mạnh.
-
Ông cảm thấy rất bất lực.
-
Có nhiều thứ ông ấy muốn làm, nhưng ông ấy không thể làm được.
-
Vậy nếu ông ta không có đủ sức mạnh, làm sao chúng ta có đủ sức mạnh?
-
Và, có phải là số một hạnh phúc?
-
Đó là thiền của chúng ta.
-
Vậy chúng ta muốn gì: trở thành số một, hay để hạnh phúc?
-
Vì vậy, khi chúng ta có thể thay đổi quan điểm của mình,
-
từ quan điểm sai lầm
sang quan điểm đúng đắn,
-
chúng ta không chỉ giúp chính mình được giải thoát,
-
mà còn giải phóng tổ tiên của chúng ta,
-
và giải phóng thế giới khỏi quan điểm sai lầm
-
rằng nếu bạn không trở thành số một, bạn không thể thực sự hạnh phúc.
-
Khi bạn là sinh viên,
-
nếu bạn học
chỉ để trở thành số một,
-
bạn không phải là một sinh viên hạnh phúc.
-
Học tập có thể là
một điều rất tuyệt vời.
-
Có nhu cầu học, phải hiểu.
-
Chúng tôi có hai nhu cầu cơ bản:
-
chúng ta muốn hiểu thế giới, chúng ta muốn hiểu cuộc sống,
-
và sau đó mong muốn cơ bản thứ hai là yêu, và được yêu.
-
Vì vậy, hai nhu cầu cơ bản là hiểu và yêu.
-
Trở thành sinh viên,
bạn có cơ hội học hỏi
-
Bạn tò mò về mọi thứ.
-
Và khi bạn học,
-
bạn đáp ứng nhu cầu đầu tiên của bạn: để hiểu.
-
Vì vậy việc học tập là thỏa mãn cho điều đó
-
Một giáo viên giỏi cũng là người luôn học hỏi,
-
bởi vì anh ta biết rằng anh ta biết nhiều thứ nhưng anh ta có thể biết nhiều hơn.
-
Vì vậy, cả giáo viên và học sinh
nhận được rất nhiều hạnh phúc
-
trong khi cố gắng tìm hiểu thêm về thực tế
-
và để hiểu thêm.
-
Vì vậy, nếu chúng ta học như vậy, năm học của chúng ta sẽ rất tuyệt vời.
-
Nhưng nếu chúng ta học chỉ vì chúng ta muốn lấy bằng tốt nghiệp,
-
để trở thành số một, chúng ta sẽ phải đau khổ cả năm học.
-
Vì vậy, tùy bạn quyết định.
-
Và nếu bạn thay đổi quan điểm của mình thành một quan điểm đúng đắn,
-
bạn đang tạo ra
một cuộc cách mạng.
-
(tiếng cười)
-
Vâng!
-
Và nhiều bạn trẻ,
nếu họ thấy bạn hạnh phúc
-
và được hạnh phúc không có nghĩa là bạn không học giỏi
-
mà bạn hạnh phúc hơn.
-
Bạn học giỏi hơn, và ngay cả khi bạn không muốn trở thành số một,
-
bạn phải là số một!
-
(tiếng cười)
-
Bạn thấy sao?
-
Đó là lý do tại sao có những người trong chúng ta không muốn trở thành số một,
-
mà nó vẫn xảy ra như thế!
-
(tiếng cười)
-
Đó chỉ là sản phẩm phụ.
-
(tiếng cười)
-
Sản phẩm đầu tiên là hạnh phúc.
-
Vì vậy, tôi nghĩ rằng chúng ta phải nói với bạn bè của mình ở trường,
-
cả giáo viên và học sinh,
-
rằng mục tiêu của chúng ta
là hạnh phúc, và không phải là số một.
-
Hạnh phúc của chúng ta có thể được công nhận bởi những người khác
-
và chúng tôi có thể làm gương cho các sinh viên khác,
-
và cho cả giáo viên của mình.
-
Chúc may mắn!
-
(tiếng cười)
-
(thức chuông)
-
(chuông)