-
Cô gái ngổ ngáo
-
Ahnsworld và Mirovision
hân hạnh giới thiệu
-
Phân phối bởi
Lotte Entertainment
-
Còn được giới thiệu qua
lnteractive Media Mix
-
Nhà sản xuất: Ahnsworld
với sự hợp tác của Dasaepo Club
-
Chủ nhiệm phim
AHN Dong-kyu và Jason CHAE
-
Đồng chủ nhiệm
LEE Jin-sang và SOHN ll-hyung
-
Phim của E. J-yong
-
KIM Ok-bin
-
PARK Jin-woo
-
Cẩn thận cô bé
-
Trường tư thục đa tôn giáo
PTTH Vô Dụng
-
Tôi sẽ dạy thay ngày hôm nay
-
bởi vì thầy dạy tiếng Anh của các em
đã bị mắc bệnh STD rồi.
-
Lý do có thể là
thầy ấy đã quan hệ không lành mạnh với gái điếm
-
Tôi nghĩ là các em hiểu
-
Dạ!
-
Heo còi à,
có lẽ em cũng nên đi khám đi
-
Sao ạ?
-
Thầy có ý gì?
Em không hề ngủ với thầy giáo.
-
Thật sao?
-
Thế thì tốt.
-
Bởi vì, thực tế thì thầy tiếng Anh
đã bị bệnh mào gà
-
Thưa thầy, cho phép em
xin về sớm ạ.
-
Khốn nạn!
-
Thật nhục nhã!
-
Đồ chó, tao sẽ giết con khốn này!
-
Mình còn tưởng đó chỉ là
một vết xước nhỏ
-
Thưa thầy, em cũng phải về sớm ạ.
-
Alô...?
-
Anh à, có phải anh cũng cảm thấy cơ thể hơi là lạ không?
Đi khám ngay đi.
-
Thầy, em cũng xin về sớm!
-
- Hả? Cô cũng ngủ với nó à?
- Cô cũng ngủ với nó à?
-
Này, sao em bảo
anh là người đàn ông đầu tiên?
-
Tôi chỉ nói
anh là người đầu tiên "1 - 1".
-
Mịe, bọn cán bộ lớp
đều phải đi khám cả.
-
Mình đã ngủ với hắn lúc nào nhỉ???
-
Thầy ơi, em cũng về sớm.
-
Em nữa ạ.
-
Hả? Nếu thế
em cũng về ạ.
-
Thưa thầy, em xin lỗi.
-
Nhưng em đã hẹn với 1 người khách
Nên giờ em cũng phải về ạ.
-
Được, về nhanh lên kẻo trễ hẹn.
-
Thật là một cô bé ngoan!
-
Này, đừng căng thẳng quá
-
Ngoại hình chỉ là phù phiếm thôi.
-
Ý thầy là sao?
-
Thầy đừng chọc em nữa
-
Không, tôi đâu có ý gì.
-
Ừ đấy!
Tôi chỉ là một thằng khốn 1 mắt!
-
Thế nên chẳng ai chịu ngủ với tôi cả!
-
Được chưa?
-
Không, không phải thế.
Tâm hồn mới quan trọng...
-
Thầy nhìn thẳng vào mắt em mà nói
có được không?
-
LEE Kyun
-
Đồ họa
CHUNG Chung-hoon
-
Ánh sáng
YU Chul
-
Thiết kế mỹ thuật
LEE Hyung-joo
-
Âm nhạc
JANG Young-kyu
-
Sản xuất
YIM Ji-woo
-
Dựa trên Manhwa của
CHAE Jung-taek
-
KIM Byul
-
LEE Yong-joo, NAM Ho-jung
-
PARK Hye-won
-
LEE Min-hyuk, U GUN
-
Nhà sản xuất AHN Dong-kyu
-
DASEPO NAUGHTYGIRLS
-
DASEPO NAUGHTYGIRLS
Đạo diễn E. J-yong
-
Nào, mình phải tình cách để tồn tại chứ
-
Mình muốn đi chơi với bạn bè
-
Đãi họ 1 bữa ngon
-
Nộp học phí cho em trai mình
-
rồi mua bimbim cho nó.
-
Chuyện này không có gì tội lỗi cả
-
Trinh tiết không phải là tiền!
-
Chỉ cần chịu đựng tầm 30 phút thôi
-
Có lẽ mình không nên nói cho ông ta biết
đây là lần đầu tiên của mình.
-
Thật sảng khoái!
-
Cái gì vậy?
-
Ông đừng sợ.
-
Nó chỉ là con búp bê tên là "Nghèo khó".
-
Tôi cũng đi tắm nhé.
-
Không còn thời gian đâu.
-
Tiến hành luôn thôi
-
Vâng... nếu ông đã muốn vậy
-
Tôi sẽ trả em gấp 3 lần
-
nếu em chịu thử món "đồ chơi" mới của tôi
-
"Đồ chơi"?
-
Ừ
-
Tôi sẽ rất nhẹ nhàng thôi.
-
Nhìn nè, nó đã bắt đầu rung lên rồi.
-
Nhẹ thôi, từ từ thôi...
-
Không phải lần đầu chứ?
-
Không, lần đầu ạ.
-
Tôi thật không thể tưởng tượng nổi.
-
Cả 2 cùng chơi lại thú vị thế này.
-
Ở nhà có mụ vợ già nên không dám chơi
-
Ở cơ quan thì càng không
-
Lần đầu mà em chơi hơi bị giỏi đấy.
-
Chờ em với!
-
Chết có lẽ còn tốt hơn là sống thế này.
-
Chị ơi!
-
Geon-hee, em làm gì ở đây vậy?
-
Bọn bạn em đâu?
-
Chúng nó đi học thêm hết rồi.
-
Em định câu vài con đem về cho mẹ.
-
Con về rồi ạ.
-
- Lại đây nào các con.
- Gì vậy mẹ?
-
Có ăn được không?
-
Giờ thì chúng ta không phải lo nữa.
-
Nếu mẹ có thể bán những thứ này, chúng ta sẽ có tiền.
-
Kim tự tháp?
-
Có phải là kinh doanh kiểu kim tự tháp không ạ?
-
Nhưng mạo hiểm và rủi ro lắm...
-
Con đang nói gì vậy?
-
Đây chỉ là
-
một cái Kim tự tháp bằng ceramic
có điều khiển hồng ngoại thôi.
-
Sản phẩm của công ty Pyramid.
-
Nếu mẹ có thể tuyển mộ được 100 người bán hàng
mẹ sẽ trở thành nhân viên chính thức.
-
Thì đây chính là kinh doanh kiểu kim tự tháp còn gì.
-
Mẹ, đừng nhận việc này.
-
Im ngay!
Con thì biết cái gì?
-
Đây chỉ là 1 công ty sản xuất các mô hình kim tự tháp mà thôi.
-
Đừng can thiệp vào việc của mẹ
mà hãy lo học cho giỏi đi.
-
Không nghịch!
-
Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về
những di sản văn hóa-lịch sử đẹp đẽ của dân tộc ta.
-
Được bao bọc bởi núi đồi thơ mộng,
với khí hậu 4 mùa đa dạng.
-
là một quốc gia với 5.000 năm lịch sử và văn hóa
-
Khi nhắc đến những di sản văn hóa của dân tộc
ta thường nghĩ đến cái gì?
-
Ai muốn chia sẽ ý kiến với mọi người nào?
-
Không ai biết?
Thật đáng xấu hổ!
-
Lớp trưởng, trả lời xem?
-
Có phải là...
Tae Kwon Do?
-
Đúng rồi! Tae Kwon Do!
-
Đây là môn võ truyền thống của chúng ta và cũng đã được
đưa vào nội dung thi đấu của Thế vận hội.
-
Tuy nói nó là võ truyền thống của ta
-
nhưng hình như lại bắt nguồn từ Karate.
-
Ý kiến của em thì sao?
-
Các em có biết Tae Kyun?
-
Tae Kyun là một võ sư rất giỏi
-
một cao thủ Tae Kwon Do.
-
Nhưng Tae Kyun không tạo ra Tae Kwon Do.
-
Lúc ban đầu, Tae Kwon Do rất giống Karate
-
về kỹ thuật, trang phục, và phương pháp tập luyện.
-
Do vậy khó có thể nói
-
Tae Kwon Do có nguyên thủy từ Hàn Quốc.
-
Không thể nói là em đúng, nhưng...
-
hãy thử tìm ví dụ khác xem
-
Chúng ta có nhiều di sản văn hóa khác ngoài Tae Kwon Do chứ,
đúng không?
-
Vậy cái khác đó có thể là gì?
-
Dân tộc áo trắng!
-
Mọi người đều gọi chúng ta là Dân áo trắng,
đúng không?
-
Đấy là do dân tộc chúng ta vẫn nổi tiếng
-
là những người yêu hòa bình.
-
Thực ra, do kỹ thuật nhuộm màu ở thời Chosun còn kém
-
mà chi phí mua bột màu từ nước khác lại cao
-
nên dân chúng hầu hết đều phải mặc đồ trắng.
-
Em nghĩ thế ạ.
-
Các cô cậu không biết 1 tí gì
về lịch sử dân tộc hết!
-
Các cô cậu có yêu nước không vậy...
-
Chúng ta đã vào đến Bán kết World Cup 2002...
-
Nhưng bóng đá là của châu Âu.
-
Không, của Brazil.
-
Không, Pháp chứ.
-
Bóng Mỹ mới là đỉnh cao.
-
Tôi cảm thấy mình cũng có 1 phần trách nhiệm
khi để cho các cô cậu thờ ơ
-
với lịch sử của chính mình.
-
Đại Hàn minh quốc!
-
Một đất nước sẽ không bao giờ yếu hèn
nếu lịch sử của nó vẫn được gìn giữ.
-
Hãy trừng phạt tôi vì đã không biết cách dạy các cô cậu.
-
Lớp trưởng, lên đây.
-
Lớp trưởng!
-
Cầm lấy và đánh tôi đi.
-
Thưa thầy, lỗi của chúng em mới đúng.
-
Không, hãy phạt tôi đi.
-
Nếu không tôi sẽ không thoải mái
để dạy các em.
-
Nào!
-
Vâng ạ
-
Cám ơn em.
-
Bây giờ, em, Hoa chuông.
-
Em á?
-
Tôi sẽ rất biết ơn nếu em cũng đánh tôi.
-
Ôi không, em không thể.
Thầy là thần tượng của em.
-
Thưa thầy!
-
Có thể để em đánh được không ạ?
-
Được, sao lại không nhỉ?
-
Đây là cơ hội trả thù duy nhất của các cô mà.
-
Mạnh vào!
-
Chờ chút.
-
Dùng cái này đi. Đánh mạnh vào.
-
Vâng ạ.
-
Con bận học, xin đừng làm phiền.
-
Thật yên tĩnh.
-
Giờ giải trí trên mạng đến rồi!
-
Nào, nửa đêm rồi.
-
Trinh nữ cô đơn - Sẻ chia bí mật
-
Trinh nữ cô đơn - Sẻ chia bí mật
Cô ấy lên rồi!
-
° Chào °
-
° Mình sẽ gửi ảnh như đã hứa, được không? °
-
° Tất nhiên là được! °
-
Nào, gửi cho anh đi cưng.
-
° "Hoa dại": Ảnh gì vậy? °
-
Phát thoại
-
Đã gửi.
-
° Cái gì đây? °
-
° Đầu gối mình đấy, trông kinh nhỉ? °
-
Ồ không. Làm gì có chuyện đó.
Quá đẹp là đằng khác.
-
° Làn da bạn có vẻ rất mềm mại. °
-
° Thật không? Cảm động quá. °
-
° Bạn có muốn xem bộ phận nhạy cảm hơn không? °
-
Hả?
-
"Nhạy cảm"?
-
Tới đi, bé yêu!
-
° Nếu bạn cảm thấy ngại thì không cần đâu. °
-
° Không, mình muốn cho bạn xem. °
-
° Cái gì thế? °
-
° Cái lưỡi đấy mà. °
° Không ấn tượng lắm hả? °
-
Không, không! Rất là ấn tượng.
-
° Rất đẹp đó. °
-
° Hihi, bạn thật khéo nịnh. °
-
° Bạn có muốn xem bộ phận kín của mình không? °
-
YES, PLEASE!
-
° Muốn. °
-
° Bạn không ngại khi cho mình xem à? °
-
° Nếu vậy cho mình xem của bạn trước đi. °
-
° Để đảm bảo công bằng giữa con gái với nhau thôi mà. °
-
° Bạn cũng là con gái mà, nhỉ? °
-
Thông minh đấy cún con.
-
Tưởng anh là "tay mơ" à?
-
Ảo thuật "chuyển giới tính"!
-
° Đây, mình cũng là con gái mà. °
° Bây giờ cho mình xem của bạn đi. °
-
° Cám ơn, mình có hơi hồi hộp nên lại cảm thấy khát nước. °
-
° Chờ mình đi kiếm hộp sữa đã. °
-
Cô nàng không định chuồn đấy chứ nhỉ?
-
Học mà phải khóa trong à?
-
Học hành thế nào rồi?
-
Dạ...
-
Tàm tạm ạ.
-
Tốt.
-
Con trai, hãy nhớ
-
mỗi giọt mồ hôi phải đổ ra bây giờ
-
sẽ có giá trị 100$ khi con thành đạt.
-
Vâng con biết.
-
Này, thế tủ lạnh còn hộp sữa nào không nhỉ?
-
Không ạ, người giao sữa bị ốm rồi.
-
Đấy đâu phải là lý do để không giao sữa chứ...
-
"Bàn tay mẹ"
-
Cực khổ lắm mới mua được nó,
giờ cũng có chỗ dùng đây.
-
° Xin lỗi đã để bạn chờ lâu. °
° Không sao. °
-
° Nhà mình hết sữa rồi. °
-
° Mình phải đi kiếm cái gì lành lạnh uống tạm vậy. °
° Chờ chút nhé. °
-
Ủa, có chuyện gì nữa không bố?
-
Không khóa cửa nữa à?
-
Vâng, sao ạ?
-
Đi mua cho bố lon bia nhá?
-
Vâng ạ.
-
Sao nó đi lâu thế nhỉ?
-
Gì thế?
-
Bố ạ, bia đây rồi!
-
Cám ơn con trai.
-
Bố làm việc khuya ạ?
-
Bố sắp bị quá hạn rồi.
-
Phải làm việc khuya thế cơ ạ?
-
Bố phải nghỉ ngơi nữa chứ.
-
Bố sẽ nghỉ khi nào con lập gia đình.
-
Mong muốn duy nhất của bố là các con
-
khỏe mạnh và thành đạt.
-
Cám ơn Bố.
-
Bố chắc cũng mệt rồi.
-
Cố lên bố nhé.
-
Ừ, con cũng thế!
-
Cố lên!
-
Cố lên!
-
Hai bố con hợp nhau quá nhỉ.
-
Bà xã, chưa ngủ à?
-
Bố? Bố là "Trinh nữ cô đơn"?
-
Vậy, mấy tấm ảnh lúc nãy...?
-
Mày, mày là ''Hoa dại''?
-
Hai bố con làm sao vậy?
-
Hôm nay chúng ta sẽ tuyển người
cho vở kịch của Trường vào mùa thu tới.
-
Đây là phân cảnh nữ nhân vật chính của chúng ta
nhận ra rằng nhà đã hết gạo.
-
Chúc các em diễn tốt.
-
Nào, bắt đầu.
-
Thí sinh số 5!
-
Ô nhìn nè, hết gạo rồi.
-
Làm sao đây? Làm sao đây?
-
Hũ gạo thối tha!
-
Anh thấy thế nào?
-
Ngốc ạ, đây là cảnh hết gạo cơ mà.
-
Thế mà là diễn xuất à?
-
Tiếp theo!
-
Số 6!
-
Chó chết, hết gạo rồi!
-
Mịe kiếp!
-
Thế này thì thực tế thật, ờ,
để cân nhắc sau vậy.
-
Tiếp, số 7!
-
Mình chỉ tình cờ tham dự thôi.
-
Làm sao bây giờ?
-
Thử cố vậy.
-
Được.
-
Trời ơi, hết gạo rồi.
-
Lạy chúa tôi, diễn cứ như thật ý!
-
Có cảm tưởng như chính tôi cũng bị hết thức ăn.
-
Thậm chí tôi còn như nhìn thấy
hình ảnh của một quả phụ nghèo nữa.
-
Cuối cùng cũng tìm được cô ấy rồi!
-
Tất nhiên là cô ta diễn như thật rồi!
-
Vì thực tế thì nhà cô ta cũng luôn hết gạo mà.
-
Thế này quá bằng bảo tội phạm đóng giả cướp nhà băng!
-
Đúng thế.
-
Thử bảo cô ta diễn cảnh giàu có xem?
-
Cô bé, thử diễn nhà giàu đi nào.
-
Diễn đi.
-
Tôi phải đi đây.
-
Anthony.
-
° Anthony, học sinh chuyển đến từ Thụy Sĩ °
-
° Tỏa sáng như tuyết trắng trên đỉnh núi Alps °
-
° Làm má em đỏ hồng vì e thẹn °
-
° Anh có biết tim em vương bóng hình? °
-
° Những điều lãng mạn thường thấy trong phim ảnh °
-
° Liệu có lúc nào xảy đến với em đây? °
-
° Những cảm xúc làm em thêm ngượng ngập °
-
° những cảm xúc tuyệt vời biết bao... °
-
Hừm... đồ khốn.
-
Tao vừa mới thoát cuộc hẹn do mấy bà mối sắp đặt,
-
rồi lại hỏng mất con "đổng"
Vacheron Constantin giá 12.000 đô.
-
Thế à, rồi sao nữa?
-
Miẹ, con bé đấy nó gửi cho tao những 78 tin nhắn 1 ngày.
-
Thật hả?
-
Thế nó không có sĩ diện à?
-
Ai nói là không?
-
Cho tôi thêm chút nước lọc.
-
Này, đó không phải là "một mắt" à?
-
Ê, "một mắt"!
-
Mày làm gì ở đây vậy?
Cũng hẹn hò à?
-
Không, không phải. Tao chờ em gái tao.
-
Mày có em gái?
-
Em gái mày thế nào, chắc là 3 mắt hả?
-
Baaa mắtttt.....
-
Anh à, em đến muộn.
-
Em muộn 30' đấy "hai mắt".
-
Em xin lỗi.
-
Thế sao em lại hẹn anh ở đây?
-
Em có biết ở đây đắt đỏ thế nào không?
-
Cho 2 hoa quả dầm nhé!
-
Em tiết kiệm tiền tiêu vặt tháng này mà.
-
Thế à.
-
Nên em có thể đến chỗ thú vị như vầy với anh.
-
Có được không?
-
Thật đáng ngạc nhiên.
-
Cô ấy tiết kiệm tiền tiêu vặt
để có thể đưa anh trai đi đến chỗ này?
-
Đã có em nào nói với mình như vậy chưa nhỉ?
-
Thật đúng là "sốc văn hóa" đấy.
-
° Em đã tiết kiệm tiền tiêu vặt nên có được 1 khoản nhỏ. °
-
° Thế nên hôm nay để em trả tiền phòng nhé. °
-
Mình chưa bao giờ có được em nào như vậy.
-
Em gọi anh ra đây có việc gì không?
-
Tèn ten!
-
Quà của anh này!
Chúc mừng sinh nhật!
-
Cái gì thế?
-
Búp bê treo điện thoại.
-
Đang là mốt đấy.
-
Em đã tự tay làm đấy.
-
Em làm?
-
Khoan.
-
Mình đã bao giờ được tặng
một món đồ tự làm chưa nhỉ?
-
° Em đã tự lắp ráp chiếc Porsche 911 này đấy. °
-
° Em tiết kiệm tiền tiêu vặt để mua phụ tùng. °
-
Mình quả thực chưa bao giờ gặp ai như vậy.
-
Thật đáng tiếc.
-
Cậu cho đấy là 1 "món quà"?
-
Ừ, các cậu nên nhìn vào tấm lòng và tình cảm của cô ấy.
-
Nếu không dựa vào những cái đó,
-
thì làm sao có thể đánh giá một con người?
-
Hà, đúng là gia đình của "một mắt".
-
Uwmm, buồn quá.
-
Này Anthony, cậu không tự dưng
-
thích em gái nó đấy chứ?
-
Ai, tớ á?
-
Cậu nghĩ tớ mà thế à?
-
Haha, cậu càng ngày càng biết nói đùa.
-
Cũng đúng. Cậu đã có thành tích
-
chỉ "chấm" các cô bé đặc biệt mà thôi.
-
Gì thế?
-
"Hai mắt", em lại dùng phòng WC Nam hả?
-
Anh đã bảo em là phải dùng phòng Nữ mỗi khi ra ngoài cơ mà.
-
Nếu có người nhìn thấy thì sao?
-
Em mặc kệ.
-
Nếu một người mặc cảm vì mình khác người,
-
thì anh ta không đáng được sống!
-
Bởi vì con người luôn tàn nhẫn,
-
nếu em càng giấu diếm, họ sẽ càng đả kích em.
-
Vậy nên, nếu có ai bắt nạt anh,
hãy cho em biết.
-
Em sẽ dạy hắn 1 bài học.
-
Ô hô, choáng chưa?
-
Sự thật luôn trần trụi như thế đó!
-
Cám ơn.
-
Búp bê treo điện thoại, rồi 1 tên "biến thái",
-
Đúng là đời!
-
Không sao hết!
Mình vẫn có 178 em út,
-
và 8.900 tin nhắn.
-
Nhưng mình vẫn không thể tin "hai mắt" lại là con trai.
-
Ồ, đến giờ chiếu ''Sponge Bob'' rồi.
-
Chán phèo.
-
Mình làm sao vậy nhỉ?
-
Mình nghĩ mình bắt đầu có vấn đề rồi.
-
Cô nàng lớp phó đâu nhỉ?
-
Nó nói là sẽ làm diễn viên chính.
-
Thế mà nó im lặng suốt buổi,
-
và mất tăm sau giờ học.
-
Điện thoại cũng không trả lời.
-
Phòng Hiệu trưởng
-
Mở cửa ra!
-
Nếu không mở bọn tao đốt nhà!
-
Chúng tôi hứa sẽ trả tiền.
Nếu các ông cho chúng tôi thêm thời gian,
-
tôi sẽ làm bất cứ việc gì.
-
Ồ, thế hả?
-
Mày sẽ làm "bất cứ cái gì" hả?
Biết nó có nghĩa gì không, nhóc con?
-
Tôi đã đủ lớn để biết.
-
Thậm chí tôi còn có khách quen kìa.
-
Ai đó phải dạy dỗ con bé này chứ.
-
Bất kể cái xã hội này khốn nạn thế nào,
-
một con nhóc như mày cũng không nên bán mình chứ.
-
Khốn thật.
-
Ngay cả 1 tên đầu gấu cũng lên lớp mình.
-
Mình khóc không phải vì bị tát,
mà vì cảm thấy thật nhục nhã.
-
Rút thôi.
-
Hãy làm điều gì đúng.
-
Sao chúng mày để nó thoát?
Nó là mục đích chính đấy.
-
Đại ca thích các em nữ sinh.
-
Chúng mày không biết à?
-
Mang con bé đến đây nhanh lên.
-
Đại ca.
-
Đã đến lúc thư giãn rồi.
Mời đại ca đến đi ạ.
-
Chịu khó chiều đại ca nhé.
-
Cởi quần áo ra đi.
-
Không nghe à?
Hay là tôi phải làm hộ?
-
Gì ạ?
-
Làm ngay đi!
-
Dạ?
-
Đúng thế, tuyệt vời.
-
Cởi nốt đi.
-
Đúng rồi.
-
Tốt.
-
Mặc bộ đồ cạnh đó vào.
-
Tuyệt.
-
Bây giờ thì lại giường đi.
-
Mình để cái máy ảnh đâu ý nhỉ?
-
Còn không lại đây đi?
-
Đừng ngạc nhiên, cô bé.
-
Chào em, bé cưng.
-
Ngài...
-
Ngài?
-
Muốn chết hả?
-
Gọi ta là "chị".
-
Chị Lưỡi dao!
-
Vâng, chị Lưỡi dao.
-
Giờ ta làm gì ạ?
-
Ơ, tưởng em biết rồi chứ.
-
Tất nhiên là chụp ảnh rồi.
-
Nào, cười đi nào. 1... 2...!
-
Rồi.
-
Sao mặt lại méo xẹo thế này?
-
Lại lần nữa.
-
Tạo dáng sexy nào.
-
45 độ.
-
Mặt chị lên hình hơi to.
-
Chờ đã.
-
Xin lỗi, xin lỗi.
-
Thế này hay hơn.
-
Tuyệt vời, tuyệt vời.
Ở đâu thích hợp nhỉ?
-
A, đằng kia!
-
Đi nào.
-
Cười lên!
-
Tốt!
-
Nhìn nè, chúng ta như 2 chị em sinh đôi ý.
-
Phải "nhớ lại" lại đã.
-
Em càng lúc càng xinh ra đấy.
-
Nhìn phía này nè.
-
Phía kia đi.
-
Tốt rồi, cứ giữ nguyên thế nhé!
-
Cười nào!
-
Nào, đổi góc độ nào.
-
Tốt!
-
Lại phải "nhớ lại" cái đã.
-
Ừm... chị Lưỡi dao nè... chị... có bị "biến thái" không?
-
Cô bé, em còn phải học nhiều lắm.
-
Biến thái à?
Không, chị chỉ là "nhiễu trang phục" thôi.
-
Chị thích mặc đồ như phụ nữ.
-
Em còn quá trẻ để hiểu hết.
-
Mình đã chụp ảnh xong, giờ thì có thể nói chuyện.
-
Nói chuyện gì?
-
Nói cho chị nghe xem có gì làm em buồn.
Những khó khăn của em chẳng hạn.
-
Khó khăn?
-
Ừ, khó khăn.
-
Ví dụ như, thích đơn phương 1 anh chàng nào đó.
-
Đại loại thế.
-
Dạ, khó khăn của em là...
-
Là gì?
-
Nghèo cũng là 1 khó khăn của em.
-
Chị hiểu.
-
Gì nữa?
-
Mẹ em bị lôi kéo vào việc kinh doanh kim tự tháp.
-
Ừ.
-
Và?
-
Em đã từng định tự tử.
-
Em phải trả nợ thẻ tín dụng rất nhiều.
-
Nào, nào!
-
Chị không hỏi những khó khăn đó.
-
Chị muốn nghe những thứ
mà các thiếu nữ thường hay bàn tán cơ!
-
Như là ai là thần tượng sexy nhất bây giờ?
-
Đừng làm hỏng tâm trạng vui vẻ của chị em mình chứ!
-
Em mặc cảm lắm.
-
Em không muốn đến trường nữa.
-
Em cảm thấy sau lưng em người ta gọi em là con điếm.
-
Ông thấy, cuộc sống này thật khổ.
-
Cô bé, chị đã bảo em phải gọi là chị Lưỡi dao mà.
-
Ừm.
-
Đời không dễ dãi với ai cả.
-
Kể cả với chị.
-
Nhưng tiền và thẻ tín dụng không phải là lý do để tự tử.
-
Hầu hết những người cho vay lãi
đều có thể sống tốt không cần phải đòi nợ của em.
-
Ngân hàng và các công ty phát hành thẻ
-
đối xử với em như tội phạm nếu em trốn nợ,
-
nhưng chẳng có gì phải sợ.
-
Đừng lo.
-
Tin chị đi.
-
Chỉ có bệnh máu trắng mới có thể là lý do để tự tử.
-
Em hiểu không?
-
Được, khóc được là tốt.
Cứ khóc đi.
-
Ôi ôi, hỏng mất lớp phấn trang điểm rồi.
-
Em sao vậy? Hôm nay đi học sớm thế.
-
Nè!
-
Sao cậu bỏ buổi tổng duyệt?
Cậu là diễn viên chính cơ mà.
-
Thiệt là tồi tệ.
-
Ô ô, không cần phải chửi.
-
Xin lỗi nhá, nhưng mình không tham gia vở kịch nữa.
-
Mình phải tập trung học cho kỳ thi đại học tới.
-
Và em cũng chấm dứt với anh luôn.
-
Em nói gì lạ vậy?
Em điên à?
-
Con này điên thật rồi.
-
Ôi không.
-
Mình chỉ nhớ mang mỗi hộp cơm trưa.
-
Ai đó cho "một mắt" dùng chung sách với.
-
- Không!
- Không!
-
Cũng đúng, mình chỉ là đồ bỏ.
-
Thưa thầy!
-
Em sẽ cho bạn ấy dùng chung sách.
-
Hê, mình cũng chưa hoàn toàn là đồ bỏ.
-
Hoa chuông còn cho mình đọc chung sách.
-
Mình thật hạnh phúc!
-
Những dòng viết tay trong sách của cô ấy
cũng đáng yêu như chính cô ấy vậy.
-
"Mình qua nhà Myung-hee nhưng cô ấy không có nhà.''
-
''Anh trai cô ấy thì đang ngủ.''
-
''Mình định về thì thấy cái ấy của hắn ló ra khỏi quần sóc.''
-
''Tay mình tự nhiên mò đến và...
-
Chúng ta học đến đây thôi,
-
các cô cậu muốn nghỉ giải lao chưa?
-
Thầy ơi, học tiếp đi ạ!
-
- Điên à?
- Thằng khốn.
-
Cũng được, cần phải tận dụng thời gian học trên lớp.
-
Chúng ta sẽ học tiếp.
-
''...Mình gần như đã chạm vào nó,
nhưng cuối cùng thì mình đẩy nó vào trong trở lại.''
-
''Mình thật tự hào vì đã kiềm chế được bản thân.''
-
''Nhưng sau đó, có 1 cậu chàng mà chỉ cần nhìn thôi đã khiến mình xao xuyến.''
-
''Tên cậu ấy là Một..."
Ôi, tim mình đang loạn nhịp.
-
Được rồi, hôm nay dừng ở đây.
-
Học tiếp đi ạ!
-
Mình sẽ giết thằng dở hơi ăn cám lợn này!
-
Mày sẽ thành đồ bỏ vĩnh viễn con ạ.
-
Được, sang trang tiếp theo.
-
''Tên cậu ấy chính là Một mắt.''
-
''Mình thích cặp mông của cậu ấy.''
-
''Một ngày nào đó, mình sẽ cùng cậu ta làm chuyện đó...''
-
Hoa chuông thích mình?
-
Cám ơn đã cho mình mượn sách, đội trưởng đội bóng.
-
Không có gì.
-
Mở mắt ra thì thấy cô ấy.
-
Nhắm mắt lại cũng vẫn thấy cô ấy.
-
Mình không ngủ được cũng vì cô ấy.
-
Cô ấy lại là con trai! Ôi... Hai mắt ơi.
-
Trung tâm Tư vấn Tuổi trẻ On-line
-
Hỏi: Tôi là đàn ông, liệu thích 1 người đàn ông khác có được không?
-
Đáp 01: Không, hãy nghĩ đến bố mẹ bạn, ngốc ạ.
-
Đáp 02: Thằng lại cái, đi chết đi!
-
Đáp 03: Hãy gia nhập quân đội để trở thành người đàn ông thực sự.
-
Phòng đăng lính
-
Thích đàn ông? Hãy gia nhập quân đội.
-
Rambo "bốc lửa": Vào Lục quân đê...
-
Hải cẩu "khỏa thân": Hãy vào hải quân.
SEAL (hải cẩu): đặc nhiệm hải quân
-
Không đời nào mình đăng lính.
-
Trang này cũng chẳng giúp gì.
-
Bảng tin trường Vô Dụng
-
Đội trưởng đội bóng: Hãy gọi ngay cho mình...
Đội trưởng đội bóng: Hãy gọi ngay cho mình...
Đội trưởng đội bóng: Hãy gọi ngay cho mình...
-
Cái quái quỉ gì đây?
-
Internet củ chuối.
-
° Ánh trăng giục anh cần thổ lộ °
-
° Mối tình anh dành cho em °
-
° Anh yêu em °
-
° Một bông hồng cũng gợi nhớ đến em °
-
° Một tối mùa thu °
-
° của một ngày thứ Tư ẩm ướt °
-
° Tình anh là đây °
-
° Ôi Hai mắt của anh °
-
° Sao anh lại run rẩy °
-
° để tiếng yêu không thốt thành lời? °
-
Anh à, cho em mượn 10 đồng đi?
-
Cái gì?
-
Em xài hết tiền tiêu vặt rồi à?
-
Em gửi hết vào tài khoản tiết kiệm rồi.
-
Thế nên bây giờ mới phải mượn của anh.
-
Thật không công bằng.
-
Nhưng thôi được.
-
Mà nhớ phải trả lại anh đấy nhé.
-
Anh đang định mua một bộ váy cho búp bê của anh.
-
Mà sao em lại gửi hết tiền vào tài khoản tiết kiệm??
-
Đây là 1 bí mật nhưng em sẽ nói cho anh biết.
-
Em sẽ đi giải phẫu sau khi tốt nghiệp.
-
Giải phẫu?
-
A, có khi đây lại là tin vui đối với mình.
-
Tại sao cô ấy lại là đàn ông cơ chứ?
-
Thật sao?
-
Mẹ à, mẹ về mà nghe Hai mắt nói gì nè!
-
Xin lỗi nhá, em cũng bất đắc dĩ thôi.
-
Em không muốn bố mẹ biết chuyện này
trước khi em có quyết định chắc chắn.
-
À, em cũng cần bộ dao cạo của anh
để cạo bớt một ít lông chân.
-
Sẽ không ai xem em là con gái đâu
-
kể cả khi em đã đi làm phẫu thuật.
-
Họ sẽ nghĩ em là 1 thằng quan hoạn mà thôi.
-
Không dễ rũ bỏ sự khác người đâu.
-
Điều này đúng ra em phải biết chứ.
-
Anh này,
-
anh sẽ làm gì
-
nếu đang đạp xe thì bánh sau bị thủng hết hơi?
-
Anh sẽ thay săm mới và đi tiếp.
-
Em hứa sẽ trả lại tiền mà.
-
Khoan!
-
Đây là thực tế.
-
Đồ anh khốn nạn.
Tồi tệ.
-
° Tình đã bỏ ta đi °
-
° Tạm biệt em, Hai mắt °
-
° Thật tình cờ là mưa °
-
° đã làm nhòa nước mắt °
-
Tại sao em không thèm để ý?
-
Ai cũng phải nhận ra bộ vest 3.000$ của anh,
-
và làn da, và mái tóc được chăm sóc bởi chuyên gia hàng đầu,
-
thậm chí điện thoại của anh cũng là đời mới nhất.
-
Em không xem quảng cáo à?
-
Những gì mà một người mặc hay sử dụng
-
nói lên rất nhiều về bản thân người đó.
-
° Bức tường ngăn cách đôi ta °
-
° liệu có thể bị phá vỡ? °
-
° Anh sẽ phải tự cứu tâm hồn mình °
-
° bằng tiền của mà thôi °
-
Chó chết!
-
Chúng ta cần một trinh nữ để hiến dâng cho thần Dục vọng.
-
Hãy mang các cô gái ở khách sạn Hoa hồng về đây
-
trước 4h sáng thứ Bảy này.
-
Fe là Sắt, A là Argon, O2 là Oxy...
-
Hoa chuông, cậu làm sao vậy?
-
Này các cô gái.
-
Có 1 câu hỏi cho các cô đây.
-
Tại sao con gái thích mặc quần lót màu trắng
-
hơn tất cả các màu khác?
-
Nhìn đây.
-
Rõ ràng là trắng toát nhá.
-
Này, không phải lúc đùa đâu.
-
Nhiều việc kỳ cục đang xảy ra trong trường đấy.
-
- Cái gì cơ?
- Việc kỳ cục gì?
-
Nghe cho kỹ nè.
-
Rằng... thì... là... mà....
-
Đấy, chuyện là như thế!
-
Tất cả những chuyện này xảy ra
trong lúc chúng tôi đi điều tra vụ quần lót?
-
Thật chứ?
-
Và nó làm cho mấy đứa này trở thành học sinh gương mẫu?
-
Thật kỳ quặc.
-
Chắc chắn là một sức mạnh đen tối nào đó.
-
Thế nên tớ cần sự trợ giúp của các cậu.
Tham gia chứ?
-
- Được, bọn tớ sẽ vén màn bí mật.
- Được, bọn tớ sẽ vén màn bí mật.
-
Chị nói đúng mà, phải không?
-
Anh ấy sẽ trở nên nổi tiếng sau bộ phim này,
-
- Hả? Vâng.
-
Hôm nay chị rất vui.
-
Em cũng vậy.
-
Chị nhìn xinh hơn dưới ánh mặt trời đấy.
-
Ôi cô bé quả có mắt tinh đời.
-
Chị trang điểm đậm hơn bình thường đấy.
-
Nhìn được lắm.
-
Thật không?
-
À, chị phải về thôi.
-
Hôm nay là sinh nhật con gái chị.
Tối nay ở nhà có liên hoan.
-
Vậy à?
-
Cái túi! Em để quên túi!
-
Hậu đậu à, em quay lên lấy đi!
-
Thiệt là đoảng quá mà.
-
Ôi mẹ ôi!
-
Đi thôi!
-
Đẩy nó xuống!
-
Dục vọng.
-
Muôn năm! Muôn năm!
-
Hãy đứng dậy.
-
Hôm nay chúng ta có
-
2 trinh nữ sẵn sàng hiến dâng cho Dục thần của chúng ta,
-
thần của Dục vọng giáo,
-
người ban cho chúng ta sức mạnh tính dục
giúp chúng ta tồn tại trên cõi đời này.
-
Muôn năm! Muôn năm!
-
Giờ chúng ta sẽ chứng kiến 2 trinh nữ này
-
nhảy điệu nhảy của dục vọng.
-
Này cô, cô mập ý.
-
Cô nhảy trước đi.
-
Tôi á?
-
Đúng, cô!
-
Khỉ thật, sao họ lại bắt mình nhảy chứ?
-
Nhảy đi!
-
Nổi nhạc!
-
Cái quái gì vậy!.
-
Đuổi nó xuống!
-
Thật thất vọng.
-
Đấy mà là điệu nhảy trinh nữ à?
Có mà đấu vật thì có.
-
Cô bé xinh đẹp!
-
Đến lượt cô.
-
Dạ?
-
Có bắt buộc phải nhảy không?
-
Tôi chưa bao giờ nhảy giữa chốn công cộng thế này.
-
Tức là cô đã từng nhảy 1 mình?
-
Vậy hãy nhảy điệu nhảy của dục vọng.
-
Làm sao bây giờ?
-
Nhanh lên!
-
Nhảy đi.
-
Được rồi, tôi sẽ thử vậy.
-
Nhưng không được cười đâu đấy.
-
Hay quá!
-
Tuyệt vời!
-
Tuyệt.
-
Đừng ngừng lại!
-
Đừng ngừng!
-
Muôn năm! Muôn năm!
-
Chị Lưỡi dao và tôi đã bị kéo đến đàn tế của họ,
-
rồi bị bắt nhảy suốt đêm.
-
Chúng tôi chỉ được thả ra khi chị Lưỡi dao
-
hy sinh chiếc quần lót màu vàng yêu quý của mình.
-
Ta định sẽ lăng xê cô ấy qua công ty của chúng ta.
-
Hãy xem cô có làm được gì không.
-
Vâng thưa sếp.
-
"Vũ điệu sôi động của cô đã tạo nên 1 cơn sốt"
-
Ơ, cô bé này ở lớp mình mà.
-
Cô nghĩ sao về Vũ điệu sôi động?
-
Có đúng là cô quyết định bắt đầu ra mắt công chúng không?
-
Có phải vật trên lưng cô là phong cách riêng?
-
"Nữ hoàng khiêu vũ khuấy động cả nước"
-
"Lắc, lắc... chính là Vũ điệu sôi động"
-
Xin chào quý vị!
-
Tôi là Kyun, phóng viên của đài Siêu lặt vặt
-
chương trình "Xem hoặc bỏ đó".
-
Bây giờ quý vị sẽ được cảm nhận một cảm giác cuồng nhiệt
-
đến từ lnternet,
-
cái cảm giác "lắc lắc lắc, giật giật giật"
-
của người mà chúng ta đều yêu mến,
người con gái đặc biệt xinh đẹp...
-
Tên cô là...
-
Anh biết không?
Không biết à?
-
Cô ấy đang ngồi kia.
Hãy cùng gặp gỡ cô ấy.
-
Chào, tôi là Kyun,
chúng ta hãy xem cô ấy đang cảm thấy thế nào.
-
Tôi sẽ hỏi cô ấy.
-
Một mắt?
-
Này nhóc, Một mắt không thể xuất hiện trên TV được.
-
Xin lỗi nhá, tránh qua 1 bên đi.
-
Lôi hắn đi chỗ khác.
-
Trở lại câu hỏi khi nãy.
-
Cô cảm thấy thế nào?
-
Tôi thấy hơi bối rối.
-
A, cô ấy nói là cảm thấy hơi bối rối.
-
Xin cảm ơn quý vị đã theo dõi chương trình "Xem hoặc bỏ đó"
của đài truyền hình Siêu lặt vặt của chúng tôi.
-
Đây là Kyun, tạm biệt quý vị.
-
Hạt tiêu à, tôi chỉ gọi kiểm tra
xem mọi người có ổn không thôi mà.
-
Cậu vẫn ổn chứ?
Tốt rồi, ngủ tiếp đi.
-
Lớp trưởng không thấy trả lời.
-
Chả lẽ đã ngủ rồi?
-
Không thể nào. Cô ấy bảo
sẽ gọi lại trước khi đi ngủ.
-
Lạ thiệt.
-
Ừ, thật là lạ.
-
Được rồi, bắt đầu.
-
Giữ nguyên tư thế, tốt.
-
Chậc, cô ta kém quá.
-
Cố lên chút nữa.
-
Vâng ạ.
-
Anh biết đấy, đây là ngành công nghiệp gian khổ mà.
-
Cám ơn.
-
À hà
-
A... cuộc đời thật đẹp sao
-
Dù cửa sổ có đóng chặt thế nào
thì ánh trăng kia vẫn luồn qua được
-
Dù tim em có cố đóng kín
thì tình yêu vẫn cứ vượt qua
-
Phải chăng tình yêu cũng giống như ánh trăng kia?
-
Hay là chính ánh trăng cũng đang yêu?
-
Một tình yêu duy nhất
-
Nở đầy trong tim em
-
A à....
-
A... cuộc đời thật đẹp sao
-
Vầng hào quang là từ để chỉ quầng sáng bao quanh Mặt trời.
-
Hm, chứ không phải là dải Ngân hà à?
-
Tớ không thể để bị mất tập trung được.
-
Phải thi đậu đại học nè.
-
Rồi cưới 1 ông chồng tốt.
-
Thật mừng là từ hôm qua ngực mình đã nhỏ lại.
-
Mình đã giảm được 5kg đấy.
-
Giờ thì đừng làm phiền mình nữa.
-
Thầy Hiệu trưởng đã đúng.
-
Tớ cảm thấy như được hồi sinh!
-
Hả? Thầy Hiệu trưởng?
-
Ý tớ là, thầy Hiệu trưởng
chẳng liên quan gì đến chuyện này cả.
-
Hãy tin tớ.
-
Cậu biết không,
dạo này tớ chẳng thấy thầy Hiệu trưởng đâu.
-
Có điều gì đó khả nghi ở đây?
-
- Phòng Hiệu trưởng?
- Phòng Hiệu trưởng?
-
Có vào không?
-
Nếu ông ý ở trong phòng thì sao?
-
Cậu nghĩ thế à?
-
Khoan đã!
-
Cậu có nghe thấy không?
-
Nghe không giống tiếng người.
-
Mở cửa đi.
-
Xin lỗi.
-
Chúng em nhầm phòng ạ.
-
Tớ đã nói rồi.
-
Chắc phải gần đây chứ nhỉ.
-
Ô, đẹp quá.
-
Này, nhìn bạn nhảy, có vẻ như bạn vui vẻ lắm.
-
Bạn muốn trở thành ngôi sao à?
-
Bạn bây giờ xuất hiện ở khắp nơi.
-
Nhưng sao bạn không đi học?
-
Mình phải chăm sóc mẹ. Mẹ bị ốm.
-
Mình hiểu.
-
Mình phải đỗ xe dưới kia, nên đành cuốc bộ lên đây.
-
Ừ, nhà mình ở vị trí cũng khá cao.
-
Leo lên ngọn đồi lộng gió này
-
làm mình nhớ lại
-
khi mình đi du lịch đảo San Torini của Hy Lạp.
-
Thật ngạc nhiên
-
là ở Hàn Quốc mình cũng có 1 nơi như vậy.
-
Ồ, nhìn nó to chưa kìa.
-
Mình cũng thích làm vườn.
-
Ưm... đúng là mùi của tự nhiên.
-
Này, đừng chạm vào nó!
-
Ồ, mình xin lỗi.
-
Mình không biết nó đối với bạn quan trọng đến như vậy.
-
Cho mình xin chút nước được không?
-
Thật vất vả mới leo được lên đến đây.
-
Mình định ngồi nghỉ một lát.
-
Nhà mình chỉ có mỗi 1 phòng
mà mẹ mình thì đang nằm tại phòng đó rồi.
-
Mà cũng không thể nói là nhà mình không có nước.
-
Mình nghĩ cậu ấy sẽ tự hiểu ra và quay về.
-
Ai ngoài đó thế?
-
Nếu là bạn con thì bảo nó vào đây.
-
Nhớ bảo nó mua Kim tự tháp nữa.
-
Mẹ à, thôi đi.
-
Uống đi cháu.
-
Vâng, cháu xin.
-
Nước nguội cũng không tệ lắm, nhỉ?
-
Dạ.
-
Không nên quá cứng nhắc.
-
Thật là phí tiền khi suốt ngày
cứ dùng nước trong bình thanh lọc.
-
Con gái bác vốn rất nhút nhát,
-
nó chẳng bao giờ đưa bạn về nhà cả.
-
Thế mà bây giờ lại có cả bạn trai đến nhà.
-
Thật đáng ngạc nhiên.
-
Thế bố mẹ cháu làm gì?
-
Họ đều làm trong lĩnh vực ngoại giao khoảng 30 năm nay
nhưng năm ngoái thì đều xin nghỉ.
-
Họ sống tại Lausanne, Thụy Sĩ.
-
Sao? Thụy Sĩ à?
-
Dạ vâng ạ.
-
Mẹ cháu làm cố vấn cho Liên minh thành thị Á-Âu.
-
Còn bố cháu là giám đốc điều hành
của Hiệp hội các nhà kinh tế trên toàn thế giới.
-
Thật khó khăn khi phải sống ở nước ngoài.
-
Hơn nữa, họ lại không có việc làm chứ.
-
À, đúng rồi.
-
Toilet ở đâu nhỉ, ý mình là,
-
nhà vệ sinh ý?
-
Làm sao bây giờ?
-
Phòng WC của mình chỉ là phòng WC công cộng
bẩn thỉu ở ngoài kia.
-
Ra ngoài rồi rẽ phải,
-
sẽ thấy 1 cái cửa có ghi chữ ''WC''.
-
Dạ, cám ơn bác.
-
Còn làm gì đấy nữa?
-
Con cũng giúp nó tìm nhà vệ sinh đi chứ.
-
Đi đi
-
Cầm lấy.
-
Tờ báo này để làm gì ạ?
-
Rồi cháu sẽ cần đến nó.
-
Ý bác là để đọc khi ở trong WC chứ gì ạ?
-
Thôi chết rồi.
-
Ôi ôi, cháu xin lỗi ạ.
-
Có phải là nước trái cây không ạ?
-
Ôi trời, cậu đã làm gì thế này?
-
Cháu xin lỗi.
-
Thôi bỏ đi. Ôi trời!
-
Nước tiểu ngấm ra khắp nơi rồi.
-
Mẹ im đi!
-
Ôi không, thật kinh khủng.
-
Kim tự tháp của tôi bị ướt hết rồi.
-
Nước quả?
Không còn gì hay hơn để nói nữa à?
-
Lại còn có đứa dám bảo mẹ mình "Im đi" nữa chứ?
-
Tại sao nhà WC lại cần phải có chìa khóa?
-
Đừng hỏi. Tôi không biết.
-
Trong này tối quá.
Tôi không nhìn thấy bồn cầu đâu cả.
-
Nhìn xuống phía dưới chân ý.
-
Dưới chân?
-
Khốn nạn thật, không có chỗ để xoay trở nữa.
-
Ôi giời....
-
Không... KhÔnG..... KHÔNG!!!!!!!!!!!!!
-
Bác xin lỗi đã la mắng cháu.
-
Hãy hứa là sẽ trả lại bộ đồ cho bác nhé.
-
Nếu không bác sẽ phải sống mãi với bộ đồ lót này mà thôi.
-
Hứa với bác là cháu sẽ trả đi, được không?
-
Thật là 1 ngày vui.
-
Tôi xin lỗi.
-
Không sao.
-
Mình dám cá là bọn bạn Italia của mình
-
sẽ cười vỡ bụng nếu biết mình bị rơi xuống hố phân.
-
Tôi xin lỗi.
-
Củ chuối. Khốn nạn.
-
Mình chưa bao giờ thấy cái nhà nào tồi tàn như vậy.
-
Và mụ già kia nữa, thật thối tha.
-
Giống cái gì nhỉ...
Ối!
-
Hình như là của Anthony?
-
Con lầm bầm gì thế?
-
Dạ, con đánh thức mẹ à?
-
Con ngồi lên cái gì thế?
-
Một quyển sổ của bạn con.
1 quyển sổ thơ
-
của 1 nhà thơ nổi tiếng người Ireland
đã từng đạt giải Nobel.
-
Quyển sổ bị nhàu vài trang.
-
Có cần mẹ giúp không?
-
Mông mẹ to hơn mông con mà.
-
Không cần đâu ạ.
-
Cứ đưa đây cho mẹ.
-
Như thế này này.
-
Tốt hơn nhiều.
-
Mẹ!
-
Ồ mẹ xin lỗi.
-
Ôi cái mông đần độn này.
-
Thực ra, mẹ không có ý bêu riếu người Ireland đâu.
-
Thế con có quyển sách nào của người Mỹ không?
-
Thôi để con lấy lại.
-
Cái cậu Anthony đó.
-
Cậu ta đến từ Thụy Sĩ, đúng không?
-
Dạ.
-
Ngày trước mẹ cũng phải đem anh con
đi cho 1 gia đình Thụy Sĩ.
-
Sao ạ?
-
Đem cho?
-
Anh trai con?
-
Mẹ chưa nói cho con biết à?
-
Sau khi sinh con ra, mẹ đã phải
cho anh con đi làm con nuôi nhà người ta.
-
Mẹ gửi nó đến 1 đất nước giàu có,
-
để nó có thể lớn lên sung sướng.
-
Và rồi nó sẽ có thể về đây
đưa chúng ta thoát khỏi đói nghèo.
-
Mẹ đã dặn trung tâm nhận con nuôi
nhắc nó sau này về tìm chúng ta.
-
Con có anh trai?
-
Cái thằng Anthony đó.
-
Mẹ có linh cảm nó chính là anh trai con.
-
Gì ạ?
-
Cặp mắt tròn, rồi cái mũi hơi nhòn nhọn,
-
Nó giống hệt mẹ còn gì.
Thôi đúng là nó rồi.
-
Không thể nào.
-
Mẹ nghĩ nó trở về Hàn Quốc là vì vậy.
-
Ôi, mẹ không thể quên được
khuôn mặt thằng Anthony.
-
Nếu bố mẹ nó đều là người ngoại quốc,
thì chắc chắn đúng là nó rồi.
-
Không thể.
-
Không thể nào.
-
Anthony là anh trai mình?
-
Không.
Còn mình thì sao?
-
Nói mau.
Ông ta đã làm gì các bạn?
-
Không, mình không thể.
-
Đúng là ác độc.
Ông ta đã làm gì với họ thế nhỉ?
-
Được rồi. Thử lại lần nữa.
-
Và bây giờ... phát minh mới,
máy chọc cù lét chạy điện!
-
Nói!
-
- Không.
- Không.
-
Tăng thêm 2 nấc nữa.
-
Nhột quá.
-
Cái gì vậy?
-
Cái này là khi thầy Hiệu trưởng gọi chúng tớ lên phòng...
-
Thưa thầy, thầy cần gặp em ạ?
-
Sao lại tối thế ạ?
Em bật đèn nhá?
-
Cứ ngồi xuống đi.
-
Ồ, thầy mới đổi kiểu tóc ạ?
-
Có mùi gì thế nhỉ?
-
Em phải uống cái này à?
-
Ừ, uống đi.
-
Loại trà quái quỉ gì thế này?
Khiếp.
-
Tởm quá.
-
Thưa thầy Hiệu trưởng,
em sẽ chăm chỉ học tập
-
và tránh xa bọn con trai.
-
Em sẽ theo đạo để trở thành 1 người tốt hơn.
-
Em muốn sống hết mình cho thế giới tươi đẹp này.
-
Đây là chip điện tử "Tiết trinh phòng hộ".
-
Nó sẽ giúp em trở thành 1 thiếu nữ tốt.
-
Giờ em có thể về rồi.
-
Và nhớ, không được nói cho ai biết đấy.
-
Nếu em để lộ ra thì...
-
Đây cũng là chuyện đã xảy ra với tớ.
-
Giờ thì tớ nhớ lại rồi.
-
Tớ cũng thế.
-
Thưa thầy, em về đây ạ.
-
Thế giới này quả là đẹp.
-
Thật hạnh phúc lại được làm 1 thiếu nữ thơ ngây.
-
Ông ta không phải là Hiệu trưởng chúng ta vẫn biết.
-
Có chuyện gì đó đang diễn ra ở đây.
-
Một âm mưu...
-
Việc mọi người đều phải theo đạo...
-
thật không ổn.
-
Tại sao họ chỉ tập trung vào các thiếu nữ?
-
Chúng ta phải chấm dứt chuyện này!
Để giải phóng tâm hồn chúng ta!
-
Đúng! Giải phóng tâm hồn chúng ta!
-
"Thái Âm hội - giải phóng những tâm hồn thiếu nữ"
-
"7h tối, tại Sân vận động trường Vô Dụng"
-
Hiệu trưởng kỳ cục!
-
Hãy ra đây!
-
- Ra đây! Ra đây!
- Ra đây! Ra đây!
-
Cái gì vậy?
-
Có gì đó vừa xẹt qua.
-
Nó lại xuất hiện kìa.
-
Cậu có nhìn thấy không?
-
Tớ muốn về nhà.
-
Đi đâu?
-
Tớ sợ.
-
Đừng sợ các bạn!
-
Đừng bày trò nữa. Hãy ra mặt đi!
-
- Ra mặt đi! Ra mặt đi!
- Ra mặt đi! Ra mặt đi!
-
Tại sao lại biến chúng tôi thành những kẻ bệnh hoạn?
-
- Tại sao? Tại sao?
- Tại sao? Tại sao?
-
Bọn bây muốn biết?
Vậy ta sẽ nói.
-
Chờ đã!
-
Nhìn kìa.
-
Hờ, lũ ngốc.
-
Bọn chúng còn không nhận ra
đó chẳng qua chỉ là khói mà thôi.
-
Nếu muốn khai chiến, thì phải nhắm vào ta nè.
-
Lũ khờ!
-
Quân bất trị.
-
Đó chẳng qua là vì muốn tốt cho bọn bây thôi.
-
Thầy Hiệu trưởng!
-
Không, đồ quái vật gớm ghiếc!
-
Tại sao không để chúng ta yên?
-
Ôi trời.
-
Ngươi là cái thứ gì vậy?
-
Tại sao lại giả làm thầy Hiệu trưởng
-
để biến chúng ta thành bệnh hoạn?
-
Hãy quay về nơi của ngươi đi,
đồ quái vật ngu dốt!
-
Ngu dốt?
-
Bọn nhãi kia!
Sao không biết điều ngậm miệng lại!
-
Và đừng có gọi ta là "quái vật"!
-
Ta là...
-
Ta là... Eemuki!
-
Eemuki...
-
- Eemuki?
- Là cái quái gì vậy?
-
- Đó là tên riêng à?
- Thử tìm xem.
-
Nó đang to dần lên.
-
Kinh quá, nó biến thành rắn rồi.
-
Cái quái quỉ gì vậy?
-
Cho các ngươi nè
-
càng nhiều càng tốt đó.
-
987! 988!
-
Thế nào, con chip "Trinh tiết phòng hộ" này
cũng hay chứ hả?
-
989! 990!
-
Giờ ta sẽ nhanh chóng hóa rồng.
-
Các bạn, đừng bỏ chạy!
-
Hãy dùng "Thái Âm công" để chống lại nó!
-
Nhanh lên!
-
Các ngươi dám chống lại ta à?
-
Thái! Âm! Thần! Công!
-
Cái quái gì vậy?
-
Nhìn kìa, có tác dụng rồi!
-
Các ngươi nên chấm dứt cái trò đó ngay!
-
Ngừng ngay!
-
Bà ta đang làm gì vậy?
-
Lạ quá.
-
Chúng mày làm rối tóc tao rồi!
Ngừng lại!
-
Khốn kiếp, chúng mày muốn chết?
-
Tại sao "Thái Âm công" lại không có tác dụng chứ?
-
Làm sao cái Âm công vặt đó hại được ta,
Nữ hoàng bóng tối này.
-
Cái đó chỉ có tác dụng với bọn Bulgasari thôi.
-
Bulgasari: Vua của Dương giới
-
Chú thích: Sinh vật trong truyện cổ Hàn Quốc
-
có thể đánh đuổi các loài ma quỷ.
-
Tại sao chúng mày không nhận thức được chứ,
-
hả cái bọn nhóc tì kia?
-
Nhanh lên, tìm thông tin trên mạng xem.
-
Đây nè, nó bảo "Thái Dương thần công
có tác dụng đối với bọn Eemuki"!
-
Thật chứ?
Nào các bạn, "Thái Dương thần công"!
-
Vào vị trí!
-
Bọn này vẫn chưa tỉnh ngộ.
-
Thái! Dương! Thần! Công!
-
Có được không?
-
Tớ nghĩ là được.
-
Chả nhẽ lại không được?
-
Thấy nói là cần đề phòng tác dụng phụ thôi.
-
Cảm giác gì thế này?
-
Mình nghĩ mình sắp thành rồng rồi.
-
Cẩn thận!
-
Con quái đó đi rồi.
-
Mụ ta nói mụ là một Eemuki.
-
Eemuki, đừng có quay lại đây!
Đừng bao giờ!
-
Mình muốn trả bạn cái này.
-
Cám ơn.
-
Xin lỗi vì mình đã cư xử tồi tệ khi đến nhà bạn.
-
Đấy... là lần đầu tiên
mình gặp phải tình huống như vậy.
-
Không sao đâu, mình đã quên rồi.
-
Mà nè, bố mẹ bạn có phải là người ngoại quốc?
-
Sao bạn biết?
-
Bạn điều tra về mình à?
-
Không, không phải vậy.
-
Có phải bọn bạn mình nói ra không?
-
Mình được 1 gia đình Thụy Sĩ nhận nuôi từ khi còn rất nhỏ.
-
Nên bố mẹ mình bây giờ chỉ là bố mẹ nuôi thôi.
-
Chính xác thì bạn bao nhiêu tuổi rồi?
-
Thật tiếc là mình cũng không biết
chính xác ngày sinh của mình nữa.
-
Mình chỉ biết là mình lớn hơn những bạn cùng lớp 1 chút.
-
Vậy Anthony chính là anh trai mình?
-
Không!
-
Cuộc đời đúng là 1 chuyện phim buồn.
-
"Lời nguyền ngày sinh nhật".
Không thể nào!
-
Mình không có ý định giấu.
-
Mình vui vì bạn đã tự tìm ra...
-
Ngay cả bạn cũng không hiểu mình.
-
Chó chết cái Hàn Quốc này!
Đả đảo phân biệt chủng tộc!
-
Hans J. Schmidt (người Thụy Sĩ)
-
Ngày trước, mẹ tôi bỏ tôi và tôi đã đến Thụy Sĩ.
-
Thế đấy.
Mẹ à, con đã lớn rồi đây.
-
Mẹ đã nói sẽ gặp lại nhau,
và con đã quay về đây.
-
Đây là ảnh mẹ tôi.
-
Mẹ ơi, mẹ ơi.
-
"Tin giật gân!"
"Nữ hoàng sôi động là gái bao vị thành niên?"
-
"Cô ấy có quan hệ với người quản lý "biến thái" của mình?"
-
"Nghèo đói đã buộc cô ấy phải bán mình"
-
Chúng tôi không có ngủ với nhau!
-
"Nữ hoàng sôi động lừa gạt công chúng
bằng gương mặt ngây thơ của mình"
-
Tôi xin lỗi vì những rắc rối này.
-
Nhưng đời là thế mà, biết làm sao.
-
Có lúc lên voi, có lúc lại xuống chó.
-
Không sao ạ,
thực ra em cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi.
-
Trước đây em cứ cảm giác không phải là chính mình.
-
Em thấy rất vui
-
vì đã có tiền thanh toán viện phí cho mẹ
và học phí cho em trai.
-
Cám ơn chị nhiều.
-
Ê, đừng gọi cái tên ấy ở nơi công cộng chứ.
-
Được rồi.
-
Hãy gọi cho chị nếu em gặp khó khăn nhé.
-
Chị phải đi đây.
-
À này, vẫn định tặng lại cho chị bộ đồng phục
sau khi em ra trường chứ?
-
Vâng, tất nhiên rồi.
-
Tuyệt quá!
-
Là mày à "Nghèo khó"?
-
Mày đi à?
-
Ta cũng tình cờ mà có mày,
-
nhưng ta nghĩ ta đã từng cảm thấy xấu hổ
khi có mày bên cạnh.
-
Thực ra, mày mới chính là bạn tốt nhất của ta.
-
Ta xin lỗi.
-
Ta sẽ không cảm thấy xấu hổ vì mày
nếu mày có trở lại với ta lần nữa.
-
Tạm biệt.
-
Bảo trọng.
-
Các em học sinh thân mến,
-
"tốt nghiệp" không có nghĩa là kết thúc,
-
mà chínhlà một sự khởi đầu
-
của một giai đoạn mới trong cuộc đời các em.
-
Thầy muốn khuyên các em
-
những vấn đề sau
-
khi các em bước vào đời.
-
Thứ nhất,
-
hãy trở thành người có ích cho gia đình mình.
-
Thứ hai, trở thành người có ích cho xã hội.
-
Đây là một chiếc Kim tự tháp điều khiển bằng hồng ngoại.
-
Nếu cô có cái này trong nhà...
-
Mẹ à, nói nhỏ chút coi.
-
Tao gửi mày đi nước khác để có thể sống yên ổn sau này,
-
vậy mà bây giờ, mày trở thành 1 thằng du côn.
-
- Du côn?
- Ôi, số tôi khổ thế này.
-
Xin lỗi.
-
Một lần nữa, thầy đề nghị các em...
-
Ôi... buồn ngủ quá.
-
Đây là những lời cằn nhằn cuối cùng của ông ấy rồi.
-
Từ mai, chúng mình sẽ không còn phải nghe ông ấy cằn nhằn nữa.
-
Thế là hết thời niên thiếu à?
-
Thầy chúc các em thành đạt
trên con đường của chính mình.
-
Chúc các em đã tốt nghiệp.
-
Chị Lưỡi dao, lâu rồi không gặp!
-
Chờ em 1 chút.
-
Anthony,
tại sao con "Nghèo khó" này lại ở trên lưng cậu?
-
Bố mẹ mình phá sản rồi.
-
Bố mình bị kết tội lừa đảo.
-
Cuộc sống xa xỉ của mình đã chấm dứt.
-
Bạn nói đúng, cuộc đời này đúng là 1 chuyện phim buồn.
-
Nhưng mình cũng bắt đầu thích con búp bê này rồi.
-
Bây giờ hãy cứ vui vẻ đi đã.
-
Cô gái đã từng phải mang "Nghèo khó" trên vai
-
về sau làm việc trong ngân hàng.
-
Anthony trở về Thụy Sĩ mở trang trại.
-
Hai mắt trở thành 1 cô gái rất xinh đẹp.
-
Một mắt trở nên giàu có nhờ bán những con búp bê tự làm.