David Blain: Cách tôi nín thở trong 17 phút
-
0:00 - 0:03Là một ảo thuật gia tôi cố gắng tạo ra ảo giác
-
0:03 - 0:06làm cho mọi người ngừng lại và suy nghĩ.
-
0:06 - 0:08Tôi cũng thử thách thức chính mình
-
0:08 - 0:12làm những điều mà các bác sỹ cho rằng không thể
-
0:12 - 0:17Tôi đã bị chôn sống ở Thành phố New York trong một cỗ quan tài,
-
0:17 - 0:20bị chôn sống trong một cỗ quan tài vào tháng tư, năm 1999,
-
0:20 - 0:22trong một tuần.
-
0:22 - 0:26Tôi ở đó không cần gì ngoài nước.
-
0:26 - 0:29Và nó kết thúc thật thú vị
-
0:29 - 0:31đến mức tôi quyết định tiếp tục
-
0:31 - 0:33làm nhiều trò như vậy nữa.
-
0:33 - 0:36Lần tiếp theo tôi tự đông cứng mình trong một tảng băng
-
0:36 - 0:39trong ba ngày và ba đêm ở Thành phố New York.
-
0:39 - 0:44Lần đó khó hơn nhiều so với tôi tưởng.
-
0:44 - 0:47Lần tiếp theo sau đó, tôi đứng trên đỉnh một cây cột cao cả trăm foot
-
0:47 - 0:49trong 36 giờ.
-
0:49 - 0:51Tôi bắt đầu bị choáng nặng
-
0:51 - 0:56đến mức các tòa nhà bên dưới bắt đầu trông giống như đầu những con thú khổng lồ.
-
0:56 - 0:58Vì thế, lần tiếp theo tôi đến London.
-
0:58 - 1:02Ở London tôi sống trong một hộp kính trong 44 ngày
-
1:02 - 1:04không cần gì ngoài nước.
-
1:04 - 1:07Nó thật là, đối với tôi, một trong những điều khó nhất tôi từng làm,
-
1:07 - 1:11nhưng nó cũng là trò tuyệt nhất.
-
1:11 - 1:14Ở đó có rất nhiều người hoài nghi, đặc biệt là cánh báo chí ở London
-
1:14 - 1:17đến mức họ cho một chiếc bánh kẹp phô mai bay
-
1:17 - 1:20lòng vòng quanh hộp trên những chiếc trực thăng để cám dỗ tôi.
-
1:20 - 1:21(Cười)
-
1:21 - 1:24Vậy nên, tôi cảm thấy thật quá giới hạn
-
1:24 - 1:26khi tờ New England Journal of Medicine thực sự
-
1:26 - 1:30coi như thí nghiệm khoa học.
-
1:30 - 1:34Thử thách tiếp theo là tôi muốn xem mình có thể chịu đựng được bao lâu mà không cần thở,
-
1:34 - 1:36giống như tôi có thể sống sót bao lâu mà không cần gì,
-
1:36 - 1:38thậm chí không cần không khí.
-
1:38 - 1:40Tôi đã không nhận ra rằng nó sẽ trở thành
-
1:40 - 1:42hành trình thú vị nhất của đời mình.
-
1:45 - 1:47Là một ảo thuật gia trẻ tuổi
-
1:47 - 1:51Tôi bị ám ảnh bởi Houdini và các thử thách dưới nước của ông.
-
1:51 - 1:54Vì thế, ngay sau đó, tôi thách thức lũ trẻ,
-
1:54 - 1:56để coi tôi có thể ở dưới nước bao lâu.
-
1:56 - 1:58khi chúng ngụp lặn để thở,
-
1:58 - 2:01bạn biết không, 5 lần, trong khi tôi vẫn dưới nước chỉ với một lần lấy hơi.
-
2:01 - 2:03Khi còn là một thiếu niên
-
2:03 - 2:06Tôi có thể nín thở trong ba phút và 30 giây.
-
2:06 - 2:12Sau đó tôi khám phá ra rằng đó là thành tích cá nhân của Houdini.
-
2:12 - 2:15Vào năm 1987 tôi có nghe câu chuyện
-
2:15 - 2:18về một cậu bé bị ngã xuống dưới băng
-
2:18 - 2:20và bị kẹt dưới một dòng sông.
-
2:20 - 2:26Cậu bé ở dưới đó, không thở trong 45 phút.
-
2:26 - 2:28Khi đội cứu hộ tới
-
2:28 - 2:31họ hồi sức cho cậu bé và không hề có tổn thương não.
-
2:31 - 2:36Thân nhiệt cậu bé tụt xuống tới 77 độ.
-
2:36 - 2:39Là một ảo thuật gia tôi nghĩ mọi thứ đều có thể.
-
2:39 - 2:41Và tôi nghĩ nếu một người làm được
-
2:41 - 2:44thì người khác cũng làm được.
-
2:44 - 2:47Tôi bắt đầu suy nghĩ, nếu cậu bé có thể sống sót
-
2:47 - 2:49mà không cần thở, lâu như vậy,
-
2:49 - 2:51tôi cũng có thể làm được bằng cách nào đó.
-
2:51 - 2:54Vì thế, tôi gặp một chuyên gia giải phẫu thần kinh.
-
2:54 - 2:56Và tôi hỏi ông, có thể chịu được bao lâu
-
2:56 - 2:59mà không cần thở, kiểu như tôi có thể chịu được bao lâu mà không có không khí?
-
2:59 - 3:02Và ông nói với tôi rằng sao cũng được nhưng không quá sáu phút
-
3:02 - 3:04anh thực sự gặp nguy hiểm
-
3:04 - 3:08bởi chấn thương hypoxic não.
-
3:08 - 3:11Vậy nên, tôi coi đó là một thử thách, bình thường.
-
3:11 - 3:12(Cười)
-
3:12 - 3:17Lần thử đầu tiên, tôi nghĩ rằng tôi có thể làm điều tương tự,
-
3:17 - 3:21và tôi tạo ra một bể nước,
-
3:21 - 3:24và đổ đầy đá và nước lạnh như băng.
-
3:24 - 3:27Và tôi ngâm mình trong bể nước đó
-
3:27 - 3:30hi vọng thân nhiệt bắt đầu hạ xuống.
-
3:30 - 3:33Và tôi đã run, Ở lần cố gắng nín thở đầu tiên
-
3:33 - 3:35Tôi thậm chí không chịu được một phút.
-
3:35 - 3:38Vậy nên, tôi nhận ra nó hoàn toàn không khả thi.
-
3:38 - 3:42Do đó, tôi đến nói chuyện với một người bạn là bác sỹ,
-
3:42 - 3:48và tôi hỏi anh ta làm cách nào tôi có thể làm được?
-
3:48 - 3:51"Tôi muốn nín thở thật lâu. Làm sao thực hiện được?"
-
3:51 - 3:54Và anh ta nói, "David, anh bạn là một ảo thuật gia,
-
3:54 - 3:57tạo ra ảo giác không cần thở, sẽ dễ hơn."
-
3:57 - 4:01(Cười)
-
4:01 - 4:03Vậy nên, anh ta nghĩ ra ý tưởng
-
4:03 - 4:05tạo ra một thiết bị thở,
-
4:05 - 4:07với một bộ lọc CO2,
-
4:07 - 4:12cái đó đơn giản là một cái ống từ hãng Home Deplot,
-
4:12 - 4:15với một bong bóng gắn ống vào nó,
-
4:15 - 4:18anh ta nghĩ rằng chúng tôi có thể đặt vào cơ thể tôi,
-
4:18 - 4:22và bằng cách nào đó có thể lưu thông không khí và thở
-
4:22 - 4:24với thiết bị trong trong người tôi.
-
4:24 - 4:28Cảnh này hơi khó coi.
-
4:28 - 4:31Nhưng đây là lần thử đó.
-
4:37 - 4:39Vậy, nó rõ ràng không khả thi.
-
4:39 - 4:43(Cười)
-
4:43 - 4:45Sau đó tôi thực sự bắt đầu nghĩ đến
-
4:45 - 4:47thở bằng chất lỏng.
-
4:47 - 4:50Có một chất hóa học gọi là perflubron.
-
4:50 - 4:52Và nó có mức dưỡng khí oxy cao
-
4:52 - 4:54mà theo lý thuyết bạn có thể thở bằng chất đó.
-
4:54 - 4:57Vậy nên, tôi đặt tay lên chất hóa học đó,
-
4:57 - 5:00đổ đầy bồn với chất đó, và dìm mặt vào bồn
-
5:00 - 5:02và cố gắng hít thở chất đó vào cơ thể,
-
5:02 - 5:04việc đó thực sự bất khả thi.
-
5:04 - 5:07Nó đơn giản là cố gắng hít thở, như bác sỹ nói,
-
5:07 - 5:09trong khi một con voi đứng trên ngực bạn.
-
5:09 - 5:11Vậy nên, ý tưởng đó bị loại bỏ.
-
5:11 - 5:13Và rồi tôi bắt đầu nghĩ lại,
-
5:13 - 5:18liệu có thể treo một thiết bị qua tim/phổi
-
5:18 - 5:21và phẫu thuật nơi mà một ống luồn vào động mạch,
-
5:21 - 5:25và rồi khỏi cần thở khi mà đã có người bơm oxy vào máu tôi?
-
5:25 - 5:29Lại một ý tưởng điên rồ khác, hiển nhiên.
-
5:29 - 5:34Và rồi tôi nghĩ đến ý tường điên rồ nhất trong số các ý tưởng:
-
5:34 - 5:36làm thật.
-
5:36 - 5:37(Cười)
-
5:37 - 5:40Thật sự cố nín thở vượt giới hạn
-
5:40 - 5:45khi mà bác sỹ khẳng định bạn sẽ bại não.
-
5:45 - 5:48Vậy nên, tôi bắt đầu nghiên cứu
-
5:48 - 5:50về những thợ lặn ngọc trai.
-
5:50 - 5:53Bạn biết đó, bởi vì họ lặn xuống trong bốn phút chỉ với một hơi.
-
5:53 - 5:55Và khi đang nghiên cứu thợ lặn ngọc trai tôi khám phá ra thế giới
-
5:55 - 5:57của lặn tự do.
-
5:57 - 6:02Đó là điều tuyệt vời nhất mà tôi từng khám phá ra, thật sự kinh ngạc.
-
6:02 - 6:05Có rất nhiều khía cạnh trong lặn tự do.
-
6:05 - 6:08Có những ghi chép tỉ mỉ, nơi người ta lặn sâu nhất có thể.
-
6:08 - 6:10Và có cả trạng thái ngưng thở tĩnh.
-
6:10 - 6:13Trạng thái nín thở lâu nhất mà bạn có thể
-
6:13 - 6:15tại một chỗ mà không di chuyển.
-
6:15 - 6:17Đó là điều mà tôi học được.
-
6:17 - 6:20Điều đầu tiên mà tôi học được là khi bạn nín thở
-
6:20 - 6:23bạn không được cử động nhiều; việc đó tiêu tốn năng lượng.
-
6:23 - 6:25Và nó làm cạn kiệt khí oxy,
-
6:25 - 6:29và nó tăng lượng CO2 trong máu. Vậy nên, tôi biết rằng không được chuyển động.
-
6:29 - 6:32Và tôi học được cách làm giảm nhịp tim.
-
6:32 - 6:34Tôi phải giữ hoàn toàn bất động và thư giãn
-
6:34 - 6:36và nghĩ rằng tôi đang ở ngoài cơ thể,
-
6:36 - 6:38và kiểm soát điều đó.
-
6:38 - 6:40Và rồi tôi học được cách thanh lọc.
-
6:40 - 6:42Thanh lọc đơn giản là thở chậm rãi.
-
6:42 - 6:45Bạn hút vào và ra ...
-
6:48 - 6:51Bạn làm như thế, đầu óc sẽ nhẹ nhõm, cảm thấy ngứa ran.
-
6:51 - 6:53Và bạn thực sự kiểm soát nồng độ CO2 của cơ thể.
-
6:53 - 6:57Vậy, khi bạn nín thở nó hoàn toàn dễ dàng.
-
6:57 - 7:01Và khi học được điều đó bạn phải lấy một hơi thật sâu,
-
7:01 - 7:05và chỉ việc nín thở và thư giãn và không để tí không khí nào thoát ra ngoài,
-
7:05 - 7:08và chỉ việc nín thở và thư giãn qua những cơn đau.
-
7:08 - 7:11Mỗi buổi sáng, trong nhiều tháng,
-
7:11 - 7:13Tôi thường thức dậy và việc đầu tiên tôi làm
-
7:13 - 7:16là nín thở
-
7:16 - 7:18trong, gần 52 phút,
-
7:18 - 7:21Và tôi nín thở trong 44 phút.
-
7:21 - 7:23Vậy nên, đơn giản điều đó có nghĩa là tôi lọc máu,
-
7:23 - 7:25Tôi thở cực kỳ khó khăn trong vòng một phút.
-
7:25 - 7:28Và tôi giữ, ngay lập tức sau đó, trong năm phút và 30 giây.
-
7:28 - 7:30Và rồi tôi thở lại trong vòng một phút,
-
7:30 - 7:32Thanh lọc càng sâu càng tốt,
-
7:32 - 7:35và ngay lập tức sau đó tôi lại nín thở trong năm phút và 30 giây.
-
7:35 - 7:38Tôi lặp đi lặp lại quá trình này tám lần trong một lượt.
-
7:38 - 7:42Hơn 52 phút mà bạn chỉ thở trong tám phút.
-
7:42 - 7:45Cuối quá trình đó bạn hoàn toàn nóng ran, não của bạn.
-
7:45 - 7:47Bạn cảm thấy như đang đi lòng vòng trong khi choáng váng.
-
7:47 - 7:49Và bạn bị những cơn đau đầu tồi tệ.
-
7:49 - 7:53Đơn giản, tôi không phải là đối tượng phù hợp để nói chuyện khi đang thực điều đó.
-
7:53 - 7:55Tôi bắt đầu tìm hiểu về người giữ kỷ lục.
-
7:55 - 7:57Tên anh ta là Tom Sietas.
-
7:57 - 8:01Và anh chàng này có ngoại hình chuẩn để nín thở.
-
8:01 - 8:05Anh ta cao 1m95. Nặng 72 Kg.
-
8:05 - 8:07Và thể tích phổi
-
8:07 - 8:10gấp hai lần kích cỡ người bình thường.
-
8:10 - 8:13Tôi cao 1m84, và mập.
-
8:13 - 8:15Người ta thường gọi là to xác.
-
8:15 - 8:17(Cười)
-
8:17 - 8:21Tôi buộc phải giảm 22 Kg trong ba tháng.
-
8:21 - 8:23Vậy nên, mọi thứ tôi đưa vào cơ thể
-
8:23 - 8:25Tôi cho rằng toàn là thuốc.
-
8:25 - 8:30Từng phần thức ăn đều có giá trị dinh dưỡng nhất định.
-
8:30 - 8:32Tôi ăn những phần nhỏ có kiểm soát.
-
8:32 - 8:34cả ngày.
-
8:34 - 8:37Và tôi bắt đầu thích ứng với cơ thể.
-
8:37 - 8:43(Cười)
-
8:43 - 8:46Tôi càng gọn bao nhiêu, thì càng nín thở được lâu bấy nhiêu.
-
8:46 - 8:50Với việc ăn uống hợp lý và luyện tập chăm chỉ,
-
8:50 - 8:53số nhịp tim ở trạng thái nghỉ giảm xuống 38 nhịp trên mỗi phút.
-
8:53 - 8:57số nhịp đó thấp hơn hầu hết các vận động viên Omympic.
-
8:57 - 8:59Trong bốn tháng luyện tập tôi đã có thể nín thở
-
8:59 - 9:02hơn bảy phút.
-
9:02 - 9:05Tôi muốn thử nín thở mọi nơi.
-
9:05 - 9:07Tôi muốn thử nín thở trong điều kiện khắc nghiệt nhất
-
9:07 - 9:10để xem liệu tôi có thể làm giảm nhịp tim
-
9:10 - 9:12dưới mức giới hạn.
-
9:12 - 9:15(Cười)
-
9:15 - 9:18Tôi quyết định rằng tôi sẽ phá kỷ lục thế giới
-
9:18 - 9:20trực tiếp trên truyền hình thực tế.
-
9:20 - 9:24Kỷ lục thế giới là tám phút và 58 giây,
-
9:24 - 9:27được Tom Sietas nắm giữ, anh chàng với phổi cá voi mà tôi đã giớ thiệu.
-
9:27 - 9:29(Cười)
-
9:29 - 9:32Tôi giả định rằng tôi có thể đặt một bể nước tại trung tâm Lincoln
-
9:32 - 9:36và nếu tôi ở đó một tuần không ăn,
-
9:36 - 9:38tôi hoàn toàn thoải mái trong tình trạng đó
-
9:38 - 9:40và tôi sẽ làm chậm quá trình trao đổi chất,
-
9:40 - 9:42điều mà tôi đảm bảo rằng có thể giúp tôi nín thở
-
9:42 - 9:44lâu hơn tôi có thể làm được.
-
9:44 - 9:47Tôi hoàn toàn sai lầm.
-
9:47 - 9:51Tôi bước vào quả cầu một tuần trước thời gian đã định.
-
9:51 - 9:55Và tôi nghĩ mọi việc dường như đang đi đúng hướng.
-
9:55 - 9:59Hai ngày trước lần thử sức nín thở hoành tráng, để lập kỷ lục,
-
9:59 - 10:01đạo diễn chương trình đặc biệt của tôi
-
10:01 - 10:04nghĩ nếu chỉ nhìn ai đó
-
10:04 - 10:06nín thở, và gần như chết đuối,
-
10:06 - 10:09thì hơi chán để truyền hình.
-
10:09 - 10:11(Cười)
-
10:11 - 10:13Vậy nên, tôi phải thêm còng tay,
-
10:13 - 10:16trong khi nín thở, để mà thoát ra.
-
10:16 - 10:19Đây là một sai lầm nghiêm trọng.
-
10:19 - 10:23Do di chuyển nên tôi đã lãng phí khí oxy.
-
10:23 - 10:25Và chưa đầy bảy phút tôi đã rơi
-
10:25 - 10:29vào tình trạng co giật tồi tệ này.
-
10:29 - 10:34Vào 7:08 tôi bắt đầu ngất đi.
-
10:34 - 10:37Và khi bảy phút và 30 giây
-
10:37 - 10:41họ buộc phải lôi tôi ra và hồi sức.
-
10:45 - 10:47Tôi đã thất bại ở mỗi mức độ.
-
10:47 - 10:49(Cười)
-
10:49 - 10:52Vậy nên, theo tự nhiên, cách đơn giản khỏi xuống tinh thần
-
10:52 - 10:54mà tôi có thể nghĩ tới
-
10:54 - 10:58là, tôi quyết định gọi cho Oprah.
-
10:58 - 11:01(Cười)
-
11:01 - 11:03Tôi nói với bà ấy rằng tôi muốn đánh cuộc
-
11:03 - 11:07và nín thở lâu hơn bất cứ người nào từng làm.
-
11:07 - 11:10Đây là một kỷ lục khác biệt. Lần này là khí O2 tinh khiết
-
11:10 - 11:12kỷ lục ngưng thở tĩnh mà Guinness
-
11:12 - 11:16đặt ra mức kỷ lục thế giới ở 13 phút.
-
11:16 - 11:19Vậy nên, đơn giản là bạn thở khí O2 tinh khiết trước,
-
11:19 - 11:21dung hợp cơ thể với khí oxy, xả khí CO2 ra,
-
11:21 - 11:25và bạn có thể nín thở lâu hơn.
-
11:25 - 11:28Tôi nhận ra rằng thách thực thực sực của tôi
-
11:28 - 11:30là con hải ly.
-
11:30 - 11:37(Cười)
-
11:37 - 11:39Vào ngày 8 tháng một.
-
11:39 - 11:42Oprah cho tôi bốn tháng để chuẩn bị và luyện tập.
-
11:42 - 11:45Do đó, tôi đã ngủ trong một chiếc lều oxy tối thiểu mỗi tối.
-
11:45 - 11:47Chiếc lều oxy tối thiểu là một chiếc lều mô phỏng
-
11:47 - 11:50độ cao tại 5000 mét.
-
11:50 - 11:52Vậy nên, nó giống như cắm trại ở Everest.
-
11:52 - 11:55Điều đó có tác dụng là, bạn làm tăng
-
11:55 - 11:58số lượng tế bào máu trong cơ thể,
-
11:58 - 12:01nó giúp bạn giữ khí oxy tốt hơn.
-
12:01 - 12:05Mỗi buổi sáng, lặp đi lặp lại, sau khi ra khỏi lều
-
12:05 - 12:08não của bạn hoàn toàn trống rỗng.
-
12:08 - 12:12Lần thử đầu tiên với O2 tinh khiết, tôi có thể đạt được tới 15 phút.
-
12:12 - 12:15Do đó, nó là một thành công lớn.
-
12:15 - 12:17Bác sỹ giải phẫu thần kinh kéo tôi ra khỏi nước
-
12:17 - 12:19vì anh ta nghĩ rằng, tại mức 15 phút
-
12:19 - 12:22não của bạn đã chết, bạn đã bị bại não.
-
12:22 - 12:25Vậy nên, anh ta kéo tôi lên, và tôi vẫn bình thường.
-
12:25 - 12:30Có một người ở đó hoàn toàn chẳng ấn tượng gì.
-
12:30 - 12:34Đó là bạn gái cũ của tôi. Trong khi tôi đang phá kỷ lục dưới nước
-
12:34 - 12:36lần đầu, cô ấy thì đang lục lọi cái Blackberry của tôi,
-
12:36 - 12:38kiểm tra toàn bộ tin nhắn của tôi.
-
12:38 - 12:41(Cười)
-
12:41 - 12:43Em trai tôi có chụp tấm hình về việc đó. Nó thật sự ...
-
12:43 - 12:48(Cười)
-
12:48 - 12:51Và rồi tôi thông báo rằng tôi sẽ thách thức
-
12:51 - 12:53Kỷ lục của Sietas, một cách công khai.
-
12:53 - 12:55Và điều mà anh ta đã đáp lại,
-
12:55 - 12:58đó là anh ta tới gặp Regis và Kelly,
-
12:58 - 13:00và phá vỡ kỷ lục của chính anh ta.
-
13:00 - 13:04Và đối thủ chính xuất hiện và phá vỡ kỷ lục của anh ấy.
-
13:04 - 13:06Do đó, anh ta đột ngột đẩy kỷ lục lên tới
-
13:06 - 13:0916 phút và 32 giây.
-
13:09 - 13:12Hơn ba phút so với tôi đã chuẩn bị.
-
13:12 - 13:15Bạn biết không, nó lâu hơn cả kỷ lục.
-
13:15 - 13:19Lúc này, tôi muốn tờ Science Times (Thời báo khoa học) kiểm chứng điều này.
-
13:19 - 13:21Tôi muốn học nghiên cứu kỹ nó.
-
13:21 - 13:25Vậy nên, tôi đã làm điều mà nhựng người
-
13:25 - 13:28nghiêm túc theo đuổi khoa học kỹ thuật sẽ làm.
-
13:28 - 13:31Tôi bước vào văn phòng New York Times (Thời báo New York)
-
13:31 - 13:33và làm ảo thuật bài với mọi người.
-
13:33 - 13:37(Cười)
-
13:37 - 13:40Vậy nên, tôi không biết liệu nó là ma thuật hay tri thức từ đảo Cayman,
-
13:40 - 13:42nhưng John Tierney từ trên trời rơi xuống
-
13:42 - 13:45và làm một phóng sự nghiêm túc về việc nín thở.
-
13:45 - 13:47Trong khi ông ta ở đó tôi cố gắng tạo ấn tượng với ông, dĩ nhiên.
-
13:47 - 13:50Và tôi đã lặn sâu tới 48 mét.
-
13:50 - 13:54nó đơn giản là độ cao của tòa nhà 16 tầng,
-
13:54 - 13:57và trong khi tôi trồi lên, tôi bất tỉnh dưới nước,
-
13:57 - 13:59điều đó thực sự nguy hiểm; đó là lý do bạn chết đuối.
-
13:59 - 14:01May thay Kirk đã nhìn thấy tôi
-
14:01 - 14:03và anh ta bơi ra và kéo tôi lên.
-
14:03 - 14:06Do đó, tôi bắt đầu tập trung tối đa.
-
14:06 - 14:09Tôi hoàn toàn tập trung luyện tập để nâng thời gian nín thở lên
-
14:09 - 14:11để làm điều tôi cần làm.
-
14:11 - 14:14Nhưng không còn cách nào để chuẩn bị truyền hình trực tiếp việc đó,
-
14:14 - 14:16trên chương trình của Oprah.
-
14:16 - 14:20Khi luyện tập, tôi úp mặt xuống, thả nổi trên hồ bơi.
-
14:20 - 14:24Nhưng với truyền hình học muốn tôi đứng thẳng
-
14:24 - 14:27để họ có thể thấy mặt tôi, đơn giản là vậy.
-
14:27 - 14:29Vấn đề khác là
-
14:29 - 14:31bộ đồ hơi nổi
-
14:31 - 14:34làm họ phải buộc chân tôi để khỏi nổi lên.
-
14:34 - 14:38Vậy nên, tôi buộc phải dùng cẳng chân để giữ bàn chân buộc móc vào vật dây buộc được nới lỏng,
-
14:38 - 14:41đó là trở ngại thực sự với tôi.
-
14:41 - 14:43Điều đó làm tôi cự kỳ căng thẳng,
-
14:43 - 14:45làm tăng nhịp tim.
-
14:45 - 14:47Sau đó, họ làm như thường lệ,
-
14:47 - 14:50điều mà chúng tôi chưa từng làm trước đó, đó là một máy đo nhịp tim.
-
14:50 - 14:53Và nó ngay cạnh quả cầu nước.
-
14:53 - 14:56Vậy nên, mỗi lần tim đập tôi lại nghe tiếng bíp-bíp-bíp-bíp,
-
14:56 - 14:58bạn biết không, tiếng kêu, thực sự lớn.
-
14:58 - 15:00Nó là tôi căng thẳng đơn.
-
15:00 - 15:03Và không có cách nào làm chậm nhịp tim.
-
15:03 - 15:06Vậy nên, thông thường
-
15:06 - 15:09Tôi bắt đầu ở 38 nhịp trên phút,
-
15:09 - 15:12và khi nín thở nó tụt xuống 12 nhịp trên phút,
-
15:12 - 15:14nó thực sự không bình thường.
-
15:14 - 15:18(Cười)
-
15:20 - 15:24Lần này việc nín thở bắt đầu ở 120 nhịp,
-
15:24 - 15:26và không thể giảm.
-
15:26 - 15:29Tôi dùng năm phút đầu dưới nước
-
15:29 - 15:32cố gắng làm chậm nhịp tim trong tuyệt vọng.
-
15:32 - 15:34Tôi cứ ngồi đó suy nghĩm "Tôi buộc phải làm chậm xuống.
-
15:34 - 15:36tôi sẽ thất bại, tôi sẽ thất bại."
-
15:36 - 15:38Và tôi lại thêm căng thẳng.
-
15:38 - 15:40Và nhịp tim cứ thế tăng lên,
-
15:40 - 15:42lên tới 150 nhịp.
-
15:45 - 15:48Nói đơn giản nó đồng nghĩa với thất bại của tôi ở Trung tâm Lincoln.
-
15:48 - 15:51Thật tốn khí O2.
-
15:51 - 15:53Khi tôi đạt được nửa chặng đường, tại phút thứ tám,
-
15:53 - 15:56tôi chắc chắn 100 phần trăm
-
15:56 - 15:58rằng tôi không thể làm được.
-
15:58 - 16:00Không còn cách nào để tôi làm được.
-
16:00 - 16:04Vậy nên, tôi tưởng tượng ra, Oprah đã dành riêng một giờ
-
16:04 - 16:07để làm trò nín thở này, nếu tôi thất bại sớm
-
16:07 - 16:10nó sẽ trở thành một buổi diễn về sự thảm bại của tôi.
-
16:10 - 16:12(Cười)
-
16:12 - 16:14Vậy nên, tôi nghĩ mình nên cố gắng đấu tranh tư tưởng
-
16:14 - 16:16và cứ ở đó đến khi tôi bất tỉnh,
-
16:16 - 16:19đằng nào họ cũng kéo tôi ra và cứu sống và lo phần còn lại.
-
16:19 - 16:23(Cười)
-
16:23 - 16:25Tôi đẩy lên tới 10 phút. Tại phút thứ 10
-
16:25 - 16:28tôi bắt đầu thấy cảm giác cực kỳ
-
16:28 - 16:30ngứa ran ở những ngón tay và ngón chân.
-
16:30 - 16:32Và tôi biết rằng đó là rối loạn máu,
-
16:32 - 16:34khi máu rút khỏi những điểm cùng
-
16:34 - 16:37để cung cấp khí oxy cho cơ quan sống.
-
16:40 - 16:42Tại phút thứ 11 tôi bắt đầu cảm thấy
-
16:42 - 16:44cảm giác nhói ở cẳng chân,
-
16:44 - 16:48và môi của tôi bắt đầu thấy rất lạ.
-
16:48 - 16:52Tại phút thứ 12 tôi bắt đầu bị ù tai,
-
16:52 - 16:55và bắt đầu thấy cánh tay trở nên tê dại.
-
16:55 - 16:58Và do tôi đang dần tê liệt thần kinh, tôi nhớ lại rằng tê dại tay đồng nghĩa với nhồi máu cơ tin.
-
16:58 - 17:01Do đó, tôi bắt đầu bị ảo giác mạnh.
-
17:01 - 17:04Và rồi tới phút thứ 13, có thể do dần bị tê liệt.
-
17:04 - 17:09Tôi bắt đầu cảm thấy đau hết vùng ngực.
-
17:09 - 17:11Nó thật kinh khủng.
-
17:11 - 17:13Tại phút thứ 14,
-
17:13 - 17:15Tôi bị co thắt kinh khủng,
-
17:15 - 17:17giống như cố gắng để thở.
-
17:17 - 17:25(Cười)
-
17:25 - 17:27Tại phút thứ 15 tôi chịu đựng
-
17:27 - 17:30sự thiếu hụt khí O2 cho tim.
-
17:30 - 17:33Và tôi bắt đầu bị thiếu máu cục bộ.
-
17:33 - 17:35Nhịp tim của tôi bắt đầu đi từ 120,
-
17:35 - 17:41tới 50, tới 150, tới 40, tới 20, tới 150 liên tiếp.
-
17:41 - 17:43Nó hụt một nhịp.
-
17:43 - 17:45Nó đập. Nó ngừng. Tôi cảm nhận tất cả điều đó.
-
17:45 - 17:48Và tôi biết mình sắp bị nhồi máu cơ tim.
-
17:48 - 17:51Vậy nên, tại phút thứ 16 điều tôi làm là trượt bàn chân ra
-
17:51 - 17:54bởi vì tôi biết rằng nếu tôi thực sự bị,
-
17:54 - 17:56nếu tôi thực sự bị nhồi máu cơ tim, họ bắt buộc phải
-
17:56 - 17:58nhảy xuống chỗ cột và kéo bàn chân tôi ra
-
17:58 - 18:00trước khi kéo tôi lên. Vậy nên, tôi thực sự căng thẳng.
-
18:00 - 18:03Do đó, tôi thả bàn chân ra, và tôi bắt đầu nổi lên đỉnh.
-
18:03 - 18:05Và tôi đã không ngẩng đẩu ra.
-
18:05 - 18:07Và tôi cứ nổi ở đó và chờ cho tim ngừng đập,
-
18:07 - 18:09chỉ chờ đợi.
-
18:09 - 18:11Bác sĩ ra hiệu cho họ "Pst," (Khoan) bạn biết đó, vậy nên,
-
18:11 - 18:13cứ ngồi đó chờ.
-
18:13 - 18:15Và rồi đột nhiên tôi nghe tiếng hét.
-
18:15 - 18:17Và tôi nghĩ có chuyện lạ lùng gì đó --
-
18:17 - 18:20rằng tôi đã chết hoặc chuyện gì đó đã xảy ra.
-
18:20 - 18:24Và tôi nhận ra tôi đã đạt tới 16:32.
-
18:24 - 18:27Vậy nên, với sự động viên của mọi người ở đó
-
18:27 - 18:29tôi quyết định tiếp tục cố gắng.
-
18:29 - 18:31Và tôi đạt tới 17 phút và bốn giây.
-
18:31 - 18:41(Vỗ tay)
-
18:41 - 18:43Tôi nghĩ nó chưa đủ, điều tôi làm ngay lập tức sau đó
-
18:43 - 18:45là đến Quest Labs (Phòng thí ngiệm Quest)
-
18:45 - 18:47và được họ lấy mọi mẫu máu họ có thể
-
18:47 - 18:50để kiểm tra mọi thứ để xem tôi tới mức nào,
-
18:50 - 18:52để bác sỹ có thể nghiên cứu nó, một lần nữa,
-
18:52 - 18:54tôi cũng không muốn ai chất vấn điều đó.
-
18:54 - 18:56Tôi đã có kỷ lục thế giới mà mình mong muốn
-
18:56 - 18:58đảm bảo rằng nó hợp lệ.
-
18:58 - 19:01Vậy nên, tôi đến thành phố New York ngày sau đó,
-
19:01 - 19:04và những đứa trẻ đi đến chỗ tôi -- Tôi đang đi ra khỏi của hàng Apple --
-
19:04 - 19:06những đứa trẻ này đi đến chỗ tôi và nói kiểu như, "Chào D!"
-
19:06 - 19:08Tôi cũng "Vâng?"
-
19:08 - 19:11Thằng nhỏ nói, "Nếu anh thực sự nín thở lâu như vậy,
-
19:11 - 19:13tại sao anh ra khỏi nước khô rang vậy?"
-
19:13 - 19:15Tôi sửng sốt "Gì cơ?"
-
19:15 - 19:17(Cười)
-
19:17 - 19:19Và đó là cuộc đời tôi. Do đó ...
-
19:19 - 19:24(Cười)
-
19:24 - 19:26Là một ảo thuật gia tôi cố gắng trình diễn cho mọi người
-
19:26 - 19:28điều dường như không thể.
-
19:28 - 19:31Và tôi nghĩ ảo thuật, nếu tôi có nín thở hay
-
19:31 - 19:33hay xóc một bộ bài,
-
19:33 - 19:35thật đơn giản.
-
19:35 - 19:39Đó là sự luyện tập, là tập luyện, và nó là --
-
19:39 - 19:43Đó là sự luyện tập, là tập luyện và thử nghiệm,
-
19:43 - 19:46khi vượt qua cơn nỗi đau để trở thành người giỏi nhất mà tôi có thể.
-
19:46 - 19:50Và đối với tôi đó là ảo thuật, vâng, xin cảm ơn.
-
19:50 - 19:58(Vỗ tay)
- Title:
- David Blain: Cách tôi nín thở trong 17 phút
- Speaker:
- David Blaine
- Description:
-
Trong cuộc trò chuyện cá nhân từ TEDMED, ảo thuật gia kiêm nhà mạo hiểm David Blaine trình bày cách thực hiện để nín thở dưới nước trong 17 phút -- một kỷ lục thế giới (chỉ kém một phút so với cuộc nói chuyện này!) -- và việc thường xuyên đùa giỡn với tử thần có ý nghĩa như thế nào anh ấy. Cảnh báo: KHÔNG được thử tại nhà.
- Video Language:
- English
- Team:
closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 19:58