< Return to Video

Ernesto Sirolli: Muốn giúp ai đó? Hãy im lặng và lắng nghe!

  • 0:01 - 0:05
    Những gì tôi làm, và những gì tôi làm chuyên về--
  • 0:05 - 0:09
    cuộc đời tôi--đã được đinh hình
  • 0:09 - 0:15
    trong bảy năm làm việc tại Châu Phi khi còn trẻ
  • 0:15 - 0:18
    Từ năm 1971 đến 1977--
  • 0:18 - 0:22
    Trông tôi trẻ thế chứ không phải vậy đâu --(Cười)--
  • 0:22 - 0:27
    Tôi đã làm việc tại Zambia, Kenya, Ivory Coast (Bờ Biển Ngà), Algeria, Somalia,
  • 0:27 - 0:31
    trong những dự án hợp tác về kỹ thuật với những quốc gia Châu Phi
  • 0:31 - 0:34
    Tôi đã làm việc cho tổ chức phi chính phủ của Ý (NGO)
  • 0:34 - 0:40
    và mỗi một dự án chúng tôi lập ra tại Châu Phi
  • 0:40 - 0:44
    thất bại
  • 0:44 - 0:48
    Tôi đã rất sầu não.
  • 0:48 - 0:52
    Mới 21 tuổi đời, tôi nghĩ, người Ý là người tốt
  • 0:52 - 0:56
    và chúng tôi đang làm việc tốt tại Châu Phi
  • 0:56 - 1:03
    Nhưng thay vì thế, chúng tôi giết chết mọi thứ mà chúng tôi đụng vào.
  • 1:03 - 1:08
    Dự án đầu tiên, cái đã truyền cảm hứng cho cuốn sách đầu tiên của tôi,
  • 1:08 - 1:11
    "Những cơn sóng nhẹ từ Zambezi,"
  • 1:11 - 1:13
    là một dự án trong đó người Ý
  • 1:13 - 1:19
    quyết định dạy cho người Zambia trồng thực phẩm.
  • 1:19 - 1:23
    Thế nên chúng tôi miền nam Zambia với những hạt giống từ nước Ý
  • 1:23 - 1:27
    tại một thung lũng tuyệt đẹp
  • 1:27 - 1:30
    trải dài xuống sông Zambezi,
  • 1:30 - 1:34
    và chúng tôi dạy cho người dân bản đại trồng cà chua Ý
  • 1:34 - 1:37
    và bí ngòi Ý và...
  • 1:37 - 1:39
    Tất nhiên những người dân bản địa chẳng mấy hứng thú
  • 1:39 - 1:42
    làm công việc này, vậy nên chúng tôi trả công cho họ,
  • 1:42 - 1:46
    và đôi lúc họ mới đến làm việc. (Cười)
  • 1:46 - 1:49
    Chúng tôi thực sự ngạc nhiên về những người bản địa,
  • 1:49 - 1:52
    tại thung lũng màu mỡ như thế này lại chẳng trồng trọt gì.
  • 1:52 - 1:55
    Nhưng thay vì hỏi sao họ lại chẳng
  • 1:55 - 1:59
    trồng bất cứ thứ gì, chúng tôi đơn giản thốt lên rằng, "Cám ơn Chúa chúng con đã ở đây." (Cười)
  • 1:59 - 2:04
    "Vừa kịp lúc để cứu người Zambia khỏi nạn đói."
  • 2:04 - 2:07
    Và tất nhiên, mọi thứ (gieo trồng) tại Châu Phi đều phát triển tốt
  • 2:07 - 2:10
    Chúng tôi có những quả cà chua rất tuyệt vời. Tại Ý, một quả cà chua
  • 2:10 - 2:13
    chỉ to khoảng bằng này. Tại Zambia, nó to tới cỡ này này.
  • 2:13 - 2:16
    Thật khó tin, và chúng tôi nói với những người Zambia,
  • 2:16 - 2:19
    "Mọi người xem trồng trọt có đễ dàng không này."
  • 2:19 - 2:22
    Khi mà những quả cà chua bắt đầu đạt, chín, và có màu đỏ,
  • 2:22 - 2:25
    chỉ qua một đêm, chừng khoảng 200 con hà mã từ dưới sông trồi lên
  • 2:25 - 2:29
    và ngốn sạch tất cả. (Cười)
  • 2:29 - 2:34
    Chúng tôi nói với những người Zambia," Chúa ơi, những con hà mã kìa!"
  • 2:34 - 2:39
    và người dân đáp rằng,"Vâng, đó là lí do tại sao chúng tôi chẳng trồng thứ gì ở đây cả." (Cười)
  • 2:39 - 2:45
    "Thế tại sao mọi người không cho chúng tôi biết trước?" "Anh có bao giờ hỏi đâu."
  • 2:45 - 2:51
    Tôi đã nghĩ chỉ có mỗi người Ý là khờ khạo trên đất Châu Phi
  • 2:51 - 2:53
    nhưng sau đó khi tôi nhìn những gì mà người Mỹ đang làm,
  • 2:53 - 2:56
    những người Anh đang làm, những người Pháp đang làm,
  • 2:56 - 2:59
    và sau khi chứng kiến những gì họ làm,
  • 2:59 - 3:02
    Tôi cảm thấy có chút gì đó tự hào về dự án của mình tại Zambia
  • 3:02 - 3:07
    Bởi vì, bạn thấy đó, chỉ ít chúng tôi cũng nuôi ăn được mấy con hà mã
  • 3:07 - 3:11
    Bạn nên nhìn vào cái thứ vớ vẩn--(Vỗ tay)--
  • 3:11 - 3:14
    Bạn nên nhìn vào cái thứ vớ vẩn mà chúng ta đã ban cho
  • 3:14 - 3:16
    những người dân Châu Phi không mảy may nghi ngờ.
  • 3:16 - 3:17
    Bạn muốn đọc cuốn sách nào đó,
  • 3:17 - 3:22
    hãy đọc "Sự Viện Trợ chết chóc," viết bởi Dambisa Moyo,
  • 3:22 - 3:25
    một nhà nữ kinh tế người Zambia.
  • 3:25 - 3:27
    Cuốn sách được phát hành năm 2009.
  • 3:27 - 3:32
    Chúng ta, những quốc gia viện trợ Tây Phương đã mang đến lục địa Châu Phi
  • 3:32 - 3:37
    2 tỉ tỉ Mỹ Kim trong vòng 50 năm qua.
  • 3:37 - 3:41
    Tôi sẽ không nói với bạn những thiệt hại mà số tiền đó đã gây ra.
  • 3:41 - 3:43
    hãy tìm đọc cuốn sách của bà ấy.
  • 3:43 - 3:51
    Đọc nó từ một người phụ nữ Châu Phi, những thiệt hại mà chúng ta đã gây ra.
  • 3:51 - 3:57
    Những người Tây Phương như chúng ta là những người theo chủ nghĩa đế quốc, thực dân truyền giáo,
  • 3:57 - 4:01
    và chúng ta chỉ có hai cách để đối xử với người khác:
  • 4:01 - 4:05
    hoặc bảo trợ, hoặc bảo hộ
  • 4:05 - 4:08
    Hai từ có nguồn gốc từ tiếng La Tinh "pater,"
  • 4:08 - 4:10
    có nghĩa là "làm cha."
  • 4:10 - 4:14
    Những chúng mang hai nghĩa khác biệt.
  • 4:14 - 4:18
    Bảo hộ, là tôi đối xử với bất cứ người nào đến từ nền văn hóa khác
  • 4:18 - 4:23
    như thể họ là con tôi. "Tôi yêu chúng quá."
  • 4:23 - 4:28
    Bảo trợ, tôi đối xử với tất cả mọi người từ nền văn hóa khác
  • 4:28 - 4:30
    như đầy tớ của mình.
  • 4:30 - 4:36
    Đó là lí do tại sao người da trắng tại Châu Phi được gọi là "bwana," ông chủ.
  • 4:36 - 4:40
    Tôi như bị tát vào mặt khi đọc cuốn sách,
  • 4:40 - 4:45
    "Nhỏ bé nhưng tuyệt đẹp," viết bởi Schumacher, nói rằng,
  • 4:45 - 4:48
    trên hết tất cả, trong sự phát triển kinh tế, nếu người khác
  • 4:48 - 4:52
    không cần giúp đỡ, hãy để mặc họ.
  • 4:52 - 4:55
    Đây nên đáng là nguyên tắc đầu tiên về viện trợ.
  • 4:55 - 4:59
    Nguyên tắc đầu tiên về viện trợ là tôn trọng.
  • 4:59 - 5:01
    Sáng nay, người tổ chức buổi họp này
  • 5:01 - 5:05
    đặt một cây gậy ra sàn nhà, và nói,
  • 5:05 - 5:10
    "Liệu chúng ta có thể--hình dung về một thành phố
  • 5:10 - 5:13
    mà không phải là chủ nghĩa thực dân mới không?"
  • 5:13 - 5:18
    Khi 27 tuổi, tôi đã quyết định
  • 5:18 - 5:22
    chỉ hưởng ứng với mọi người
  • 5:22 - 5:26
    và tôi đã tạo ra một hệ thống gọi là Enterprise Facilitation,
  • 5:26 - 5:30
    nơi mà bạn sẽ không khởi đầu bất cứ thứ gì
  • 5:30 - 5:34
    bạn không bao giờ thúc đẩy ai, nhưng trở thành một người đầy tớ
  • 5:34 - 5:37
    cho khát vọng bản địa, người đầy tớ của người bản địa
  • 5:37 - 5:42
    những người có giấc mơ muốn trở thành một con người tốt hơn.
  • 5:42 - 5:46
    Vậy bạn làm gì--bạn im miệng.
  • 5:46 - 5:50
    Đừng bao giờ mang đến một cộng đồng với những ý tưởng,
  • 5:50 - 5:54
    bạn ngồi với người bản địa.
  • 5:54 - 5:57
    Chúng tôi không làm việc từ những văn phòng.
  • 5:57 - 6:01
    Chúng tôi gặp gỡ tại quán cà phê. Quán rượu.
  • 6:01 - 6:04
    Chúng tôi không có bất cứ cơ sở hạ tầng nào.
  • 6:04 - 6:07
    và cái chúng tôi làm là trở thành bạn của nhau,
  • 6:07 - 6:12
    và tìm ra cái mà người đó muốn làm.
  • 6:12 - 6:14
    Cái quan trọng nhất là khát vọng.
  • 6:14 - 6:16
    Bạn có thể cho ai đó một ý tưởng.
  • 6:16 - 6:18
    Nếu người đó không muốn làm,
  • 6:18 - 6:21
    vậy thì bạn phải làm sao?
  • 6:21 - 6:26
    Cái khát vọng của người phụ nữ có cho sự phát triển của bản thân
  • 6:26 - 6:28
    là thứ quan trọng nhất.
  • 6:28 - 6:32
    Cái khát vọng của nam giới có cho sự phát triển của cá nhân
  • 6:32 - 6:34
    là thứ quan trọng nhất.
  • 6:34 - 6:37
    và chúng tôi giúp họ tiến hành tìm kiếm sự hiểu biết,
  • 6:37 - 6:42
    vì chẳng ai trên thế giới có thể thành công một mình.
  • 6:42 - 6:45
    Người có ý tưởng chưa chắc đã có sự hiểu biết,
  • 6:45 - 6:47
    nhưng sự hiểu biết luôn hiện hữu.
  • 6:47 - 6:51
    Vậy nên nhiều năm trước, tôi có ý tưởng thế này:
  • 6:51 - 6:55
    Tại sao chúng ta không,chỉ một lần, thay vì, đến một cộng đồng,
  • 6:55 - 7:00
    và nói với những người ở đó họ nên làm gì, sao chúng ta không,
  • 7:00 - 7:05
    lắng nghe họ dù chỉ một lần? Nhưng không phải trong những cuộc họp cộng đồng
  • 7:05 - 7:10
    Để tôi nói bạn biết một bí mật.
  • 7:10 - 7:14
    Có một vần đề trong những cuộc họp cộng đồng.
  • 7:14 - 7:18
    Những doanh nhân chẳng bao giờ đến dự,
  • 7:18 - 7:21
    và họ chẳng đời nào cho bạn biết, trong buổi họp cộng đồng,
  • 7:21 - 7:25
    cái họ muốn làm với tiền của mình,
  • 7:25 - 7:28
    cái cơ hội mà họ mới tìm ra.
  • 7:28 - 7:33
    Vậy nên hoạch định có một điểm mù này.
  • 7:33 - 7:38
    những người thông thái nhất trong cộng đồng bạn chẳng bao giờ biết được
  • 7:38 - 7:45
    vì họ chẳng đời nào đến dự những buổi họp công cộng.
  • 7:45 - 7:49
    Cái chúng tôi làm là làm việc một-đối-một
  • 7:49 - 7:51
    và để làm điều đó, bạn phải tạo ra
  • 7:51 - 7:54
    một cấu trúc xã hội hiện không tồn tại.
  • 7:54 - 7:56
    bạn phải tạo ra một chuyên ngành mới.
  • 7:56 - 8:02
    Một chuyên ngành mới như một bác sỹ gia đình cho doanh nghiệp,
  • 8:02 - 8:05
    bác sỹ gia đình cho công việc làm ăn, người ngồi với bạn
  • 8:05 - 8:09
    trong nhà bạn, tại bàn cơm trong bếp, tại quán cà phê,
  • 8:09 - 8:13
    và giúp bạn tìm ra những nguồn tài nguyên để biến khát vọng của bạn
  • 8:13 - 8:15
    thành một phương cách kiếm sống.
  • 8:15 - 8:20
    Tôi đã bắt đầu (ý tưởng này) như một sự thử nghiệm tại Esperance, tây Úc.
  • 8:20 - 8:23
    Tôi đang theo học tiến sỹ triết học tại thời điểm đó,
  • 8:23 - 8:27
    cố gắng tránh xa khỏi cái phương thức bảo hộ vớ vẩn
  • 8:27 - 8:31
    đó là đến và bảo cho bạn biết phải làm gì.
  • 8:31 - 8:35
    Vậy nên cái mà tôi làm trong năm đầu tiên tại Esperance
  • 8:35 - 8:40
    là chỉ bách bộ trên đường, và trong 3 ngày
  • 8:40 - 8:43
    Tôi có khách hàng đầu tiên
  • 8:43 - 8:47
    Một người làm nghề hun khói cá trong nhà xe, tên là Maori,
  • 8:47 - 8:51
    và tôi giúp anh ta bán cá cho một nhà hàng tại Perth,
  • 8:51 - 8:54
    và tổ chức lại công việc, sau đó thì một người đánh cá tìm đến tôi và nói
  • 8:54 - 8:57
    Ông là người đã giúp Maori hả? Ông có thể giúp tôi với không?
  • 8:57 - 9:00
    và tôi giúp những người đánh cá này biết cách làm việc cùng nhau
  • 9:00 - 9:04
    và bán những con cá ngừ hảo hạng này không phải cho nhà máy đồ hộp tại Albany
  • 9:04 - 9:08
    với giá 60 đồng một kí, nhưng chúng tôi tìm cách
  • 9:08 - 9:13
    bán chúng tới Nhật Bản để làm sushi với giá 15 đô la một kí,
  • 9:13 - 9:15
    và rồi những người nông dân tìm đến, nói rằng,
  • 9:15 - 9:17
    "Này, ông đã giúp mấy người đó. ông có thể giúp chúng tôi không?"
  • 9:17 - 9:20
    Trong một năm, tôi có 27 dự án liên tiếp
  • 9:20 - 9:22
    và người của chính phủ đến tìm hỏi tôi,
  • 9:22 - 9:24
    "Ông làm như thế nào vậy?
  • 9:24 - 9:28
    Ông làm thế nào--?" Và tôi đáp,"Tôi đã làm một việc rất ư là khó.
  • 9:28 - 9:33
    Tôi im miệng, và lắng nghe họ." (Cười)
  • 9:33 - 9:42
    Vậy nên--(Vỗ tay)--
  • 9:42 - 9:46
    Vậy nên chính phủ nói với tôi, "Cứ làm tiếp nhé." (Cười)
  • 9:46 - 9:49
    Chúng tôi đã làm thế tại 300 cộng đồng trên khắp thế giới.
  • 9:49 - 9:53
    Chúng tôi đã giúp khởi động 40,000 công việc làm ăn.
  • 9:53 - 9:55
    Có một thế hệ doanh nhân mới
  • 9:55 - 9:57
    những người đang kiệt quệ vì sự cô lập.
  • 9:57 - 10:03
    Peter Drucker, một trong những cố vấn về quản lí vĩ đại nhất trong lịch sử,
  • 10:03 - 10:08
    qua đời khi 96 tuổi, một vài năm trước.
  • 10:08 - 10:10
    Peter Drucker là một giáo sư triết học
  • 10:10 - 10:12
    trước khi làm công việc liên quan có đến kinh doanh,
  • 10:12 - 10:15
    và đây là điều mà Peter Drucker nói:
  • 10:15 - 10:20
    "Hoạch định thực sự không tương thích
  • 10:20 - 10:24
    với một xã hội và một nền kinh tế kinh doanh."
  • 10:24 - 10:31
    Hoạch định là nụ hôn thần chết đối với doanh nhân.
  • 10:31 - 10:33
    Thế nên ngay bây giờ bạn đang tái dựng lại Christchurch
  • 10:33 - 10:37
    mà không biết rằng những người thông thái nhất tại Christchurch
  • 10:37 - 10:42
    muốn làm gì với tiền của & tiềm lực của họ.
  • 10:42 - 10:45
    Bạn phải học cách khiến những người này
  • 10:45 - 10:48
    tìm đến nói chuyện với bạn.
  • 10:48 - 10:53
    Bạn phải đưa đến cho họ sự bảo mật, riêng tư,
  • 10:53 - 10:56
    bạn phải thật sự hứng khởi khi giúp họ,
  • 10:56 - 11:00
    và họ sẽ tới, theo đám đông lũ lượt kéo tới.
  • 11:00 - 11:03
    Với một cộng đồng 10,000 người, chúng ta có thể có khoảng 200 khách hàng.
  • 11:03 - 11:06
    BẠn có thể tượng tưởng một cộng đồng 400,000 người,
  • 11:06 - 11:08
    vối trí thông minh và khát vọng?
  • 11:08 - 11:12
    Bài thuyết trình nào bạn vỗ tay nhiều nhất trong sáng nay?
  • 11:12 - 11:18
    Người bản địa, những con người khát khao. Đó là những người bạn đã vỗ tay tán thưởng.
  • 11:18 - 11:23
    Vậy nên cái mà tôi đang nói đến là
  • 11:23 - 11:25
    Tinh Thần kinh doanh là nơi nó hiện hữu.
  • 11:25 - 11:28
    Chúng ta đang ở giai đoạn cuối cùng của cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên--
  • 11:28 - 11:32
    với những nguồn nhiên liệu & nền sản xuất không thể tái tạo,
  • 11:32 - 11:36
    và đột nhiện, chúng ta có những hệ thống không bền vững.
  • 11:36 - 11:39
    Động cơ đốt trong không bền vững.
  • 11:39 - 11:42
    Đường lối Freon (khí CFC dùng chạy tủ lạnh) để lưu trữ các thứ là không bền vững.
  • 11:42 - 11:45
    Cái mà chúng ta phải nhìn đến đó là chúng ta làm thế nào để
  • 11:45 - 11:51
    nuôi dưỡng, chữa trị, giáo dục, di chuyển và liên lạc
  • 11:51 - 11:55
    cho 7 tỉ người theo hướng bền vững.
  • 11:55 - 11:59
    Không có công nghệ nào làm được điều đó.
  • 11:59 - 12:02
    NGười nào sẽ sáng chế ra cái công nghệ
  • 12:02 - 12:09
    cho cuộc cách mạng xanh? Các trường đại học ư? quên đi!
  • 12:09 - 12:11
    Chính phủ ư? Quên đi!
  • 12:11 - 12:17
    Đó sẽ là các danh nhân, và họ đang thực hiện điều đó ngay hiện nay
  • 12:17 - 12:20
    Có một câu chuyện rất vui mà tôi đọc được trên một tờ tạp chí vị lai
  • 12:20 - 12:21
    nhiều năm về trước
  • 12:21 - 12:23
    Có một nhóm chuyên gia được mời đến
  • 12:23 - 12:28
    để thảo luận về tương lai của thành phố New York năm 1860.
  • 12:28 - 12:31
    Và trong năm 1860, nhóm người ngày tụ họp lại,
  • 12:31 - 12:34
    và phỏng đoán về điều sẻ xảy ra
  • 12:34 - 12:35
    cho thành phố New York trong vòng 100 năm tới,
  • 12:35 - 12:37
    và kết luận được nhất trí như sau:
  • 12:37 - 12:41
    Thành phố New York sẽ không còn tồn tại trong vòng 100 năm tới.
  • 12:41 - 12:43
    Sao vậy? Bởi vì họ nhìn vào đường cong trên phác đồ và nói,
  • 12:43 - 12:46
    nếu dân số cứ phát triển theo tỉ lệ này,
  • 12:46 - 12:50
    để di chuyển một lượng dân số của thành phố New York
  • 12:50 - 12:53
    họ sẽ phải cần đến 6 triệu con ngựa,
  • 12:53 - 12:56
    và chất thải từ 6 triệu con ngựa
  • 12:56 - 12:59
    sẽ không có cách nào để xử lí.
  • 12:59 - 13:04
    Họ sẽ bị ngập ngụa trong phân ngựa. (Cười)
  • 13:04 - 13:09
    Vậy nên vào năm 1860, họ nhìn thấy cái công nghệ nhem nhuốc này
  • 13:09 - 13:14
    cái mà làm cho cuộc sống ở thành phố New York ngộp thở.
  • 13:14 - 13:19
    Vậy điều gì đã xảy ra? Trong vòng 40 năm, tới thời điểm 1900,
  • 13:19 - 13:24
    tại Mỹ, có khoảng 1,001
  • 13:24 - 13:30
    công ty sản xuất xe hơi--1,001.
  • 13:30 - 13:34
    Cái ý tưởng tìm kiếm một công nghệ khác biệt
  • 13:34 - 13:36
    đã hoàn toàn vượt lên trên tất cả
  • 13:36 - 13:41
    và có những nhà máy rất nhỏ bé trong tình trạng trì trệ
  • 13:41 - 13:47
    Dearborn, MIchigan. Henry Ford.
  • 13:47 - 13:51
    Tuy nhiên, có một bí mật để làm việc với các doanh nhân.
  • 13:51 - 13:55
    Trước tiên, bạn phải mang đến cho họ sự bảo mật
  • 13:55 - 13:57
    Không thì họ sẽ chẳng tìm đến mà nói chuyện với bạn.
  • 13:57 - 14:01
    Sau đó bạn phải mang đến cho họ một dịch vụ
  • 14:01 - 14:05
    tuyệt đối,riêng biệt và say mê.
  • 14:05 - 14:08
    Và sau đó bạn phải nói với họ sự thật về kinh doanh.
  • 14:08 - 14:11
    Công ty nhỏ nhất, công ty lớn nhất,
  • 14:11 - 14:15
    phải có năng lực làm được 3 việc tuyệt vời sau:
  • 14:15 - 14:19
    Cái sản phẩm bạn muốn bán phải hảo hạng,
  • 14:19 - 14:23
    bạn phải có một chiến lược quảng bá hảo hạng,
  • 14:23 - 14:26
    và bạn phải có một sự quản lí tài chính hảo hạng.
  • 14:26 - 14:29
    Nghĩ thử xem nhé?
  • 14:29 - 14:31
    Chúng ta chưa bao giờ gặp một cá nhân nào
  • 14:31 - 14:37
    trên thế giới, người mà vừa có thể làm ra (sản phẩm), bán nó và quản lí tiền bạc cùng lúc.
  • 14:37 - 14:40
    Điều đó không tồn tại
  • 14:40 - 14:42
    Nhân vật này chưa bao giờ được sinh ra.
  • 14:42 - 14:45
    Chúng tôi đã làm một nghiên cứu, và xem xét
  • 14:45 - 14:49
    100 công ty tiêu biểu trên thế giới
  • 14:49 - 14:53
    Carnegie, Westinghouse, Edison, Ford,
  • 14:53 - 14:56
    tất cả công ty mới, Google, Yahoo.
  • 14:56 - 14:59
    Chỉ có một điều mà tất cả mọi công ty thành công
  • 14:59 - 15:02
    trên thế giới đều có, chỉ một mà thôi đó là:
  • 15:02 - 15:07
    Không một công ty nào bắt đầu chỉ với một người
  • 15:07 - 15:11
    Hiện tại chúng tôi dạy về kinh doanh cho thiếu niên lứa tuổi 16
  • 15:11 - 15:15
    tại Northumberland, chúng tôi khởi đầu lớp học
  • 15:15 - 15:19
    bằng cách đưa cho chúng hai tờ đầu tiên về tiểu sử của Richard Branson,
  • 15:19 - 15:23
    và công việc cho những (sinh viên) ở lứa tuổi 16 này là gạch dưới,
  • 15:23 - 15:27
    trong 2 trang đầu tiên về tiểu sử của Richard Branson
  • 15:27 - 15:30
    bao nhiêu lần Richard sử dụng từ "Tôi"
  • 15:30 - 15:32
    và bao nhiêu lần ông sử dụng từ "Chúng tôi."
  • 15:32 - 15:37
    Không bao giờ có từ "Tôi, và từ "chúng ta" có 32 lần
  • 15:37 - 15:40
    Ông ấy không bắt đầu một mình.
  • 15:40 - 15:45
    KHông ai khởi đầu một công ty một mình. Không ai cả.
  • 15:45 - 15:49
    Vậy nên chúng ta có thể tạo ra một cộng đồng
  • 15:49 - 15:52
    nơi có những người hỗ trợ có kinh nghiệm nền tảng về hình thức kinh doanh quy mô nhỏ
  • 15:52 - 15:59
    ngồi trong quán cà phê, quán rượu, và những anh bạn tận tụy của bạn
  • 15:59 - 16:03
    người mà sẽ làm cho bạn những điều mà ai đó đã làm cho họ
  • 16:03 - 16:06
    người nói về thiên hùng ca này
  • 16:06 - 16:09
    người nào đó sẽ hỏi bạn, "bạn cần gì?"
  • 16:09 - 16:11
    Bạn có thể làm gì? bạn làm được không?
  • 16:11 - 16:13
    okay, bạn có thể bán nó không? Bạn có thể quản lí tiền bạc không?
  • 16:13 - 16:17
    "Oh, không, tôi không thể làm được điều này. "Bạn có muốn tôi tìm ai khác (giúp) cho bạn không?"
  • 16:17 - 16:19
    Chúng tôi kích hoạt những cộng đồng.
  • 16:19 - 16:23
    Chúng tôi có những nhóm tình nguyện viên trợ giúp cho Enterprise Facilitator
  • 16:23 - 16:26
    họ giúp tìm kiếm những nguồn tài nguyên và con người
  • 16:26 - 16:29
    và chúng tôi khám phá ra rằng cái phép lạ
  • 16:29 - 16:31
    từ trí thông minh của người bản địa như cái gì đó giống như
  • 16:31 - 16:35
    là bạn có thể thách thức nền văn hóa và kinh tế
  • 16:35 - 16:39
    của cộng đồng này chỉ bằng cách nắm được cái khát vọng,
  • 16:39 - 16:43
    nguồn năng lượng và trí tưởng tượng như thể của người dân của bạn
  • 16:43 - 16:48
    Cám ơn. (Vỗ tay)
Title:
Ernesto Sirolli: Muốn giúp ai đó? Hãy im lặng và lắng nghe!
Speaker:
Ernesto Sirolli
Description:

Khi mà những người làm công tác hỗ trợ mẫn cán nghe đâu đó có vấn đề mà họ nghĩ mình giải quyết được, họ bắt tay vào thực hiện công việc. Ở đây, Ernesto Sirilli cho rằng, điều đó thật ngây ngô. Trong bài nói chuyện dí dỏm và khiêu khích này, ông đưa ra rằng bước đầu tiên là lắng nghe người mà bạn đang muốn giúp đỡ, và tìm hiểu tinh thần kinh doanh của họ. Lời khuyên của ông về việc cách làm nào là có hiệu quả sẽ giúp ích cho bất cứ doanh nhân nào.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
17:09

Vietnamese subtitles

Revisions