-
Xin chào, Tên tôi là Tony
và đây là " Every Frame a Painting".
-
Lần đầu tiên, tôi cảm thấy một bộ phim
lừa dối tôi là khi tôi được 8 tuổi
-
Và đó là phim
Homeward Bound 2: Lost in San Francisco.
-
Bởi vì đây không phải San Francisco.
-
--"Gì đây? Tôi tưởng
ta sẽ đi đâu thú vị chứ."
-
--"Đây là nơi yêu thích của tôi
trong cả thành phố này."
-
Đây là Vancouver, nơi tôi lớn lên.
-
Nếu bạn xem đủ nhiều TV hay phim bom tấn,
thì có khả năng bạn đã thấy thành phố của tôi
-
đóng giả là Santa Barbara
-
hoặc là Seattle
-
và có một lần là khu Bronx.
-
--"Ở đây lúc nào cũng có chuyện."
-
--"New York là thế đấy
Rồi cháu sẽ quen dần thôi."
-
Dù có bao nhiêu bộ phim hay TV show
được quay ở đây,
-
thì luôn có một vấn đề phiền nhiễu.
-
Ta chẳng bao giờ được ngắm thành phố cả.
Nó luôn phải đóng giả làm một nơi khác.
-
--"Tôi đang ở trung tâm Vancouver,
quảng trường Robson nơi quay The Interview"
-
--"Ở đây
Seth Rogen and James Franco..."
-
--"được giả tưởng là đang ở Bắc Hàn,
hãy xem nhé."
-
...
-
...
-
Vancouver thực ra là thành phố điện ảnh
lớn thứ ba ở Bắc Mỹ.
-
Nhưng chúng tôi luôn bị giấu kín đến nỗi
có hẳn những bộ phim nói về vấn đề này
-
--"Nghề của tôi là hoá trang Vancouver
để nó trông giống một thành phố ở Mỹ."
-
Nhưng làm thế nào để bạn làm giả một thành phố
mà không bị khán giả phát hiện?
-
Đầu tiên bạn phải hiểu về thành phố
và Vancouver như một con tắc kè hoa vậy.
-
Trong điệp vụ Bất khả thi,
nó đóng vai Seattle...
-
rồi Đông Âu…
-
và cả Ấn Độ, tất cả chỉ cách nhau
một khoảng 15 phút lái xe.
-
Khi bạn đã hiểu về thành phố,
thì cũng dễ dàng để đánh lừa khán giả.
-
Đa phần mọi người
không nghi ngờ gì về cảnh mở đầu
-
nên chỉ cần tìm một toà nhà chuẩn
và đặt một cái tít lên màn hình.
-
Lựa chọn khác là quay một cảnh đệm
của một thành phố khác rồi cắt tới
-
nơi nào đó ở Vancouver.
-
Điều này thường được làm với Seattle
khi kiến trúc ở đó
-
khá giống ở đây.
-
Nhưng để thuyết phục khán giả,
bạn cần thêm nhiều sự trợ giúp.
-
Lúc đó ta sẽ cần đến bộ phận thiết kế mỹ thuật
những người kiểm soát tất cả các chi tiết...
-
như decal trên xe
-
Cờ Mỹ ở nền đằng sau
-
biển hiệu trước các toà nhà
-
và đây là điểm yêu thích của tôi
-
...
-
tủ phát báo tự động USA Today
-
Vì không có gì Mỹ hơn
là USA Today.
-
--“Tôi đọc nó hàng ngày
để xem tin tức quanh nước Mỹ ."
-
Bước tiếp là quyết định xem
cách đánh ánh sáng và quay phim.
-
Một trong những cách tốt nhất
là quay trong đêm tối với trường ảnh nông
-
Điều này để tránh có một
"Rumble in the Bronx"
-
khi họ chĩa camera về hướng Bắc
và bạn có thể thấy rõ những dãy núi
-
Nó thực sự đặc biệt với những gì
bạn có thể làm với một địa điểm
-
nhờ việc thay đổi góc quay và ánh sáng.
-
Đây là rạp Orpheum,
với góc quay trên cao có tripod.
-
Còn đây cũng chính là lối vào đó
với góc thấp và quay cầm tay.
-
Cuối cùng, đó là những đội làm hiệu ứng
thiết kế những yếu tố đặc biệt cho cảnh quay
-
Đôi khi là những địa danh
như nhà tù Alcatraz
-
Kim tự tháp TransAmerica
hoặc là Space Needle.
-
Nhưng đôi khi, họ thay đổi
gần như toàn bộ cảnh quay.
-
Đây là phố Front Street, đóng vai Nhật Bản.
-
và đây vẫn là nó
đóng vai Chicago ở tương lai.
-
Và tất cả những chi tiết đó
khiến ta tin vào ảo giác.
-
Vì thế mà một nhân vật có thể
nhảy ra khỏi cửa sổ ở Vancouver…
-
và chỉ trong một frame hình sau…
-
là đến San Francisco.
-
Nhưng điều đó có ý nghĩa với một thành phố
nếu nó luôn đóng vai nơi khác?
-
Với Vancouver, điều đó có nghĩa
là hình ảnh trên màn ảnh của chúng tôi khá là không đặc sắc
-
Những gì bạn thấy trên phim ảnh
chủ yếu là khu trung tâm
-
với những toà nhà kính
dọc phố Burrard Street.
-
và khu vực quanh Gastown,
như con ngõ này ngoài Cambie.
-
Cả thành phố chỉ như một
lô đất khổng lồ.
-
một đống những toà nhà vô danh
có thể được đặt là ở bất cứ đâu.
-
Kể cả khi phim ảnh đi đến nơi nào đó đặc biệt,
họ cũng nghĩ ra cách để chú thích vào nó.
-
Như khuôn viên của BCIT’s Aerospace
trông rất đặc biệt thú vị.
-
Nhưng nó luôn bị biến thành những cơ sở
chính phủ mập mờ đầy tiêu cực.
-
Mọi người đi quanh
và giơ những tấm thẻ đặc biệt
-
và cố gắng kiểm soát trật tự
nhưng đương nhiên là họ không thể.
-
Những địa điểm ở Vancouver giống như
những diễn viên đóng những vai na ná nhau.
-
Như hai trường đại học
lớn nhất thành phố.
-
đóng hai vai phản nghịch lẫn nhau.
-
SFU, với những bậc thang bê tông,
chưa bao giờ đóng một vai trường học.
-
Nó sẽ là trại lính
-
hoặc là một tập đoàn xấu xa
-
Trong khi UBC luôn được vào vai là trường đại học
-
nằm đâu đó ngoại trừ Canada.
-
Năm nay, nó còn đóng vai là
Đại học bang Washington
-
có nghĩa là Vancouver, B.C.
cuối cùng cũng được đóng vai ở
-
Vancouver, Washington
-
Với tôi, đây là thời điểm tệ nhất
của lịch sử điện ảnh địa phương
-
Tôi sẽ không bao giờ tha thứ.
-
Nhưng nếu làm phim hiện nay là toàn cầu hoá...
-
thì tại sao nhiều những câu chuyện của chúng tôi
lại chỉ ở đúng bốn thành phố giống nhau?
-
Chỉ để chúng ta có thể phá huỷ
những địa danh hết lần này...
-
đến lần khác...
-
rồi khác nữa?
-
Thử đoán xem cả bốn bộ phim này
được quay ở đâu.
-
--"Ai muốn đi Vancouver nào?"
-
Đôi khi, Tôi tự hỏi có phải các thành viên địa phương
cố lén đưa thành phố này vào cảnh quay
-
Như một kiểu biểu tình.
-
Với Hollywood, Vancouver chỉ là một địa điểm
không phải bối cảnh.
-
Đó là nơi có người tài, phong cảnh
và ưu đãi thuế má
-
nhưng gần như không có định danh điện ảnh
nào của riêng nó.
-
Chỉ là những danh tính đi vay mượn.
-
Nhưng vẫn có những hi vọng.
-
Trong 50 năm, đã có những làn sóng điện ảnh
và TV show địa phương
-
Nơi mà Vancouver được vào vai chính mình.
-
"Bọn tôi không biết tý gì về làm phim cả"
-
--"Chẳng biết gì cả. Chúng tôi chỉ
tiến tới và làm ra nó thôi."
-
Nhiều những bộ phim này
không được phát hành rộng rãi.
-
Nhưng nó gợi mở
một góc nhìn hoàn toàn khác
-
Với tôi, chúng gợi mở nhiều thân thuộc
với trải nghiệm của tôi...
-
là một đứa trẻ nhập cư khám phá
thành phố chủ yếu là đi bộ
-
--"Come on Dad!"
-
--"Oh shit, my camera!"
-
Những bộ phim này đối xử với Vancouver
không chỉ là địa điểm mà còn là bối cảnh.
-
Và chúng lưu giữ những điều
đặc sắc với chúng ta
-
nên ta thấy cần những hình ảnh này hơn bao giờ.
-
Vì điện ảnh có thể lưu trữ
một phần nào đó thời gian và không gian.
-
không phải như phim tài liệu mà
là phim giả tưởng về một thế giới thực
-
Và thành phố xứng đáng hơn
những câu chuyện đùa về thời tiết của nó
-
--"Lấy đồ mùa đông đi.
Ta sẽ đến thành phố ấm nhất Canada."
-
Đây là Vancouver. Thành phố điện ảnh
lớn thứ ba ở Bắc Mỹ
-
Trên màn ảnh, nó ở mọi nơi
và ẩn mờ.
-
Nhưng ngoài kia, có nhiều những góc phim
đang chờ đợi được quay.
-
Và tôi nghĩ đã đến lúc chúng tôi sẽ thúc đẩy
để tạo nên một diện mạo mới.
-
Vì thành thực, đây là thành phố của chúng tôi
-
Thì có ai khác làm việc đó chứ?