< Return to Video

Chỉ huy như một nhạc trưởng vĩ đại

  • 0:01 - 0:04
    Những khoảnh khắc kỳ diệu,
    những khoảnh khắc kỳ diệu của nhạc trưởng.
  • 0:04 - 0:07
    Khi bạn lên sân khấu.
    Một vị trí trong dàn nhạc giao hưởng.
  • 0:07 - 0:11
    Tất cả mọi người làm nóng người,
    và những việc ngớ ngẩn.
  • 0:11 - 0:13
    Và tôi thì đi lên một cái bục chỉ huy
  • 0:13 - 0:16
    Đó là một văn phòng nhỏ
    của người nhạc trưởng
  • 0:16 - 0:19
    Đúng hơn là
    một cái phòng có không gian mở,
  • 0:19 - 0:21
    với rất nhiều không gian.
  • 0:21 - 0:23
    Trước mặt là một không gian ồn ào
  • 0:23 - 0:25
    còn bạn thì làm một cử chỉ rất nhỏ.
  • 0:25 - 0:29
    Kiểu như thế này, không hề rực rỡ
    hay tinh vi, chính như thế này đây.
  • 0:29 - 0:32
    Và đột nhiên,
    sự hỗn loạn bỗng trở nên trật tự
  • 0:32 - 0:34
    Tiếng ồn trở thành âm nhạc.
  • 0:34 - 0:36
    Điều đó thật tuyệt diệu.
    Điều đó cám dỗ tôi
  • 0:36 - 0:38
    nghĩ rằng tất cả là do tôi.
  • 0:38 - 0:40
    (cười)
  • 0:40 - 0:42
    Tất cả những con người tuyệt vời,
    những bậc thầy
  • 0:42 - 0:44
    họ tạo ra tiếng ồn,
    họ cần có tôi.
  • 0:44 - 0:46
    Chưa thực sự như vậy. Nếu mà như vậy
  • 0:46 - 0:48
    tôi sẽ để dành buổi nói chuyện
  • 0:48 - 0:50
    và dạy cho bạn những động tác đó.
  • 0:50 - 0:52
    Và bạn có thể đi ra ngoài thế giới
  • 0:52 - 0:55
    và làm việc trong bất kỳ công ty,
    hay bất cứ điều gì bạn muốn
  • 0:55 - 0:57
    và bạn có sự hòa âm hoàn hảo. Vô ích thôi!
  • 0:57 - 0:59
    Hãy xem video đầu tiên này.
  • 0:59 - 1:02
    Tôi hy vọng bạn sẽ nghĩ rằng đó là
    một ví dụ tuyệt vời của hòa âm
  • 1:02 - 1:06
    sau đó sẽ nói đến việc làm sao
    có thể làm được như vậy.
  • 1:06 - 1:10
    (Âm nhạc)
  • 2:02 - 2:04
    Thật là hay đúng không?
  • 2:04 - 2:07
    Đó chính là một kiểu của sự thành công.
  • 2:07 - 2:10
    Vậy, chúng ta sẽ cảm ơn ai đây,
    cho sự thành công đó?
  • 2:10 - 2:12
    Ý tôi là,
    rõ ràng những nghệ sĩ của dàn nhạc
  • 2:12 - 2:14
    đã chơi rất hay,
  • 2:14 - 2:18
    Dàn nhạc giao hưởng
    Vienna Philharmonic Orchestra.
  • 2:18 - 2:20
    Họ còn chẳng mấy khi nhìn vào nhạc trưởng
  • 2:20 - 2:23
    Khán thính giả thì đang vỗ tay,
  • 2:23 - 2:25
    họ cũng thực sự tham gia tạo ra âm nhạc.
  • 2:25 - 2:29
    Thông thường, những khán thính giả
    ở Vienna không can thiệp vào âm nhạc
  • 2:29 - 2:33
    Gần như đó là lễ hội múa bụng
    ở phương Đông
  • 2:33 - 2:35
    mà bạn sẽ không bao giờ thấy ở Vienna
  • 2:35 - 2:36
    (Cười)
  • 2:36 - 2:39
    Không giống như thế, tại Israel,
    khán thính giả ho liên tục.
  • 2:39 - 2:42
    Arthur Rubinstein, một nghệ sĩ piano,
    từng nói
  • 2:42 - 2:46
    "Bất kỳ đâu trên thế giới, khi bị cảm cúm,
    người ta đi gặp bác sĩ.
  • 2:46 - 2:48
    Tại Tel Aviv,
    họ đi đến buổi hòa nhạc của tôi"
  • 2:48 - 2:49
    (cười)
  • 2:49 - 2:51
    Đó là một kiểu truyền thống.
  • 2:51 - 2:53
    Nhưng khán thính giả ở Vienna
    không làm thế.
  • 2:53 - 2:57
    Ở đây họ đi ra ngoài thường xuyên
  • 2:57 - 3:00
    để trở thành một phần của dàn nhạc,
    thật tuyệt vời!
  • 3:00 - 3:02
    Khán thính giả như các bạn
  • 3:02 - 3:05
    tạo nên sự kiện.
  • 3:05 - 3:07
    Vậy còn nhạc trưởng thì sao?
    Bạn có thể nói
  • 3:07 - 3:11
    nhạc trưởng đã làm gì không?
  • 3:11 - 3:14
    Um.., anh ấy đang hạnh phúc.
  • 3:14 - 3:17
    Và tôi thường xuyên cho các
    nhà quản lý cao cấp xem điều đó.
  • 3:17 - 3:19
    Mọi người đều cảm thấy khó chịu.
  • 3:19 - 3:21
    "Bạn đi làm.
    Làm sao bạn có thể hạnh phúc?"
  • 3:21 - 3:24
    Có gì đó không đúng ở đây?
    Nhưng anh ta đang lan truyền hạnh phúc.
  • 3:24 - 3:27
    Và tôi nghĩ điều quan trọng là
    cảm giác hạnh phúc này
  • 3:27 - 3:29
    không xuất phát
  • 3:29 - 3:32
    chỉ từ câu chuyện của anh ấy
    và niềm vui của âm nhạc.
  • 3:32 - 3:36
    Niềm vui chính là làm cho
    câu chuyện của những người khác
  • 3:36 - 3:38
    cùng được nghe ngay lúc ấy.
  • 3:38 - 3:42
    Có câu chuyện về dàn nhạc là
    một tổ chức chuyên nghiệp.
  • 3:42 - 3:45
    Có câu chuyện của thính giả
    trong cộng đồng.
  • 3:45 - 3:47
    Bạn nghe những câu chuyện của từng người
  • 3:47 - 3:49
    trong dàn nhạc và của khán thính giả.
  • 3:49 - 3:52
    Và khi đó bạn nghe những câu chuyện khác,
    vô hình.
  • 3:52 - 3:55
    Của những người xây dựng phòng hòa nhạc
    tuyệt vời này.
  • 3:55 - 4:00
    Những người tạo ra những nhạc cụ
    tuyệt đẹp, như là Stradivarius, Amati
  • 4:00 - 4:03
    Tất cả những câu chuyện ấy đang được nghe
    ngay lúc đó.
  • 4:03 - 4:06
    Đó chính là trải nghiệm
    trực tiếp tại buổi hòa nhạc.
  • 4:06 - 4:08
    Và nó khiến chúng ta phải đi xem.
    Đúng không?
  • 4:08 - 4:11
    Không phải tất cả nhạc trưởng
    đều chỉ làm như vậy.
  • 4:11 - 4:14
    Hãy xem một người khác,
    một nhạc trưởng tuyệt vời.
  • 4:14 - 4:15
    Riccardo Muti.
  • 4:16 - 4:20
    (Âm nhạc)
  • 4:52 - 4:54
    Đoạn trên khá ngắn,
    nhưng bạn có thể thấy
  • 4:54 - 4:56
    một điệu bộ hoàn toàn khác, phải chứ?
  • 4:56 - 4:58
    Anh ta thật tuyệt vời, thật oai vệ?
  • 4:58 - 5:03
    Rất rõ ràng. Có thể là quá rõ ràng.
  • 5:03 - 5:06
    Ta sẽ thử nghiệm một chút nhé ?
    Cá bạn sẽ làm dàn nhạc của tôi nhé?
  • 5:06 - 5:08
    Bạn hát được nốt đầu tiên
    của vở Don Giovanni chứ?
  • 5:08 - 5:11
    Bạn sẽ hát "Aaaaaah",
    và tôi sẽ dừng các bạn lại.
  • 5:11 - 5:13
    Được chứ? Sẵn sàng chưa?
  • 5:13 - 5:15
    Khán giả (KG): ♫ Aaaaaaah ... ♫
  • 5:15 - 5:17
    Thôi nào, làm cùng tôi chứ,
    Nếu không,
  • 5:17 - 5:20
    tôi thậm chí còn cảm thấy dư thừa hơn
    so với những gì từng cảm nhận.
  • 5:20 - 5:23
    vậy làm ơn, hãy đợi người nhạc trưởng.
  • 5:23 - 5:26
    Hãy nhìn tôi,"Aaaaah,",
    và tôi sẽ dừng các bạn lại. Bắt đầu nào.
  • 5:26 - 5:30
    (KG): ♫ Aaaaaaah ... ♫
  • 5:30 - 5:32
    (Cười)
  • 5:32 - 5:34
    Chúng ta vẫn còn một số âm thanh
    hơi kéo dài.
  • 5:34 - 5:35
    (cười)
  • 5:35 - 5:39
    Nhưng...
    vẫn còn một vị trí tuyển dụng cho...
  • 5:39 - 5:43
    nhưng.. (cười)
  • 5:43 - 5:46
    Bạn thấy đấy, bạn thể ngừng cả dàn nhạc
    chỉ bằng một ngón tay.
  • 5:46 - 5:48
    Vậy Riccardo Muti đã làm gì?
    Anh đã làm như sau...
  • 5:51 - 5:52
    (Cười)
  • 5:52 - 5:55
    Sau đó-- kiểu như--- (Cười)
  • 5:55 - 5:58
    Không chỉ có chỉ dẫn rõ ràng
  • 5:58 - 6:02
    mà còn như một sắc lệnh, điều gì sẽ
    xảy ra nếu bạn không làm theo lời tôi.
  • 6:02 - 6:04
    (cười)
  • 6:04 - 6:08
    Điều đó có hiệu quả không?
    Vâng, chúng hiệu quả--
  • 6:08 - 6:09
    chỉ tới một điểm nào đó.
  • 6:09 - 6:12
    Muti từng được hỏi rằng
    "Tại sao anh điều khiển như thế?"
  • 6:12 - 6:14
    Anh trả lời "Tôi phải có trách nhiệm"
  • 6:14 - 6:16
    Chịu trách nhiệm trước anh ấy.
  • 6:16 - 6:18
    Nhưng không phải anh ấy.
    Mà là Mozart cơ.
  • 6:18 - 6:22
    người mà--(cười)--
    ngồi ở trung tâm, hàng ghế thứ ba.
  • 6:22 - 6:23
    (cười)
  • 6:23 - 6:25
    Anh nói "Nếu tôi---
  • 6:25 - 6:27
    (Vỗ tay)
  • 6:27 - 6:29
    nếu tôi đại diện cho Mozart,
  • 6:29 - 6:31
    chỉ có một câu chuyện được kể mà thôi
  • 6:31 - 6:35
    Đó là Mozart trong tôi, Riccardo Muti,
    hiểu câu chuyện đấy"
  • 6:35 - 6:37
    Bạn có biết điều gì đã xảy ra với Muti?
  • 6:37 - 6:39
    Ba năm trước anh nhận một lá thư có chữ ký
  • 6:39 - 6:42
    của tất cả 700 nhân viên tại La Scala,
  • 6:42 - 6:44
    nhân viên âm nhạc, nghĩa là những nghệ sĩ
  • 6:44 - 6:48
    nói rằng "Bạn là 1 nhạc trưởng vĩ đại. Tôi
    không muốn làm việc với bạn. Hãy từ chức"
  • 6:48 - 6:49
    (cười)
  • 6:49 - 6:52
    "Tại sao? Vì bạn không để
    chúng tôi phát triển.
  • 6:52 - 6:55
    Bạn chỉ xem tôi như nhạc cụ,
    không phải là đồng nghiệp.
  • 6:55 - 6:57
    Và niềm vui âm nhạc của chúng tôi, v.v.."
  • 6:57 - 6:59
    Và anh ấy phải từ chức.
    Điều đó có tử tế không?
  • 6:59 - 7:01
    (cười)
  • 7:01 - 7:04
    Anh ấy là một người rất tử tế.
  • 7:04 - 7:07
    Vậy chúng ta có thể làm việc đó
    với ít sự kiểm soát
  • 7:07 - 7:09
    hoặc với một loại kiểm soát khác
    hay không?
  • 7:09 - 7:13
    Hãy đến với nhạc trưởng tiếp theo,
    Richard Strauss.
  • 7:15 - 7:19
    (Âm nhạc)
  • 7:43 - 7:47
    Tôi sợ bạn nghĩ là tôi chọc ghẹo anh ấy
    bởi vì anh ấy đã già.
  • 7:47 - 7:50
    Điều đó không đúng. Khi anh ấy còn trẻ
  • 7:50 - 7:52
    khoảng 30 tuổi, anh ấy viết vài thứ
    như
  • 7:52 - 7:54
    "Mười điều răn của ngưởi nhạc trưởng"
  • 7:54 - 7:57
    Thứ nhất: Nếu bạn phải đổ mồ hôi
    vào cuối buổi hòa nhạc
  • 7:57 - 7:59
    nghĩa là bạn đã làm sai điều gì đó.
  • 7:59 - 8:01
    Đó là điều thứ nhất.
    Bạn sẽ thích điều thứ tư hơn
  • 8:01 - 8:03
    Rằng: Đừng bao giờ nhìn
    người thổi kèn Trombon
  • 8:03 - 8:06
    điều đó chỉ làm họ
    phấn khích thêm mà thôi.
  • 8:06 - 8:10
    (cười)
  • 8:10 - 8:12
    Ý tưởng chính là hãy để mọi thứ
  • 8:12 - 8:14
    xảy ra một cách thật tự nhiên
  • 8:14 - 8:16
    Đừng can thiệp gì hết.
  • 8:16 - 8:19
    Nhưng làm sao có thể đây? Bạn có thấy
  • 8:19 - 8:21
    anh ấy lật từng trang của bảng tổng phổ?
  • 8:21 - 8:23
    Có thể là do anh ấy đã già yếu
  • 8:23 - 8:26
    và không nhớ nổi chính bản nhạc
    mà anh đã sáng tác
  • 8:26 - 8:29
    Hoặc anh ấy đang truyền đạt một thông điệp
    rất mạnh mẽ, đó là
  • 8:29 - 8:32
    "Nào các bạn. Bạn phải chơi theo bản nhạc
  • 8:32 - 8:35
    Bởi đó không phải là câu chuyện của tôi,
    hay của các bạn.
  • 8:35 - 8:38
    Nó chỉ là sự biểu diễn những
    văn bản âm nhạc,
  • 8:38 - 8:40
    không hề có sự diễn giải gì cả"
  • 8:40 - 8:43
    Sự diễn giải là câu chuyện của chính
    người biểu diễn.
  • 8:43 - 8:46
    Không, anh ấy không có ý như vậy.
    Đó là loại kiểm soát hoàn toàn khác.
  • 8:46 - 8:49
    Hãy xem một nhạc trưởng đặc biệt khác.
  • 8:49 - 8:52
    Một nhạc trưởng người Đức,
    Herbert von Karajan
  • 8:52 - 8:56
    (âm nhạc)
  • 9:25 - 9:28
    Có điều gì khác biệt? Bạn thấy
    đôi mắt chứ? Nó nhắm lại.
  • 9:28 - 9:30
    Bạn thấy đôi tay không?
  • 9:30 - 9:34
    Và chuyển động [của đôi tay] nữa?
    Hãy để tôi chỉ huy các bạn. Hai lần
  • 9:34 - 9:36
    Ban đầu sẽ như Muti, các bạn sẽ vỗ tay,
    chỉ một lần thôi.
  • 9:36 - 9:38
    Sau đó sẽ là Karajan.
    Hãy xem điều gì xảy ra
  • 9:38 - 9:41
    Như Muti. Sẵn sàng chưa? Bởi vì Muti
  • 9:41 - 9:44
    (Cười) được chưa? Sẵn sàng chưa?
    Bắt đầu nào.
  • 9:44 - 9:45
    KG: (Vỗ tay)
  • 9:45 - 9:47
    Itay Talgam: Hmm ... lại nào.
  • 9:47 - 9:49
    KG: (Vỗ tay)
  • 9:49 - 9:51
    Tốt. Giờ sẽ đến Karajan.
    Vì các bạn đã được đào tạo
  • 9:51 - 9:54
    hãy để tôi tập trung và nhắm mắt lại.
    Nào, nào!
  • 9:56 - 9:58
    KG: (Vỗ tay) (cười)
  • 9:58 - 10:00
    Tại sao lại không cùng nhau?
    (cười)
  • 10:00 - 10:02
    Bởi vì bạn không biết bắt đầu khi nào.
  • 10:02 - 10:04
    Tôi muốn nói các bạn điều này, ngay cả
    Berlin Philharmonic
  • 10:04 - 10:06
    cũng không biết phải bắt đầu khi nào.
  • 10:06 - 10:07
    (cười)
  • 10:07 - 10:09
    Song tôi sẽ nói cho các bạn cách họ đã làm.
    Không cần nghi ngờ.
  • 10:09 - 10:11
    Đó là một dàn nhạc Đức, phải chứ?
  • 10:11 - 10:15
    Họ nhìn Karajan. Và sau đó họ nhìn nhau.
  • 10:15 - 10:18
    (cười)
  • 10:18 - 10:21
    "Bạn có hiểu anh chàng này muốn gì không?"
  • 10:21 - 10:23
    Sau khi làm như vậy,
  • 10:23 - 10:26
    Họ nhìn những người khác,
    và người chơi đầu tiên của dàn nhạc
  • 10:26 - 10:28
    sẽ dẫn toàn bộ nhóm hòa hợp cùng nhau.
  • 10:28 - 10:30
    Và khi Karajan được hỏi về việc đó
  • 10:30 - 10:32
    Anh trả lời "Vâng, tác hại tệ nhất
  • 10:32 - 10:34
    mà tôi có thể tác động đến dàn nhạc
  • 10:34 - 10:38
    là đưa cho họ chỉ dẫn rõ ràng.
  • 10:38 - 10:40
    Bởi vì điều đó sẽ
  • 10:40 - 10:44
    cản trở sự hòa hợp, việc lắng nghe
    những người khác
  • 10:44 - 10:46
    là việc rất cần thiết trong dàn nhạc"
  • 10:46 - 10:48
    Điều đó thật tuyệt.
    Vậy đôi mắt thì sao?
  • 10:48 - 10:50
    Tại sao đôi mắt lại nhắm lại?
  • 10:50 - 10:54
    Đó là câu chuyện tuyệt vời về Karajan
    khi ông chỉ huy ở London.
  • 10:54 - 10:57
    Ông ra tín hiệu cho một nghệ sĩ thổi sáo
    như thế này.
  • 10:57 - 11:00
    Anh chàng ấy không biết phải làm gì (cười)
  • 11:00 - 11:03
    "Nhạc trưởng, với tất cả sự kính trọng,
    khi nào thì tôi nên bắt đầu?"
  • 11:03 - 11:06
    Các bạn nghĩ Karajan trả lời ra sao?
    Khi nào tôi nên bắt đầu?
  • 11:06 - 11:10
    Anh ấy nói, "Bạn bắt đầu khi
    bạn không thể chịu đựng được nữa"
  • 11:10 - 11:13
    (cười)
  • 11:13 - 11:18
    Nghĩa là bạn không có thẩm quyền
    để thay đổi bất cứ điều gì.
  • 11:18 - 11:22
    Đó là âm nhạc của tôi. Âm nhạc thực sự
    chỉ nằm trong đầu của Karajan.
  • 11:22 - 11:25
    Bạn cần phải đoán tâm trí của tôi.
    Bạn đang chịu áp lực rất lớn
  • 11:25 - 11:27
    bởi vì tôi không cho bạn chỉ dẫn,
  • 11:27 - 11:29
    hơn nữa, bạn cần phải đoán ý của tôi.
  • 11:29 - 11:31
    Đó là một loại tâm linh rất khác nhưng
  • 11:31 - 11:33
    có sự kiểm soát rất vững chắc.
  • 11:33 - 11:36
    Chúng ta còn cách làm nào khác không?
    Tất nhiên rồi. Hãy trở lại
  • 11:36 - 11:38
    người nhạc trưởng đầu tiên
    chúng ta đã xem.
  • 11:38 - 11:40
    Tên anh ấy là Carlos Kleiber.
  • 11:42 - 11:46
    (Âm nhạc)
  • 12:38 - 12:40
    (Cười) Yeah.
  • 12:40 - 12:43
    Điều đó rất khác biệt. Nhưng đó không phải
    cùng một cách chỉ huy sao?
  • 12:43 - 12:46
    Không đâu, bởi vì anh ấy không nói cho họ
    phải làm gì.
  • 12:46 - 12:48
    Khi anh làm như vậy, không phải là
  • 12:48 - 12:51
    "Lấy cây đàn Stradivarius của các bạn
    và làm như Jimi Hendrix,
  • 12:51 - 12:53
    đập mạnh nó xuống sàn nhà"
    Không phải vậy.
  • 12:53 - 12:55
    Anh ấy nói "Đó là
    một cử chỉ trong âm nhạc.
  • 12:55 - 12:57
    Tôi mở ra không gian cho bạn
  • 12:57 - 12:59
    để thêm vào những [sắc thái] khác
  • 12:59 - 13:01
    cùng hòa vào sự trình diễn"
  • 13:01 - 13:03
    Đó là một câu chuyện khác.
  • 13:03 - 13:05
    Nhưng làm sao họ có thể làm việc cùng nhau
  • 13:05 - 13:07
    nếu như không cho họ hướng dẫn?
  • 13:07 - 13:09
    Cứ như là đang ở trên tàu lượn siêu tốc.
  • 13:09 - 13:11
    Mà không được cho bất cứ
    hướng dẫn nào,
  • 13:11 - 13:15
    nhưng tác động của chính quá trình sẽ
    giữ bạn đúng vị trí.
  • 13:15 - 13:16
    Đó chính làm điều anh ấy làm.
  • 13:16 - 13:19
    Điều thú vị là tàu lượn siêu tốc
    không hề tồn tại.
  • 13:19 - 13:23
    Nó không tồn tại ở dạng vật chất.
    Nó nằm trong đầu của các nghệ sĩ.
  • 13:23 - 13:26
    Và điều đó làm họ trở thành
    các cộng sự của nhau
  • 13:26 - 13:28
    Bạn có một kế hoạch trong đầu.
  • 13:28 - 13:31
    Bạn biết mình phải làm gì, cả khi mà
    Kleiber không chỉ cho bạn.
  • 13:31 - 13:34
    Nhưng không ở đây hay ở kia.
    Bạn biết mình phải làm gì.
  • 13:34 - 13:37
    Và bạn trở thành một cộng sự để dựng nên
    chiếc tàu lượn đó,
  • 13:37 - 13:39
    vâng, với âm thanh
  • 13:39 - 13:41
    bạn chính là người nắm dây cương
  • 13:41 - 13:44
    Thật thú vị cho những người nghệ sĩ đó.
  • 13:44 - 13:46
    Họ sẽ phải đến nhà dưỡng bệnh
    trong hai tuần.
  • 13:46 - 13:47
    (cười)
  • 13:47 - 13:49
    Điều đó thật mệt mỏi?
  • 13:49 - 13:53
    Nhưng đó chính là cách tạo ra âm nhạc
    tuyệt vời nhất.
  • 13:53 - 13:56
    Tất nhiên, đó không chỉ là động lực
  • 13:56 - 13:59
    và mang lại cho họ năng lượng.
  • 13:59 - 14:01
    Bạn cũng cần phải rất chuyên nghiệp nữa.
  • 14:01 - 14:03
    Và hãy nhìn Kleiber lần nữa.
  • 14:03 - 14:05
    Hãy cho chúng tôi xem video tiếp theo.
  • 14:05 - 14:09
    Bạn sẽ thấy điều gì xảy ra
    khi có một sai lầm.
  • 14:09 - 14:12
    (Âm nhạc) Một lần nữa bạn thấy một
    ngôn ngữ cơ thể thật đẹp.
  • 14:12 - 14:15
    (âm nhạc)
  • 14:18 - 14:20
    Và có một người thổi kèn trumpet
  • 14:20 - 14:23
    trình diễn không hoàn toàn chính xác
    những gì phải làm.
  • 14:23 - 14:25
    Hãy theo dõi video. Nhìn kìa!
  • 14:28 - 14:32
    Bạn thấy chứ,
    lần thứ hai cũng cùng một người.
  • 14:34 - 14:37
    (cười) Và lần thứ ba cũng chính người ấy.
  • 14:41 - 14:42
    (cười)
  • 14:42 - 14:44
    "Hãy đợi tôi sau buổi trình diễn.
  • 14:44 - 14:46
    Tôi có một chút lưu ý cần nhắc nhở bạn"
  • 14:46 - 14:50
    Bạn biết đấy, khi cần thiết, người
    chỉ huy sẽ ở đó. Điều đó rất quan trọng.
  • 14:50 - 14:53
    Nhưng người đó không thể làm cho
    mọi người trở thành cộng sự.
  • 14:53 - 14:55
    Hãy xem video tiếp theo.
    Xem điều gì đã xảy ra.
  • 14:55 - 14:57
    Bạn sẽ bất ngờ khi đã nhìn thấy Kleiber
  • 14:57 - 15:00
    là một chàng trai hiếu động như vậy
  • 15:00 - 15:02
    Anh đang chỉ huy một bản Mozart.
  • 15:02 - 15:05
    (âm nhạc)
  • 15:05 - 15:07
    Cả dàn nhạc đang trình diễn.
  • 15:07 - 15:09
    (âm nhạc)
  • 15:09 - 15:11
    Giờ là một điều khác.
  • 15:11 - 15:14
    (âm nhạc)
  • 15:21 - 15:25
    Bạn thấy chứ? Anh ấy hoàn toàn ở đó, 100%
  • 15:25 - 15:27
    nhưng không chỉ huy,
    không nói phải làm gì.
  • 15:27 - 15:30
    Thích thú thưởng thức những gì
    người nghệ sĩ solo đang trình diễn.
  • 15:30 - 15:33
    (âm nhạc)
  • 15:33 - 15:36
    Và đoạn solo khác. Hãy xem bạn có thể
    nhận ra điều gì từ đó.
  • 15:36 - 15:39
    (âm nhạc)
  • 15:42 - 15:44
    Hãy nhìn vào đôi mắt.
  • 15:48 - 15:50
    Bạn thấy chứ?
  • 15:50 - 15:53
    Trước hết, đó chính là một sự khen ngợi
    mà tất cả chúng ta đều muốn.
  • 15:53 - 15:56
    Không phải là phản hồi. Đó là "Mmm..."
    Đúng vậy, nó xuất phát từ đây.
  • 15:56 - 15:58
    Vì vậy đó chính là điều tốt.
  • 15:58 - 16:00
    Và điều thứ hai là
  • 16:00 - 16:02
    Đó thực sự nằm trong sự kiểm soát,
  • 16:02 - 16:04
    nhưng với một cách rất đặc biệt.
  • 16:04 - 16:07
    Khi Kleiber-- bạn có thấy đôi mắt,
  • 16:07 - 16:09
    đi từ đây? (hát)
  • 16:09 - 16:13
    Bạn có biết điều gì xảy ra?
    Trọng lực không còn nữa.
  • 16:13 - 16:15
    Kleiber không chỉ tạo ra một quá trình,
  • 16:15 - 16:18
    mà còn tạo ra những điều kiện
    trên thế giới
  • 16:18 - 16:21
    để quá trình này có thể diễn ra.
  • 16:21 - 16:23
    Một lần nữa, nghệ sĩ kèn ôboa
  • 16:23 - 16:25
    hoàn toàn chủ động
  • 16:25 - 16:28
    và do đó, hạnh phúc và tự hào
    về việc anh ấy làm
  • 16:28 - 16:30
    và sáng tạo và tất cả các điều đó.
  • 16:30 - 16:34
    Và trình độ Kleiber đang chỉ huy là
    một trình độ rất khác.
  • 16:34 - 16:37
    Chỉ huy không còn là một trò chơi
    "tổng bằng không".
  • 16:37 - 16:40
    Bạn chỉ huy như thế này thế kia.
    Và kết hợp tất cả,
  • 16:40 - 16:43
    trong sự hợp tác, mang lại âm nhạc
    tuyệt vời nhất.
  • 16:43 - 16:45
    Vì thế Kleiber như là quá trình,
  • 16:45 - 16:47
    Kleiber như là
    các điều kiện trên thế giới.
  • 16:47 - 16:51
    Nhưng bạn cần có quá trình và nội dung
    để tạo ra ý nghĩa.
  • 16:51 - 16:53
    Lenny Bernstein, người nhạc trưởng
    trong tôi
  • 16:53 - 16:56
    Kể từ khi ông ấy còn là
    một người thầy vĩ đại
  • 16:56 - 17:02
    Lenny Bernstein luôn bắt đầu từ ý nghĩa.
    Hãy xem [đoạn video] này.
  • 17:02 - 17:06
    (âm nhạc)
  • 18:01 - 18:03
    Bạn có nhớ khuôn mặt của Muti,
    lúc bắt đầu không?
  • 18:03 - 18:06
    Anh ấy có một nét mặt tuyệt vời,
    nhưng chỉ có một.
  • 18:06 - 18:07
    (cười)
  • 18:07 - 18:09
    Bạn có thấy khuôn mặt của Lenny?
  • 18:09 - 18:13
    Bạn biết tại sao không? Vì ý nghĩa
    của âm nhạc là sự đau khổ.
  • 18:13 - 18:15
    Và bạn đang trình diễn
    một âm thanh đau khổ
  • 18:15 - 18:18
    Hãy nhìn Lenny và ông ấy đang đau đớn.
  • 18:18 - 18:20
    Nhưng không làm bạn muốn dừng lại.
  • 18:20 - 18:24
    Đó là sự đau đớn như, cảm nhận chính mình.
    theo cách của người Do Thái.
  • 18:24 - 18:28
    (cười)
  • 18:28 - 18:31
    Nhưng bạn có thể thấy âm nhạc trên
    khuôn mặt của ông.
  • 18:31 - 18:34
    Bạn có thấy cái baton rời tay ông.
    Không còn baton nữa.
  • 18:34 - 18:36
    Bây giờ chính là đến bạn, người nghệ sĩ
  • 18:36 - 18:37
    đang kể chuyện.
  • 18:37 - 18:40
    Nó là sự nghịch đảo.
    Bạn đang kể câu chuyện. Và bạn nữa.
  • 18:40 - 18:43
    Thậm chí chỉ một thời gian ngắn,
    bạn trở thành người kể chuyện
  • 18:43 - 18:46
    cho mọi người,
    và tất cả đều lắng nghe bạn.
  • 18:46 - 18:50
    Và Bernstein tạo nên điều đó.
    Điều đó thật tuyệt vời, phải không?
  • 18:50 - 18:54
    Bây giờ, nếu bạn làm những điều chúng ta
    đã nói về, cùng nhau
  • 18:54 - 18:56
    và có thể có một số người khác,
  • 18:56 - 18:59
    bạn có thể đạt tới đỉnh điểm tuyệt vời
    khi làm mà cảm thấy như không.
  • 18:59 - 19:04
    Và với video cuối cùng, tôi nghĩ đó là
    một tiêu đề tuyệt vời nhất.
  • 19:04 - 19:06
    Bạn tôi, Peter nói rằng
  • 19:06 - 19:10
    "Yêu thì hãy cho đi"
  • 19:10 - 19:14
    (âm nhạc)
  • 20:14 - 20:31
    (Vỗ tay)
Title:
Chỉ huy như một nhạc trưởng vĩ đại
Speaker:
Itay Talgam
Description:

Một Nhạc trưởng đối diện với thử thách chỉ huy vô cùng khó khăn: tạo ra sự hòa âm hoàn hảo mà không cần nói một lời. Trong buổi nói chuyện vô cùng duyên dáng, Itay Talgam giải thích phong cách độc đáo của 6 nhạc trưởng tài năng nhất thế kỷ 20, minh họa một bài học quan trọng cho những người lãnh đạo.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
20:31

Vietnamese subtitles

Revisions