-
Và chúng ta đã trở lại! Lần này, chương trình đã có đối tượng Winston,
-
nhưng ta chỉ đang hiển thị tuổi của Winston. Đó là bởi tôi muốn cho các bạn thấy
-
cách thay đổi tuổi của Winston. Vì các bạn biết đấy,
-
rồi Winston cũng sẽ già đi thôi. Hãy nhớ lại khi ta sử dụng
-
các biến đơn giản. Ta có var winstonAge = 19, sau đó nếu
-
muốn thay đổi, ta có thể nhập winstonAge = 20
-
và như vậy sẽ làm thay đổi giá trị lưu trữ trong biến đó. Rất giống với
-
thuộc tính đối tượng. Ta có thể nhập winston.age = 20, và thế là ta đã thay đổi
-
giá trị lưu trữ trong thuộc tính age của đối tượng Winston.
-
Hay đấy.
-
Ta cùng thử xem có hiệu quả không nhé. Ta sẽ lấy lệnh text, đặt xuống dưới,
-
thay đổi y, tada! Winston đã giá hơn rồi. Dễ như ăn kẹo.
-
Được rồi, bây giờ cùng thử, ta mới chỉ thêm một thôi,
-
hãy làm có quy trình hơn một chút nhé. Ta có winston.age = winston.age + 1.
-
Cái ta đang làm ở đây là lấy giá trị trước của age
-
cộng thêm 1, rồi lưu vào thuộc tính age.
-
Từ đó giá trị trước sẽ liên tục được cộng thêm 1. Ta cùng quan sát nhé.
-
Hiển thị, và tada! Winston 21 tuổi.
-
Càng ngày càng già. Được rồi. Bây giờ, hãy nhớ lại ta có một lối tắt giúp cộng 1 vào biến,
-
và nó cũng có tác dụng tương tự đối với thuộc tính của đối tượng, vì vậy ta có winston.age ++.
-
Ta cùng xem có được không nhé. Yup! Tác dụng y hệt như dòng này,
-
nó là một lối tắt, nên ta chỉ phải gõ ít hơn.
-
Nếu nhìn vào đây, các bạn sẽ thấy nó giống như một vòng lặp for.
-
Ta lặp đi lặp lại một đoạn mã, thứ duy nhất ta thay đổi là cộng 1
-
vào tuổi, và ta đang thay đổi vị trí y để nó hiển thị trên một dòng khác.
-
Như vậy, nếu ta sử dụng vòng lặp, thì việc thể hiện cậu ấy già đi
-
sẽ rất dễ dàng và ta không phải sử dụng nhiều mã đến thế. Giả sử, ta tạo một vòng lặp thể hiện Winston già đến 40 tuổi.
-
Cậu ta không muốn già hơn thế đâu vì lúc ấy sẽ nhăn nheo
-
và tôi sẽ phải gọi cậu ta là “Wrinkleston”. [cười]
-
Được rồi.
-
Vậy ta tạo một vòng lặp while và nhập while winston.age <= 40,
-
trong đây, ta sẽ hiển thị tuổi
-
và cộng 1 vào tuổi cho mỗi lần lặp.
-
Thế là được rồi, nhưng mọi thứ đang chồng chéo lên nhau, vì vậy ta phải thay đổi vị trí y
-
cho mỗi lần lặp. Ta sẽ nhập winston.age * 20 – 200, không, -300.
-
Được rồi, trừ 300 đi. Trông có vẻ được đấy. Xóa mấy thứ cũ đi đã.
-
Tada! Giờ ta có thể thấy Winston đang già đi trông thấy, nhưng chưa đến mức bị gọi là Wrinleston.
-
Được rồi. Khi đã biết thay đổi tuổi, ta sẽ có thể thêm thêm những thông tin khác vào
-
đối tượng Winston khi cậu ta già đi. Ví dụ, khi 30 tuổi, cậu ta sẽ gặp một lập trình viên khác
-
tên Winnefer, và kết hôn với cô ấy.
-
Và không, cậu ta không cưới cô ấy chỉ vì cái tên đẹp đâu.
-
Như vậy ta có thể thêm một thuộc tính bằng cách nhập winston chấm, rồi đến
-
khóa thuộc tính mới là wife, = Winnefer.
-
Được đấy, nhưng, ta chỉ muốn cậu ta có vợ vào độ tuổi phù hợp, các bạn biết đấy,
-
vậy ta nhập = 30 và đưa nó vào trong đây.
-
Tuyệt vời. Vậy là cậu ta đã có vợ, họ hạnh phúc, rồi vài năm sau
-
họ có con, chắc là năm 32 tuổi, ta sẽ thêm vài đứa con vào đối tượng
-
để theo dõi nhé. Họ sẽ có sinh đôi, tất nhiên rồi, vì họ năng suất lắm mà.
-
Và 2 đứa sinh đôi của họ sẽ tên là Winston Junior và Winstonia.
-
Đẹp rồi. Một gia đình hạnh phúc. Tên hay nữa.
-
Như vậy các bạn đã thấy ta có thể thêm các thuộc tính mới như chuỗi và mảng
-
hay bất kỳ giá trị nào khác vào đối tượng gốc.
-
Và khi kết thúc vòng lặp, winston.age sẽ là 40, và Winston sẽ
-
cưới vợ, tên là Winnefer, và có một cặp sinh đôi, một mảng với 2 tên.
-
Một vòng lặp thú vị. Nhưng, nếu không thích kết chuyện này cho Winston,
-
các bạn hoàn toàn có thể dựa vào chương trình này và kể câu chuyện của riêng mình về tương lai của cậu ta
-
sau khi đã nắm được cách thay đổi thuộc tính đối tượng.