-
Patrick Otema 15 tuổi
-
ngay từ lúc sinh ra, em đã bị điếc
nhưng ở cái vùng xa xôi hẻo lánh
-
ở Bắc Uganda này, không có trường học nào dành cho trẻ em bị khiếm thính
-
Từ bé đến giờ, Patrick chưa từng có cuộc hội thoại trọn vẹn nào với ai
-
"Xin chào! Em khoẻ chứ?"
-
Cha của Patrick, ông Charles, là người chăm sóc và trông chừng cậu bé
-
2 người chỉ có thể giao tiếp bằng với nhau những cử chỉ đơn giản nhất
-
Nếu như tôi nói chuyện với nó như tôi đang nói bây giờ
-
thì nó sẽ không hiểu gì đâu
-
nhưng tôi có thể làm như thế này, và chỉ vào
-
cái cuốc, thế là nó hiểu và đi ra vườn
-
Chúng tôi đang ngồi đây và nói về Patrick ngay trước mặt cậu bé
-
trong khi đó, em chỉ biết nhìn chúng tôi, không hiểu mọi người đang nói gì
-
điều đó có vẻ hơi bất lịch sự, nhưng đó thực sự là tất cả những gì đang diễn ra trong suốt quãng đời của Patrick
-
thế nhưng, tôi đang ở đây cùng một người nữa. Anh rất muốn thay đổi sự thật đang diễn ra với Patrick
-
Bản thân Raymond Okkelo cũng là người khiếm thính, và đồng thời là một giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu
-
"Anh có nghĩ mình dạy được cậu bé ngôn ngữ ký hiệu ko?"
-
"Tôi nghĩ mình hoàn toàn dạy được cậu bé này
-
hồi trước, tôi cũng từng như cậu ấy
-
tôi đã không thể dùng ngôn ngữ ký hiệu, và điều duy nhất tôi có thể làm lúc bấy giờ là giấu đi sự sợ hãi
-
những gì mà Patrick phải chịu đựng quả là quá sức
-
Cha Patrick thường ra hiệu cho cậu bé làm những việc lặt vặt
-
và khi cậu bé làm xong, em sẽ quay về cái lều
-
nơi mà em ở đó cả ngày, không rời đi nửa bước.
-
Trường hợp của Patrick không phải là hiếm
-
Phần lớn những người khiếm thính ở Châu Phi hạ Sahara
-
đều chưa từng học ngôn ngữ kí hiệu bao giờ.
-
Không thể giao tiếp với mọi người, họ bị mắc kẹt với những suy nghĩ rối mớ bòng bong của chính mình
-
Raymond bị khiếm thính sau khi anh trải qua một trận sốt rét hồi nhỏ
-
Sáu tháng sau, anh đi đến thủ đô, tham gia một khoá học chuyên sâu đào tạo ngôn ngữ ký hiệu
-
Và giờ đây, anh trở về ngôi làng của mình để làm một điều mà chưa từng ai làm trước đó
-
Anh sẽ giảng dạy khoá học ngôn ngữ ký hiệu đầu tiên ở đây
-
"Raymond, anh có thấy lo lắng không?"
-
Không hề nhé! Tôi còn thấy vui là đằng khác, vì mọi người khiếm thính sẽ tới để học :)
-
Giờ đã là 2h, một vài người dân bị khiếm thính bắt đầu xuất hiện...
-
...và tiết học bắt đầu.
-
"Khoá học bắt đầu rồi mà Patrick vẫn chưa xuất hiện,
-
tôi thấy hơi lo, có vẻ như bố Patrick đã không thể thuyết phục em đến đây học được rồi..."
-
Một vài phút sau, Patrick đến nơi
-
Sự thay đổi ở Patrick thật là đáng kinh ngạc!
-
Thật khó mà tin nổi đây lại chính là cậu bé mà chúng tôi vừa gặp hôm qua!
-
Nhiều học sinh khiếm thính khác vẫn đang tiếp tục vào lớp
-
Rất nhiều người đã phải đi bộ hàng dặm để đến được đây
-
Ở đây có từ câu bé 9 tuổi đến cụ già 80 tuổi
-
Trước khi tiết học kết thúc, mỗi học sinh sẽ đứng lên trước mọi người
-
và cả lớp sẽ bầu tên mới cho họ
-
Đây là tên ký hiệu mới của Patrick
-
Em sẽ dùng nó đến hết đời mình
-
Thế giới như mở rộng hơn ra với Patrick.
Cuộc sống của em mở sang trang mới kể từ đây...
-
phụ đề và dịch bởi: Kiều Nữ Thiện Mỹ
HUST, School of Foreign Language