< Return to Video

Trung Quốc cùng Mỹ có nhất định phải xung đột?

  • 0:01 - 0:03
    Chào các bạn, tôi là Kevin.
  • 0:03 - 0:06
    Tôi đến từ Úc.
    Tôi đến đây để giúp đỡ các bạn.
  • 0:06 - 0:08
    (Tiếng cười)
  • 0:08 - 0:13
    Tối nay tôi muốn kể cho các bạn
    nghe câu chuyện về hai thành phố.
  • 0:13 - 0:18
    Một là Washington,
    thành phố còn lại là Bắc Kinh.
  • 0:18 - 0:24
    Bởi vì cách hai thủ đô nói trên
    định hình tương lai,
  • 0:24 - 0:27
    tương lai của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ
    và Cộng hòa Nhân dân Trung hoa
  • 0:27 - 0:30
    không chỉ ảnh hưởng tới hai quốc gia này,
  • 0:30 - 0:32
    mà còn ảnh hưởng tới tất cả chúng ta
  • 0:32 - 0:35
    theo cách mà có lẽ ta không ngờ tới:
  • 0:35 - 0:39
    không khí ta đang thở, nước ta uống,
  • 0:39 - 0:42
    hải sản ta ăn,
    chất lượng nguồn nước biển,
  • 0:42 - 0:46
    ngôn ngữ ta sử dụng trong tương lai,
  • 0:46 - 0:49
    công việc ta làm,
    hệ thống chính trị ta lựa chọn,
  • 0:49 - 0:54
    và, hiển nhiên, những câu hỏi lớn
    về chiến tranh và hòa bình.
  • 0:54 - 0:57
    Các bạn thấy gã này không?
    Ông ta người Pháp.
  • 0:57 - 0:59
    Tên ông là Napoleon.
  • 0:59 - 1:01
    Vài trăm năm trước,
  • 1:01 - 1:03
    ông đã đưa ra một lời dự đoán thần kỳ:
  • 1:03 - 1:06
    "Trung Quốc là một con sư tử ngủ say,
    khi nó tỉnh giấc,
  • 1:06 - 1:08
    cả thế giới sẽ rung chuyển."
  • 1:08 - 1:10
    Dù Napoleon từng mắc nhiều sai lầm
  • 1:10 - 1:13
    nhưng lần này ông phán đoán
    cực kỳ chính xác.
  • 1:13 - 1:17
    Vì Trung Quốc của ngày nay
    không chỉ thức tỉnh,
  • 1:17 - 1:21
    mà còn đứng lên và bắt đầu
    chuyến hành quân của mình,
  • 1:21 - 1:23
    để lại câu hỏi cho tất cả chúng ta
  • 1:23 - 1:25
    rằng Trung Quốc sẽ đi được tới đâu
  • 1:25 - 1:29
    và ta phải đối mặt với gã khổng lồ
    của thế kỉ 21 này như thế nào?
  • 1:31 - 1:35
    Hãy nhìn vào các dữ liệu,
    chúng sẽ khiến bạn choáng váng.
  • 1:35 - 1:38
    Trung Quốc được dự đoán sẽ trở thành,
  • 1:38 - 1:42
    bằng bất kỳ thước đo nào --
    PPP, tỷ giá hối đoái ---
  • 1:42 - 1:44
    nền kinh tế lớn nhất thế giới
  • 1:44 - 1:46
    trong vòng một thập kỷ tới.
  • 1:46 - 1:48
    Hiện tại họ đã là quốc gia
    giao thương,
  • 1:48 - 1:50
    xuất khẩu,
  • 1:50 - 1:52
    và sản xuất công nghiệp
    lớn nhất thế giới,
  • 1:52 - 1:57
    đồng thời cũng là quốc gia
    thải ra nhiều khí các-bon nhất thế giới.
  • 1:57 - 1:59
    Mỹ đứng thứ hai.
  • 1:59 - 2:05
    Vậy nếu Trung Quốc thực sự
    trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới,
  • 2:05 - 2:06
    hãy nghĩ thử xem:
  • 2:06 - 2:10
    Đây sẽ là lần đầu tiên
  • 2:10 - 2:14
    kể từ khi người này nắm quyền
    trên ngai vàng Vương quốc Anh --
  • 2:14 - 2:18
    George III, không thân thiết
    với Napoleon cho lắm --
  • 2:18 - 2:23
    đất nước có
    nền kinh tế lớn nhất thế giới
  • 2:23 - 2:25
    không sử dụng Anh ngữ,
  • 2:25 - 2:28
    không phải một quốc gia châu Âu,
  • 2:28 - 2:30
    không theo chế độ dân chủ tự do.
  • 2:30 - 2:32
    Nếu bạn nghĩ điều này
    không ảnh hưởng gì
  • 2:32 - 2:35
    tới cách thế giới vận hành
    trong tương lai,
  • 2:35 - 2:38
    thì cá nhân tôi nghĩ, chắc bạn
    đang phê thuốc hay gì đó rồi,
  • 2:38 - 2:43
    hoặc là bạn mới từ
    Colorado xuống.
  • 2:43 - 2:46
    Tóm lại, câu hỏi
    của chúng ta tối nay,
  • 2:46 - 2:49
    là ta hiểu sự thay đổi này như thế nào,
  • 2:49 - 2:53
    sự thay đổi mà tôi tin là
    quan trọng nhất nửa đầu thế kỉ 21?
  • 2:53 - 2:56
    Việc này ảnh hưởng tới quá nhiều thứ.
  • 2:56 - 2:58
    Tới tận những vấn đề cốt lõi.
  • 2:58 - 3:01
    Nó diễn ra trong thầm lặng.
    Nó diễn ra liên tục.
  • 3:01 - 3:03
    Dù ta có thể hơi chút cảm nhận được nó,
  • 3:03 - 3:05
    nhưng chúng ta bận tâm đến
  • 3:05 - 3:08
    những tin tức về Ukraina,
    các sự kiện ở Trung đông,
  • 3:08 - 3:10
    các diễn biến về ISIS, ISIL,
  • 3:10 - 3:13
    tương lai của nền kinh tế nước nhà.
  • 3:13 - 3:18
    Đây là một cuộc cách mạng
    âm thầm và chậm rãi.
  • 3:18 - 3:23
    Có đại-thay đổi thì phải có đại-thách thức
  • 3:23 - 3:25
    và thách thức lớn nhất chính là:
  • 3:25 - 3:27
    Liệu hai cường quốc này,
  • 3:27 - 3:30
    Trung Quốc và Hoa Kỳ --
  • 3:30 - 3:35
    Trung Quốc,
  • 3:36 - 3:37
    vương quốc ở trung tâm
  • 3:37 - 3:40
    và Mỹ,
  • 3:42 - 3:46
    Mỹ Quốc --
  • 3:46 - 3:49
    trong tiếng Trung từ này
    nghĩa là "đất nước tươi đẹp".
  • 3:49 - 3:53
    Mọi người nghĩ thử xem - đó là cái tên
    mà Trung Quốc đặt cho đất nước này
  • 3:53 - 3:54
    từ hơn một trăm năm.
  • 3:54 - 3:58
    Liệu hai nền văn minh này,
    hai cường quốc này,
  • 3:58 - 4:02
    trên thực tế có thể tạo dựng
    một tương lai chung
  • 4:02 - 4:05
    cho chính họ và cho thế giới hay không?
  • 4:05 - 4:08
    Nói chung, liệu ta có thể tạo ra
    một tương lai
  • 4:08 - 4:11
    hòa bình, thịnh vượng chung,
  • 4:11 - 4:13
    hay ta phải đối mặt với nguy cơ
  • 4:13 - 4:15
    giữa chiến tranh và hòa bình?
  • 4:15 - 4:18
    Tôi chỉ còn 15 phút để
    mà nói đến chiến tranh hay hòa bình
  • 4:18 - 4:21
    hơi bị ít thời lượng
  • 4:21 - 4:26
    so với người
    viết cuốn sách "Chiến tranh và Hòa bình."
  • 4:26 - 4:31
    Mọi người hay hỏi tôi, tại sao
    một đứa trẻ sống ở vùng nông thôn tại Úc
  • 4:31 - 4:32
    lại quan tâm tới việc
    học tiếng Trung thế?
  • 4:32 - 4:34
    Có hai lý do như sau.
  • 4:34 - 4:36
    Đầu tiên.
  • 4:36 - 4:38
    Đây là chú bò Betsy.
  • 4:38 - 4:42
    Betsy là một chú bò
    rất bình thường trong đám gia súc
  • 4:42 - 4:45
    mà chúng tôi nuôi
    ở trang trại ngoại ô nước Úc.
  • 4:45 - 4:49
    Mọi người nhìn đôi bàn tay này xem?
    Chúng không thích hợp để làm ruộng.
  • 4:49 - 4:52
    Vậy nên tôi đã sớm phát hiện ra rằng
  • 4:52 - 4:56
    mình không phù hợp việc đồng áng,
    và Trung Quốc là một bước chuyển an toàn
  • 4:56 - 4:58
    so với những nghề nông nghiệp khác ở Úc.
  • 4:58 - 5:00
    Còn đây là lý do thứ hai.
  • 5:00 - 5:01
    Đây là mẹ tôi.
  • 5:01 - 5:04
    Có ai ở đây luôn nghe lời
    của mẹ mình không?
  • 5:04 - 5:06
    Rồi sau đó làm đúng theo
    những gì mẹ nói?
  • 5:06 - 5:08
    Tôi thì không hay như vậy đâu,
  • 5:08 - 5:10
    nhưng điều mà mẹ dạy tôi là,
  • 5:10 - 5:13
    một ngày nọ, bà đưa tôi một tờ báo,
  • 5:13 - 5:19
    với tiêu đề nói chúng ta đang có
    một thay đổi lớn.
  • 5:19 - 5:24
    Đó là Trung Quốc chính thức
    gia nhập Liên Hợp Quốc.
  • 5:24 - 5:27
    Năm 1971, khi tôi vừa tròn 14 tuổi,
  • 5:27 - 5:29
    bà đưa cho tôi tờ báo này.
  • 5:29 - 5:32
    Và nói rằng "Hãy hiểu điều này,
    học hỏi về nó,
  • 5:32 - 5:35
    vì điều này sẽ ảnh hưởng
    tới tương lai của con."
  • 5:35 - 5:38
    Là một học sinh giỏi về lịch sử,
  • 5:38 - 5:41
    tôi nghĩ rằng thực ra
    điều tôi cần làm,
  • 5:41 - 5:43
    là đi học tiếng Trung Quốc.
  • 5:43 - 5:45
    Học tiếng Trung hayi ở chỗ là
  • 5:45 - 5:49
    giáo viên tiếng Trung
    sẽ đặt cho bạn một cái tên mới.
  • 5:49 - 5:51
    Đây là cái tên họ đặt cho tôi:
  • 5:51 - 5:57
    Khắc, nghĩa là vượt qua hoặc chinh phục,
  • 5:57 - 6:01
    và Văn trong Văn học nghệ thuật.
  • 6:01 - 6:06
    Khắc Văn, Kẻ Chinh phục Văn chương.
  • 6:06 - 6:08
    Các bạn có ai tên "Kevin" không?
  • 6:08 - 6:12
    Từ Kevin tới Kẻ Chinh phục
    Văn học là cả một bước tiến lớn đấy.
  • 6:12 - 6:14
    (Tiếng cười)
  • 6:14 - 6:16
    Trước đấy mọi người đều gọi tôi là Kevin.
  • 6:16 - 6:18
    Có ai cũng như tôi không?
  • 6:18 - 6:21
    Cái tên "Kẻ Chinh phục Văn chương"
    nghe oách hơn hẳn nhỉ?
  • 6:21 - 6:24
    Và sau đó tôi tiếp bước và
    làm cho Uỷ ban đối ngoại Úc,
  • 6:24 - 6:31
    nhưng đây mới mà niềm tự hào-
    trước mỗi tự hào đều có lúc xấu hổ.
  • 6:31 - 6:34
    Tôi làm việc tại đại sứ quán ở Bắc Kinh,
  • 6:34 - 6:36
    khi chúng tôi tới Đại lễ đường Nhân dân
  • 6:36 - 6:39
    một vị đại sứ nhờ tôi phiên dịch
    trong cuộc họp đầu tiên của ông
  • 6:39 - 6:41
    tại Đại lễ đường Nhân dân.
  • 6:41 - 6:43
    Thế là tôi ở đó.
  • 6:43 - 6:45
    Một cuộc họp ở Trung Quốc
    giống một vành móng ngựa khổng lồ.
  • 6:45 - 6:48
    Ở chính giữa vành đai
    là những quan chức rất trang trọng,
  • 6:48 - 6:52
    còn về gần phía cuối
    thì toàn mấy người râu ria,
  • 6:52 - 6:54
    mấy người trẻ tuổi như tôi.
  • 6:54 - 6:57
    Vị đại sứ bắt đầu bài phát biểu
    không được lịch lãm lắm.
  • 6:57 - 7:01
    Ông ấy nói, "Trung quốc và Úc
    đang có một mối quan hệ
  • 7:01 - 7:05
    gắn bó chưa từng có."
  • 7:05 - 7:06
    Tôi thầm nhủ,
  • 7:06 - 7:10
    "Nghe vụng quá. Kì cục nữa.
  • 7:10 - 7:12
    Phải cải thiện nó mới được."
  • 7:12 - 7:15
    Lưu ý: Đừng bao giờ thử trò này.
  • 7:15 - 7:18
    Nó cần thanh thoát, hoa mỹ hơn một chút,
  • 7:18 - 7:20
    nên tôi đã dịch lại như sau.
  • 7:20 - 7:26
    [Tiếng Trung Quốc]
  • 7:26 - 7:29
    Gần như cả một bên khán đài lặng người.
  • 7:29 - 7:33
    Mấy vị lãnh đạo cao cấp
    ở phía trước vành móng ngựa,
  • 7:33 - 7:36
    mặt họ tái xạm đi,
  • 7:36 - 7:39
    còn những người trẻ tuổi
    ở phía cuối
  • 7:39 - 7:41
    thì không thể nhịn cười.
  • 7:41 - 7:43
    Vì tôi đã dịch câu đó,
  • 7:43 - 7:45
    "Trung Quốc và Úc
    đang có một mối quan hệ
  • 7:45 - 7:48
    gắn bó chưa từng có."
  • 7:48 - 7:50
    thành câu
    "Trung Quốc và Úc
  • 7:50 - 7:53
    đang đạt
    một một cuộc giao hoan tuyệt đỉnh.
  • 7:53 - 7:56
    (Tiếng cười)
  • 7:59 - 8:03
    Đó là lần cuối cùng tôi
    được giao trọng trách phiên dịch.
  • 8:03 - 8:06
    Trong câu chuyện nhỏ ấy,
    có rất nhiều điều thâm thúy,
  • 8:06 - 8:09
    đó là ngay khi bạn nghĩ bạn biết chút ít
    về nền văn minh cổ xưa
  • 8:09 - 8:12
    hơn 5000 năm lịch sử này,
  • 8:12 - 8:14
    thì lại có thêm
    những điều mới cần học.
  • 8:16 - 8:18
    Lịch sử không ủng hộ chúng ta
  • 8:18 - 8:20
    khi ta nhìn vào mong ước
    một tương lai chung
  • 8:20 - 8:22
    Trung Quốc và Hoa Kỳ
    hợp tác cùng phát triển.
  • 8:22 - 8:24
    Người này đây?
  • 8:24 - 8:26
    Không phải người Trung
    hay người Mỹ.
  • 8:26 - 8:28
    Ông là người Hy Lạp, tên Thucydides.
  • 8:28 - 8:30
    Ông viết cuốn
    "Lịch sử chiến tranh Peloponnesian".
  • 8:30 - 8:33
    Những quan sát tuyệt vời của ông về
  • 8:33 - 8:35
    người Athen và Sparta vô cùng đáng giá.
  • 8:35 - 8:39
    "Chính sự trỗi dậy của Athen
    đã làm dấy lên nỗi sợ hãi của Sparta
  • 8:39 - 8:41
    và không thể tránh khỏi chiến tranh.
  • 8:41 - 8:45
    Vì vậy toàn bộ tác phẩm văn học này
    được gọi là Bẫy Thucydides.
  • 8:45 - 8:49
    Người này thì sao? Ông không phải
    người Mỹ hay Hy Lạp. Ông đến từ Trung Hoa.
  • 8:49 - 8:52
    Tôn tử, tác giả cuốn
    "Binh pháp Tôn tử",
  • 8:52 - 8:55
    và các bạn có thể thấy
    dòng trích dẫn bên dưới đây:
  • 8:55 - 9:00
    "Tấn công khi kẻ địch không hề phòng bị,
    xuất hiện vào những chỗ bất ngờ nhất".
  • 9:00 - 9:04
    Xem chừng sự hợp tác của hai quốc gia
    có vẻ không ổn cho lắm.
  • 9:04 - 9:07
    Người đàn ông người Mỹ này
    là Graham Allison.
  • 9:07 - 9:10
    Ông là một thầy giáo
    tại Trường Kennedy
  • 9:10 - 9:11
    tại Boston.
  • 9:11 - 9:14
    Hiện tại ông đang thực hiện
    một dự án cá nhân có tên
  • 9:14 - 9:17
    "Liệu Bẫy Thucydides về
    cuộc chiến không thể tránh khỏi
  • 9:17 - 9:20
    giữa những thế lực đang lên
    và những thế lực lớn sẵn có
  • 9:20 - 9:23
    có áp dụng được với mối quan hệ
    Trung-Mỹ tương lai không?"
  • 9:23 - 9:25
    Đó là câu hỏi mấu chốt nhất.
  • 9:25 - 9:29
    Và điều Graham đã làm
    là nghiên cứu 15 trường hợp trong lịch sử
  • 9:29 - 9:31
    từ những năm 1500
  • 9:31 - 9:34
    để xác lập
    các tiền lệ trong lịch sử.
  • 9:34 - 9:36
    Và 11 trên 15 trường hợp,
  • 9:36 - 9:38
    thì đã,
  • 9:38 - 9:41
    kết thúc bằng những
    cuộc chiến thảm khốc.
  • 9:41 - 9:44
    Các bạn sẽ nói "Này Kevin --
  • 9:44 - 9:47
    hay Kẻ Chinh phục Văn chương --
  • 9:47 - 9:49
    đó là quá khứ rồi.
  • 9:49 - 9:52
    Ta đang sống trong một thế giới
    liên kết và toàn cầu hóa.
  • 9:52 - 9:54
    Chuyện đó sẽ không tái diễn."
  • 9:54 - 9:55
    Nhưng bạn biết không?
  • 9:55 - 9:58
    Các nhà sử học kinh tế
    cho ta biết sự thật rằng,
  • 9:58 - 10:00
    thời điểm chúng ta đạt đỉnh điểm của
  • 10:00 - 10:03
    tương thích kinh tế
    và toàn cầu hóa
  • 10:03 - 10:05
    là vào năm 1914,
  • 10:05 - 10:09
    ngay trước khi Thế chiến I diễn ra,
  • 10:09 - 10:13
    một minh chứng vô cùng
    vững chắc từ lịch sử.
  • 10:13 - 10:15
    Vậy nên nếu chúng ta
    tìm hiểu sâu hơn
  • 10:15 - 10:18
    về cách Trung Quốc suy nghĩ, cảm nhận
  • 10:18 - 10:22
    và tiếp cận
    Hoa Kỳ,
  • 10:22 - 10:24
    và ngược lại,
  • 10:24 - 10:26
    ta sẽ làm cách nào
  • 10:26 - 10:29
    để tìm ra căn cơ giúp
    hai đất nước, hai nền văn minh
  • 10:29 - 10:31
    có thể hợp tác cùng nhau?
  • 10:31 - 10:34
    Đầu tiên, tôi sẽ nhắc đến
  • 10:34 - 10:37
    cái nhìn của Trung Quốc về Mỹ
    và phương Tây.
  • 10:37 - 10:40
    Thứ nhất: Trung Quốc cảm thấy
    mình đã bị đem ra sỉ nhục
  • 10:40 - 10:42
    bởi bàn tay của phương Tây
    trong suốt vài trăm năm lịch sử,
  • 10:42 - 10:44
    khởi điểm từ Chiến tranh Nha phiến.
  • 10:44 - 10:48
    Sau đó không lâu, các thế lực Tây phương
    xâu xé Trung Quốc
  • 10:48 - 10:51
    để đến những năm 20, 30 của thế kỷ 19,
  • 10:51 - 10:53
    những tấm biển này xuất hiện
    trên đường phố Thượng hải.
  • 10:53 - 10:55
    ["Cấm chó và người Trung Quốc"]
  • 10:55 - 10:57
    Nếu các bạn là người Trung Quốc, các bạn
  • 10:57 - 11:00
    sẽ thấy ra sao khi nhìn thấy
    tấm biển này trên chính đất nước mình?
  • 11:00 - 11:03
    Trung Quốc cũng cho rằng
  • 11:03 - 11:08
    tại Hội nghị Hòa bình Paris
    diễn ra năm 1919,
  • 11:08 - 11:10
    khi thuộc địa của Đức được trả lại
  • 11:10 - 11:12
    cho nhiều quốc gia khác
    trên toàn thế giới,
  • 11:12 - 11:14
    thì thuộc địa Đức tại Trung Quốc đi đâu?
  • 11:14 - 11:16
    Chúng lại được trao cho Nhật bản.
  • 11:16 - 11:21
    Khi Nhật xâm chiếm Trung Quốc
    vào những năm 1930,
  • 11:21 - 11:24
    cả thế giới quay lưng và bàng quan
    trước số phận của Trung Quốc.
  • 11:24 - 11:27
    Hơn thế nữa, người Trung Quốc
    ngày nay cũng tin rằng
  • 11:27 - 11:29
    Mỹ và các nước phương Tây
  • 11:29 - 11:32
    không thừa nhận tính hợp pháp
    trong thể chế chính trị
  • 11:32 - 11:34
    vì nó quá khác biệt với
  • 11:34 - 11:36
    thể chế tự do dân chủ,
  • 11:36 - 11:38
    và cho rằng Mỹ cho đến giờ
    vẫn tìm cách
  • 11:38 - 11:41
    khước từ chế độ của họ.
  • 11:41 - 11:44
    Người Trung quốc cho rằng
    mưu đồ này được tiến hành
  • 11:44 - 11:49
    bởi các nước đồng minh và những nước
    có mối quan hệ hợp tác chiến lược với Mỹ
  • 11:49 - 11:51
    ngay xung quanh lãnh thổ của họ.
  • 11:51 - 11:54
    Ngoài những điều đó,
    người Trung Quốc cảm thấy
  • 11:54 - 11:57
    sâu thẳm trong tâm trí họ
    trong ruột gan họ
  • 11:57 - 12:01
    những người phương Tây nói chung
  • 12:01 - 12:05
    thật sự là quá kiêu căng ngạo mạn.
  • 12:05 - 12:09
    Chúng ta không nhận ra
    những lỗ hổng trong bộ máy của chính mình,
  • 12:09 - 12:11
    cả về chính trị và kinh tế,
  • 12:11 - 12:13
    mà còn chỉ trỏ
    vào những nơi khác
  • 12:13 - 12:17
    họ còn tin rằng
    thật ra tất cả chúng ta đều là một đám
  • 12:17 - 12:21
    đạo đức giả và dối trá.
  • 12:21 - 12:24
    Tất nhiên, trong quan hệ quốc tế,
  • 12:24 - 12:28
    một cánh én không làm nên mùa xuân.
  • 12:28 - 12:31
    Có một quốc gia khác, đó là Mỹ.
  • 12:31 - 12:33
    Vậy thì Mỹ phản ứng với
    những động thái trên ra sao?
  • 12:33 - 12:35
    Mỹ đã đáp trả lại lần lượt.
  • 12:35 - 12:38
    Với câu hỏi
    Mỹ có đang ngăn chặn Trung Quốc không
  • 12:38 - 12:42
    họ nói: "Không, hãy nhìn vào Liên Xô cũ.
    Đó mới là sự kìm hãm"
  • 12:42 - 12:44
    Thật ra những gì chúng tôi làm
    ở Mỹ và phương Tây
  • 12:44 - 12:46
    là chào đón Trung Quốc
    vào nền kinh tế toàn cầu,
  • 12:46 - 12:49
    và hơn hết, mừng đón họ
    gia nhập Tổ chức Thương Mại Thế giới.
  • 12:49 - 12:51
    Mỹ và phương Tây tố cáo Trung Quốc gian lận
  • 12:51 - 12:54
    trong vấn đề
    quyền sở hữu trí tuệ,
  • 12:54 - 12:58
    cũng như các cuộc tấn công trên mạng
    vào Mỹ và các tập đoàn quốc tế.
  • 12:58 - 13:01
    Hơn nữa, Hoa Kỳ tuyên bố
    hệ thống chính trị tại Trung Quốc
  • 13:01 - 13:04
    hoàn toàn sai trái
  • 13:04 - 13:08
    bởi đó là những điều đi ngược lại
  • 13:08 - 13:11
    với nhân quyền, dân chủ,
    và pháp chế mà chúng ta tận hưởng
  • 13:11 - 13:14
    ở Mỹ và phương Tây.
  • 13:14 - 13:17
    Và đặc biệt là Mỹ đã tuyên bố gì ?
  • 13:17 - 13:22
    Họ sợ rằng Trung Quốc sẽ áp đặt
    tầm ảnh hưởng của họ
  • 13:22 - 13:26
    khi họ đã có đủ sức mạnh,
    ở khu vực Đông Nam Á và vùng Đông Á,
  • 13:26 - 13:28
    hất cẳng Mỹ ra khỏi đó,
  • 13:28 - 13:30
    khi thời điểm chín muồi,
  • 13:30 - 13:34
    họ sẽ đơn phương thay đổi
    trật tự thế giới.
  • 13:34 - 13:36
    Ngoài những điều vừa nói ra,
    mọi thứ đền ổn và sáng sủa cả.
  • 13:36 - 13:38
    Quan hệ Mỹ - Trung.
  • 13:38 - 13:40
    Không có bất kỳ vấn đề nào cả.
  • 13:40 - 13:45
    Tuy nhiên, thách thức
    lại nằm ở những cảm nhận sâu xa,
  • 13:45 - 13:48
    ở những cảm xúc sâu thẳm
    và những yếu tố lý trí,
  • 13:48 - 13:51
    mà người Trung Quốc gọi là ''Si wei"
    nghĩa là Tư duy
  • 13:51 - 13:55
    làm thế nào để xây dựng
    một tương lai chung cho hai quốc gia này?
  • 13:55 - 13:57
    Tôi cho rằng:
  • 13:57 - 13:59
    Chúng ta có thể làm điều đó
    trên cơ sở
  • 13:59 - 14:03
    của chủ nghĩa hiện thực
    vì một mục đích chung.
  • 14:03 - 14:05
    Ý tôi là gì?
  • 14:05 - 14:08
    Hãy thực tế
    về điều mà chúng ta bất đồng,
  • 14:08 - 14:10
    về cách thức có thể tiếp cận
    mà không cho phép
  • 14:10 - 14:13
    bất kỳ sự khác biệt trên
    gây nên một cuộc chiến hay xung đột
  • 14:13 - 14:16
    cho tới khi chúng ta có
    năng lực ngoại giao để giải quyết.
  • 14:16 - 14:20
    Hãy có tính xây dựng ở khía cạnh
    ngôn ngữ, vùng miền và cam kết toàn cầu
  • 14:20 - 14:21
    giữa hai bên,
  • 14:21 - 14:24
    điều sẽ tạo nên sự khác biệt
    cho toàn thể nhân loại.
  • 14:24 - 14:28
    Hãy thành lập một tổ chức khu vực
    có thể hợp tác tại Châu Á,
  • 14:28 - 14:30
    tại cộng đồng Châu Á - Thái Bình Dương.
  • 14:30 - 14:32
    Ở cấp độ toàn cầu, hành động mạnh mẽ hơn,
  • 14:32 - 14:35
    như những việc đã làm
    vào cuối năm ngoái
  • 14:35 - 14:37
    chống lại sự thay đổi khí hậu
  • 14:37 - 14:41
    với những bàn tay nắm những bàn tay
    chứ không phải nắm đấm giơ cao.
  • 14:41 - 14:44
    Tất nhiên, những điều đó chỉ xảy ra
    nếu ta có một cơ chế chung
  • 14:44 - 14:46
    và lý tưởng chính trị để đạt được điều đó.
  • 14:46 - 14:49
    Những thứ đó có thể nhìn thấy.
  • 14:49 - 14:53
    Nhưng vấn đề là có phải mọi thứ
    đều có thể nhìn thấy được?
  • 14:53 - 14:56
    Có những gì mà đầu óc chúng ta
    nói rằng ta cần làm,
  • 14:56 - 14:58
    nhưng còn trong tim chúng ta?
  • 14:58 - 15:01
    Tôi có một kinh nghiệm
    về việc này ở quê nhà
  • 15:01 - 15:04
    trong việc cố gắng
    hàn gắn hai phía
  • 15:04 - 15:08
    những người trong quá khứ
    không có điểm gì chung cả.
  • 15:08 - 15:11
    Đó là khi tôi nói lời xin lỗi
    với những thổ dân bản địa Úc.
  • 15:11 - 15:15
    Đó là một ngày đầy thức tỉnh
    trong chính phủ Úc,
  • 15:15 - 15:18
    trong nghị viện Úc
    và với cả người dân Úc.
  • 15:18 - 15:23
    Sau 200 năm ngược đãi không kiểm soát
    đối với những người bản địa Úc,
  • 15:23 - 15:28
    đã đến lúc, chúng tôi, những người da trắng,
    nói lời tạ lỗi.
  • 15:28 - 15:29
    Điều quan trọng là ---
  • 15:29 - 15:34
    (Tiếng vỗ tay)
  • 15:34 - 15:37
    Điều quan trọng mà tôi nhớ là
    nhìn thẳng vào mặt
  • 15:37 - 15:40
    của những thổ dân Úc đó
  • 15:40 - 15:42
    khi họ đến để nghe lời tạ lỗi.
  • 15:42 - 15:46
    Thật phi thường
    khi được chứng kiến, ví dụ như
  • 15:46 - 15:50
    những người đàn bà lớn tuổi kể tôi nghe
    chuyện khi họ mới 5 tuổi
  • 15:50 - 15:53
    họ đã bị giật khỏi vòng tay cha mẹ,
  • 15:53 - 15:55
    giống như bà cụ này.
  • 15:55 - 15:59
    Với tôi, điều ấy thật đặt biệt
    bởi sau đó có thể dang vòng tay
  • 15:59 - 16:03
    ôm hôn những bà cụ thổ dân Aborigina
    khi họ bước vào tòa nhà nghị viện,
  • 16:03 - 16:04
    một bà cụ nói với tôi,
  • 16:04 - 16:07
    đây là lần đầu tiên một người da trắng
    ôm hôn bà ấy trong cả đời,
  • 16:07 - 16:09
    khi mà bà đã ngoài 70.
  • 16:09 - 16:12
    Một câu chuyện thật tồi tệ.
  • 16:12 - 16:14
    Tôi nhớ sau đó
    gia đình này nói với tôi rằng
  • 16:14 - 16:18
    "Ông biết không, chúng tôi đã lái xe suốt
    từ vùng viễn Bắc xuống đến Canberra
  • 16:18 - 16:20
    để chứng kiến điều này,
  • 16:20 - 16:22
    đi qua miền đất
    có những người lỗ mãng.
  • 16:22 - 16:28
    Trên đường về, dừng lại ở một tiệm cà phê
    để uống sinh tố."
  • 16:28 - 16:34
    Và họ bước vào tiệm
    im lặng, ngập ngừng, thận trọng,
  • 16:34 - 16:36
    đôi chút lo lắng.
  • 16:36 - 16:38
    Tôi chắc rằng bạn hiểu ý tôi muốn nói gì.
  • 16:38 - 16:42
    Sau sự kiện xin lỗi,
    điều gì đã xảy ra?
  • 16:42 - 16:46
    Mọi người trong tiệm cà phê,
    tất cả những người da trắng,
  • 16:46 - 16:49
    đứng dậy và vỗ tay.
  • 16:49 - 16:54
    Điều gì đó đã diễn ra trong trái tim
    của người Úc.
  • 16:54 - 16:57
    Người da trắng, người thổ dân
    đều là anh em,
  • 16:57 - 17:00
    chúng ta vẫn chưa giải quyết
    tất cả các vấn đề cùng nhau,
  • 17:00 - 17:03
    nhưng tôi xin nói rằng
    đó là sự khởi đầu
  • 17:03 - 17:06
    bởi chúng ta không chỉ hành động do lý trí,
  • 17:06 - 17:09
    mà còn do con tim dẫn đường.
  • 17:09 - 17:11
    Vậy thì có thể rút ra kết luận gì
    cho câu hỏi chính
  • 17:11 - 17:14
    mà chúng ta đặt ra
    cho buổi tối hôm nay,
  • 17:14 - 17:17
    đó là tương lai nào cho
    quan hệ Mỹ - Trung?
  • 17:17 - 17:19
    Lý trí nói có một con đường phía trước.
  • 17:19 - 17:23
    Lý trí nói có một khung chính sách,
    có một lối hiểu chung,
  • 17:23 - 17:25
    có một cơ chế
    thông qua hội nghị định kỳ
  • 17:25 - 17:26
    để cải thiện tình hình.
  • 17:26 - 17:32
    Nhưng con tim cũng cần
    cởi mở về tương lai
  • 17:32 - 17:34
    của quan hệ Mỹ - Trung,
  • 17:34 - 17:38
    và khả năng của Trung Quốc
    trong tương lai hòa nhập vào thế giới.
  • 17:38 - 17:44
    Đôi khi, các bạn ạ, chúng ta cần
    chuyển hoá niềm tin
  • 17:44 - 17:48
    mặc dù không chắc được kết quả sẽ ra sao.
  • 17:48 - 17:52
    Ở Trung Quốc, họ có thể nói về
    Trung Quốc Mộng.
  • 17:52 - 17:57
    Ở Mỹ, chúng ta đều quen thuộc với
    cụm từ "Giấc mơ Mỹ"
  • 17:57 - 18:00
    Tôi nghĩ, đã đến lúc, trên toàn thế giới,
  • 18:00 - 18:06
    chúng ta có thể nghĩ tới
    điều mà có thể gọi là
  • 18:06 - 18:11
    giấc mộng cho toàn nhân loại.
  • 18:11 - 18:13
    Bởi nếu chúng ta làm được vậy,
  • 18:13 - 18:16
    chúng ta có thể thay đổi
  • 18:16 - 18:21
    cách mà chúng ta luôn nghĩ về nhau.
  • 18:24 - 18:27
    (Tiếng Trung Quốc)
  • 18:27 - 18:30
    Đó là thách thức tôi đặt cho Mỹ
    Đó là thách thức tôi đặt cho Trung Quốc
  • 18:30 - 18:33
    Đó là thách thức tôi đặt ra
    cho tất cả chúng ta,
  • 18:33 - 18:36
    mà tôi nghĩ là ở đâu có ý nguyện,
    ở đâu có những mơ ước
  • 18:36 - 18:38
    ta có thể biến mơ ước thành tương lai
  • 18:38 - 18:41
    dựa trên hòa bình và thịnh vượng
  • 18:41 - 18:43
    mà không cần một lần nữa phải lặp lại
  • 18:43 - 18:45
    những thảm họa chiến tranh.
  • 18:45 - 18:47
    Xin cảm ơn các bạn.
  • 18:47 - 18:52
    (Tiếng vỗ tay)
  • 18:52 - 18:55
    Chris Anderson: Cảm ơn ông rất nhiều.
  • 18:55 - 19:00
    Có vẻ như ông đóng một vai trò
    kết nối.
  • 19:00 - 19:04
    Ở một phương diện nào đó, ông trở thành
    nhịp cầu nối cho cả hai phía,
  • 19:04 - 19:07
    Kevin Rudd: Người Úc chúng tôi giỏi nhất
    là sắp xếp bàn tiệc,
  • 19:07 - 19:11
    mời họ cùng vào một phòng,
    gợi ý cái này, cái kia,
  • 19:11 - 19:12
    sau đó đi ra và lấy rượu uống.
  • 19:12 - 19:14
    Hãy nghĩ xem, với tất cả chúng ta
    ai là bạn
  • 19:14 - 19:17
    của hai nước lớn này,
    Mỹ và Trung Quốc,
  • 19:17 - 19:18
    thì chúng ta có thể làm điều gì đó.
  • 19:18 - 19:20
    Ta có thể tích cực đóng góp,
  • 19:20 - 19:22
    cho tất cả các bạn ở đây,
  • 19:22 - 19:24
    lần tới bạn gặp ai từ Trung Quốc,
  • 19:24 - 19:25
    hãy ngồi lại và đối thoại.
  • 19:25 - 19:29
    Hãy tìm hiểu
    họ đến từ đâu, họ suy nghĩ thế nào,
  • 19:29 - 19:31
    và tôi cũng khuyên
    các bạn Trung Quốc
  • 19:31 - 19:33
    những ai sẽ xem bài nói TED này
  • 19:33 - 19:36
    cũng hãy làm như vậy.
  • 19:36 - 19:39
    Khi cả hai bên tìm cách thay đổi thế
    giới thì có thể tạo ra sự khác biệt lớn.
  • 19:39 - 19:42
    Những người ở giữa như chúng tôi
    có thể đóng góp nhỏ bé.
  • 19:42 - 19:45
    CA: Keven, chúc thành công,
    bạn thân mến. Cảm ơn.
  • 19:45 - 19:47
    KR: Cảm ơn các bạn.
  • 19:47 - 19:49
    (Tiếng vỗ tay)
Title:
Trung Quốc cùng Mỹ có nhất định phải xung đột?
Speaker:
Kevin Rudd
Description:

Cựu Thủ tướng Úc Kevin Rudd cũng đã từng là sinh viên du học ở Trung Quốc trong thời gian dài, đã quan sát sức mạnh đang lớn mạnh lên trong một vài thập kỷ qua với cái nhìn đầy lợi thế độc đáo. Ông đặt ra vấn đề liệu tham vọng lớn mạnh của Trung Quốc sẽ dẫn tới cuộc xung đột không tránh khỏi với các nước lớn khác, đồng thời ông cũng đưa ra vài gợi ý khác.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
20:01

Vietnamese subtitles

Revisions