< Return to Video

Con người và những chiếc điện thoại

  • 0:01 - 0:04
    Tôi sống và làm việc tại Tokyo, Nhật Bản.
  • 0:04 - 0:08
    Chuyên ngành của tôi là về nghiên cứu
    hành vi con người
  • 0:08 - 0:14
    và ứng dụng điều đã học được
    để nghĩ về tương lai dưới nhiều góc nhìn,
  • 0:14 - 0:16
    và thiết kế nên tương lai đó.
  • 0:16 - 0:20
    Thật lòng mà nói, tôi đã nghiên cứu
    được 7 năm,
  • 0:20 - 0:22
    và tôi hoàn toàn không biết
    tương lai sẽ như thế nào.
  • 0:22 - 0:24
    Nhưng tôi đoán chắc được
  • 0:24 - 0:28
    cách mọi người cư xử lúc đó.
  • 0:28 - 0:31
    Đây là văn phòng của tôi. Nó ở ngoài kia.
  • 0:31 - 0:33
    Nó không phải trong phòng thí nghiệm,
  • 0:33 - 0:39
    và nó nằm chủ yếu ở những nơi
    như Ấn Độ, Trung Quốc, Brazil, Châu Phi.
  • 0:42 - 0:44
    Ta sống trên một hành tinh
    với 6,3 tỉ người.
  • 0:45 - 0:50
    Đến cuối năm nay, sẽ có khoảng 3 tỉ người,
    sử dụng kết nối dữ liệu di động
  • 0:50 - 0:55
    Và khoảng hai năm sau đó
    sẽ kết nối thêm được một tỉ người nữa.
  • 0:55 - 0:57
    Và tôi đề cập đến điều này bởi vì,
  • 0:57 - 0:59
    nếu chúng ta muốn tạo ra tương lai đó,
  • 0:59 - 1:01
    ta cần tìm ra thứ mà mọi người quan tâm.
  • 1:01 - 1:03
    Và đó, chính là mục đích của tôi
  • 1:03 - 1:05
    và của nhóm chúng tôi.
  • 1:06 - 1:09
    Nghiên cứu của chúng tôi
    mở đầu với một câu hỏi đơn giản.
  • 1:09 - 1:13
    Tôi sẽ cho các bạn một ví dụ.
    Bạn mang theo cái gì?
  • 1:13 - 1:17
    Hãy nghĩ đến tất cả những thứ bạn sở hữu
    trong cuộc sống,
  • 1:18 - 1:20
    khi bạn bước ra khỏi cửa,
  • 1:20 - 1:22
    bạn nghĩ mình sẽ mang theo thứ gì?
  • 1:22 - 1:25
    Khi bạn nhìn xung quanh,
    bạn quan tâm đến cái gì?
  • 1:25 - 1:28
    Trong những thứ đó,
    bạn sẽ mang theo thứ gì?
  • 1:28 - 1:31
    Và trong những đồ vật mang theo,
    cái gì bạn sẽ thực sự dùng tới?
  • 1:31 - 1:33
    Và điều này thú vị đối với chúng tôi,
  • 1:33 - 1:37
    bởi vì giai đoạn quyết định
    cả trong ý thức và tiềm thức
  • 1:37 - 1:40
    cho thấy rằng những vật mà
    bạn mang theo và sử dụng
  • 1:40 - 1:43
    đều có những giá trị về tinh thần,
    cảm xúc và chức năng.
  • 1:43 - 1:46
    Và nói thẳng ra, bạn biết đấy,
  • 1:46 - 1:49
    con người sẵn sàng trả tiền
    cho những thứ có giá trị, đúng chứ?
  • 1:50 - 1:53
    Vậy nên, tôi đã thực hiện
    một nghiên cứu trong khoảng 5 năm
  • 1:53 - 1:55
    tìm hiểu những thứ mọi người sẽ mang theo.
  • 1:55 - 1:59
    Tôi tìm hiểu túi xách của nhiều người.
    Tôi nhìn vào túi quần và ví của họ.
  • 1:59 - 2:03
    Tôi đến nhà họ. Và chúng tôi
    thực hiện việc này trên toàn thế giới,
  • 2:03 - 2:06
    và chúng tôi đi theo họ quanh thị trấn,
    quay lại những đoạn phim
  • 2:06 - 2:08
    Nó giống như việc theo dõi,
    nhưng được cho phép.
  • 2:08 - 2:12
    Chúng tôi làm tất cả những thứ đó --
    và bây giờ quay lại với câu hỏi ban đầu,
  • 2:12 - 2:15
    mọi người thường mang theo cái gì?
  • 2:15 - 2:17
    Hóa ra
    người ta mang theo rất nhiều thứ.
  • 2:17 - 2:19
    Và điều đó cũng khá hợp lý.
  • 2:19 - 2:24
    Nhưng nếu bạn hỏi về
    ba thứ quan trọng nhất mà họ mang theo --
  • 2:24 - 2:28
    bất kể văn hóa, giới tính,
    và bối cảnh --
  • 2:28 - 2:31
    phần lớn mọi người sẽ nói: chìa khóa, tiền
  • 2:31 - 2:34
    và một cái điện thoại, nếu họ có.
  • 2:34 - 2:37
    Tôi không nói đó là một điều tốt,
    nhưng nó là sự thật, đúng chứ?
  • 2:37 - 2:39
    Tôi không thể đi tới và giật
    điện thoại của bạn.
  • 2:39 - 2:43
    Bạn có thể sẽ đuổi tôi đi,
    hoặc làm gì đó tương tự
  • 2:44 - 2:47
    Ok, nó có lẽ là một câu hỏi hiển nhiên
  • 2:47 - 2:49
    đến từ một người làm việc
    trong công ty điện thoại.
  • 2:49 - 2:51
    Nhưng câu hỏi đặt ra là, tại sao?
  • 2:51 - 2:54
    Tại sao những thứ đó quan trọng
    với cuộc sống chúng ta như vậy?
  • 2:54 - 2:58
    Và chúng tôi rút ra được, từ nghiên cứu,
    hóa ra tất cả đều là về sự tồn tại --
  • 2:58 - 3:02
    sự tồn tại cho chúng ta và sự tồn tại
    cho những người chúng ta yêu quý
  • 3:02 - 3:07
    Thật vậy, chìa khóa giúp ta
    có được chỗ ở và hơi ấm
  • 3:07 - 3:10
    và kể cả phương tiện, đặc biệt là ở Mỹ.
  • 3:10 - 3:14
    Tiền thì dùng để mua đồ ăn,
    đồ dùng sinh hoạt,
  • 3:14 - 3:15
    và cả nhiều thứ khác.
  • 3:15 - 3:20
    Và chiếc điện thoại, hóa ra lại là
    một công cụ lưu giữ tuyệt vời.
  • 3:21 - 3:24
    Nếu bạn biết đến
    tháp nhu cầu của Maslow
  • 3:24 - 3:27
    thì sẽ hiểu được 3 vật trên
    đáp ứng rất tốt
  • 3:27 - 3:29
    những nhu cầu thấp nhất trong
    tháp này.
  • 3:30 - 3:32
    Đúng, chúng có rất nhiều vai trò khác,
  • 3:32 - 3:34
    nhưng lại cũng rất tốt ở những mặt này.
  • 3:34 - 3:38
    Cụ thể, điện thoại có khả năng
  • 3:38 - 3:41
    cho phép con người vượt qua được
    không gian và thời gian.
  • 3:41 - 3:43
    Ý của tôi là, bạn biết đấy
  • 3:43 - 3:48
    bạn có thể rút ngắn không gian chỉ bằng
    việc gọi một cuộc điện thoại, phải không?
  • 3:48 - 3:51
    Và bạn có thể làm chủ thời gian bằng
    việc nhắn tin khi nào bạn muốn
  • 3:51 - 3:54
    và người khác sẽ đọc tin nhắn
    khi nào họ muốn.
  • 3:54 - 3:58
    Điều này được trân trọng khắp nơi,
    và cũng là lí do
  • 3:58 - 4:01
    ta sẽ có hơn ba tỉ, cộng với con số
    hiện tại, kết nối trong tương lai.
  • 4:01 - 4:03
    Và mọi người yêu thích sự kết nối đó.
  • 4:03 - 4:05
    Thật ra, bạn có thể
    làm vậy trên máy tính
  • 4:05 - 4:08
    hoặc ở các buồng điện thoại.
  • 4:08 - 4:12
    Nhưng đối với điện thoại di động,
    nó vừa mang tính cá nhân --
  • 4:12 - 4:15
    bởi nó cung cấp sự riêng tư --
    và vừa mang tính tiện dụng
  • 4:15 - 4:17
    Bạn không cần phải xin phép ai,
  • 4:17 - 4:20
    Bạn gọi lúc nào bạn muốn,
    đúng chứ?
  • 4:20 - 4:24
    Tuy vậy, để những thứ này
    giúp chúng ta sống sót
  • 4:24 - 4:27
    thì ta phải mang chúng theo bên mình.
  • 4:27 - 4:31
    Nhưng -- và lại là một cái "nhưng"
    rất lớn -- chúng ta quên làm vậy.
  • 4:31 - 4:34
    Chúng ta là con người, bởi vậy quên là
    điều tất yếu.
  • 4:34 - 4:36
    Và tôi nghĩ rằng điều đó cũng không tệ.
  • 4:36 - 4:41
    Thì chúng ta quên, nhưng ta
    cũng rất linh hoạt,
  • 4:41 - 4:44
    và từ đó lại thích nghi khá tốt
    với nhiều tình huống.
  • 4:44 - 4:46
    Có nhiều cách giúp ta ghi nhớ điều này,
  • 4:46 - 4:48
    và chúng tôi đã đề cập
    một trong số đó hôm qua.
  • 4:48 - 4:51
    Nó đơn giản chỉ là một khoảnh khắc
    tự suy ngẫm.
  • 4:51 - 4:54
    Đó là khi bạn chuẩn bị
    bước ra khỏi nơi nào đó,
  • 4:54 - 4:57
    bạn quay người lại, và thường
    sẽ kiểm tra túi quần.
  • 4:57 - 4:59
    Ngay cả những phụ nữ có
    túi xách cũng làm vậy
  • 4:59 - 5:02
    Lúc đó, bạn quay người lại,
    nhìn vào chỗ vừa rời đi,
  • 5:02 - 5:04
    và sẽ có nhiều người đang
    trò chuyện xung quanh.
  • 5:04 - 5:06
    Ai cũng đã hoặc sẽ gặp tình huống này
  • 5:06 - 5:11
    Ok, tiếp theo là -- mọi người,
    nếu như có một cuộc sống gia đình ổn định,
  • 5:11 - 5:14
    tức là không đi du lịch liên
    tục và luôn ở trong khách sạn,
  • 5:14 - 5:17
    hầu hết đều có một trung tâm.
  • 5:17 - 5:21
    Và đây là nơi chúng ta giữ
    những thứ quan trọng đó.
  • 5:21 - 5:23
    Mới đầu, chúng không nằm
    trong trung tâm này,
  • 5:23 - 5:25
    nhưng dần dần cũng sẽ
    dịch chuyển tới đó.
  • 5:25 - 5:27
    Đó là nơi bạn thường tới để
    kiếm một thứ gì đó
  • 5:27 - 5:28
    Và khi quay người lại
  • 5:28 - 5:30
    và bạn nhìn vào trong nhà
  • 5:30 - 5:32
    tìm kiếm thứ gì đó,
  • 5:32 - 5:34
    đây là nơi bạn nhìn đầu tiên, phải không?
  • 5:34 - 5:38
    Ok, khi thực hiện nghiên cứu này,
  • 5:38 - 5:41
    chúng tôi tìm ra được một cách
    đảm bảo 100%
  • 5:41 - 5:44
    sẽ giúp ta không bao giờ quên
    bất cứ thứ gì nữa.
  • 5:44 - 5:49
    Và điều đó vô cùng đơn giản, chỉ cần
    không có thứ gì để ghi nhớ.
  • 5:49 - 5:50
    (Cười)
  • 5:51 - 5:54
    Câu này giống như tới từ
    những cái bánh may mắn đúng chứ?
  • 5:54 - 5:58
    Nhưng thật ra, nó lại liên quan đến
    nghệ thuật của sự giao phó, ủy quyền
  • 5:58 - 6:00
    Và dưới con mắt thiết kế,
  • 6:00 - 6:05
    nó nói về việc hiểu rõ bạn có thể giao phó
    trọng trách gì cho công nghệ
  • 6:05 - 6:08
    và giao phó trọng trách gì cho người khác
  • 6:08 - 6:10
    Và hóa ra, việc giao phó, nếu bạn muốn,
  • 6:10 - 6:14
    có thể giúp bạn làm bất cứ thứ gì.
  • 6:14 - 6:17
    Tất nhiên nó không bao gồm
    những thứ cơ bản như đi vệ sinh.
  • 6:17 - 6:19
    Không thể giao cho người khác
    đi giùm mình được.
  • 6:19 - 6:22
    Và cũng không bao gồm việc giải trí,
  • 6:22 - 6:25
    không ai lại trả tiền cho người khác
    để coi phim giùm mình cả
  • 6:25 - 6:27
    hoặc đúng ra là chưa ai thử hết.
  • 6:27 - 6:30
    Biết đâu trong tương lai chúng ta
    sẽ làm vậy.
  • 6:30 - 6:34
    Bây giờ, tôi sẽ cho các bạn một ví dụ
    về việc giao phó trong đời sống.
  • 6:34 - 6:37
    Đây là -- thứ mà tôi có lẽ hứng thú
    nhất từ trước đến giờ
  • 6:37 - 6:39
    là nghiên cứu của chúng tôi
    về nạn mù chữ
  • 6:39 - 6:41
    và về cách những người
    mù chữ giao tiếp .
  • 6:41 - 6:45
    Liên Hiệp Quốc ước tính -- vào năm 2004 --
  • 6:45 - 6:49
    là có gần 800 triệu người không biết đọc
    và viết trên toàn thế giới.
  • 6:49 - 6:53
    Chúng tôi đã nghiên cứu rất nhiều.
  • 6:53 - 6:56
    Và một trong những thứ chúng tôi để ý là ...
  • 6:56 - 6:58
    Nếu bạn không thể đọc và viết,
  • 6:58 - 7:00
    nếu bạn muốn liên lạc với ai đó
    ở rất xa,
  • 7:00 - 7:05
    bạn phải nhận biết người mà bạn
    muốn giao tiếp với.
  • 7:05 - 7:08
    Bạn có thể dùng số điện thoại,
    địa chỉ email hoặc là địa chỉ bưu chính.
  • 7:08 - 7:10
    Câu hỏi đơn giản: nếu bạn không
    thể đọc và viết,
  • 7:10 - 7:12
    làm sao bạn có thể lưu giữ
    thông tin liên lạc?
  • 7:12 - 7:15
    Nhưng lại có tới hơn triệu người có thể.
  • 7:15 - 7:19
    Từ góc nhìn của chúng tôi, không ai
    hiểu sao họ làm được thế.
  • 7:19 - 7:21
    Và đó chỉ là một ví dụ nhỏ
  • 7:21 - 7:24
    của những nghiên cứu mà chúng tôi
    đang thực hiện.
  • 7:24 - 7:27
    Hóa ra những người mù chữ lại là
    bậc thầy của nghệ thuật giao phó.
  • 7:27 - 7:31
    Họ giao phó việc cho người khác,
  • 7:31 - 7:34
    những việc họ không thể tự làm.
  • 7:34 - 7:36
    Để tôi cho các bạn thêm một ví dụ khác
  • 7:36 - 7:38
    Ví dụ này hơi phức tạp,
  • 7:38 - 7:40
    và nó là từ một nghiên cứu ở Uganda,
  • 7:40 - 7:44
    về cách những người đang dùng chung những
    thiết bị công nghệ sử dụng chúng đó.
  • 7:44 - 7:47
    "Sente" có nghĩa là tiền trong tiếng Uganda.
  • 7:47 - 7:52
    Nó còn có nghĩa khác là dùng tiền để
    thực hiện các cuộc gọi. Ok?
  • 7:52 - 7:54
    Và nó hoạt động như thế này.
  • 7:54 - 7:57
    Tưởng tượng lúc đó là tháng sáu, và
    bạn sống trong một ngôi làng
  • 7:57 - 8:01
    Tôi thì đang làm việc ở Kampala,
    và là nguồn thu nhập chính.
  • 8:01 - 8:04
    Tôi muốn gửi tiền về, và quá trình
    đó diễn ra thế này:
  • 8:04 - 8:07
    Trong làng chỉ có duy nhất một người
    sở hữu ki-ốt điện thoại
  • 8:07 - 8:08
    và đó là người giữ ki-ốt.
  • 8:08 - 8:12
    Và thường một cái ki-ốt chỉ có một
    cái điện thoại nhỏ và đơn giản.
  • 8:12 - 8:17
    Để chuyển tiền, tôi sẽ phải
    mua một cái thẻ trả trước.
  • 8:17 - 8:20
    Và thay vì nạp nó vào điện thoại
    của chính tôi,
  • 8:20 - 8:22
    tôi sẽ gặp một người giữ ki-ốt
    ở chỗ của tôi.
  • 8:22 - 8:26
    Và sau đó đọc số thẻ
    để họ nạp vào điện thoại của họ.
  • 8:26 - 8:28
    Tiền sẽ được nạp vào ở Kampala
  • 8:28 - 8:31
    và sau đó thì sẽ được chuyển tới
    ngôi làng của bạn.
  • 8:31 - 8:34
    Bạn sẽ lấy 10% hoặc 20% tiền công, và --
  • 8:34 - 8:37
    không, người giữ ki-ốt sẽ lấy 10% hoặc 20%
  • 8:37 - 8:41
    và bạn sẽ nhận được phần còn lại
    dưới dạng tiền mặt.
  • 8:41 - 8:43
    Có 2 thứ tôi thích về cách
    chuyển tiển này.
  • 8:43 - 8:48
    Đầu tiên chính là, bất cứ ai có
    một chiếc điện thoại,
  • 8:48 - 8:50
    bất cứ ai,
  • 8:50 - 8:52
    đều sẽ trở thành một cái máy ATM.
  • 8:52 - 8:55
    Họ cung cấp dịch vụ dịch chuyển
    tiền cơ bản ở những nơi
  • 8:55 - 8:57
    mà không có lấy một cái ngân hàng.
  • 8:57 - 9:00
    Và kể cả có ngân hàng chính thống
    ở những nơi đó đi nữa,
  • 9:00 - 9:03
    thì người dân cũng không được coi
    là những khách hàng hợp lệ
  • 9:03 - 9:06
    bởi vì đơn giản là họ không đủ giàu
    để có thể mở một tài khoản.
  • 9:06 - 9:09
    Còn thêm một điều tôi thích ở đây.
  • 9:09 - 9:13
    Và đó chính là kể cả có bao nhiêu
    tiền và tài nguyên đi nữa và kể
  • 9:13 - 9:15
    cả sự khác biệt về suy nghĩ
    giữa tôi và họ,
  • 9:15 - 9:19
    tôi biết chắc không bao giờ tôi có thể
    tạo ra một thứ đáng khâm phục
  • 9:19 - 9:24
    và hoàn toàn thích hợp với hoàn cảnh
    như họ đã làm. Các bạn hiểu chứ?
  • 9:24 - 9:27
    Đúng là có những phát minh như
    ngân hàng Grameen và vay vi mô
  • 9:27 - 9:29
    Nhưng sự khác biệt giữa chúng là,
  • 9:29 - 9:33
    không có bất kỳ chính phủ nào
    cai quản phương pháp chuyển tiền này.
  • 9:33 - 9:36
    Đây hoàn toàn là ý tưởng của người dân.
  • 9:38 - 9:43
    Hóa ra đường phố lại là một nguồn
    cung cấp ý tưởng dồi dào.
  • 9:43 - 9:46
    Và nếu bạn làm vỡ thiết bị của bạn ở đây,
    bạn chỉ việc đem đến cửa hàng.
  • 9:46 - 9:48
    Và họ sẽ cho bạn một cái mới
  • 9:48 - 9:50
    Thậm chí là đến 3 cái điện thoại mới.
  • 9:50 - 9:53
    Giống như mua ba tặng một vậy.
    Kiểu như thế.
  • 9:53 - 9:57
    Nếu bạn ở Ấn Độ và Trung Quốc thì lại khác.
  • 9:57 - 9:59
    Ở đó, họ sẽ lấy những thứ đã bị hỏng,
  • 9:59 - 10:03
    sửa chúng, trước khi tung ra bán lại
  • 10:05 - 10:09
    Đây là hình ảnh của một cơ sở ở
    thành phố Jilin, Trung Quốc.
  • 10:09 - 10:11
    Ta có thể thấy họ đang mở
    một cái điện thoại ra
  • 10:11 - 10:13
    và sau đó lắp ráp chúng lại.
  • 10:13 - 10:16
    Họ tự tìm hiểu những bản hướng dẫn
  • 10:16 - 10:19
    Và đây là một bản hướng dẫn
  • 10:19 - 10:21
    tất nhiên là bằng cả tiếng Trung và Anh.
  • 10:21 - 10:23
    Họ cũng viết hướng dẫn bằng tiếng Hindi.
  • 10:23 - 10:26
    Bạn có thể đăng kí nhận những cái này.
  • 10:26 - 10:29
    Ở đó cũng có những lò đào tạo những
    học sinh,
  • 10:29 - 10:32
    những người sẽ chuyên sửa
    những thứ như thế này.
  • 10:32 - 10:35
    Nhưng điều tôi muốn đề cập ở đây,
    là để làm tất cả điều này,
  • 10:35 - 10:41
    chỉ cần một người sống trên đường phố,
    một mặt phẳng nhỏ,
  • 10:41 - 10:45
    một cái tua vít, một cái bàn chùi lỗ cắm --
  • 10:45 - 10:49
    bạn biết đấy, bụi dễ chui vào ổ cắm-- và
    một ít kiến thức.
  • 10:49 - 10:53
    Và tất cả nhờ có một mạng lưới thông tin
    xã hội ở khắp mọi nơi.
  • 10:53 - 10:57
    Tôi thích điều này vì nó đi ngược lại
    cách chúng ta thiết kế,
  • 10:57 - 10:59
    cách ta chế tạo, và thậm chí
    là buôn bán.
  • 10:59 - 11:02
    Nó đi ngược lại những thứ ta thường gặp.
  • 11:02 - 11:08
    Đối với tôi, cuộc sống ngoài đường phố
    đầy những thứ khó hiểu
  • 11:08 - 11:14
    Đây là viên Viagra tôi mua trong một
    cửa hàng tình dục ở Trung Quốc
  • 11:14 - 11:17
    Và Trung Quốc là một nước nổi tiếng
    với những thứ giả
  • 11:17 - 11:19
    Tôi biết bạn sẽ hỏi gì --
    Tôi đã thử chưa?
  • 11:19 - 11:21
    Và không, tôi sẽ không trả lời câu hỏi đó.
  • 11:21 - 11:25
    Nhưng tôi nhìn vào một thứ như thế này,
    và tôi suy ngẫm một hồi lâu
  • 11:25 - 11:28
    về sự tín nhiệm và tự tin trong mua bán.
  • 11:28 - 11:30
    Và ta nhìn vào đây, và ta tự hỏi
    làm sao để
  • 11:30 - 11:33
    áp dụng trong, ví dụ như thiết kế
    -- bài học từ việc này--
  • 11:33 - 11:40
    vào việc thiết kế các dịch vụ trên mạng
    trong tương lai ở những thị trường này.
  • 11:40 - 11:44
    Đây là một cái quần lót từ --
  • 11:44 - 11:46
    (Tiếng cười) --
  • 11:46 - 11:48
    Từ Tibet.
  • 11:48 - 11:51
    Tôi nhìn vào một thứ như thế này và,
    thật đấy
  • 11:51 - 11:54
    Tại sao lại thiết kế một cái quần lót
    có túi chứ?
  • 11:54 - 11:57
    Nhìn vào cái quần này, tôi tự hỏi
  • 11:57 - 12:02
    Nếu ta đem tất cả những công dụng của
    chiếc điện thoại chia đều trên khắp cơ thể
  • 12:02 - 12:04
    dưới dạng một mạng lưới cá nhân
  • 12:04 - 12:06
    thì chúng ta sẽ lưu giữ mọi thứ ở đâu?
  • 12:06 - 12:10
    Nó không có ý nghĩa lắm, nhưng bài học
    từ việc này có thể áp dụng
  • 12:10 - 12:13
    vào một mạng lưới cá nhân như vậy.
  • 12:13 - 12:16
    Đây là một vài số điện thoại
  • 12:16 - 12:19
    được ghi vào trên cửa một căn nhà
    ở vùng quê Uganda
  • 12:19 - 12:24
    Những ngôi nhà này không có số nhà,
    mà là số điện thoại
  • 12:24 - 12:30
    Khi nói danh tính của con người mang tính
    di động, nó có nghĩa gì?
  • 12:30 - 12:35
    Và khi nói danh tính của 3 tỉ người đó
    di động, tức là chúng không cố định?
  • 12:35 - 12:39
    Vì thế, cách định nghĩa danh tính một
    người của các bạn không thể áp dụng
  • 12:39 - 12:42
    cho 3 tỉ người đó.
  • 12:42 - 12:44
    Và đây là cách thế giới đang thay đổi
  • 12:44 - 12:49
    Bây giờ, chúng ta đến với bức hình đầu tiên
    tôi chụp
  • 12:49 - 12:52
    Nó được chụp ở Delhi
  • 12:52 - 12:55
    Chủ đề của nó là về nạn mù chữ
  • 12:55 - 12:57
    và đó là một chàng trai đang
    ngồi ở quán trà
  • 12:57 - 12:59
    Bạn có thể thấy trà đang được pha
  • 12:59 - 13:03
    Và anh ấy là một nhân viên quán trà
    nghèo khó,
  • 13:03 - 13:05
    một người không có địa vị xã hội.
  • 13:05 - 13:09
    Và anh ấy, một cách nào đó,
  • 13:09 - 13:11
    lại hâm mộ những giá trị của Livestrong
  • 13:11 - 13:13
    Anh ấy mang một vài giá trị của Livestrong
  • 13:13 - 13:15
    có thể không phải là tất cả, chỉ một vài
  • 13:15 - 13:18
    khi dám ra ngoài mua những cái vòng đó
  • 13:18 - 13:20
    và đeo chúng một cách tự hào như vậy.
  • 13:20 - 13:22
    Đối với tôi, điều này tượng trưng
    một thế giới
  • 13:22 - 13:26
    mà trong đó mọi thứ liên kết với nhau,
    và tất cả các điểm --
  • 13:26 - 13:29
    tất cả là về việc các điểm liên kết với nhau
  • 13:29 - 13:33
    Chủ đề của bài thuyết trình này là
    "Sự liên kết và kết quả của nó"
  • 13:33 - 13:38
    Và nó giống như một bản tóm tắt
    quá trình 5 năm nghiên cứu cố tìm ra
  • 13:38 - 13:41
    mọi thứ sẽ như thế nào khi
    mọi người trên thế giới
  • 13:41 - 13:44
    đều có khả năng vượt qua không gian
    và thời gian
  • 13:44 - 13:47
    một cách cá nhân và tiện lợi.
  • 13:47 - 13:49
    Khi tất cả mọi người được kết nối với nhau
  • 13:49 - 13:53
    Có tất cả 4 thứ chính trong đó.
  • 13:53 - 13:55
    Thứ đầu tiên là tốc độ truyền tải ý tưởng
  • 13:55 - 13:58
    tốc độ các ý tưởng được chia sẻ với nhau.
  • 13:58 - 14:00
    Tôi biết TED coi trọng những ý tưởng lớn
  • 14:00 - 14:05
    nhưng thật ra định nghĩa của một ý tưởng
    lớn đang thay đổi.
  • 14:05 - 14:09
    Một ý tưởng lớn phải bao gồm
    tất cả mọi người trên thế giới
  • 14:09 - 14:11
    Đó là thứ đầu tiên.
  • 14:11 - 14:14
    Điều thứ hai là tốc độ của mọi thứ.
  • 14:14 - 14:18
    Nó có nghĩa là, những chiếc điện thoại
    này, khi được thu nhỏ
  • 14:18 - 14:22
    và những chức năng của nó lớn dần --
  • 14:22 - 14:24
    những thứ như dịch vụ ngân hàng,
    xác định danh tính --
  • 14:24 - 14:29
    chúng có thể được tiếp cận trên
    khắp thế giới rất nhanh.
  • 14:29 - 14:31
    Và tốc độ làm quen những thứ mới
  • 14:31 - 14:33
    sẽ trở nên ngày càng nhanh,
  • 14:33 - 14:36
    đến mức chúng ta không thể đoán được,
  • 14:36 - 14:38
    khi thế giới đạt mốc 6.3 tỉ
  • 14:38 - 14:40
    trên tổng dân số.
  • 14:41 - 14:45
    Điều tiếp theo là, khi ta chế tạo
    những thứ như thế này --
  • 14:45 - 14:46
    dù công phu thế nào --
  • 14:46 - 14:49
    dân ở những nơi đó cũng sẽ
    tìm được cách để nâng cấp chúng
  • 14:49 - 14:52
    sao cho nó phù hợp với nhu cầu mọi người
  • 14:52 - 14:55
    khả năng vượt qua không gian và
    thời gian chẳng hạn
  • 14:55 - 15:00
    Và nó sẽ phát triển theo những cách ta
    không thể ngờ được
  • 15:00 - 15:03
    Những cách tốt hơn nhiều ta có thể làm,
    bất kể thiếu hụt tài nguyên
  • 15:03 - 15:05
    Đó là cảm xúc của tôi.
  • 15:05 - 15:09
    Nếu chúng ta tinh ý và nhìn
    mọi thứ xung quanh, ta có thể tìm ra,
  • 15:09 - 15:14
    học hỏi và áp dụng
    những kiến thức đó để tìm hiểu
  • 15:14 - 15:17
    về những thứ ta có thể tạo ra và
    cách tạo ra chúng.
  • 15:17 - 15:24
    Và điều cuối cùng là chiều hướng của
    những cuộc đối thoại.
  • 15:24 - 15:29
    Với hơn 3 tỉ người được kết nối,
  • 15:29 - 15:31
    họ muốn được tham gia vào
    các đối thoại đó.
  • 15:31 - 15:36
    Và tôi nghĩ mục tiêu của chúng ta,
    mục tiêu của TED
  • 15:36 - 15:42
    chính là chấp nhận điều đó và tìm
    cách lắng nghe họ.
  • 15:42 - 15:43
    Và chúng ta cần học cách lắng nghe.
  • 15:43 - 15:45
    Cảm ơn các bạn đã lắng nghe!
  • 15:45 - 15:46
    (vỗ tay)
Title:
Con người và những chiếc điện thoại
Speaker:
Jan Chipchase
Description:

Cuộc thăm dò của nhà nghiên cứu Jan Chipchase từ Nokia về cách con người tương tác với công nghệ đã dẫn ông từ những ngôi làng từ Uganda đến bên trong những chiếc túi của chúng ta. Và ông đã học được rất nhiều thứ bất ngờ trong quá trình đó.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
15:46

Vietnamese subtitles

Revisions