-
(Tiếng chuông)
-
Chào buổi sáng, cộng đồng thân yêu!
-
Hôm nay là ngày 10 tháng 8 năm 2023,
-
chúng ta đang mừng ngày cuối cùng
của khóa tu Tỉnh thức,
-
mang tên "Yêu thương trong hành động,"
tại xóm Thượng,
-
trong thiền đường Nước Tĩnh.
-
Khoảnh khắc ngồi đây, tôi cảm thấy rất thú vị.
-
Khi chúng tôi lần đầu tạo ra các khóa tu cho người trẻ,
cách đây khoảng 15 năm,
-
việc cố gắng tìm đủ người trẻ
để tổ chức được một khóa tu
-
là một thử thách thật sự.
-
Lần đầu tiên có 40 người,
năm tiếp theo có khoảng 65 người,
-
và tôi nhớ có năm đó có đến 100 người,
-
chúng tôi vui mừng vì có đến 100 người đăng ký.
-
Chúng tôi đến thông báo với Thầy.
Năm đó chắc khoảng năm 2010.
-
Thưa Thầy, có khoảng 100 người trẻ ở châu Âu
-
muốn học về chánh niệm.
-
Thầy có tin được không?
-
Thầy chỉ nói: Giỏi lắm!
-
Sau đó, chúng tôi bắt đầu tạo ra
phong trào Tỉnh thức.
-
Tôi nói với Thầy tôi có hơi choáng ngợp!
-
Và Thầy nói, đôi mắt Thầy sáng lấp lánh,
-
-Rất xuất sắc, choáng ngợp là phải thôi!
-
Và giờ tôi ngồi đây,
tôi không biết các bạn có mấy trăm người,
-
nhưng cảm giác có hơi choáng ngợp.
-
Tôi đoán Thầy lúc này cũng đang cười với đôi mắt sáng lấp lánh.
-
Và hãy cẩn thận với những mong ước của các bạn,
vì có thể nó sẽ trở thành sự thật.
-
Tôi nghĩ là câu chuyện vừa rồi
sẽ làm cho việc này dễ dàng hơn,
-
nhưng nói chuyện
trước những người bạn tinh thần
-
vừa đầy thử thách vừa tuyệt vời.
-
Vì một mặt, tôi muốn chia sẻ tấm lòng mình
với tất cả mọi người
-
mặt khác, tất nhiên,
tôi có chung cảm xúc như mọi người,
-
là liệu tôi có đủ trọn vẹn
trong khoảnh khắc này không.
-
Nhưng tôi sẽ chia sẻ từ niềm vui,
trải nghiệm và thực hành của mình,
-
đó là điều tôi giỏi nhất,
nên chúng ta sẽ chờ xem sao.
-
Chúng ta có vài đóa hoa nhỏ ở đây,
xin cảm ơn.
-
Những đóa hoa hỗ trợ cảm xúc.
-
Chúng ta cũng có đàn cello hỗ trợ cảm xúc,
có thể sẽ cần nhờ đến.
-
Lúc mới đến Làng Mai,
tôi 21 tuổi.
-
Tôi là một trong những người mà,
ngay khi có cơ hội được nhận
-
5 thực hành chánh niệm
-
tôi luôn muốn được làm.
-
Mùa hè đó tôi ở đây trong 3 tuần,
-
và tôi cũng là một
trong những người quyết tâm,
-
'Tôi sẽ đợi đến tuần cuối cùng.'
-
Tôi biết vài người đã ở đây
suốt mùa hè
-
và sáng nay đã được thọ 5 giới
-
vài người đến đây lần đầu tiên
-
và cũng đều có quyết tâm đó
-
tôi phải nói là, lúc đó,
bước lên tàu ở Saint-Foye,
-
cùng với 5 thực tập chánh niệm,
-
trong túi, trong ba lô,
-
cuộc đời tôi đã đổi khác.
Thật sự như vậy!
-
Tôi cảm thấy mình có một con đường.
Tôi đã biết điều gì là quan trọng với mình.
-
Trải nghiệm lúc đó khiến tôi cảm nhận rằng,
tôi không thể ngã xa hơn nữa.
-
Các thực hành chánh niệm
giống một tấm lưới an toàn.
-
Tôi được ôm trong đó.
Trải nghiệm lúc đó là như vậy.
-
Tôi từng chia sẻ với
gia đình thảo luận pháp thoại rằng,
-
con đường 5 thực tập chánh niệm
-
không hẳn là một cao tốc thẳng tắp.
-
Nó giống thế này hơn.
Và đó chính là trải nghiệm của tôi.
-
Đó là một chuyến thám hiểm, một thí nghiệm,
một sản phẩm đang hoàn thiện,
-
một thử thách, đồng thời là một sự thực hành,
thật sự là thực hành.
-
Chúng ta đều biết là
dù thực hành bất cứ cái gì,
-
chúng ta đều học hỏi
từ việc mắc lỗi
-
từ thử nghiệm cái mới,
-
và nhận ra rằng,
ôi không, thế không được,
-
tôi đã đi chệch khỏi con đường của mình rồi.
-
Nhưng luôn rất tuyệt vời
khi biết rằng
-
đó là một phần cuộc đời mình.
-
Tôi không biết người hướng dẫn
có chia sẻ với các bạn chưa,
-
nhưng pháp danh chúng tôi nhận được
khi thọ 5 giới
-
là pháp danh cho cả cuộc đời.
-
Kể cả khi bạn trở thành tu sĩ,
pháp hiệu của bạn cũng không quan trọng
-
bằng pháp danh thọ 5 giới của bạn
-
vì chúng ta được ra đời
trong con đường tinh thần
-
cùng các phép thực tập này.
-
Và sáng nay,
chắc chắn là hơn 100 người chúng ta,
-
có thể là hơn 150,
gần 200 người,
-
trong các xóm khác nhau,
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-