< Return to Video

những câu chuyện từ "Kiến trúc sư của tôi"

  • 0:00 - 0:03
    Một điều tôi muốn nói về việc làm phim là
    - về bộ phim này -
  • 0:03 - 0:07
    lúc nghĩ về những bài diễn thuyết
    tuyệt vời chúng ta đã được nghe tại đây,
  • 0:07 - 0:09
    Michael Moschen, và ~ bài nói về âm nhạc,
  • 0:09 - 0:12
    tôi có ý tưởng về một lối kể tự sự,
  • 0:12 - 0:15
    và có âm nhạc nổi lên đúng lúc.
  • 0:15 - 0:18
    Một bộ phim cũng được hiện lên đồng thời;
    đó là một trải nghiệm
  • 0:18 - 0:21
    mà bạn nên trải nghiệm bằng cả cảm xúc.
  • 0:21 - 0:23
    Và lúc làm phim tôi thấy
    rất nhiều phim tài liệu mà tôi đã xem
  • 0:23 - 0:26
    đều giúp chúng ta học hỏi
    điều gì đó
  • 0:26 - 0:30
    hoặc là kiến thức hay được dẫn dắt bởi
    những đoạn hội thoại hoặc là các ý tưởng
  • 0:30 - 0:33
    Và tôi muốn bộ phim này
    được dẫn dắt bởi những cảm xúc,
  • 0:33 - 0:35
    và thực sự theo dõi hành trình của tôi.
  • 0:35 - 0:38
    Nên thay vì là 1 bài diễn thuyết,
    đây sẽ là tập hợp những cảnh tượng
  • 0:38 - 0:40
    và chúng ta gặp gỡ những con người dọc đường đi ấy.
  • 0:40 - 0:42
    Chúng ta chỉ gặp họ một lần duy nhất.
  • 0:42 - 0:45
    Họ không quay lại nhiều lần, vậy nên bộ phim thật sự ghi lại một cuộc hành trình.
  • 0:45 - 0:48
    Giống như cuộc sống vậy, một khi bạn
    đã đi qua
  • 0:48 - 0:50
    Bạn không thể quay lại.
  • 0:50 - 0:52
    Có hai đoạn clip tôi muốn cho các bạn xem,
  • 0:52 - 0:55
    Đầu tiên là một sự pha trộn,
  • 0:55 - 0:58
    Chỉ gồm 3 khoảnh khoắc, 4 khoảnh khắc
  • 0:58 - 1:00
    của 3 người đang có mặt tối hôm nay.
  • 1:00 - 1:02
    Đó không phải là cách họ xuất hiện trong phim,
  • 1:02 - 1:04
    bởi vì họ là một phần của nhiều cảnh lớn hơn.
  • 1:04 - 1:07
    Họ phối hợp với nhau
    theo một cách tuyệt vời.
  • 1:07 - 1:09
    Và kết thúc bằng 1 đoạn phim nhỏ
    về cha tôi, Lou,
  • 1:09 - 1:11
    nói về một thứ gì đó rất quý đối với ông,
  • 1:11 - 1:13
    đó là sự ngẫu nhiên trong cuộc đời.
  • 1:13 - 1:16
    Tôi nghĩ ông ấy cảm nhận được những điều tuyệt vời nhất trong đời đều đến 1 cách tình cờ
  • 1:16 - 1:19
    và có lẽ không có kế hoạch nào cả.
  • 1:19 - 1:23
    Và theo sau 3 đoạn phim đó sẽ là một cảnh
  • 1:23 - 1:25
    có lẽ, đối với tôi, là công trình kiến trúc vĩ đại nhất của ông ấy
  • 1:25 - 1:27
    đó là tòa nhà ở Dhaka, Bangladesh.
  • 1:27 - 1:30
    Ông ấy đã xây thủ phủ ở đó.
  • 1:30 - 1:32
    Và tôi nghĩ bạn sẽ thích toà nhà này
    Nó chưa từng được nhìn thấy bao giờ
  • 1:32 - 1:37
    Nó vẫn được chụp lại, nhưng chưa bao
    giờ được chụp bởi một đoàn phim
  • 1:37 - 1:40
    Chúng tôi là đoàn làm phim đầu tiên ở đó.
  • 1:40 - 1:42
    Vì thế bạn sẽ nhìn thấy những hình ảnh của công trình đặc biệt này.
  • 1:42 - 1:45
    Một vài điều cần lưu ý khi bạn nhìn thấy nó,
  • 1:45 - 1:47
    nó được xây hoàn toàn bằng tay,
  • 1:47 - 1:51
    tôi nghĩ họ đã có một cái cần cẩu
    vào năm ngoái.
  • 1:51 - 1:54
    Nó được xây hoàn toàn bằng tay
    qua giàn giáo tre
  • 1:54 - 1:56
    người ta mang những chiếc giỏ
    chứa bê tông này trên đầu
  • 1:56 - 1:58
    trút chúng xuống khuôn.
  • 1:58 - 2:00
    Nó là thủ đô đất nước
  • 2:00 - 2:03
    và mất 23 năm để xây dựng
  • 2:03 - 2:06
    mà họ dường như rất tự hào về việc đó
  • 2:06 - 2:08
    Nó cũng mất thời gian dài như Taj Mahal
  • 2:08 - 2:11
    Tiếc thay, nó kéo dài quá lâu nên Lou chưa bao giờ được thấy nó hoàn thành
  • 2:11 - 2:14
    Ông mất năm 1974.
  • 2:14 - 2:17
    Công trình hoàn thành năm 1983.
  • 2:17 - 2:19
    Vậy là nó được tiếp tục qua nhiều năm
  • 2:19 - 2:22
    sau khi ông mất.
  • 2:22 - 2:24
    Hãy nghĩ về điều đó khi bạn thấy công trình này,
  • 2:24 - 2:28
    đôi khi có những thứ mà chúng ta phấn đấu hết mình trong cuộc sống nhưng lại chưa được chứng kiến chúng hoàn thành.
  • 2:28 - 2:32
    và điều đó khiến tôi nghĩ về cha mình,
  • 2:32 - 2:34
    ông cũng có thứ niềm tin như thế
  • 2:34 - 2:36
    và bằng cách nào đó, làm những việc này,
  • 2:36 - 2:39
    cống hiến theo cách mà ông đã cống hiến, rằng điều gì đó tốt đẹp sẽ xuất hiện
  • 2:39 - 2:41
    thậm chí ngay giữa một cuộc chiến, đã có thời điểm xảy ra chiến tranh với Pakistan,
  • 2:41 - 2:44
    và việc xây dựng ngưng lại hoàn toàn,
    nhưng ông vẫn cứ tiếp tục,
  • 2:44 - 2:46
    Vì ông cảm thấy: "Khi chiến tranh kết thúc
  • 2:46 - 2:49
    họ sẽ cần công trình này".
  • 2:49 - 2:51
    Vậy nên, đậy là 2 đoạn phim mà tôi sẽ cho các bạn xem.
  • 2:51 - 2:54
    Chạy đoạn băng nào.
  • 2:54 - 3:01
    ( Vỗ tay )
  • 3:02 - 3:05
    Richard Saul Wurman: tôi nhớ đã nghe ông ấy nói chuyện ở Penn.
  • 3:05 - 3:08
    Và tôi về nhà nói với bố mẹ,
  • 3:08 - 3:11
    " Con vừa gặp người đàn ông này:
    không có nhiều việc,
  • 3:11 - 3:15
    và ông ấy khá là xấu xí
    với giọng nói hài hước,
  • 3:15 - 3:17
    và ông ấy là một giáo viên ở trường.
  • 3:17 - 3:20
    Con biết bố mẹ chưa bao giờ nghe về ông ấy,
    nhưng hãy nhớ ngày hôm nay
  • 3:20 - 3:23
    rằng một ngày nào đó bố mẹ sẽ nghe về ông ấy,
  • 3:23 - 3:26
    vì ông thật sự là một con người tuyệt vời."
  • 3:26 - 3:32
    Frank Gehry: Tôi nghe nói ông ta nói nặng lời với Ingrid Bergman. Có phải không?
  • 3:32 - 3:34
    Nathaniel Kahn: Nếu có thì ông ta là một người đàn ông may mắn
  • 3:34 - 3:36
    (Cười)
  • 3:36 - 3:37
    NK: Bạn đã nghe điều đó, thật sao?
  • 3:37 - 3:40
    FG: ừ, khi ông ta ở Rome
  • 3:40 - 3:43
    Moshe Safdie: Anh ta là một dân du cư thực sự.
  • 3:43 - 3:45
    Anh biết không, khi tôi biết anh ta
    tôi đang ở trong văn phòng,
  • 3:45 - 3:47
    anh ta vừa đến từ một chuyến đi,
    và anh ta sẽ ở văn phòng
  • 3:47 - 3:50
    khoảng 2 hay 3 ngày, và sẽ thu xếp hành lí lên đường.
  • 3:50 - 3:54
    Anh ta ở văn phòng đến tận 3 giờ sáng
    làm việc với chúng tôi
  • 3:54 - 3:56
    và có cảm giác của 1 người du mục trong anh ta.
  • 3:56 - 4:02
    Ý tôi thật là bi thảm khi cái chết của
    anh ta lại ở trạm ga,
  • 4:02 - 4:04
    nó thật phù hợp với cuộc sống của anh ta, phải không?
  • 4:04 - 4:06
    Ý tôi là tôi thường nghĩ mình sẽ chết trên một chiếc máy bay,
  • 4:06 - 4:08
    hay tôi sẽ chết tại sân bay,
  • 4:08 - 4:11
    hay chết khi đang chạy bộ mà không có giấy tờ xác nhận gì trên người.
  • 4:11 - 4:13
    Tôi không biết tại sao mình lại nghĩ về điều đó
  • 4:13 - 4:16
    từ khi biết về cách anh ta chết.
  • 4:16 - 4:21
    Nhưng anh ta là một dân dư cu đúng nghĩa.
  • 4:21 - 4:24
    Louis Kahn: sự tồn tại của chúng ta
    thật tình cờ làm sao
  • 4:24 - 4:28
    và đầy ảnh hưởng do hoàn cảnh.
  • 5:44 - 5:49
    Man: Chúng ta là những người làm
    việc ban ngày đến, mọi lúc, đến đây
  • 5:49 - 5:53
    và tận hưởng việc đi bộ, vẻ đẹp của thành
    phố và bầu không khí
  • 5:53 - 5:57
    và đây là nơi đẹp nhất ở Bangladesh.
  • 5:57 - 5:59
    Chúng ta tự hào về nó.
  • 5:59 - 6:01
    NK: Bạn tự hào về nó ư?
  • 6:01 - 6:04
    Man: Đúng vậy, nó là hình ảnh quốc
    gia Bangladesh.
  • 6:04 - 6:07
    NK: Bạn có biết gì về kiến trúc sư của
    công trình này không?
  • 6:07 - 6:14
    Man: Kiến trúc sư ư? Tôi đã nghe về
    ông ấy; ông ấy là 1 nhà kiến trúc hàng đầu.
  • 6:14 - 6:17
    NK: Thật ra tôi ở đây bởi vì tôi là con
    trai của ông,
  • 6:17 - 6:19
    ông ấy là cha của tôi.
  • 6:19 - 6:21
    Man: Ồ! Cha anh là Louis Farrakhan?
  • 6:21 - 6:24
    NK: Vâng. Không phải Louis
    Farrakhan, là Louis Kahn.
  • 6:24 - 6:27
    Man: Louis Kahn, vâng!
  • 6:27 - 6:29
    (Cười)
  • 6:29 - 6:31
    Man: Bố của anh, ông ấy còn sống không?
  • 6:31 - 6:34
    NK: Không, ông ấy mất được 25 năm rồi.
  • 6:34 - 6:37
    Man: Rất vui chào mừng anh trở lại.
  • 6:37 - 6:38
    NK: Cảm ơn ông.
  • 7:18 - 7:20
    NK: Ông ấy chưa được chứng kiến nó hoàn thành, Pop.
  • 7:20 - 7:23
    Không, ông ấy chưa bao giờ thấy được.
  • 7:45 - 7:49
    Shamsul Wares: Nó gần như là bất khả thi, để xây dựng với một đất nước như chúng tôi.
  • 7:49 - 7:53
    Vào 30, 50 năm trước, chỗ này chẳng
    có gì cả, chỉ toàn những ruộng lúa,
  • 7:53 - 7:56
    và từ khi chúng tôi mời ông ấy tới đây,
  • 7:56 - 7:58
    ông ấy nhận thấy mình phải có trách nhiệm.
  • 7:58 - 8:01
    Ông ấy muốn là một Moses - nhà tiên tri tại đây, ông ấy đưa chúng tôi đến với nền dân chủ.
  • 8:01 - 8:03
    Ông không phải là 1 nhà chính trị,
  • 8:03 - 8:05
    nhưng dưới chiêu bài này ông ấy
    đã ban
  • 8:05 - 8:08
    hiến pháp về nền dân chủ, từ nơi
    chúng tôi có thể vực dậy.
  • 8:08 - 8:12
    Ở phương diện đó nó rất có liên quan.
  • 8:12 - 8:14
    Ông ấy không quan tâm đất nước này có bao nhiêu tiền,
  • 8:14 - 8:17
    hay liệu ông có thể có khả năng
    hoàn thành dự án này không,
  • 8:17 - 8:20
    nhưng dù sao ông đã làm được, xây nó, ở đây.
  • 8:20 - 8:25
    Và đây là dự án lớn nhất ông đã từng nhận
    ở đây, đất nước nghèo nhất trên thế giới.
  • 8:25 - 8:27
    NK: Nó trả giá bằng cả cuộc đời ông.
  • 8:27 - 8:30
    SW: Vâng, ông ấy đã trả giá.
    Ông đã trả cả cuộc đời vì nó,
  • 8:30 - 8:34
    và đó là lý do tại sao ông vĩ đại và chúng tôi sẽ luôn ghi nhớ về ông.
  • 8:34 - 8:36
    Nhưng ông cũng là con người.
  • 8:36 - 8:41
    Vậy nên thất bại của ông đối với cuộc sống gia đình,
  • 8:41 - 8:44
    là điều không thể tránh khỏi của những con người vĩ đại.
  • 8:44 - 8:47
    Nhưng tôi nghĩ con trai ông ấy
    sẽ hiểu được,
  • 8:47 - 8:49
    và sẽ không oán hận,
  • 8:49 - 8:52
    hay xa lánh ông, tôi nghĩ vậy.
  • 8:52 - 8:55
    Ông ấy quan tâm theo 1 cách khác,
  • 8:55 - 8:57
    nhưng lại mất nhiều thời gian để thấu hiểu.
  • 8:57 - 9:01
    Về mặt xã hội trong cuộc đời ông
  • 9:01 - 9:03
    ông chỉ là 1 đứa trẻ,
    không trưởng thành tí nào.
  • 9:03 - 9:05
    không thể nói không với bất cứ cái gì,
  • 9:05 - 9:08
    và là tại sao, ông ấy không thể nói không với những thứ,
  • 9:08 - 9:11
    mà là công trình này chúng ta nhận được ngày nay.
  • 9:11 - 9:14
    Bạn thấy đó, chỉ khi bạn có thể hiểu ông theo hướng đó.
  • 9:14 - 9:17
    Sẽ không có con đường nào ngắn hơn,
  • 9:17 - 9:20
    không còn hướng nào để thật sự hiểu được ông.
  • 9:20 - 9:28
    Nhưng tôi nghĩ ông ấy đã cống hiến công trình này
  • 9:28 - 9:30
    và chúng tôi cảm nhận được ông mọi lúc,
  • 9:30 - 9:33
    đó là cách, ông ấy trao tình yêu thương đến chúng tôi.
  • 9:33 - 9:36
    Ông ấy đã không thể trao
    tình thương thích hợp cho anh,
  • 9:36 - 9:39
    nhưng đối với chúng tôi, ông ấy đã trao cho dân mình lòng yêu thương cần phải có,
  • 9:39 - 9:41
    đó mới là quan trọng.
  • 9:41 - 9:43
    Anh phải hiểu được.
  • 9:43 - 9:45
    Ông ấy có lòng yêu thương dồi dào
  • 9:45 - 9:47
    Ông ấy yêu mọi người.
  • 9:47 - 9:51
    Để yêu mọi người, ông ấy đôi khi không thấy được
  • 9:51 - 9:54
    những người thân thương nhất,
  • 9:54 - 10:03
    và là không thể tránh khỏi đối với những con người tầm cỡ như ông
  • 10:03 - 10:10
    (Vỗ tay)
Title:
những câu chuyện từ "Kiến trúc sư của tôi"
Speaker:
Nathaniel Kahn
Description:

Nathaniel Kahn chia sẻ các đoạn phim từ bộ phim tài liệu của ông "Kiến trúc sư của tôi" nói về, kiến trúc sư huyền thoại Louis Kahn. Đó là một bộ phim có ý nghĩa dành cho những ai đang tìm hiểu mối quan hệ giữa nghệ thuật và tình yêu.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
10:10

Vietnamese subtitles

Revisions