Kathryn Schulz: Đừng hối hận những nỗi tiếc nuối
-
0:00 - 0:03Đây là Johnny Depp, dĩ nhiên rồi.
-
0:04 - 0:07Còn đây là vai của Johnny Depp.
-
0:07 - 0:10Và đó là vết xăm vai nổi tiếng của Johnny Depp.
-
0:11 - 0:13Một số các bạn có thể đã biết rằng, năm 1990,
-
0:13 - 0:15Depp đã đính hôn với Winona Ryder,
-
0:15 - 0:17và anh ta đi xăm vai phải của mình
-
0:17 - 0:20"Mãi mãi Winona."
-
0:20 - 0:22Và rồi 3 năm sau đó --
-
0:22 - 0:25công bằng mà nói, cũng có thể gọi là mãi mãi so với tiêu chuẩn Hollywood --
-
0:25 - 0:27họ chia tay nhau,
-
0:27 - 0:29và Johnny đi sửa sang lại một chút.
-
0:29 - 0:33Và giờ trên vai của anh ta là, "Mãi mãi Wino."
-
0:33 - 0:36(Tiếng cười)
-
0:36 - 0:38Cũng như Johnny Depp,
-
0:38 - 0:40và 25 phần trăm người Mỹ
-
0:40 - 0:44giữa độ tuổi 16 và 50,
-
0:44 - 0:47tôi có một vết xăm.
-
0:47 - 0:50Lúc đầu tôi nghĩ đến việc vẽ xăm vào lúc trung tầm 20 tuổi,
-
0:50 - 0:53nhưng sau đó tôi cố tình đợi một thời gian rất dài
-
0:53 - 0:55Bởi vì chúng ta đều biết những người
-
0:55 - 0:57có vết xăm khi họ mới 17 tuổi
-
0:57 - 0:59hoặc 19 hoặc 23
-
0:59 - 1:02và hối hận về điều đó khi họ 30 tuổi.
-
1:03 - 1:06Điều đó không xảy ra với tôi.
-
1:06 - 1:09Tôi đi xăm năm 29 tuổi,
-
1:09 - 1:12và tôi đã hối hận ngay lập tức.
-
1:12 - 1:14Và với "hối hận",
-
1:14 - 1:17ý tôi là tôi bước ra khỏi nơi làm vết xăm --
-
1:17 - 1:19nó chỉ cách đây khoảng vài dặm
-
1:19 - 1:21về Phía Hạ Đông,
-
1:21 - 1:24và tôi có một cơn khủng hoảng tinh thần vô cùng lớn trong ánh sáng ban ngày rực rỡ
-
1:24 - 1:26trong góc đường Đông Broadway và đường Canal.
-
1:26 - 1:28(Tiếng cười)
-
1:28 - 1:30Một nơi rất tốt để khổ sở vì chẳng ai thèm quan tâm cả.
-
1:30 - 1:32(Tiếng cười)
-
1:32 - 1:35Và rồi tối hôm đó tôi về nhà, tôi chịu một cơn khủng hoảng tinh thần còn lớn hơn,
-
1:35 - 1:38mà tôi sẽ kể trong ít phút nữa.
-
1:38 - 1:40Và tất cả những điều này khiến tôi khá sửng sốt,
-
1:40 - 1:42vì trước đó,
-
1:42 - 1:44tôi luôn tự hào về bản thân
-
1:44 - 1:46vì đã sống hoàn toàn không có nuối tiếc gì cả.
-
1:46 - 1:48Tôi đã phạm khá nhiều lỗi lầm
-
1:48 - 1:50và có những quyết định ngu xuẩn, dĩ nhiên.
-
1:50 - 1:52Tôi hay như thế lắm.
-
1:52 - 1:55Nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy, bạn biết không,
-
1:55 - 1:57là tôi đã cố hết sức mình
-
1:57 - 1:59với thực lực của mình lúc đó,
-
1:59 - 2:01và những thông tin tôi có trong tay.
-
2:01 - 2:03Tôi đã nhận được một bài học từ đó.
-
2:03 - 2:05Nó gần như đã đưa tôi trở thành người như ngày hôm nay.
-
2:05 - 2:08Và được rồi, tôi sẽ không thay đổi nó đâu.
-
2:10 - 2:14Nói cách khác, tôi đã thấm nhuần văn hóa Kool-Aid của chúng ta về sự hối hận,
-
2:14 - 2:17tức là hối tiếc những điều đã xảy ra trong quá khứ
-
2:17 - 2:19đúng là lãng phí thời gian,
-
2:19 - 2:22và chúng ta luôn luôn nên hướng về phía trước chứ không phải nhìn lại sau lưng,
-
2:22 - 2:24và rằng một trong những thứ tốt và cao quý nhất chúng ta có thể làm
-
2:24 - 2:27là cố gắng sống một cuộc sống không nuối tiếc.
-
2:27 - 2:30Ý tưởng này được thể hiện một cách tinh tế trong câu nói:
-
2:30 - 2:32"Những thứ không có cách chữa
-
2:32 - 2:35thì không nên quan tâm;
-
2:35 - 2:37cái gì qua rồi thì hãy cho qua."
-
2:37 - 2:40Và ban đầu nó giống như kiểu một dạng triết lí rất đáng ngưỡng mộ --
-
2:40 - 2:43mà chúng ta có lẽ đều đồng tình với triết lí đó...
-
2:43 - 2:46cho tới khi tôi cho các bạn biết ai đã nói điều đó.
-
2:47 - 2:49Đúng, đây là Cô nương MacBeth
-
2:49 - 2:52đơn giản là bảo chồng cô ta đừng có quá mềm yếu
-
2:52 - 2:55cảm thấy tội lỗi vì đã giết người.
-
2:55 - 2:58Và khi điều này xảy ra, Shakespeare đang tính toán điều gì đó,
-
2:58 - 3:00như ông ấy thường làm.
-
3:00 - 3:03Bởi vì không có khả năng trải nghiệm sự hối hận
-
3:03 - 3:05thực ra là một trong những đặc điểm đã được chẩn đoán
-
3:05 - 3:08của những người bị rối loạn nhân cách chống xã hội.
-
3:08 - 3:11Tiện thể, nó còn là một đặc điểm của một số dạng chấn thương não bộ.
-
3:11 - 3:13Vì thế mà những người bị chấn thương
-
3:13 - 3:15vòm tiền não
-
3:15 - 3:17thường không có khả năng cảm nhận sự hối hận
-
3:17 - 3:20thậm chí sau khi có những quyết định rõ ràng rất dở tệ.
-
3:21 - 3:23Thế nên thực tế là nếu bạn muốn sống một cuộc sống không nuối tiếc,
-
3:23 - 3:26luôn có một lựa chọn sẵn sàng cho bạn.
-
3:26 - 3:29Nó gọi là phẫu thuật não.
-
3:29 - 3:31Nhưng nếu bạn muốn hoạt động hoàn toàn bình thường,
-
3:31 - 3:33và hoàn toàn con người
-
3:33 - 3:36và có lòng nhân ái,
-
3:36 - 3:39tôi nghĩ bạn nên học cách sống, không phải là sống không nuối tiếc, mà sống với những nuối tiếc đó.
-
3:39 - 3:41Thế nên ta hãy bắt đầu bằng việc định nghĩa một số thuật ngữ.
-
3:41 - 3:43Nuối tiếc là gì?
-
3:43 - 3:45Nuối tiếc là cảm xúc chúng ta trải nghiệm
-
3:45 - 3:47khi chúng ta nghĩ rằng tình huống hiện tại của chúng ta
-
3:47 - 3:49có thể tốt hơn hoặc hạnh phúc hơn
-
3:49 - 3:51nếu chúng ta đã làm khác đi trong quá khứ.
-
3:51 - 3:53Thế nên nói cách khác, sự nuối tiếc yêu cầu hai thứ.
-
3:53 - 3:56Thứ nhất, nó yêu cầu một hoạt động trung gian -- trước hết chúng ta phải lập một quyết định.
-
3:56 - 3:59Và thứ hai, nó cần sự tưởng tượng.
-
3:59 - 4:02Chúng ta cần phải có khả năng tưởng tượng quay ngược lại quá khứ và đi theo một lựa chọn khác,
-
4:02 - 4:05và sau đó chúng ta cần có khả năng kéo dài trí tưởng tượng này đến thời hiện tại
-
4:05 - 4:09và tưởng tượng xem giờ mọi thứ sẽ như thế nào.
-
4:09 - 4:11Và thực tế là, chúng ta tưởng tượng càng nhiều một trong những thứ này,
-
4:11 - 4:14càng có nhiều hoạt động trung gian và sự tưởng tượng
-
4:14 - 4:16liên hệ với một sự nuối tiếc nào đó,
-
4:16 - 4:19thì sự nuối tiếc đó càng sâu sắc.
-
4:19 - 4:21Ví dụ như,
-
4:21 - 4:23bạn đang trên đường tới tiệc cưới của người bạn thân nhất của mình
-
4:23 - 4:26và bạn đang cố đi đến sân bay mà lại bị mắc kẹt vì tắc đường,
-
4:26 - 4:28cuối cùng bạn cũng đến cổng sân bay,
-
4:28 - 4:30và bạn nhỡ mất chuyến bay.
-
4:30 - 4:32Bạn sẽ tiếc hơn nhiều trong trường hợp đó
-
4:32 - 4:34nếu bạn nhỡ chuyến bay mất ba phút
-
4:34 - 4:37hơn là nếu bạn nhỡ 20 phút.
-
4:37 - 4:39Tại sao?
-
4:39 - 4:41Đó là bởi vì, nếu bạn nhỡ chuyến bay trong 3 phút,
-
4:41 - 4:43rất dễ dàng tưởng tượng ra rằng
-
4:43 - 4:45bạn có thế lập những quyết định khác
-
4:45 - 4:47mà có thể sẽ dẫn tới những kết quả tốt đẹp hơn.
-
4:47 - 4:49"Đáng ra tôi phải đi lên cầu chứ không phải qua cái đường hầm.
-
4:49 - 4:52Đáng ra tôi nên vượt đèn vàng."
-
4:52 - 4:55Đây là những điều kiện rất phổ thông để tạo ra sự nuối tiếc.
-
4:55 - 4:58Chúng ta thấy nuối tiếc khi ta nghĩ là ta có trách nhiệm
-
4:58 - 5:00với những quyết định tồi tệ,
-
5:00 - 5:03mà suýt nữa thành công.
-
5:03 - 5:05Bây giờ trong cái khung sườn đó,
-
5:05 - 5:08chúng ta rõ ràng có thể thấy tiếc nuối về rất nhiều thứ,
-
5:08 - 5:11Chương trình ngày hôm nay là về kinh tế hành vi học.
-
5:11 - 5:14Và hầu hết những gì ta biết về sự nuối tiếc
-
5:14 - 5:16đến với chúng ta từ chính lĩnh vực đó.
-
5:16 - 5:19Ta có một kho tài liệu to lớn
-
5:19 - 5:21về khách hàng và những quyết định tài chính
-
5:21 - 5:23và những nuối tiếc liên quan đến chúng --
-
5:23 - 5:25hay đơn giản là sự nuối tiếc của người mua.
-
5:25 - 5:28Thế nhưng cuối cùng thì, các nhà nghiên cứu cũng phải nhìn lại
-
5:28 - 5:30và nói rằng, tốt thôi, thế nhưng nhìn chung,
-
5:30 - 5:33chúng ta nuối tiếc điều gì nhất trong cuộc sống?
-
5:33 - 5:35Đáp án như thế này đây.
-
5:35 - 5:37Và sáu sự nuối tiếc lớn nhất --
-
5:37 - 5:39những thứ chúng ta nuối tiếc nhất trong cuộc sống:
-
5:39 - 5:41Thứ nhất là giáo dục.
-
5:41 - 5:4333 phần trăm sự hối hận của chúng ta
-
5:43 - 5:45liên quan đến những quyết định về giáo dục.
-
5:45 - 5:47Ta mong ước ta có thể đã có hơn.
-
5:47 - 5:50Ta ước ta có thể đã sử dụng nền kiến thức của chúng ta tốt hơn.
-
5:50 - 5:53Ta ước ta có thể đã chọn một ngành học khác.
-
5:53 - 5:55Những thứ khác cũng xếp hạng rất cao trong bảng danh sách hối hận
-
5:55 - 5:58bao gồm sự nghiệp, tình cảm, phụ huynh,
-
5:58 - 6:01vô số các quyết định và lựa chọn khác về ý thức về bản thân chúng ta
-
6:01 - 6:03và cách chúng ta dành thời gian thư giãn --
-
6:03 - 6:05hoặc thực ra cụ thể hơn,
-
6:05 - 6:07cách chúng ta không biết dành thời gian thư giãn.
-
6:07 - 6:09Những sự hối hận còn lại
-
6:09 - 6:11liên quan đến những thứ sau:
-
6:11 - 6:14tài chính, vấn đề gia đình không liên quan đến tình cảm hay phụ huynh,
-
6:14 - 6:16sức khỏe, bạn bè,
-
6:16 - 6:19tinh thần và cộng đồng.
-
6:19 - 6:22Nói cách khác, chúng ta biết hầu hết những gì chúng ta đã biết về sự nuối tiếc
-
6:22 - 6:24bằng tài chính học.
-
6:24 - 6:26Nhưng thực tế là, khi bạn nhìn tổng quát với những gì con người nuối tiếc trong cuộc sống,
-
6:26 - 6:29bạn biết không, những quyết định tài chính của chúng ta không xếp hạng gì hết.
-
6:29 - 6:33Chúng chỉ đóng góp khoảng 3 phần trăm tổng số hối hận của chúng ta.
-
6:33 - 6:35Và nếu bạn ngồi đó lo lắng
-
6:35 - 6:37về mũ lớn với mũ nhỏ,
-
6:37 - 6:39hoặc công ty A với công ty B,
-
6:39 - 6:41hoặc nên mua Subaru hay Prius,
-
6:41 - 6:44bạn biết không, bỏ qua đi.
-
6:44 - 6:47Kỳ quặc là, bạn sẽ không còn quan tâm đến nó nữa trong năm năm tới.
-
6:47 - 6:50Thế nhưng với những thứ mà ta thật sự quan tâm đến
-
6:50 - 6:52và thực sự thấy nuối tiếc sâu sắc,
-
6:52 - 6:55cảm giác đó sẽ như thế nào?
-
6:56 - 6:58Chúng ta đều biết câu trả lời ngắn gọn.
-
6:58 - 7:00Rất kinh khủng. Cảm giác hối hận thật tồi tệ.
-
7:00 - 7:02Thế nhưng thực ra hối hận kinh khủng
-
7:02 - 7:05tuân theo 4 cách cụ thể và kiên định.
-
7:05 - 7:07Yếu tố kiên định đầu tiên của sự hối hận
-
7:07 - 7:10đơn giản là sự phủ nhận.
-
7:10 - 7:13Khi tôi về nhà tối hôm đó sau khi đi làm vết xăm của mình,
-
7:13 - 7:15tôi thức trắng cả đêm.
-
7:15 - 7:17Và trong vòng vài giờ đồng hồ đầu tiên,
-
7:17 - 7:19chí có một suy nghĩ duy nhất trong đầu tôi.
-
7:19 - 7:21Và suy nghĩ đó là,
-
7:21 - 7:24"Làm nó biến mất đi!"
-
7:24 - 7:28Đây là một phản ứng cảm xúc đơn giản không thể tin được.
-
7:28 - 7:31Ý tôi là, nó ở ngay đó và nói "Tôi muốn mẹ tôi!"
-
7:31 - 7:33Chúng ta không cố gắng giải quyết vấn đề.
-
7:33 - 7:36Chúng ta cũng không cố gắng hiểu xem vấn đề đó xảy đến thế nào.
-
7:36 - 7:39Chúng ta chỉ muốn nó biến mất.
-
7:39 - 7:41Đặc điểm thứ hai của sự hối hận
-
7:41 - 7:43là cảm giác bối rối.
-
7:43 - 7:46Một điều khác mà tôi nghĩ trong phòng ngủ của mình tối hôm đó
-
7:46 - 7:49là, "Sao mình có thể làm việc đó được nhỉ?
-
7:49 - 7:52Mình đã nghĩ gì vậy?"
-
7:52 - 7:54Đây là cảm giác ghét bỏ
-
7:54 - 7:56từ một phần trong ta đã đưa ra những quyết định khiến ta hối hận.
-
7:56 - 7:58Chúng ta không thể nhận biết phần người đó.
-
7:58 - 8:00Chúng ta không hiểu phần người đó.
-
8:00 - 8:02Và chúng ta chắc chắn không có chút gì cảm thông cho phần người đó --
-
8:02 - 8:05điều này giải thích yếu tố kiên định thứ ba của sự nuối tiếc,
-
8:05 - 8:07chính là một khao khát mãnh liệt được trừng phạt bản thân.
-
8:07 - 8:09Đó là lí do tại sao, khi đối mặt với sự hối hận,
-
8:09 - 8:12chúng ta luôn luôn nói, "Giá mà tôi được đá đít chính mình."
-
8:13 - 8:15Yếu tố thứ tư ở đây
-
8:15 - 8:17là cái mà những nhà tâm lý học gọi là Sự hối hận dai dẳng.
-
8:17 - 8:20Dai dẳng có nghĩa là tập trung một cách ám ảnh và lặp đi lặp lại
-
8:20 - 8:22cùng một việc.
-
8:22 - 8:24Hậu quả của sự dai dẳng
-
8:24 - 8:26đơn giản là lấy 3 yếu tố đầu tiên của sự hối hận
-
8:26 - 8:29và đặt chúng vào một vòng tròn vô tận.
-
8:29 - 8:32Thế nên nó không phải là tôi ngồi đó trong phòng ngủ tối hôm đó,
-
8:32 - 8:35nghĩ rằng, "Làm nó biến mất đi."
-
8:35 - 8:37Mà là tôi ngồi đó và nghĩ,
-
8:37 - 8:39"Làm nó biến mất đi. Làm nó biến mất đi.
-
8:39 - 8:42Làm nó biến mất. Làm nó biến mất đi."
-
8:42 - 8:44Thế nên nếu bạn nhìn vào những tài liệu tâm lí,
-
8:44 - 8:48có bốn yếu tố có tính kiên định quyết định sự hối hận.
-
8:48 - 8:51Nhưng tôi muốn chỉ ra rằng còn có yếu tố thứ năm nữa.
-
8:51 - 8:53Và tôi nghĩ về nó
-
8:53 - 8:56như một dạng báo động về sự tồn tại.
-
8:56 - 8:58Tối hôm đó trong căn hộ của tôi,
-
8:58 - 9:01sau khi tôi đã đá đít mình hoặc các thứ khác xong,
-
9:01 - 9:03tôi nằm trên giường một lúc lâu,
-
9:03 - 9:07và tôi nghĩ về những mảnh da ghép.
-
9:07 - 9:09Và sau đó tôi nghĩ về cách,
-
9:09 - 9:12giống như bảo hiểm du lịch không bao gồm những hành động của Chúa,
-
9:12 - 9:16có thể bảo hiểm sức khỏe của tôi cũng không bao gồm những hành động ngu ngốc.
-
9:17 - 9:20Thực tế mà nói, không có bảo hiểm nào bao gồm những hành động ngu ngốc cả.
-
9:20 - 9:22Điều cốt yếu về những hành động ngu ngốc
-
9:22 - 9:24đó là chúng khiến bạn không thể có bảo hiểm,
-
9:24 - 9:26chúng khiến bạn phơi bày với thế giới
-
9:26 - 9:29và phơi bày với chính sự yếu đuối và sai lầm của mình
-
9:29 - 9:33khi đối mặt với, thành thực mà nói, một vũ trụ khá là thờ ơ.
-
9:34 - 9:37Đây rõ ràng là một trải nghiệm hết sức đau đớn.
-
9:37 - 9:40Và tôi nghĩ là nó đặc biệt đau đớn cho chúng ta ở phương Tây hiện giờ
-
9:40 - 9:42trong sự kiểm soát mà đôi khi tôi coi như
-
9:42 - 9:45một nền văn hóa Control-Z --
-
9:45 - 9:47Control-Z như một lệnh máy tính,
-
9:47 - 9:49hủy bỏ.
-
9:49 - 9:52Chúng ta quá quen với việc không phải đối mặt với
-
9:52 - 9:54những thực tế khó khăn của cuộc sống, trên một phương diện nào đó.
-
9:54 - 9:56Chúng ta nghĩ rằng chúng ta có thể giải quyết vấn đề bằng tiền
-
9:56 - 9:58hoặc bằng công nghệ --
-
9:58 - 10:00chúng ta có thể hủy bỏ và thờ ơ
-
10:00 - 10:03và không theo đuổi.
-
10:03 - 10:06Và vấn đề là có một số thứ nhất định xảy ra trong cuộc sống
-
10:06 - 10:09mà chúng ta khát khao thay đổi
-
10:09 - 10:11nhưng ta không thể.
-
10:11 - 10:13Đôi khi thay vì Control-Z,
-
10:13 - 10:15chúng ta thực chất chẳng có quyền kiểm soát nào cả.
-
10:15 - 10:19Và cho những ai luôn kiểm soát sự ngông cuồng và là người cầu toàn,
-
10:19 - 10:21và tôi biết chỗ mà tôi đang nói đấy nhé --
-
10:21 - 10:23điều này khó làm lắm,
-
10:23 - 10:26bởi vì chúng ta muốn tự làm mọi thứ và ta muốn làm nó thật đúng.
-
10:27 - 10:29Giờ có một trường hợp như sau
-
10:29 - 10:32về những người kiểm soát sự ngông cuồng và cầu toàn không nên có vết xăm,
-
10:32 - 10:35và tôi sẽ nói lại điều đó trong ít phút nữa.
-
10:35 - 10:37Nhưng trước hết tôi muốn nói
-
10:37 - 10:39rằng mức độ và sự cố chấp
-
10:39 - 10:42mà chúng ta trải qua những cảm giác của sự hối hận cùng,
-
10:42 - 10:44thay đổi rõ ràng
-
10:44 - 10:47tùy theo những thứ cụ thể mà bạn thấy nuối tiếc.
-
10:47 - 10:49Ví dụ, đây là một trong những
-
10:49 - 10:53máy tự động sản xuất hối hận yêu thích của tôi trong cuộc sống hiện đại.
-
10:53 - 10:55(Tiếng cười)
-
10:55 - 10:57Chữ: Trả lời tất cả.
-
10:57 - 10:59Và thứ tuyệt vời nhất
-
10:59 - 11:02về sự sáng tạo kĩ thuật hết sức xảo quyệt này
-
11:02 - 11:04đó là thậm chí chỉ với một thứ này thôi,
-
11:04 - 11:07chúng ta có thể trải qua một tràng cám giác hối tiếc kinh khủng.
-
11:07 - 11:10Bạn có thể nhấn "Trả lời tất cả" cho một cái email,
-
11:10 - 11:13và phá hỏng một mối quan hệ.
-
11:13 - 11:16Hoặc bạn có thể chỉ có một ngày xấu hổ không tưởng tượng được ở chỗ làm.
-
11:16 - 11:20Hoặc bạn có thể có ngày làm việc cuối cùng.
-
11:20 - 11:22Và nó thậm chí không đả động đến
-
11:22 - 11:25những hối hận sâu thẳm nhất của cuộc đời.
-
11:25 - 11:27Bởi vì tất nhiên, đôi khi chúng ta có những quyết định
-
11:27 - 11:31đưa đến những hậu quả kinh khủng và không thể sửa chữa được,
-
11:31 - 11:34cho sức khỏe, hạnh phúc và công việc
-
11:34 - 11:36của bản thân bạn hay của người khác
-
11:36 - 11:40và trong trường hợp xấu nhất, thậm chí là cả mạng sống của họ.
-
11:40 - 11:43Giờ rõ ràng là, những sự hối hận đó,
-
11:43 - 11:47vô cùng dai dẳng và đau đớn.
-
11:47 - 11:50Ý tôi là, thậm chí cả sự hối hận về "Trả lời tất cả"
-
11:50 - 11:54có thế khiến chúng ta đau đớn dữ dội trong nhiều ngày.
-
11:55 - 11:58Làm sao chúng ta sống nổi với điều này?
-
11:58 - 12:00Tôi muốn khuyên rằng có 3 thứ
-
12:00 - 12:03có thể giúp chúng ta sống hòa bình với sự hối hận.
-
12:03 - 12:05Và điều đầu tiên
-
12:05 - 12:08là biết chấp nhận sự phổ biến của nó.
-
12:09 - 12:13Nếu bạn tra Google chữ hối hận và vết xăm,
-
12:13 - 12:15bạn sẽ có 11.5 triệu kết quả.
-
12:15 - 12:17(Tiếng cười)
-
12:17 - 12:19FDA ước tính rằng
-
12:19 - 12:21trong số tất cả những người Mỹ có vết xăm,
-
12:21 - 12:2417 phần trăm hối hận vì đã đi xăm.
-
12:24 - 12:26Đó là Johnny Depp, tôi
-
12:26 - 12:28và 7 triệu người bạn khác.
-
12:28 - 12:31Và đó chỉ là sự hối hận về vết xăm thôi nhé.
-
12:31 - 12:34Chúng ta đều có trong đó.
-
12:35 - 12:37Cách thứ hai chúng ta có thể chấp nhận sự hối hận
-
12:37 - 12:40là cười vào bản thân ta.
-
12:40 - 12:42Trong trường hợp của tôi, đây không thực sự là một vấn đề,
-
12:42 - 12:45vì thực ra cười vào bản thân mình rất dễ
-
12:45 - 12:47khi bạn 29 tuổi và bạn muốn mẹ bạn
-
12:47 - 12:50bởi vì bạn không thích vết xăm mới của mình.
-
12:50 - 12:54Nhưng nó dường như là một sự gợi ý tàn nhẫn hoặc xảo quyệt
-
12:54 - 12:57khi chúng ta nói đến những hối hận sâu sắc hơn.
-
12:57 - 13:00Nhưng tôi không nghĩ có trường hợp như vậy đâu.
-
13:00 - 13:03Trong tất cả chúng ta ai đã trải qua những sự nuối tiếc
-
13:03 - 13:07mà vô cùng đau khổ và hối hận
-
13:07 - 13:10sẽ hiểu rằng óc hài hước và thậm chí là sự hài hước xấu xa
-
13:10 - 13:13đóng vai trò quan trọng giúp chúng ta tồn tại.
-
13:13 - 13:15Nó kết nối những trái cưc của cuộc sống lại với nhau,
-
13:15 - 13:17cực dương và cực âm,
-
13:17 - 13:21và nó gửi một chút dòng chảy của cuộc sống lại cho ta.
-
13:21 - 13:24Cách thứ ba mà tôi nghĩ có thể giúp ta chấp nhận sự hối hận
-
13:24 - 13:27là thời gian,
-
13:27 - 13:29mà, như ta biết, chữa lành mọi vết thương --
-
13:29 - 13:32ngoại trừ những vết xăm, chúng là vĩnh viễn.
-
13:33 - 13:35Thế là đã vài năm rồi
-
13:35 - 13:38kể từ khi tôi có vết xăm.
-
13:39 - 13:43Và các bạn có muốn nhìn nó không?
-
13:43 - 13:45Được rồi.
-
13:45 - 13:48Thật ra, bạn biết gì không, tôi nên nói trước là
-
13:48 - 13:50bạn sẽ thất vọng đấy nhé.
-
13:50 - 13:53Bởi vì thực ra nó nhìn cũng không kinh khủng lắm đâu.
-
13:53 - 13:56Tôi không xăm hình mặt của Marilyn Manson
-
13:56 - 13:58trên những phần cơ thể không cẩn thận hay đại loại thế.
-
13:58 - 14:00Khi người ta nhìn thấy vết xăm của tôi,
-
14:00 - 14:02hầu hết bọn họ thích nó.
-
14:02 - 14:04Chỉ là tôi không thích nó trông như thế.
-
14:04 - 14:07Và như tôi nói lúc trước, tôi là một người cầu toàn.
-
14:07 - 14:10Nhưng dù sao tôi cũng sẽ cho các bạn xem.
-
14:14 - 14:17Đây là vết xăm của tôi.
-
14:18 - 14:21Tôi có thể đoán được các bạn đang nghĩ gì.
-
14:21 - 14:24Thế nên để tôi đảm bảo với các bạn một điều.
-
14:24 - 14:26Một số những sự hối hận của bạn
-
14:26 - 14:30không xấu xa như bạn nghĩ đâu.
-
14:30 - 14:32Tôi có vết xăm này
-
14:32 - 14:34bởi vì tôi dành hầu hết những năm tuổi đôi mươi của mình
-
14:34 - 14:36sống xa quê hương và du lich đây đó.
-
14:36 - 14:38Và khi tôi trở lại và ổn định ở New York sau đó,
-
14:38 - 14:40Tôi lo rằng tôi sẽ quên mất
-
14:40 - 14:43một số bài học quan trọng nhất mà tôi học hỏi được trong quãng thời gian đó.
-
14:43 - 14:46Đặc biệt hai thứ mà tôi học được về bản thân mình
-
14:46 - 14:48mà tôi không muốn quên đi
-
14:48 - 14:51đó là tiếp tục khám phá quan trọng như thế nào
-
14:51 - 14:54và, cùng lúc đó,
-
14:54 - 14:57để ý đến những giá trị thực của bản thân cũng quan trọng không kém.
-
14:57 - 14:59Và điểm mà tôi yêu thích nhất về chiếc la bàn này
-
14:59 - 15:01đó là nó bao gồm cả hai ý tưởng này
-
15:01 - 15:04trong cùng một hình ảnh.
-
15:04 - 15:07Và tôi nghĩ nó có thể dùng như một thiết bị ghi nhớ vĩnh viễn.
-
15:08 - 15:10Và tôi đã xăm nó.
-
15:10 - 15:13Thế nhưng hóa ra, nó chẳng gợi tôi nhớ tới những thứ như tôi nghĩ,
-
15:13 - 15:17nó thường xuyên gợi tôi nhớ tới một thứ khác.
-
15:17 - 15:19Thực ra nó gợi tôi nhớ tới
-
15:19 - 15:22một trong những bài học quan trọng nhất mà sự hối hận dạy ta,
-
15:22 - 15:25một trong những bài học quan trọng nhất mà cuộc đời dạy ta.
-
15:25 - 15:28Và trớ trêu thay, tôi nghĩ đó có thể là thứ quan trọng duy nhất
-
15:28 - 15:31tôi có thể đã xăm lên người mình --
-
15:31 - 15:33như là một nhà văn,
-
15:33 - 15:35nhưng còn như một con người nữa.
-
15:35 - 15:39Đó là,
-
15:39 - 15:41nếu chúng ta có mục tiêu
-
15:41 - 15:43và ước mơ
-
15:43 - 15:47và chúng ta muốn làm thật tốt
-
15:47 - 15:49và nếu chúng ta yêu con người
-
15:49 - 15:51và không muốn làm họ tổn thương hay đánh mất họ,
-
15:51 - 15:55chúng ta nên cảm thấy đau khổ khi ta phạm phải sai lầm.
-
15:55 - 15:59Cái chính không phải là sống không nuối tiếc.
-
15:59 - 16:03Cái chính là không ghét bỏ bản thân vì có những nuối tiếc đó.
-
16:03 - 16:05Bài học mà tôi cuối cùng nhận được từ vết xăm của mình
-
16:05 - 16:07và rằng tôi muốn chia sẻ với các bạn hôm nay
-
16:07 - 16:09đó là:
-
16:09 - 16:11Chúng ta cần phải biết học cách yêu
-
16:11 - 16:13những thứ bị lỗi và không hoàn hảo
-
16:13 - 16:15mà chúng ta tạo ra
-
16:15 - 16:18và cách tha thứ bản thân vì đã tạo ra chúng.
-
16:19 - 16:22Hối hận không nhắc nhở ta rằng ta đã làm việc tồi tệ.
-
16:22 - 16:25Nó nhắc nhở ta rằng ta biết ta có thể làm tốt hơn.
-
16:25 - 16:27Cám ơn.
-
16:27 - 16:30(Tiếng vỗ tay)
- Title:
- Kathryn Schulz: Đừng hối hận những nỗi tiếc nuối
- Speaker:
- Kathryn Schulz
- Description:
-
more » « less
Chúng ta được dạy cách sống một cuộc sống không nuối tiếc. Nhưng tại sao? Với ví dụ về vết xăm của chính cô ấy, Kathryn Schulz đã hoàn toàn thuyết phục rằng chúng ta nên sống với những nuối tiếc của chúng ta.
- Video Language:
- English
- Team:
closed TED
- Project:
- TEDTalks
- Duration:
- 16:30