Return to Video

Căn phòng lướt web của Ze Frank

  • 0:00 - 0:03
    Tất cả những điều cần trình bày có trong slide này.
  • 0:03 - 0:05
    (Cười)
  • 0:05 - 0:07
    Nó đẹp, phải không các bạn?
  • 0:07 - 0:09
    Bạn thấy chứ?
  • 0:09 - 0:11
    Tất cả các điểm, tất cả các đường kẻ.
  • 0:11 - 0:13
    Không thể tin được.
  • 0:13 - 0:15
    Nó là một mạng lưới.
  • 0:15 - 0:17
    Và trong trường hợp của tôi, truyền thông cần một mạng lưới như thế,
  • 0:17 - 0:20
    vì tôi cần kết nối với mọi người.
  • 0:20 - 0:22
    Thật kinh ngạc phải không?
  • 0:22 - 0:25
    Bằng cách đó, tôi kết nối với mọi người.
  • 0:25 - 0:27
    Tôi đang làm điều đó
  • 0:27 - 0:29
    bằng nhiều cách.
  • 0:29 - 0:32
    Chẳng hạn, tôi nhờ mọi người mặc đồ cho máy hút bụi của họ.
  • 0:32 - 0:37
    (Cười)
  • 0:37 - 0:39
    Tôi đặt cùng các dự án giống như Trái Đất Sandwich,
  • 0:39 - 0:41
    tôi có bảo họ
  • 0:41 - 0:43
    thử tìm hai chỗ khác nhau để đặt
  • 0:43 - 0:45
    hai miếng bánh mì
  • 0:45 - 0:47
    ở hai nơi trái ngược nhau trên Trái Đất.
  • 0:47 - 0:50
    Mọi người bắt đầu làm theo
  • 0:50 - 0:52
    và cuối cùng có một nhóm người tham gia
  • 0:52 - 0:55
    từ New Zealand đến Tây Ban Nha.
  • 0:55 - 0:58
    Hơi khó tin. Một video trực tuyến.
  • 0:58 - 1:00
    Kết nối mọi người thông qua các dự án
  • 1:00 - 1:02
    như YoungmeNowme là một ví dụ.
  • 1:02 - 1:04
    Tham da YoungmeNowme khán giả được yêu cầu
  • 1:04 - 1:07
    tìm lại một bức ảnh thời thơ ấu của mình
  • 1:07 - 1:10
    và diễn lại tư thế đó.
  • 1:10 - 1:22
    (Cười)
  • 1:22 - 1:24
    Đây là cùng một người --
  • 1:24 - 1:27
    ảnh trên, James, ảnh dưới, [Jennifer].
  • 1:27 - 1:29
    Xót xa thay.
  • 1:29 - 1:31
    Còn đây là quà tặng nhân Ngày của Mẹ.
  • 1:31 - 1:33
    (Cười)
  • 1:33 - 1:35
    Thật đáng sợ.
  • 1:35 - 1:37
    (Vỗ tay)
  • 1:37 - 1:39
    (Cười)
  • 1:39 - 1:41
    Có một tấm ảnh mà tôi thích nhưng không thể tìm thấy,
  • 1:41 - 1:44
    ảnh một người phụ nữ chạc 30 tuổi
  • 1:44 - 1:46
    ôm đứa con nhỏ vào lòng,
  • 1:46 - 1:49
    còn ảnh sau đó là là một người đàn ông gần 100kg
  • 1:49 - 1:52
    với một người phụ nữ già khụ nhỏ bé quàng tay qua cổ anh ta.
  • 1:53 - 1:55
    Nhưng rồi dự án này thay đổi cách
  • 1:55 - 1:57
    mà tôi nhìn nhận việc kết nối mọi người lại.
  • 1:57 - 1:59
    Tên dự án này gọi là Ray
  • 1:59 - 2:02
    Sau khi tôi đã nhận được một đoạn âm thanh
  • 2:02 - 2:04
    mà không biết người nào đã tạo ra đoạn âm thanh này.
  • 2:04 - 2:07
    Anh ta nói, "Bạn nhất định phải nghe".
  • 2:07 - 2:09
    Đấy, bắt đầu như vậy đây.
  • 2:09 - 2:11
    Nghi âm: Chào, tên tôi là Ray,
  • 2:11 - 2:13
    hôm qua, cô con gái gọi cho tôi
  • 2:13 - 2:15
    bởi nó đang căng thẳng
  • 2:15 - 2:17
    bởi nhiều thứ trong công việc của nó
  • 2:17 - 2:20
    mà nó thấy không công bằng.
  • 2:20 - 2:22
    Tâm trạng bối rối, nó gọi để mong dễ chịu hơn,
  • 2:22 - 2:24
    nhưng tôi lại không biết làm sao để khuyên con,
  • 2:24 - 2:27
    bởi chúng tôi phải đối phó với rất nhiều các mối quan hệ phức tạp bên ngoài.
  • 2:27 - 2:30
    Thế nên tôi viết bài hát này cho con gái
  • 2:31 - 2:33
    để an ủi phần nào đó
  • 2:33 - 2:36
    mỗi khi bị căng thẳng và áp lực trong công việc.
  • 2:36 - 2:38
    Và tôi thấy mình nên chia sẻ trên internet
  • 2:38 - 2:40
    cho tất cả những nhân viên bị căng thẳng
  • 2:40 - 2:43
    để giúp họ xử lý tốt hơn trong công việc thường ngày.
  • 2:43 - 2:45
    Bài hát viết như thế này.
  • 2:45 - 2:51
    ♫ Tôi sắp sữa đánh ai đó thôi ♫
  • 2:51 - 2:58
    ♫ Tôi sắp sữa đánh ai đó thôi ♫
  • 2:59 - 3:03
    ♫ Oh, nếu như bạn không để tôi yên ♫
  • 3:03 - 3:06
    ♫ thì bạn sẽ phải đuổi tôi về nhà ♫
  • 3:06 - 3:11
    ♫ bởi vì tôi sắp sửa đánh ai đó thôi ♫
  • 3:11 - 3:14
    Thế nào, có lẽ bạn sẽ chẳng dám hát to,
  • 3:14 - 3:17
    nhưng bạn có thể lẩm nhẩm, và tự hiểu những gì nói ra.
  • 3:17 - 3:20
    Và bài hát sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn để giải quyết những công việc phía trước.
  • 3:20 - 3:23
    Tất cả đều ổn. Nghị lực và thanh thản.
  • 3:23 - 3:25
    Ze Frank: Vậy đấy -- Tuyệt.
  • 3:25 - 3:28
    Không, không, không, suỵt. Chúng ta cần phải lẹ lên.
  • 3:29 - 3:31
    Tôi đã thấy phấn khích bởi bài hát này.
  • 3:31 - 3:33
    Thật không thể tin nổi. Nó đã kết nối được, đúng vậy.
  • 3:33 - 3:35
    Ở một xa,
  • 3:35 - 3:37
    biết được người nào đó đang cảm thấy ra sao,
  • 3:37 - 3:39
    và muốn an ủi họ bằng một cách khác,
  • 3:39 - 3:41
    bằng mọi phương tiện rồi gửi lên internet
  • 3:41 - 3:43
    và thấy rằng nó có ảnh hưởng tích cực.
  • 3:43 - 3:45
    Khó tin. Đó là những gì tôi muốn làm.
  • 3:45 - 3:47
    Thế nên trước hết là tôi nghĩ đến việc cảm ơn anh ta.
  • 3:47 - 3:49
    Tôi đã hỏi các vị khách của mình, "Nghe đoạn âm thanh này đi.
  • 3:49 - 3:52
    Chúng ta cần hòa âm lại. Giọng anh chàng hay cực.
  • 3:52 - 3:55
    Chuẩn như nốt B giáng vậy.
  • 3:55 - 3:57
    Và cần phải làm gì đó với đoạn âm thanh này.
  • 3:57 - 4:00
    Và hàng trăm bản hòa âm đã gửi lại -- từ những sự nỗ lực khác nhau.
  • 4:00 - 4:02
    Có một bản phối trội hơn cả.
  • 4:02 - 4:05
    Được hoàn thành bởi anh chàng nào đó tên Goose.
  • 4:05 - 4:12
    Bản phối âm: ♫ Tôi sắp sữa đánh ai đó thôi ♫
  • 4:12 - 4:20
    ♫ Oh, tôi sắp sữa đánh ai đó thôi ♫
  • 4:21 - 4:25
    ♫ Oh, nếu bạn không để cho tôi yên, ♫
  • 4:25 - 4:29
    ♫ bạn sẽ phải đuổi tôi về nhà ♫
  • 4:29 - 4:35
    ♫ Vì tôi sắp sữa đánh ai đó thôi ♫ ♫
  • 4:44 - 4:48
    ♫ Tôi sắp sữa đánh ♫ --
  • 4:48 - 4:50
    ZF: Quá hay. Không thể hơn được nữa.
  • 4:50 - 4:53
    Bài hát này -- (Vỗ tay) Cám ơn.
  • 4:53 - 4:56
    Bài hát đó, có người mách tôi là trong một trận bóng chày
  • 4:56 - 4:58
    ở Thành phố Kansas.
  • 4:58 - 5:00
    Cuối trận đấu,
  • 5:00 - 5:02
    nó đã được tải về nhiều nhất
  • 5:02 - 5:04
    từ một dịch vụ tải nhạc trực tuyến.
  • 5:04 - 5:07
    Và tôi trả lời là, "Hãy tập hợp lại thành một đĩa nhạc."
  • 5:07 - 5:09
    Và độc giả đã tụ hợp lại, và thiết kế nên bìa album.
  • 5:09 - 5:12
    Tôi bảo rằng "Nếu các bạn làm xong, tôi sẽ chuyển album đến cho cậu ta,
  • 5:12 - 5:15
    nhưng sao có thể hình dung ra anh ta là ai,"
  • 5:15 - 5:18
    vì tôi chỉ biết mỗi tên anh ta, Ray,
  • 5:18 - 5:20
    và đoạn nghi âm giọng hát này
  • 5:20 - 5:23
    chỉ biết chắc là con gái anh ta buồn.
  • 5:23 - 5:25
    Rồi 2 tuần sau đó, chúng tôi tìm thấy cậu chàng.
  • 5:25 - 5:27
    Tôi nhận được một email nói là,
  • 5:27 - 5:29
    "Chào, tôi là Ray.
  • 5:29 - 5:31
    Hình như anh đang tìm tôi."
  • 5:31 - 5:33
    (Tiếng cười)
  • 5:33 - 5:35
    Tôi khoái chí, "Thật hả, Ray.
  • 5:35 - 5:38
    Hai tuần qua thật thú vị."
  • 5:38 - 5:40
    Và tôi đã bay đến St. Louis
  • 5:40 - 5:42
    gặp Ray,
  • 5:42 - 5:44
    anh là một người truyền giáo.
  • 5:44 - 5:46
    (Cười)
  • 5:47 - 5:49
    Còn nhiều điều khác nữa.
  • 5:49 - 5:51
    Dù gì, cái này đây,
  • 5:51 - 5:53
    nó nhắc tôi nhớ đến,
  • 5:53 - 5:56
    một biển hiệu mà các bạn có thể thấy ở các góc đường Amsterdam.
  • 5:56 - 5:59
    Và nó khiến tôi nghĩ đến một thế giới ảo.
  • 5:59 - 6:02
    Tôi nhìn vào tấm ảnh, thấy anh ta rất chú tâm
  • 6:02 - 6:04
    vào cái nút đó
  • 6:04 - 6:07
    chứ chẳng phải anh ta muốn băng sang đường.
  • 6:07 - 6:09
    (Cười)
  • 6:09 - 6:11
    Và tôi nghĩ.
  • 6:11 - 6:14
    Ở mọi ngã tư đường, người ta nhìn vào chiếc di động của họ,
  • 6:14 - 6:16
    rất dễ để bỏ qua điều này
  • 6:16 - 6:18
    như thể một thói quen xấu
  • 6:18 - 6:20
    trong văn hóa.
  • 6:20 - 6:22
    Nhưng đó là sự thật,
  • 6:22 - 6:24
    cuộc sống hiện diện ở đó.
  • 6:24 - 6:26
    Khi chúng ta cười --
  • 6:26 - 6:29
    đó, bạn thấy người ta dừng lại --
  • 6:29 - 6:31
    và tức thì, cuộc sống của họ, đã ở
  • 6:31 - 6:34
    đâu đó trên những hệ thống mạng dày đặc.
  • 6:35 - 6:38
    Vậy đấy, cảm nhận và được cảm nhận.
  • 6:38 - 6:40
    Đó là điều cơ bản.
  • 6:40 - 6:42
    mà chúng ta muốn.
  • 6:42 - 6:44
    Chúng ta có thể tạo nên một môi trường
  • 6:44 - 6:46
    để làm điều đó dễ dàng hơn,
  • 6:46 - 6:48
    nhưng cuối cùng thì tất cả những gì ta cố gắng làm
  • 6:48 - 6:51
    là để kết nối mọi người lại với nhau.
  • 6:51 - 6:53
    Và việc (kết nối) này không phải luôn xảy ra trong không gian thực.
  • 6:53 - 6:56
    Mà bây giờ nó còn diễn ra trong không gian ảo,
  • 6:56 - 6:58
    và chúng ta dễ dàng bày tỏ hơn.
  • 6:58 - 7:01
    Tôi nghĩ rằng người tạo ra công nghệ của hệ thống mạng,
  • 7:01 - 7:03
    phần lớn không đáp ứng tốt
  • 7:03 - 7:05
    cho việc kết nối con người.
  • 7:05 - 7:07
    Còn đây là cách tương tự mà tôi thường áp dụng
  • 7:07 - 7:09
    hồi năm cấp 3.
  • 7:09 - 7:11
    (Cười)
  • 7:11 - 7:13
    Sau đây là một loạt các dự án
  • 7:13 - 7:15
    trong những năm gần đây
  • 7:15 - 7:18
    tại những nơi mà tôi có cảm hứng để phác thảo nên
  • 7:18 - 7:21
    bằng cách nào đó tạo ra các mối quan hệ thực sự thân thiết
  • 7:21 - 7:23
    Đôi khi chỉ là những điều rất, rất đơn giản.
  • 7:23 - 7:25
    Childhood Walk, là một dự án như vậy
  • 7:25 - 7:27
    tôi nhờ mọi người nhớ lại lối đi
  • 7:27 - 7:30
    mà khi còn trẻ nhỏ họ hay bước qua
  • 7:30 - 7:32
    những điều chừng vô nghĩa,
  • 7:32 - 7:35
    trên đường đến trạm xe buýt, đi sang nhà hàng xóm,
  • 7:35 - 7:37
    và đưa lên hệ thống của Google Streetview.
  • 7:37 - 7:39
    Và tôi hứa với bạn là,
  • 7:39 - 7:41
    nếu bạn đi dạo như thế trong Google Streetview,
  • 7:41 - 7:43
    bạn sẽ cảm thấy
  • 7:43 - 7:45
    điều gì đó đang quay trở lại
  • 7:45 - 7:47
    ngay trước mặt bạn.
  • 7:47 - 7:49
    Và tôi góp nhặt những khoảnh khắc đó --
  • 7:49 - 7:51
    những bức ảnh đưa lên Google Streetview
  • 7:51 - 7:53
    và những kỷ niệm đặc biệt.
  • 7:53 - 7:56
    "Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu khi tôi nói rằng 'Tôi buồn,'
  • 7:56 - 7:58
    và cô nói lại , 'Khi tôi buồn tôi ăn bánh còng'
  • 7:58 - 8:01
    Tôi nhớ điều đó khá rõ bởi nó hay xuất hiện."
  • 8:01 - 8:03
    "Ngay sau khi anh nói với em trai tôi và tôi là
  • 8:03 - 8:05
    anh chuẩn bị đi xa nhà,
  • 8:05 - 8:07
    Tôi nhớ là mình đã tìm đến một cửa hàng tạp hóa
  • 8:07 - 8:09
    và mua một thanh kẹo cola."
  • 8:09 - 8:11
    "They used some of the morbidly artist footage,
  • 8:11 - 8:13
    mô tả đôi giầy của Chad ở giữa con đường cao tốc.
  • 8:13 - 8:16
    Tôi đoán là đôi giầy bay lên mắc phải trên đó khi anh ta bị tông xe.
  • 8:16 - 8:19
    Anh ta tá túc nhà tôi một lần, và đã để quên lại chiếc vớ.
  • 8:19 - 8:21
    Nó là dấu hiệu của "Chad" để lại.
  • 8:21 - 8:23
    Lâu sau khi anh ta để quên chiếc với, anh đã mất.
  • 8:23 - 8:25
    nhưng chúng tôi không tìm cách để trả lại nó."
  • 8:25 - 8:27
    Đôi khi họ cũng hơi mâu thuẫn.
  • 8:27 - 8:29
    Dự án PaniPack.
  • 8:29 - 8:31
    Sau ngày 11 tháng 9 năm ngoái,
  • 8:31 - 8:33
    Tôi luôn nghĩ về nỗi đau và làm sao để vượt qua nó,
  • 8:33 - 8:36
    cách nào để chúng tôi có thể tập.
  • 8:36 - 8:38
    Và tôi đã đã lập một đường dây điện thoại nóng,
  • 8:38 - 8:41
    để mọi người có thể nhắn lại những nỗi buồn của mình,
  • 8:41 - 8:44
    không nhất thiết phải liên quan đến sự kiện này.
  • 8:44 - 8:47
    Và mọi người đã gọi đến và để lại lời nhắn như sau.
  • 8:48 - 8:50
    Đoạn nghi âm: Tôi đây, có vài chuyện.
  • 8:52 - 8:54
    Tôi đang cô đơn,
  • 8:54 - 8:56
    và tôi có người yêu.
  • 8:56 - 8:59
    Thấy mình rất may mắn.
  • 9:00 - 9:03
    Nhưng đôi khi tôi vẫn thấy cô đơn.
  • 9:04 - 9:07
    Và khi tôi cảm thấy vậy
  • 9:10 - 9:13
    thì dù chỉ là những hành động nho nhỏ
  • 9:13 - 9:15
    nhưng cũng đủ làm tôi khóc.
  • 9:15 - 9:17
    Như khi đi vào cửa hàng tạp hóa
  • 9:17 - 9:20
    ai nói, "Chúc ngày mới tốt lành,"
  • 9:20 - 9:24
    khi đột nhiên họ nhìn thẳng vào mắt tôi.
  • 9:26 - 9:28
    ZF: Tôi thu lại tất cả những lời nhắn này,
  • 9:28 - 9:31
    và với sự đồng ý của họ, tôi chuyển sang định dạng file MP3
  • 9:31 - 9:33
    và gửi đến người biên tập âm thanh
  • 9:33 - 9:35
    để tạo nên những đoạn âm thanh ngắn
  • 9:35 - 9:38
    từ những tin nhắn thoại này.
  • 9:39 - 9:42
    và sau đó chuyển đến các DJ
  • 9:42 - 9:45
    người tạo ra hàng trăm bản nhạc
  • 9:45 - 9:48
    từ những âm thanh có sẵn ban đầu.
  • 9:50 - 9:52
    (Nhạc)
  • 9:52 - 9:54
    Chúng ta không có đủ thời gian để nghe nhiều.
  • 9:54 - 9:56
    Bạn có thể lên mạng tìm nghe.
  • 9:56 - 9:58
    "From 52 to 48 with love"
  • 9:58 - 10:01
    là dự án trong suốt thời gian diễn ra cuộc bầu cử vừa qua,
  • 10:01 - 10:03
    giữa Thượng nghĩ sĩ Mc Cain và Obama,
  • 10:03 - 10:06
    trong những bài phát biểu sau bầu cử, nói về sự hòa giải,
  • 10:06 - 10:08
    tôi tự hỏi, "Nó là cái
  • 10:08 - 10:10
    quái gì thế?"
  • 10:10 - 10:12
    Vậy nên tôi nghĩ, "Chúng ta thử một lần xem.
  • 10:12 - 10:15
    Mọi người cùng đưa ra một dấu hiệu nói về sự hòa giải."
  • 10:15 - 10:17
    Và có một vài điều dễ thương gửi đến.
  • 10:17 - 10:19
    "Tôi thích màu xanh. Tôi thích màu đỏ.
  • 10:19 - 10:21
    Cùng nhau vì tương lại chúng ta."
  • 10:21 - 10:24
    Cái này rất dễ thương phải không.
  • 10:24 - 10:26
    Một số khác gửi từ đảng chiến thắng.
  • 10:26 - 10:29
    "48 ạ, Tôi sẽ lắng nghe và cổ vũ cho bạn, luôn tôn trọng bạn."
  • 10:29 - 10:31
    Số khác thì gửi từ tiệc của những người thua cuộc.
  • 10:31 - 10:34
    "From a 48 to a 52, người lãnh đạo của các bạn có ưu tú như bạn không,
  • 10:34 - 10:36
    tôi nghi ngờ điều đó."
  • 10:37 - 10:40
    Sự thật là điều này đã dần phổ biến.
  • 10:40 - 10:42
    trên blog của cánh hữu hay các bảng thông báo
  • 10:42 - 10:44
    rõ ràng là để bày tỏ sự ủng hộ.
  • 10:44 - 10:46
    điều đó tôi cũng có thể thấy.
  • 10:46 - 10:49
    Và tôi bắt đầu nhận ra hàng loạt các thư ghét bỏ,
  • 10:49 - 10:51
    thậm chí là dọa giết.
  • 10:51 - 10:54
    Và có một gã liên tục gửi cho tôi những lời nhắn khủng khiếp,
  • 10:54 - 10:57
    và ký tên là Người dơi.
  • 10:57 - 11:00
    Anh ta nói, "Tôi ký tên Người dơi để dấu danh tính của mình."
  • 11:00 - 11:02
    Những lúc tôi nghĩ có người dơi thật
  • 11:02 - 11:04
    đang đi sau mình
  • 11:04 - 11:06
    Khiến tôi cảm thấy khá hơn chút xíu.
  • 11:06 - 11:08
    Như thể, "Hú hồn, đó không phải anh ta."
  • 11:08 - 11:10
    Những gì tôi làm --
  • 11:10 - 11:12
    tôi lại vô tình hàm chứa những
  • 11:12 - 11:15
    trải nghiệm khiếp sợ và gây ra tổn thương bên trong mình
  • 11:15 - 11:18
    và nó bắt đầu ám ảnh tâm trí tôi.
  • 11:18 - 11:21
    Và tôi nhận ra rằng tôi đang bảo vệ dự án.
  • 11:21 - 11:24
    Tôi không muốn những thứ này, mấy tấm ảnh
  • 11:24 - 11:26
    khiến tôi mất tập trung.
  • 11:26 - 11:29
    Thế nên, tôi gom tất cả các email đó lại,
  • 11:29 - 11:32
    và đưa vào cái gọi là Angrigami,
  • 11:32 - 11:34
    đây là một mô hình xếp giấy origami
  • 11:34 - 11:36
    và làm ra cái thứ chả có ý nghĩa gì hết
  • 11:36 - 11:38
    Tôi nhờ mọi người gửi lại những gì đẹp đẽ khác
  • 11:38 - 11:40
    mà họ chế được Angrigami.
  • 11:40 - 11:45
    (Cười)
  • 11:47 - 11:50
    Đó là cảm xúc nhất thời.
  • 11:50 - 11:53
    Người chú một độc giả của tôi mất trong một ngày đặc biệt
  • 11:53 - 11:56
    và anh ta cũng dùng nó trong lễ tang.
  • 11:56 - 11:58
    Chẳng hiểu sao nữa.
  • 11:58 - 12:01
    Và dự án cuối cùng tôi sẽ kể cho các bạn nghe
  • 12:01 - 12:04
    tên là Songs You Already Know,
  • 12:04 - 12:06
    ý tưởng bắt đầu
  • 12:06 - 12:08
    khi tôi đang cố đi tìm
  • 12:08 - 12:11
    những cảm xúc để tiến hành các dự án.
  • 12:11 - 12:13
    Một vài cái thì rất đơn giản.
  • 12:13 - 12:15
    một người đàn ông nói là con gái ông bị ác mộng hồi hôm
  • 12:15 - 12:17
    và hỏi tôi liệu có thể viết cho con gái ông một bài hát không.
  • 12:17 - 12:19
    Và tôi nói, được thôi,
  • 12:19 - 12:21
    Tôi sẽ thử viết một câu thần chú để cô ta tự hát
  • 12:21 - 12:23
    cho dễ ngủ hơn.
  • 12:23 - 12:25
    Và đây là "Ác mộng."
  • 12:39 - 12:43
    (Video) ♫ Đây là bài hát tôi hát khi tôi thấy sợ một điều gì đó ♫
  • 12:43 - 12:47
    ♫ Không hiểu sao nó lại làm tôi vượt qua nỗi sợ hãi ♫
  • 12:47 - 12:51
    ♫ Tôi hát theo lời của bài hát ♫
  • 12:51 - 12:54
    ♫ Và bằng cách nào đó tôi hết sợ hãi♫
  • 12:55 - 12:58
    ♫ Ít ra là cuộc sống của tôi không quá tệ♫
  • 12:58 - 13:02
    ♫ Dù thế nào tôi vẫn sẽ cố gắng♫
  • 13:02 - 13:06
    ♫ Ít ra là cuộc sống của tôi không quá tệ♫
  • 13:06 - 13:09
    ♫ Dù thế nào tôi vẫn sẽ cố gắng ♫
  • 13:09 - 13:13
    ♫ Đây là bài hát tôi hát khi tôi thấy sợ một điều gì đó ♫
  • 13:13 - 13:17
    Tôi đã viết bài hát đó đấy. Cảm ơn.
  • 13:17 - 13:20
    Và điều thú vị là khi khi anh ta đi ngang qua phòng con gái mình,
  • 13:20 - 13:22
    và nghe thấy cô đang hát bài hát này.
  • 13:22 - 13:24
    "Thật tuyệt"
  • 13:24 - 13:26
    Sau đó tôi nhận được một email. Có một vài câu chuyện phía sau nó.
  • 13:26 - 13:28
    Tôi không có nhiều thơi gian.
  • 13:28 - 13:30
    Ý tưởng bắt đầu từ khi
  • 13:30 - 13:32
    tôi bắt tay vào dự án Facebook Me Equals You,
  • 13:32 - 13:34
    để thử xem như thế nào khi
  • 13:34 - 13:36
    sống trong Facebook của người khác.
  • 13:36 - 13:39
    Thế nên tôi cần mọi người cho tôi tên và mật khẩu của họ.
  • 13:39 - 13:42
    khoảng 30 thư gửi về trong nửa tiếng sau.
  • 13:42 - 13:44
    Và tôi kết thúc việc nhận hồi âm.
  • 13:44 - 13:46
    Tôi chọn 2 người để thử,
  • 13:46 - 13:48
    và tôi nhờ họ viết ra những hướng dẫn
  • 13:48 - 13:50
    làm sao để làm giống như họ trên Facebook
  • 13:50 - 13:52
    Người đầu gửi về cho tôi một hướng dẫn chi tiết.
  • 13:52 - 13:54
    Còn người kia thì không gửi gì.
  • 13:54 - 13:56
    Hóa ra người không gửi đó
  • 13:56 - 13:58
    mới chuyển đến một thành phố mới và công việc mới.
  • 13:58 - 14:01
    Nên, bạn biết đấy, mọi người viết hỏi tôi, "Thế nào rồi, công việc mới ấy?"
  • 14:01 - 14:03
    Tôi chỉ có thể viết, "Tôi không biết
  • 14:03 - 14:05
    Chẳng biết thế nào nữa."
  • 14:05 - 14:08
    Nhưng dù sao, cũng từ một người, Laura,
  • 14:08 - 14:11
    ở cuối danh sách những email trong dự án này.
  • 14:11 - 14:14
    Tôi cảm thấy chán mình đã chẳng hoàn thành công việc.
  • 14:14 - 14:17
    Và cô nói là "Tôi cảm thấy bối rối, Tôi mới chuyển đến thành phố khác, một công việc khác,
  • 14:17 - 14:20
    và tôi đang rất chộn rộn."
  • 14:20 - 14:23
    Và cô ta gửi cho tôi bài hát "Kinh khủng" và hỏi xem liệu tôi có thể làm gì không.
  • 14:23 - 14:26
    Tôi nói với cô ta, "Bạn cảm thấy như nào thì cứ để nó như vậy"
  • 14:26 - 14:28
    Và cô ta liệt kê ra hàng loạt mô tả
  • 14:28 - 14:31
    những cảm giác lo lắng.
  • 14:31 - 14:33
    Và những gì tôi làm là.
  • 14:33 - 14:35
    Tôi nói, "Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ về điều này."
  • 14:35 - 14:38
    Và nhanh chóng, tôi lặng lẽ gửi cho mọi người cái này.
  • 14:42 - 14:44
    Âm thanh ♫ Hey ♫
  • 14:44 - 14:47
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 14:48 - 14:51
    ♫ Rồi bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 14:51 - 14:53
    Và tôi nhờ mọi người
  • 14:53 - 14:56
    nếu họ có khả năng thu âm được,
  • 14:56 - 14:59
    chỉ cần hát vào theo đoạn nhạc đó với headphone có thu âm,
  • 14:59 - 15:01
    và tôi chờ mọi người gửi lại âm thanh của họ
  • 15:01 - 15:04
    Và đây là một trong những đoạn âm gửi về.
  • 15:06 - 15:09
    Nghi âm: ♫ Hey ♫
  • 15:09 - 15:12
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 15:13 - 15:16
    ♫ Rồi bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 15:16 - 15:18
    ZF: Đó là đoạn nghi âm tốt nhất, thật đấy.
  • 15:18 - 15:21
    Nhưng kinh dị hơn là sau đó tôi nhận được ngày càng nhiều các đoạn nghi âm,
  • 15:21 - 15:24
    tổng cộng có đến 30, hay 40 giọng từ khắp nơi trên thế giới.
  • 15:25 - 15:28
    Và khi pha trộn các âm lại, một điều kỳ diệu đã xẩy ra,
  • 15:28 - 15:30
    điều gì đó thực sự không thể tin được đã xẩy ra,
  • 15:30 - 15:33
    và tôi có được một đoạn điệp khúc từ mọi nơi trên thế giới
  • 15:33 - 15:36
    Và điều tuyệt vời nhất là, tôi xắp xếp những tác phẩm này lại trong một chỉnh thể,
  • 15:36 - 15:39
    và Laura gửi cho tôi một email khác mãi vài vài tháng đó.
  • 15:39 - 15:42
    Và cô ta nói, "Tôi biết là anh đã quên tôi.
  • 15:42 - 15:45
    Tôi chỉ muốn cảm ơn vì anh đã từng quan tâm."
  • 15:46 - 15:49
    Và vài ngày sau đó tôi gửi cô ta cái này.
  • 15:51 - 15:58
    (Âm thanh) ♫ Lúc này, dường như tôi đã quên mở đèn lên ♫
  • 15:59 - 16:03
    ♫ Và những việc tốt đẹp của ngày hôm qua ♫
  • 16:03 - 16:06
    ♫ giờ đây đã phai nhòa ♫
  • 16:06 - 16:10
    ♫ Và dường như thế giới đang quay cuồng ♫
  • 16:10 - 16:13
    ♫ khi mà tôi đứng yên ♫
  • 16:13 - 16:18
    ♫ Hoặc tôi có thể cũng đang quay cuồng mà tôi không biết♫
  • 16:18 - 16:20
    ♫ Và rồi bạn nói ♫
  • 16:20 - 16:23
    ♫ Hey ♫
  • 16:23 - 16:26
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 16:27 - 16:30
    ♫ Rồi bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 16:30 - 16:33
    ♫ Hãy thở đều ♫
  • 16:33 - 16:35
    ♫ Và hãy hát ♫
  • 16:35 - 16:38
    ♫ Hey ♫
  • 16:38 - 16:41
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 16:41 - 16:44
    ♫ Bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 16:45 - 16:48
    ♫ Hãy thở đều ♫
  • 16:48 - 16:50
    ♫ Giờ thì mọi người cùng hát nào ♫
  • 16:50 - 16:53
    ♫ Hey ♫
  • 16:53 - 16:56
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 16:56 - 17:00
    ♫ Bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 17:00 - 17:04
    ♫ Hãy thở đều ♫
  • 17:05 - 17:07
    ♫ Hey ♫
  • 17:07 - 17:11
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 17:11 - 17:15
    ♫ Bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 17:15 - 17:18
    ♫ Hãy thở đều ♫
  • 17:19 - 17:22
    ♫ Hey ♫
  • 17:22 - 17:25
    ♫ Bạn không sao cả ♫
  • 17:26 - 17:29
    ♫ Bạn sẽ ổn thôi ♫
  • 17:29 - 17:32
    ♫ Just breathe ♫
  • 17:32 - 17:34
    Cảm ơn.
  • 17:34 - 17:38
    (Vỗ tay)
Title:
Căn phòng lướt web của Ze Frank
Speaker:
Ze Frank
Description:

Trên internet, kết thêm "một người bạn" mới, bạn chỉ cần một cái click chuột, nhưng để có một mối liên hệ đúng nghĩa thì khó tìm và giữ cho bền lâu. Ze Frank sẽ chỉ cho bạn một số cách kết hợp các công cụ đơn giản trên internet nhưng cần sự tham gia chân thành -- để có được điều gì đó có ý nghĩa. Nếu như bạn sẵn sàng chia sẻ thì xin mời bạn.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
17:39
Luan Minh added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions