Đừng để các thành phố của chúng ta bị xoá bỏ
-
0:55 - 0:58Những người lớn lên ở các thành phố nhỏ
-
0:58 - 1:01chắc hẳn đã có lúc từng nói:
-
1:03 - 1:05"Không có chút cơ hội nào nơi đây.
-
1:05 - 1:07Chẳng có gì cho chúng tôi cả.
-
1:08 - 1:10Tôi không thể có một công việc ổn định.
-
1:10 - 1:13Tôi không thể phát triển
theo cách mà tôi muốn." -
1:14 - 1:19Hãy cẩn thận! Sẽ luôn có người xuất hiện.
-
1:19 - 1:26Họ lớn tuổi, tóc thì bạc và có một bụng
đầy kinh nghiệm, -
1:26 - 1:28không có ý xúc phạm ai,
-
1:29 - 1:33và họ nhắc nhở chúng ta rằng
mọi thứ đã tốt hơn ngày xưa nhiều. -
1:35 - 1:37Thực vậy sao?
-
1:39 - 1:45Có phải chúng ta không biết cách
nắm lợi thế mà họ đã tạo ra cho chúng ta? -
1:46 - 1:47Khi nghĩ về điều này
-
1:48 - 1:51tôi chắc chắn sẽ nhớ đến những người bạn
nối khố của mình: -
1:51 - 1:53Juancho, Franco and Emanuel.
-
1:54 - 1:56Quý vị đang nhìn tấm ảnh này
-
1:57 - 2:00được chụp vào năm 2009,
khi chúng tôi đang học trung học. -
2:01 - 2:03Liệu tôi có thể kể gì về
bạn tôi cho quý vị? -
2:03 - 2:05Tôi rất yêu quý bọn họ,
-
2:05 - 2:07họ giống như là anh em của tôi vậy
-
2:07 - 2:11và họ là các chàng trai cực kỳ thông minh
-
2:12 - 2:14những người, mà bởi vì họ không có
các nguồn lực cần thiết -
2:14 - 2:18để có thể học những gì họ cần,
-
2:19 - 2:23nên đã lưu lại trong thành phố này,
và sự thật đáng kinh ngạc, -
2:23 - 2:26cho đến tận hôm nay,
họ vẫn không có việc làm -
2:26 - 2:30để có thể biến các ước mơ của mình
thành sự thật. -
2:31 - 2:33Còn tôi, tôi là người thứ tư
trong bức ảnh này, -
2:34 - 2:37cũng cảm nhận sự thiếu vắng các cơ hội.
-
2:37 - 2:42Cha mẹ tôi, làm việc rất chăm chỉ,
nỗ lực hết mình -
2:42 - 2:44để tôi có thể học những gì mình muốn,
-
2:45 - 2:48vì họ biết, và tôi cũng biết
-
2:48 - 2:52nếu tôi ở lại thành phố này,
cho dù tôi có học được gì đó, -
2:53 - 2:57chắc hẳn tương lai của tôi
vẫn thiếu vắng các cơ hội. -
2:58 - 3:03Có bao giờ quý vị tự hỏi
sao có thể như vậy? -
3:06 - 3:08Trong thế kỷ 21 này,
-
3:09 - 3:13chúng ta đang ở giữa quá trình
toàn cầu hoá, -
3:14 - 3:19trong đó các sự kiện và tiến trình đều
xảy ra với tốc độ đáng kinh ngạc, -
3:19 - 3:23xoá bỏ các ranh giới và rào cản
tồn tại giữa mọi người. -
3:25 - 3:31Trong bối cảnh này, các thành phố đang
trở nên ngày càng quan trọng. -
3:31 - 3:33Thành thật mà nói:
Chúng là nhà của chúng ta -
3:33 - 3:37và chúng ta tạo ra và tái tạo chúng
trong mỗi việc chúng ta làm. -
3:38 - 3:45Ước tính vào khoảng năm 2050,
68 phần trăm dân số thế giới -
3:45 - 3:47sẽ sống trong thành phố.
-
3:47 - 3:53Để giúp bạn hiểu rõ,
nó có nghĩa là bảy trong số mười người -
3:53 - 3:54trên thế giới.
-
3:55 - 3:57Bảy trong mười.
-
3:59 - 4:02Nếu ngày càng có nhiều người
lựa chọn sống ở thành phố, -
4:03 - 4:07có nghĩa rằng đây là nơi mà chúng ta có
cơ hội tốt nhất để phát triển. -
4:08 - 4:10Tại sao lại như vậy
-
4:10 - 4:13tai sao trong khi một vài thành phố
dường như bị bế tắc trong quá khứ, -
4:14 - 4:18vài nơi khác lại phát triển, sung túc,
mọi người đều muốn tham quan chúng -
4:18 - 4:20và muốn sống ở đó?
-
4:21 - 4:24Tôi sẽ cho quý vị một từ khoá
-
4:25 - 4:28mà tôi muốn quý vị nhớ sau khi
rời khỏi đây hôm nay -
4:28 - 4:29để quay vể nhà mình.
-
4:30 - 4:32Chiến lược.
-
4:32 - 4:36Nếu chúng ta muốn toàn cầu hoá
có lợi cho thành phố của chúng ta -
4:36 - 4:39để mang nhiều cơ hội hơn cho mọi người,
-
4:39 - 4:43chúng ta cần phải thoát ra
bước vào thế giới một cách có chiến lược. -
4:44 - 4:46Một trong những điều
khiến tôi lo ngại -
4:46 - 4:50với tư cách là một chuyên gia tương lai
trong lĩnh vực quan hệ quốc tế -
4:50 - 4:52chính xác là:
-
4:52 - 4:54bằng cách kết nối các thành phố
-
4:55 - 4:58với các cơ hội mà thế giới có
để mang đến cho chúng ta. -
4:58 - 5:00Không phải nói bừa,
-
5:00 - 5:04nhưng nhấn mạnh điểm mạnh của chúng ta,
tiềm năng của chúng ta -
5:05 - 5:08và cố gắng giảm bớt ảnh hưởng
mà thế giới có thể tác động -
5:08 - 5:11lên các giá trị dễ bị
tổn thương nhất của chúng ta. -
5:12 - 5:13Giờ đây, quý vị có thể nói:
-
5:13 - 5:17Làm thế nào để biến những điều đẹp đẽ này
vào cuộc sống thực? -
5:18 - 5:23Thông qua các dự án cụ thể
cải thiện chất lượng cuộc sống người dân -
5:24 - 5:29và tránh di cư đến nơi khác
để tìm kiếm một tương lai tốt hơn. -
5:31 - 5:35Lại nói, tôi nhớ bạn của tôi,
-
5:36 - 5:39Đây là tấm ảnh chụp vài tháng trước.
-
5:39 - 5:42Mới nhìn, bạn có thể thấy đôi điều.
-
5:42 - 5:47Ban đầu, chúng tôi có thêm người bạn
thứ năm, trung thành với nhóm. -
5:47 - 5:48Bạn biết là gì không?
-
5:48 - 5:50Rượu.
-
5:51 - 5:53Thứ hai, chúng ta cũng có thể nói rằng
-
5:53 - 5:56Có mối quan hệ tỷ lệ nghịch giữa chúng.
-
5:57 - 6:00Khi chất lượng ảnh trên điện thoại
được cải thiện, -
6:01 - 6:03hình của chúng tôi trong này
trở nên xấu hẳn đi. -
6:03 - 6:04(cười)
-
6:04 - 6:08Vài người tăng thêm vài kí lô,
những người khác ngày càng ít tóc, -
6:08 - 6:13nhưng bạn có biết điều mà chúng tôi
chia sẻ, vào ngày đó, -
6:13 - 6:17ngoài tình cảm sâu sắc mà
chúng tôi dành cho nhau là gì không? -
6:18 - 6:21Một sự thiếu trầm trọng các cơ hội.
-
6:24 - 6:28Ví dụ, Franco, người đứng
bên phải tôi trong tấm hình, -
6:29 - 6:34anh ấy là nhà vô địch quốc gia cuộc thi
Olympic địa lý năm 2012. -
6:35 - 6:36Vô địch quốc gia.
-
6:38 - 6:39Nhưng ngày nay,
-
6:39 - 6:42cho dù anh ấy cống hiến bao nhiêu cho
việc học tập để trở thành giáo viên địa lý -
6:42 - 6:47anh ấy không có thời gian bởi vì anh phải
làm việc từ thứ hai này đến thứ hai khác -
6:47 - 6:49để đủ trang trải cuộc sống.
-
6:50 - 6:54Rồi thì Juancho, người bên trái tôi
trong bức hình. -
6:54 - 6:56Ngày đó là sinh nhật của anh ấy.
-
6:57 - 7:00Juancho muốn học gì đó
liên quan đến lĩnh vực quốc phòng -
7:01 - 7:04để có thể tham gia vào
một trong các lực lượng an ninh quốc gia. -
7:05 - 7:07Nhưng vì không có quyền chọn lựa,
-
7:07 - 7:10anh liên tục đổi nghề,
-
7:10 - 7:13không thể tìm thấy nghề nào
mình thực sự yêu thích. -
7:13 - 7:15Và anh ấy cũng không có việc làm
-
7:15 - 7:18để có đủ sự độc lập về kinh tế.
-
7:19 - 7:22Cuối cùng, đây là Emanuel,
một thiên tài máy tính. -
7:22 - 7:26Anh ấy giỏi ngoài sức tưởng tượng.
Anh ấy có thể sửa bất cứ cái gì. -
7:27 - 7:31Nhưng, sau khi làm việc cả ngày
ở cửa hàng của mình, -
7:31 - 7:34cái cửa hàng mà anh ấy xây dựng
từ những thứ linh tinh, -
7:35 - 7:37anh vào đại học để học lập trình máy tính,
-
7:38 - 7:41nhưng không có khả năng học thứ mình thích
-
7:41 - 7:43vì anh thiếu các công cụ cần thiết
-
7:43 - 7:46do thiếu kinh phí.
-
7:47 - 7:49Anh chàng học lập trình
-
7:49 - 7:53mà thậm chí không có các chương trình
phù hợp trên máy tính để thực hành nó. -
7:56 - 7:59Điều tồi tệ nhất về cái này là
-
8:00 - 8:03chúng tôi, những người trẻ tuổi,
-
8:04 - 8:08không hề thấp kém so với mặt bằng chung
trên thế giới, -
8:09 - 8:11chúng tôi không khác tí nào cả.
-
8:11 - 8:12Bạn biết đấy,
-
8:14 - 8:18gần gây tôi có một vận may rất lớn
được nằm trong một nhóm tuyển chọn -
8:19 - 8:24gồm tám nhà lãnh đạo trẻ trên thế giới
để tham gia một cuộc hội thảo -
8:24 - 8:27ở New Delhi, thủ đô của Ấn Độ,
trong một tuần. -
8:28 - 8:32Tôi đại diện Argentina để tham dự,
tôi là người Argentina duy nhất ở đó, -
8:32 - 8:36và nói một cách nhẹ nhàng,
đó là một trải nghiệm tuyệt vời. -
8:36 - 8:38Ý tôi là, nó cuốn phăng tâm trí tôi.
-
8:39 - 8:40Tôi đã học hỏi rất nhiều.
-
8:41 - 8:44Nhưng nếu có hai điều mà
tôi muốn chia sẻ cùng quý vị hôm nay, -
8:45 - 8:46thì đó là:
-
8:46 - 8:49Một, có hàng triệu thứ,
-
8:50 - 8:53và tôi sẽ không bao giờ
có thể nói rõ ràng đầy đủ -
8:53 - 8:55để quý vị có thể hiểu hết được.
-
8:56 - 8:59Nhưng có hàng triệu cơ hội ở ngoài kia,
-
8:59 - 9:02cho mọi sở thích và màu da.
-
9:03 - 9:07Nhưng bạn phải quyết tâm để tìm ra chúng,
chúng không tự đến với bạn đâu. -
9:08 - 9:11Và hai là, nhưng không kém phần quan trọng
-
9:12 - 9:16nguồn nhân lực của chúng ta như người
Argentina, là vô cùng tài năng. -
9:16 - 9:20Chúng ta không có gì phải ghen tỵ với
những thanh niên Mỹ, -
9:20 - 9:23cũng chẳng cần ganh tị với người
Trung Quốc hay bất kỳ ai khác. -
9:23 - 9:26Bạn có biết điều gì làm cho họ khác biệt
với chúng ta mà chúng ta không có? -
9:27 - 9:32Cái họ có là một Quốc gia sẵn sàng
đi ra hoà nhập cùng thế giới -
9:32 - 9:35và mang cơ hội đến cho người dân
để họ có thể phát triển. -
9:36 - 9:39Nếu chúng ta muốn các thành phố tốt hơn,
-
9:39 - 9:42ta cần bước ra thế giới
một cách có chiến lược. -
9:44 - 9:48Tôi còn nhớ lần đầu tiên đến Rosario,
-
9:48 - 9:52tôi đến đó để học tập,
ba ngày trước khi bước sang tuổi 18. -
9:53 - 9:57Tôi lúc đó chỉ là chú nhóc, một đứa trẻ
hoang mang đầy sợ hãi. -
9:59 - 10:03Cái này tôi có thể không bao giờ nói
công khai vì điều đó rất khó nói -
10:03 - 10:08nhưng mọi người xung quanh tôi biết
mọi thứ mà tôi đã trải qua. -
10:10 - 10:13Thật khó để rời khỏi thành phố
và gia đình mình. -
10:14 - 10:16Nó cứ như để lại một phần trái tim mình.
-
10:17 - 10:20Tôi vẫn còn cảm giác của ngày đó
và nó đã gần sáu năm rồi. -
10:22 - 10:27Để điều này không xảy ra với bạn
cũng không với bạn bè, -
10:28 - 10:29hoặc với bất kỳ ai bạn biết,
-
10:30 - 10:34cung cấp các công cụ cho những người
trẻ tuổi của chúng ta là điều cần thiết -
10:34 - 10:38để họ ở lại với thành phố của mình
và có thể phát triển từ nơi đó. -
10:39 - 10:40Sau cùng,
-
10:41 - 10:45điều gì có thể tốt hơn là chắp cánh cho
thành phố nơi chôn nhau cắt rốn của bạn? -
10:46 - 10:49Và với một chiến lược, chúng ta
có thể làm được. -
10:51 - 10:56Hãy hình dung sẽ tuyệt vời đến thế nào
-
10:57 - 11:00nếu Franco có thể cống hiến bản thân
hoàn toàn cho địa lý học, -
11:02 - 11:06hoặc nếu Juancho đang ở
trong một lực lượng an ninh -
11:06 - 11:07của đất nước mình,
-
11:08 - 11:12hoặc như trường hợp của Emanuel,
nếu anh ấy có các chương trình cần thiết -
11:12 - 11:14để có thể tiếp tục học
thứ mà anh thích. -
11:16 - 11:17Giống như...
-
11:19 - 11:20Giống như vậy, phải không?...
-
11:21 - 11:24Như vậy bạn sẽ nhận ra sự
thiếu vắng cơ hội. -
11:26 - 11:30Trong trường hợp điều tôi nói
-
11:31 - 11:34không thuyết phục được bạn
-
11:35 - 11:37và bạn muốn một ví dụ khác.
-
11:38 - 11:39Hãy xem.
-
11:40 - 11:41Kiểm tra cái này xem.
-
11:43 - 11:49Đây là hình xăm mà tôi đã làm
khi cuối cùng tôi đã có thể vượt qua -
11:49 - 11:55chứng trầm cảm nặng làm tôi suy sụp
khi tôi phải rời thành phố của mình -
11:57 - 12:03sau hai lần cố gắng tự tử, nhiều lần phải
theo dõi tâm lý, -
12:04 - 12:08điều mà tôi thấy rất, rất khó để vượt qua.
-
12:10 - 12:12Nếu chúng ta muốn những điều này
ngừng xảy ra -
12:13 - 12:16chúng ta phải hoà nhập với thế giới
một cách có chiến lược. -
12:17 - 12:21Làm ơn, xin đừng để thành phố
của chúng ta bị xóa bỏ. -
12:21 - 12:23Cảm ơn quý vị rất nhiều.
- Title:
- Đừng để các thành phố của chúng ta bị xoá bỏ
- Description:
-
Daniel là một sinh viên khoa quan hệ quốc tế thuộc Đại học Quốc gia Rosario. Ở độ tuổi còn rất trẻ, anh đã có cơ hội sát cánh cùng với các nhà lãnh đạo trẻ khắp nơi trên thế giới tại các sự kiện khác nhau, ở Áo, Chi Lê và, gần đây là Ấn Độ, nơi mà anh đến với tư cách là người đại diện của Argentina trong một chương trình ngoại giao quan trọng, Tuy nhiên, anh không bao giờ quên gốc gác của mình và điều mà anh xem như là viên gạch nền móng trong cuộc đời mình: những người bạn thời trung học. Đó là lý do anh truyền tải trải nghiệm của mình vào bài diễn thuyết này, trong đó anh kể cho chúng ta về cách các thành phố nhỏ có thể tạo ra nhiều cơ hội hơn cho mọi người, nhưng không mất đi tầm nhìn của Juancho, Franco and Emanuel.
Bài diễn thuyết này được trình bày tại sự kiện TEDx phỏng theo hội nghị TED nhưng được tổ chức độc lập bởi cộng đồng địa phương. Tìm hiểu thêm tại https://www.ted.com/tedx
- Video Language:
- Spanish
- Team:
- closed TED
- Project:
- TEDxTalks
- Duration:
- 12:32