Return to Video

Dave Meslin: Liều thuốc giải cho tính lãnh đạm

  • 0:00 - 0:02
    Bao nhiêu lần chúng ta nghe thấy rằng
  • 0:02 - 0:04
    mọi người không quan tâm?
  • 0:04 - 0:06
    Bao nhiêu lần bạn được nhắc nhở
  • 0:06 - 0:09
    rằng sự thay đổi thật sự đáng kể không thể xảy ra
  • 0:09 - 0:11
    bởi vì phần lớn mọi người đều quá ích kỉ,
  • 0:11 - 0:13
    quá ngu dốt hoặc quá lười biếng
  • 0:13 - 0:16
    để cố gắng tạo nên sự khác biệt trong cộng đồng?
  • 0:16 - 0:19
    Hôm nay tôi đề xuất với các bạn rằng tính lãnh đạm mà chúng ta nghĩ chúng ta biết nó
  • 0:19 - 0:21
    thực ra không hề tồn tại,
  • 0:21 - 0:23
    mà đúng hơn là, mọi người có quan tâm,
  • 0:23 - 0:25
    nhưng chúng ta đang sống trong một thế giới
  • 0:25 - 0:27
    thế giới ấy tích cực làm nản lòng những ai muốn nỗ lực cam kết
  • 0:27 - 0:30
    bằng cách liên tục đặt ra những chướng ngại vật và rào cản trên con đường của chúng ta.
  • 0:30 - 0:32
    Và tôi sẽ đưa ra 1 vài ví dụ về những điều tôi nói.
  • 0:32 - 0:34
    Hãy bắt đầu với tòa thị chính.
  • 0:34 - 0:36
    Bạn đã từng nhìn thấy 1 trong những thứ này trước đây chưa?
  • 0:36 - 0:38
    Đây là 1 quảng cáo trên báo.
  • 0:38 - 0:41
    Nó là thông cáo về việc thay đổi kết cấu quy vùng cho 1 tòa nhà văn phòng mới.
  • 0:41 - 0:43
    để cho người dân quanh vùng này biết điều gì đang diễn ra.
  • 0:43 - 0:45
    Như bạn thấy đấy, đọc nó là điều không thể.
  • 0:45 - 0:47
    Bạn cần đọc đến 1 nửa dưới
  • 0:47 - 0:49
    mới tìm ra địa chỉ mà họ đang nhắc tới,
  • 0:49 - 0:51
    và xa hơn 1 chút, với phông chữ nhỏ tí
  • 0:51 - 0:54
    để tìm ra thực sự thì nó liên quan gì tới bạn.
  • 0:54 - 0:57
    Hãy tưởng tượng xem nếu 1 khu vực tư nhân quảng cáo 1 cách tương tự --
  • 0:57 - 1:00
    nếu Nike muốn bán 1 đôi giày
  • 1:00 - 1:03
    và lại đặt quảng cáo trên báo như thế này.
  • 1:03 - 1:06
    (Vỗ tay)
  • 1:06 - 1:08
    Vâng, điều đó không bao giờ xảy ra cả.
  • 1:08 - 1:10
    Bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy những quảng cáo như thế này,
  • 1:10 - 1:13
    bởi vì Nike thực sự muốn bạn mua giày của họ.
  • 1:13 - 1:15
    Trong khi thành phố Toronto
  • 1:15 - 1:17
    rõ ràng là không muốn bạn để tâm vào quá trình hoạch định đó,
  • 1:17 - 1:19
    nếu không thì quảng cáo của họ sẽ phải như thế này cơ --
  • 1:19 - 1:21
    với tất cả những thông tin, về cơ bản, được trình bày 1 cách rõ ràng.
  • 1:21 - 1:23
    Chừng nào mà thành phố phát hành những thông cáo như thế này
  • 1:23 - 1:25
    để cố gắng khiến mọi người tham gia,
  • 1:25 - 1:27
    thì, dĩ nhiên là, mọi người sẽ không bao giờ làm cả.
  • 1:27 - 1:29
    Nhưng đó không phải là sự lãnh đạm;
  • 1:29 - 1:32
    đó là sự ngăn chặn có chủ tâm.
  • 1:32 - 1:34
    Khu vực công cộng.
  • 1:34 - 1:36
    (Vỗ tay)
  • 1:36 - 1:38
    Cái cách mà chúng ta ngược đãi những khu vực công cộng
  • 1:38 - 1:40
    chính là 1 chướng ngai vật to lớn
  • 1:40 - 1:43
    đối với bất kì sự thay đổi chính sách cải cách nào.
  • 1:43 - 1:46
    Bởi vì chúng ta, về cơ bản, đang đặt 1 cái mác giá vào sự tự do diễn đạt.
  • 1:46 - 1:49
    Bất kì ai có nhiều tiền đều lấy được tiếng nói lớn nhất,
  • 1:49 - 1:51
    thống trị môi trường thị giác và tinh thần.
  • 1:51 - 1:53
    Vấn đề với mô hình này
  • 1:53 - 1:55
    là có nhiều thông điệp đang kinh ngạc cần được truyền bá
  • 1:55 - 1:57
    lại không có lợi để nói ra.
  • 1:57 - 2:00
    Vậy nên bạn sẽ không bao giờ thấy chúng trên bảng dán thông cáo cả.
  • 2:00 - 2:02
    Phương tiện truyền thông đóng vai trò quan trọng
  • 2:02 - 2:05
    trong việc phát triển quan hệ của chúng ta với sự thay đổi chính trị,
  • 2:05 - 2:07
    phần lớn bằng cách lờ đi chính trị
  • 2:07 - 2:09
    hay tập trung vào những người nổi tiếng và các vụ bê bối.
  • 2:09 - 2:12
    Nhưng kể cả khi họ đề cập đến những vấn đề chính trị quan trọng,
  • 2:12 - 2:15
    họ sẽ làm theo cách mà tôi cảm thấy sự can ngăn để tham gia.
  • 2:15 - 2:17
    Và tôi sẽ cho bạn 1 ví dụ: tạp chí Now từ tuần trước --
  • 2:17 - 2:19
    tiến tới khu buôn bán kinh doanh ở Toronto.
  • 2:19 - 2:21
    Đây là câu chuyện trang bìa.
  • 2:21 - 2:24
    Đó là bài báo về buổi biểu diễn ở nhà hát,
  • 2:24 - 2:26
    và nó mở đầu với các thông tin cơ bản như là nó ở đâu,
  • 2:27 - 2:30
    trong trường hợp bạn thực sự muốn đi xem nó sau khi đọc bài báo --
  • 2:30 - 2:32
    ở đâu, thời gian, website.
  • 2:32 - 2:34
    Cũng giống như vậy -- đây là 1 bài phê bình phim,
  • 2:34 - 2:36
    1 bài phê bình nghệ thuật,
  • 2:36 - 2:39
    và 1 bài phê bình sách -- họ cung cấp nơi đọc nếu bạn muốn đi.
  • 2:39 - 2:41
    1 cửa hàng -- có thể bạn chỉ muốn đọc về nó,
  • 2:41 - 2:43
    hoặc bạn có thể muốn đến đó chăng.
  • 2:43 - 2:45
    Vậy nên họ cho bạn biết nó ở đâu, giá cả thế nào,
  • 2:45 - 2:47
    địa chỉ, số điện thoại, v.v.
  • 2:47 - 2:49
    Vậy là bạn đã bắt đầu với những bài báo chính trị của họ.
  • 2:49 - 2:52
    Đây là 1 bài báo tuyệt vời về cuộc đua bầu cử quan trọng đang diễn ra.
  • 2:52 - 2:54
    Nó nói về các ứng viên -- được viết rất tốt --
  • 2:54 - 2:56
    nhưng không hề có thông tin, không có bước tiếp theo,
  • 2:56 - 2:58
    không có website cho chiến dịch,
  • 2:58 - 3:01
    không thông tin về việc khi nào thì cuộc tranh luận công khai diễn ra, văn phòng chiến dịch nằm ở đâu.
  • 3:01 - 3:03
    Và đây là 1 bài báo tốt khác
  • 3:03 - 3:06
    về chiến dịch mới chống lại sự tư nhân hóa đường xá
  • 3:06 - 3:09
    không có 1 thông tin liên lạc nào cho chiến dịch.
  • 3:09 - 3:11
    Thông điệp có vẻ như
  • 3:11 - 3:13
    người đọc có khả năng muốn ăn,
  • 3:13 - 3:16
    muốn đọc quyển sách, muốn xem bộ phim, nhưng không hề tham gia vào cộng đồng.
  • 3:16 - 3:18
    Và bạn có thể nghĩ nó là 1 điều nhỏ thôi,
  • 3:18 - 3:21
    nhưng theo tôi nó quan trọng bởi vì nó tạo ra tinh thần chung
  • 3:21 - 3:25
    và nó củng cố cho ý tưởng nguy hiểm
  • 3:25 - 3:28
    là chính trị là 1 môn thể thao chỉ để ngắm chứ không để tham gia.
  • 3:28 - 3:30
    Anh hùng: Bạn nhìn nhận khả năng lãnh đạo như thế nào?
  • 3:30 - 3:33
    Hãy nhìn vào 10 bộ phim này. Chúng có chung điều gì?
  • 3:33 - 3:35
    Hay ai đó?
  • 3:35 - 3:37
    Chúng đều có những nhân vật chính đã được chọn trước.
  • 3:37 - 3:40
    Ai đó đến với họ và nói, "Anh là người được chọn.
  • 3:40 - 3:42
    Đó là 1 lời tiên đoán. Anh phải cứu thế giới này."
  • 3:42 - 3:45
    Và rồi ai đó đi ra và cứu thế giới bởi vì họ được bảo phải làm thế,
  • 3:45 - 3:47
    với vài người bám đuôi đi cùng.
  • 3:47 - 3:49
    Điều đó giúp tôi hiểu
  • 3:49 - 3:52
    tại sao rất nhiều người thấy thật khó khăn để nhận là người chỉ huy.
  • 3:52 - 3:55
    Bởi vì câu chuyện truyền một 1 thông điệp sai lầm về ý nghĩa của sự lãnh đạo.
  • 3:55 - 3:57
    Sự cố gắng anh hùng là sự cố gắng tập thể,
  • 3:57 - 3:59
    đó là điều thứ nhất.
  • 3:59 - 4:02
    Thứ 2 là, điều đó là không hoàn hảo; nó không lộng lẫy;
  • 4:02 - 4:04
    và nó không hề bất chợt bắt đầu và bất chợt kết thúc.
  • 4:04 - 4:06
    Nó là 1 quá trình diễn ra trong cả đời bạn.
  • 4:06 - 4:08
    Nhưng quan trọng nhất là, nó là tự nguyện.
  • 4:08 - 4:10
    Nó phải là tự nguyện.
  • 4:10 - 4:13
    Đến khi nào mà chúng ta vẫn dạy trẻ con rằng
  • 4:13 - 4:16
    chủ nghĩa anh hùng bắt đầu khi ai đó xóa bỏ cái dấu trên trán bạn,
  • 4:16 - 4:18
    hay ai đó bảo bạn rằng bạn là 1 phần của lời tiên tri,
  • 4:18 - 4:21
    họ đã bỏ qua đặc tính quan trọng nhất của sự lãnh đạo,
  • 4:21 - 4:23
    đó là nó nó đến từ trong tâm hồn.
  • 4:23 - 4:25
    Nó là cách theo đuổi ước mơ của chính bạn --
  • 4:25 - 4:27
    dù không được mời gọi, không được mời gọi --
  • 4:27 - 4:30
    và rồi làm việc với người khác để biến những ước mơ đó thành thật.
  • 4:30 - 4:32
    Đảng chính trị: ôi cậu bé.
  • 4:32 - 4:35
    Những đảng chính trị có thể và nên là
  • 4:35 - 4:37
    1 trong những điểm bắt đầu cơ bản
  • 4:37 - 4:39
    để mọi người tham gia vào chính trị.
  • 4:39 - 4:41
    Thay vào đó, chúng đã trở thành, đáng buồn thay,
  • 4:41 - 4:44
    những tổ chức tầm thường và không sáng tạo,
  • 4:44 - 4:46
    chúng phụ thuộc nặng nề vào những nghiện cứu thị trường,
  • 4:46 - 4:48
    việc bỏ phiếu, và những nhóm tiêu điểm,
  • 4:48 - 4:50
    và rồi họ đều kết thúc bằng cách nói những điều giống hệt nhau,
  • 4:50 - 4:53
    phần lớn là phun lại những điều chúng ta muốn nghe
  • 4:53 - 4:56
    và vì thế không dám trình bày những ý tưởng táo bạo và sáng tạo.
  • 4:56 - 4:59
    Và người dân có thể cảm thấy những điều đó, và nó nuôi dưỡng tính hoài nghi cay độc.
  • 4:59 - 5:05
    (Vỗ tay)
  • 5:05 - 5:07
    Tình trạng từ thiện:
  • 5:07 - 5:10
    Những nhóm mang danh nghĩa từ thiện ở Canada không được phép công khai quảng bá.
  • 5:10 - 5:13
    Đây là 1 vấn đề lớn, 1 chướng ngại vật lớn trong việc thay đổi,
  • 5:13 - 5:16
    bởi vì nó có nghĩa là 1 vài trong số những tiếng nói nồng nhiệt và có hiểu biết nhất
  • 5:16 - 5:19
    đã bị dập im hoàn toàn, đặc biệt là trong các kì bầu cử.
  • 5:19 - 5:21
    Điều đó dẫn chúng ta tới vấn đề cuối cùng,
  • 5:21 - 5:23
    đó là những cuộc bầu cử.
  • 5:23 - 5:26
    Như bạn thấy đấy, những cuộc bầu cử ở Canada là 1 trò đùa tuyệt đối.
  • 5:26 - 5:28
    Chúng ta sử dụng những hệ thống lạc hậu,
  • 5:28 - 5:30
    mà không hề công bằng và tạo ra những kết quả ngẫu nhiên.
  • 5:30 - 5:32
    Canada hiện nay được lãnh đạo bởi 1 đảng
  • 5:32 - 5:35
    mà phần lớn người Canada không thực sự muốn.
  • 5:35 - 5:38
    Làm sao chúng ta có thể, 1 cách trung thực và thành thực, cổ vũ mọi người bỏ phiếu
  • 5:38 - 5:40
    khi mà những là phiếu không hề được đếm ở Canada?
  • 5:40 - 5:42
    Bạn có thể ghép tất cả lại với nhau
  • 5:42 - 5:44
    và dĩ nhiên là con người rất thờ ơ.
  • 5:44 - 5:46
    Giống như là cố gắng đâm vào bức tường gạch vậy.
  • 5:46 - 5:48
    Không phải tôi cố tình bi quan
  • 5:48 - 5:50
    bằng cách lôi tất cả những chướng ngại vật này ra nói và giải thích tại sao chúng nằm ở con đường của chúng ta.
  • 5:50 - 5:53
    Mà thực tế ngược lại: tôi thực sự nghĩ rằng con người là tuyệt vời và thông minh
  • 5:53 - 5:56
    và họ có quan tâm,
  • 5:56 - 5:59
    Nhưng, như tôi đã nói, chúng ta sống trong 1 môi trường
  • 5:59 - 6:03
    nói mà tất cả những chướng ngại vật được đặt ra ngáng đường.
  • 6:03 - 6:06
    Chừng nào ta còn tin những con người, những người hàng xóm của mình,
  • 6:06 - 6:10
    là ích kỉ, ngu dốt và lười biếng,
  • 6:10 - 6:12
    thì sẽ không có bất kì hi vọng nào.
  • 6:12 - 6:14
    Nhưng chúng ta có thể thay đổi tất cả những điều tôi vừa nhắc đến.
  • 6:14 - 6:16
    Chúng ta có thể mở rộng tòa thị chíng.
  • 6:16 - 6:18
    Chúng ta có thể sửa đổi những hệ thống bầu cử.
  • 6:18 - 6:20
    Chúng ta có thể dân chủ hóa khu vực công cộng.
  • 6:20 - 6:22
    Thông điệp chính của tôi là,
  • 6:22 - 6:24
    nếu chúng ta có thể định nghĩa lại sự lãnh đạm,
  • 6:24 - 6:26
    không phải như 1 hội chứng bên trong cơ thể,
  • 6:26 - 6:28
    mà là 1 chuỗi phức tạp của những rào cản văn hóa,
  • 6:28 - 6:31
    những rào cản đang kêu gọi được dỡ bỏ,
  • 6:31 - 6:34
    và nếu chúng ta có thể định nghĩa rõ ràng, chúng ta có thể xác định rõ ràng,
  • 6:34 - 6:36
    những chướng ngại vật đó là gì,
  • 6:36 - 6:39
    và sau đó nếu chúng ta có thể cùng làm việc để tháo dỡ những chướng ngại vật này,
  • 6:39 - 6:41
    thì chuyện gì cũng có thể
  • 6:41 - 6:43
    Cảm ơn.
  • 6:43 - 6:45
    (Vỗ tay)
Title:
Dave Meslin: Liều thuốc giải cho tính lãnh đạm
Speaker:
Dave Meslin
Description:

Chính trị địa phương - trường học, sự quy vùng, bầu cử hội đồng -- đều liên quan tới nơi chúng ta sống. Vậy tại sao chúng ta không thực sự liên quan tới chúng? Đó có phải là sự lãnh đạm? Dave Meslin nói "không". Anh chỉ ra 7 rào cản giữ chúng ta cách xa khỏi cộng đồng, kể cả khi chúng ta thực sự quan tâm.

more » « less
Video Language:
English
Team:
closed TED
Project:
TEDTalks
Duration:
06:45
Minh Trang Lai added a translation

Vietnamese subtitles

Revisions