Năm lên chín, lần đầu tiên,
tôi được nghe ông kể về nỗi kinh hoàng
mà ông đã chứng kiến sáu năm trước,
một hỗn loạn đã giết chết 39 người
ở quê hương tôi Nashik, Ấn Độ,
trong lễ hội Nashik Kumbh Mela 2003,
một trong những dịp tụ hội
mang tính tôn giáo lớn nhất thế giới.
12 năm một lần,
hơn 30 triệu tín đồ đạo Hindu
đổ về thành phố chúng tôi
nơi được xây dựng chỉ cho 1.5 triệu người,
và ở lại trong vòng 45 ngày.
Mục đích chính là tẩy trần
tất cả tội lỗi
bằng việc tắm trong
dòng sông Godavari.
Và hỗn loạn có thể dễ dàng xảy ra
vì đám đông có mật độ cao
di chuyển với tốc độ chậm.
Ngoài Nashik, sự kiện này còn diễn ra
ở ba nơi khác tại Ấn Độ,
với tần suất khác nhau,
từ năm 2001 đến 2014,
hơn 2.400 người đã chết vì hỗn loạn
tại những sự kiện này.
Điều làm tôi đau buồn nhất
là nhìn những người xung quanh
chấp nhận những cái chết quen thuộc
của quá nhiều người tại mỗi
lễ hội Kumbh Mela diễn ra tại thành phố.
Tôi đã tìm cách thay đổi điều này,
và nghĩ rằng tại sao mình không thể
tìm giải pháp cho nó.
Vì tôi biết nó sai.
Từng học lập trình
và yêu thích sáng tạo,
tôi đã cân nhắc
ý tưởng điên rồ này -
(Cười)
[Người thích sáng tạo luôn có cách]
Tôi cân nhắc ý tưởng
xây dựng một hệ thống
có thể giúp kiểm soát dòng người
và ứng dụng vào
lễ hội Kumbh Mela năm 2015,
để giảm thiểu hỗn loạn từ đó,
giảm số lượng người chết.
Nó dường như là
một nhiệm vụ bất khả thi,
một giấc mơ quá lớn,
đặc biệt là với một chàng trai 15 tuổi,
nhưng giấc mơ đã trở thành
hiện thực năm 2015,
chúng tôi
không chỉ thành công
trong việc giảm thiểu hỗn loạn
và mức độ hỗn loạn,
mà còn đánh dấu năm 2015
như lễ hội Nashik Kumbh Mela đầu tiên
không có bất kì hỗn loạn nào.
(Vỗ tay)
Lần đầu tiên trong lịch sử
sự kiện này diễn ra
mà không có thương vong.
Chúng tôi đã làm điều đó
như thế nào?
Tất cả bắt đầu khi tôi tham gia
một workshop
của MIT Media Lab năm 2014
được gọi là Kumbhathon,
với mục tiêu là giải quyết khó khăn
quy mô lớn của Kumbh Mela.
Chúng tôi đã tìm ra cách
giải quyết vấn đề hỗn loạn,
chúng tôi chỉ cần biết ba điều:
số lượng người, địa điểm,
và tỉ lệ dòng người trên một phút.
Chúng tôi bắt đầu tìm kiếm công nghệ
giúp chúng tôi biết ba thứ này.
Liệu có thể phân bổ thẻ
mang tần sóng vô tuyến để nhận dạng người?
Chúng tôi nhận thấy
việc phân bổ 30 triệu thẻ tên
là quá đắt
và không thực tiễn.
Liệu có thể dùng máy quay CCTV
với kỹ thuật xử lý hình ảnh?
Một lần nữa,
quá đắt cho quy mô đó,
cùng với những bất lợi
của việc không thể di chuyển
và hoàn toàn vô dụng
khi trời mưa,
điều thường
xảy ra ở Kumbh Mela.
Liệu có thể dùng dữ liệu
tháp điện thoại di động?
Có vẻ là một giải pháp hoàn hảo,
nhưng trớ trêu là,
hầu hết mọi người không mang theo
điện thoại di động
tại các lễ hội như Kumbh Mela.
Hơn nữa, dữ liệu cũng không
sẵn sàng đưa vào sử dụng.
Chúng tôi muốn một thứ
có thời gian thực,
chi phí thấp, vững chắc
và chống thấm nước,
và dễ dàng có được dữ liệu để xử lý.
Chúng tôi đã xây dựng Ashioto,
nghĩa là "bước chân" trong tiếng Nhật,
gồm một tấm thảm di dộng
có cảm biến áp suất
để đếm số người đi trên nó,
và gửi dữ liệu qua mạng internet
tới phần mềm phân tích dữ liệu
tiên tiến mà chúng tôi đã tạo ra.
Những lỗi như đếm quá số lượng
hoặc gấp đôi số bước chân,
được khắc phục bằng
can thiệp thiết kế.
Chiều rộng tối ưu của thảm
là 40.5 cm
sau khi chúng tôi thử nghiệm
nhiều kích cỡ khác nhau
và xem xét độ dài sải chân
trung bình của một người
để tránh người ta
đạp trúng vào thiết bị cảm biến.
Chúng tôi thử nghiệm
với thiết kế mẫu được làm trong ba ngày,
bằng bìa cứng và lá nhôm.
(Cười)
Nó hoạt động.
Chúng tôi tạo ra một cái khác
với bảng ghép nhôm
và các tấm áp điện
có chức năng tạo ra một
xung điện nhỏ dưới áp lực.
Chúng tôi đã thử nghiệm
30 lần ở các nơi công cộng,
trong các nhà hàng, siêu thị
và khu đền đông đúc...
để xem phản ứng của mọi người.
Và mọi người để chúng tôi
làm các thử nghiệm này
vì họ phấn khích xem dân bản địa
cải thiện các vấn đề cho thành phố.
Khi đó, tôi 15 tuổi và các thành viên
trong đội vừa hơn 20.
Khi thiết bị cảm biến
đổi màu,
mọi người sợ và hỏi chúng tôi
những câu hỏi như:
"Tôi có bị điện giật
nếu bước lên nó không?"
(Cười)
Hay, nếu rõ ràng nó là
một thiết bị cảm biến điện trên đất,
họ sẽ nhảy qua nó.
(Cười)
Nên chúng tôi quyết định thiết kế
một vỏ bọc cho cảm biến này
để mọi người không phải lo lắng.
Sau một vài thử nghiệm,
chúng tôi quyết định sử dụng
một cảm biến công nghiệp,
như một công tắc an toàn
ở những khu vực nguy hiểm
và một tấm cao su nê-ô-pren đen
làm vỏ bọc.
Một lợi ích khác của việc
sử dụng cao su đen
là bụi sẽ tích tụ trên bề mặt
một cách tự nhiên,
thậm chí, ngụy trang nó
trên mặt đất.
Chúng tôi còn phải chắc rằng
thiết bị cảm biến không cao hơn 12mm.
Nếu không mọi người có thể vấp vào nó,
và từ đó dẫn tới hỗn loạn.
(Cười)
Chúng tôi không muốn thế.
(Cười)
Chúng tôi thiết kế
một thiết bị cảm biến chỉ dày 10mm.
Dữ liệu được gửi tới máy chủ
đúng thời gian,
và bản đồ nhiệt được vẽ ra,
xem xét tất cả thiết bị
hoạt động trên mặt đất.
Chính quyền có thể được cảnh báo
nếu sự di chuyển của đám đông chậm đi
hoặc mật độ đám đông
vượt quá ngưỡng mong đợi.
Chúng tôi lắp đặt năm chiếu thảm
kiểu này ở Nashik Kumbh Mela 2015,
và đếm được hơn nửa triệu người
trong vòng 18 giờ,
đảm bảo rằng dữ liệu sẵn có trong
thời gian thực tại các điểm khác nhau,
đảm bảo một dòng người an toàn.
Cuối cùng, hệ thống này
với nhiều cải tiến khác,
là biện pháp giúp ngăn chặn
hỗn loạn xảy ra tại lễ hội đó.
Mã hóa được sử dụng bởi Ashioto
trong suốt lễ hội Kumbh Mela
sẽ sớm được đưa ra phát hành,
miễn phí cho mọi người.
Tôi sẽ rất vui nếu ai đó
sử dụng mã này
để giúp các buổi tụ hội
trở nên an toàn hơn.
Thành công tại Kumbh Mela
đã truyền cảm hứng cho tôi
giúp đỡ những người bị nạn trong hỗn loạn.
Thiết kế của hệ thống này
giúp nó có thể thích nghi khá tốt
tại bất cứ sự kiện nào
có sự tụ hội của người dân.
Và ước mơ mới của tôi là cải thiện,
thích nghi và triển khai hệ thống này
khắp thế giới để ngăn chặn thiệt mạng
và đảm bảo một dòng người an toàn,
vì mỗi mạng người là rất quý giá,
dù là ở hòa nhạc hay
sự kiện thể thao,
lễ hội Maha Kumbh Mela
ở Allahabad,
lễ hộiHajj ở Mecca,
cuộc diễu hành Shia tới Karbala
hay tại thành phố Vatican.
Mọi người nghĩ chúng ta
có thể làm được không?
(Khán giả) Có!
Xin cảm ơn.
(Reo hò)
(Vỗ tay)