1 00:00:06,969 --> 00:00:11,479 Chàng lương y trẻ Hứa Tuyên đang gặp phải một vấn đề nan giải. 2 00:00:11,479 --> 00:00:16,112 Vừa khai trương một hiệu thuốc, lẽ ra đây phải là thời khắc để ăn mừng. 3 00:00:16,112 --> 00:00:19,132 Nhưng chàng lại mua thảo dược từ chủ cũ của mình, 4 00:00:19,132 --> 00:00:22,252 vì oán giận, hắn đã bán thảo dược cũ cho chàng. 5 00:00:22,252 --> 00:00:25,722 Đang phân vân chưa biết phải xử lí thế nào, 6 00:00:25,722 --> 00:00:27,892 thì bệnh nhân lại đổ xô đến hiệu thuốc. 7 00:00:27,892 --> 00:00:31,752 Dịch bệnh hoành hành khắp thành, mà chàng chẳng có thuốc trị. 8 00:00:31,752 --> 00:00:36,767 Khi chàng sắp phát hoảng thì vợ chàng, Bạch Tố Trinh, đem đến một toa thuốc 9 00:00:36,767 --> 00:00:39,242 dùng các phế phẩm này làm vị thuốc. 10 00:00:39,242 --> 00:00:42,793 Phương thuốc này có công hiệu tức thì. 11 00:00:42,793 --> 00:00:44,313 Cả chủ cũ của Hứa Tuyên 12 00:00:44,313 --> 00:00:48,193 cũng phải mua lại thứ thuốc này để chữa trị cho gia đình. 13 00:00:48,193 --> 00:00:52,793 Không lâu sau, một nhà sư tên Pháp Hải tìm gặp Hứa Tuyên, 14 00:00:52,793 --> 00:00:55,882 cảnh báo rằng có một con yêu quái đang ở trong nhà chàng, 15 00:00:55,882 --> 00:00:58,502 và nó chính là Bạch Tố Trinh. 16 00:00:58,502 --> 00:00:59,932 Hứa Tuyên cười lớn. 17 00:00:59,932 --> 00:01:03,312 Người vợ hiền từ và đảm đang của chàng sao có thể là yêu quái được. 18 00:01:03,312 --> 00:01:05,142 Pháp Hải vẫn nằng nặc không thôi. 19 00:01:05,142 --> 00:01:09,542 Bảo vào ngày mùng năm tháng năm, hãy cho nàng uống rượu hùng hoàng, 20 00:01:09,542 --> 00:01:12,052 đó là thời điểm yêu phép suy giảm cực độ. 21 00:01:12,052 --> 00:01:15,312 Hắn cắt nghĩa: sẽ chẳng sao cả nếu nàng ta không phải là yêu quái. 22 00:01:15,312 --> 00:01:20,152 Hứa Tuyên lịch sự mời hắn trở gót, chẳng để tâm đến lời gã. 23 00:01:20,152 --> 00:01:23,252 Tết đoan ngọ đến gần, chàng quyết định đem nó ra thử. 24 00:01:23,252 --> 00:01:25,902 Vừa chạm môi vào chung rượu, 25 00:01:25,902 --> 00:01:29,122 nàng bảo mình không được khỏe và chạy vội về phòng. 26 00:01:29,122 --> 00:01:32,262 Hứa Tuyên đem một số thảo dược vào chẩn bệnh cho nàng. 27 00:01:32,262 --> 00:01:33,712 Nhưng thay vì vợ, 28 00:01:33,712 --> 00:01:37,952 chàng thấy một con rắn trắng khổng lồ thè cái lưỡi đỏ như máu trên giường. 29 00:01:37,952 --> 00:01:40,512 Kinh hãi, chàng ngã quỵ xuống chết. 30 00:01:40,512 --> 00:01:45,272 Vừa trở lại hình người, Bạch Tố Trinh liền hiểu chuyện. 31 00:01:45,292 --> 00:01:50,772 Thật ra, nàng chính là rắn tinh có phép thuật cao cường. 32 00:01:50,792 --> 00:01:55,922 Nàng dùng phép biến thành người và chăm lo cho gia đình. 33 00:01:55,922 --> 00:01:58,412 Phép thuật của nàng chẳng thể hồi sinh Hứa Tuyên 34 00:01:58,412 --> 00:02:00,822 nhưng nàng biết một cách có thể cứu chàng: 35 00:02:00,822 --> 00:02:05,052 một loại tiên thảo giúp trường thọ và thậm chí, làm người chết sống lại, 36 00:02:05,052 --> 00:02:07,400 được Nam Cực Tiên Ông coi sóc 37 00:02:07,400 --> 00:02:12,250 trên đỉnh núi cấm ở dãy Côn Lôn. 38 00:02:12,253 --> 00:02:15,543 Nàng cưỡi mây đến, 39 00:02:15,543 --> 00:02:18,303 băng qua cổng và điện đài 40 00:02:18,303 --> 00:02:22,783 đến cây cầu bạc có tấm biển "Tiên cảnh". 41 00:02:22,783 --> 00:02:24,013 Đầu cầu bên kia, 42 00:02:24,013 --> 00:02:27,293 hai môn đệ của Nam Cực Tiên Ông canh giữ tiên thảo. 43 00:02:27,293 --> 00:02:29,753 Bạch Tố Trinh hóa thành một nhà sư 44 00:02:29,753 --> 00:02:33,883 đến mời Nam Cực Tiên Ông đến dự hội bàn đào. 45 00:02:33,883 --> 00:02:37,545 Khi họ vào bẩm báo, nàng giật lấy một ít tiên thảo và bỏ trốn. 46 00:02:37,545 --> 00:02:40,595 Biết mình bị lừa, họ liền đuổi theo. 47 00:02:40,595 --> 00:02:43,715 Bạch Tố Trinh nhả ra một quả cầu thần, ném vào một người. 48 00:02:43,715 --> 00:02:45,695 Khi người còn lại đến gần, 49 00:02:45,695 --> 00:02:48,485 nàng giấu tiên thảo dưới lưỡi để không bị mất, 50 00:02:48,485 --> 00:02:51,915 nhưng nó lại khiến cả hai hiện nguyên hình. 51 00:02:51,915 --> 00:02:55,855 Nam Cực Tiên Ông xuất hiện ngay lúc chiếc mỏ dài của chim hạc kẹp lấy cổ nàng. 52 00:02:55,855 --> 00:02:56,895 Ông hỏi: Vì sao? 53 00:02:56,895 --> 00:03:00,995 Nàng rõ ràng đã bất tử, sao phải liều mình trộm tiên thảo? 54 00:03:00,995 --> 00:03:03,745 Bạch Tố Trinh thổ lộ tình cảm của mình dành cho Hứa Tuyên. 55 00:03:03,745 --> 00:03:07,235 Giờ khi đã biết nàng là yêu quái, dù chàng chẳng còn muốn ở cạnh, 56 00:03:07,235 --> 00:03:09,725 nàng vẫn quyết tâm cứu sống chàng. 57 00:03:09,725 --> 00:03:13,575 Mối nhân duyên của họ bắt nguồn hơn một ngàn năm trước. 58 00:03:13,575 --> 00:03:15,625 Thuở Bạch Tố Trinh còn là một con rắn nhỏ, 59 00:03:15,625 --> 00:03:17,675 sắp bị gã ăn mày giết, 60 00:03:17,675 --> 00:03:19,965 một người qua đường tốt bụng đã cứu nàng. 61 00:03:19,965 --> 00:03:23,405 Đó chính là tiền kiếp của Hứa Tuyên. 62 00:03:23,405 --> 00:03:25,885 Cảm động trước tấm chân tình của nàng, 63 00:03:25,885 --> 00:03:30,905 Nam Cực Tiên Ông cho phép nàng mang tiên thảo rời đi. 64 00:03:30,905 --> 00:03:35,831 Bạch Tố Trinh về nhà cứu Hứa Tuyên. 65 00:03:35,832 --> 00:03:40,141 Tỉnh lại, biểu cảm kinh hãi trên mặt chàng biến thành nụ cười. 66 00:03:40,141 --> 00:03:44,161 Yêu quái hay không có hề gì, chàng rất hạnh phúc khi được gặp lại vợ.