WEBVTT 00:00:02.083 --> 00:00:04.357 (Thức chuông) 00:00:09.832 --> 00:00:20.442 (Chuông) 00:00:28.002 --> 00:00:29.617 (Tiếng Pháp) Thưa Thầy, thưa Tăng thân 00:00:31.702 --> 00:00:34.188 Con muốn hỏi như sau: 00:00:35.490 --> 00:00:39.079 Làm thế nào để giúp người thân chăm sóc khổ đau của họ 00:00:39.079 --> 00:00:41.433 khi người đó không nhận biết được những khổ đau ấy. 00:00:42.300 --> 00:00:47.317 Con xin dẫn bối cảnh cho câu hỏi này. 00:00:49.008 --> 00:00:51.202 Người thân đó là chồng con. 00:00:52.292 --> 00:00:54.490 Là cha ba con gái con. 00:00:55.641 --> 00:01:00.264 Anh ấy mắc chứng trầm cảm nặng từ cuối tháng ba 00:01:02.071 --> 00:01:05.973 khi con gái thứ hai của chúng con bị một tai nạn nghiêm trọng. 00:01:07.370 --> 00:01:09.247 Anh ấy rất yêu con bé. 00:01:09.247 --> 00:01:12.502 Con gái thứ hai của chúng con, năm nay 14 tuổi 00:01:12.502 --> 00:01:16.006 bị ô tô đâm và chấn thương nghiêm trọng ở đầu. 00:01:16.713 --> 00:01:18.863 Con bé đã hôn mê trong hai tháng. 00:01:19.643 --> 00:01:24.338 Kì diệu là con bé vẫn sống, và từ từ bình phục. 00:01:26.330 --> 00:01:30.520 Làng Mai đã cầu nguyện cho con bé trong suốt khóa tu tiếng Pháp 00:01:30.520 --> 00:01:32.321 và chúng con rất biết ơn về điều đó. 00:01:33.923 --> 00:01:36.887 Chồng con vô cùng đau đớn và giận dữ. 00:01:37.234 --> 00:01:41.389 Anh ấy không thể chấp nhận tình huống mà anh ấy cho là bất công. 00:01:44.210 --> 00:01:47.225 Đó là hoàn cảnh rất khó khăn với tất cả mọi người. 00:01:49.233 --> 00:01:56.731 Vài năm trước con đã cảm thấy trong anh có những khổ đau. 00:01:59.059 --> 00:02:03.882 Anh ấy biểu hiện ra dưới hình thức những cơn giận, đổ lỗi và thiếu kiên nhẫn. 00:02:05.935 --> 00:02:08.049 Nhưng tự anh ấy không nhận ra điều đó. 00:02:10.346 --> 00:02:14.128 Con cũng có những khổ đau của riêng mình nhưng ít nhất con nhận biết được chúng. 00:02:14.223 --> 00:02:17.432 Con cũng có những khúc mắc riêng. 00:02:19.001 --> 00:02:25.574 Hiện tại con thấy thật khó khăn để chấp nhận được nỗi khổ này, thử thách này. 00:02:27.200 --> 00:02:31.684 Con thực sự hi vọng con gái chúng con có thể bình phục trở lại. 00:02:33.330 --> 00:02:36.866 Và cùng với lũ trẻ chúng con có thể 00:02:41.944 --> 00:02:46.143 vượt qua khó khăn này, thử thách này để quay về bên nhau 00:02:46.143 --> 00:02:51.374 cùng xây dựng gia đình bình an hơn, vui vẻ và an lạc hơn. 00:02:53.073 --> 00:02:55.138 Con xin nhắc lại câu hỏi của mình: 00:02:55.138 --> 00:02:57.992 Làm thế nào để giúp người thân chuyển hóa khổ đau 00:02:57.992 --> 00:03:01.103 khi người đó không nhận thức được khổ đau ấy? 00:03:26.584 --> 00:03:28.426 (TIẾNG ANH) Thưa Thầy, 00:03:28.774 --> 00:03:31.386 Đây là bối cảnh cho câu hỏi. 00:03:31.386 --> 00:03:34.312 Cô ấy nói rằng: "Chồng con, cha ba con gái của con 00:03:34.312 --> 00:03:38.331 bị trầm cảm nằng từ cuối tháng ba năm nay 00:03:39.338 --> 00:03:44.021 Đó là khi con gái thứ hai, mười bốn tuổi của chúng con 00:03:44.021 --> 00:03:45.773 gặp một tai nạn nghiêm trọng. 00:03:45.773 --> 00:03:48.447 Anh ấy và con bé rất thân thiết. 00:03:49.599 --> 00:03:56.428 Con bé bị ô tô đâm và chấn thương nặng ở đầu. 00:03:57.182 --> 00:03:59.908 Bé đã hôn mê suốt hai tháng. 00:04:01.255 --> 00:04:05.432 Kì diệu là bé vẫn sống, và đang dần hồi phục. 00:04:06.816 --> 00:04:10.011 Làng Mai đã cầu nguyện cho bé hồi tháng 5 và chúng con rất biết ơn về điều đó. 00:04:11.065 --> 00:04:13.873 Chồng con đã rất đau khổ và giận dữ 00:04:13.873 --> 00:04:17.501 anh ấy không chấp nhận được sự cố, cho rằng điều đó thật bất công. 00:04:18.853 --> 00:04:25.021 Con đã cảm thấy anh ấy chất chứa nhiều đau khổ từ trước khi điều này xảy ra. 00:04:25.513 --> 00:04:31.084 Điều đó biểu hiện ra qua sự giận dữ, hay đổ lỗi và thiếu kiên nhẫn, 00:04:31.475 --> 00:04:36.421 nhưng anh ấy không nhận ra và con rất đau khổ. 00:04:37.858 --> 00:04:42.136 Nếu con gái con có thể bình phục trở lại 00:04:42.171 --> 00:04:47.893 Con mong rằng điều này sẽ tạo ra khởi đầu mới cho cả gia đình chúng con 00:04:47.893 --> 00:04:52.301 để mọi người có thể sống thanh thản và hạnh phúc hơn bên nhau." 00:04:53.047 --> 00:04:55.039 Câu hỏi của con là: 00:04:55.039 --> 00:05:00.022 "Làm thế nào để giúp người thân của chúng ta chuyển hóa khổ đau của họ 00:05:00.022 --> 00:05:04.891 khi họ không nhận biết được chúng không thấy chúng có trong họ." 00:05:23.405 --> 00:05:29.575 Có thể ai đó nhận ra được 00:05:33.381 --> 00:05:38.799 những yếu đuối, khổ đau của chính mình nhưng họ không nói ra. 00:05:44.793 --> 00:05:46.793 Và ta nghĩ rằng họ không biết... 00:05:53.727 --> 00:05:56.133 ta nghĩ họ không muốn... 00:06:11.952 --> 00:06:15.549 nhận ra rằng họ đang khổ đau. 00:06:19.242 --> 00:06:20.922 Nhưng có thể... 00:06:22.305 --> 00:06:24.048 họ vẫn chấp nhận nó, 00:06:24.048 --> 00:06:26.451 vẫn nhận thức được nó. 00:06:27.229 --> 00:06:29.998 Vì thế ta không cần họ phải nói thành lời rằng: 00:06:29.998 --> 00:06:33.324 "Tôi nhận thấy mình có khổ đau... 00:06:36.694 --> 00:06:38.302 ... và hờn giận trong tôi." 00:06:38.893 --> 00:06:42.374 Ta không cần họ thực tập nói ra điều đó. 00:06:42.374 --> 00:06:46.867 Có thể họ đã tự làm điều đó rồi. 00:06:49.841 --> 00:06:53.685 Việc họ nói ra hay không có lẽ là nhu cầu của chính ta, hơn là của họ. 00:07:08.821 --> 00:07:13.426 Đôi khi ta phải sử dụng những phương tiện thiện xảo để giúp ai đó. 00:07:15.456 --> 00:07:18.350 Nếu không thể giúp một cách trực tiếp... 00:07:19.038 --> 00:07:20.632 thì ta có thể giúp một cách gián tiếp. 00:07:22.185 --> 00:07:24.680 Có những điều ta không nên nói trực tiếp với họ, 00:07:24.680 --> 00:07:27.811 nhưng người khác có thể nói giúp. 00:07:29.721 --> 00:07:35.013 Có thể người khác làm điều đó tốt hơn chúng ta. 00:07:39.919 --> 00:07:44.473 Thỉnh thoảng có những đệ tử cần được giúp đỡ, 00:07:46.734 --> 00:07:52.776 nhưng Thầy không cố giúp họ một cách trực tiếp . 00:07:54.033 --> 00:07:59.733 Thầy biết đệ tử đó có Sư anh, Sư chị 00:07:59.958 --> 00:08:02.507 có thể giúp làm điều đó tốt hơn Thầy. 00:08:06.071 --> 00:08:10.638 Bởi vì các con cùng độ tuổi, nói chuyện với nhau sẽ dễ hơn. 00:08:12.394 --> 00:08:16.944 Vì thế Thầy nhờ một đệ tử khác đến và giúp người đó. 00:08:18.241 --> 00:08:20.814 Thầy không phải trực tiếp làm điều đó. 00:08:22.501 --> 00:08:28.744 Có những người bạn, những người có cùng phương thức tư duy, 00:08:30.822 --> 00:08:35.850 có thể kể một câu chuyện, có thể nói điều gì đó, 00:08:37.413 --> 00:08:39.342 để truyền tải ý định ấy, 00:08:42.649 --> 00:08:46.394 truyền tải đề nghị ấy tốt hơn chúng ta. 00:08:47.814 --> 00:08:51.543 Ta đã thử vài lần, nhưng thất bại. 00:08:53.075 --> 00:08:56.160 Thì lúc nào ta cũng có thể nhờ người khác làm điều đó giúp ta. 00:08:57.104 --> 00:08:58.580 Ta không cần ghi điểm. 00:09:04.663 --> 00:09:05.859 Và đôi khi... 00:09:08.531 --> 00:09:10.828 ta có thể kể chuyện của một người khác 00:09:12.381 --> 00:09:14.819 cũng ở trong tình huống tương tự. 00:09:15.808 --> 00:09:17.183 Như vậy sẽ dễ hơn. 00:09:17.371 --> 00:09:20.769 Khi nghe câu chuyện của người khác 00:09:20.929 --> 00:09:23.680 người đó sẽ tự soi chiếu nơi chính mình, 00:09:28.479 --> 00:09:34.644 vì nghe chuyện của một người khác thì dễ hơn 00:09:34.644 --> 00:09:36.859 là nghe chuyện của chính mình. 00:09:37.397 --> 00:09:41.161 Như thế là có nhiều phương tiện thiện xảo để giúp đỡ một ai đó. 00:09:47.226 --> 00:09:50.848 Ta cần có đủ tình thương. 00:09:59.022 --> 00:10:01.282 Cần hiểu thật nhiều. 00:10:04.658 --> 00:10:06.877 Ta cũng phải hiểu chính mình. 00:10:06.877 --> 00:10:11.713 Và hiểu người khác, theo cách của họ, 00:10:14.472 --> 00:10:20.336 để có thể đưa ra sự giúp đỡ chính xác, phù hợp. 00:10:23.981 --> 00:10:25.422 Ta phải kiên nhẫn 00:10:27.801 --> 00:10:30.663 phải mát lành và đầy tình thương. 00:10:32.375 --> 00:10:33.888 Cần nhẫn nại rất nhiều. 00:10:37.597 --> 00:10:43.948 Mọi việc ta làm hàng ngày, dù là nấu ăn, lau chùi hay giặt giũ 00:10:50.861 --> 00:10:55.085 đó đều có thể là tạo tác của tình thương, tạo tác của sự giúp đỡ. 00:10:57.274 --> 00:11:01.444 Cách ta nhìn, cách ta cười, ta nói 00:11:02.715 --> 00:11:06.642 đều đóng một vai trò nào đó trong nỗ lực giúp đỡ ấy. 00:11:11.481 --> 00:11:19.317 Cách chúng ta là chính ta, cách ta sống cuộc đời ta, là nền tảng 00:11:19.976 --> 00:11:24.404 chứ không phải điều ta muốn nói, muốn làm để giúp. 00:11:29.436 --> 00:11:32.577 Thầy cũng đã học được rất nhiều khi là một người thầy. 00:11:34.453 --> 00:11:38.575 Thầy phải nhìn con người từng đệ tử, 00:11:39.757 --> 00:11:45.012 để nhận ra điểm mạnh, điểm yếu, những khó khăn và đau khổ 00:11:47.675 --> 00:11:50.739 để có cái nhìn đủ rõ 00:11:51.096 --> 00:11:54.939 về điều nên nói, điều không nên nói, điều nên làm, điều không nên làm 00:11:55.470 --> 00:11:57.906 để giúp được người đệ tử đó 00:11:59.028 --> 00:12:01.971 để biết khi nào nên nói, khi nào nên làm. 00:12:04.807 --> 00:12:09.073 Con phải tìm thời điểm thích hợp, nơi chốn thích hợp 00:12:09.631 --> 00:12:13.396 để làm hay để nói để có thể giúp được người khác. 00:12:14.475 --> 00:12:16.912 Có khi Thầy phải chờ tới ba tháng. 00:12:19.665 --> 00:12:24.718 Con phải cho anh ấy, cô ấy đủ không gian. 00:12:26.671 --> 00:12:28.482 Đừng giục, 00:12:29.714 --> 00:12:32.384 vì chúng ta hiểu, chúng ta thấy được khổ đau. 00:12:33.320 --> 00:12:35.050 Thương yêu là sự kiên nhẫn. 00:12:37.079 --> 00:12:39.346 Kiên nhẫn là biểu hiện của thương yêu. 00:12:42.122 --> 00:12:44.214 Ta phải tự thương chính mình, 00:12:46.562 --> 00:12:49.722 trước khi ta có thể thương được người khác 00:12:52.290 --> 00:13:01.719 Ta phải có đủ bình tĩnh, đủ an và lạc trong ta. 00:13:04.075 --> 00:13:05.735 Còn lại sự thực tập sẽ giúp. 00:13:08.705 --> 00:13:12.603 Thầy có một học trò, một sư cô. 00:13:17.005 --> 00:13:24.587 Cô ấy bị bắt và tống giam các hoạt động vì hòa bình. 00:13:28.413 --> 00:13:33.132 Trong tù rất khó để thực tập. 00:13:35.427 --> 00:13:37.227 Nhưng cô ấy vẫn cố thực tập. 00:13:43.655 --> 00:13:48.817 Giám ngục không thích thấy cô ấy tập ngồi thiền. 00:13:50.924 --> 00:13:52.317 Họ nghĩ... 00:13:56.009 --> 00:13:59.621 Họ coi đó là sự thách thức... 00:14:04.174 --> 00:14:05.650 ...thách thức chống lại họ. 00:14:07.148 --> 00:14:08.819 Với họ điều đó có nghĩa là: 00:14:11.593 --> 00:14:14.455 "Ở trong tù tôi chẳng phải khổ." 00:14:14.750 --> 00:14:17.893 Vì thế khi con ngồi thiền trong phòng giam 00:14:18.573 --> 00:14:21.872 họ cho rằng con đang chống lại họ. 00:14:24.329 --> 00:14:28.298 Vì thế cô ấy phải đợi đến khi tắt đèn 00:14:28.298 --> 00:14:29.509 mới ngồi. 00:14:31.743 --> 00:14:40.012 Cô ấy cũng đi thiền hành trong phòng giam để nuôi dưỡng thân tâm. 00:14:42.327 --> 00:14:44.283 Đó là một tình huống khó khăn, 00:14:45.235 --> 00:14:47.542 nhưng cô ấy biết thực tập. 00:14:49.724 --> 00:14:52.954 Không những có thể bảo toàn chính mình trong tù, 00:14:52.954 --> 00:14:56.624 mà cô ấy còn giúp được những người tù khác bớt khổ. 00:14:57.835 --> 00:15:03.633 Nghĩa là trong những tình huống khó khăn như vậy, ta vẫn có thể thực tập, 00:15:05.486 --> 00:15:09.751 để gìn giữ hi vọng, sự tươi mát, tình thương và sự kiên nhẫn của chúng ta, 00:15:10.360 --> 00:15:12.862 để có thể giúp đỡ được người khác. 00:15:16.777 --> 00:15:19.319 (Thức chuông) 00:15:21.748 --> 00:15:27.757 (Chuông)