Ca khúc: Càng Lúc Càng Không Hiểu Trình bày: Lưu Đại Na Bản gốc: Thái Kiện Nhã Nhạc & Lời: Thái Kiện Nhã Khi em hai mươi hai tuổi Nhớ về khi ấy, thật muốn yêu đương biết bao Mẹ nói thì thuận theo thế thôi Rồi khi em ba mươi hai tuổi Phát hiện em chẳng còn trông đợi quá nhiều Đã mất đi màu sắc nào đó Không có được lại càng thêm yêu hơn Quá dễ dàng có được thì không quan tâm Thật ra ai chẳng muốn gặp được chân tình Yêu đến vô cùng Yêu rất thành thật Ngỡ rằng gặp gỡ rồi sẽ hiểu được Nhưng mỗi lần đều chỉ để lại Những cảm xúc hằn sâu trong tim Em càng lúc càng không hiểu yêu Em người mới chỉ ba mươi hai tuổi Mặc dù cô đơn một mình Cũng sống đặc sắc đủ đầy Thỉnh thoảng mới nghĩ đến yêu đương Nhưng rồi yêu mãi đảo loạn nhịp điệu Em chỉ có thể đoán mò Biết đâu có thể trúng đặc biệt Trúng rồi lại cảm thấy kỳ lạ Không có được lại càng thêm yêu hơn Quá dễ dàng có được thì không quan tâm Thật ra ai chẳng muốn gặp được chân tình Yêu đến vô cùng Yêu rất thành thật Ngỡ rằng gặp gỡ rồi sẽ hiểu được Nhưng mỗi lần đều chỉ để lại Những cảm xúc hằn sâu trong tim Em càng lúc càng không hiểu yêu Không có được thì cũng chẳng sao Cho dù em tự an ủi mình Không cần phải buồn sầu Không có được lại càng thêm yêu hơn Quá dễ dàng có được thì không quan tâm Thật ra ai chẳng muốn gặp được chân tình Yêu đến vô cùng Yêu rất thành thật Ngỡ rằng gặp gỡ rồi sẽ hiểu được Nhưng mỗi lần đều chỉ để lại Những cảm xúc hằn sâu trong lòng Em càng lúc càng không hiểu yêu Ngỡ rằng gặp gỡ rồi sẽ hiểu được Nhưng mỗi lần đều chỉ để lại Những cảm xúc hằn sâu trong lòng Em càng lúc càng không hiểu yêu Em chẳng hiểu được gì cả Càng lúc càng không hiểu