WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:03.000 Hôm nay tôi muốn nói chuyện với các bạn về bộ não con người, 00:00:03.000 --> 00:00:05.000 đối tượng nghiên cứu của chúng tôi ở Đại học California. 00:00:05.000 --> 00:00:07.000 Hãy dành một giây thôi để suy nghĩ về vấn đề này. 00:00:07.000 --> 00:00:10.000 Đây là một tảng thịt, nặng chừng 3 pounds, 00:00:10.000 --> 00:00:12.000 mà bạn có thể cầm trong lòng bàn tay. 00:00:12.000 --> 00:00:16.000 Nhưng nó có thể chiêm nghiệm cái bao la giữa những vì sao. 00:00:16.000 --> 00:00:18.000 Nó có thể chiêm nghiệm ý nghĩa của sự vô hạn, 00:00:18.000 --> 00:00:21.000 tự hỏi ý nghĩa của sự tồn tại của chính nó, 00:00:21.000 --> 00:00:23.000 và về bản chất của Chúa Trời. NOTE Paragraph 00:00:23.000 --> 00:00:25.000 Và đây thật sự là vật thể đáng kinh ngạc nhất của thế giới này. 00:00:25.000 --> 00:00:28.000 Nó là bí ẩn lớn nhất thách thức loài người: 00:00:28.000 --> 00:00:30.000 Làm sao có được tất cả sự kì diệu này? 00:00:30.000 --> 00:00:32.000 Vâng, bộ não, như các bạn biết đấy, cấu tạo từ các nơ-ron. 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 Ở đây chúng ta thấy các nơ-ron. 00:00:34.000 --> 00:00:37.000 Có 100 tỉ nơ-ron trong bộ não người trưởng thành. 00:00:37.000 --> 00:00:40.000 Và mỗi nơ-ron có khoảng 1 000 tới 10 000 điểm tiếp xúc 00:00:40.000 --> 00:00:42.000 với các nơ-ron khác trong não. 00:00:42.000 --> 00:00:44.000 Và dựa vào đấy người ta đã tính được 00:00:44.000 --> 00:00:47.000 số tổ hợp và chỉnh hợp của hoạt động não bộ 00:00:47.000 --> 00:00:50.000 còn vượt quá số hạt cơ bản trong vũ trụ. NOTE Paragraph 00:00:50.000 --> 00:00:52.000 Vậy làm sao ta nghiên cứu được bộ não con người? 00:00:52.000 --> 00:00:54.000 Một phương pháp là nghiên cứu các bệnh nhân có thương tổn 00:00:54.000 --> 00:00:57.000 ở những vùng khác nhau của não bộ, và nghiên cứu xem hành động của họ thay đổi như thế nào. 00:00:57.000 --> 00:00:59.000 Đây là điều tôi đã trình bày trong cuộc họp TED lần trước. 00:00:59.000 --> 00:01:01.000 Hôm nay tôi sẽ trình bày một hướng tiếp cận khác, 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 đó là đặt các điện cực vào những phần khác nhau của não, 00:01:03.000 --> 00:01:07.000 và ghi lại hoạt động của từng tế bào thần kinh riêng biệt trong não. 00:01:07.000 --> 00:01:11.000 Kiểu như là nghe trộm hoạt động của tế bào thần kinh trong não vậy. NOTE Paragraph 00:01:11.000 --> 00:01:14.000 Vâng, một phát hiện gần đây 00:01:14.000 --> 00:01:16.000 của các nhà nghiên cứu nước Ý, ở Parma, 00:01:16.000 --> 00:01:19.000 Giacomo Rizzolatti và đồng nghiệp, 00:01:19.000 --> 00:01:21.000 là một nhóm nơ-ron gọi là nơ-ron "gương", 00:01:21.000 --> 00:01:24.000 tập trung ở phía trước của não bộ, trong các thùy trước. 00:01:24.000 --> 00:01:26.000 Thế này, ở phần trước của não có các nơ-ron 00:01:26.000 --> 00:01:29.000 gọi là nơ-ron điều khiển chuyển động bình thường, 00:01:29.000 --> 00:01:31.000 mà chúng ta đã biết được 50 năm rồi. 00:01:31.000 --> 00:01:34.000 Những nơ-ron này sẽ phát điện khi một người thực hiện một hành động cụ thể nào đó. 00:01:34.000 --> 00:01:37.000 Ví dụ như là, nếu tôi làm việc đó, và với tay quơ quả táo. 00:01:37.000 --> 00:01:41.000 một nơ-ron điều khiển chuyển động ở phía trước não tôi sẽ phát điện. 00:01:41.000 --> 00:01:44.000 Nếu tôi với tay để kéo một vật thể lại, một nơ-ron khác sẽ phát điện 00:01:44.000 --> 00:01:46.000 ra lệnh cho tôi kéo vật thể đó lại. 00:01:46.000 --> 00:01:48.000 Chúng được gọi là nơ-ron điều khiển chuyển động, đã được biết tới từ lâu rồi. NOTE Paragraph 00:01:48.000 --> 00:01:50.000 Nhưng điều Rizzolatti phát hiện ra là 00:01:50.000 --> 00:01:52.000 Một nhóm nhỏ trong số các nơ-ron này, 00:01:52.000 --> 00:01:54.000 chừng 20%, cũng sẽ phát điện 00:01:54.000 --> 00:01:57.000 khi ta nhìn vào ai đó đang thực hiện hành động giống như thế. 00:01:57.000 --> 00:02:00.000 Vậy nên, cái nơ-ron này phát điện khi tôi với tay quơ cái gì đó, 00:02:00.000 --> 00:02:03.000 nhưng nó cũng sẽ phát điện ngay cả khi tôi thấy Joe với tay quơ cái gì đó. 00:02:03.000 --> 00:02:05.000 Và điều này thật sự đáng kinh ngạc. 00:02:05.000 --> 00:02:07.000 Vì cũng như là cái nơ-ron này đang thu nhận 00:02:07.000 --> 00:02:09.000 góc nhìn của người khác vậy. 00:02:09.000 --> 00:02:13.000 Như là cái nơ-ron ấy đang thực hiện mô phỏng hiện thực ảo 00:02:13.000 --> 00:02:15.000 của hành động của người kia. NOTE Paragraph 00:02:15.000 --> 00:02:18.000 Thế ý nghĩa của những nơ-ron gương này là gì? 00:02:18.000 --> 00:02:21.000 Thứ nhất, nhất định chúng có liên quan tới các thứ như là bắt chước và làm theo. 00:02:21.000 --> 00:02:24.000 Bởi vì để bắt chước một hành động phức tạp 00:02:24.000 --> 00:02:27.000 não của ta cần thu nhận góc nhìn của người khác. 00:02:27.000 --> 00:02:29.000 Thế nên, điều này rất quan trọng trong việc bắt chước và làm theo. 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 Nhưng tại sao điều đó lại quan trọng? 00:02:31.000 --> 00:02:34.000 Chúng ta hãy xem slide tiếp theo. 00:02:34.000 --> 00:02:37.000 Thế bạn bắt chước như thế nào? Tại sao bắt chước lại quan trọng? 00:02:37.000 --> 00:02:39.000 Nơ-ron gương và bắt chước, làm theo. NOTE Paragraph 00:02:39.000 --> 00:02:43.000 Bây giờ, hãy xem xét văn hóa, một hiện tượng gọi là văn hóa của loài người. 00:02:43.000 --> 00:02:47.000 Nếu ngược dòng thời gian về 75 000 tới 100 000 ngàn năm trước, 00:02:47.000 --> 00:02:49.000 hãy nhìn vào quá trình tiến hóa của loài người, hóa ra là 00:02:49.000 --> 00:02:52.000 một việc vô cùng quan trọng đã xảy ra vào khoảng 75 000 năm trước. 00:02:52.000 --> 00:02:54.000 Đó là sự xuất hiện bất ngờ và lan truyền nhanh chóng 00:02:54.000 --> 00:02:57.000 của một số kĩ năng chỉ riêng con người mới có 00:02:57.000 --> 00:02:59.000 như là sử dụng công cụ, 00:02:59.000 --> 00:03:02.000 sử dụng lửa, sử dụng nơi trú ẩn, và dĩ nhiên là ngôn ngữ, 00:03:02.000 --> 00:03:04.000 và khả năng đọc được suy nghĩ của người khác 00:03:04.000 --> 00:03:06.000 và suy diễn hành động của người đó. 00:03:06.000 --> 00:03:08.000 Tất cả những việc đó xảy ra tương đối nhanh chóng. NOTE Paragraph 00:03:08.000 --> 00:03:11.000 Dù rằng bộ não người đã đạt kích thước hiện tại 00:03:11.000 --> 00:03:13.000 khoảng ba hay bốn ngàn năm trước, 00:03:13.000 --> 00:03:15.000 100 000 năm trước tất cả những sự kiện này diễn ra rất, rất nhanh. 00:03:15.000 --> 00:03:18.000 Và tôi dám khẳng định điều xảy ra 00:03:18.000 --> 00:03:21.000 là sự xuất hiện đột ngột của hệ nơ-ron gương tinh vi, 00:03:21.000 --> 00:03:23.000 cho phép ta bắt chước và làm theo hành động của người khác. 00:03:23.000 --> 00:03:27.000 Thế nên khi một người trong nhóm tình cờ khám phá ra, 00:03:27.000 --> 00:03:30.000 ví dụ như là cách dùng lửa, 00:03:30.000 --> 00:03:32.000 hay cách sử dụng một loại công cụ nào đó, khám phá ấy thay vì chìm vào quên lãng 00:03:32.000 --> 00:03:35.000 thì lại được lan rộng nhanh chóng khắp cả quần thể, 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 hoặc được truyền qua các thế hệ. NOTE Paragraph 00:03:38.000 --> 00:03:40.000 Điều này khiến quá trình tiến hóa nghe giống như là học thuyết Lamarck, 00:03:40.000 --> 00:03:42.000 hơn là Darwin. 00:03:42.000 --> 00:03:45.000 Học thuyết tiến hóa Darwin rất chậm chạp, cần hàng trăm ngàn năm. 00:03:45.000 --> 00:03:47.000 Để tiến hóa bộ lông, một con gấu Bắc cực 00:03:47.000 --> 00:03:50.000 cần hàng ngàn thế hệ, có lẽ là 100 000 năm. 00:03:50.000 --> 00:03:53.000 Một con người, một đứa trẻ, có thể chỉ cần xem ba mẹ nó 00:03:53.000 --> 00:03:56.000 giết một con gấu Bắc cực khác, 00:03:56.000 --> 00:03:59.000 lột da và lấy da và lông gấu để mặc, 00:03:59.000 --> 00:04:01.000 và học tất cả chỉ trong một bước. Điều mà con gấu Bắc Cực 00:04:01.000 --> 00:04:03.000 cần 100 000 năm để học, 00:04:03.000 --> 00:04:06.000 đứa bé có thể học trong 5 phút, có thể là 10 phút. 00:04:06.000 --> 00:04:08.000 Và một khi đã được học rồi, điều này sẽ lan ra 00:04:08.000 --> 00:04:11.000 theo cấp số nhân khắp quần thể. NOTE Paragraph 00:04:11.000 --> 00:04:14.000 Đây là cái căn bản. Việc bắt chước các kĩ năng phức tạp 00:04:14.000 --> 00:04:17.000 là cái mà ta gọi là văn hóa và cội nguồn của văn minh nhân loại. 00:04:17.000 --> 00:04:19.000 Có một loại nơ-ron gương khác, 00:04:19.000 --> 00:04:21.000 cần cho một việc khá là khác. 00:04:21.000 --> 00:04:23.000 Cũng như là có nơ-ron gương cho hành động, 00:04:23.000 --> 00:04:26.000 ta có các nơ-ron gương cho xúc giác. 00:04:26.000 --> 00:04:28.000 Nói cách khác, nếu ai đó chạm vào tôi, 00:04:28.000 --> 00:04:30.000 tay tôi, nơ-ron trong vỏ cảm giác xô-ma 00:04:30.000 --> 00:04:32.000 trong vùng cảm giác của não bộ phát điện. 00:04:32.000 --> 00:04:35.000 Nhưng cũng nơ-ron ấy, trong một số trường hợp, sẽ phát điện 00:04:35.000 --> 00:04:37.000 khi tôi chỉ đơn giản là quan sát một người khác đang được chạm vào. 00:04:37.000 --> 00:04:40.000 Thế nên, hiện tượng này cũng như đặt mình vào hoàn cảnh người được chạm vào. NOTE Paragraph 00:04:40.000 --> 00:04:42.000 Thế là, hầu hết các nơ-ron sẽ phát điện khi tôi bị người khác chạm vào 00:04:42.000 --> 00:04:45.000 ở các vị trí khác nhau. Cho mỗi vị trí khác nhau có những nơ-ron khác nhau. 00:04:45.000 --> 00:04:47.000 Nhưng một nhóm nhỏ trong chúng sẽ phát điện ngay cả khi tôi quan sát người khác 00:04:47.000 --> 00:04:49.000 bị chạm vào cùng một chỗ. 00:04:49.000 --> 00:04:51.000 Thế nên, ở đây ta có nơ-ron 00:04:51.000 --> 00:04:53.000 chuyên để cho ta thấu cảm. 00:04:53.000 --> 00:04:56.000 Câu hỏi đặt ra ở đây là: nếu tôi đơn giản chỉ quan sát một người bị chạm vào thôi, 00:04:56.000 --> 00:05:00.000 tại sao tôi lại không bị lẫn lộn và cảm giác chính tôi cũng bị chạm vào 00:05:00.000 --> 00:05:02.000 khi mà thấy người khác bị chạm vào chứ? 00:05:02.000 --> 00:05:06.000 Ý tôi là, tôi có thể đặt mình vào hoàn cảnh người kia, nhưng tôi không cảm thấy mình bị chạm vào thật. 00:05:06.000 --> 00:05:08.000 Đó là vì ta có các thụ thể trong da, 00:05:08.000 --> 00:05:10.000 các thụ thể sờ và thụ thể cơn đau, dẫn vào trong não 00:05:10.000 --> 00:05:13.000 và nói là "Đừng lo, không phải cơ thể ta đang bị sờ đâu. 00:05:13.000 --> 00:05:16.000 Thế nên, cứ tự nhiên đặt mình vào hoàn cảnh người kia, 00:05:16.000 --> 00:05:18.000 nhưng không tự cảm thấy mình bị sờ, 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 nếu không anh sẽ nhầm lẫn loạn cả lên đấy." NOTE Paragraph 00:05:20.000 --> 00:05:22.000 Cho nên có tín hiệu phản hồi 00:05:22.000 --> 00:05:24.000 bác bỏ tín hiệu từ nơ-ron gương 00:05:24.000 --> 00:05:27.000 khiến cho bạn không cảm thấy mình bị chạm vào. 00:05:27.000 --> 00:05:30.000 Nhưng nếu không có cánh tay, đơn giản như là bạn làm tê tay tôi 00:05:30.000 --> 00:05:32.000 bằng cách tiêm một mũi vào tay, 00:05:32.000 --> 00:05:34.000 làm tê liệt dây thần kinh vai gáy, khiến cho cánh tay tê liêt, 00:05:34.000 --> 00:05:36.000 và không có cảm giác gì nữa, 00:05:36.000 --> 00:05:38.000 nếu bây giờ tôi thấy bạn bị chạm vào, 00:05:38.000 --> 00:05:40.000 tôi thật sự cũng thấy mình bị chạm vào tay. 00:05:40.000 --> 00:05:42.000 Nói cách khác, bạn đã làm tiêu biến vách ngăn 00:05:42.000 --> 00:05:44.000 giữa bạn và những con người khác. 00:05:44.000 --> 00:05:47.000 Thế nên, tôi gọi chúng là nơ-ron Gandhi, hay nơ-ron thấu cảm. 00:05:47.000 --> 00:05:48.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:05:48.000 --> 00:05:51.000 Và đây không phải là điều trừu tượng khó hiểu gì. 00:05:51.000 --> 00:05:53.000 Tất cả những thứ ngăn chia giữa bạn và gã kia, 00:05:53.000 --> 00:05:55.000 người kia, là da của bạn. 00:05:55.000 --> 00:05:59.000 Bỏ da đi, bạn sẽ cùng cảm thấy bị chạm với người kia trong tâm trí. 00:05:59.000 --> 00:06:02.000 Bạn đã làm tiêu biến vách ngăn giữa bạn và những người khác. 00:06:02.000 --> 00:06:04.000 Và điều này, tất nhiên, là nền tảng của hầu hết triết học phương Đông, 00:06:04.000 --> 00:06:07.000 rằng không có cá nhân tồn tại độc lập thật sự, 00:06:07.000 --> 00:06:09.000 tách xa khỏi mọi người khác, nghiên cứu thế giới, 00:06:09.000 --> 00:06:11.000 nghiên cứu mọi người khác. 00:06:11.000 --> 00:06:14.000 Thực tế là, các bạn không chỉ kết nối với nhau qua Facebook và mạng Internet, 00:06:14.000 --> 00:06:17.000 mà còn kết nối với nhau bằng nơ-ron theo đúng nghĩa đen. 00:06:17.000 --> 00:06:20.000 Có hàng dãy nơ-ron quanh khán phòng này, trò chuyện với nhau. 00:06:20.000 --> 00:06:22.000 Và không có sự tách bạch rõ ràng 00:06:22.000 --> 00:06:24.000 giữa ý thức của bạn và ý thức của ai đó khác. NOTE Paragraph 00:06:24.000 --> 00:06:26.000 Và đây không chỉ là triết học nhảm nhí. 00:06:26.000 --> 00:06:29.000 Nó khởi nguồn từ kiến thức ta biết về khoa học thần kinh. 00:06:29.000 --> 00:06:32.000 Thế nên, bạn có một bệnh nhân với một chiếc cẳng 'ma.' Nghĩa là nếu cánh tay thật đã bị cưa đi 00:06:32.000 --> 00:06:34.000 chỉ còn lại 'bóng ma' cảm giác, và bạn xem một ai đó 00:06:34.000 --> 00:06:36.000 bị chạm vào, bạn cũng cảm thấy thế trong cánh tay 'ma'. 00:06:36.000 --> 00:06:38.000 Điều đáng kinh ngạc ở đây là, 00:06:38.000 --> 00:06:41.000 Nếu bạn thấy đau ở cánh tay 'ma', bạn sẽ bóp chặt tay người kia, 00:06:41.000 --> 00:06:43.000 mát-xa tay người kia, 00:06:43.000 --> 00:06:45.000 để cánh tay 'ma' đỡ đau, 00:06:45.000 --> 00:06:47.000 gần như là nơ-ron 00:06:47.000 --> 00:06:49.000 cảm thấy dễ chịu hơn chỉ bằng cách 00:06:49.000 --> 00:06:51.000 quan sát ai đó khác được mát-xa. NOTE Paragraph 00:06:51.000 --> 00:06:54.000 Thế nên, ở đây bạn thấy slide cuối cùng của tôi. 00:06:54.000 --> 00:06:56.000 Lâu lắm rồi người ta vẫn coi khoa học 00:06:56.000 --> 00:06:58.000 và xã hội là các môn riêng biệt. 00:06:58.000 --> 00:07:01.000 C.P. Snow nói về 2 thế giới đó như thế này: 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 một bên là khoa học, một bên là xã hội; 00:07:03.000 --> 00:07:05.000 hai thế giới đó không bao giờ giao nhau. 00:07:05.000 --> 00:07:07.000 Thế nên, tôi dám nói hệ nơ-ron gương là nền tảng cho giao điểm, 00:07:07.000 --> 00:07:10.000 cho phép bạn nghĩ lại về những vấn đề như là ý thức, 00:07:10.000 --> 00:07:12.000 cách thể hiện bản thân, 00:07:12.000 --> 00:07:14.000 điều gì ngăn chia giữa bạn và những con người khác, 00:07:14.000 --> 00:07:16.000 điều gì cho phép bạn thấu cảm với những người khác, 00:07:16.000 --> 00:07:19.000 và ngay cả những thứ như là sự xuất hiện của văn hóa và văn minh nhân loại, 00:07:19.000 --> 00:07:21.000 điều duy chỉ con người mới có. Tôi xin cám ơn. 00:07:21.000 --> 00:07:23.000 (Vỗ tay)