1 00:00:00,758 --> 00:00:04,049 Chúng ta sẽ bắt đầu từ năm 1964. 2 00:00:04,049 --> 00:00:07,022 Khi Bob Dylan mới 23 tuổi, và sự nghiệp của ông chỉ vừa 3 00:00:07,022 --> 00:00:08,492 mới lên tới đỉnh cao. 4 00:00:09,183 --> 00:00:11,084 Được mệnh danh "giọng ca của thế hệ", 5 00:00:11,084 --> 00:00:14,084 ông phát hành rất nhiều bài hát cổ điển 6 00:00:14,084 --> 00:00:16,047 với một tốc độ gần như không tưởng, 7 00:00:16,047 --> 00:00:20,498 tuy nhiên một bộ phận khán giả cho rằng 8 00:00:20,498 --> 00:00:24,237 Bob Dylan đạo nhạc của người khác. 9 00:00:24,237 --> 00:00:28,377 Năm 2004, Brian Burton, được gọi là Con chuột Nguy Hiểm, 10 00:00:28,377 --> 00:00:30,290 đem "White Album" của the Beatles, kết 11 00:00:30,290 --> 00:00:32,067 hợp với"The Black Album" của Jay-Z 12 00:00:32,067 --> 00:00:33,891 và tạo ra "The Grey Album". 13 00:00:33,891 --> 00:00:35,810 Album đó lập tức trở thành cơn sốt 14 00:00:35,810 --> 00:00:38,570 online và công ty thu âm của The Beatle gửi vô số 15 00:00:38,570 --> 00:00:41,810 thư tố cáo hành vi "cạnh tranh không công bằng 16 00:00:41,810 --> 00:00:45,691 và làm suy giảm tài sản đắt giá." 17 00:00:45,691 --> 00:00:47,683 Bây giờ "The Grey Album" là một bản remix 18 00:00:47,683 --> 00:00:50,080 Nó là bản thu mới được tạo ra từ bản thu cũ. 19 00:00:50,080 --> 00:00:52,665 Nó được tạo ra sử dụng ba kĩ thuật: 20 00:00:52,665 --> 00:00:55,907 sao chép, biến đổi và kết hợp. Đó là cách bạn remix. 21 00:00:55,907 --> 00:00:57,829 Bạn dùng những bài hát có sẵn, 22 00:00:57,829 --> 00:00:59,549 chia nhỏ chúng ra, biến đổi chúng 23 00:00:59,549 --> 00:01:01,389 rồi kết hợp chúng lại lần nữa, và 24 00:01:01,389 --> 00:01:03,366 bạn có một bài hát mới, nhưng bài hát đó 25 00:01:03,366 --> 00:01:06,100 rõ ràng bao gồm những bài hát cũ. 26 00:01:06,100 --> 00:01:09,413 Nhưng tôi nghĩ chúng không chỉ là những thành phần của remix. 27 00:01:09,413 --> 00:01:12,457 Tôi nghĩ đấy là những nguyên liệu cơ bản của tất cả sự sáng tạo. 28 00:01:12,457 --> 00:01:14,268 Tôi nghĩ mọi thứ đều là một bản remix, 29 00:01:14,268 --> 00:01:18,959 và tôi nghĩ đây là một cách tốt hơn để nhận thức sự sáng tạo. 30 00:01:18,959 --> 00:01:21,952 Hãy quay về năm 1964, và hãy nghe thử 31 00:01:21,952 --> 00:01:24,973 từ đâu vài bài hát đầu tiên của Dylan ra đời. 32 00:01:24,973 --> 00:01:26,850 Chúng ta sẽ so sánh từng mặt một ở đây. 33 00:01:26,850 --> 00:01:28,056 Bài hát đầu tiên bạn nghe 34 00:01:28,056 --> 00:01:30,470 là "Nottamun Town" - 1 giai điệu dân ca truyền 35 00:01:30,470 --> 00:01:33,051 thống. Sau đó, bạn sẽ nghe "Masters of War" của Dylan 36 00:01:33,058 --> 00:01:37,958 Jean Ritchie:♫ In Nottamun Town, not a soul would look out, ♫ 37 00:01:37,958 --> 00:01:44,556 ♫ not a soul would look up, not a soul would look down. ♫ 38 00:01:44,556 --> 00:01:48,830 Bob Dylan: ♫ Come you masters of war, ♫ 39 00:01:48,830 --> 00:01:57,435 ♫ you that build the big guns, you that build the death planes, ♫ 40 00:01:57,435 --> 00:02:00,504 ♫ You that build all the bombs. ♫ 41 00:02:00,504 --> 00:02:02,426 Kirby Ferguson: Ok, đó là 1 giai điệu có 42 00:02:02,426 --> 00:02:05,585 cấu trúc tổng thể tương tự nhau. Bài hát tiếp theo "The Patriot 43 00:02:05,585 --> 00:02:07,577 Game", của Dominic Behan. Sau đó, 44 00:02:07,577 --> 00:02:09,851 bạn sẽ nghe "With God on Our Side" của Dylan, 45 00:02:09,851 --> 00:02:15,109 Dominic Behan: ♫ Come all ye young rebels♫ 46 00:02:15,109 --> 00:02:19,639 ♫ and list while I sing, ♫ 47 00:02:19,639 --> 00:02:27,851 ♫ for the love of one's land is a terrible thing ♫ 48 00:02:27,851 --> 00:02:33,663 BD: ♫ Oh my name it is nothin', ♫ 49 00:02:33,663 --> 00:02:38,191 ♫ my age it means less, ♫ 50 00:02:38,191 --> 00:02:45,010 ♫ the country I come from is called Midwest ♫ 51 00:02:45,010 --> 00:02:46,636 KF: OK, trong trường hợp này, Dylan thừa nhận 52 00:02:46,636 --> 00:02:49,076 ông ấy đã nghe "The Patriot Game" mà quên mất, 53 00:02:49,076 --> 00:02:50,635 sau đó khi bài hát vừa lóe lên 54 00:02:50,635 --> 00:02:52,946 trong đầu, ông ấy nghĩ đó là bài hát của mình. 55 00:02:52,946 --> 00:02:54,268 Cuối là "Who's Going To Buy You Ribbons," 56 00:02:54,268 --> 00:02:55,918 một bài dân gian truyền thống khác. 57 00:02:55,918 --> 00:02:58,035 cùng với bài "Don't Think Twice, It's All Right". 58 00:02:58,035 --> 00:02:59,860 Lần này thì thiên về ca từ hơn. 59 00:02:59,860 --> 00:03:06,751 Paul Clayton: ♫ It ain't no use to sit and sigh now, ♫ 60 00:03:06,751 --> 00:03:14,615 ♫ darlin', and it ain't no use to sit and cry now. ♫ 61 00:03:14,615 --> 00:03:20,560 BD: ♫ It ain’t no use to sit and wonder why, babe, ♫ 62 00:03:20,560 --> 00:03:24,212 ♫ if you don't know by now, ♫ 63 00:03:24,212 --> 00:03:29,603 ♫ and it ain't no use to sit and wonder why, babe, ♫ 64 00:03:29,603 --> 00:03:32,490 ♫ it'll never do somehow. ♫ 65 00:03:32,490 --> 00:03:34,762 KF: Ok, giờ đây, có rất nhiều thứ như vậy. 66 00:03:34,762 --> 00:03:36,776 Người ta ước tính có khoảng 2/3 giai điệu 67 00:03:36,776 --> 00:03:39,319 Dylan dùng trong những ca khúc đầu tiên là vay mượn. 68 00:03:39,319 --> 00:03:41,175 Khá phổ biển trong giới ca sĩ dân ca. 69 00:03:41,175 --> 00:03:43,688 Một lời khuyên từ thần tượng của BD, Woody Guthrie. 70 00:03:43,688 --> 00:03:45,068 Lời ca là điều quan trọng. 71 00:03:45,068 --> 00:03:46,900 Đừng lo về giai điệu. Chọn một cái, 72 00:03:46,900 --> 00:03:48,576 hát cao hơn nếu họ hát thấp, 73 00:03:48,576 --> 00:03:51,784 hát nhanh hơn khi họ hát chậm, và bạn sẽ có một giai điệu mới." 74 00:03:51,784 --> 00:03:55,141 (cười) (vỗ tay) 75 00:03:55,141 --> 00:03:57,728 Và đó, đó chính là những gì Guthrie đã làm ngay đây, 76 00:03:57,728 --> 00:04:00,335 tôi chắc chắn các bạn đều nhận ra kết quả thế nào. 77 00:04:00,335 --> 00:04:05,592 (Âm nhạc) 78 00:04:05,592 --> 00:04:08,647 Chúng ta đều biết giai điệu này, đúng chứ? Chúng ta biết chứ? 79 00:04:08,647 --> 00:04:10,060 Thực ra bạn không biết. 80 00:04:10,060 --> 00:04:12,744 Đó là bản "When the World's on Fire" một giai điệu rất cũ 81 00:04:12,744 --> 00:04:15,005 được trình bày bởi Carter Family. 82 00:04:15,005 --> 00:04:17,683 Guthrie áp dụng nó vào bản "This Land Is Your Land." 83 00:04:17,683 --> 00:04:22,003 Vậy, Bob Dylan, cũng như những ca sĩ nhạc dân ca khác, ông ấy sao chép giai điệu, 84 00:04:22,003 --> 00:04:24,725 biến đổi chúng, và kết hợp chúng với những ca từ mới 85 00:04:24,725 --> 00:04:27,122 thứ mà thường được xem là sự pha chế của họ 86 00:04:27,122 --> 00:04:29,383 từ những nguyên liệu trước. 87 00:04:29,383 --> 00:04:33,046 Ngày nay, những luật bản quyền và sáng chế của Mỹ lại đi ngược 88 00:04:33,046 --> 00:04:35,769 với ý niệm rằng ta dựa vào sản phẩm của người khác. 89 00:04:35,769 --> 00:04:38,926 Thực tế, những luật này và cả những điều luật trên toàn thế giới 90 00:04:38,926 --> 00:04:41,928 sử dụng sự tương đồng khá rầy rà của luật sở hữu. 91 00:04:41,928 --> 00:04:44,601 Ngày nay, sản phẩm sáng tạo được coi là một dạng tài sản, 92 00:04:44,601 --> 00:04:47,090 nhưng tài sản đó là do tất cả chúng ta cùng xây dựng, 93 00:04:47,090 --> 00:04:49,939 và sự sáng tạo chỉ có thể bén rễ và phát triển 94 00:04:49,939 --> 00:04:52,115 một khi nền tảng được chuẩn bị sẵn sàng. 95 00:04:52,115 --> 00:04:54,961 Henry Ford đã từng nói "Tôi không sáng tạo ra thứ gì mới mẻ. 96 00:04:54,961 --> 00:04:57,234 Tôi chỉ tập hợp các phát hiện của người khác 97 00:04:57,234 --> 00:04:59,551 được gầy dựng nên bởi hàng thế kỉ qua. 98 00:04:59,551 --> 00:05:03,134 Sự tiến bộ xảy ra khi tất cả các yếu tố tạo thành nó được 99 00:05:03,134 --> 00:05:05,964 sẵn sàng và khi đó nó là điều tất yếu." 100 00:05:05,964 --> 00:05:09,849 Vào năm 2007. Iphone được cho ra mắt. 101 00:05:09,849 --> 00:05:13,176 Apple hiển nhiên mang đến sự cách tân này rất sớm, 102 00:05:13,176 --> 00:05:15,673 nhưng thời đại của nó đang đến gần vì công nghệ lõi 103 00:05:15,673 --> 00:05:17,719 đã được phát triển trong nhiều thập kỷ. 104 00:05:17,719 --> 00:05:19,961 Đó là cảm ứng đa điểm, điều khiển một thiết bị 105 00:05:19,961 --> 00:05:21,968 bằng cách chạm vào màn hình hiển thị. 106 00:05:21,968 --> 00:05:24,557 Đây là Steve Jobs khi giới thiệu về cảm ứng đa điểm 107 00:05:24,557 --> 00:05:26,137 và tạo ra lời đùa tiên đoán này. 108 00:05:26,137 --> 00:05:28,940 Steve Jobs: và chúng tôi đã phát minh ra một công nghệ mới 109 00:05:28,940 --> 00:05:31,200 gọi là cảm ứng đa điểm. 110 00:05:31,200 --> 00:05:33,653 Bạn có thể thực hiện những cử chỉ đa ngón trên nó, 111 00:05:33,653 --> 00:05:37,264 và nó đã được cấp bằng sáng chế. ( cười) 112 00:05:37,264 --> 00:05:41,430 KF: Vâng, và đây là cách cảm ứng đa điểm hoạt động. 113 00:05:41,430 --> 00:05:43,451 Đây là ở Ted, khoảng một năm trước. 114 00:05:43,451 --> 00:05:45,919 Đây là Jeff Han, và đó là cảm ứng đa điểm. 115 00:05:45,919 --> 00:05:47,670 Ít nhất thì nó có cùng cấu tạo. 116 00:05:47,670 --> 00:05:49,437 Hãy nghe Jeff Han nói gì về 117 00:05:49,437 --> 00:05:51,263 công nghệ mới lạ này. 118 00:05:51,263 --> 00:05:53,431 Jeff Han: Cảm ứng đa điểm không là gì cả -- 119 00:05:53,431 --> 00:05:55,637 không phải mới mẻ. Những người như Bill Buxton 120 00:05:55,637 --> 00:05:57,286 đã chơi với nó trong những năm 80. 121 00:05:57,286 --> 00:06:00,485 Công nghệ cũng không phải là thứ hay ho nhất ở đây 122 00:06:00,485 --> 00:06:03,547 ngoại trừ những tính năng truy cập mới được tạo nên của nó. 123 00:06:03,547 --> 00:06:05,820 KF: Ông khá thẳng thắn về việc nó là hàng cũ. 124 00:06:05,820 --> 00:06:08,543 Cảm ứng đa điểm chung không phải là sản phầm độc quyền. 125 00:06:08,543 --> 00:06:10,160 Mà là những phần nhỏ của nó, 126 00:06:10,160 --> 00:06:11,464 nằm trong những chi tiết mà 127 00:06:11,464 --> 00:06:14,582 ta thấy rõ luật sáng chế mâu thuẫn với mục đích của nó: 128 00:06:14,582 --> 00:06:17,743 để thúc đẩy sự tiến bộ của nghệ thuật hữu ích. 129 00:06:17,743 --> 00:06:20,927 Đây là màn hình "trượt để mở khóa" đầu tiên 130 00:06:20,927 --> 00:06:23,796 Tất cả nằm ở đó. Apple đã sáng chế ra thứ này. 131 00:06:23,796 --> 00:06:26,608 Một văn bản dài 28 trang, nhưng tôi sẽ tóm tắt 132 00:06:26,608 --> 00:06:30,544 cơ bản của nó. Thông báo trước: mở khóa ĐT 133 00:06:30,544 --> 00:06:33,481 bằng cách trượt 1 biểu tượng với ngón tay của bạn. (cười) 134 00:06:33,481 --> 00:06:36,498 Tôi chỉ nói quá 1 chút thôi. Nó là bằng sáng chế rất rộng. 135 00:06:36,498 --> 00:06:39,347 Giờ đây, liệu ai đó có thể sở hữu ý tưởng này được? 136 00:06:39,347 --> 00:06:41,777 Qquay về thập niên 80, không có sáng chế phần mềm, 137 00:06:41,777 --> 00:06:44,938 và hãng Xerox đã tiên phong trong giao diện đồ họa người dùng. 138 00:06:44,938 --> 00:06:47,856 Điều gì xảy ra nếu như họ phát minh ra thanh công cụ, 139 00:06:47,856 --> 00:06:52,280 thanh cuộn, desktop với các biểu tượng trông giống như tập tin 140 00:06:52,280 --> 00:06:54,267 và những tờ giấy? 141 00:06:54,267 --> 00:06:56,616 Liệu 1 Apple non trẻ và thiếu kinh nghiệm 142 00:06:56,616 --> 00:06:59,485 có thể sống sót trong một cuộc tấn công bản quyền từ 143 00:06:59,485 --> 00:07:03,565 tập đoàn lớn và lâu đời hơn nhiều như Xerox? 144 00:07:03,565 --> 00:07:06,012 Ý tưởng mà mọi thứ là 1 bản remix nghe có vẻ 145 00:07:06,012 --> 00:07:10,139 đại trà cho đến khi bạn là 1 người bị thay đổi. 146 00:07:10,139 --> 00:07:11,789 Ví dụ ... 147 00:07:11,789 --> 00:07:13,028 SJ: Picasso có 1 câu nói. 148 00:07:13,028 --> 00:07:16,585 Ông nói: "Họa sĩ giỏi thì sao chép. Họa sĩ vĩ đại thì đánh cắp." 149 00:07:16,585 --> 00:07:18,907 Và các bạn biết đấy, chúng ta đã 150 00:07:18,907 --> 00:07:22,035 từng luôn bị chê bai về việc đánh cắp những ý tưởng vĩ đại. 151 00:07:22,035 --> 00:07:23,933 KF: đó là năm '96. Đây là vào năm 2010. 152 00:07:23,933 --> 00:07:26,842 "Tôi sẽ tiêu diệt Android bởi vì nó là loại đồ ăn cắp." 153 00:07:26,842 --> 00:07:28,384 (Tiếng cười) 154 00:07:28,384 --> 00:07:32,023 "Tôi rất sẵn lòng gây ra chiến tranh hạt nhân vì nó." (Tiếng cười) 155 00:07:32,023 --> 00:07:35,527 Nên, họa sĩ vĩ đại thì đánh cắp, nhưng miễn là không phải từ tôi. 156 00:07:35,527 --> 00:07:37,878 (Tiếng cười) 157 00:07:37,878 --> 00:07:41,486 Các nhà kinh tế học hành vi sẽ chỉ đó là một ác cảm về sự mất mát. 158 00:07:41,486 --> 00:07:43,705 Chúng ta có khuynh hướng thiên vể việc bảo vệ 159 00:07:43,705 --> 00:07:45,634 những gì chúng ta cảm thấy là của mình. 160 00:07:45,634 --> 00:07:47,682 Chúng ta không có ác cảm với việc sao chép 161 00:07:47,682 --> 00:07:50,285 người khác, bởi vì chúng ta làm nó không ngưng nghỉ. 162 00:07:50,285 --> 00:07:52,760 Do vậy đây là loại cân bằng mà ta đang tìm kiếm. 163 00:07:52,760 --> 00:07:55,417 Ta có luật lệ cơ bản xem công việc sáng tạo như tài sản, 164 00:07:55,417 --> 00:07:58,202 cộng với những phần thưởng hay thỏa thuận to lớn 165 00:07:58,202 --> 00:08:00,399 trong các vụ vi phạm, cộng với án phí to lớn 166 00:08:00,399 --> 00:08:02,062 để bảo vệ bản thân bạn trước tòa, 167 00:08:02,062 --> 00:08:05,566 cộng với những nhận thức thành kiến đối với cảm giác mất mát. 168 00:08:05,566 --> 00:08:07,709 Và tổng số sẽ giống như vầy. 169 00:08:07,709 --> 00:08:10,532 Đó là 4 năm cuối của các vụ kiện tụng 170 00:08:10,532 --> 00:08:13,098 trong đế chế của điện thoại thông minh. 171 00:08:13,098 --> 00:08:18,869 Điều này có khích lệ sự tiến triển của các nghệ thuật hữu ích? 172 00:08:18,869 --> 00:08:24,637 Năm 1983. Bob Dylan được 42 tuổi, và thời gian 173 00:08:24,637 --> 00:08:27,963 vàng của ông đã mãi xa vời. 174 00:08:27,963 --> 00:08:30,572 Ông đã thu ca khúc "Blind Willie McTell," 175 00:08:30,572 --> 00:08:32,758 được đặt tên theo ca sĩ nhạc blues, và bài hát 176 00:08:32,758 --> 00:08:36,428 là 1 cuộc du hành xuyên quá khứ, xuyên qua 1 thời tăm tối, 177 00:08:36,428 --> 00:08:39,578 nhưng đơn giản hơn, 1 thời điểm mà các nhạc sĩ như Willie McTell 178 00:08:39,578 --> 00:08:42,098 có rất ít ảo tưởng về những gì họ đã làm. 179 00:08:42,098 --> 00:08:44,348 "Tôi lấy chúng từ những tác giả khác 180 00:08:44,348 --> 00:08:46,753 nhưng tôi sắp xếp chúng theo cách của tôi." 181 00:08:46,753 --> 00:08:48,630 Đây là hầu hết những gì chúng ta làm. 182 00:08:48,630 --> 00:08:51,776 Sự sáng tạo của ta đến từ sự thiếu thốn, chứ không phải sự có sẵn. 183 00:08:51,776 --> 00:08:54,917 Chúng ta không tự làm nên chúng ta. Chúng ta dựa trên người khác, 184 00:08:54,917 --> 00:08:57,742 và thừa nhận điều này với chính mình là không chấp nhận 185 00:08:57,742 --> 00:09:00,426 sự tầm thường và sao chép. 186 00:09:00,426 --> 00:09:03,209 Nó là 1 sự giải phóng từ những nhận thức sai lầm của ta, 187 00:09:03,209 --> 00:09:06,292 và nó là 1 khích lệ cho sự rộng lượng của bản thân 188 00:09:06,292 --> 00:09:09,027 và cho 1 sự bắt đầu đơn giản. 189 00:09:09,027 --> 00:09:11,977 Xin cám ơn các bạn rất nhiều. Tôi rất vinh dự được ở đây. 190 00:09:11,977 --> 00:09:14,754 Xin cám ơn. (Vỗ tay) 191 00:09:14,754 --> 00:09:18,138 Xin cám ơn. Cám ơn. (Vỗ tay) 192 00:09:18,138 --> 00:09:21,479 Cám ơn. (Vỗ tay)