[New York Cận Cảnh] Tôi đã sưu tầm hình ảnh-- xếp vào sách-- Tôi không rõ, có lẽ từ trung học. Trước đây, tôi thường vô tình gặp những ảnh đó và nếu nó thu hút tôi, tôi sẽ lưu lại. [Louise Despont, Họa sĩ] Sau đó, nó trở thành công cuộc tìm kiếm ảnh. Tìm một số ví dụ minh họa. Tôi đã suy nghĩ về ý tưởng từ đâu tới Nguồn cảm hứng sáng tạo là gì, nội dung giao tiếp về cái gì. ["Louise Despont Theo Như Vũ Trụ"] Tôi bị cuốn hút bởi những hình ảnh chật kín và nhiều chi tiết vì tôi muốn năng lượng đó mạnh mẽ và thể hiện được trong tác phẩm. Đa số chúng là từ Internet. Một số được scan từ sách và một số từ ảnh du lịch. Đây là giỏ gà ở Bali. Sưu tầm và lưu giữ hình ảnh và xem lại chúng, nhiều hành động trong số đó là vô thức. Nó là về nhìn lại những tác phẩm làm bạn rung động-- khiến bạn thốt lên "Whoa!" vì nó thật mạnh mẽ và nó làm bạn xúc động; nó thay đổi bạn. 10 năm trước, tôi dùng phần lớn thời gian tìm hình ảnh và lưu giữ chúng và một chút để vẽ. Thật là tuyệt khi nhìn lại. Nó như vụn bánh mì. Nhắc tôi nhớ về cả chặng đường đã qua. Những hình ảnh đầu tiên nào lọt vào mắt xanh của tôi, và cái nào vẫn còn thu hút tôi, và cái nào không còn nữa. [cười lớn] Đây là những hình ảnh ở Ấn Độ năm 2009. Tôi thăm quan đài quan sát thiên văn ở Jaipur và Delhi. Kiến trúc của nó thật đẹp. Đây là một tranh cắt dán tôi đã làm từ những hình scan từ sách lên vải. Ý tưởng này quay lại 6 năm sau, khi tôi đang làm cho Pioneer Works. [Pioneer Works, Red Hook] Cho buổi trưng bày, "Lục Diện Lực" (The Six-Sided Force) Tôi đang nghĩ về tổ ong-- hệ thống giao tiếp của nó, cách sử dụng kiến trúc, năng lượng của lục giác. [NAM] Wow. [DESPONT] Bắt đầu ở đây, 3 tổ ong và một miếng lớn. Wow, thật tuyệt vời. Ồ, nó trông thật tuyệt! [NỮ] Nó thật xuất sắc. [DESPONT] Một phần tác phẩm tự phát triển chủ đề theo nhiều cách. Lí do đơn giản là vì, vì tác phẩm tốn rất nhiều thời gian, một năm mới có một trưng bày. Nó dựa vào tinh thần của năm đó. Tôi quan ngại về việc chọn chủ đề trước khi bắt đầu làm. Qúa trình vẽ thật là một công cụ hữu ích khi tác phẩm sẽ hướng dẫn tốt hơn là ngồi xuống và cố quyết định. [Nicelle Beauchene, Lower East Side] Cho buổi trưng bày của tôi, "Sự Run Rẩy Hài Hòa" (Harmonic Tremor) Tôi đang nghĩ về rung động, sóng âm-- cụ thể là rung động của núi lửa bao quanh thế giới. Nói về Krakatoa, tôi đặc biệt hứng thú với nó vì nó là một vụ nổ lớn đến nỗi-- sóng âm đi 4 vòng quanh Trái Đất. Địa chấn ký - hình vẽ mà Trái Đất đang tạo nên. Mọi thứ đều là dao động. Mọi thứ đều tạo nên từ sóng năng lượng. Mọi thứ còn sống đều có âm điệu và có một cách để biểu diễn nó. Các quy luật của xúc cảm là gì? Các sóng dao động của một mối quan hệ là gì? Khi tôi nhìn các bức vẽ và cảm nhận các ví dụ mà thành công nhất, cảm giác như chúng thật sự có giai điệu. Rằng các bức vẽ bắt đầu rung động theo cách này khi mà năng lượng đã được chuyển hóa theo đúng cách. Nó có một cuộc sống riêng. Yeah, sự rung động của nó sống dậy. Điều thú vị về sáng tạo là bạn có thể tiếp cận thứ hoàn toàn bên ngoài bạn. Nó là giao tiếp có sự nhận thức hơn là sự ý thức. Bạn bỏ tất cả vào và có thể hai hay một mối liên kết giữa 4 thứ đó sẽ tìm được mối tương quan cho tác phẩm. Và vì tác phẩm không phải là minh họa cho một khái niệm hay ý tưởng, bạn có thể nói, "Nếu nó được tạo nên bên trong tôi, nó sẽ có ý nghĩa." Sẽ có một lực liên kết chúng lại. Nếu bạn đặt tất cả vào để làm ra tác phẩm mối quan hệ bạn tạo ra với những gì bạn tiếp xúc sẽ có giọng nói riêng. Đôi khi giọng nói đến từ tìm hiểu và liên kết các hình ảnh lại, và đôi khi chúng hiện ra ngay trên giấy. Nói về cảm hứng, vì lí do nào đó mà tôi có hình ảnh đôi mắt trong đầu. Nếu ta nghĩ đến con ngươi và đồng tử mắt như ý thức và cái tôi, thì lòng trắng mắt là nhận thức-- là năng lực bạn có thể tiếp cận bên ngoài bản thân. Đó là điều tôi nghĩ là thú vị nhất khi sáng tác, là khi bạn bắt đầu tạo dựng mối quan hệ với việc tiếp cận sự nhận thức này. Tác phẩm đó không đến từ cuộc sống cá nhân bạn. Nó không đến từ quá khứ của bạn. Nó không đến từ cái tôi của bạn. Nó đến từ năng lượng của vũ trụ, bạn biết đấy? Và mối liên kết đó thật thiêng liêng. Tìm hiểu những mối liên kết thú vị đó là gì, như là chơi đùa với trí nhớ. Vì tôi có trí nhớ rất tệ, tôi nghĩ tôi nhớ nó là cái gì nhưng rồi lại quá sợ để nói nó là cái gì. Như là mối tương quan thi thoảng biến mất. Sau đó, bạn chỉ nhìn vào một điều nào đó của nó. Nó không còn là về ngữ cảnh nữa. [DESPONT] Tôi nên bắt đầ đốt từ dưới chứ? [NAM] Bên trái. [NAM] Okay. Được rồi. [DESPONT] Thật là khó để nó xuyên qua mực đen. [TẤT CẢ ĐỀU CƯỜI] [NAM] Giữ chặt. [DESPONT] Nó như mặt quỷ ấy! [CƯỜI LỚN] [NAM] Wow. [DESPONT] Tuyệt thật đấy!