WEBVTT 00:00:07.809 --> 00:00:08.845 Toát mồ hôi tay, 00:00:08.845 --> 00:00:09.555 tim đập thình thịch 00:00:09.555 --> 00:00:11.005 bụng dạ thắt lại 00:00:11.528 --> 00:00:12.903 Bạn không thể khóc để kêu cứu. 00:00:12.903 --> 00:00:14.781 Không chỉ là cổ họng nghẹn lại nên không thở được 00:00:14.781 --> 00:00:16.924 mà vì nó cũng thật là xấu hổ nữa. 00:00:16.924 --> 00:00:19.093 Không, bạn không phải đang bị một quái vật theo đuôi, 00:00:20.616 --> 00:00:22.333 mà là bạn đang nói trước công chúng, 00:00:22.333 --> 00:00:25.099 việc mà một số người cho là tồi tệ còn hơn cả cái chết. NOTE Paragraph 00:00:25.099 --> 00:00:26.860 Xem nào, khi chết rồi, bạn sẽ không cảm thấy gì nữa; 00:00:26.860 --> 00:00:29.233 trên bục phát biểu, bạn cảm thấy bị khớp. 00:00:32.308 --> 00:00:34.346 Nhưng tại một vài thời điểm, chúng ta phải giao tiếp 00:00:34.346 --> 00:00:35.347 trước mặt mọi người, 00:00:35.347 --> 00:00:37.488 Vì vậy, bạn phải cố gắng và vượt qua nó. NOTE Paragraph 00:00:37.488 --> 00:00:40.709 Để bắt đầu, hãy tìm hiểu nỗi sợ khi nói trước đám đông là gì. 00:00:40.709 --> 00:00:42.878 Con người, chúng ta là những động vật xã hội 00:00:42.878 --> 00:00:44.977 được trang bị để lo lắng về danh tiếng của mình. 00:00:44.977 --> 00:00:46.719 Nói trước công chúng có thể đe dọa nó. 00:00:46.719 --> 00:00:48.865 Trước một bài phát biểu, bạn băn khoăn, 00:00:48.865 --> 00:00:51.691 "Lỡ như mọi người nghĩ rằng tôi khủng khiếp và ngốc nghếch thì sao?" 00:00:51.691 --> 00:00:53.571 Nỗi sợ hãi bị coi là một tên ngốc và tệ lậu đó 00:00:53.571 --> 00:00:54.801 là một phản ứng trước mối đe dọa 00:00:54.801 --> 00:00:56.209 từ một phần nguyên thủy của bộ não bạn 00:00:56.209 --> 00:00:58.211 rất khó để điều khiển nó. 00:00:58.211 --> 00:00:59.795 Đó là phản ứng chiến-đấu-hay-chuồn-lẹ, 00:00:59.795 --> 00:01:02.335 quá trình tự bảo vệ có trong một loạt các loài động vật, 00:01:02.335 --> 00:01:04.970 nhưng hầu hết chúng đều không phải lên bục phát biểu. NOTE Paragraph 00:01:04.970 --> 00:01:06.459 Chúng ta lại có một đối tác khôn ngoan 00:01:06.459 --> 00:01:07.876 trong nghiên cứu của chứng sợ hãi này. 00:01:07.876 --> 00:01:09.969 Charles Darwin thử nghiệm chiến-đấu-hay-chuồn-lẹ 00:01:09.969 --> 00:01:12.357 tại triển lãm rắn của Vườn bách thú London. 00:01:12.357 --> 00:01:13.867 Ông đã viết trong Nhật ký của mình, 00:01:13.867 --> 00:01:14.934 "Tinh thần và lí trí của tôi đã bất lực 00:01:14.934 --> 00:01:16.863 trước sự tưởng tượng về một mối nguy hiểm 00:01:16.863 --> 00:01:18.897 mình chưa từng được trải nghiệm." 00:01:18.897 --> 00:01:20.068 Ông kết luận rằng phản ứng của mình 00:01:20.068 --> 00:01:21.893 là một phản ứng cổ xưa không bị ảnh hưởng 00:01:21.893 --> 00:01:24.283 bởi các sắc thái của nền văn minh hiện đại. 00:01:24.283 --> 00:01:25.739 Vì vậy, đối với tâm thức hiện đại của bạn, 00:01:25.739 --> 00:01:26.863 đó là một bài phát biểu. 00:01:26.863 --> 00:01:27.899 Đối với phần còn lại của bộ não, 00:01:27.899 --> 00:01:30.037 được dựng nên để đối phó với luật của núi rừng, 00:01:30.037 --> 00:01:31.964 khi bạn nhận thức được những hậu quả có thể xảy ra 00:01:31.964 --> 00:01:32.983 khi đọc lên một bài phát biểu, 00:01:32.983 --> 00:01:34.229 đó là lúc để bỏ của chạy lấy người 00:01:34.229 --> 00:01:36.153 hay chiến đấu đến chết. NOTE Paragraph 00:01:49.951 --> 00:01:52.788 Vùng dưới đồi não, phổ biến ở tất cả động vật có xương sống, 00:01:52.788 --> 00:01:54.732 kích hoạt tuyến yên để bí mật tiết ra 00:01:54.732 --> 00:01:56.528 các nội tiết tố ACTH, 00:01:56.528 --> 00:01:57.774 làm cho tuyến thượng thận 00:01:57.774 --> 00:01:59.728 bơm adrenaline vào máu. 00:01:59.728 --> 00:02:01.770 Cổ và lưng của bạn trở nên căng cứng, 00:02:01.770 --> 00:02:01.773 bạn rụng rời 00:02:01.773 --> 00:02:03.116 Chân và tay run lên 00:02:03.116 --> 00:02:04.943 khi cơ bắp của bạn chuẩn bị cho cuộc tấn công. 00:02:04.943 --> 00:02:05.608 Bạn đổ mồ hôi. 00:02:05.608 --> 00:02:06.803 Huyết áp của bạn tăng lên. 00:02:06.803 --> 00:02:08.292 Tiêu hóa của bạn giảm đi 00:02:08.292 --> 00:02:10.038 để tối đa hóa việc cung cấp các chất dinh dưỡng 00:02:10.038 --> 00:02:12.500 và oxy đến cơ bắp và các cơ quan quan trọng, 00:02:12.500 --> 00:02:14.824 Vì vậy, bạn cảm thấy khô miệng, bồn chồn. 00:02:14.824 --> 00:02:16.290 Đồng tử giãn ra, 00:02:16.290 --> 00:02:18.101 Thật khó để đọc bất cứ cái gì ở gần, 00:02:18.101 --> 00:02:19.183 giống như ghi chú, 00:02:19.183 --> 00:02:20.785 nhưng tầm xa thì lại đọc dễ dàng. 00:02:20.785 --> 00:02:22.504 Nỗi sợ sân khấu là thế đấy. NOTE Paragraph 00:02:22.504 --> 00:02:23.790 Làm thế nào chúng ta có thể chống lại nó? 00:02:23.790 --> 00:02:25.983 Đầu tiên, cách nhìn nhận. 00:02:25.983 --> 00:02:27.366 Không phải tất cả đều ở trong đầu của bạn. 00:02:27.366 --> 00:02:29.563 Nó là một phản ứng tự nhiên, nội tiết, xảy ra trên toàn cơ thể 00:02:29.563 --> 00:02:32.257 bởi một hệ thống thần kinh tự trị ở chế độ tự điều chỉnh 00:02:32.257 --> 00:02:35.221 và di truyền đóng một vai trò lớn trong lo âu về khía cạnh xã hội. 00:02:35.221 --> 00:02:37.623 John Lennon đã chơi nhạc sống hàng nghìn lần. 00:02:37.623 --> 00:02:39.783 Mỗi lần ông lại bị nôn trước khi ra biểu diễn 00:02:39.783 --> 00:02:40.944 Một số người được trang bị 00:02:40.944 --> 00:02:43.150 để cảm thấy sợ hãi nhiều hơn nữa trước khi trình diễn trước công chúng. NOTE Paragraph 00:02:43.150 --> 00:02:45.709 Vì lo âu khi đứng trước đám đông là tự nhiên và không thể tránh khỏi, 00:02:45.709 --> 00:02:47.442 hãy tập trung vào những gì bạn có thể kiểm soát. 00:02:47.442 --> 00:02:48.733 Thực hành 00:02:48.733 --> 00:02:49.478 nhiều vào 00:02:49.478 --> 00:02:50.459 bắt đầu từ lâu trước khi 00:02:50.459 --> 00:02:53.310 bước vào một môi trường tương tự như buổi trình bày thực sự. 00:02:53.310 --> 00:02:55.701 Thực hành bất cứ việc gì làm tăng sự quen thuộc 00:02:55.701 --> 00:02:57.201 và làm giảm lo âu, 00:02:57.201 --> 00:02:58.665 để khi phải nói trước công chúng, 00:02:58.665 --> 00:02:59.831 bạn sẽ tự tin vào chính mình 00:02:59.831 --> 00:03:01.289 và những việc phải làm. 00:03:01.289 --> 00:03:02.910 Steve Jobs luyện tập bài phát biểu đỉnh cao của mình 00:03:02.910 --> 00:03:04.034 hàng trăm giờ, 00:03:04.034 --> 00:03:05.494 bắt đầu hàng tuần từ trước đó. 00:03:05.494 --> 00:03:06.601 Nếu bạn biết những gì mình đang nói, 00:03:06.601 --> 00:03:08.121 bạn sẽ kềm hãm được năng lượng của đám đông 00:03:08.121 --> 00:03:09.375 thay vì để cho vùng dưới đồi não của mình 00:03:09.375 --> 00:03:11.383 thuyết phục cơ thể bạn rằng bạn có thể trở thành bữa trưa 00:03:11.383 --> 00:03:12.719 cho một bầy thú săn mồi nào đó. NOTE Paragraph 00:03:12.719 --> 00:03:14.483 Nhưng, vùng dưới đồi não ở động vật có xương sống 00:03:14.483 --> 00:03:17.275 đã có hàng triệu năm thực tập nhiều hơn bạn. 00:03:17.275 --> 00:03:18.649 Ngay trước khi đi lên sân khấu, 00:03:18.649 --> 00:03:20.127 là thời điểm để chơi bẩn 00:03:20.127 --> 00:03:21.311 và đánh lừa bộ não của bạn. 00:03:21.311 --> 00:03:23.657 đưa cánh tay lên cao và hít thở sâu. 00:03:23.657 --> 00:03:25.064 Điều này làm cho vùng dưới đồi não sản sinh ra 00:03:25.064 --> 00:03:26.908 một phản ứng thư giãn. 00:03:26.908 --> 00:03:28.450 Nỗi sợ sân khấu thường đánh mạnh nhất vào 00:03:28.450 --> 00:03:29.900 ngay trước bài trình bày, 00:03:29.900 --> 00:03:32.034 Vì vậy, hãy dành phút cuối cùng vươn người và hít thở. NOTE Paragraph 00:03:32.034 --> 00:03:34.044 Bạn tiến gần đến micro, giọng nói rõ ràng, 00:03:34.044 --> 00:03:35.414 cơ thể thoải mái. 00:03:35.414 --> 00:03:38.039 Bài phát biểu được chuẩn bị kĩ sẽ thuyết phục đám đông hoang dại kia 00:03:38.039 --> 00:03:40.036 bạn là một thiên tài ăn nói. 00:03:40.036 --> 00:03:40.862 Làm thế nào? 00:03:40.862 --> 00:03:42.270 Bạn đã không vượt qua nỗi sợ này, 00:03:42.270 --> 00:03:43.779 mà bạn thích nghi với nó. 00:03:43.779 --> 00:03:44.853 Và một thực tế là cho dù 00:03:44.853 --> 00:03:46.590 bạn trông có vẻ văn minh, hiện đại đến thế nào đi nữa 00:03:46.590 --> 00:03:47.588 trong một phần bộ não của bạn, 00:03:47.588 --> 00:03:48.865 bạn vẫn là một động vật hoang dã, 00:03:48.865 --> 00:03:52.566 một động vật hoang dã sâu sắc và biết cách ăn nói.