Tôi dành phần lớn thời gian nghĩ về những bé gái, điều này khá kỳ cục khi nó do một người đàn ông trưởng thành nói ra. Nhưng tôi có như vậy. Tôi thường nghĩ về những cô bé, và tôi nghĩ chủ yếu do tôi cũng có một bé gái. Đây là con gái tôi, và tôi nghĩ các bạn sẽ rất quý con bé. Con bé thông minh và vui tính, đối xử tốt với mọi người, và là một người bạn tốt. Nhưng khi tôi nói về con gái mình, từ mà tôi dùng nhiều nhất là "vận động viên." Con tôi rất thể thao. Con bé khỏe khoắn và rất nhanh, có sự thăng bằng tuyệt vời và kiểm soát cơ thể tốt. Con bé đã ba lần liên tiếp đạt chức vô địch bang với môn võ Shaolin Kempo. Đến chín tuổi, con bé đã đi được nửa đường tới đai đen. Con gái tôi rất thể thao. Khi một người đàn ông cao gần 1m9 và nặng hơn 120kg đứng trước mặt, nói rằng con gái mình rất thể thao, bạn có thể nghĩ đó là sự phản chiếu từ anh ta. Nhưng không phải vậy. (Cười) Thời trung học, vợ tôi hai lần là cầu thủ đội tuyển bóng đá bang và vận động viên đội tuyển bóng chuyền bang, còn tôi thì chơi "Dungeons and Dragons." Và đó là lý do vì sao, mặc dù con gái tôi là một vận động viên, con bé cũng vô cùng kỳ cục, và tôi yêu điều đó. Con bé đi lại quanh nhà trong tấm áo choàng lửa mà nó tự tay làm. Con bé ngồi trên Ngai Vàng Sắt -- (Cười) dù thậm chí chưa từng xem "Trò Chơi Vương Quyền," chủ yếu vì chúng tôi không phải những phụ huynh tồi tệ nhất trên đời. Nhưng con bé biết có một người được gọi là Mẹ Rồng, và con bé rất thích tự gọi mình như vậy. Con bé cực kỳ mê truyện tranh. Giờ thì nhân vật yêu thích của bé là Groot. Con bé yêu quý Groot, và vô cùng thích Hulk Phi Thường. Nhưng thực tâm nhất thì con gái tôi rất thích Chiến Tranh giữa các Vì Sao. Con tôi là một Jedi. Mặc dù đôi khi nó cũng là một Sith, đó là một lựa chọn tôi có thể tôn trọng. (Cười) Nhưng đây là câu hỏi tôi cần phải đưa ra. Vì sao khi con gái tôi mặc trang phục hóa trang, dù là Groot hay Hulk Vĩ Đại, dù là Obi-Wan Kenobi hay Darth Maul, tại sao mọi nhân vật con bé hóa trang thành đều là nam? Những nữ siêu anh hùng đâu hết rồi? Và đó không thực sự là câu hỏi của tôi, bởi có rất nhiều nữ siêu anh hùng. Câu hỏi của tôi thực sự là, các thứ của nữ siêu anh hùng đâu hết rồi? Trang phục ở đâu? Đồ chơi ở đâu? Bởi vì mỗi ngày, con gái tôi vui chơi khi mặc trang phục hóa trang cũng là đang học nhiều điều qua một quá trình, đối với nghề nghiệp của tôi, giáo sư nghiên cứu truyền thông, chúng tôi nói đến giáo dục công chúng. Nó nói tới việc các xã hội được dạy về các hệ tư tưởng như thế nào. Việc các bạn học trở thành đàn ông hay phụ nữ là thế nào, cư xử đúng mực ở nơi công cộng là thế nào, là một người yêu nước và có cách hành xử tốt là thế nào. Về toàn bộ những mối quan hệ xã hội cấu thành nên những con người chúng ta. Nói ngắn gọn, nó nói về cách ta học những gì ta biết về người khác, và về thế giới. Nhưng chúng ta sống trong một xã hội bị truyền thông làm bão hòa 100%. Điều đó có nghĩa là mọi khía cạnh thuộc sự tồn tại của con người ngoài những chức năng cơ thể cơ bản của các bạn theo cách nào đó đều chịu tác động của truyền thông. Từ chiếc xe bạn đang lái đến thực phẩm mà bạn ăn đến trang phục bạn mặc đến cách bạn xây dựng các mối quan hệ đến chính ngôn ngữ bạn sử dụng để hình thành suy nghĩ -- toàn bộ những điều này bị can thiệp bằng một cách nào đó. Vậy nên lời giải đáp trong xã hội chúng ta cho câu hỏi về cách ta học những gì ta biết về người khác và thế giới phần lớn là qua truyền thông. Vậy thì ta có thể suy được rằng, trong xã hội chúng ta, truyền thông không chỉ đơn thuần là những công nghệ và thiết bị phân phối thông tin. Chúng còn tồn tại như các pháp nhân. Và khi sự phân phối thông tin bị ràng buộc bởi lợi ích tài chính, thì sẽ có vấn đề xảy ra. Vấn đề đó lớn thế nào? Hãy nghĩ về điều này: vào năm 1983, 90% truyền thông Mỹ thuộc quyền sở hữu của 50 công ty. Trong bất cứ thị trường nào, 50 công ty thực hiện việc gì đó là rất nhiều công ty. Đó là rất nhiều thế giới quan khác nhau. Vào năm 2015, số lượng đó giảm xuống còn sáu, sáu công ty. Đó là đơn vị NBCUniversal thuộc Comcast, tập đoàn AOL Time Warner, Công Ty Walt Disney, các tập đoàn News Corp., Viacom, và CBS. Sáu công ty này sản xuất chín trên mười bộ phim bạn xem, chín trên mười chương trình truyền hình, chín trên mười ca khúc, chín trên mười cuốn sách. Vậy thì câu hỏi của tôi với các bạn là, nếu sáu công ty kiểm soát 90% truyền thông Mỹ, thì họ có bao nhiêu tầm ảnh hưởng đến những thứ bạn được phép xem mỗi ngày? Bởi trong các nghiên cứu, chúng ta nói rằng truyền thông không thể bảo ta nghĩ gì, và họ không thế; họ làm điều đó rất tồi. Nhưng đó đâu phải việc củahọ Truyền thông không bảo chúng ta nghĩ gì. Mà truyền thông bảo chúng ta cần nghĩ về điều gì. Họ kiểm soát cuộc nói chuyện, và khi kiểm soát cuộc nói chuyện, họ không cần phải khiến bạn nghĩ những gì họ muốn bạn nghĩ. Họ sẽ chỉ khiến bạn nghĩ tới những thứ họ muốn bạn nghĩ tới, và quan trọng hơn, không nghĩ tới những thứ họ không muốn bạn nghĩ tới. Họ kiểm soát cuộc nói chuyện. Thực tế việc đó được làm thế nào? Lấy một trong các công ty đó làm ví dụ. Để đơn giản, Chúng ta hãy nói một chút về Công ty Walt Disney. Lý do vì sao tôi chọn Công ty Walt Disney là, Có bất cứ ai trong căn phòng này chưa từng xem một bộ phim của Disney? Hãy nhìn xung quanh. Chính xác rồi. Tôi chọn Disney vì họ có cái chúng tôi gọi là 100% thâm nhập trong xã hội chúng ta. Tất cả mọi người đều đã tiếp xúc với Disney, vì vậy đó là một ví dụ dễ hiểu. Từ năm 1937, Disney đã thu được lợi nhuận chủ yếu từ bán đồ công chúa cho các cô bé, đóng góp phần lớn vào tài chính của công ty. Đương nhiên, trừ khi cô công chúa mà cô con gái của bạn thích, như con gái tôi, là cô gái này. Bạn thấy đấy, vào năm 2012, Disney mua lại LucasFilm với tổng giá trị bốn tỷ đôla, và ngay sau đó, khiến các cửa hàng Disney tràn ngập đồ liên quan đến Han Solo và Obi-Wan Kenobi, với Darth Vader và Luke Skywalker và Yoda, nhưng lại không có Công chúa Leia. Vì sao? Bởi công chúa này làm rối loạn việc giáo dục công chúng cho những công chúa này. Vì vậy Disney không đưa Công chúa Leia vào chuỗi sản phẩm trong cửa hàng, và khi mọi người tới Disney và hỏi, "Này, đồ liên quan đến Công Chúa Leia đâu?" Disney nói, "Chúng tôi không có ý đưa Công chúa Leia vào bán tại cửa hàng." Những người hâm mộ tức giận viết lên Twitter với hashtag #WeWantLeia (#ChúngTôiMuốnLeia.) Và Disney nói "Đợi đã, chúng tôi không có ý đó. Ý chúng tôi là, chúng tôi chưa bán sản phẩm nào của Công chúa Leia, nhưng chúng tôi sẽ bán." Và đó là vào năm 2012, và bây giờ là 2015, nếu bạn tới một cửa hàng của Disney, như tôi vừa làm, và tìm kiếm mặt hàng Công chúa Leia, bạn có biết có bao nhiêu sản phẩm Công chúa Leia trong cửa hàng không? Không có, vì Disney không có ý định đưa Công chúa Leia vào cửa hàng. Và bạn đừng nên ngạc nhiên vì đó là chính sách của họ khi họ mua Marvel vào năm 2009 với 4.5 tỉ đôla. Bởi khi bạn kiếm được rất nhiều lợi nhuận bán công chúa cho các bé gái, bạn cũng sẽ muốn kiếm được lợi nhuận từ các bé trai Ngoài các siêu anh hùng còn gì tốt hơn để bán? Vậy nên Disney đã tiếp cận được Đội trưởng Mỹ và Thor, Hulk Vĩ Đại, và họ thậm chí còn tiếp cận được tới một nhóm siêu anh hùng mà chưa một ai nghe đến tên. Marvel bán siêu anh hùng giỏi như vậy đó. Năm ngoái, họ phát hành bộ phim "Vệ Binh Dải Ngân Hà." Đó là một bộ phim chắc chắn đáng lẽ không thành công. Không ai biết họ là ai trừ những kẻ mê truyện tranh như tôi. Một trong số các nhân vật là cái cây biết nói. Một nhân vật khác là chú chồn dáng người. Nó đáng lẽ không thành công. Và họ đã thành công lớn với bộ phim "Vệ Binh Dải Ngân Hà." Nhân vật ở giữa này, tên là Gamora. Cô ấy do Zoe Saldana thủ vai, và cô ấy mạnh mẽ, thông minh và rất nhanh và chiến đấu như một ninja vậy, và cô ấy là người phụ nữ da màu xinh đẹp, và con gái tôi vô cùng thích cô. Vì vậy giống như mọi ông bố kỳ cục khác, tôi đã đi mua cho con gái đồ Gamora, và khi đến cửa hàng, tôi biết được một điều rất thú vị. Nếu tôi muốn mua cho con bé một chiếc balô Gamora, ừm, Gamora còn không có trên đó. Họ đáng lẽ nên tiếp thị cho nó là "một vài" thành viên Vệ Binh Dải Ngân Hà. (Cười) Và nếu tôi muốn mua cho con hộp cơm trưa, cũng không có Gamora, và nếu tôi muốn mua cho bé cái áo phông cô ấy cũng không có trên đó. Và trong thực tế, nếu tôi đến cửa hàng, như tôi đã làm vậy, và nhìn vào đồ trưng bày, bạn sẽ thấy một ảnh nhỏ hình Gamora ngay đây, nhưng nếu bạn nhìn vào các mặt hàng thực sự trên giá đồ đó, Gamora không xuất hiện trên bất cứ thứ nào. Giờ thì, tôi có thể đã lên Twitter dùng hashtag #WheresGamora (#GamoraỞĐâu), như hàng triệu người hâm mộ đã làm trên toàn thế giới, nhưng sự thật là tôi thậm chí không bất ngờ đến thế, vì tôi đã ở đó khi Disney phát hành "The Avengers." Trong năm này, chúng ta có một bộ phim Avengers mới, "Đế Chế Ultron," và chúng ta rất hào hứng, vì không chỉ có một mà tới hai nữ siêu anh hùng, Phù Thủy Scarlet và Góa Phụ Đen. Và chúng ta đã rất hào hứng Nhưng có một sự thật về điều này. Ngay cả khi Scarlett Johansson, một trong những diễn viên nữ nổi tiếng nhất nước Mỹ, thủ vai Góa Phụ Đen, và Góa Phụ Đen là ngôi sao của không phải một, không phải hai, mà là năm bộ phim khác nhau của Marvel, thì cũng không có một chút mặt hàng nào liên quan đến Góa Phụ Đen. Không có. Và nếu bạn tới cửa hàng Disney và tìm một bộ phục trang Góa Phụ Đen, các bạn sẽ tìm được Đội Trưởng Mỹ và Hulk Vĩ Đại. Bạn sẽ thấy Người Sắt và Thor. Bạncó thể thấy Cỗ Máy Chiến Đấu nhân vật thậm chí không xuất hiện trong phim lâu đến vậy. Người bạn sẽ không tìm được là Góa Phụ Đen. Và bạn cũng có thể đã lên Twitter với hashtag, như nhiều người đã làm, #WheresNatasha. (#NatashaỞĐâu) Nhưng tôi mệt phải làm việc đó. Tôi mệt mỏi phải làm như vậy. Giờ đây trên toàn đất nước, có những đứa trẻ chơi với bộ đồ chơi mô hình Cycle Blast Quinjet, có hình Đội Trưởng Mỹ cưỡi mô-tô lao ra từ một chiếc phản lực đang di chuyển và nó thực sự rất tuyệt vời. Bạn có biết nó tuyệt cỡ nào? Tuyệt đến mức khi nó diễn ra trong phim, thì chính Góa Phụ Đen đã làm điều đó. Hình cô ấy không chỉ bị xóa đi, mà còn bị thay thế bởi một nhân vật nam. Vậy việc này nói cho chúng ta biết điều gì? Ý tôi là, trong vòng năm năm tiếp theo, Disney và Warner Bros. và nhiều các hãng phim khác sẽ phát hành hơn 30 phim chiếu rạp dài với các nhân vật truyện tranh, và trong số 30 bộ phim đó, có chính xác hai phim sẽ có nhân vật nữ chính. Hai. Giờ thì, sẽ có các nhân vật nữ trong các bộ phim còn lại, nhưng họ sẽ là người đồng hành, họ sẽ là người tình, họ sẽ là thành viên các nhóm. Họ sẽ không phải là nhân vật chính. Và nếu điều ta học được, điều ta biết được về những người khác và về thế giới qua truyền thông, thì những công ty này đang dạy con gái tôi rằng ngay cả khi con bé mạnh mẽ, thông minh và rất nhanh và chiến đấu như một ninja, tất cả đều đúng với con bé, thì nó cũng không có nghĩa lý gì cả. Con bé sẽ hoặc là bị lờ đi như Gamora hoặc bị xóa đi và thay thế bởi một cậu bé như Góa Phụ Đen vậy. Và điều này thì thật bất công. Thật bất công với con bé và với cả con trai và con gái của bạn. Nhưng vấn đề ở đây là: Tôi đang nuôi lớn một bé gái, và con bé có một chút "tomboy", mà tiện thể đó là một từ tồi tệ khi gọi một cô gái. Điều cơ bản được nói ra là, các nét tính cách định nghĩa bạn, không thực sự là của bạn, chúng chỉ được mượn cho bạn một lúc từ các cậu bé. Nhưng bạn có biết rằng con bé sẽ phải buồn bao nhiêu trong cuộc đời vì có một chút tomboy trong mình? Không. Không chút nào. Mọi người nghĩ nó dễ thương. Họ sẽ cho rằng con bé hăng hái, vì trong xã hội này, cái gọi là tính cách con trai bên trong các cô bé, được coi là sự nâng cấp, một điểm cộng. Tôi không nuôi lớn một cậu bé, như Mike. Mike là cậu bé ở Florida, 11 tuổi, và vấn đề là thứ cậu thích nhất trên đời là chương trình "Ngựa Con Bé Nhỏ của Tôi: Tình Bạn Diệu Kỳ," giống như hàng triệu đứa trẻ khác ở Mỹ. Chương trình thì được quảng bá tới các bé gái, từ năm đến chín tuổi, nhưng có hàng triệu bé trai và những người đàn ông trưởng thành thích "Ngựa Con Bé Nhỏ của Tôi: Tình Bạn Diệu Kỳ." Họ có một câu lạc bộ. Họ tự gọi mình là Bronies, những người anh em ngựa con, những anh chàng thích ngựa con. Tôi tình cờ là một trong số đó. Và điều mà Mike và bản thân tôi và hàng triệu các cậu bé và đàn ông khác học được trong thế giới đàn bà, ẻo lả của "Ngựa Con Bé Nhỏ của Tôi" là gì? Ừm, họ học được rằng cần học tập chăm chỉ và làm hết sức, chơi hết mình, và có diện mạo đẹp và cảm thấy vui và làm việc có ích, và thượng đế đã giữ cho ta không dạy cho các cậu bé những quan niệm yếu đuối này. Vì vậy các đứa trẻ khác ở khu Mike sống đã bắt nạt và đánh cậu bé và chúng trêu chọc cậu, và ở tuổi 11, Mike về nhà, tìm một chiếc thắt lưng, quấn nó quanh cổ, và treo mình trên tầng trên của giường. Vì chúng ta đã phát triển một cái xã hội mà bạn thà chết như một cậu bé hơn là có suy nghĩ thích đồ cho con gái. Và đó không phải lỗi của Mike. Đó là lỗi của chúng ta. Chúng ta đã làm cậu bé thất vọng. Chúng ta đã làm con cái mình thất vọng. Chúng ta phải làm điều tốt hơn cho chúng. Chúng ta phải ngừng việc chỉ làm ra những nữ siêu anh hùng xuất hiện trên áo phông có màu hồng và chỉ dành cho các cô bé. Chúng ta phải dừng lại. Và khi tôi đang chuẩn bị bài nói này, mọi người nói với tôi, "Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu" Và tôi đáp "Ồ thật sao?" Vì chỉ trong năm nay, Target đã thông báo họ sẽ ngưng việc chia các gian đồ chơi theo giới tính. Họ sẽ xếp lẫn vào với nhau. Giờ thì, trước khi chúng ta gãy vai vì vỗ lưng tán dương Target, trong tuần này họ đã phát hành áo phông in một trong các cảnh hình tượng nhất trong "Chiến Tranh giữa các Vì Sao: Niềm Hy Vọng Mới" có Công Chúa Leia đối đầu với Chúa Tế Bóng Đêm của Sith, trên áo phông mà cô ấy bị thay thế một cách bí ẩn bởi Luke. Vậy nên đừng vội vỗ lưng tán dương nhau nhiều quá. Cũng trong tuần này, Disney ra thông báo hãng sẽ không chia đồ hóa trang Halloween theo giới tính nữa, tôi vì thế mà nói, "Cảm ơn Disney, trừ việc hãng bạn chỉ làm phục trang của siêu anh hùng nam vậy thì còn nghĩa lý gì việc ai sẽ mặc chúng? Chỉ trong tuần này, Mattel, nơi tạo ra Barbie, thông báo rằng họ sẽ phát hành một dòng sản phẩm nữ siêu anh hùng DC. Và điều khôi hài là, họ đã gặp các bé gái và hỏi các cô bé xem muốn thấy gì ở búp bê, và bạn có thể thấy đấy, các búp bê này có bắp chân và khuỷu tay có thể bẻ được nên có thể làm được các thứ siêu anh hùng làm. Và hãy mua chúng đi. Và đừng chỉ mua chúng cho con gái bạn, hãy mua cho cả con trai. Vì quan trọng là các cậu bé chơi cùng và đóng vai các nữ siêu anh hùng cũng như con gái tôi chơi cùng và đóng vai các siêu anh hùng nam vậy. Và trên thực tế, điều tôi mong muốn là một thế giới nơi mà mọi người đến cửa hàng sẽ có một lưu đồ trong đầu rằng liệu họ nên mua đồ chơi này cho bé trai hay bé gái, và nó là một lưu đồ thực sự đơn giản vì sẽ chỉ có một câu hỏi trong đó. Câu hỏi là "Đồ chơi này có dùng được với bộ phận sinh dục không?" (Cười) Nếu câu trả lời là có, thì đó không phải là đồ chơi trẻ em. (Cười) Và nếu câu trả lời là không, thì nó dành cho cả các cậu bé và cô bé. Thực sự rất đơn giản. Vì hôm nay là vì tương lai của tương lai, và trong tương lai của tôi, các cậu bé và cô bé được tôn trọng như nhau, có giá trị ngang nhau, và quan trọng nhất, được đại diện như nhau. Xin cảm ơn. (Vỗ tay)