Đây là lần đầu tôi công khai câu chuyện này về mặt cá nhân của nó. Yogi Berra, cầu thủ bóng chày nổi tiếng thế giới từng nói, ''Khi đến ngã ba đường, hãy chọn bất kì.'' Hơn một thế kỷ qua, các nhà nghiên cứu đã nghiên cứu về hệ thống miễn dịch chống lại ung thư, và không may, vắc-xin ung thư đã gây thất vọng. Nó chỉ có tác dụng với các bệnh ung thư gây ra bởi virus, như ung thư cổ tử cung hoặc ung thư gan. Vậy nên, các nhà nghiên cứu ung thư về cơ bản đã từ bỏ ý tưởng sử dụng hệ thống miễn dịch để chống lại ung thư. Tóm lại, hệ thống miễn dịch đã không được áp dụng để chống lại ung thư; nó chỉ tiến hóa để chống lại mầm bệnh xâm nhập từ bên ngoài. Thế nên, nhiệm vụ của nó là tiêu diệt vi khuẩn và virus. Lý do hệ thống miễn dịch gặp rắc rối với hầu hết các bệnh ung thư là do nó không xâm nhập từ bên ngoài, mà tiến hóa từ các tế bào của chính nó. Nên, hệ thống miễn dịch không nhận ra ung thư là một vấn đề hoặc nó tấn công cả ung thư và các tế bào bình thường, dẫn đến các bệnh tự miễn như viêm đại tràng hoặc đa xơ cứng. Vậy bạn giải quyết vấn đề đó ra sao? Câu trả lời của chúng tôi là các hệ thống miễn dịch tổng hợp được thiết kế để xác nhận và tiêu diệt các tế bào ung thư. Đó chính là hệ thống miễn dịch tổng hợp. Bạn kết hợp nó với kỹ thuật di truyền và sinh học tổng hợp. Chúng tôi đã làm thế với các phần tự nhiên của hệ thống miễn dịch, gọi là tế bào B và tế bào T. Đó là nền tảng cơ bản của chúng tôi. Các tế bào T tiến hóa để tiêu diệt các tế bào bị nhiễm virus, và B là những tế bào tạo ra các kháng thể và sau đó chúng liên kết để tiêu diệt vi khuẩn. vậy điều gì xảy ra khi bạn kết hợp hai chức năng theo cách chúng được thiết kế để tái sử dụng nó chống lại ung thư? Chúng tôi nhận ra là ta có thể thêm các gene tạo các kháng thể từ tế bào B vào tế bào T. Làm cách nào để thực hiện nó? Chúng tôi sử dụng virus HIV như một con ngựa Trojan để đi vào hệ thống miễn dịch của tế bào T. Kết quả là một sinh vật huyền bí, một sinh vật thở ra lửa tuyệt vời từ thần thoại Hy Lạp, với đầu sư tử, thân dê và đuôi rắn. Vì vậy, chúng tôi cho rằng điều nghịch lý mà mình tạo ra với các kháng thể tế bào B, thụ thể tế bào T của chúng tôi, và "con ngựa thành Troy-HIV" nên được gọi là "kháng nguyên tổng hợp tế bào T", hay liệu pháp tế bào CAR-T. Virus cũng chèn thêm thông tin di truyền để kích hoạt các tế bào T và lập trình chúng vào chế độ tiêu diệt. Khi các tế bào CAR-T được tiêm vào người bị ung thư, Điều gì xảy ra khi những tế bào CAR T đó thấy và liên kết với khối u mục tiêu? Chúng hoạt động như các tế bào T sát thủ siêu cấp trên steroid. Chúng hình thành hệ thống phòng thủ khẩn cấp trong cơ thể thực sự phân chia và nhân lên tới hàng triệu, sau đó chúng tấn công và tiêu diệt khối u. Điều này nghĩa là các tế bào CAR-T là liều thuốc sống đầu tiên trong y học. Tế bào CAR-T phá vỡ khuôn khổ. Không như các loại thuốc thông thường mà bạn dùng chúng làm công việc của chúng và được chuyển hóa nên sau đó bạn phải uống lại. Liệu pháp tế bào CAR-T sống và làm việc trong nhiều năm. Ta đã có các tế bào CAR-T ở lại trong cơ thể của bệnh nhân ung thư đến bây giờ đã được hơn 8 năm. Những tế bào T thiết kế cho ung thư này, tế bào CAR-T, có chu kỳ bán rã được ước tính hơn 17 năm. Vì vậy, một lần tiêm là đủ; Chúng bảo vệ hết phần đời còn lại của bạn. Đây là sự khởi đầu từ một mô hình mới trong y học. Hiện tại, có một thách thức lớn đối với liệu pháp miễn dịch CAR-T này. Nguồn tế bào T hiệu quả duy nhất ở bệnh nhân là các tế bào T của riêng bạn, trừ khi bạn sinh đôi cùng trứng. Hầu hết chúng ta không có may mắn này. Vì vậy, để tạo ra các tế bào CAR-T chúng tôi phải học cách phát triển tế bào T từ chính bệnh nhân Chúng tôi đã phát triển nền tảng vững chắc cho điều này trong những năm 1990. Năm 1997 là lần đầu tiên chúng tôi thử nghiệm liệu pháp CAR-T trên bệnh nhân mắc bệnh HIV-AIDS giai đoạn cuối. Và chúng tôi thấy rằng những tế bào CAR-T sống sót đến hơn một thập kỷ. Nó đã cải thiện hệ thống miễn dịch, và giảm virus, nhưng không chữa hết cho họ. Nên chúng tôi đã trở lại phòng thí nghiệm và dành một thập kỷ kế tiếp để cải tiến phiên bản tế bào CAR-T. Đến năm 2010, chúng tôi bắt đầu điều trị bệnh nhân ung thư máu. Nhóm chúng tôi đã điều trị cho ba bệnh nhân mắc bệnh Bạch Cầu Tăng Lymphô Bào Mãn Tính Di Căn vào năm 2012. Đây là căn bệnh bạch cầu vô phương cứu chữa đã ảnh hưởng khoảng 20.000 người hàng năm ở Mỹ. Bệnh nhân đầu tiên được điều trị là một trung sĩ hải quân nghỉ hưu, và một sĩ quan cai tù. Anh chỉ còn sống được vài tuần và đã trả xong tiền cho đám tang của mình. Các tế bào được truyền vào, và trong vài ngày, anh sốt cao. Nhiều bộ phận bị suy giảm chức năng, và phải chuyển qua chăm sóc đặc biệt và hôn mê. Chúng tôi nghĩ anh ấy sẽ chết, nhưng anh ấy đã được chữa khỏi. Nhưng sau đó, một ngã ba đường xảy ra. Khoảng 28 ngày sau khi được truyền tế bào CAR-T, anh ấy tỉnh dậy, khi các bác sĩ kiểm tra, căn bệnh ung thư đã biến mất Các khối u lớn tan dần. Sinh thiết tủy xương không tìm thấy dấu hiệu nào của bệnh bạch cầu. Năm đó, trong ba bệnh nhân đầu tiên chúng tôi điều trị, hai trong số họ đã thuyên giảm cho đến bây giờ là tám năm rồi. và một người đã thuyên giảm một phần. Các tế bào CAR-T đã tấn công bệnh bạch cầu ở những bệnh nhân này và đã đánh tan khoảng 2.9 đến 7.7 pound khối u ở mỗi bệnh nhân. Cơ thể họ trở thành lò phản ứng sinh học với các tế bào CAR-T này sản xuất hàng triệu và hàng triệu các tế bào CAR-T trong tủy xương, máu và các khối u. Và chúng tôi phát hiện ra các tế bào CAR-T có thể đấm vượt xa hạng cân của họ, theo cách nói trong môn đấm bốc. Chỉ cần một tế bào CAR-T có thể tiêu diệt 1.000 tế bào khối u. Đúng vậy. Là tỷ lệ: một chọi một ngàn. Tế bào CAR-T và tế bào con gái, con cháu của nó có thể phân chia, phân chia và phân chia trong cơ thể cho đến khi tế bào khối u cuối cùng biến mất. Đây là điều chưa từng xảy ra trong y học ung thư. Hai bệnh nhân đầu tiên đã thuyên giảm hoàn toàn đến nay không còn bệnh bạch cầu, và chúng tôi nghĩ họ đã được chữa khỏi. Họ là những người đã hết sự chọn lựa, và theo tất cả phương pháp truyền thống đã thử nghiệm, họ được xem như Lazarus (hồi sinh) thời hiện đại. Tất cả những gì tôi có thể nói là: cảm ơn đời đã cho những ngã ba đường. Tiếp đó, chúng tôi được phép điều trị cho trẻ em mắc bệnh bạch cầu cấp tính, dạng ung thư phổ biến nhất ở trẻ. Bệnh nhân đầu tiên được thử nghiệm là Emily Whitehead, lúc đó, cô bé chỉ mới sáu tuổi. Bé đã trải qua hàng loạt cuộc hóa trị và xạ trị trong nhiều năm liền, và bệnh bạch cầu của bé tái phát. Cụ thể là nó đã tái lại ba lần. Khi lần đầu gặp cô bé, Emily bị ốm rất nặng. Bệnh bạch cầu được chẩn đoán đã di căn và không thể chữa khỏi. Ung thư đã lan đến tủy xương, gan, và lá lách của cô bé. Chúng tôi tiêm các tế bào CAR-T vào người cô bé, vào mùa xuân tháng 4 năm 2012, những ngày tiếp theo, sức khỏe con bé không khá hơn. Thực tế là tệ hơn rất nhiều. Tương tự như vị sỹ quan cai tù năm 2010, thì năm 2012, cô bé phải vào phòng chăm sóc đặc biệt, và đây là ngã ba đáng sợ nhất trong cả câu chuyện này. Đến ngày thứ ba, bé bất tỉnh và phải dựa vào thiết bị duy trì sự sống vì suy thận, suy phổi và hôn mê. Bé sốt cao đến 106 độ F trong ba ngày. Chúng tôi không biết cơn sốt đến từ đâu. Chúng tôi làm các xét nghiệm máu liên quan đến nhiễm trùng, nhưng đó không phải là nguyên do. Nhưng chúng tôi tìm thấy một điều bất thường trong máu cô bé mà chưa từng thấy trong y học. Mức protein được gọi là interleukin-6, hoặc IL-6 tăng lên trong máu cô bé. Thực tế, nó đã hơn một ngàn lần mức bình thường. Và đây là nơi một ngã ba khác xuất hiện. Trùng hợp, con gái của tôi cũng mắc một dạng viêm khớp nhi khoa. Thế nên, tôi đã theo dõi như một bác sĩ ung thư, các liệu pháp thực nghiệm về bệnh viêm khớp cho con gái, phòng khi nó sẽ cần chúng. Tình cờ chỉ vài tháng trước khi Emily nhập viện, một liệu pháp mới đã được FDA chấp thuận để điều trị nồng độ interleukin-6 tăng cao. Nó cũng được chấp nhận để chữa căn bệnh của con gái tôi. Liệu pháp đó là tocilizumab. May mắn là nó vừa được thêm vào danh sách thuốc ở bệnh viện của Emily, cho viêm khớp. Nên khi phát hiện Emily có mức IL-6 rất cao, tôi đã gọi cho bác sĩ của cô bé ở phòng chăm sóc đặc biệt, "Tại sao không thử cho bé thuốc viêm khớp này? " Họ nói tôi là cao bồi vì gợi ý như thế. Vì cô bé bị sốt và huyết áp thấp, cũng không phản ứng với bất kỳ liệu pháp nào khác, bác sĩ cô bé nhanh chóng xin phép hội đồng bệnh viện xét duyệt, cả bố mẹ cô bé nữa, và tất cả mọi người đều đồng ý. Và họ đã thử nó, và kết quả rất đáng kinh ngạc. Trong vòng vài giờ sau khi điều trị với tocilizumab, Sức khỏe Emily bắt đầu cải thiện nhanh chóng, Hai mươi ba ngày sau khi điều trị, cô bé được chẩn đoán lành bệnh. Giờ đây, con bé đã được 12 tuổi. và bệnh vẫn đang thuyên giảm. (Vỗ tay) Giờ chúng tôi gọi phản ứng sốt cao và hôn mê dữ dội này, sau khi truyền tế bào CAR-T, là hội chứng giải phóng kích hoạt tố, hay CRS. Chúng tôi thấy nó xảy ra ở hầu hết các bệnh nhân phản ứng với liệu pháp này. Nhưng nó không xảy ra ở những bệnh nhân không đáp ứng. Vì vậy, một cách nghịch lý, các bệnh nhân bây giờ hy vọng mắc những cơn sốt cao sau khi điều trị, cảm giác như "cơn cúm tồi tệ nhất trong cuộc đời họ" khi họ được điều trị liệu pháp tế bào CAR-T. Họ mong chờ cho phản ứng này bởi vì họ biết đó là một phần của con đường khúc khủy và việc lành bệnh. Thật không may, không phải mọi bệnh nhân đều hồi phục. Bệnh nhân không mắc CRS là những người không khỏi bệnh. Vì vậy, có một liên kết mạnh mẽ giữa CRS và khả năng của hệ thống miễn dịch để loại trừ bệnh bạch cầu. Đó là lý do vào hè năm ngoái, khi FDA chấp thuận liệu pháp tế bào CAR-T cho bệnh bạch cầu, họ cũng đồng ý dùng tocilizumab để chặn ảnh hưởng của IL-6 và những triệu chứng CRS đi kèm ở những bệnh nhân này. Đây là một sự kiện bất thường trong lịch sử y học. Bây giờ các bác sĩ của Emily đang hoàn thành các thử nghiệm tiếp theo và báo cáo rằng 27 trong số 30 bệnh nhân đầu tiên được chúng tôi điều trị, hay 90 phần trăm, đã thuyên giảm hoàn toàn nhờ liệu pháp tế bào CAR-T trong vòng một tháng. Tỷ lệ 90 phần trăm thuyên giảm hoàn toàn ở những bệnh nhân ung thư di căn là chưa từng có trong hơn 50 năm nghiên cứu về ung thư. Thực tế, các công ty thường tuyên bố thử nghiệm ung thư thành công nếu khoảng 15 phần trăm bệnh nhân có tỷ lệ đáp ứng đủ. Một nghiên cứu đáng chú ý trên "Tạp chí Y học New England" năm 2013. Là một nghiên cứu quốc tế đã xác nhận những kết quả đó. và điều đó dẫn đến sự chấp thuận của FDA để chữa bệnh bạch cầu ở trẻ em và thanh niên vào tháng 8 năm 2017. Vì vậy, là liệu pháp tế bào và gen đầu tiên được chấp thuận, liệu pháp tế bào CAR-T cũng được thử nghiệm ở những người lớn bị ung thư hạch bạch huyết khó chữa. Bệnh này ảnh hưởng đến khoảng 20.000 người hằng năm ở Hoa Kỳ. Kết quả đáng kinh ngạc và vẫn còn tiếp diễn đến nay. Sáu tháng trước, FDA đã phê duyệt điều trị ung thư hạch bạch huyết di căn này bằng liệu pháp tế bào CAR-T. Hiện tại nhiều phòng thí nghiệm, bác sĩ và các nhà khoa học khắp thế giới đã và đang thử nghiệm liệu pháp CAR-T cho nhiều căn bệnh khác nhau, Tất cả chúng tôi đều vui mừng với tốc độ tiến triển nhanh chóng. Chúng tôi rất biết ơn khi gặp bệnh nhân trước đây là giai đoạn cuối trở lại với cuộc sống khỏe mạnh, như cô bé Emily. Chúng tôi vui mừng khi thấy sự thuyên giảm lâu dài và có thể chữa khỏi hoàn toàn. Đồng thời, chúng tôi cũng quan tâm về chi phí tài chính. Có thể mất khoảng 150.000 đô la để chế các tế bào CAR-T cho mỗi bệnh nhân. Và khi cộng chi phí điều trị CRS và các biến chứng khác, chi phí có thể lên đến một triệu đô la cho mỗi bệnh nhân. Ta phải nhớ rằng chi phí của sự thất bại thậm chí còn tệ hơn. Các phương pháp điều trị ung thư không thể chữa khỏi cũng đắt ngoài ra, bệnh nhân phải đối mặt với cái chết. Thế nên, chúng tôi muốn thấy nghiên cứu thực hiện bây giờ giúp phương pháp này hiệu quả hơn, giảm chi phí điều trị cho tất cả bệnh nhân. May mắn thay, đây là lĩnh vực mới và liên tục phát triển, như nhiều liệu pháp và dịch vụ mới khác, giá sẽ giảm khi ngành công nghiệp làm việc hiệu quả hơn. Khi nghĩ về tất cả các ngã ba đường dẫn đến liệu pháp tế bào CAR-T, có một điều làm tôi ấn tượng. Chúng tôi được nhắc nhở rằng các cuộc khám phá vĩ đại không xảy ra trong một đêm. Như liệu pháp tế bào CAR-T ra đời sau hành trình 30 năm, trên một con đường đầy những thất bại và bất ngờ. Trong thế giới của sự thỏa mãn nhất thời này, những kết quả theo yêu cầu, liên tục 24/7, các nhà khoa học cần có sự kiên trì, tầm nhìn và sự kiên nhẫn để vượt lên trên tất cả. Có thể thấy, ngã ba đường không phải lúc nào cũng là vấn đề nan giải hoặc đường vòng; đôi khi, ta có thể không biết điều đó ngay thời điểm đó, rằng ngã ba đường là đường về nhà. Cảm ơn mọi người rất nhiều. (Vỗ tay)