0:00:01.000,0:00:03.000 4 năm trước tôi cũng đứng nói ở đây 0:00:03.000,0:00:05.000 tôi nhớ thời đó, 0:00:05.000,0:00:08.000 người ta không đăng mấy bài nói lên mạng 0:00:08.000,0:00:12.000 mà bỏ vô hộp rồi tặng cho TEDsters 0:00:12.000,0:00:14.000 một bộ mấy đĩa DVD, 0:00:14.000,0:00:17.000 để họ mang về, chưng lên kệ cho bụi đóng 4 năm trời 0:00:17.000,0:00:19.000 (Cười) 0:00:19.000,0:00:21.000 Và Chris đã gọi cho tôi 0:00:21.000,0:00:23.000 một tuần sau buổi nói chuyện đó 0:00:23.000,0:00:25.000 nói rằng, "Tụi tôi sẽ đăng mấy bài nói lên mạng. 0:00:25.000,0:00:28.000 Tôi đăng bài của anh được chứ?" Và tôi đáp rằng "Được thôi" 0:00:28.000,0:00:30.000 Và 4 năm sau 0:00:30.000,0:00:32.000 đã có 4.000 người xem.. 0:00:32.000,0:00:35.000 À, thực ra thì đã có 4.000 lượt tải 0:00:35.000,0:00:38.000 Nên tôi nghĩ có thể đem số đó nhân lên cho 20 lần hay đại loại vậy 0:00:38.000,0:00:40.000 để ước lượng số người đã xem bài nói đó. 0:00:40.000,0:00:44.000 Và theo lời Chris, thì dân tình đang khao khát 0:00:44.000,0:00:46.000 được xem những clip về tôi 0:00:46.000,0:00:49.000 (Cười) 0:00:49.000,0:00:52.000 (Vỗ tay) 0:00:54.000,0:00:55.000 ...quý vị có thấy vậy không? 0:00:55.000,0:00:58.000 (Cười) 0:01:00.000,0:01:03.000 Vậy nên sự kiện này đã được chuẩn bị hết sức kĩ lưỡng 0:01:03.000,0:01:07.000 để tôi quay thêm một clip nữa cho thoả lòng quý vị. 0:01:07.000,0:01:08.000 (Cười) 0:01:10.000,0:01:12.000 Al Gore cũng đã thuyết trình 0:01:12.000,0:01:15.000 tại hội nghị của TED 4 năm về trước 0:01:15.000,0:01:17.000 về khủng hoảng khí hậu 0:01:17.000,0:01:19.000 Tôi đã nhắc đến chuyện đó 0:01:19.000,0:01:21.000 ở cuối buổi nói chuyện lần trước. 0:01:21.000,0:01:23.000 Tôi sẽ tiếp tục từ phần đó 0:01:23.000,0:01:26.000 vì tôi chỉ có 18 phút 0:01:26.000,0:01:28.000 Vậy nên, như tôi vừa nói... 0:01:28.000,0:01:33.000 (Cười) 0:01:36.000,0:01:38.000 Ông ấy nói đúng 0:01:38.000,0:01:41.000 Rõ ràng là có một cuộc khủng hoảng khí hậu 0:01:41.000,0:01:44.000 Nếu ai đó không tin, thì họ nên ra ngoài nhiều hơn 0:01:44.000,0:01:47.000 (Cười) 0:01:47.000,0:01:50.000 Nhưng tôi tin còn có một cuộc khủng hoảng nữa 0:01:51.000,0:01:53.000 cũng khắc nghiệt như vậy 0:01:53.000,0:01:56.000 và có cùng nguồn gốc, 0:01:56.000,0:01:59.000 và cả hai đều cấp thiết như nhau. 0:01:59.000,0:02:01.000 Và ý tôi là 0:02:01.000,0:02:03.000 bạn có thể nói "Ê, đủ rồi. 0:02:03.000,0:02:05.000 1 cuộc khủng hoảng chưa đủ sao; 0:02:05.000,0:02:08.000 ai lại cần thêm cái thứ hai nữa chớ." 0:02:08.000,0:02:10.000 Nhưng đây không phải là về tài nguyên thiên nhiên 0:02:10.000,0:02:13.000 mặc dù tôi tin là vậy 0:02:13.000,0:02:15.000 mà là về nguồn nhân lực 0:02:15.000,0:02:17.000 Tôi tin rằng, về cơ bản 0:02:17.000,0:02:19.000 cũng giống như mọi người đề cập vài ngày qua 0:02:19.000,0:02:22.000 rằng chúng ta đã sử dụng rất tệ 0:02:22.000,0:02:25.000 khả năng của mình. 0:02:25.000,0:02:27.000 Có rất nhiều người trải qua cuộc đời mình 0:02:27.000,0:02:30.000 mà không thực sự nhận ra được mình có tài cán gì, 0:02:30.000,0:02:32.000 hay thậm chí chẳng biết đến nó nữa 0:02:32.000,0:02:34.000 Tôi đã gặp rất nhiều những người 0:02:34.000,0:02:37.000 nghĩ rằng mình chẳng có tài năng gì. 0:02:38.000,0:02:41.000 Thật ra, giờ đây tôi chia thế giới thành 2 loại người 0:02:41.000,0:02:44.000 Jeremy Bentham, một triết gia theo thuyết vị lợi, 0:02:44.000,0:02:46.000 nói rằng: 0:02:46.000,0:02:48.000 "Trên thế giới này có hai loại người, 0:02:48.000,0:02:50.000 những người chia thế giới ra làm hai loại 0:02:50.000,0:02:52.000 và những kẻ không làm điều đó." 0:02:52.000,0:02:55.000 (Cười) 0:02:57.000,0:02:59.000 Tôi thì có. 0:02:59.000,0:03:01.000 (Cười) 0:03:04.000,0:03:06.000 Tôi đã gặp rất nhiều những người 0:03:06.000,0:03:09.000 không thích những việc mình làm 0:03:09.000,0:03:11.000 Họ chỉ sống 0:03:11.000,0:03:13.000 cho qua ngày đoạn tháng 0:03:13.000,0:03:15.000 Họ chẳng thích thú gì với những việc mình làm 0:03:15.000,0:03:18.000 Họ chịu đựng, thay vì tận hưởng nó 0:03:18.000,0:03:21.000 và chờ đến kì nghỉ cuối tuần. 0:03:21.000,0:03:23.000 Nhưng tôi cũng đã gặp những người 0:03:23.000,0:03:25.000 say mê với công việc mình làm 0:03:25.000,0:03:27.000 và không thể tưởng tượng liệu họ có thể làm việc gì khác. 0:03:27.000,0:03:30.000 Nếu bạn bảo: "Cậu thôi việc này đi," thì hẳn họ sẽ bối rối lắm. 0:03:30.000,0:03:33.000 vì đó không đơn thuần là công việc thôi, mà là chính bản thân họ. 0:03:33.000,0:03:35.000 "Nhưng nó là là bản thân tớ, cậu biết mà. 0:03:35.000,0:03:37.000 sẽ điên lắm nếu tớ bỏ việc này, vì 0:03:37.000,0:03:39.000 nó nói lên mọi thứ trong tớ." 0:03:39.000,0:03:42.000 Nhưng những người như vậy hơi ít. 0:03:42.000,0:03:44.000 Tôi nghĩ 0:03:44.000,0:03:46.000 họ thực sự là thiểu số 0:03:46.000,0:03:48.000 Và tôi nghĩ có nhiều 0:03:48.000,0:03:50.000 khả năng để giải thích cho việc này 0:03:50.000,0:03:52.000 Nổi bật trong số đó 0:03:52.000,0:03:54.000 là giáo dục, 0:03:54.000,0:03:56.000 vì giáo dục, theo một cách nào đó, 0:03:56.000,0:03:58.000 đã đẩy rất nhiều người 0:03:58.000,0:04:00.000 ra xa tài năng thật sự của họ. 0:04:00.000,0:04:03.000 Và tài nguyên con người cũng giống như tài nguyên thiên nhiên; 0:04:03.000,0:04:05.000 chúng được vùi sâu bên trong 0:04:05.000,0:04:07.000 Bạn phải cất công tìm kiếm. 0:04:07.000,0:04:09.000 chứ chúng không nằm trên bề mặt. 0:04:09.000,0:04:12.000 Bạn phải tạo ra tình huống để chúng có thể bộc lộ. 0:04:12.000,0:04:14.000 Và có thể bạn đang nghĩ rằng 0:04:14.000,0:04:16.000 giáo dục sẽ tạo ra những tình huống đó 0:04:16.000,0:04:18.000 Nhưng thường thì không. 0:04:18.000,0:04:20.000 Hầu hết mọi nền giáo dục trên thế giới 0:04:20.000,0:04:22.000 đang được cải cách. 0:04:22.000,0:04:24.000 Nhưng vậy vẫn chưa đủ. 0:04:24.000,0:04:26.000 Cải cách chẳng còn tác dụng gì nữa, 0:04:26.000,0:04:29.000 vì thực ra nó chỉ chắp vá thêm cho một món đồ đã vỡ 0:04:29.000,0:04:31.000 Cái chúng ta cần -- 0:04:31.000,0:04:33.000 và khái niệm được nhắc tới trong suốt mấy buổi hội thảo gần đây -- 0:04:33.000,0:04:35.000 không phải là Cách tân 0:04:35.000,0:04:38.000 mà là một cuộc Cách mạng trong giáo dục. 0:04:38.000,0:04:40.000 Giáo dục phải được nhào nặn 0:04:40.000,0:04:42.000 thành một thứ gì khác. 0:04:42.000,0:04:47.000 (Vỗ tay) 0:04:48.000,0:04:50.000 Một trong những thách thức 0:04:50.000,0:04:52.000 là làm sao để đổi mới một cách cơ bản 0:04:52.000,0:04:54.000 nền giáo dục. 0:04:54.000,0:04:56.000 Đổi mới là rất khó 0:04:56.000,0:04:58.000 vì nó có nghĩa là làm một việc gì đó 0:04:58.000,0:05:00.000 mà mọi công đoạn của nó đều không thể được thực hiện theo một cách dễ dàng 0:05:00.000,0:05:03.000 Nó có nghĩa là chúng ta phải thách thức những gì được cho là hiển nhiên 0:05:03.000,0:05:06.000 những thứ chúng ta nghĩ là rõ ràng. 0:05:06.000,0:05:08.000 Vấn đề lớn nhất của việc cải cách 0:05:08.000,0:05:10.000 hay biến đổi 0:05:10.000,0:05:12.000 là phá bỏ những lề thói thông thường 0:05:12.000,0:05:14.000 những thứ mà người ta nghĩ rằng.. 0:05:14.000,0:05:16.000 "Nó là vậy đó, làm sao làm khác đi được" 0:05:16.000,0:05:19.000 Gần đây tôi tình cờ chộp được một câu nói của Abraham Lincoln, 0:05:19.000,0:05:22.000 người mà tôi nghĩ là các bạn sẽ rất thích thú được diện kiến vào lúc này 0:05:22.000,0:05:24.000 (Cười) 0:05:24.000,0:05:27.000 Ông ta nói câu này vào tháng 12 năm 1862 0:05:27.000,0:05:30.000 vào kì họp thường niên thứ hai của Quốc hội. 0:05:31.000,0:05:34.000 Phải nói trước là tôi chẳng biết chuyện gì xảy ra vào lúc đó. 0:05:36.000,0:05:38.000 Ở Anh, chúng ta không dạy lịch sử Mĩ. 0:05:38.000,0:05:40.000 (Cười) 0:05:40.000,0:05:43.000 Chúng ta đàn áp nó. Đó là chính sách. 0:05:43.000,0:05:45.000 (Cười) 0:05:46.000,0:05:48.000 Vậy nên có lẽ có gì đó hay ho đã xảy ra vào tháng 12 năm 1862, 0:05:48.000,0:05:50.000 chắc vị nào người Mĩ ngồi đây 0:05:50.000,0:05:52.000 sẽ biết. 0:05:53.000,0:05:55.000 Ông ấy nói thế này: 0:05:55.000,0:05:57.000 Những lề thói 0:05:57.000,0:05:59.000 của quá khứ bình lặng 0:05:59.000,0:06:02.000 không còn phù hợp với hiện tại đầy sóng gió. 0:06:02.000,0:06:04.000 Thời cơ 0:06:04.000,0:06:06.000 đang chồng chất cùng với khó khăn 0:06:06.000,0:06:09.000 và chúng ta phải vươn lên cùng với thời cơ." 0:06:09.000,0:06:11.000 Tôi thích chỗ này. 0:06:11.000,0:06:14.000 Không phải "vươn tới" mà là "vươn lên cùng" 0:06:15.000,0:06:17.000 Trong tình hình mới, 0:06:17.000,0:06:20.000 chúng ta phải nghĩ theo cách mới 0:06:20.000,0:06:23.000 và làm theo cách mới. 0:06:23.000,0:06:26.000 Chúng ta phải giải phóng bản thân mình 0:06:26.000,0:06:29.000 và nhờ đó chúng ta sẽ cứu được tổ quốc." 0:06:29.000,0:06:31.000 Tôi thích từ đó, "giải phóng." 0:06:31.000,0:06:33.000 Quí vị có biết nó nghĩa là gì không? 0:06:33.000,0:06:36.000 Chúng ta bị trói buộc bởi những ý tưởng 0:06:36.000,0:06:38.000 được coi là hiển nhiên, 0:06:38.000,0:06:40.000 là trật tự tự nhiên, là cách mà sự việc sẽ xảy ra. 0:06:40.000,0:06:42.000 Và nhiều trong số những ý nghĩ đó 0:06:42.000,0:06:45.000 đã được hình thành, không phải cho thời đại này, 0:06:45.000,0:06:48.000 mà cho những hoàn cảnh của những thế kỉ trước. 0:06:48.000,0:06:50.000 Nhưng bộ óc chúng ta vẫn bị chúng thôi miên. 0:06:50.000,0:06:53.000 và chúng ta phải giải phóng mình khỏi những ý nghĩ đó. 0:06:53.000,0:06:56.000 Nói thì dễ rồi. 0:06:56.000,0:06:59.000 Nhưng rất khó để biết được chúng ta đã cho những gì là hiển nhiên. 0:06:59.000,0:07:02.000 Bởi vì bạn đã coi nó là điều hiển nhiên. 0:07:02.000,0:07:05.000 Vậy để tôi kiểm tra thử một vài chuyện ta cho là hiển nhiên. 0:07:05.000,0:07:08.000 Quí vị nào ngồi đây đã qua 25 tuổi? 0:07:08.000,0:07:10.000 Tôi không nghĩ quí vị chấp nhận đó là điều hiển nhiên. 0:07:10.000,0:07:12.000 Đừng tự ép mình vậy chứ. 0:07:12.000,0:07:15.000 Vậy những ai ngồi đây chưa đến 25 tuổi? 0:07:15.000,0:07:18.000 Tốt. Vậy, những vị trên 25 tuổi, 0:07:18.000,0:07:21.000 vui lòng giơ tay nên nếu bạn có đeo đồng hồ. 0:07:21.000,0:07:24.000 Hơi bị nhiều nhỉ? 0:07:24.000,0:07:27.000 Hãy thử hỏi tương tự với một căn phòng toàn thanh niên xem. 0:07:27.000,0:07:29.000 Lũ trẻ không đeo đồng hồ. 0:07:29.000,0:07:31.000 Không phải vì chúng không thể hay không được phép, 0:07:31.000,0:07:33.000 và là vì chúng không thích. 0:07:33.000,0:07:35.000 Nguyên nhân là do, chúng ta, những ai trên 25 tuổi 0:07:35.000,0:07:38.000 đã lớn lên trong một thời đại tiền-số-hoá. 0:07:38.000,0:07:40.000 Vậy nên nếu ai đó muốn biết thời gian, 0:07:40.000,0:07:42.000 anh ta phải đeo một thứ gì đó hiển thị thời gian. 0:07:42.000,0:07:45.000 Lũ trẻ ngày nay sống trong một xã hội số hoá, 0:07:45.000,0:07:47.000 và với chúng, thời gian có ở mọi nơi. 0:07:47.000,0:07:49.000 Chẳng có lí do gì để đeo đồng hồ cả. 0:07:49.000,0:07:51.000 Và nhân tiện, quý vị cũng cũng đâu phải đeo đồng hồ nữa; 0:07:51.000,0:07:54.000 nhưng chẳng qua nó đã là một thói quen, và chúng ta vẫn cứ tiếp tục đeo nó. 0:07:54.000,0:07:57.000 Đứa con gái 20 tuổi của tôi, Kate, chẳng bao giờ đeo đồng hồ. 0:07:57.000,0:07:59.000 Nó không tìm ra lí do nào để làm vậy. 0:07:59.000,0:08:02.000 Kate nói, "Nó chỉ có 1 chức năng thôi à." 0:08:02.000,0:08:07.000 (Cười) 0:08:07.000,0:08:10.000 "..chẳng đâu vào đâu cả" 0:08:10.000,0:08:12.000 tôi nói, "Đâu có, nó còn coi được ngày tháng mà." 0:08:12.000,0:08:16.000 (Cười) 0:08:17.000,0:08:20.000 "Nó cũng có nhiều chức năng chớ bộ." 0:08:20.000,0:08:23.000 Trong giáo dục, có những thứ trói buộc suy nghĩ chúng ta. 0:08:23.000,0:08:25.000 Để tôi cho một ví dụ. 0:08:25.000,0:08:28.000 Tư tưởng về sự tuyến tính, 0:08:28.000,0:08:31.000 bạn bắt đầu ở đây, đi theo một con đường, 0:08:31.000,0:08:33.000 và nếu mọi chuyện suôn sẽ, bạn sẽ kết thúc, 0:08:33.000,0:08:35.000 cứ thế cho đến hết cuộc đời. 0:08:37.000,0:08:39.000 Mọi người ở TED đều đã ẩn dụ, 0:08:39.000,0:08:42.000 hay đôi khi nói toạc ra, một chân lí, 0:08:42.000,0:08:45.000 rằng cuộc sống không mang tính tuyến tính, mà có tính hữu cơ. 0:08:45.000,0:08:47.000 Chúng ta tạo ra cuộc sống này một cách cộng sinh 0:08:47.000,0:08:49.000 khi ta khám phá những khả năng của mình 0:08:49.000,0:08:52.000 và ngược lại chúng cũng giúp ta tạo ra những điều kiện. 0:08:52.000,0:08:54.000 Nhưng chúng ta đã quá lệ thuộc vào 0:08:54.000,0:08:56.000 kiểu suy nghĩ tuyến tính này. 0:08:56.000,0:08:58.000 Có lẽ mục tiêu cao nhất của giáo dục 0:08:58.000,0:09:00.000 là làm sao để vào được đại học. 0:09:00.000,0:09:03.000 Hình như chúng ta yêu thích việc đẩy lũ trẻ vào đại học, 0:09:03.000,0:09:05.000 một vài trường nổi tiếng, 0:09:05.000,0:09:07.000 Tôi không nói là không nên học đại học, nhưng không phải ai cũng cần vào đó 0:09:07.000,0:09:09.000 và không phải ai cũng cần vào đó ngay bây giờ 0:09:09.000,0:09:11.000 Có thể là sau này, chứ không phải ngay bây giờ. 0:09:11.000,0:09:13.000 Có một lần tôi đến San Francisco 0:09:13.000,0:09:15.000 để kí tặng sách. 0:09:15.000,0:09:17.000 Có một anh chàng đến mua sách, khoảng 30 tuổi. 0:09:17.000,0:09:19.000 Tôi hỏi, "Anh làm nghề gì?" 0:09:19.000,0:09:22.000 Anh ta trả lời, "Tôi là lính cứu hoả." 0:09:22.000,0:09:24.000 Tôi lại hỏi, "Anh làm được bao lâu rồi?" 0:09:24.000,0:09:26.000 Anh ta đáp, "Mọi lúc, tôi lúc nào cũng là lính cứu hoả." 0:09:26.000,0:09:28.000 Tôi hỏi, "Vậy anh quyết định từ khi nào?" 0:09:28.000,0:09:31.000 "Từ bé cơ, thực ra nó cũng hơi rắc rối lúc tôi còn đi học, 0:09:31.000,0:09:34.000 vì ở trường, ai cũng muốn làm lính cứu hoả cả." 0:09:34.000,0:09:37.000 Anh ta nói, "Nhưng tôi thực sự muốn làm một lính cứu hoả." 0:09:37.000,0:09:40.000 Anh ta nói tiếp, "Khi tôi học 12, 0:09:40.000,0:09:43.000 mấy giáo viên không coi trọng nghề đó. 0:09:43.000,0:09:45.000 Trong đó có một ông thầy. 0:09:45.000,0:09:47.000 Ông ta nói tôi đang phí phạm cuộc đời mình 0:09:47.000,0:09:49.000 nếu tôi làm vậy, 0:09:49.000,0:09:52.000 rằng tôi phải vào đại học, và trở thành một người chuyên nghiệp, 0:09:52.000,0:09:54.000 rằng tôi có nhiều tiềm năng, 0:09:54.000,0:09:56.000 rằng tôi đang phí phạm tài năng của mình." 0:09:56.000,0:09:58.000 Anh ta nói, "Thật xấu hổ 0:09:58.000,0:10:00.000 khi ông ấy nói vậy trước cả lớp, và tôi đã rất bực mình. 0:10:00.000,0:10:02.000 Nhưng đó là việc tôi muốn làm, và ngay khi tốt nghiệp, 0:10:02.000,0:10:05.000 tôi nộp đơn vào sở cứu hoả và được nhận. 0:10:05.000,0:10:07.000 Anh ấy nói, "Tôi cũng vừa nghĩ đến ông ta, 0:10:07.000,0:10:10.000 ngay vài phút trước, khi nghe ông thuyết trình," 0:10:10.000,0:10:12.000 "vì 6 tháng trước, 0:10:12.000,0:10:14.000 tôi đã cứu mạng lão," 0:10:14.000,0:10:16.000 (Cười) 0:10:16.000,0:10:18.000 "trong một tai nạn xe hơi, 0:10:18.000,0:10:21.000 tôi kéo ông ấy ra, hô hấp nhân tạo, 0:10:21.000,0:10:24.000 tiện thể, tôi cũng cứu luôn vợ ông ta." 0:10:24.000,0:10:26.000 "Có lẽ bây giờ ông ấy sẽ nghĩ khác về tôi." 0:10:26.000,0:10:28.000 (Cười) 0:10:28.000,0:10:33.000 (Vỗ tay) 0:10:34.000,0:10:36.000 Theo tôi, 0:10:36.000,0:10:38.000 xã hội loài người phụ thuộc vào 0:10:38.000,0:10:40.000 rất nhiều tài năng khác nhau 0:10:40.000,0:10:43.000 chứ không phải khái niệm về một khả năng đơn thuần nào đó. 0:10:43.000,0:10:45.000 Và tâm điểm của thử thách này 0:10:45.000,0:10:47.000 (Vỗ tay) 0:10:47.000,0:10:49.000 Tâm điểm của thử thách này 0:10:49.000,0:10:51.000 chính là xây dựng lại cách nhìn của chúng ta về khả năng 0:10:51.000,0:10:53.000 và sự hiểu biết. 0:10:53.000,0:10:55.000 Vấn đề chính là lối suy nghĩ tuyến tính. 0:10:55.000,0:10:57.000 Khi tôi đến Los Angeles 0:10:57.000,0:10:59.000 9 năm trước 0:10:59.000,0:11:02.000 tôi đọc được một câu.. 0:11:02.000,0:11:04.000 có vẻ rất hay, 0:11:04.000,0:11:07.000 "Đại học bắt đầu từ mẫu giáo." 0:11:09.000,0:11:11.000 Làm gì có! 0:11:11.000,0:11:14.000 (Cười) 0:11:14.000,0:11:16.000 Giỡn hả? 0:11:16.000,0:11:19.000 Nếu có thời gian, tôi sẽ nói chuyện này, nhưng tiếc là không. 0:11:19.000,0:11:21.000 (Cười) 0:11:21.000,0:11:23.000 Mẫu giáo bắt đầu từ mẫu giáo. 0:11:23.000,0:11:25.000 (Cười) 0:11:25.000,0:11:27.000 Một người bạn của tôi từng nói, 0:11:27.000,0:11:30.000 "Một đứa trẻ 3 tuổi không phải là một nửa của một đứa trẻ 6 tuổi." 0:11:30.000,0:11:32.000 (Cười) 0:11:32.000,0:11:37.000 (Vỗ tay) 0:11:37.000,0:11:39.000 Chúng mới có 3 tuổi 0:11:39.000,0:11:41.000 Nhưng như ta đã nghe nói ở phiên họp trước, 0:11:41.000,0:11:44.000 bây giờ chúng phải cạnh tranh để vào được mẫu giáo, 0:11:44.000,0:11:46.000 để vào được một trường ngon lành, 0:11:46.000,0:11:49.000 rằng người ta phải phỏng vấn để được đi học, khi mới có 3 tuổi. 0:11:51.000,0:11:53.000 Lũ trẻ ngồi trước hội đồng giám khảo, 0:11:53.000,0:11:55.000 cầm đơn trên tay, 0:11:55.000,0:11:58.000 (Cười) 0:11:58.000,0:12:00.000 người ta lật lật vài trang rồi hỏi, "Có vậy thôi hả?" 0:12:00.000,0:12:02.000 (Cười) 0:12:02.000,0:12:05.000 (Vỗ tay) 0:12:05.000,0:12:08.000 "Mày sống được 36 tháng rồi, mà chưa làm được gì hả?" 0:12:08.000,0:12:15.000 (Cười) 0:12:15.000,0:12:18.000 "Đồ vô tích sự." 0:12:18.000,0:12:21.000 "36 tháng trời chỉ biết bú mẹ!" 0:12:21.000,0:12:24.000 (Cười) 0:12:26.000,0:12:29.000 Đúng là quá đáng, nhưng nó vẫn có sự thu hút. 0:12:29.000,0:12:31.000 Một vấn đề lớn nữa là sự phù hợp 0:12:31.000,0:12:33.000 Chúng ta xây dựng nền giáo dục của mình 0:12:33.000,0:12:35.000 dựa trên mô hình thức ăn nhanh. 0:12:35.000,0:12:38.000 Vấn đề này Jamie Oliver đã nói mấy hôm trước. 0:12:38.000,0:12:40.000 Có 2 mô hình đảm bảo chất lượng trong cung cấp thức ăn cho các hội nghị. 0:12:40.000,0:12:42.000 Một loại là "Thức ăn nhanh", 0:12:42.000,0:12:44.000 mọi thứ đều được chuẩn hoá. 0:12:44.000,0:12:46.000 Còn loại kia giống như chuỗi nhà hàng Zagat và Michelin, 0:12:46.000,0:12:48.000 mọi thứ không được chuẩn hoá, 0:12:48.000,0:12:50.000 mà được tuỳ biến theo những yếu tố bản địa. 0:12:50.000,0:12:53.000 Chúng ta đã bán rẻ mình cho mô hình "Giáo dục nhanh" này 0:12:53.000,0:12:56.000 Và đang vắt kiệt tinh thần và năng lượng của chính mình 0:12:56.000,0:12:59.000 cũng giống như thức ăn nhanh phá hoại cơ thể chúng ta. 0:12:59.000,0:13:04.000 (Vỗ tay) 0:13:05.000,0:13:07.000 Tôi nghĩ chúng ta phải nhận ra một số điều ở đây. 0:13:07.000,0:13:10.000 Một là, tài năng của con người cực kì đa dạng. 0:13:10.000,0:13:12.000 Con người có những năng khiếu hoàn toàn khác nhau. 0:13:12.000,0:13:14.000 Gần đây tôi nhớ ra là 0:13:14.000,0:13:16.000 hồi nhỏ tôi được cho một cây guitar 0:13:16.000,0:13:19.000 cũng cùng thời khi Eric Clapton có cây đàn đầu tiên. 0:13:20.000,0:13:23.000 Hình như mọi chuyện khá suông sẻ với Eric 0:13:23.000,0:13:25.000 (Cười) 0:13:25.000,0:13:27.000 tôi chả có khiếu đàn hát. 0:13:27.000,0:13:30.000 Tôi không tài nào làm thứ đó hoạt động được 0:13:30.000,0:13:32.000 bất kể là tôi cố gắng thế nào. 0:13:32.000,0:13:34.000 Nó cứ trơ ra. 0:13:37.000,0:13:39.000 Nhưng vấn đề không chỉ có vậy. 0:13:39.000,0:13:41.000 Vấn đề là ở đam mê. 0:13:41.000,0:13:43.000 Người ta thường giỏi về những thứ họ không thực sự chú tâm đến. 0:13:43.000,0:13:45.000 Chính đam mê, 0:13:45.000,0:13:48.000 là thứ kích thích tinh thần và năng lượng của chúng ta. 0:13:48.000,0:13:51.000 Nếu bạn làm việc mình thích, việc bạn thành thạo, 0:13:51.000,0:13:54.000 thì thời gian sẽ đi theo một hướng hoàn toàn khác. 0:13:54.000,0:13:57.000 Vợ tôi vừa viết xong một cuốn tiểu thuyết, 0:13:57.000,0:13:59.000 tôi nghĩ nó khá hay, 0:13:59.000,0:14:02.000 nhưng bà ấy biến đi hàng giờ liền 0:14:02.000,0:14:04.000 Nếu bạn làm việc mình yêu thích 0:14:04.000,0:14:07.000 một giờ trôi nhanh như 5 phút vậy 0:14:07.000,0:14:09.000 Nếu bạn làm những việc không đồng nhịp với tâm hồn mình, 0:14:09.000,0:14:11.000 5 phút trôi qua cứ như một giờ vậy. 0:14:11.000,0:14:14.000 Và lí do nhiều người đang chán bỏ giáo dục 0:14:14.000,0:14:16.000 là vì nó không nuôi dưỡng tâm hồn họ, 0:14:16.000,0:14:19.000 nó không nuôi dưỡng sức sống hay đam mê trong họ. 0:14:19.000,0:14:22.000 Tôi nghĩ chúng ta phải thay đổi hình tượng này. 0:14:22.000,0:14:25.000 Chúng ta phải đi từ mô hình giáo dục công nghiệp, 0:14:25.000,0:14:27.000 một dây chuyền sản xuất sản xuất con người, 0:14:27.000,0:14:29.000 dựa trên sự tuyến tính, 0:14:29.000,0:14:32.000 và cứng nhắc. 0:14:32.000,0:14:34.000 Chúng ta phải tiến tới một mô hình 0:14:34.000,0:14:37.000 đặt nền tảng thiên về những tính chất của nông nghiệp. 0:14:37.000,0:14:40.000 Ta phải nhận ra rằng vun trồng con người 0:14:40.000,0:14:42.000 không phải là một quá trình cơ khí, 0:14:42.000,0:14:44.000 mà là một quá trình sinh học. 0:14:44.000,0:14:47.000 không thể đoán trước được sản phẩm của nó; 0:14:47.000,0:14:49.000 tất cả những gì bạn có thể làm, giống như một nông dân, 0:14:49.000,0:14:51.000 là tạo ra điều kiện 0:14:51.000,0:14:53.000 để con người phát triển 0:14:53.000,0:14:56.000 Vậy nên khi xem xét việc cải cách và biến đổi nền giáo dục, 0:14:56.000,0:14:59.000 nó không giống nhân rộng một mô hình. 0:14:59.000,0:15:01.000 Có những mô hình tốt, chẳng hạn như KIPPs. 0:15:01.000,0:15:03.000 Có rất nhiều. 0:15:03.000,0:15:06.000 Vấn đề nằm ở việc xào nấu nó theo điều kiện của mình, 0:15:06.000,0:15:08.000 và cá nhân hoá giáo dục 0:15:08.000,0:15:10.000 cho những người bạn đang thực sự dạy dỗ. 0:15:10.000,0:15:12.000 Và tôi nghĩ 0:15:12.000,0:15:14.000 đó chính là câu trả lời cho tương lai 0:15:14.000,0:15:17.000 vì vấn đề không phải là nhân rộng MỘT giải pháp mới; 0:15:17.000,0:15:19.000 mà là tạo ra một cuộc cách mạng mới trong giáo dục, 0:15:19.000,0:15:22.000 trong đó, con người sẽ tìm ra lối đi của riêng mình 0:15:22.000,0:15:25.000 nhưng với sự giúp đỡ của một chương trình giảng dạy được cá nhân hoá. 0:15:25.000,0:15:27.000 Tại căn phòng này, 0:15:27.000,0:15:29.000 có rất nhiều người đại diện 0:15:29.000,0:15:31.000 cho những nguồn lực khổng lồ về kinh doanh, 0:15:31.000,0:15:33.000 truyền thông, internet. 0:15:33.000,0:15:35.000 Những công nghệ này, 0:15:35.000,0:15:38.000 kết hợp với tài năng tuyệt vời của người giáo viên, 0:15:38.000,0:15:41.000 sẽ tạo ra thời cơ để cách mạng hoá nền giáo dục. 0:15:41.000,0:15:43.000 Và tôi phải hối thúc các vị làm ngay, 0:15:43.000,0:15:45.000 vì nó mang tính sống còn, không chỉ với chúng ta, 0:15:45.000,0:15:47.000 mà còn với tương lai của con em chúng ta, 0:15:47.000,0:15:49.000 chúng ta phải chuyển từ mô hình công nghiệp 0:15:49.000,0:15:51.000 sang nông nghiệp, 0:15:51.000,0:15:54.000 làm sao để mỗi ngôi trường đều có thể bắt đầu ngay trong nay mai. 0:15:54.000,0:15:56.000 Đó chính là nơi lũ trẻ trải nghiệm cuộc sống. 0:15:56.000,0:15:58.000 Hoặc có thể là ở nhà, nơi chúng chọn để được giáo dục 0:15:58.000,0:16:00.000 cùng với gia đình và bạn bè. 0:16:00.000,0:16:02.000 Đã có nhiều người nói về những giấc mơ 0:16:02.000,0:16:05.000 vài ngày gần đây. 0:16:05.000,0:16:07.000 Và xin ít phút nữa thôi -- 0:16:07.000,0:16:10.000 Tôi đã rất ấn tượng khi nghe một bài hát của Natalie Merchant tối qua, 0:16:10.000,0:16:12.000 phổ nhạc từ một bài thơ, 0:16:12.000,0:16:14.000 Tôi sẽ đọc một bài thơ rất ngắn 0:16:14.000,0:16:17.000 của W.B.Yeats, chắc sẽ có một vài người biết. 0:16:17.000,0:16:19.000 Ông viết bài này cho người tình của mình, 0:16:19.000,0:16:21.000 Maud Gonne, 0:16:21.000,0:16:24.000 và ông ấy rất buồn vì 0:16:24.000,0:16:27.000 không thể cho nàng thứ ông nghĩ là nàng muốn 0:16:27.000,0:16:30.000 Ông đã nói, "Anh có thứ khác, nhưng có lẽ không dành cho em." 0:16:30.000,0:16:32.000 Ông nói rằng. 0:16:32.000,0:16:35.000 Nếu anh có vải thêu tự thiên đường 0:16:35.000,0:16:37.000 dát sợi vàng 0:16:37.000,0:16:39.000 cùng ánh bạc, 0:16:39.000,0:16:41.000 Màu da trời xanh và mập mờ 0:16:41.000,0:16:43.000 và vải tối 0:16:43.000,0:16:46.000 của bóng đêm và ánh sáng chập chờn 0:16:46.000,0:16:49.000 anh sẽ trải nó dưới chân em 0:16:49.000,0:16:52.000 Nhưng anh, nghèo, 0:16:52.000,0:16:55.000 chỉ có giấc mơ này; 0:16:55.000,0:16:58.000 Anh trải giấc mơ mình dưới chân em; 0:16:58.000,0:17:00.000 Hãy bước nhẹ thôi 0:17:00.000,0:17:03.000 bởi em đang bước trên giấc mơ anh." 0:17:03.000,0:17:06.000 Và mỗi ngày, ở bất cứ nơi đâu, 0:17:06.000,0:17:09.000 lũ trẻ đang trải giấc mơ của chúng dưới chân ta 0:17:09.000,0:17:12.000 Hãy bước thật nhẹ thôi. 0:17:12.000,0:17:14.000 Cám ơn. 0:17:14.000,0:17:31.000 (Vỗ tay) 0:17:31.000,0:17:33.000 Cám ơn rất nhiều.