WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:02.000 Đã có rất nhiều cuộc cách mạng 00:00:02.000 --> 00:00:04.000 trong thế kỉ vừa qua, 00:00:04.000 --> 00:00:06.000 nhưng có lẽ không có cái nào có tầm vóc quan trọng 00:00:06.000 --> 00:00:09.000 như cuộc cách mạng về sự trường thọ. 00:00:09.000 --> 00:00:11.000 Ngày nay chúng ta sống trung bình 00:00:11.000 --> 00:00:14.000 34 năm lâu hơn các cụ của chúng ta đã từng sống. 00:00:14.000 --> 00:00:16.000 Hãy nghĩ về chuyện đó. 00:00:16.000 --> 00:00:19.000 Đó là cả một quãng đời thứ hai trên cương vị người trưởng thành 00:00:19.000 --> 00:00:21.000 được cộng thêm vào tuổi thọ của chúng ta. 00:00:21.000 --> 00:00:23.000 Tuy nhiên, về phần lớn, 00:00:23.000 --> 00:00:26.000 văn hóa của chúng ta vẫn chưa làm quen được với ý nghĩa của việc này. 00:00:26.000 --> 00:00:29.000 Chúng ta vẫn đang sống với lối suy nghĩ cũ 00:00:29.000 --> 00:00:31.000 về tuổi tác như một vòng cung. 00:00:31.000 --> 00:00:33.000 Đó là lối ẩn dụ, một lối ẩn dụ cũ. 00:00:33.000 --> 00:00:35.000 Bạn được sinh ra, lên tới đỉnh cao tại tuổi trung niên 00:00:35.000 --> 00:00:37.000 rồi lùi dần vào sự già nua. 00:00:37.000 --> 00:00:39.000 (cười) 00:00:39.000 --> 00:00:41.000 Tuổi tác như một căn bệnh. NOTE Paragraph 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 Nhưng nhiều người ngày nay -- 00:00:43.000 --> 00:00:46.000 triết gia, họa sĩ, bác sĩ, nhà khoa học - 00:00:46.000 --> 00:00:49.000 đang đánh giá lại thứ mà tôi gọi là hồi thứ ba, 00:00:49.000 --> 00:00:52.000 hay còn gọi là ba thập kỉ cuối của cuộc đời. 00:00:52.000 --> 00:00:57.000 Họ nhận ra rằng đây thật sự là giai đoạn sống dành cho sự phát triển 00:00:57.000 --> 00:00:59.000 với một tầm quan trọng riêng biệt - 00:00:59.000 --> 00:01:02.000 và khác với tuổi trung niên 00:01:02.000 --> 00:01:05.000 như thời thiếu niên khác biệt với thời thiếu nhi vậy. 00:01:05.000 --> 00:01:08.000 Và họ đang hỏi - tất cả chúng ta đều nên hỏi - 00:01:08.000 --> 00:01:11.000 chúng ta nên dùng khoảng thời gian này thế nào? 00:01:11.000 --> 00:01:13.000 Làm thế nào để tận dụng nó một cách thành công nhất? 00:01:13.000 --> 00:01:15.000 Phép ẩn dụ mới nào sẽ là phù hợp hơn 00:01:15.000 --> 00:01:17.000 dành cho quá trình lão hóa? NOTE Paragraph 00:01:17.000 --> 00:01:20.000 Tôi dành một năm vừa qua để nghiên cứu và viết về chủ đề này. 00:01:20.000 --> 00:01:22.000 Và tôi đã tìm ra rằng 00:01:22.000 --> 00:01:26.000 một phép ẩn dụ phù hợp hơn cho sự lão hóa 00:01:26.000 --> 00:01:28.000 là một cái cầu thang -- 00:01:28.000 --> 00:01:32.000 sự đi lên của tinh thần, 00:01:32.000 --> 00:01:34.000 đưa chúng ta đến tri thức, sự trọn vẹn 00:01:34.000 --> 00:01:36.000 và tính xác thực. 00:01:36.000 --> 00:01:38.000 Tuổi già không đồng nghĩa với bệnh tật; 00:01:38.000 --> 00:01:40.000 mà là tiềm năng. 00:01:40.000 --> 00:01:42.000 Và đoán xem? 00:01:42.000 --> 00:01:44.000 Tiềm năng này không phải chỉ cho một số ít người may mắn. 00:01:44.000 --> 00:01:46.000 Hóa ra, 00:01:46.000 --> 00:01:48.000 phần lớn người trên 50 tuổi 00:01:48.000 --> 00:01:50.000 đều cảm thấy tốt hơn, ít bị căng thăng hơn 00:01:50.000 --> 00:01:52.000 ít thù hằn và lo lắng hơn. 00:01:52.000 --> 00:01:54.000 Chúng ta thường nhìn thấy những điểm tương đồng 00:01:54.000 --> 00:01:56.000 hơn là những điểm khác biệt. 00:01:56.000 --> 00:01:58.000 Vài nghiên cứu thậm chí còn nói rằng 00:01:58.000 --> 00:02:00.000 chúng ta hạnh phúc hơn. NOTE Paragraph 00:02:00.000 --> 00:02:02.000 Tin tôi đi, đây không phải là điều tôi hằng mong đợi. 00:02:02.000 --> 00:02:05.000 Tôi đã đi qua một con đường trầm cảm dài. 00:02:05.000 --> 00:02:07.000 Và ở đoạn cuối độ tuổi 40 của mình, 00:02:07.000 --> 00:02:09.000 mỗi khi tôi thức dậy vào buổi sáng 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 sáu ý nghĩ đầu tiên của tôi đều là tiêu cực. 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 Và tôi đã rất sợ. 00:02:13.000 --> 00:02:15.000 Tôi nghĩ, trời ơi, 00:02:15.000 --> 00:02:17.000 Mình sắp sửa trở thành một bà già cáu kỉnh. 00:02:17.000 --> 00:02:21.000 Nhưng giờ đây tôi đang ở ngay giữa hồi thứ 3 của cuộc đời mình, 00:02:21.000 --> 00:02:24.000 tôi nhận ra rằng tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc hơn thế. 00:02:24.000 --> 00:02:28.000 Tôi có một cảm giác khỏe khoắn không lẫn vào đâu được. 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 Và tôi đã khám phá ra rằng 00:02:31.000 --> 00:02:33.000 khi bạn đặt mình vào trong tuổi già. 00:02:33.000 --> 00:02:35.000 thay vì nhìn vào nó từ phía ngoài, 00:02:35.000 --> 00:02:37.000 nỗi sợ hãi lắng dần. 00:02:37.000 --> 00:02:39.000 Bạn nhận ra rằng, bạn vẫn là bản thân mình -- 00:02:39.000 --> 00:02:41.000 thậm chí còn là bản thân mình nhiều hơn trước kia. 00:02:41.000 --> 00:02:45.000 Picasso đã từng nói: "Cần phải trải qua rất lâu để trở nên trẻ trung." NOTE Paragraph 00:02:45.000 --> 00:02:47.000 (cười) NOTE Paragraph 00:02:47.000 --> 00:02:49.000 Tôi không muốn lãng mạn hóa sự già nua. 00:02:49.000 --> 00:02:51.000 Tất nhiên, không thể có sự bảo đảm 00:02:51.000 --> 00:02:53.000 rằng nó chắc chắn sẽ là quãng thời gian của sự gặt hái thành quả và sự trưởng thành. 00:02:53.000 --> 00:02:55.000 Một vài phần là yếu tố may mắn. 00:02:55.000 --> 00:02:58.000 Một số khác, đương nhiên, là di truyền. 00:02:58.000 --> 00:03:00.000 Thậm chí, một phần ba là yếu tố di truyền. 00:03:00.000 --> 00:03:03.000 Và chúng ta không thể làm gì nhiều để thay đổi điều đó. 00:03:03.000 --> 00:03:05.000 Nhưng đó cũng có nghĩa là hai phần ba 00:03:05.000 --> 00:03:07.000 phụ thuộc vào việc chúng ta sẽ sống hồi thứ ba đó như thế nào, 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 và chúng ta có thể làm một điều gì đó. 00:03:10.000 --> 00:03:13.000 Chúng ta sẽ thảo luận xem chúng ta có thể làm gì 00:03:13.000 --> 00:03:16.000 để làm những năm tháng được cho thêm này thực sự thành công 00:03:16.000 --> 00:03:19.000 và dùng chúng để tạo nên sự khác biêt. NOTE Paragraph 00:03:19.000 --> 00:03:21.000 Bây giờ, hãy cho phép tôi nói vài điều về cái cầu thang, 00:03:21.000 --> 00:03:25.000 một ẩn dụ có vẻ như khá kì quặc về tuổi già, 00:03:25.000 --> 00:03:28.000 với một thực tế là có rất nhiều người già cảm thấy e ngại với cầu thang. 00:03:28.000 --> 00:03:30.000 (cười) 00:03:30.000 --> 00:03:33.000 Bao gồm cả tôi nữa. 00:03:33.000 --> 00:03:35.000 Như bạn biết đấy, 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 cả thế giới vận động theo một quy tắc chung: 00:03:38.000 --> 00:03:42.000 entropy, nguyên lý thứ hai của nhiêt động lực học. 00:03:42.000 --> 00:03:45.000 Entropy nghĩa là mọi thứ trên thế giới, tất cả mọi thứ, 00:03:45.000 --> 00:03:47.000 đều đang ở trong trạng thái suy giảm và phân rã, 00:03:47.000 --> 00:03:49.000 một vòng cung đi xuống. 00:03:49.000 --> 00:03:52.000 Và chỉ có một ngoại lệ cho nguyên lý quốc tế này, 00:03:52.000 --> 00:03:54.000 đó là tinh thần con người. 00:03:54.000 --> 00:03:57.000 thứ mà có thể tiếp tục đi lên -- 00:03:57.000 --> 00:03:59.000 như một chiếc cầu thang -- 00:03:59.000 --> 00:04:01.000 đưa chúng ta đến sự trọn vẹn, 00:04:01.000 --> 00:04:04.000 tính xác thực và tri thức. NOTE Paragraph 00:04:04.000 --> 00:04:06.000 Và đây là một ví dụ về điều tôi mà muốn nói đến. 00:04:06.000 --> 00:04:08.000 Sự đi lên này 00:04:08.000 --> 00:04:12.000 có thể xảy ra ngay cả trong những thử thách sức lực khó khăn nhất. 00:04:12.000 --> 00:04:14.000 Khoảng ba năm về trước, 00:04:14.000 --> 00:04:16.000 tôi đọc được một bài báo trên The New York Times. 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 Nó nói về một người đàn ông tên là Neil Selinger -- 00:04:18.000 --> 00:04:21.000 57 tuổi, một luật sư đã về hưu -- 00:04:21.000 --> 00:04:24.000 một người đã tham gia nhóm viết văn ở trường Sarah Lawrence 00:04:24.000 --> 00:04:27.000 nơi ông tìm thấy tiếng nói của con người văn chương nơi mình. 00:04:27.000 --> 00:04:29.000 Hai năm sau đó, 00:04:29.000 --> 00:04:32.000 ông được chẩn đoán bị ALS, tên thường gọi là bệnh Lou Gehrig. 00:04:32.000 --> 00:04:35.000 Đó là một căn bệnh khủng khiếp. Chết người. 00:04:35.000 --> 00:04:39.000 Nó ăn mòn cơ thể, nhưng trí óc vẫn còn nguyên vẹn. 00:04:39.000 --> 00:04:42.000 Trong bài báo này, ngài Selinger đã viết những dòng này 00:04:42.000 --> 00:04:45.000 để miêu tả những gì đang xảy ra với ông. 00:04:45.000 --> 00:04:48.000 Và tôi xin trích dẫn lại: 00:04:48.000 --> 00:04:50.000 "Khi các cơ của tôi yếu dần, 00:04:50.000 --> 00:04:53.000 văn chương của tôi lại ngày càng mạnh lên. 00:04:53.000 --> 00:04:56.000 Khi tôi dần mất đi khả năng phát âm, 00:04:56.000 --> 00:04:59.000 tôi tìm thấy tiếng nói của mình. 00:04:59.000 --> 00:05:01.000 Khi tôi biến mất dần, tôi lớn dần lên. 00:05:01.000 --> 00:05:03.000 Khi tôi mất đi biết bao nhiêu thứ, 00:05:03.000 --> 00:05:07.000 tôi cuối cùng đã tìm thấy chính mình." 00:05:07.000 --> 00:05:09.000 Neil Selinger, với tôi, 00:05:09.000 --> 00:05:12.000 là một biểu tượng của sự bước tới trên bậc cầu thang 00:05:12.000 --> 00:05:15.000 trong hồi thứ ba của cuộc đời ông ấy. NOTE Paragraph 00:05:15.000 --> 00:05:17.000 Giờ đây, chúng ta đều được sinh ra với tinh thần ấy, tất cả chúng ta, 00:05:17.000 --> 00:05:20.000 nhưng đôi lúc nó bị chùng xuống 00:05:20.000 --> 00:05:22.000 giữa những thử thách của cuộc đời, 00:05:22.000 --> 00:05:25.000 bạo lực, ngược đãi, quên lãng. 00:05:25.000 --> 00:05:27.000 Có thể cha mẹ chúng ta đã trải qua sự trầm cảm. 00:05:27.000 --> 00:05:29.000 Có thể họ đã không thể yêu chúng ta 00:05:29.000 --> 00:05:33.000 hơn những gì chúng ta làm được trong cuộc sống. 00:05:33.000 --> 00:05:35.000 Có thể chúng ta vẫn đang vật lộn 00:05:35.000 --> 00:05:37.000 với một nỗi đau tâm lý, một vết thương. 00:05:37.000 --> 00:05:41.000 Có thể chúng ta đang cảm thấy nhiều mối quan hệ của mình chưa có một kết thúc rõ ràng. 00:05:41.000 --> 00:05:45.000 Và vì vậy chúng ta cảm thấy dang dở. 00:05:45.000 --> 00:05:48.000 Có lẽ nhiệm vụ của hồi thứ ba này 00:05:48.000 --> 00:05:53.000 là hoàn thành nhiệm vụ dang dở để làm trọn vẹn bản thân. NOTE Paragraph 00:05:53.000 --> 00:05:57.000 Đối với tôi, nó bắt đầu khi tôi tiến gần đến hồi thứ ba của mình, 00:05:57.000 --> 00:05:59.000 sinh nhật thứ 60. 00:05:59.000 --> 00:06:01.000 Tôi phải sống nó như thế nào đây? 00:06:01.000 --> 00:06:04.000 Tôi phải đạt được điều gì trong hồi cuối cùng này? 00:06:04.000 --> 00:06:08.000 Và tôi nhận ra rằng, để biết mình nên đi đâu, 00:06:08.000 --> 00:06:10.000 tôi phải biết mình đã ở đâu. 00:06:10.000 --> 00:06:12.000 Và thế nên tôi quay lại 00:06:12.000 --> 00:06:14.000 và tìm hiểu về hai hồi đầu tiên của mình, 00:06:14.000 --> 00:06:17.000 cố gắng nhìn lại xem tôi đã là ai hồi ấy, 00:06:17.000 --> 00:06:19.000 tôi đã thực sự là ai --♪ 00:06:19.000 --> 00:06:22.000 chứ không phải người mà cha mẹ hay người khác bảo tôi phải trở thành, 00:06:22.000 --> 00:06:24.000 hay đối xử với tôi như thể tôi là người ấyi. 00:06:24.000 --> 00:06:26.000 Nhưng tôi đã là ai? Cha mẹ tôi đã là ai -- 00:06:26.000 --> 00:06:29.000 không phải với cương vị là cha mẹ, mà như những con người? 00:06:29.000 --> 00:06:31.000 Ông bà tôi đã là ai? 00:06:31.000 --> 00:06:33.000 Họ đã đối xử với cha mẹ tôi như thế nào? 00:06:33.000 --> 00:06:36.000 Những chuyện đại loại như vậy NOTE Paragraph 00:06:36.000 --> 00:06:39.000 Tôi đã khám phá ra vài năm sau đó 00:06:39.000 --> 00:06:42.000 rằng quá trình mà tôi đã trải qua này 00:06:42.000 --> 00:06:44.000 được các nhà tâm lí học gọi là 00:06:44.000 --> 00:06:46.000 "thực hiện một bản đánh giá về cuộc đời." 00:06:46.000 --> 00:06:48.000 Họ nói rằng nó có thể mang lại tầm quan trọng mới 00:06:48.000 --> 00:06:50.000 ,sự rõ ràng và ý nghĩa 00:06:50.000 --> 00:06:52.000 cho cuộc sống của một con người. 00:06:52.000 --> 00:06:55.000 Bạn có thể nhận ra, như tôi đã từng, 00:06:55.000 --> 00:06:58.000 rằng có rất hiều việc bạn từng nghĩ là lỗi của bạn, 00:06:58.000 --> 00:07:01.000 nhiều thứ bạn từng nghĩ về bản thân, 00:07:01.000 --> 00:07:04.000 thật ra chẳng hề liên quan đến bạn. 00:07:04.000 --> 00:07:07.000 Nó không phải là lỗi của bạn, bạn hoàn toàn ổn. 00:07:07.000 --> 00:07:09.000 Và bạn vẫn có thể quay lại 00:07:09.000 --> 00:07:11.000 và tha thứ cho chúng 00:07:11.000 --> 00:07:13.000 và tha thứ cho chính mình. 00:07:13.000 --> 00:07:16.000 Bạn có thể giải phóng bản thân 00:07:16.000 --> 00:07:18.000 khỏi quá khứ của mình. 00:07:18.000 --> 00:07:20.000 Bạn có thể cố gắng để thay đổi 00:07:20.000 --> 00:07:22.000 mối quan hệ của bạn với quá khứ. NOTE Paragraph 00:07:22.000 --> 00:07:24.000 Giờ đây,khi viết về vấn đề này, 00:07:24.000 --> 00:07:27.000 tôi vô tình tìm thấy một quyển sách tên là "Cuộc tìm kiếm của loài người về ý nghĩa" 00:07:27.000 --> 00:07:29.000 bởi Viktor Frankl. 00:07:29.000 --> 00:07:32.000 Viktor Frankl là một nhà ngoại cảm người Đức 00:07:32.000 --> 00:07:35.000 người đã từng sống 5 năm ở một trại tập trung của Đức quốc xã. 00:07:35.000 --> 00:07:38.000 Ông viết rằng, khi đang ở trong trại, 00:07:38.000 --> 00:07:42.000 ông có thể đoán trước người nào sẽ được thả, 00:07:42.000 --> 00:07:44.000 người nào sẽ ổn 00:07:44.000 --> 00:07:46.000 và người nào không. 00:07:46.000 --> 00:07:51.000 Và ông viết rằng: 00:07:51.000 --> 00:07:54.000 Tất cả mọi thứ bạn có trong cuộc đời đều có thể bị tước khỏi bạn 00:07:54.000 --> 00:07:56.000 ngoại trừ một việc, 00:07:56.000 --> 00:07:58.000 tự do trong việc chọn lựa 00:07:58.000 --> 00:08:00.000 cách bạn ứng xử 00:08:00.000 --> 00:08:02.000 trước những tình huống. 00:08:02.000 --> 00:08:04.000 Đây là điều quyết định 00:08:04.000 --> 00:08:06.000 chất lượng của cuộc sống chúng ta -- 00:08:06.000 --> 00:08:08.000 không phải là sự giàu nghèo, 00:08:08.000 --> 00:08:10.000 nổi tiếng hay vô danh, 00:08:10.000 --> 00:08:12.000 khỏe mạnh hay đau đớn. 00:08:12.000 --> 00:08:15.000 Điều quyết định chất lượng cuộc sống chúng ta 00:08:15.000 --> 00:08:18.000 là cách chúng ta nhìn nhận những thực tế ấy, 00:08:18.000 --> 00:08:20.000 những ý nghĩa mà chúng ta gắn cho chúng, 00:08:20.000 --> 00:08:23.000 thái độ mà chúng ta bấu víu vào trước chúng, 00:08:23.000 --> 00:08:27.000 và tâm thế mà chúng ta cho phép chúng khơi gợi nên." NOTE Paragraph 00:08:27.000 --> 00:08:30.000 Có lẽ mục đích trung tâm của hồi thứ ba 00:08:30.000 --> 00:08:34.000 là quay lại và cố gắng, nếu hợp lí, 00:08:34.000 --> 00:08:36.000 để thay đổi mối quan hệ của ta 00:08:36.000 --> 00:08:38.000 với quá khứ. 00:08:38.000 --> 00:08:41.000 Hóa ra là nghiên cứu về não bộ cho thấy 00:08:41.000 --> 00:08:43.000 khi chúng ta có thể làm được điều này, 00:08:43.000 --> 00:08:46.000 nó thể hiện qua não bộ -- 00:08:46.000 --> 00:08:49.000 liên kết nơ ron được tạo ra. 00:08:49.000 --> 00:08:51.000 Bạn thấy đấy, nếu theo thời gian, bạn 00:08:51.000 --> 00:08:54.000 ứng xử một cách tiêu cực trước các sự kiện và con người trong quá khứ, 00:08:54.000 --> 00:08:57.000 liên kết nơ ron được tạo ra 00:08:57.000 --> 00:09:00.000 bởi các tín hiệu điện và hóa học gửi đến não bộ. 00:09:00.000 --> 00:09:03.000 Theo thời gian, những liên kết nơ ron này tiếp tục được gia cố, 00:09:03.000 --> 00:09:05.000 và trở thành một chuẩn mực-- 00:09:05.000 --> 00:09:07.000 ngay cả khi đó là một điều xấu đối với chúng ta 00:09:07.000 --> 00:09:10.000 vì chúng khiến ta bị căng thẳng và lo lắng. NOTE Paragraph 00:09:10.000 --> 00:09:12.000 Tuy nhiên, 00:09:12.000 --> 00:09:16.000 nếu ta có thể quay lại và thay đổi mối quan hệ của mình, 00:09:16.000 --> 00:09:18.000 nhìn nhận lại mối quan hệ 00:09:18.000 --> 00:09:20.000 với những con người và sự kiện trong quá khứ, 00:09:20.000 --> 00:09:22.000 các liên kết nơ ron có thể thay đổi. 00:09:22.000 --> 00:09:24.000 Và nếu ta có thể duy trì 00:09:24.000 --> 00:09:27.000 những cảm xúc tích cực về quá khứ, 00:09:27.000 --> 00:09:29.000 nó sẽ trở thành một chuẩn mực mới. 00:09:29.000 --> 00:09:32.000 Như thể cài đặt lại bộ điều chỉnh nhiệt vậy. 00:09:32.000 --> 00:09:35.000 Không phải là việc có được nhiều kinh nghiệm 00:09:35.000 --> 00:09:38.000 khiến chúng ta thông thái hơn, 00:09:38.000 --> 00:09:42.000 mà là sự đánh giá lại những kinh nghiệm đã có 00:09:42.000 --> 00:09:44.000 giúp chúng ta trở nên thông thái -- 00:09:44.000 --> 00:09:46.000 và hoàn thiện, 00:09:46.000 --> 00:09:48.000 mang đến (cho ta) sự thông thái và tính xác thực. 00:09:48.000 --> 00:09:52.000 Điều đó giúp ta trở thành những gì chúng ta mà lẽ ra chúng ta đã có thể trở thành. NOTE Paragraph 00:09:52.000 --> 00:09:54.000 Phụ nữ bắt đầu một cách trọn vẹn, đúng không? 00:09:54.000 --> 00:09:57.000 Ý tôi là, khi còn là những bé gái, chúng ta bắt đầu một cách mạnh mẽ và đầy quyết tâm -- "Yeah, ai bảo đấy?" 00:09:57.000 --> 00:09:59.000 Chúng ta có khả năng hành động. 00:09:59.000 --> 00:10:01.000 Chúng ta là chủ thể của cuộc sống của chính mình. 00:10:01.000 --> 00:10:03.000 Nhưng rất thường xuyên, 00:10:03.000 --> 00:10:06.000 rất nhiều người, nếu không muốn nói là phần lớn chúng ta, khi đến độ tuổi dậy thì, 00:10:06.000 --> 00:10:09.000 ta bắt đầu lo lắng về việc hòa nhập và cố gắng để được yêu thích. 00:10:09.000 --> 00:10:13.000 Và chúng ta trở thành chủ thể và vật thể của cuộc sống của những người khác. 00:10:13.000 --> 00:10:16.000 Nhưng giờ đấy, đến hồi thứ ba của chính mình, 00:10:16.000 --> 00:10:18.000 chúng ta hoàn toàn có thể, 00:10:18.000 --> 00:10:21.000 có thể quay lại điểm khởi đầu 00:10:21.000 --> 00:10:23.000 và thật sự làm quen với nó như lần gặp gỡ vậy. 00:10:23.000 --> 00:10:26.000 Và nếu chúng ta có thể thực hiện điều đó, 00:10:26.000 --> 00:10:29.000 sẽ là không chỉ tốt cho chúng ta mà còn hơn thế nữa. 00:10:29.000 --> 00:10:31.000 Phụ nữ lớn tuổi 00:10:31.000 --> 00:10:33.000 là thành phần lớn nhất trong dân số thế giới. 00:10:33.000 --> 00:10:36.000 Nếu chúng ta có thể quay lại và định nghĩa lại bản thân 00:10:36.000 --> 00:10:38.000 và trở nên hoàn thiện, 00:10:38.000 --> 00:10:43.000 điều đó sẽ tạo ra một xu hướng văn hóa mới trên thế giới, 00:10:43.000 --> 00:10:46.000 và đưa ra cho giới trẻ một tấm gương 00:10:46.000 --> 00:10:49.000 để chúng có thể tự nhìn nhận lại cuộc sống trong quãng đời riêng của chúng. NOTE Paragraph 00:10:49.000 --> 00:10:51.000 Cảm ơn các bạn rất nhiều. NOTE Paragraph 00:10:51.000 --> 00:10:58.000 (vỗ tay)